Chương 29: Oa, phát tài phát tài.
Cái miệng nhỏ của Tô Khả Khả mở ra đóng vào, nói đến kiến thức chuyên nghiệp cũng không hề nghỉ xả hơi, “… Căn cứ vào phương hướng lại có sự phân chia khác nhau, huyệt bên trái ngọn núi gọi là Long sa, phía bên phải ngọn núi gọi là Hổ sa, gọi chung là Thanh Long Bạch Hổ.
Chú không biết ‘Bác Sơn thiên luận sa’, nhưng chắc chắn biết ‘Táng sách’ của đại sư Quách Phác đi, bên trong có câu nói ‘Thanh Long uốn lượn, Bạch Hổ thuần phục’.”
Tần Mặc Sâm chậm rãi nghẹn lời.
Trợ lý Ngô mặt đơ: Ha ha, tiểu khả ái, ở trong lòng cô, có phải hình tượng của Tứ gia rất cao lớn không, cái gì anh cũng biết?
Còn có Tứ gia, anh tỏ vẻ như thật sự đã nhìn qua vậy, anh có thấy xấu hổ không?
Tô Khả Khả tiếp tục truyền tải kiến thức thông thường cho người nghe trung thành của cô: “Long Hổ sa sẽ hình thành cho người ta một loại cảm giác ‘Như kỷ như bình, như hồng như bão, như vạn kỳ vây quanh, như ngàn vạn quan viên hầu hạ’, dựa theo quy mô và khoảng cách của Long Hổ sa chia thành cánh ve Long Hổ, đại thế Long Hổ…”
Miệng nhỏ màu hồng phấn của quả ớt nhỏ mấp máy, lẩm bẩm, lẩm bẩm.
Trợ lý Ngô đã không còn sức để lên tiếng rồi.
Anh ấy không nên lắm miệng hỏi cái này, như đang nghe sách trời vậy.
Thật sự làm khó Tứ gia rồi, giả vờ cảm thấy hứng thú như vậy, lương tâm không cảm thấy đau đớn sao.
Lúc Tô Khả Khả nói được một nửa, đột nhiên bắt đầu cảm thán, “Long mạch đã rất ít rồi, bây giờ khắp nơi đều là nhà cao tầng, rất nhiều phong thủy bảo địa bị nhà đầu tư không hiểu gì phá hủy khí mạch, hủy đi phong thủy vốn rất tốt.
Trợ lý Ngô nghe nói thế, vô thức liếc nhìn người đàn ông trong kính chiếu hậu.
Tứ gia cái gì cũng làm, cũng coi như… Nhà đầu tư.
Tần Mặc Sâm đang cúi đầu nhìn điện thoại, anh hơi ngẩng đầu, ánh mắt nhìn vào kính chiếu hậu trong xe.
Trợ lý Ngô nhanh chóng thu lại ánh mắt liếc trộm, không chớp mắt nhìn về phía trước, tiếp tục làm công việc tài xế của mình.
Người đàn ông lạnh nhạt mở miệng: “Tôi không hiểu nhiều về phong thủy, nhưng tôi biết phong thủy hiện đại liên quan đến các mặt kiến trúc, hoàn cảnh, y học, thiên văn học đủ loại, các bậc thầy kiến trúc sư đều hiểu kiến trúc phong thủy, bây giờ có rất nhiều ngành kiến trúc đã trang bị thêm chuyên ngành kiến trúc phong thủy này.”
Trợ lý Ngô đúng lúc xen vào một câu: “Tứ gia muốn khai thác đất trống xây gì đó, đều mời những bậc thầy kiến trúc số một số hai trên quốc tế, chắc chắn không tồn tại tình huống mà Tô tiểu thư nói.”
Tô Khả Khả không nhịn được nhìn chú của cô, “Chú, chú đúng là khác biệt với người khác.”
“Chú thật sự có thể cân nhắc tham gia và nghề này của tôi~” Tô Khả Khả lập tức nói thêm một câu.
“… Ừ, tôi sẽ cân nhắc.”
Tần Mặc Sâm cầm điện thoại nghiêng về hướng ngược với Tô Khả Khả, nhanh chóng tắt giao diện… Tìm kiếm trên điện thoại.
Hai chữ phong thủy trên giao diện lóe lên rồi biến mất.
Xe chậm rãi chạy vào trong khu biệt thự.
Càng đi vào trong, đôi mắt Tô Khả Khả càng sáng lên.
Trong khoảng khắc Tần Mặc Sâm nói “Đến rồi”, đôi mắt Tô Khả Khả sáng lên, trực tiếp biến thành hai ngôi sao nhỏ, có thể làm mù mắt người.
“Chú!” Tô Khả Khả đột nhiên hưng phấn gọi to một câu.
Tần Mặc Sâm nhướng mày nhìn cô, “Sao lại vui vẻ như vậy?”
“Trời ạ, chú! Chú chú chú, chú ở đây sao?” Tô Khả Khả kích động đến biến thành tên lắp bắp.
Tần Mặc Sâm gật đầu, “Trong khoảng thời gian này chúng ta sẽ ở đây, cách chỗ cô đi học cũng không –” xa.
Một chữ xa còn chưa ra khỏi miệng, Tô Khả Khả đã lao ra khỏi cửa xe, vui vẻ dang hai tay ra làm máy bay ở trong sân, còn bay theo con đường hình chữ bát.
“Oa oa, cả nơi này là huyệt tâm của huyệt trận! Phát tài phát tài, nhận một đơn hàng cũng có thể dẫm phải vận cứt chó, ha ha ha…”
Tần Mặc Sâm không khỏi che trán.
Vận cứt chó…
Vì sao lúc nghe thấy từ này ở trong miệng của cô nhóc, lại muốn đánh mông cô như vậy chứ.
Lúc Tần Mặc Sâm đã xuống xe, cô nhóc đã “Bay” xong một vòng rồi, lao đến đối diện anh.
Bởi vì có kinh nghiệm lúng túng trước đó, Tần Mặc Sâm không đưa tay ra đỡ cô.
Vốn Tô Khả Khả cũng không cần anh đưa tay ra đón, chỉ là, lúc sắp chạy đến trước mặt Tần Mặc Sâm, mũi chân của cô nhóc không cẩn thận vấp phải hòn đá nhọn nhỏ ở trên mặt đất.
… Đầu đụng thẳng vào phần bụng của Tần Mặc Sâm.
/2310
|