Cục cảnh sát.
Trình Mục Dương đang cùng mọi người phê duyệt các tư liệu án kiện gần nhất. Bỗng nhiên di động anh vang lên, Trình Mục Dương làm bộ không có nghe được tiếp tục cúi đầu nhìn tư liệu. Bởi vì không cần nghĩ cũng biết ai gửi tin nhắn.
“Trình đội, di động vang lên anh.” Một cảnh sát nhút nhát sợ sệt mà hô.
Quả nhiên giây tiếp theo Trình Mục Dương liền xoay đầu dùng ánh mắt có thể giết người nhìn chăm chú cảnh sát kia.
Nháy mắt vị cảnh sát nhỏ sợ hãi, không dám nói một câu.
Trình Mục Dương tuy rằng sắc mặt khó coi nhưng vẫn mở di động ra. Quả nhiên là Chu Dã gửi tin WeChat.
Chu Dã: Chú cảnh sát, người ăn cơm trưa chưa? Cháu rất đói a, muốn ăn đại dương vật của chú. Chú không muốn ăn tao huyệt của cháu sao? Hương vị không tồi nha. Cháu sẽ ngoan ngoãn đem nơi đó rửa sạch rồi xịt nước hoa.
Ảnh chụp phía dưới là lúc Chu Dã ở nhà hàng hàm chứa hắn côn thịt anh.
Ánh mắt Trình Mục Dương tối sầm lại trực tiếp đem giao diện WeChat đóng. Anh đúng là điên rồi mới cùng thiếu nữ bất lương này tiếp tục liên hệ.
Nữ nhân nói chuyện là phó đội trưởng cục cảnh sát Tô Tình. Ánh mắt Tô Tình đặt ở trên mặt Trình Mục Dương một lát sau lập tức đem ánh mắt thu hồi.
“Không có chuyện gì. Chuyện anh bảo em điều tra tư liệu sòng bạc ngầm sao rồi?”.
Trình Mục Dương nhanh chóng biến trở về bộ dáng lạnh lẽo ngày thường.
“Tư liệu đã tra được. Chủ sòng bạc là ông lão họ Giản, là một người…”
Tô Tình tiếp tục trình báo công tác, theo sau Trình Mục Dương đem người trong tiểu đội đều kêu lại đây bắt đầu triển khai hội nghị.
Mặt khác một bên.
“Trình đội, anh giống như không cao hứng cho lắm. Là có chuyện gì sao?”
Chu Dã đã gửi tin nhắn lúc sau thẳng đến buổi tối cũng không có một tin hồi âm. Đây đã là ngày thứ bảy, một tuần này đều là cô gửi cho Trình Mục Dương một đống tin nhắn, nhưng Trình Mục Dương vẫn không có trả lời cô.
“Lão tử không tin. Dương vật đều bị lão tử ăn qua, còn làm như một vị thánh nhân.”
Chu Dã quyết định không hề ngồi chờ chết. Cô tung ra chiêu vô cùng lớn.
Rạng sáng 1 giờ. Chu Dã tính lúc này hẳn là Trình Mục Dương tan tầm, cô bắt đầu mở ra WeChat click mở trò chuyện video với Trình Mục Dương.
Lúc này Trình Mục Dương vừa bắt một người vượt ngục về tới cục cảnh sát. Đang chuẩn bị trở về ngủ. Lúc này vừa vặn nhận được trò chuyện video của Chu Dã.
Nhưng mà điện thoại mới vừa chuyển được liền thấy được thân thể trắng bóng kia của Chu Dã. Chỉ thấy Chu Dã không chút cẩu thả mà ngồi ở trên giường, một đầu tóc đen nhánh xõa ở trước ngực, vừa vặn như ẩn như hiện mà che đậy hai viên anh đào màu đỏ. Giờ phút này Chu Dã cầm trên tay một cây gậy mát xa màu tím. Gậy mát xa đã được bật công tắc, phát ra âm thanh ong ong.
“Chú cảnh sát, người một tuần rồi không có trả lời tin nhắn cháu. Cháu thật sự muốn ăn dương vật người a.”
Chu Dã đối với gậy mát xa liếm một ngụm, sau đó đem gậy mát xa hướng tới giữa hai chân. Đem gậy mát xa nhắm ngay âm đế.
