Ngày hôm sau, Hà Diệp lại mang một đôi mắt thâm đen đi làm. Tối hôm qua, cô lại mất ngủ. Cô phát hiện tên Lăng Phong này lại còn bị mộng du. Điều này đã dọa cô chết khiếp! Nếu nửa đêm nửa hôm Lăng Phong mộng du chạy đến phòng mình, OOXX mình, vậy mình nên làm thế nào cho phải chứ?
- Chị Hà, chị ăn điểm tâm đi. Tôi làm hai quả trứng chần nước sôi!
Lăng Phong vừa uống sữa, vừa nhìn Hà Diệp nói.
Hà Diệp miễn cưỡng rặn ra một nụ cười, thăm dò hỏi.
- Lăng Phong, tối hôm qua anh ngủ có ngon giấc không?
- Tốt, ngủ rất ngon! Tuy nhiên, tôi nhìn sắc mặt chị Hà, dường như tối qua chị ngủ không được ngon giấc lắm thì phải?
Lăng Phong nhìn chằm chằm vào con mắt thâm đen của Hà Diệp, bộ dạng có vẻ rất quan tâm.
- À, không, ngủ ngon, ngủ ngon giấc mà!
Ăn điểm tâm xong, Hà Diệp mang một chiếc kính râm lớn để che đôi mắt gấu trúc của mình. Cô cảm thấy rất oan ức nên lại tìm đên chị Vương để khóc lóc kể lể!
- Ôi trời, hai mắt mới đen làm sao. Nhanh nhanh làm đẹp đi, bằng không sẽ rất nhanh có nếp nhăn đấy!
Chị Vương rất đau lòng nói.
- Chị Vương, hiện tại em thật lòng muốn chết cho rồi. Chị Vương, chị nghĩ biện pháp khác cho em đi!
Hà Diệp nũng nịu nói.
- Được rồi được rồi! Chị đã biết đại khái về tình hình hôm qua rồi! Chị Vương cho rằng có lẽ hắn đã giả vờ?
Chị Vương rất kinh nghiệm rất phong phú nói.
- Giả vờ ?
Hà Diệp không tiếp nhận được thông tin này.
- Đúng! Hắn rất thông minh! Không trung hậu thành thật giống như vẻ bề ngoài đâu. Hắn có trình độ cợt nhả rất cao!
- Ý của chị là, tất cả mọi chuyện tối hôm qua, hắn đều biết cả sao? Hắn cố ý cởi hết quần áo sao? Hắn biết em sẽ làm như vậy à?
Hà Diệp mới nghĩ như vậy, đã cảm thấy mình gần như sụp đổ. Cô vốn tự an ủi mình, hiện tại nghe được đáp án này, khác nào sét đánh ngang tai. Vậy từ nay về sau, cô còn mặt mũi nào để nhìn tên Lăng Phong này!
- Hẳn là như vậy. Em còn chưa đủ trình độ để có thể đối phó được với hắn, cho nên mới có thể bị hắn đùa bỡn nắm trong tay!
Chị Vương nói xong còn vươn bàn tay, mở ra năm ngón, tư thế như muốn nắm lấy ngực Hà Diệp.
- Được rồi, chị Vương, đừng làm loạn nữa! Hiện giờ em đã không còn mặt mũi nào gặp người ta. Em không quay về nữa. Cái nhà đó cũng cho hắn dùng vậy!
Hà Diệp ôm mặt, rất sụp sụp nói.
- Đừng. Cấp bậc của hắn cao như vậy, nhưng đạo hạnh của chị Vương em cũng không kém! Chị sống nhiều năm như vậy, vẫn chưa gặp được một đối thủ nào khiến chị cảm thấy hứng thú như vậy. Chị nhất định phải cho hắn một bài học mới được!
Chị Vương nắm tay lại, ngẩng đầu nhìn lên trời. Nói với vẻ như Đông Phương Bất Bại.
- Chị dự tính sẽ làm như thế nào vậy? Thu hắn sao?
Hà Diệp nhìn chị Vương với vẻ rất mong chờ.
