Hình như chưa chín. Cô nhíu mày, rút giấy nhổ đồ trong miệng ra.
Chưa chín không quan trọng. Quan trọng là khoảnh khắc vừa rồi, cô cảm tưởng sự mặn đã làm mình mất vị giác. Ấy vậy mà, núi băng nhỏ lại ăn mà mặt không đổi sắc. Đột nhiên, cô cảm thấy hình tượng hiền thê lương mẫu tan nát…
Chưa từ bỏ ý định, cô lấy đũa trắng gắp một miếng thịt xào ớt. Sao thịt có vị lạ thế nhỉ?
Cô ủ rũ như quả bóng xì hơi, yên lặng lấy đũa từ tay Trình Sóc Xuyên, nhỏ giọng nói: “Đừng ăn. Quá khó ăn.”
Sau một hồi im lặng, cô ngẩng đầu, chưa từ bỏ ý định: “Chắc do hôm nay em phát huy không tốt. Lần trước, em đến khoa học kỹ thuật Khải Trình, làm cho… cái gì mà…”
“Đường Hạo Dương.”
Nghiêm Noãn gật đầu liên tục, “Đúng vậy, là Đường Hạo Dương. Anh ta nói mình là bạn từ thời đại học của anh, sau đó ăn cánh gà em làm, còn khen rất ngon.”
…
Khóe môi Trình Sóc Xuyên giật giật. Cuối cùng vẫn không nói ra chuyện Đường Hạo Dương ăn xong bị viêm dạ dày, phải nằm viện ba ngày.
“Sau này em đừng vào phòng bếp nữa. Anh sẽ nấu cho em ăn.”
Nghiêm Noãn sửng sốt, sau tự cho là mình nghe hiểu ý Trình Sóc Xuyên thì phồng má, mắt xẹt qua tia sáng. Tuy hôm nay thể hiện tài nấu ăn thất bại nhưng khó nén được sự cảm động trong lòng, “Anh Xuyên à, anh tốt với em quá! Thật ra, em không yếu ớt vậy đâu. Nấu cơm không phải việc nặng, em không mệt.”
…
Lần này Trình Sóc Xuyên mím môi, một chữ cũng không nói. Ừm… Quên đi, cô vui là được.
Phòng bếp bị tàn phá thê thảm, Trình Sóc Xuyên chỉ có thể nấu hai bát mì ăn cho có. Ăn xong, anh đưa Nghiêm Noãn đi học lớp yoga.
Một tiết yoga dài 90 phút. Nghiêm Noãn thay đồ, để tham gia lớp học, điện thoại di động đưa cho Trình Sóc Xuyên giữ, quan trọng hơn là muốn anh đăng weibo giúp lúc tám giờ. Nội dung và ảnh chụp cô đã lưu trong bản nháp. Nội dung do phòng làm việc viết, chèn vào đó là ảnh chụp màn hình trò chơi Cái Thế.
Hiện tại có rất nhiều cô gái nghiện chơi game này nhưng trình độ không cao, phần lớn thao tác không ổn cũng không có nhiều thời gian cày, về cơ bản thì toàn tay mơ. Mấy người đứng đầu bảng game toàn là nam sinh.
Giờ Nghiêm Noãn đang làm người phát ngôn cho nhân vật mới của Cái Thế, chơi trò này cũng không có gì lạ.
Tám giờ, Trình Sóc Xuyên tìm bản nháp trên weibo, nhấn đăng.
Dưới weibo Nghiêm Noãn, lượt bình luận lẫn thích rất nhiều, đến mục tin nhắn cũng rơi vào tình trạng mất kiểm soát. Anh tiện tay bấm vào một tin nhắn liền thấy vô số từ ngữ khó coi, càng lướt càng giật mình. Thậm chỉ còn có người gửi hình ảnh rất ghê tởm.
Anh mím chặt môi, bóp chặt điện thoại trong tay.
Chỉ trong chốc lát, anh không biết nội tâm Nghiêm Noãn phải mạnh mẽ đến nhường nào mới có thể tỏ ra không có việc gì, luôn cười tươi.
Cách một lớp kính, anh trông thấy Nghiêm Noãn nằm trên thảm tập yoga, làm theo động tác của giáo viên. Anh híp mắt lại nhìn chăm chú, chẳng biết đang suy nghĩ gì.
Đến lúc tan học, trán Nghiêm Noãn rịn một lớp mồ hôi mỏng, cô th ở dốc.
Thấy Trình Sóc Xuyên đợi ở cửa, cô lề mề bước tới, bám chặt anh, phồng má làm nũng: “Em mệt quá!”
Trình Sóc Xuyên vỗ vỗ lưng cô, lấy khăn tay giúp cô lau mồ hôi, rồi giơ tay lên xem đồng hồ, “Lát nữa đi xem phim, xem xong ăn đồ nướng được không?”
Anh chăm chú nhìn Nghiêm Noãn, trưng cầu ý kiến.
Chưa yêu đương lần nào, cũng không xem phim tình yêu lãng mạn. Mấy hoạt động như xem phim, ăn đồ nướng anh đều học từ một bộ phim Nghiêm Noãn đóng. Không biết cô có thích không nhỉ?
Buổi tối ăn đồ nướng… Này là phạm tội đó! Nhưng vừa nghĩ tới mấy giấc mộng xuân trong sáng, ừm… thêm thịt thì thêm thịt thôi. Cô gật đầu, hôn Trình Sóc Xuyên một cái, “Nghe theo sự sắp xếp của đại nhân.”
