“con không có làm khó cô ta,là cô ta làm khó con!”Cố Minh Châu trốn ở sau lưng Bà Thẩm,Cố Phi Yên đôi mắt trong sáng đen láy tức giận nói, “ bà nội,nếu như không phải cô ta làm rơi đồ ăn của con làm rồi xuống đất,con cũng sẽ không đối xử với cô ta như vậy!”
Ninh một nồi canh gà rất lâu,cô nhỏ mọn chỉ cho Giang Lãng một bát,bản thân cũng không có ăn,cô còn chăm chú làm,nêm vị cũng rất ngon,mỗi thứ đều làm rất có tâm ý……
Kết quả,tâm huyết của cô đều bị lãng phí do Cố Minh Châu khua tay vào!
Cô làm sao có thể không tưc giận được chứ?
“Tiểu Yên!” mặt Bà Thẩm đầy sự không đồng ý, “ cho dù là cô ấy không đúng,thì con làm cô ấy thành ra như vậy cũng không được!chị con là đại tiểu thư nhà Cố Gia,lớn lên xinh đẹp lại là minh tinh,nếu như để người ta chụp được bộ dạng nhếch nhác của cô ấy như vậy,thì sẽ có hại đến sự nghiệp của cô ấy!”
“bà nội…..”
“nói lại,chị của con cũng không phải là kiểu người không thể tha thứ cho người khác được,cô ấy rất tức giận,chắc chắn là bởi vì con nói cái gì đó,đụng đến cô ấy có đúng không?” Bà Thẩm kéo tay của Cố Minh Châu,nói lời yêu thương, “Minh Châu con nói xem,vừa xong rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì,hai chị em con làm sao lại cãi nhau chứ?”
“bà,con thật sự là vì quá tức giận,cho nên mới không kiềm chế tực tính khí của bản thân mình,bà hãy tin con……” Cố Minh Châu khóc thút thít,đôi mắt xinh đẹp nhìn Bà Thẩm âu yếm,đợi bà ấy lấy bảo vệ công lý cho cô.
“con nói chậm thôi,để bà nghe.” Bà Thẩm vỗ vỗ vào tay cô ta an ủi vỗ về.
“trước kia không có nói với bà,nhưng bây giờ con thật sự là nhịn không nổi được nữa rồi,một mình không có cách nào chịu đựng chấp nhận được rồi! bà,bà hãy giải quyết cho con,khuyên nhủ Tiểu Yên. Con và Mặc Thần tình cảm rất tốt,và đã đính hôn trước rồi,nhìn thấy là người phải kết hôn rồi,nhưng….Tiểu Yên đã quyến rũ Mặc Thần trước và em ấy đã phát sinh mối quan hệ với anh ấy thì cũng không sao cả,bây giờ còn dùng chuyện này để uy hiếp đe dọa con,khăng khăng vẫn muốn tiếp tục quấn lấy Mặc Thần,trong lòng con…..bà,trong lòng con thật sự là rất đau khổ!”
Xoa lên tim,Cố Phi Yên khóc nức nở.
Cô cầm chặt lấy tay Bà Thẩm,Bà Thẩm vỗ sau lưng cô ta,than thở,sắc mặt cũng nặng trĩu.
“được rồi,đừng khóc nữa,đừng khóc nữa,em con chắc cũng không phải cố ý đâu,là con nghe nhầm thôi!”Bà Thẩm nhìn về Cố Phi Yên,chạm đến mắt của cô ấy, “Tiểu Yên,con nhanh nói với chị con đi,cô ấy đang hiểu sai ý của con,con không phải là một người con gái xấu xa đi cướp đàn ông của người khác có đúng không?”
Cố Minh Châu đổ thêm dầu vào lửa, “ chỉ mong là con hiểu sai,nếu như Tiểu Yên thật sự đối với con như vậy,thì con làm sao có thể sống được chứ? Một người là em gái con,một người là người đàn ông yêu thương bao nhiêu năm nay,con thật sự muốn phát điên rồi!”