Lập tức Chu Dã thoải mái rên rỉ một tiếng, “Dương vật chú ấn ở trên âm đế thật thoải mái a.”
Trình Mục Dương cơ hồ không hề nghĩ ngợi liền phải tắt đi cái video trò chuyện này, “Cô hiện tại hẳn là ở trong trường học tập ngoan ngoãn, chứ không phải làm những chuyện nhàm chán đó.”
“Như thế nào nhàm chán? Chú Cảnh sát chẳng lẽ không muốn đem đại dương vật cắm vào huyệt sao? Hoa huyệt cháu vừa chặt lại vừa nhỏ sẽ đem đại dương vật kẹp đến thăng thiên.”
Chu Dã vừa nói một bên đem màn hình nhắm ngay hoa huyền chính mình. Giờ phút này âm đế cô bị gậy mát xa chấn động đến tê tê dại dại, một cổ dâm thủy từ bên trong hoa huyệt chảy ra. Còn có một chút dâm thủy văng ra tới trên màn hình. Hoa huyệt phấn nộn bởi vì cao trào mà lúc đóng lúc mở, dâm thủy không ngừng từ cái lỗ nhỏ kia trào ra.
Trình Mục Dương nhìn hình ảnh như vậy dưới thân bắt đầu có một tia phản ứng. Ở thời gian ngắn ngủi mà dừng lại một giây, Trình Mục Dương lập tức tắt đi video. Anh có thể tinh tường nghe được hô hấp mình nhanh hơn.
Chu Dã thấy Trình Mục Dương thế nhưng đem video đóng, cô tức giận đến trực tiếp đem gậy mát xa ném đi. Gậy mát xa căn bản không bằng dương vật Trình Mục Dương, đã ăn qua dương vật Trình Mục Dương thì ai còn muốn gậy mát xa này a.
Cô không tin mình không thể câu dẫn được Trình Mục Dương!
Ngày hôm sau Chu Dã ở cửa cục cảnh sát trộm chờ Trình Mục Dương, chờ Trình Mục Dương vừa ra tới cô liền lái xe theo sau.
Lúc này Trình Mục Dương cũng không có lái xe cảnh sát, mà là thay thường phục lái xe ở nhà.
“Trình đội, có một chiếc xe đi theo chúng ta.”
Tô Tình cùng mấy vụ cảnh sát đều phát hiện Chu Dã.
Trình Mục Dương nhíu nhíu mày, thanh âm đạm mạc mà nói: “Cô ấy muốn thì để cô ấy đi theo đi. Trong chốc lát tới địa điểm, tôi sẽ cùng cô ấy nói chuyện.”
Chu Dã vẫn luôn cho rằng Trình Mục Dương không có phát hiện mình, theo sau Trình Mục Dương dừng ở cửa sau nhà Dạ tổng. Chu Dã lập tức nhìn một cái sau đó đi theo.
Nhưng mà lúc xuống xe cô lại phát hiện không thấy Trình Mục Dương đâu hết.
“Đm, hai chân dài quá không chạy nổi a!” Chu Dã tức giận mà đổ môi đỏ.
Nhưng mà ngay sau đó phía sau lưng truyền đến một cổ lực đạo, cô còn chưa có phản ánh đã bị Trình Mục Dương bắt được tay, sau đó dùng còng tay cột vào bên trong xe Trình Mục Dương.
“Nếu không cho cô một chút giáo huấn, chỉ sợ cô còn không biết mình đang làm loại chuyện gì.”
Trình Mục Dương lãnh đạm mà nói. Rốt cuộc Chu Dã vẫn là trẻ vị thành niên, anh chỉ có thể dẫn đường cô đừng đi đường ngang ngõ tắt.
“Cháu biết a. Cháu cũng chỉ muốn đại dương vật của chú mà thôi. Nếu chú làm với cháu một lần đánh sẽ đem cháu thao đến sướng ngất. Cháu tuyệt đối sẽ không quấn lấy chú nữa.”
Ánh mắt Chu Dã ái muội mà nhìn chằm chằm thứ đồ vật đang ngủ say giữa hai chân Trình Mục Dương. Nếu có thể bị Trình Mục Dương làm cả đêm, cô làm cái gì đều đáng giá.
===
Nữ chủ ngay từ đầu: Làm một lần lão nương liền thỏa mãn.
Làm xong: Mẹ nó, quá sung sướng. Còn muốn.