***
Đêm hè thủ đô nóng nực. Gió hanh khô, hơi ngứa như bị nướng vậy. Khí nóng tích tụ ban ngày trên mặt đấy chậm rãi bốc hơi. Cành cây đung đưa, tiếng xe chạy ngang qua áp đi tiếng côn trùng kêu yếu ớt.
Anh với cô, mỗi người cầm một xiên nướng, tay kia đan vào nhau, chầm chậm tản bộ dưới gốc cây long não.
“Nữ chính phim vừa rồi diễn quá kém.” Nghiêm Noãn há miệng cắn miếng cải bắp, “Còn không bằng em.”
Cô ăn một nửa, còn nửa kia đưa tới bên miệng Trình Sóc Xuyên. Anh thuận theo cắn một miếng nhưng không chính xác lắm, làm bên mép dính ít dầu mỡ. Nghiêm Noãn dừng bước, lau sạch sẽ cho anh.
“Vậy còn em, có muốn nhận bộ nào không?” Trình Sóc Xuyên xoa đầu cô, hỏi.
Nghiêm Noãn vô tội lắc đầu.
Thật tuyệt khi có thể dựa vào cây lớn hóng mát. Mặc dù bây giờ danh tiếng cô rơi xuống đáy vực nhưng có giải trí Khải Trình, kịch bản đưa tới sẽ không ít. Trong đó có một số còn là chế tác lớn, đã định ảnh hậu ảnh đế làm diễn viên chính, cô mà nhận cũng chỉ đóng nữ hai nữ ba. Nghiêm Noãn tự biết sức mình tới đâu. Kiểu đó cô diễn không tốt.
Hơn nữa, hứng thú với diễn xuất của cô chỉ dừng ở mức đủ nổi tiếng và kiếm được tiền, không ôm ấp ước mơ chạm đến đỉnh cao diễn xuất.
“Thật ra, em không quá thích đóng phim. Minh tinh không đóng phim thì có thể đi hát nhưng em hát không hay. Hết cách rồi!”
Trình Sóc Xuyên cúi đầu nhìn cô, “Em không thích đóng phim, vậy em thích làm gì?”
Nhắc tới đây, Nghiêm Noãn hưng phấn, “Khi còn học trung học, em muốn làm nhà thiết kế thời trang, tự thiết kế áo cưới cho mình! Bây giờ em lại thích mua túi xách. Ôi chao, anh vừa nói em mới nhớ ra. Túi da cá sấu em còn chưa có lấy được! Đi nhiều lần, lần nào cũng đặt mua rất nhiều đồ luôn.”
Trình Sóc Xuyên: “Cách chỗ này xa không? Hay giờ chúng ta đi lấy?”
“Khá xa, ở Pháp.”
“….”
Trình Sóc Xuyên không hiểu nổi hành động của Nghiêm Noãn. Chỉ là cái túi thôi mà, cần phải tới tận Pháp sao? Thành thật mà nói, cô có quá nhiều túi xách. Anh không nhớ nổi.
Nhắc tới túi xách mình thích, Nghiêm Noãn có một đống lời muốn nói. Ngay cả xiên nướng nguội ngắt cô cũng không buồn ăn, chỉ lo phổ cập tin tức cho Trình Sóc Xuyên về túi hàng hiệu nổi tiếng của cô.
Trình Sóc Xuyên im lặng nghe, bước từng bước nhỏ theo cô về phía trước.
Cô nói đến khô cả miệng, anh mới mở miệng hỏi, “Mua túi xách sẽ làm tâm tình em thay đổi hả?”
Nghiêm Noãn gật đầu: “Đương nhiên rồi. Túi trị trăm bệnh đó! Không chỉ túi xách, mua sắm cũng có thể làm cho tâm tình tốt lên.”
Nói xong, Nghiêm Noãn đột ngột dừng bước, quay đầu nhìn Trình Sóc Xuyên, “Em nói những chuyện này, có phải rất buồn chán không?”
Trình Sóc Xuyên lắc đầu, “Không đâu.”
Nghiêm Noãn hơi yên tâm. Cô cứ tưởng mình nói về túi xách với một người đàn ông như anh sẽ làm anh chán.
Cô ngẫm nghĩ chút rồi nhón chân lên, hôn Trình Sóc Xuyên một cái, “Thật ra, giờ được ở cùng anh, tâm trạng em rất tốt.”
Trình Sóc Xuyên đứng yên, một tay còn cầm xiên nướng.
Khuôn mặt anh sạch sẽ, tóc ngắn có phần mái chạm trán rối tung, khiến con ngươi trông đen hơn, ánh mắt càng dịu dàng.
Anh mở miệng, giọng điệu như vướng phải đầu lọc thuốc lá, hơi khàn: “Anh cũng vậy. Được ở bên em, tâm trạng anh rất tốt.” Ngừng lại chút, Trình Sóc Xuyên nói thêm, “Sau này anh sẽ chăm sóc em thật tốt.”
Anh dắt tay nhỏ của Nghiêm Noãn, tiếp tục đi về phía trước, đèn đường mờ mờ, bóng người như kéo dài vô hạn.
Ánh đèn đêm ở thủ đô không tắt và tối nay nơi có cây long não lưu lại dấu chân hai người.