Hai người bọn họ đứng ở cửa phòng bệnh,Cố Phi Yên đứng ở chỗ khác,chỉ là khoảng cách của cửa rất rộng,nhìn giống như là địa giới Chu Hà Hán khó mà vượt qua được.
Nhìn người đúng đối diện,Cố Phi Yên trong lòng có chút không tiếp thụ được.
Phải nửa ngày,trong ánh mắt mong đợi của Bà Thẩm,cô rủ đôi mắt xuống,giọng nói lạnh lùng, “ con và Cố Minh Châu không có bất kì mối quan hệ huyết thống nào cả,không chỉ không phải là chị em,mà càng không phải là chị em ruột nữa.”
“Tiểu Yên!” Cố Minh Châu ánh mắt hừng hực, “ Bởi vì một người đàn ông,mà em lại muốn xa lạ với chị sao? em nói em và chị không phải là chị em ruột,chị chấp nhận,nhưng chị luôn để em trở thành chị em ruột với mình! Em đối với Bà Thẩm rất tốt,chị cho rằng em cũng để bà ấy thành bà ruột của mình chứ, lẽ nào em lại không có sao?”
“Tiểu Yên,con……con thật là quá đáng mà, mau xin lỗi chị con đi!” Bà Thẩm cũng lên tiếng.
Cô cũng vỗ vào ngực mình,rất rõ ràng là có thể trong lòng đang không thoải mái.
Nhưng, rất là kì lạ,Cố Phi Yên lần này lại không có lo lắng.
Trong đầu cô đang nghĩ một vấn đề rất là kì lạ,Bà Thẩm đang bị bệnh tim,Cố Minh Châu cũng bị bệnh tim,hai người đều có vấn đề về tim,khác biệt chỉ là nghiêm trọng hay không nghiêm trọng mà thôi, nhìn xem,đây là mối quan hệ huyết thống sao?
Bởi vì bọn họ là người thân của nhau,cho nên bệnh mới di truyền?
Bà Thẩm Và Cố Minh Châu hai người đều đang đối diện với cô,mặt mũi,tướng mạo đó nhìn ra cũng có chút giống giống nhau,đặc biệt là biểu cảm của bọn họ trrên mặt cũng rất đồng bộ,để người khác nhìn là biết bọn họ là người một nhà.
Bọn họ đứng với nhau rất hài hòa,mà cô,giống như là cô không hợp với họ.
Bị Cố Minh Châu ghét,không phải là một lần rồi.
Nhưng,lần này làm sao lại cảm thấy rất là thất vọng,rất là đau?
Lẽ nào cô cũng bị bệnh tim?
Cố Phi Yên mím môi,cười, “ thật ngại quá,để hai người thất vọng rồi,nhưng con không cảm thấy con làm sai ở đâu cả!Cố Minh Châu nhìn thấy mặt con là đã gào thét lên với con rồi,không chỉ là ngôn ngữ sĩ nhục con,còn để thức ăn chính tay con làm rơi xuống đất,con là tức quá nên mới phán bác lại! cô ta đối với con không tốt,con để cho cô ta biết sự lợi hại của con,đây không phải là quá bình thương sao?”
‘Tiểu Yên,con sao lại biến thành ra như vậy rồi?” Bà Thẩm ánh mắt thay đổi,đi qua kéo lấy tay của cô,thở dài,nhìn cô đau lòng, “ Tiểu Yên,con trước kia là một đứa trẻ rất ngoan, làm sai việc gì từ trước đến nay đều không sợ nhận sai lỗi của mình,hôm nay là làm sao? lẽ nào…..con thật sự nói nhhững điều như vậy với Minh Châu,thích chồng sắp cưới của cô ấy,muốn cướp người đàn ông của chị con,cho nên mới không khoan nhượng như vậy?”
“Bà nội Thẩm,xin bà đừng có kéo chuyện này đi quá xa.”Cố Phi Yên nhẹ nhàng rút tay mình lại,không có nhìn Bà Thẩm,cụp mắt xuống nói, “ hôm nay,chúng ta hãy nói trước về chuyện Cố Minh Châu đã dùng những ngôn từ sỉ nhục con,rồi còn làm hỏng đồ của con đi. Chỉ là cách có vài mét,con nghĩ,bà ở trong phòng bệnh không thể nghe thấy cái gì cả?”