Trình Mục Dương đang cùng mọi người phê duyệt các tư liệu án kiện gần nhất. Bỗng nhiên di động anh vang lên, Trình Mục Dương làm bộ không có nghe được tiếp tục cúi đầu nhìn tư liệu. Bởi vì không cần nghĩ cũng biết ai gửi tin nhắn.
“Trình đội, di động vang lên anh.” Một cảnh sát nhút nhát sợ sệt mà hô.
Quả nhiên giây tiếp theo Trình Mục Dương liền xoay đầu dùng ánh mắt có thể giết người nhìn chăm chú cảnh sát kia.
Nháy mắt vị cảnh sát nhỏ sợ hãi, không dám nói một câu.
Trình Mục Dương tuy rằng sắc mặt khó coi nhưng vẫn mở di động ra. Quả nhiên là Chu Dã gửi tin WeChat.
Chu Dã: Chú cảnh sát, người ăn cơm trưa chưa? Cháu rất đói a, muốn ăn đại dương vật của chú. Chú không muốn ăn tao huyệt của cháu sao? Hương vị không tồi nha. Cháu sẽ ngoan ngoãn đem nơi đó rửa sạch rồi xịt nước hoa.
Ảnh chụp phía dưới là lúc Chu Dã ở nhà hàng hàm chứa hắn côn thịt anh.
Ánh mắt Trình Mục Dương tối sầm lại trực tiếp đem giao diện WeChat đóng. Anh đúng là điên rồi mới cùng thiếu nữ bất lương này tiếp tục liên hệ.
Nữ nhân nói chuyện là phó đội trưởng cục cảnh sát Tô Tình. Ánh mắt Tô Tình đặt ở trên mặt Trình Mục Dương một lát sau lập tức đem ánh mắt thu hồi.
“Không có chuyện gì. Chuyện anh bảo em điều tra tư liệu sòng bạc ngầm sao rồi?”.
Trình Mục Dương nhanh chóng biến trở về bộ dáng lạnh lẽo ngày thường.
“Tư liệu đã tra được. Chủ sòng bạc là ông lão họ Giản, là một người…”
Tô Tình tiếp tục trình báo công tác, theo sau Trình Mục Dương đem người trong tiểu đội đều kêu lại đây bắt đầu triển khai hội nghị.
Mặt khác một bên.
“Trình đội, anh giống như không cao hứng cho lắm. Là có chuyện gì sao?”
Chu Dã đã gửi tin nhắn lúc sau thẳng đến buổi tối cũng không có một tin hồi âm. Đây đã là ngày thứ bảy, một tuần này đều là cô gửi cho Trình Mục Dương một đống tin nhắn, nhưng Trình Mục Dương vẫn không có trả lời cô.
“Lão tử không tin. Dương vật đều bị lão tử ăn qua, còn làm như một vị thánh nhân.”
Chu Dã quyết định không hề ngồi chờ chết. Cô tung ra chiêu vô cùng lớn.
Rạng sáng 1 giờ. Chu Dã tính lúc này hẳn là Trình Mục Dương tan tầm, cô bắt đầu mở ra WeChat click mở trò chuyện video với Trình Mục Dương.
Lúc này Trình Mục Dương vừa bắt một người vượt ngục về tới cục cảnh sát. Đang chuẩn bị trở về ngủ. Lúc này vừa vặn nhận được trò chuyện video của Chu Dã.
Nhưng mà điện thoại mới vừa chuyển được liền thấy được thân thể trắng bóng kia của Chu Dã. Chỉ thấy Chu Dã không chút cẩu thả mà ngồi ở trên giường, một đầu tóc đen nhánh xõa ở trước ngực, vừa vặn như ẩn như hiện mà che đậy hai viên anh đào màu đỏ. Giờ phút này Chu Dã cầm trên tay một cây gậy mát xa màu tím. Gậy mát xa đã được bật công tắc, phát ra âm thanh ong ong.
“Chú cảnh sát, người một tuần rồi không có trả lời tin nhắn cháu. Cháu thật sự muốn ăn dương vật người a.”
Chu Dã đối với gậy mát xa liếm một ngụm, sau đó đem gậy mát xa hướng tới giữa hai chân. Đem gậy mát xa nhắm ngay âm đế.
Lập tức Chu Dã thoải mái rên rỉ một tiếng, “Dương vật chú ấn ở trên âm đế thật thoải mái a.”