***
Nghiêm Noãn và Trình Sóc Xuyên về đến nhà trời đã khuya, ngả đầu ngủ say đến hôm sau rời giường chạy bộ. Đến khi A Tinh tới đón cô đi công ty tham gia lớp học diễn xuất, Nghiêm Noãn mới rảnh rỗi ngồi trên xe lướt weibo.
Cảm giác tin nhắn chưa đọc của mình đã nhiều hơn.
Ồ, đúng thế.
Weibo hôm qua cô đăng để tuyên truyền cho Cái Thế thu về hơn hai trăm nghìn bình luận. Cái đầu tiên cô nghĩ đến là fan tổ chức thành đoàn mắng hay phòng làm việc mua thủy quân tẩy trắng? Hay cả hai?
Mất mấy giây động não, cô mới chuẩn bị xong tâm lý bị fan trò chơi mắng chửi, mở bình luận.
Hả… Làn gió này không đúng.
Người qua đường 1: Tôi gục ngã trước nhan sắc của Nghiêm Noãn rồi.
Người qua đường 2: Gạt tiền quyên góp, đụng xe là vết dơ cả đời! Nghiêm Noãn dogband(1), trò chơi Cái Thế rác rưởi dogband!
(1)Dogband: là một từ đồng âm của “go die”, xuất phát từ bản Rap tiếng Anh do nghệ sĩ Trung Quốc TAO biểu diễn tại một buổi hòa nhạc.
Người qua đường 3: Người chơi Cái Thế bày tỏ, Tuyết Yêu khá phù hợp với Nghiêm Noãn.
Người qua đường 4: Khí chất và nhan sắc của tiểu tiên nữ thật sự không có vết đen.
Người qua đường 5: Nghiêm Noãn cũng chơi trò này sao!!!
Tuy người mắng chửi cô không ít nhưng cũng có nhiều người chơi Cái Thế quan sát từ góc độ của mình, thấy cô rất phù hợp với nhân vật Tuyết Yêu. Hơn nữa, họ khá kinh ngạc khi biết cô chơi game.
Cô thở phào nhẹ nhõm, cứ lo mình làm đại diện sẽ bị người chơi cắn ngược lại.
Không chỉ yên tâm hơn, Nghiêm Noãn còn thấy kinh ngạc ở chỗ: Bản đồ mới mà trò chơi mở rộng thêm đang được bàn tán rất nhiều, nhất là nhân vật Tuyết Yêu mới ra rất được người chơi hoan nghênh. Bởi vì nhân vật Tuyết Yêu đẹp, kỹ năng không tồi, thời gian thăng cấp lại ngắn, thao tác đơn giản, rất thích hợp với người chơi nữ, vô tình tạo chút thiện cảm cho cô.
Đồng thời, Cái Thế tuyên truyền theo phương thức tẩy não dẫn đến hiệu quả ngày càng lớn, mọi người ngầm cho rằng Nghiêm Noãn là Tuyết Yêu, Tuyết Yêu là Nghiêm Noãn.
Hơn nữa, độ hot của trò chơi chưa giảm, video tuyên truyền thứ hai đã đăng lên. Tuyên truyền lần hai quay theo kiểu có cốt truyện, hình tượng nhân vật càng thêm đa chiều và trực quan, mạch nội dung cũng rất chặt chẽ. Nghiêm Noãn diễn vai Tuyết Yêu nhận được khá nhiều lời khen.
Vì là người đại diện cho nhân vật Tuyết Yêu mà sau hai tuần trò chơi lên sóng, Nghiêm Noãn tăng ba triệu người hâm mộ.
Đối với các minh tinh vốn đã có hàng chục triệu fan mà nói, số lượng fan mới đến luôn trong tình trạng bão hòa, rất ít khi tăng mạnh. Hơn nữa, trong mười triệu fan kia chẳng biết có bao nhiêu người là fan cương thi (fan ảo, tài khoản ảo). Mọi người ai cũng tự hiểu rằng, đột nhiên được ba triệu fan, bình luận luôn theo chiều hướng thích nhân vật Tuyết Yêu của Nghiêm Noãn là một tin cực kỳ tốt với phòng làm việc của cô.
Giống như nơi tối tăm bỗng được ông trời quan tâm, cho cô một cơ hội.
Đương lúc Nghiêm Noãn hút fan trò chơi nhờ làm người đại diện cho Tuyết Yêu thì tin tức #Tẩy chay bắt đầu lan tràn trên weibo. Nó được cư dân mạng chú ý đông đảo nhờ hình thức tự phát. Mọi người nhao nhao đăng weibo kèm hashtag khiến đề tài leo lên top 1 hot search.
Tô Lỵ lùi về phía sau sân khấu làm đạo diễn cũng nhận không ít sự quan tâm, được chú ý kể từ lúc bộ phim thanh xuân ấy được mua IP đến lúc bắt đầu quay, liên tục được chia sẻ tin trên weibo.
Mọi người đột ngột tẩy chay bộ phim chỉ vì một nguyên nhân: Không biết Tô Lỵ làm sao mà nhất quyết dùng người mới đóng nam chính. Nam diễn viên kia muốn nổi tiếng mà không giấu kỹ thông cá nhân, bị người khác tìm ra các tài khoản trên mạng xã hội. Những tài khoản ấy trắng trợn đăng bài tuyên truyền tà giáo, tin tức phản động, hởi tí là dùng “Đất nước của bạn”(2) để gọi Trung Hoa Dân Quốc, có thái độ ghét bỏ, thậm chí sỉ nhục đất nước.