Bà Thẩm cứng đờ người, trong mắt lộ ra một chút không dám tin vào.
Bà không ngờ rằng,có một ngày Cố Phi Yên lại dùng những lời nói này nói với bà,lúc gọi bà ấy cũng không dùng từ “bà nội” thân thiết nữa mà thêm chữ “ Thẩm” vào.
Một lúc,bà có cút không chấp nhận được.
Lau nước mắt,bà hỏi, “ Tiểu Yên,con là đang trách bà sao?”
“con không phải trách bà,con chỉ là rất tò mò,bà đã biết ngọn nguồn của sự việc rồi,tại sao luôn đứng ở góc độ của Cố Minh châu mà nói con, còn bắt con phải xin lỗi cô ta nữa?”
“con và chồng sắp cưới của Minh Châu có mối quan hệ không rõ ràng,Minh Châu mới có thể kích động như vậy!” Bà Thẩm hận vì đã không vỗ vào vai Cố Phi Yên an ủi,nghiêm khác nói, “ con mau xin lỗi Minh Châu đi, nói về sau sẽ không đến với Chiến Mặc Thần nữa!sau đó,ta để Minh Châu xin lỗi con,việc hôm nay cô ấy làm cũng không đúng,làm cho đồ của con bị hỏng,đây là việc không đúng!”
“để con xin lỗi trước.” Cố Minh Châu nước mắt giàn giụa,rất nhượng bộ,thái độ nói rất mềm, “ con là chị,để con xin lỗi trước. Tiểu Yên chị xin lỗi,là hôm nay chị quá kích động rồi,mong em hãy tha thứ cho chị.nhìn trước kia chị đối với em rất tốt,ở bên ngoài cũng rất bảo vệ em,em đừng tính toán với chị nữa,có được không? chị cầu xin em hãy đồng ý với chị,về sau đừng có quấn lấy Mặc Thần,chị cầu xin em đó!”
“ Tiểu Yên,con mau nói đi!” Bà Thẩm cũng thúc giục.
Ninh một nồi canh gà rất lâu,cô nhỏ mọn chỉ cho Giang Lãng một bát,bản thân cũng không có ăn,cô còn chăm chú làm,nêm vị cũng rất ngon,mỗi thứ đều làm rất có tâm ý……
Kết quả,tâm huyết của cô đều bị lãng phí do Cố Minh Châu khua tay vào!
Cô làm sao có thể không tưc giận được chứ?
“Tiểu Yên!” mặt Bà Thẩm đầy sự không đồng ý, “ cho dù là cô ấy không đúng,thì con làm cô ấy thành ra như vậy cũng không được!chị con là đại tiểu thư nhà Cố Gia,lớn lên xinh đẹp lại là minh tinh,nếu như để người ta chụp được bộ dạng nhếch nhác của cô ấy như vậy,thì sẽ có hại đến sự nghiệp của cô ấy!”
“bà nội…..”
“nói lại,chị của con cũng không phải là kiểu người không thể tha thứ cho người khác được,cô ấy rất tức giận,chắc chắn là bởi vì con nói cái gì đó,đụng đến cô ấy có đúng không?” Bà Thẩm kéo tay của Cố Minh Châu,nói lời yêu thương, “Minh Châu con nói xem,vừa xong rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì,hai chị em con làm sao lại cãi nhau chứ?”
“bà,con thật sự là vì quá tức giận,cho nên mới không kiềm chế tực tính khí của bản thân mình,bà hãy tin con……” Cố Minh Châu khóc thút thít,đôi mắt xinh đẹp nhìn Bà Thẩm âu yếm,đợi bà ấy lấy bảo vệ công lý cho cô.
“con nói chậm thôi,để bà nghe.” Bà Thẩm vỗ vỗ vào tay cô ta an ủi vỗ về.
