Hắn nhụt chí xoay đi xoay lại, hắn xoắn xít không biết nên làm thế nào cho tốt. Thời gian cứ trôi qua mà mãi ngồi chơi như thế này thì không ổn. Không khéo bị bọn trâu bò đằng trước bỏ càng ngày càng xa. Thế này chắc hắn sẽ thành con gà của game Huyền Thoại mất.
Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng hắn nhắm mắt liều mình.
“Người chơi gửi lời mời lập đội đến “Đệ Nhất Mỹ Nam”. Xác nhận hay hủy bỏ?”
- Xác nhận.
Tên kia kinh ngạc nhìn sang phía hắn. Sau đó gã mỉm cười bước tới. Còn hắn thì khổ sở trong lòng. Thôi, đã lỡ trèo lên lưng hổ thì chơi luôn cứ ngại con meo meo gì.
“Móa, đàn ông phải giữ vững phong độ của mình mới được.” – Hắn tự an ủi bản thân.
“Đinh! Người chơi “Đệ Nhất Mỹ Nam” xác nhận tham gia vào tổ đội. Xin hai người chơi thảo luận tên đội. Trong vòng 10 phút nếu tổ đội không có tên thì ngay lập tức tổ đội đó sẽ bị hủy. Xin trân trọng thông báo!”
Đối với Đệ Nhất Mỹ Nam, gã có thể hiểu được phần nào vì sao thằng bé Đừng Cắt Ngang từ chối lời mời của gã cũng như không tự lập đội từ đầu. Gã là một người từng trải, thế sự cuộc đời đối với gã vốn đã đen bạc như thế rồi. Bao nhiêu người khinh bỉ cái bộ dáng của gã đến chính gã còn không rõ. Bao nhiêu lần gã bị người ta xem thường mà châm chọc đến chính gã gã cũng không nhớ hết. Dù mọi người ghẻ lạnh, dù dòng đời xô đẩy, gã vẫn là chính gã. Ngoài đời cũng vậy, trong game cũng thế, gã sống với chính con người thật của mình. Được làm chính mình, gã hoàn toàn thoải mái, hoàn toàn tự tin, hoàn toàn vui vẻ.
Cho dù đôi lúc gã sẽ gặp những tình huống như xưa cũ, cho dù đôi khi gã bắt gặp những con người có thái độ tương tự nhau như thế này. Thế nhưng gã không chút phật lòng, gã không chút khó chịu, gã không bởi vì thế mà buồn rầu. Gã sống với bản tâm, gã là chính mình, chỉ như thế gã đã rất vui vẻ và thỏa mãn rồi. Gã không ước ao gì khác quá xa vời.
Lần đầu gặp gã, đa phần mọi người đều không có thiện cảm với gã, đa phần mọi người đều không muốn kết bạn với gã, đa phần mọi người đều cố gắng tránh hắn càng xa càng tốt. Tuy nhiên gã tin tưởng khi mọi người tiếp xúc với gã nhiều hơn, mọi người sẽ hiểu gã, mọi người sẽ không còn ác cảm với gã nữa. Vì… gã cũng chỉ là một con người bình thường mà thôi. Vì… gã cũng như mọi người, gã không có gì khác biệt cả.
Cái người chơi Đừng Cắt Ngang với gã cũng như thế, có thể vì hoàn cảnh mà hắn mời gã cùng làm nhiệm vụ chuyển chức. Nhưng mà rồi mọi chuyện cũng sẽ đâu vào đấy. Hắn rồi cũng sẽ nhận ra ưu điểm của gã, hắn rồi cũng phát hiện gã vốn bình thường như mọi người, hắn rồi cũng sẽ có suy nghĩ khác, qua đó hắn sẽ có những hành động tích cực hơn. Gã tự tin như vậy, gã tin chắc như thế, gã cũng có phần mong chờ có thêm một người bạn mới.
Gã cũng nhận được tin nhắc nhở của hệ thống. Nên gã tiến tới, mỉm cười nói:
- Ngươi là đội trưởng, vì thế ngươi phải nghĩ cái tên cho tổ đội đi.
Hắn khổ sở bứt tóc mà than:
- Khổ lắm, ta dốt mấy vụ này lắm cơ.
Gã trầm tư rồi nói:
- Thế lấy tên “Biệt Đội Cắt Ngang” được chứ?
Rồi cuộc trò chuyện giữa 2 thành viên đầu tiên của đội diễn ra xoay quanh cái tên tổ đội:
- Không được, dù ta là tổ trưởng, nhưng lấy tên nhân vật của ta vào đó thì nó hơi kì kì.
- Vậy “Tổ Đội Anh Hùng”, ok chứ?
- Tên tổ đội đã có người khác đăng kí rồi.
- “Long Thần”?
- Có người xài rồi.
- “Light And Dark” thì sao?
- Cũng có người sử dụng rồi.
- “Tiềm Long”??
- Có người dùng luôn rồi.
…
7 phút trôi qua vẫn chưa xong việc đặt tên cho tổ đội, hắn ngồi vất vưởng dưới nền đất mà suy nghĩ.
Ở bên cạnh, gã Đệ Nhất Mỹ Nam cũng bực mình không kém.
Người ta lập đội từ lúc mới vào chơi game, còn hai thằng này thì qua hơn 6 tháng mới bắt đầu lập tổ đội, mới bắt đầu quy trình đặt tên tổ đội. Vì cái nguyên nhân chậm trễ có hơi vô lý cho nên bao nhiêu tên hay đều bị người khác lấy đi, chỉ còn mấy cái tên cực độc, cực lạ ít người biết tới mới chưa được sử dụng.
8 phút trôi qua, không phải tên dở bị hai thằng tự bác bỏ thì cũng là tên đã được sử dụng.