- Hừ, tuy yêu cầu của chị Vương không quá cao, nhưng không có “nhất nghệ tinh”, vậy rất khó lọt vào pháp nhãn của chị Vương em! Hiện tại chị đang tu luyện một môn tuyệt kỹ, Chém trăm người. Chị đã sắp thành công. Đến lúc đó có thể một chiêu chém xuống khiến tên tiểu quỷ này xuống ngựa!
Chị Vương rất khinh thường nói.
- Chém trăm người?
Hà Diệp nghe cô nói vậy, đầu óc mờ mịt không hiểu gì cả.
- Đây là một môn công pháp rất ảo diệu! Em là con gái còn trinh, sẽ không hiểu đâu!
- Chị nói một chút thôi. Chị Vương, chị đã nói, thì nói cho hết đi!
Những lời nói của chị Vương khiến lòng hiếu kỳ của Hà Diệp càng dâng lên.
Chị Vương cười khẽ, ghé vào bên tai Hà Diệp khẽ thì thầm!
Hà Diệp lập tức mặt đỏ tai hồng, xấu hổ mắng:
- Nữ dâm tặc!
Cái gọi là "chém trăm người ", chính là OOXX thành công với một trăm người đàn ông trở nên! Phía trên còn có cấp bậc cao hơn
"Chém nghìn người ".
Xem ra công lực của chị Vương thật sự là thâm hậu khác thường. Đã cách chém trăm người không xa. Bấm ngón tay tính toán, nhưng đầu ngón tay cũng không đủ dùng!
Hai người bí mật bàn mưu tính kế suốt một ngày, cuối cùng kế hoạch đối phó với Lăng Phong đã được hoàn thành. Chị Vương ra tay, bất kỳ người đàn ông nào cũng phải đầu hàng! Rất có khí thế, còn muốn bắn Lăng Phong tới mức ngay cả cái cặn cũng không còn!
Chập tối, sau khi chuẩn bị tỉ mỉ chị Vương đi theo Hà Diệp về nhà cô!
- Chị Hà Diệp, đã về rồi sao?
Đang chuẩn bị cơm chiều, Lăng Phong nghe được tiếng mở cửa, giống như một người đàn ông nội trợ, rất nhiệt tình kêu lên.
- Ôi, có khách tới chơi sao?
Lăng Phong nhìn chị Vương xinh đẹp đứng cạnh Hà Diệp, hơi sửng sốt nói.
Chị Vương vẫn duy trì vẻ tươi cười quyến rũ một người đàn bà chín chắn, nhưng trong lòng cô lại âm thầm khiếp sợ. Hiện tại, rốt cuộc cô đã hiểu ra. Hà Diệp là một cô bé còn chưa hiểu chuyện, có bại trong tay hắn cũng không có gì là oan uổng. Căn bản cậu thanh niên này không phải là nhân vật đơn giản!
Mỗi tiếng nói cử chỉ, đều là đảo khách thành chủ, rất rõ ràng đã nắm chắc quyền chủ động!
Cao thủ, tuyệt đối cao thủ!
- Ha hả, Lăng Phong à. Đây là chị gái của tôi, Vương Yến Ny. Anh cứ gọi là chị Vương đi!
Hà Diệp thật ra không nghĩ nhiều như vậy. Hiện tại, cô đã mời tới một cao thủ tình trường tuyệt thế, Vương Yến Ny. Thân mang tuyệt kỹ có một không hai chém trăm đao, cũng là thiên tài tuyệt thế duy nhất có hi vọng tu luyện thành chém nghìn đao! Cao thủ như vậy mà ra tay, nhất định sẽ dễ như trở bàn tay.
Lăng Phong rất hăng hái, cười vươn tay.
- Chị Vương, xin chào!
Vương Yến Ny cười quyến rũ, đôi mắt hoa đào trong veo như nước, mắt nhìn thẳng vào Lăng Phong! Sau đó, cô vươn bàn tay mềm mại tinh tế của mình ra!
Trước bữa cơm chiều, chị Vương kéo Hà Diệp vào WC!