(2)”Đất nước của bạn” hay “Nước bạn” được một số cư dân mạng ch ống cộng sản ở Trung Quốc đại lục và các nước khác sử dụng để chỉ trích những gì họ cho là “hiện tượng xấu của Trung Quốc” dưới thời Đảng Cộng sản Trung Quốc; Đề cập đến Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa để cho thấy “Trung Quốc” của họ khác với “Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa” dưới Đảng Cộng sản Trung Quốc, phản đối và mỉa mai “Trung Quốc của bạn không phải là Trung Quốc của tôi”.
Đây là một vấn đề lớn.
Ngày từ đầu, mọi người đã mắng chửi diễn viên này, sau còn chạy sang weibo Tô Lỵ và đoàn phim nhắn lại, nói mong muốn đổi người. Nhưng Tô Lỵ bỏ qua những lời kiến nghị. Thậm chí, nữ chính Chu Thiên Huệ còn tỏ ra như không có chuyện gì, đăng ảnh chụp chung với đương sự và đạo diễn.
Giờ có người nổi giận, trực tiếp viết cả một bài sớ dài dưới weibo đoàn làm phim. Không biết đoàn đội nhà ai đứng trong bóng tối mượn gió mà chỉ trong một đêm đã dùng tài khoản marketing đẩy lên đầu đề.
Cư dân mạng hay fan hâm mộ đều khá ít nên ồn ào đến mấy cũng không thể hot search. Nhưng tài khoản marketing lại khác. Một tài khoản marketing công kích với lời lẽ chặt chẽ đã k1ch thích lòng yêu nước của dân chúng, khiến đề tài trở nên nóng hơn bao giờ hết.
A Tinh ngồi trong phòng làm việc, không ngừng loát lại weibo, phấn khởi nói: “Chị, chuyện càng ngày càng ầm ĩ rồi. Tô Lỵ đăng weibo xin lỗi, bảo thay người, nhưng chẳng ai thèm nể mặt. Còn nói cái gì mà sao không sớm làm đi. À, dưới bài Chu Thiên Huệ cũng có nhiều người mắng lắm. Ảnh chụp trước kia cô ta không xóa, gan dạ lắm…”
Nghiêm Noãn khó được một lần tới phòng làm việc, ngồi ở ghế dựa nghịch điện thoại, tất nhiên cũng thấy đề tài hot ghi chữ đỏ trên weibo.
A Tinh nói tiếp: “Cũng lạ lắm nhé, sao Tô Lỵ không nghe theo ý của mọi người ngay từ đầu, đổi nam chính đi? Ai diễn chẳng được, bộ phim chủ yếu xoay quanh nữ chính mà.”
Nghiêm Noãn lác đầu, giọng thờ ơ: “Không coi cư dân mạng ra gì hết.”
Cô vừa dứt lời, Thượng Dương liền đẩy cửa tiến vào, trả lời: “Đấy cũng là một lý do. Còn nữa, người mới đó là chó săn nhỏ của chị Tô Lỵ các cô, đang là niềm vui mới của cô ta, sao đổi được.”
…
Còn có chuyện này à.
Nghiêm Noãn nhíu mày, hơi kinh ngạc: “Chị Thượng Dương, phòng làm việc chúng ta chắc cũng đóng góp không ít việc… giúp chị ta lên đầu đề nhỉ?”
Thượng Dương nhìn cô, mỉm cười.
“Nữ chính vốn là của em phải không? Tổ quan hệ xã hội mới vừa lên một kế hoạch. Chị cảm thấy khá ổn, em xem qua đi.”
Vừa nói, chị ta vừa đưa tài liệu qua.
Nghiêm Noãn đọc lướt qua rồi gập tài liệu lại, ngẩng đầu nói, “Cọ nhiệt, cái này…”
Thượng Dương bĩu môi: “Em thấy không ổn?”
Nghiêm Noãn day day huyệt thái dương, ngẫm nghĩ, “Cũng không phải không được…”
“Vậy thì được rồi. Chị thấy đó là cơ hội tốt. Cứ quyết định vậy đi. ” Thượng Dương đẩy tài liệu đến trước bàn A Tinh, “Em liên hệ với tổ quan hệ xã hội đi.”
A Tinh mở tài liệu ra đọc, ngạc nhiên.
Kế hoạch của tổ quan hệ xã hội rất gắt, cọ nhiệt thẳng tay, nói lúc trước đổi người là vì Nghiêm Noãn biết đạo đức của nam chính quá kém nên chọn bỏ diễn, sau mới thế Chu Thiên Huệ vào.
Đăng vậy cũng không sao vì giờ bên Tô Lỵ và Chu Thiên Huệ lửa đốt đến mông, không thể đáp lại việc này. Hơn nữa, trong tay bọn họ còn có video đặc sắc quay cảnh Chu Thiên Huệ xem thường, dùng chân đạp Nghiêm Noãn. Chu Thiên Huệ cho dù cắn nát răng cũng không dám đối đầu trực diện với cô.
Vớt được hình tượng còn giẫm lên Chu Thiên Huệ. Làm chuyện xấu mà sao thấy sảng khoái thế nhỉ?
Nghĩ đến mánh khóe hãm hại của Chu Thiên Huệ trước đây, đột nhiên A Tinh thấy mức độ trả thù bên mình quá nhẹ.
Sau khi xem xong, cô nàng sảng khoái, vội vã liên lạc với tổ quan hệ xã hội.
