"Đủ chưa?" Đường Chá đột nhiên dừng cử động bên hông lại, hài hước dính vào bên tai Lâm Khả Nhi hỏi. .
Lâm Khả Nhi đem đầu hắn kéo qua, hung hăng cắn cánh môi nở nang , kích động nói: "Chưa đủ! Chưa đủ! Vĩnh viễn cũng không đủ!"
"Vậy thì tiếp tục !" Đường Chá đột nhiên mập mờ nói. Lời của anh khiến Lâm Khả Nhi đỏ bừng cả mặt.
"Anh Chá hư! Tiểu Khả Nhi không để ý tới anh!" Lâm Khả Nhi chu cái miệng nhỏ nhắn, đầy thẹn thùng quở nhẹ, cũng ra vẻ muốn rời khỏi.
"Thôi." Đường Chá kéo Lâm Khả Nhi lại, mút lấy vành tai nhỏ , thở hổn hển nói, "Tự mình động thủ, cơm no áo ấm. Tiểu Khả Nhi, hãy để cho anh cho em ăn no đi."
Nói xong, Đường Chá ôm lấy Lâm Khả Nhi, dùng lực mà đung đưa thân thể của cô, để cho cô ở bên trên thân anh mà không ngừng phập phồng, để cho thân thể hai người càng không ngừng giao tiếp, chia lìa, giao tiếp, lại chia cách
Mỗi lần mỗi lần đều là mãnh liệt đánh tới, rồi lần lượt chậm chậm lui ra, khiến tiểu Khả Nhi khẽ rên.
"Anh Chá, người ta sắp chết rồi!" Lâm Khả Nhi lớn tiếng duyên dáng kêu to.
Cô thật muốn chết, muốn chết trong nhiệt tình của anh Chá . Thân thể của cô đã không thể tiếp tục chịu đựng nhiều hơn cuộc yêu điên cuồng này, cả người cô tràn đầy dòng huyết dịch, nếu tiếp tục nữa, cô sợ mình sẽ bởi vì kích tình mà chết đi.
Đường Chá cười lớn hôn Lâm Khả Nhi đang duyên dáng kêu to: "Anh Chá sẽ không để em chết đi, chúng ta còn có một cuộc đời hạnh phúc ở phía trước."
Chận lại miệng của tiểu Khả Nhi , lại ngăn không được cô ấy bởi vì kích tình mà rên rỉ.
Chỉ nghe cô tại lúc Đường Chá đang mãnh liệt chạy nước rút , không ngừng yêu kiều, đem kích tình tràn đầy buông thả.
Phản ứng thỏa mãn của Tiểu Khả Nhi khiến Đường Chá kiêu ngạo, anh càng thêm nhiệt tình, càng thêm dũng mãnh, không ngừng ra vào phía trong tiểu Khả Nhi xinh đẹp cực hạn, quấy lên tầng tầng bọt sóng
Anh đột nhiên gia tăng tốc độ, cố gắng hết sức đánh thẳng vào, rốt cuộc sau một hồi vội vã cũng buông thả ở trong cơ thể tiểu Khả Nhi.
"Hừ!" Ba Đường hừ lạnh một tiếng, tiếp tục không để ý tới Lâm Khả Nhi.
Lâm Khả Nhi đem đầu hắn kéo qua, hung hăng cắn cánh môi nở nang , kích động nói: "Chưa đủ! Chưa đủ! Vĩnh viễn cũng không đủ!"
"Vậy thì tiếp tục !" Đường Chá đột nhiên mập mờ nói. Lời của anh khiến Lâm Khả Nhi đỏ bừng cả mặt.
"Anh Chá hư! Tiểu Khả Nhi không để ý tới anh!" Lâm Khả Nhi chu cái miệng nhỏ nhắn, đầy thẹn thùng quở nhẹ, cũng ra vẻ muốn rời khỏi.
"Thôi." Đường Chá kéo Lâm Khả Nhi lại, mút lấy vành tai nhỏ , thở hổn hển nói, "Tự mình động thủ, cơm no áo ấm. Tiểu Khả Nhi, hãy để cho anh cho em ăn no đi."
Nói xong, Đường Chá ôm lấy Lâm Khả Nhi, dùng lực mà đung đưa thân thể của cô, để cho cô ở bên trên thân anh mà không ngừng phập phồng, để cho thân thể hai người càng không ngừng giao tiếp, chia lìa, giao tiếp, lại chia cách
Mỗi lần mỗi lần đều là mãnh liệt đánh tới, rồi lần lượt chậm chậm lui ra, khiến tiểu Khả Nhi khẽ rên.
"Anh Chá, người ta sắp chết rồi!" Lâm Khả Nhi lớn tiếng duyên dáng kêu to.
Cô thật muốn chết, muốn chết trong nhiệt tình của anh Chá . Thân thể của cô đã không thể tiếp tục chịu đựng nhiều hơn cuộc yêu điên cuồng này, cả người cô tràn đầy dòng huyết dịch, nếu tiếp tục nữa, cô sợ mình sẽ bởi vì kích tình mà chết đi.
Đường Chá cười lớn hôn Lâm Khả Nhi đang duyên dáng kêu to: "Anh Chá sẽ không để em chết đi, chúng ta còn có một cuộc đời hạnh phúc ở phía trước."
Chận lại miệng của tiểu Khả Nhi , lại ngăn không được cô ấy bởi vì kích tình mà rên rỉ.
Chỉ nghe cô tại lúc Đường Chá đang mãnh liệt chạy nước rút , không ngừng yêu kiều, đem kích tình tràn đầy buông thả.
Phản ứng thỏa mãn của Tiểu Khả Nhi khiến Đường Chá kiêu ngạo, anh càng thêm nhiệt tình, càng thêm dũng mãnh, không ngừng ra vào phía trong tiểu Khả Nhi xinh đẹp cực hạn, quấy lên tầng tầng bọt sóng
Anh đột nhiên gia tăng tốc độ, cố gắng hết sức đánh thẳng vào, rốt cuộc sau một hồi vội vã cũng buông thả ở trong cơ thể tiểu Khả Nhi.
"Hừ!" Ba Đường hừ lạnh một tiếng, tiếp tục không để ý tới Lâm Khả Nhi.
/192
|