- Thế nào? Chị Vương!
Hà Diệp rất quan tâm nói.
- Em gạt chị!
Vương Yến Ny rất nghiêm túc nói.
- Hả? Có chuyện gì vậy? Chị Vương!
Hà Diệp bị cô làm cho không hiểu gì cả.
- Ngày đó em nói hắn dài mấy cm?
Vương Yến Ny nhìn sát vào mặt cô.
- Hả? Chị Vương, khi nào thì chị... Sao chị có thể vẫn còn háo sắc như vậy chứ? Không đúng. Chẳng lẽ hắn đã đồng ý cho chị xem qua cái đó sao? Khi nào vậy? Sao nãy giờ em lại không hề phát hiện hành động háo sắc của hai người chứ! ?
Hà Diệp mím môi nghĩ ngợi lung tung.
- Hừ, em nghĩ Vương Yến Ny chị là ai chứ? Chỉ là vừa rồi chị đã quan sát kỹ rồi. Chị có thể chắc chắn tám phần mười cái đó của hắn tuyệt đối không nhỏ! Đây là kinh nghiệm nhiều năm của chị!
Chị Vương rất đắc ý nói.
Hà Diệp kinh ngạc há to miệng. Cô thật sự quá khâm phục về kinh nghiệm này của chị Vương. Cô đã từng nhìn thấy cái đó của hắn. Cô biết nó không nhỏ. Nhưng cô thật sự không ngờ được, chị Vương lại lợi hại như vậy, không cần xem, đã biết cái đó tuyệt đối không nhỏ!
- Đàn ông có sống mũi cao, tính công năng bình thường đều rất mạnh! Em xem tên Lăng Phong này đi. Mũi gQBA lại cao đến như vậy!
Vương Yến Ny rất háo sắc, nhắm mắt lại nói.
- Hà Diệp, lông phía dưới của hắn có dài không?
Chị Vương tiếp tục hỏi.
- Hả? Rất dài!
Hà Diệp vô tình buột miệng.
- Vậy là đúng rồi. Người gầy lông dài, OX là Đại vương! Dáng người hắn hơi gầy. Hơn nữa, em nói lông hắn cũng rất dài. Vậy là phù hợp rồi. Hơn nữa sống mũi cao thẳng như vậy, theo bất kỳ phương pháp suy diễn nào cũng cho ra một kết luận giống nhau. Đó là em nói dối !
Về phương diện này, chị Vương chính là một Sherlock Holmes.
- Chị Vương, em thật sự đã xem nhẹ chị rồi. Chị không chỉ luyện có chiêu Chém trăm đao à!
Hà Diệp rất khâm phục giơ ngón tay cái lên.
- Ít nói nhảm thôi. Hừ, ngay cả em cũng dám lừa chị Vương. Có phải em muốn ăn mảnh hay không hả?
Chị Vương tiến lên giơ định tóm lấy Hà Diệp.
- A! ! Chị Vương, chị làm gì vậy!
Hà Diệp sợ tới mức vội vàng trốn tránh.
- Một người đàn ông cực phẩm như vậy, sao Vương Yến Ny chị có thể buông tha được. Nếu trong quá trình tu luyện chém trăm đao chém, chỉ có thể dùng một đao với hắn, vậy mới thật sự là hoàn mỹ à! Mau nói cho chị biết, rốt cục thì của hắn lớn tới cỡ nào?
Chị Vương đã bắt đầu bị lửa dục thiêu thân.
Hà Diệp thật sự là chịu không nổi, vội vàng chạy trốn! Trong lòng hận đến mức nghiến răng ngứa. Rốt cuộc tên Lăng Phong này là yêu nghiệt phương nào chứ? Không ngờ đến cả chị Vương nổi tiếng là sắc nữ lão luyện như vậy cũng có thể thu phục được. Xem ra kế hoạch của mình đã bị ngâm nước nóng rồi.