Nghiêm Noãn hết cách.
Quên đi. Đăng thì đăng. Nếu là người khác, cô lười cọ thật. Cô hiếm khi giẫm lên kẻ thù, nhưng là Chu Thiên Huệ thì lại khác.
Chưa chín không quan trọng. Quan trọng là khoảnh khắc vừa rồi, cô cảm tưởng sự mặn đã làm mình mất vị giác. Ấy vậy mà, núi băng nhỏ lại ăn mà mặt không đổi sắc. Đột nhiên, cô cảm thấy hình tượng hiền thê lương mẫu tan nát…
Chưa từ bỏ ý định, cô lấy đũa trắng gắp một miếng thịt xào ớt. Sao thịt có vị lạ thế nhỉ?
Cô ủ rũ như quả bóng xì hơi, yên lặng lấy đũa từ tay Trình Sóc Xuyên, nhỏ giọng nói: “Đừng ăn. Quá khó ăn.”
Sau một hồi im lặng, cô ngẩng đầu, chưa từ bỏ ý định: “Chắc do hôm nay em phát huy không tốt. Lần trước, em đến khoa học kỹ thuật Khải Trình, làm cho… cái gì mà…”
“Đường Hạo Dương.”
Nghiêm Noãn gật đầu liên tục, “Đúng vậy, là Đường Hạo Dương. Anh ta nói mình là bạn từ thời đại học của anh, sau đó ăn cánh gà em làm, còn khen rất ngon.”
…
Khóe môi Trình Sóc Xuyên giật giật. Cuối cùng vẫn không nói ra chuyện Đường Hạo Dương ăn xong bị viêm dạ dày, phải nằm viện ba ngày.
“Sau này em đừng vào phòng bếp nữa. Anh sẽ nấu cho em ăn.”
Nghiêm Noãn sửng sốt, sau tự cho là mình nghe hiểu ý Trình Sóc Xuyên thì phồng má, mắt xẹt qua tia sáng. Tuy hôm nay thể hiện tài nấu ăn thất bại nhưng khó nén được sự cảm động trong lòng, “Anh Xuyên à, anh tốt với em quá! Thật ra, em không yếu ớt vậy đâu. Nấu cơm không phải việc nặng, em không mệt.”
…
Lần này Trình Sóc Xuyên mím môi, một chữ cũng không nói. Ừm… Quên đi, cô vui là được.
Phòng bếp bị tàn phá thê thảm, Trình Sóc Xuyên chỉ có thể nấu hai bát mì ăn cho có. Ăn xong, anh đưa Nghiêm Noãn đi học lớp yoga.
Một tiết yoga dài 90 phút. Nghiêm Noãn thay đồ, để tham gia lớp học, điện thoại di động đưa cho Trình Sóc Xuyên giữ, quan trọng hơn là muốn anh đăng weibo giúp lúc tám giờ. Nội dung và ảnh chụp cô đã lưu trong bản nháp. Nội dung do phòng làm việc viết, chèn vào đó là ảnh chụp màn hình trò chơi Cái Thế.
Hiện tại có rất nhiều cô gái nghiện chơi game này nhưng trình độ không cao, phần lớn thao tác không ổn cũng không có nhiều thời gian cày, về cơ bản thì toàn tay mơ. Mấy người đứng đầu bảng game toàn là nam sinh.
Giờ Nghiêm Noãn đang làm người phát ngôn cho nhân vật mới của Cái Thế, chơi trò này cũng không có gì lạ.
Tám giờ, Trình Sóc Xuyên tìm bản nháp trên weibo, nhấn đăng.
Dưới weibo Nghiêm Noãn, lượt bình luận lẫn thích rất nhiều, đến mục tin nhắn cũng rơi vào tình trạng mất kiểm soát. Anh tiện tay bấm vào một tin nhắn liền thấy vô số từ ngữ khó coi, càng lướt càng giật mình. Thậm chỉ còn có người gửi hình ảnh rất ghê tởm.
Anh mím chặt môi, bóp chặt điện thoại trong tay.
Chỉ trong chốc lát, anh không biết nội tâm Nghiêm Noãn phải mạnh mẽ đến nhường nào mới có thể tỏ ra không có việc gì, luôn cười tươi.
Cách một lớp kính, anh trông thấy Nghiêm Noãn nằm trên thảm tập yoga, làm theo động tác của giáo viên. Anh híp mắt lại nhìn chăm chú, chẳng biết đang suy nghĩ gì.
Đến lúc tan học, trán Nghiêm Noãn rịn một lớp mồ hôi mỏng, cô th ở dốc.
Thấy Trình Sóc Xuyên đợi ở cửa, cô lề mề bước tới, bám chặt anh, phồng má làm nũng: “Em mệt quá!”
Trình Sóc Xuyên vỗ vỗ lưng cô, lấy khăn tay giúp cô lau mồ hôi, rồi giơ tay lên xem đồng hồ, “Lát nữa đi xem phim, xem xong ăn đồ nướng được không?”
Anh chăm chú nhìn Nghiêm Noãn, trưng cầu ý kiến.
Chưa yêu đương lần nào, cũng không xem phim tình yêu lãng mạn. Mấy hoạt động như xem phim, ăn đồ nướng anh đều học từ một bộ phim Nghiêm Noãn đóng. Không biết cô có thích không nhỉ?
