Phiền não hay tính toán gì đều có thể kể hết nha!
Xem đi, bọn họ tốn bao nhiêu thời gian tâm sự cùng Hanh Hanh như vậy, Hanh Hanh một chút cũng không hiểu, ngay cả một cái liếc nhìn cũng chẳng thèm cho, căn bản không để ý đến việc bọn họ đang nói cái gì!
Và cứ thế, Hanh Hanh đảm nhiệm đủ vai trò bác sĩ tâm lí các loại…
Nó nghiễm nhiên thành một phần của đoàn phim, là nhân vật được hoan nghênh nhất trong đoàn làm phim…
Lục Tâm Vi hận đến run tay, tốt, Nguyên Nguyện cùng cô ta tranh đoạt đàn ông, bây giờ đến chó của cô nàng cũng tranh đoạt nhân duyên với cô ta!
Cô ta ngược lại rất muốn nhìn xem, ai mới là người chiến thắng cuối cùng!
Cô ta cũng không tin đường đường là Lục đại tiểu thư lại không sánh bằng một con chó!
Đem hộp cơm ném ra xa,cô ta cười nhã nhặn, thanh lịch, phủi tay thành tiếng, muốn hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Địa điểm làm phim rất rộng, ngoài trừ vài nhân viên có công việc đặc thù, không ai có trong tay cái loa nào, nên muốn đặc biệt nói gì thường phải vỗ vỗ tay thật lớn.
Động tác như thế ai cũng hiểu, nhưng hiện tại mọi người đều giả ngu, liền làm bộ như mình không nghe được âm thanh đó, đều tự bưng hộp cơm của mình, vẻ mặt “Tôi bộn bề công việc con phải chuyên tâm ăn cơm, không có thời gian để quan tâm những thứ vô ích.”, nghiêm túc tránh xa Lục Tâm Vi…
Lục Tâm Vi cắn răng, hung hăng lườm Hanh Hanh, mới miễn cưỡng áp chế được cơn tức, giả bộ không thấy sự xa lánh của mọi người, cười nói: “Nhà tôi sợ tôi không quen với đoàn làm phim, mua một căn biệt thự ở gần đây, cho nên muốn mời mọi người đến nhà chơi cho vui, không bằng ngày mai kết thúc công việc xong, tôi mời mọi người về nhà ăn cơm.”
Quả nhiên là đại tiểu thư con nhà giàu, nói chuyện không bao giờ suy nghĩ đến tâm tình của người khác.
Cô ta vừa mở miệng, rất nhiều người liền cảm thấy bất mãn, khó chịu.
Mặc dù núi Lan cách nội thành xa, giao thông khá bất tiện, nhưng phong cảnh đẹp , không khi trong lành, còn có suối nước nóng tự nhiên, là một nơi thích hợp cho nghỉ ngơi.
Cho nên biệt thự xung quanh đây giá cả cũng không thể đem đi so sánh cói với nội thành, hơn nưa diện tích lại lớn, khu nhà tiện nghi nhất cũng đã hơn sáu trăm vạn.
Chỉ có bốn mươi ngày đi ra ngoài quay ngoại cảnh mà thôi, đoan làm phim cũng không hề bạc đãi cô ta, sắp xếp cho cô ta ở phòng cao cấp khách sạn bốn sao, cô ta còn bảo không quen thì còn có thể tự bỏ tiền túi sang ở khách sạn năm sao bên cạnh.
Kết quả khách sạn năm sao cô ta đều chướng mắt, còn đặc biệt mua một biệt thự để ở riêng.
Thực ra ở trong giới giải trí, cho dù là nhân viên thấp nhất cũng thường bắt gặp những người có tiền, đã sớm chai lì, bình tĩnh
Có thể do bọn họ không thích Lục Tâm Vi từ trước nên bây giờ nghe được nhưng lời này lại cảm thấy phản cảm.
Khoe khoang với bọn họ làm gì, họ cũng đâu phải là dân làm ăn, có bản lĩnh thì khoe khoang trước mặt Nghiêm gia, xem mi có khoe được không…
Lục Tâm Vi không thấy được phản ứng nhiệt liệt như tưởng tượng trước đó, sắc mặt liền khó coi.
Một đám không biết điều!
Cô ta không đem sắc mặt của mọi người trong đoàn vào mắt, cũng không quan tâm việc họ có muốn đi hay không, coi như tất cả mọi người đều đồng ý lời mời của cô ta.
Cô ta đi thẳng về phía Nguyên Nguyện, ánh mắt lóe lên: “Nguyên Nguyện, càng đông người càng vui, không bằng ngày mai cô cùng Quan tiên sinh cùng đi đến nhà tôi.”
“Anh ấy không thích ồn ào.” Nguyên Nguyện đang làm mấy bài kiểm tra do chồng bé mới giao cho cô... Ngay cả ngẩng đầu cũng không.
Mặt Lục Tâm Vi cứng đơ, cũng không quản mọi người đang nhìn mình chằm chằm, lập tức đổi giọng: “Ngày hôm sau mọi người ai cũng sẽ phải làm việc, không thể uống rượu, chỉ là một bữa cơm nhỏ, sẽ không ầm ĩ gì đâu.”
Ai u ui…Quả nhiên chỉ suy tính đến vị hôn phu của người khác, da mặt cũng thật dày! Ai cũng muốn đánh cho cô ta tỉnh ra.
Nguyên Nguyện con đang chuyên tâm làm bài thi, không chút để ý đáp: “Vậy anh ấy cũng không đi.’
Lục Tâm Vi hoàn toàn không biết đánh vần hai chữ xấu hổ, ngược lại còn đắc ý khiêu khích hỏi Nguyên Nguyện: “Chứ không phải cô không dám để chúng tôi gặp nhau sao?”