Ban đầu Hà Diệp đã lập kế hoạch hoàn hảo, tổ chức một Hồng Môn Yến nhằm vào Lăng Phong. Nhưng cô thật sự không ngờ được Vương Yến Ny này lại phóng túng như vậy. Vừa gặp được hắn ta đã hoàn toàn mất đi năng lực khống chế, rất không có nghĩa khí, phản chiến đứng về phe bên kia!
- Chị Hà, chị ăn điểm tâm đi. Tôi làm hai quả trứng chần nước sôi!
Lăng Phong vừa uống sữa, vừa nhìn Hà Diệp nói.
Hà Diệp miễn cưỡng rặn ra một nụ cười, thăm dò hỏi.
- Lăng Phong, tối hôm qua anh ngủ có ngon giấc không?
- Tốt, ngủ rất ngon! Tuy nhiên, tôi nhìn sắc mặt chị Hà, dường như tối qua chị ngủ không được ngon giấc lắm thì phải?
Lăng Phong nhìn chằm chằm vào con mắt thâm đen của Hà Diệp, bộ dạng có vẻ rất quan tâm.
- À, không, ngủ ngon, ngủ ngon giấc mà!
Ăn điểm tâm xong, Hà Diệp mang một chiếc kính râm lớn để che đôi mắt gấu trúc của mình. Cô cảm thấy rất oan ức nên lại tìm đên chị Vương để khóc lóc kể lể!
- Ôi trời, hai mắt mới đen làm sao. Nhanh nhanh làm đẹp đi, bằng không sẽ rất nhanh có nếp nhăn đấy!
Chị Vương rất đau lòng nói.
- Chị Vương, hiện tại em thật lòng muốn chết cho rồi. Chị Vương, chị nghĩ biện pháp khác cho em đi!
Hà Diệp nũng nịu nói.
- Được rồi được rồi! Chị đã biết đại khái về tình hình hôm qua rồi! Chị Vương cho rằng có lẽ hắn đã giả vờ?
Chị Vương rất kinh nghiệm rất phong phú nói.
- Giả vờ ?
Hà Diệp không tiếp nhận được thông tin này.
- Đúng! Hắn rất thông minh! Không trung hậu thành thật giống như vẻ bề ngoài đâu. Hắn có trình độ cợt nhả rất cao!
- Ý của chị là, tất cả mọi chuyện tối hôm qua, hắn đều biết cả sao? Hắn cố ý cởi hết quần áo sao? Hắn biết em sẽ làm như vậy à?
Hà Diệp mới nghĩ như vậy, đã cảm thấy mình gần như sụp đổ. Cô vốn tự an ủi mình, hiện tại nghe được đáp án này, khác nào sét đánh ngang tai. Vậy từ nay về sau, cô còn mặt mũi nào để nhìn tên Lăng Phong này!
- Hẳn là như vậy. Em còn chưa đủ trình độ để có thể đối phó được với hắn, cho nên mới có thể bị hắn đùa bỡn nắm trong tay!
Chị Vương nói xong còn vươn bàn tay, mở ra năm ngón, tư thế như muốn nắm lấy ngực Hà Diệp.
- Được rồi, chị Vương, đừng làm loạn nữa! Hiện giờ em đã không còn mặt mũi nào gặp người ta. Em không quay về nữa. Cái nhà đó cũng cho hắn dùng vậy!
Hà Diệp ôm mặt, rất sụp sụp nói.
- Đừng. Cấp bậc của hắn cao như vậy, nhưng đạo hạnh của chị Vương em cũng không kém! Chị sống nhiều năm như vậy, vẫn chưa gặp được một đối thủ nào khiến chị cảm thấy hứng thú như vậy. Chị nhất định phải cho hắn một bài học mới được!
Chị Vương nắm tay lại, ngẩng đầu nhìn lên trời. Nói với vẻ như Đông Phương Bất Bại.
- Chị dự tính sẽ làm như thế nào vậy? Thu hắn sao?
Hà Diệp nhìn chị Vương với vẻ rất mong chờ.
- Hừ, tuy yêu cầu của chị Vương không quá cao, nhưng không có “nhất nghệ tinh”, vậy rất khó lọt vào pháp nhãn của chị Vương em! Hiện tại chị đang tu luyện một môn tuyệt kỹ, Chém trăm người. Chị đã sắp thành công. Đến lúc đó có thể một chiêu chém xuống khiến tên tiểu quỷ này xuống ngựa!
