“Kết quả bạn lại trốn cậu ta hơn một năm, cậu ta sốt ruột mới đi theo đuổi Triệu Nhu của khoa ngoại ngữ, nhất định là Trương Viễn định kích bạn.”
“Nếu không thì bạn nói xem như thế nào mà người hắn theo đuổi lại trùng hợp ở cùng một nhà trọ với bạn? Ngay cả việc lái xe đi đón Triệu Nhu càng nhìn càng giống như muốn làm cho bạn tức giận, cuối cùng bỏ lại Triệu Nhu không quan tâm.”
“Hơn nữa trước đó một thời gian, khoa chúng ta với khoa tiếng anh có một trận bóng rổ thiếu chút nữa là đánh nhau, khi đó cậu ta liền quen biết Triệu Nhu, muốn theo đuổi cũng đã sớm rồi chứ không kéo dài cho đến bây giờ!”
Đồng học nữ nói xong một tràng dài phân tích, uống một ngụm nước hít thở,bình ổn kích động mới tổng kết lại “Bạn nghĩ xem ngày đó Trương Viễn lái xe tới vừa cao lớn, đẹp trai, giàu có, thành tích học tập so với bạn không đứng đầu, những cũng không kém, cũng là người thật sự có bản lĩnh.”
“ Cậu ta còn là cầu thủ chủ lực của đội bóng rổ, với điều kiện đó, đi đến chỗ nào cũng là bạch mã vương tử, khẳng định là từ nhỏ cậu ta đã có nhiều người theo đuổi, hiện tại thích bạn,cũng là bỏ qua mặt mũi mà theo đuổi, còn bày ra tư thế vạn người mê, còn làm cho mọi việc càng ngày càng xấu hơn.”
Kỷ An Trần lại cảm thấy trên đầu hiện lên biểu tình _
Cô yếu ớt mà trả lời:” Có phải gần đây bạn đã xem quá nhiều tiểu thuyết rồi hay không…”
Nữ đồng học vung tay lên:” đã sớm không đọc nữa rồi, đọc mà chán, tôi đã sớm tự mình viết rồi.”
Kỷ An Trần:” …”
Chẳng trách có thể nghĩ ra nhiều phân tích huyền ảo như vậy…
Cô không có đem những lời tán gẫu cùng bạn nữ kia để trong lòng. Hôm nay tiết hai cô cũng lên lớp, hơn nữa lớp học lại ở một tòa nhà khác.
Cho nên sau khi hết tiết, cô vội vàng thu thập đồ đạc, chào tạm biệt bạn nữ kia, liền cầm lấy cặp sách chạy ra ngoài.
“Chạy nhanh như vậy là biết tai họa sắp đến muốn trốn thoát sao?”
“Ha tưởng chạy ra khỏi phòng học liền an toàn sao? Thực sự là ngây thơ…”
“Cũng đừng có mà lãng phí cái từ ngây thơ này, cô ta như vậy là có kiến thức, nhà Trương Viễn lợi hại như vậy! Đừng nói là trong trường đại học, cô ta có thể trốn chỗ nào, người Trương gia cũng có thể tìm ra!”
Những câu nói âm dương quái khí thi nhau nổi lên, không cần phải nói tất cả đều từ bạn của Trương Viễn.
Bất quá hôm này cùng ngày thường bất đồng, người được bọn họ vây quanh không phải là Trương Viễn mà là một người phụ nữ trung niên xinh đẹp mặc quần áo tỉ mỉ.
“ Cô ta chính là Kỷ An Trần?”
Người phụ nữ trung niên căn bản không có thấy Kỷ An Trần, lời này là nói với bạn bè Trương Viễn.
“ Kỷ An Trần” ba chữ này được bà ta nói nhanh, trong giọng nói càng mang theo nồng đậm cảm giác chán ghét và khinh thường, dường như chỉ cần nhắc đến Kỷ An Trần là làm ô uế miệng bà ta vậy.
Các bạn của Trương Viễn như là lấy lòng bà ta lập tức nói” Dì Lan, chính là cô ta, hôm nay chính là cô ta đã đánh Trương Viễn một cái tát.”
“Được”
Lời còn chứa dứt, bà ta đột nhiên dơ tay lên muốn tát Kỷ An Trần một cái!
“ Tôi khuyên bà không nên làm như thê.”
Một giọng nam từ tốn chậm rãi đột nhiên từ trong hành lang vang lên.
Thanh âm kia thập phần từ tính dễ nghe, còn có âm điệu thờ ơ, rõ ràng là tính huống nguy cấp, anh muốn ngăn cản người phụ nữ kia ra tay, nhưng mà ngữ khí của anh một chút cũng không vội vàng.
Thật giống như anh căn bản không có đem cái người phụ nữ kiêu ngạo kia để vào mắt. Anh rõ chính mình có bao nhiêu mạnh, cho nên chắc chắn rằng chỉ cần nói một câu mà thôi là có thể thay đổi thế cục.
Dáng vẻ biếng nhác giấu giếm một lực lượng thần bí cường thế.