Xem đi, bọn họ tốn bao nhiêu thời gian tâm sự cùng Hanh Hanh như vậy, Hanh Hanh một chút cũng không hiểu, ngay cả một cái liếc nhìn cũng chẳng thèm cho, căn bản không để ý đến việc bọn họ đang nói cái gì!
Và cứ thế, Hanh Hanh đảm nhiệm đủ vai trò bác sĩ tâm lí các loại…
Nó nghiễm nhiên thành một phần của đoàn phim, là nhân vật được hoan nghênh nhất trong đoàn làm phim…
Lục Tâm Vi hận đến run tay, tốt, Nguyên Nguyện cùng cô ta tranh đoạt đàn ông, bây giờ đến chó của cô nàng cũng tranh đoạt nhân duyên với cô ta!
Cô ta ngược lại rất muốn nhìn xem, ai mới là người chiến thắng cuối cùng!
Cô ta cũng không tin đường đường là Lục đại tiểu thư lại không sánh bằng một con chó!
Đem hộp cơm ném ra xa,cô ta cười nhã nhặn, thanh lịch, phủi tay thành tiếng, muốn hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Địa điểm làm phim rất rộng, ngoài trừ vài nhân viên có công việc đặc thù, không ai có trong tay cái loa nào, nên muốn đặc biệt nói gì thường phải vỗ vỗ tay thật lớn.
Động tác như thế ai cũng hiểu, nhưng hiện tại mọi người đều giả ngu, liền làm bộ như mình không nghe được âm thanh đó, đều tự bưng hộp cơm của mình, vẻ mặt “Tôi bộn bề công việc con phải chuyên tâm ăn cơm, không có thời gian để quan tâm những thứ vô ích.”, nghiêm túc tránh xa Lục Tâm Vi…
Lục Tâm Vi cắn răng, hung hăng lườm Hanh Hanh, mới miễn cưỡng áp chế được cơn tức, giả bộ không thấy sự xa lánh của mọi người, cười nói: “Nhà tôi sợ tôi không quen với đoàn làm phim, mua một căn biệt thự ở gần đây, cho nên muốn mời mọi người đến nhà chơi cho vui, không bằng ngày mai kết thúc công việc xong, tôi mời mọi người về nhà ăn cơm.”
Quả nhiên là đại tiểu thư con nhà giàu, nói chuyện không bao giờ suy nghĩ đến tâm tình của người khác.
Cô ta vừa mở miệng, rất nhiều người liền cảm thấy bất mãn, khó chịu.
Mặc dù núi Lan cách nội thành xa, giao thông khá bất tiện, nhưng phong cảnh đẹp , không khi trong lành, còn có suối nước nóng tự nhiên, là một nơi thích hợp cho nghỉ ngơi.
Cho nên biệt thự xung quanh đây giá cả cũng không thể đem đi so sánh cói với nội thành, hơn nưa diện tích lại lớn, khu nhà tiện nghi nhất cũng đã hơn sáu trăm vạn.
Chỉ có bốn mươi ngày đi ra ngoài quay ngoại cảnh mà thôi, đoan làm phim cũng không hề bạc đãi cô ta, sắp xếp cho cô ta ở phòng cao cấp khách sạn bốn sao, cô ta còn bảo không quen thì còn có thể tự bỏ tiền túi sang ở khách sạn năm sao bên cạnh.
Kết quả khách sạn năm sao cô ta đều chướng mắt, còn đặc biệt mua một biệt thự để ở riêng.
Thực ra ở trong giới giải trí, cho dù là nhân viên thấp nhất cũng thường bắt gặp những người có tiền, đã sớm chai lì, bình tĩnh
Có thể do bọn họ không thích Lục Tâm Vi từ trước nên bây giờ nghe được nhưng lời này lại cảm thấy phản cảm.
Khoe khoang với bọn họ làm gì, họ cũng đâu phải là dân làm ăn, có bản lĩnh thì khoe khoang trước mặt Nghiêm gia, xem mi có khoe được không…
Lục Tâm Vi không thấy được phản ứng nhiệt liệt như tưởng tượng trước đó, sắc mặt liền khó coi.
Một đám không biết điều!
Cô ta không đem sắc mặt của mọi người trong đoàn vào mắt, cũng không quan tâm việc họ có muốn đi hay không, coi như tất cả mọi người đều đồng ý lời mời của cô ta.
Cô ta đi thẳng về phía Nguyên Nguyện, ánh mắt lóe lên: “Nguyên Nguyện, càng đông người càng vui, không bằng ngày mai cô cùng Quan tiên sinh cùng đi đến nhà tôi.”
“Anh ấy không thích ồn ào.” Nguyên Nguyện đang làm mấy bài kiểm tra do chồng bé mới giao cho cô... Ngay cả ngẩng đầu cũng không.
Mặt Lục Tâm Vi cứng đơ, cũng không quản mọi người đang nhìn mình chằm chằm, lập tức đổi giọng: “Ngày hôm sau mọi người ai cũng sẽ phải làm việc, không thể uống rượu, chỉ là một bữa cơm nhỏ, sẽ không ầm ĩ gì đâu.”
Ai u ui…Quả nhiên chỉ suy tính đến vị hôn phu của người khác, da mặt cũng thật dày! Ai cũng muốn đánh cho cô ta tỉnh ra.
Nguyên Nguyện con đang chuyên tâm làm bài thi, không chút để ý đáp: “Vậy anh ấy cũng không đi.’
Lục Tâm Vi hoàn toàn không biết đánh vần hai chữ xấu hổ, ngược lại còn đắc ý khiêu khích hỏi Nguyên Nguyện: “Chứ không phải cô không dám để chúng tôi gặp nhau sao?”
/256
|