Chị Vương rất khinh thường nói.
- Chém trăm người?
Hà Diệp nghe cô nói vậy, đầu óc mờ mịt không hiểu gì cả.
- Đây là một môn công pháp rất ảo diệu! Em là con gái còn trinh, sẽ không hiểu đâu!
- Chị nói một chút thôi. Chị Vương, chị đã nói, thì nói cho hết đi!
Những lời nói của chị Vương khiến lòng hiếu kỳ của Hà Diệp càng dâng lên.
Chị Vương cười khẽ, ghé vào bên tai Hà Diệp khẽ thì thầm!
Hà Diệp lập tức mặt đỏ tai hồng, xấu hổ mắng:
- Nữ dâm tặc!
Cái gọi là "chém trăm người ", chính là OOXX thành công với một trăm người đàn ông trở nên! Phía trên còn có cấp bậc cao hơn
"Chém nghìn người ".
Xem ra công lực của chị Vương thật sự là thâm hậu khác thường. Đã cách chém trăm người không xa. Bấm ngón tay tính toán, nhưng đầu ngón tay cũng không đủ dùng!
Hai người bí mật bàn mưu tính kế suốt một ngày, cuối cùng kế hoạch đối phó với Lăng Phong đã được hoàn thành. Chị Vương ra tay, bất kỳ người đàn ông nào cũng phải đầu hàng! Rất có khí thế, còn muốn bắn Lăng Phong tới mức ngay cả cái cặn cũng không còn!
Chập tối, sau khi chuẩn bị tỉ mỉ chị Vương đi theo Hà Diệp về nhà cô!
- Chị Hà Diệp, đã về rồi sao?
Đang chuẩn bị cơm chiều, Lăng Phong nghe được tiếng mở cửa, giống như một người đàn ông nội trợ, rất nhiệt tình kêu lên.
- Ôi, có khách tới chơi sao?
Lăng Phong nhìn chị Vương xinh đẹp đứng cạnh Hà Diệp, hơi sửng sốt nói.
Chị Vương vẫn duy trì vẻ tươi cười quyến rũ một người đàn bà chín chắn, nhưng trong lòng cô lại âm thầm khiếp sợ. Hiện tại, rốt cuộc cô đã hiểu ra. Hà Diệp là một cô bé còn chưa hiểu chuyện, có bại trong tay hắn cũng không có gì là oan uổng. Căn bản cậu thanh niên này không phải là nhân vật đơn giản!
Mỗi tiếng nói cử chỉ, đều là đảo khách thành chủ, rất rõ ràng đã nắm chắc quyền chủ động!
Cao thủ, tuyệt đối cao thủ!
- Ha hả, Lăng Phong à. Đây là chị gái của tôi, Vương Yến Ny. Anh cứ gọi là chị Vương đi!
Hà Diệp thật ra không nghĩ nhiều như vậy. Hiện tại, cô đã mời tới một cao thủ tình trường tuyệt thế, Vương Yến Ny. Thân mang tuyệt kỹ có một không hai chém trăm đao, cũng là thiên tài tuyệt thế duy nhất có hi vọng tu luyện thành chém nghìn đao! Cao thủ như vậy mà ra tay, nhất định sẽ dễ như trở bàn tay.
Lăng Phong rất hăng hái, cười vươn tay.
- Chị Vương, xin chào!
Vương Yến Ny cười quyến rũ, đôi mắt hoa đào trong veo như nước, mắt nhìn thẳng vào Lăng Phong! Sau đó, cô vươn bàn tay mềm mại tinh tế của mình ra!
Trước bữa cơm chiều, chị Vương kéo Hà Diệp vào WC!
- Thế nào? Chị Vương!
Hà Diệp rất quan tâm nói.
- Em gạt chị!
Vương Yến Ny rất nghiêm túc nói.
- Hả? Có chuyện gì vậy? Chị Vương!