Buổi tối ăn đồ nướng… Này là phạm tội đó! Nhưng vừa nghĩ tới mấy giấc mộng xuân trong sáng, ừm… thêm thịt thì thêm thịt thôi. Cô gật đầu, hôn Trình Sóc Xuyên một cái, “Nghe theo sự sắp xếp của đại nhân.”
***
Đêm hè thủ đô nóng nực. Gió hanh khô, hơi ngứa như bị nướng vậy. Khí nóng tích tụ ban ngày trên mặt đấy chậm rãi bốc hơi. Cành cây đung đưa, tiếng xe chạy ngang qua áp đi tiếng côn trùng kêu yếu ớt.
Anh với cô, mỗi người cầm một xiên nướng, tay kia đan vào nhau, chầm chậm tản bộ dưới gốc cây long não.
“Nữ chính phim vừa rồi diễn quá kém.” Nghiêm Noãn há miệng cắn miếng cải bắp, “Còn không bằng em.”
Cô ăn một nửa, còn nửa kia đưa tới bên miệng Trình Sóc Xuyên. Anh thuận theo cắn một miếng nhưng không chính xác lắm, làm bên mép dính ít dầu mỡ. Nghiêm Noãn dừng bước, lau sạch sẽ cho anh.
“Vậy còn em, có muốn nhận bộ nào không?” Trình Sóc Xuyên xoa đầu cô, hỏi.
Nghiêm Noãn vô tội lắc đầu.
Thật tuyệt khi có thể dựa vào cây lớn hóng mát. Mặc dù bây giờ danh tiếng cô rơi xuống đáy vực nhưng có giải trí Khải Trình, kịch bản đưa tới sẽ không ít. Trong đó có một số còn là chế tác lớn, đã định ảnh hậu ảnh đế làm diễn viên chính, cô mà nhận cũng chỉ đóng nữ hai nữ ba. Nghiêm Noãn tự biết sức mình tới đâu. Kiểu đó cô diễn không tốt.
Hơn nữa, hứng thú với diễn xuất của cô chỉ dừng ở mức đủ nổi tiếng và kiếm được tiền, không ôm ấp ước mơ chạm đến đỉnh cao diễn xuất.
“Thật ra, em không quá thích đóng phim. Minh tinh không đóng phim thì có thể đi hát nhưng em hát không hay. Hết cách rồi!”
Trình Sóc Xuyên cúi đầu nhìn cô, “Em không thích đóng phim, vậy em thích làm gì?”
Nhắc tới đây, Nghiêm Noãn hưng phấn, “Khi còn học trung học, em muốn làm nhà thiết kế thời trang, tự thiết kế áo cưới cho mình! Bây giờ em lại thích mua túi xách. Ôi chao, anh vừa nói em mới nhớ ra. Túi da cá sấu em còn chưa có lấy được! Đi nhiều lần, lần nào cũng đặt mua rất nhiều đồ luôn.”
Trình Sóc Xuyên: “Cách chỗ này xa không? Hay giờ chúng ta đi lấy?”
“Khá xa, ở Pháp.”
“….”
Trình Sóc Xuyên không hiểu nổi hành động của Nghiêm Noãn. Chỉ là cái túi thôi mà, cần phải tới tận Pháp sao? Thành thật mà nói, cô có quá nhiều túi xách. Anh không nhớ nổi.
Nhắc tới túi xách mình thích, Nghiêm Noãn có một đống lời muốn nói. Ngay cả xiên nướng nguội ngắt cô cũng không buồn ăn, chỉ lo phổ cập tin tức cho Trình Sóc Xuyên về túi hàng hiệu nổi tiếng của cô.
Trình Sóc Xuyên im lặng nghe, bước từng bước nhỏ theo cô về phía trước.
Cô nói đến khô cả miệng, anh mới mở miệng hỏi, “Mua túi xách sẽ làm tâm tình em thay đổi hả?”
Nghiêm Noãn gật đầu: “Đương nhiên rồi. Túi trị trăm bệnh đó! Không chỉ túi xách, mua sắm cũng có thể làm cho tâm tình tốt lên.”
Nói xong, Nghiêm Noãn đột ngột dừng bước, quay đầu nhìn Trình Sóc Xuyên, “Em nói những chuyện này, có phải rất buồn chán không?”
Trình Sóc Xuyên lắc đầu, “Không đâu.”
Nghiêm Noãn hơi yên tâm. Cô cứ tưởng mình nói về túi xách với một người đàn ông như anh sẽ làm anh chán.
Cô ngẫm nghĩ chút rồi nhón chân lên, hôn Trình Sóc Xuyên một cái, “Thật ra, giờ được ở cùng anh, tâm trạng em rất tốt.”
Trình Sóc Xuyên đứng yên, một tay còn cầm xiên nướng.
Khuôn mặt anh sạch sẽ, tóc ngắn có phần mái chạm trán rối tung, khiến con ngươi trông đen hơn, ánh mắt càng dịu dàng.
Anh mở miệng, giọng điệu như vướng phải đầu lọc thuốc lá, hơi khàn: “Anh cũng vậy. Được ở bên em, tâm trạng anh rất tốt.” Ngừng lại chút, Trình Sóc Xuyên nói thêm, “Sau này anh sẽ chăm sóc em thật tốt.”
Anh dắt tay nhỏ của Nghiêm Noãn, tiếp tục đi về phía trước, đèn đường mờ mờ, bóng người như kéo dài vô hạn.
Ánh đèn đêm ở thủ đô không tắt và tối nay nơi có cây long não lưu lại dấu chân hai người.