Trình Mục Dương cơ hồ không hề nghĩ ngợi liền phải tắt đi cái video trò chuyện này, “Cô hiện tại hẳn là ở trong trường học tập ngoan ngoãn, chứ không phải làm những chuyện nhàm chán đó.”
“Như thế nào nhàm chán? Chú Cảnh sát chẳng lẽ không muốn đem đại dương vật cắm vào huyệt sao? Hoa huyệt cháu vừa chặt lại vừa nhỏ sẽ đem đại dương vật kẹp đến thăng thiên.”
Chu Dã vừa nói một bên đem màn hình nhắm ngay hoa huyền chính mình. Giờ phút này âm đế cô bị gậy mát xa chấn động đến tê tê dại dại, một cổ dâm thủy từ bên trong hoa huyệt chảy ra. Còn có một chút dâm thủy văng ra tới trên màn hình. Hoa huyệt phấn nộn bởi vì cao trào mà lúc đóng lúc mở, dâm thủy không ngừng từ cái lỗ nhỏ kia trào ra.
Trình Mục Dương nhìn hình ảnh như vậy dưới thân bắt đầu có một tia phản ứng. Ở thời gian ngắn ngủi mà dừng lại một giây, Trình Mục Dương lập tức tắt đi video. Anh có thể tinh tường nghe được hô hấp mình nhanh hơn.
Chu Dã thấy Trình Mục Dương thế nhưng đem video đóng, cô tức giận đến trực tiếp đem gậy mát xa ném đi. Gậy mát xa căn bản không bằng dương vật Trình Mục Dương, đã ăn qua dương vật Trình Mục Dương thì ai còn muốn gậy mát xa này a.
Cô không tin mình không thể câu dẫn được Trình Mục Dương!
Ngày hôm sau Chu Dã ở cửa cục cảnh sát trộm chờ Trình Mục Dương, chờ Trình Mục Dương vừa ra tới cô liền lái xe theo sau.
Lúc này Trình Mục Dương cũng không có lái xe cảnh sát, mà là thay thường phục lái xe ở nhà.
“Trình đội, có một chiếc xe đi theo chúng ta.”
Tô Tình cùng mấy vụ cảnh sát đều phát hiện Chu Dã.
Trình Mục Dương nhíu nhíu mày, thanh âm đạm mạc mà nói: “Cô ấy muốn thì để cô ấy đi theo đi. Trong chốc lát tới địa điểm, tôi sẽ cùng cô ấy nói chuyện.”
Chu Dã vẫn luôn cho rằng Trình Mục Dương không có phát hiện mình, theo sau Trình Mục Dương dừng ở cửa sau nhà Dạ tổng. Chu Dã lập tức nhìn một cái sau đó đi theo.
Nhưng mà lúc xuống xe cô lại phát hiện không thấy Trình Mục Dương đâu hết.
“Đm, hai chân dài quá không chạy nổi a!” Chu Dã tức giận mà đổ môi đỏ.
Nhưng mà ngay sau đó phía sau lưng truyền đến một cổ lực đạo, cô còn chưa có phản ánh đã bị Trình Mục Dương bắt được tay, sau đó dùng còng tay cột vào bên trong xe Trình Mục Dương.
“Nếu không cho cô một chút giáo huấn, chỉ sợ cô còn không biết mình đang làm loại chuyện gì.”
Trình Mục Dương lãnh đạm mà nói. Rốt cuộc Chu Dã vẫn là trẻ vị thành niên, anh chỉ có thể dẫn đường cô đừng đi đường ngang ngõ tắt.
“Cháu biết a. Cháu cũng chỉ muốn đại dương vật của chú mà thôi. Nếu chú làm với cháu một lần đánh sẽ đem cháu thao đến sướng ngất. Cháu tuyệt đối sẽ không quấn lấy chú nữa.”
Ánh mắt Chu Dã ái muội mà nhìn chằm chằm thứ đồ vật đang ngủ say giữa hai chân Trình Mục Dương. Nếu có thể bị Trình Mục Dương làm cả đêm, cô làm cái gì đều đáng giá.
===
Nữ chủ ngay từ đầu: Làm một lần lão nương liền thỏa mãn.
Làm xong: Mẹ nó, quá sung sướng. Còn muốn.
/91
|