Hà Diệp bị cô làm cho không hiểu gì cả.
- Ngày đó em nói hắn dài mấy cm?
Vương Yến Ny nhìn sát vào mặt cô.
- Hả? Chị Vương, khi nào thì chị... Sao chị có thể vẫn còn háo sắc như vậy chứ? Không đúng. Chẳng lẽ hắn đã đồng ý cho chị xem qua cái đó sao? Khi nào vậy? Sao nãy giờ em lại không hề phát hiện hành động háo sắc của hai người chứ! ?
Hà Diệp mím môi nghĩ ngợi lung tung.
- Hừ, em nghĩ Vương Yến Ny chị là ai chứ? Chỉ là vừa rồi chị đã quan sát kỹ rồi. Chị có thể chắc chắn tám phần mười cái đó của hắn tuyệt đối không nhỏ! Đây là kinh nghiệm nhiều năm của chị!
Chị Vương rất đắc ý nói.
Hà Diệp kinh ngạc há to miệng. Cô thật sự quá khâm phục về kinh nghiệm này của chị Vương. Cô đã từng nhìn thấy cái đó của hắn. Cô biết nó không nhỏ. Nhưng cô thật sự không ngờ được, chị Vương lại lợi hại như vậy, không cần xem, đã biết cái đó tuyệt đối không nhỏ!
- Đàn ông có sống mũi cao, tính công năng bình thường đều rất mạnh! Em xem tên Lăng Phong này đi. Mũi gQBA lại cao đến như vậy!
Vương Yến Ny rất háo sắc, nhắm mắt lại nói.
- Hà Diệp, lông phía dưới của hắn có dài không?
Chị Vương tiếp tục hỏi.
- Hả? Rất dài!
Hà Diệp vô tình buột miệng.
- Vậy là đúng rồi. Người gầy lông dài, OX là Đại vương! Dáng người hắn hơi gầy. Hơn nữa, em nói lông hắn cũng rất dài. Vậy là phù hợp rồi. Hơn nữa sống mũi cao thẳng như vậy, theo bất kỳ phương pháp suy diễn nào cũng cho ra một kết luận giống nhau. Đó là em nói dối !
Về phương diện này, chị Vương chính là một Sherlock Holmes.
- Chị Vương, em thật sự đã xem nhẹ chị rồi. Chị không chỉ luyện có chiêu Chém trăm đao à!
Hà Diệp rất khâm phục giơ ngón tay cái lên.
- Ít nói nhảm thôi. Hừ, ngay cả em cũng dám lừa chị Vương. Có phải em muốn ăn mảnh hay không hả?
Chị Vương tiến lên giơ định tóm lấy Hà Diệp.
- A! ! Chị Vương, chị làm gì vậy!
Hà Diệp sợ tới mức vội vàng trốn tránh.
- Một người đàn ông cực phẩm như vậy, sao Vương Yến Ny chị có thể buông tha được. Nếu trong quá trình tu luyện chém trăm đao chém, chỉ có thể dùng một đao với hắn, vậy mới thật sự là hoàn mỹ à! Mau nói cho chị biết, rốt cục thì của hắn lớn tới cỡ nào?
Chị Vương đã bắt đầu bị lửa dục thiêu thân.
Hà Diệp thật sự là chịu không nổi, vội vàng chạy trốn! Trong lòng hận đến mức nghiến răng ngứa. Rốt cuộc tên Lăng Phong này là yêu nghiệt phương nào chứ? Không ngờ đến cả chị Vương nổi tiếng là sắc nữ lão luyện như vậy cũng có thể thu phục được. Xem ra kế hoạch của mình đã bị ngâm nước nóng rồi.
Ban đầu Hà Diệp đã lập kế hoạch hoàn hảo, tổ chức một Hồng Môn Yến nhằm vào Lăng Phong. Nhưng cô thật sự không ngờ được Vương Yến Ny này lại phóng túng như vậy. Vừa gặp được hắn ta đã hoàn toàn mất đi năng lực khống chế, rất không có nghĩa khí, phản chiến đứng về phe bên kia!
/70
|