***
Nghiêm Noãn và Trình Sóc Xuyên về đến nhà trời đã khuya, ngả đầu ngủ say đến hôm sau rời giường chạy bộ. Đến khi A Tinh tới đón cô đi công ty tham gia lớp học diễn xuất, Nghiêm Noãn mới rảnh rỗi ngồi trên xe lướt weibo.
Cảm giác tin nhắn chưa đọc của mình đã nhiều hơn.
Ồ, đúng thế.
Weibo hôm qua cô đăng để tuyên truyền cho Cái Thế thu về hơn hai trăm nghìn bình luận. Cái đầu tiên cô nghĩ đến là fan tổ chức thành đoàn mắng hay phòng làm việc mua thủy quân tẩy trắng? Hay cả hai?
Mất mấy giây động não, cô mới chuẩn bị xong tâm lý bị fan trò chơi mắng chửi, mở bình luận.
Hả… Làn gió này không đúng.
Người qua đường 1: Tôi gục ngã trước nhan sắc của Nghiêm Noãn rồi.
Người qua đường 2: Gạt tiền quyên góp, đụng xe là vết dơ cả đời! Nghiêm Noãn dogband(1), trò chơi Cái Thế rác rưởi dogband!
(1)Dogband: là một từ đồng âm của “go die”, xuất phát từ bản Rap tiếng Anh do nghệ sĩ Trung Quốc TAO biểu diễn tại một buổi hòa nhạc.
Người qua đường 3: Người chơi Cái Thế bày tỏ, Tuyết Yêu khá phù hợp với Nghiêm Noãn.
Người qua đường 4: Khí chất và nhan sắc của tiểu tiên nữ thật sự không có vết đen.
Người qua đường 5: Nghiêm Noãn cũng chơi trò này sao!!!
Tuy người mắng chửi cô không ít nhưng cũng có nhiều người chơi Cái Thế quan sát từ góc độ của mình, thấy cô rất phù hợp với nhân vật Tuyết Yêu. Hơn nữa, họ khá kinh ngạc khi biết cô chơi game.
Cô thở phào nhẹ nhõm, cứ lo mình làm đại diện sẽ bị người chơi cắn ngược lại.
Không chỉ yên tâm hơn, Nghiêm Noãn còn thấy kinh ngạc ở chỗ: Bản đồ mới mà trò chơi mở rộng thêm đang được bàn tán rất nhiều, nhất là nhân vật Tuyết Yêu mới ra rất được người chơi hoan nghênh. Bởi vì nhân vật Tuyết Yêu đẹp, kỹ năng không tồi, thời gian thăng cấp lại ngắn, thao tác đơn giản, rất thích hợp với người chơi nữ, vô tình tạo chút thiện cảm cho cô.
Đồng thời, Cái Thế tuyên truyền theo phương thức tẩy não dẫn đến hiệu quả ngày càng lớn, mọi người ngầm cho rằng Nghiêm Noãn là Tuyết Yêu, Tuyết Yêu là Nghiêm Noãn.
Hơn nữa, độ hot của trò chơi chưa giảm, video tuyên truyền thứ hai đã đăng lên. Tuyên truyền lần hai quay theo kiểu có cốt truyện, hình tượng nhân vật càng thêm đa chiều và trực quan, mạch nội dung cũng rất chặt chẽ. Nghiêm Noãn diễn vai Tuyết Yêu nhận được khá nhiều lời khen.
Vì là người đại diện cho nhân vật Tuyết Yêu mà sau hai tuần trò chơi lên sóng, Nghiêm Noãn tăng ba triệu người hâm mộ.
Đối với các minh tinh vốn đã có hàng chục triệu fan mà nói, số lượng fan mới đến luôn trong tình trạng bão hòa, rất ít khi tăng mạnh. Hơn nữa, trong mười triệu fan kia chẳng biết có bao nhiêu người là fan cương thi (fan ảo, tài khoản ảo). Mọi người ai cũng tự hiểu rằng, đột nhiên được ba triệu fan, bình luận luôn theo chiều hướng thích nhân vật Tuyết Yêu của Nghiêm Noãn là một tin cực kỳ tốt với phòng làm việc của cô.
Giống như nơi tối tăm bỗng được ông trời quan tâm, cho cô một cơ hội.
Đương lúc Nghiêm Noãn hút fan trò chơi nhờ làm người đại diện cho Tuyết Yêu thì tin tức #Tẩy chay
Tô Lỵ lùi về phía sau sân khấu làm đạo diễn cũng nhận không ít sự quan tâm, được chú ý kể từ lúc bộ phim thanh xuân ấy được mua IP đến lúc bắt đầu quay, liên tục được chia sẻ tin trên weibo.
Mọi người đột ngột tẩy chay bộ phim chỉ vì một nguyên nhân: Không biết Tô Lỵ làm sao mà nhất quyết dùng người mới đóng nam chính. Nam diễn viên kia muốn nổi tiếng mà không giấu kỹ thông cá nhân, bị người khác tìm ra các tài khoản trên mạng xã hội. Những tài khoản ấy trắng trợn đăng bài tuyên truyền tà giáo, tin tức phản động, hởi tí là dùng “Đất nước của bạn”(2) để gọi Trung Hoa Dân Quốc, có thái độ ghét bỏ, thậm chí sỉ nhục đất nước.