Người trong hành lang quay đầu nhìn sang muốn biết chủ nhân của thanh âm này là ai có bộ dáng gì.
“Nếu không thì bạn nói xem như thế nào mà người hắn theo đuổi lại trùng hợp ở cùng một nhà trọ với bạn? Ngay cả việc lái xe đi đón Triệu Nhu càng nhìn càng giống như muốn làm cho bạn tức giận, cuối cùng bỏ lại Triệu Nhu không quan tâm.”
“Hơn nữa trước đó một thời gian, khoa chúng ta với khoa tiếng anh có một trận bóng rổ thiếu chút nữa là đánh nhau, khi đó cậu ta liền quen biết Triệu Nhu, muốn theo đuổi cũng đã sớm rồi chứ không kéo dài cho đến bây giờ!”
Đồng học nữ nói xong một tràng dài phân tích, uống một ngụm nước hít thở,bình ổn kích động mới tổng kết lại “Bạn nghĩ xem ngày đó Trương Viễn lái xe tới vừa cao lớn, đẹp trai, giàu có, thành tích học tập so với bạn không đứng đầu, những cũng không kém, cũng là người thật sự có bản lĩnh.”
“ Cậu ta còn là cầu thủ chủ lực của đội bóng rổ, với điều kiện đó, đi đến chỗ nào cũng là bạch mã vương tử, khẳng định là từ nhỏ cậu ta đã có nhiều người theo đuổi, hiện tại thích bạn,cũng là bỏ qua mặt mũi mà theo đuổi, còn bày ra tư thế vạn người mê, còn làm cho mọi việc càng ngày càng xấu hơn.”
Kỷ An Trần lại cảm thấy trên đầu hiện lên biểu tình _
Cô yếu ớt mà trả lời:” Có phải gần đây bạn đã xem quá nhiều tiểu thuyết rồi hay không…”
Nữ đồng học vung tay lên:” đã sớm không đọc nữa rồi, đọc mà chán, tôi đã sớm tự mình viết rồi.”
Kỷ An Trần:” …”
Chẳng trách có thể nghĩ ra nhiều phân tích huyền ảo như vậy…
Cô không có đem những lời tán gẫu cùng bạn nữ kia để trong lòng. Hôm nay tiết hai cô cũng lên lớp, hơn nữa lớp học lại ở một tòa nhà khác.
Cho nên sau khi hết tiết, cô vội vàng thu thập đồ đạc, chào tạm biệt bạn nữ kia, liền cầm lấy cặp sách chạy ra ngoài.
“Chạy nhanh như vậy là biết tai họa sắp đến muốn trốn thoát sao?”
“Ha tưởng chạy ra khỏi phòng học liền an toàn sao? Thực sự là ngây thơ…”
“Cũng đừng có mà lãng phí cái từ ngây thơ này, cô ta như vậy là có kiến thức, nhà Trương Viễn lợi hại như vậy! Đừng nói là trong trường đại học, cô ta có thể trốn chỗ nào, người Trương gia cũng có thể tìm ra!”
Những câu nói âm dương quái khí thi nhau nổi lên, không cần phải nói tất cả đều từ bạn của Trương Viễn.
Bất quá hôm này cùng ngày thường bất đồng, người được bọn họ vây quanh không phải là Trương Viễn mà là một người phụ nữ trung niên xinh đẹp mặc quần áo tỉ mỉ.
“ Cô ta chính là Kỷ An Trần?”
Người phụ nữ trung niên căn bản không có thấy Kỷ An Trần, lời này là nói với bạn bè Trương Viễn.
“ Kỷ An Trần” ba chữ này được bà ta nói nhanh, trong giọng nói càng mang theo nồng đậm cảm giác chán ghét và khinh thường, dường như chỉ cần nhắc đến Kỷ An Trần là làm ô uế miệng bà ta vậy.
Các bạn của Trương Viễn như là lấy lòng bà ta lập tức nói” Dì Lan, chính là cô ta, hôm nay chính là cô ta đã đánh Trương Viễn một cái tát.”
“Được”
Lời còn chứa dứt, bà ta đột nhiên dơ tay lên muốn tát Kỷ An Trần một cái!
“ Tôi khuyên bà không nên làm như thê.”
Một giọng nam từ tốn chậm rãi đột nhiên từ trong hành lang vang lên.
Thanh âm kia thập phần từ tính dễ nghe, còn có âm điệu thờ ơ, rõ ràng là tính huống nguy cấp, anh muốn ngăn cản người phụ nữ kia ra tay, nhưng mà ngữ khí của anh một chút cũng không vội vàng.
Thật giống như anh căn bản không có đem cái người phụ nữ kiêu ngạo kia để vào mắt. Anh rõ chính mình có bao nhiêu mạnh, cho nên chắc chắn rằng chỉ cần nói một câu mà thôi là có thể thay đổi thế cục.
Dáng vẻ biếng nhác giấu giếm một lực lượng thần bí cường thế.
Người trong hành lang quay đầu nhìn sang muốn biết chủ nhân của thanh âm này là ai có bộ dáng gì.
/136
|