“trước kia không có nói với bà,nhưng bây giờ con thật sự là nhịn không nổi được nữa rồi,một mình không có cách nào chịu đựng chấp nhận được rồi! bà,bà hãy giải quyết cho con,khuyên nhủ Tiểu Yên. Con và Mặc Thần tình cảm rất tốt,và đã đính hôn trước rồi,nhìn thấy là người phải kết hôn rồi,nhưng….Tiểu Yên đã quyến rũ Mặc Thần trước và em ấy đã phát sinh mối quan hệ với anh ấy thì cũng không sao cả,bây giờ còn dùng chuyện này để uy hiếp đe dọa con,khăng khăng vẫn muốn tiếp tục quấn lấy Mặc Thần,trong lòng con…..bà,trong lòng con thật sự là rất đau khổ!”
Xoa lên tim,Cố Phi Yên khóc nức nở.
Cô cầm chặt lấy tay Bà Thẩm,Bà Thẩm vỗ sau lưng cô ta,than thở,sắc mặt cũng nặng trĩu.
“được rồi,đừng khóc nữa,đừng khóc nữa,em con chắc cũng không phải cố ý đâu,là con nghe nhầm thôi!”Bà Thẩm nhìn về Cố Phi Yên,chạm đến mắt của cô ấy, “Tiểu Yên,con nhanh nói với chị con đi,cô ấy đang hiểu sai ý của con,con không phải là một người con gái xấu xa đi cướp đàn ông của người khác có đúng không?”
Cố Minh Châu đổ thêm dầu vào lửa, “ chỉ mong là con hiểu sai,nếu như Tiểu Yên thật sự đối với con như vậy,thì con làm sao có thể sống được chứ? Một người là em gái con,một người là người đàn ông yêu thương bao nhiêu năm nay,con thật sự muốn phát điên rồi!”
Hai người bọn họ đứng ở cửa phòng bệnh,Cố Phi Yên đứng ở chỗ khác,chỉ là khoảng cách của cửa rất rộng,nhìn giống như là địa giới Chu Hà Hán khó mà vượt qua được.
Nhìn người đúng đối diện,Cố Phi Yên trong lòng có chút không tiếp thụ được.
Phải nửa ngày,trong ánh mắt mong đợi của Bà Thẩm,cô rủ đôi mắt xuống,giọng nói lạnh lùng, “ con và Cố Minh Châu không có bất kì mối quan hệ huyết thống nào cả,không chỉ không phải là chị em,mà càng không phải là chị em ruột nữa.”
“Tiểu Yên!” Cố Minh Châu ánh mắt hừng hực, “ Bởi vì một người đàn ông,mà em lại muốn xa lạ với chị sao? em nói em và chị không phải là chị em ruột,chị chấp nhận,nhưng chị luôn để em trở thành chị em ruột với mình! Em đối với Bà Thẩm rất tốt,chị cho rằng em cũng để bà ấy thành bà ruột của mình chứ, lẽ nào em lại không có sao?”
“Tiểu Yên,con……con thật là quá đáng mà, mau xin lỗi chị con đi!” Bà Thẩm cũng lên tiếng.
Cô cũng vỗ vào ngực mình,rất rõ ràng là có thể trong lòng đang không thoải mái.
Nhưng, rất là kì lạ,Cố Phi Yên lần này lại không có lo lắng.
Trong đầu cô đang nghĩ một vấn đề rất là kì lạ,Bà Thẩm đang bị bệnh tim,Cố Minh Châu cũng bị bệnh tim,hai người đều có vấn đề về tim,khác biệt chỉ là nghiêm trọng hay không nghiêm trọng mà thôi, nhìn xem,đây là mối quan hệ huyết thống sao?
Bởi vì bọn họ là người thân của nhau,cho nên bệnh mới di truyền?
Bà Thẩm Và Cố Minh Châu hai người đều đang đối diện với cô,mặt mũi,tướng mạo đó nhìn ra cũng có chút giống giống nhau,đặc biệt là biểu cảm của bọn họ trrên mặt cũng rất đồng bộ,để người khác nhìn là biết bọn họ là người một nhà.