(2)”Đất nước của bạn” hay “Nước bạn” được một số cư dân mạng ch ống cộng sản ở Trung Quốc đại lục và các nước khác sử dụng để chỉ trích những gì họ cho là “hiện tượng xấu của Trung Quốc” dưới thời Đảng Cộng sản Trung Quốc; Đề cập đến Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa để cho thấy “Trung Quốc” của họ khác với “Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa” dưới Đảng Cộng sản Trung Quốc, phản đối và mỉa mai “Trung Quốc của bạn không phải là Trung Quốc của tôi”.
Đây là một vấn đề lớn.
Ngày từ đầu, mọi người đã mắng chửi diễn viên này, sau còn chạy sang weibo Tô Lỵ và đoàn phim nhắn lại, nói mong muốn đổi người. Nhưng Tô Lỵ bỏ qua những lời kiến nghị. Thậm chí, nữ chính Chu Thiên Huệ còn tỏ ra như không có chuyện gì, đăng ảnh chụp chung với đương sự và đạo diễn.
Giờ có người nổi giận, trực tiếp viết cả một bài sớ dài dưới weibo đoàn làm phim. Không biết đoàn đội nhà ai đứng trong bóng tối mượn gió mà chỉ trong một đêm đã dùng tài khoản marketing đẩy lên đầu đề.
Cư dân mạng hay fan hâm mộ đều khá ít nên ồn ào đến mấy cũng không thể hot search. Nhưng tài khoản marketing lại khác. Một tài khoản marketing công kích với lời lẽ chặt chẽ đã k1ch thích lòng yêu nước của dân chúng, khiến đề tài trở nên nóng hơn bao giờ hết.
A Tinh ngồi trong phòng làm việc, không ngừng loát lại weibo, phấn khởi nói: “Chị, chuyện càng ngày càng ầm ĩ rồi. Tô Lỵ đăng weibo xin lỗi, bảo thay người, nhưng chẳng ai thèm nể mặt. Còn nói cái gì mà sao không sớm làm đi. À, dưới bài Chu Thiên Huệ cũng có nhiều người mắng lắm. Ảnh chụp trước kia cô ta không xóa, gan dạ lắm…”
Nghiêm Noãn khó được một lần tới phòng làm việc, ngồi ở ghế dựa nghịch điện thoại, tất nhiên cũng thấy đề tài hot ghi chữ đỏ trên weibo.
A Tinh nói tiếp: “Cũng lạ lắm nhé, sao Tô Lỵ không nghe theo ý của mọi người ngay từ đầu, đổi nam chính đi? Ai diễn chẳng được, bộ phim chủ yếu xoay quanh nữ chính mà.”
Nghiêm Noãn lác đầu, giọng thờ ơ: “Không coi cư dân mạng ra gì hết.”
Cô vừa dứt lời, Thượng Dương liền đẩy cửa tiến vào, trả lời: “Đấy cũng là một lý do. Còn nữa, người mới đó là chó săn nhỏ của chị Tô Lỵ các cô, đang là niềm vui mới của cô ta, sao đổi được.”
…
Còn có chuyện này à.
Nghiêm Noãn nhíu mày, hơi kinh ngạc: “Chị Thượng Dương, phòng làm việc chúng ta chắc cũng đóng góp không ít việc… giúp chị ta lên đầu đề nhỉ?”
Thượng Dương nhìn cô, mỉm cười.
“Nữ chính
Vừa nói, chị ta vừa đưa tài liệu qua.
Nghiêm Noãn đọc lướt qua rồi gập tài liệu lại, ngẩng đầu nói, “Cọ nhiệt, cái này…”
Thượng Dương bĩu môi: “Em thấy không ổn?”
Nghiêm Noãn day day huyệt thái dương, ngẫm nghĩ, “Cũng không phải không được…”
“Vậy thì được rồi. Chị thấy đó là cơ hội tốt. Cứ quyết định vậy đi. ” Thượng Dương đẩy tài liệu đến trước bàn A Tinh, “Em liên hệ với tổ quan hệ xã hội đi.”
A Tinh mở tài liệu ra đọc, ngạc nhiên.
Kế hoạch của tổ quan hệ xã hội rất gắt, cọ nhiệt thẳng tay, nói lúc trước đổi người là vì Nghiêm Noãn biết đạo đức của nam chính quá kém nên chọn bỏ diễn, sau mới thế Chu Thiên Huệ vào.
Đăng vậy cũng không sao vì giờ bên Tô Lỵ và Chu Thiên Huệ lửa đốt đến mông, không thể đáp lại việc này. Hơn nữa, trong tay bọn họ còn có video đặc sắc quay cảnh Chu Thiên Huệ xem thường, dùng chân đạp Nghiêm Noãn. Chu Thiên Huệ cho dù cắn nát răng cũng không dám đối đầu trực diện với cô.
Vớt được hình tượng còn giẫm lên Chu Thiên Huệ. Làm chuyện xấu mà sao thấy sảng khoái thế nhỉ?
Nghĩ đến mánh khóe hãm hại của Chu Thiên Huệ trước đây, đột nhiên A Tinh thấy mức độ trả thù bên mình quá nhẹ.
Sau khi xem xong, cô nàng sảng khoái, vội vã liên lạc với tổ quan hệ xã hội.
Nghiêm Noãn hết cách.
Quên đi. Đăng thì đăng. Nếu là người khác, cô lười cọ thật. Cô hiếm khi giẫm lên kẻ thù, nhưng là Chu Thiên Huệ thì lại khác.
/65
|