Bọn họ đứng với nhau rất hài hòa,mà cô,giống như là cô không hợp với họ.
Bị Cố Minh Châu ghét,không phải là một lần rồi.
Nhưng,lần này làm sao lại cảm thấy rất là thất vọng,rất là đau?
Lẽ nào cô cũng bị bệnh tim?
Cố Phi Yên mím môi,cười, “ thật ngại quá,để hai người thất vọng rồi,nhưng con không cảm thấy con làm sai ở đâu cả!Cố Minh Châu nhìn thấy mặt con là đã gào thét lên với con rồi,không chỉ là ngôn ngữ sĩ nhục con,còn để thức ăn chính tay con làm rơi xuống đất,con là tức quá nên mới phán bác lại! cô ta đối với con không tốt,con để cho cô ta biết sự lợi hại của con,đây không phải là quá bình thương sao?”
‘Tiểu Yên,con sao lại biến thành ra như vậy rồi?” Bà Thẩm ánh mắt thay đổi,đi qua kéo lấy tay của cô,thở dài,nhìn cô đau lòng, “ Tiểu Yên,con trước kia là một đứa trẻ rất ngoan, làm sai việc gì từ trước đến nay đều không sợ nhận sai lỗi của mình,hôm nay là làm sao? lẽ nào…..con thật sự nói nhhững điều như vậy với Minh Châu,thích chồng sắp cưới của cô ấy,muốn cướp người đàn ông của chị con,cho nên mới không khoan nhượng như vậy?”
“Bà nội Thẩm,xin bà đừng có kéo chuyện này đi quá xa.”Cố Phi Yên nhẹ nhàng rút tay mình lại,không có nhìn Bà Thẩm,cụp mắt xuống nói, “ hôm nay,chúng ta hãy nói trước về chuyện Cố Minh Châu đã dùng những ngôn từ sỉ nhục con,rồi còn làm hỏng đồ của con đi. Chỉ là cách có vài mét,con nghĩ,bà ở trong phòng bệnh không thể nghe thấy cái gì cả?”
Bà Thẩm cứng đờ người, trong mắt lộ ra một chút không dám tin vào.
Bà không ngờ rằng,có một ngày Cố Phi Yên lại dùng những lời nói này nói với bà,lúc gọi bà ấy cũng không dùng từ “bà nội” thân thiết nữa mà thêm chữ “ Thẩm” vào.
Một lúc,bà có cút không chấp nhận được.
Lau nước mắt,bà hỏi, “ Tiểu Yên,con là đang trách bà sao?”
“con không phải trách bà,con chỉ là rất tò mò,bà đã biết ngọn nguồn của sự việc rồi,tại sao luôn đứng ở góc độ của Cố Minh châu mà nói con, còn bắt con phải xin lỗi cô ta nữa?”
“con và chồng sắp cưới của Minh Châu có mối quan hệ không rõ ràng,Minh Châu mới có thể kích động như vậy!” Bà Thẩm hận vì đã không vỗ vào vai Cố Phi Yên an ủi,nghiêm khác nói, “ con mau xin lỗi Minh Châu đi, nói về sau sẽ không đến với Chiến Mặc Thần nữa!sau đó,ta để Minh Châu xin lỗi con,việc hôm nay cô ấy làm cũng không đúng,làm cho đồ của con bị hỏng,đây là việc không đúng!”
“để con xin lỗi trước.” Cố Minh Châu nước mắt giàn giụa,rất nhượng bộ,thái độ nói rất mềm, “ con là chị,để con xin lỗi trước. Tiểu Yên chị xin lỗi,là hôm nay chị quá kích động rồi,mong em hãy tha thứ cho chị.nhìn trước kia chị đối với em rất tốt,ở bên ngoài cũng rất bảo vệ em,em đừng tính toán với chị nữa,có được không? chị cầu xin em hãy đồng ý với chị,về sau đừng có quấn lấy Mặc Thần,chị cầu xin em đó!”
“ Tiểu Yên,con mau nói đi!” Bà Thẩm cũng thúc giục.
/202
|