9 phút trôi qua, cũng không khá hơn tí nào, mọi sự vẫn giậm chân tại chỗ. Cả hai thằng đều bắt đầu cuống quýt.
9 phút 45 giây trôi qua, hệ thống đưa ra nhắc nhở: “Quy trình đặt tên tổ đội còn lại 15 giây, đội trưởng xin vui lòng xác nhận tên của tổ đội. Sau 15 giây nữa mà vẫn chưa có xác nhận tên tổ đội, thì tổ đội mới sẽ lập tức bị hủy bỏ. Xin tổ đội người chơi lưu ý.”
Cuối cùng, khi gần hết hạn, hắn gào to:
- Xác nhận tổ đội mới có tên: “Lập Kỳ”.
“Hệ thống xác nhận. Tổ đội mới do người chơi Đừng Cắt Ngang làm đội trưởng, hiện tại chỉ có một đội viên là Đệ Nhất Mỹ Nhân. Từ đây tổ đội này có tên là Lập Kỳ.”
Nhận được tin báo của hệ thống, gã kỳ quái hỏi hắn:
- Tổ đội Lập Kỳ?
Nhận được ánh mắt u oán ấy, hắn cười gượng:
- A ha ha… Vì gấp gáp quá nên chọn đại ấy mà. Không ngờ là chưa ai dùng.
Nghe hắn nói thế, gã thất vọng thở dài:
- Thế nhưng mà cái tên chẳng có ý nghĩ gì cả. Chẳng lẽ ngươi tên Lập? Mà ta cũng đâu có tên Kỳ?
Hắn lắc đầu, rồi nói với giọng thất lạc:
- Không, không phải vậy. Vì mọi người hay gọi ta là kẻ lập dị, mà ta thấy ngươi là một người kỳ lạ. Thế nên ta lấy hai chữ đầu ấy gộp lại ấy mà.
- …
Gã im lặng hồi lâu rồi tiến tới vỗ vai an ủi hắn:
- Ngươi đã rất cố gắng. Cái tên cũng rất độc và lạ.
Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng hắn nhắm mắt liều mình.
“Người chơi gửi lời mời lập đội đến “Đệ Nhất Mỹ Nam”. Xác nhận hay hủy bỏ?”
- Xác nhận.
Tên kia kinh ngạc nhìn sang phía hắn. Sau đó gã mỉm cười bước tới. Còn hắn thì khổ sở trong lòng. Thôi, đã lỡ trèo lên lưng hổ thì chơi luôn cứ ngại con meo meo gì.
“Móa, đàn ông phải giữ vững phong độ của mình mới được.” – Hắn tự an ủi bản thân.
“Đinh! Người chơi “Đệ Nhất Mỹ Nam” xác nhận tham gia vào tổ đội. Xin hai người chơi thảo luận tên đội. Trong vòng 10 phút nếu tổ đội không có tên thì ngay lập tức tổ đội đó sẽ bị hủy. Xin trân trọng thông báo!”
Đối với Đệ Nhất Mỹ Nam, gã có thể hiểu được phần nào vì sao thằng bé Đừng Cắt Ngang từ chối lời mời của gã cũng như không tự lập đội từ đầu. Gã là một người từng trải, thế sự cuộc đời đối với gã vốn đã đen bạc như thế rồi. Bao nhiêu người khinh bỉ cái bộ dáng của gã đến chính gã còn không rõ. Bao nhiêu lần gã bị người ta xem thường mà châm chọc đến chính gã gã cũng không nhớ hết. Dù mọi người ghẻ lạnh, dù dòng đời xô đẩy, gã vẫn là chính gã. Ngoài đời cũng vậy, trong game cũng thế, gã sống với chính con người thật của mình. Được làm chính mình, gã hoàn toàn thoải mái, hoàn toàn tự tin, hoàn toàn vui vẻ.
Cho dù đôi lúc gã sẽ gặp những tình huống như xưa cũ, cho dù đôi khi gã bắt gặp những con người có thái độ tương tự nhau như thế này. Thế nhưng gã không chút phật lòng, gã không chút khó chịu, gã không bởi vì thế mà buồn rầu. Gã sống với bản tâm, gã là chính mình, chỉ như thế gã đã rất vui vẻ và thỏa mãn rồi. Gã không ước ao gì khác quá xa vời.
Lần đầu gặp gã, đa phần mọi người đều không có thiện cảm với gã, đa phần mọi người đều không muốn kết bạn với gã, đa phần mọi người đều cố gắng tránh hắn càng xa càng tốt. Tuy nhiên gã tin tưởng khi mọi người tiếp xúc với gã nhiều hơn, mọi người sẽ hiểu gã, mọi người sẽ không còn ác cảm với gã nữa. Vì… gã cũng chỉ là một con người bình thường mà thôi. Vì… gã cũng như mọi người, gã không có gì khác biệt cả.
Cái người chơi Đừng Cắt Ngang với gã cũng như thế, có thể vì hoàn cảnh mà hắn mời gã cùng làm nhiệm vụ chuyển chức. Nhưng mà rồi mọi chuyện cũng sẽ đâu vào đấy. Hắn rồi cũng sẽ nhận ra ưu điểm của gã, hắn rồi cũng phát hiện gã vốn bình thường như mọi người, hắn rồi cũng sẽ có suy nghĩ khác, qua đó hắn sẽ có những hành động tích cực hơn. Gã tự tin như vậy, gã tin chắc như thế, gã cũng có phần mong chờ có thêm một người bạn mới.
Gã cũng nhận được tin nhắc nhở của hệ thống. Nên gã tiến tới, mỉm cười nói:
- Ngươi là đội trưởng, vì thế ngươi phải nghĩ cái tên cho tổ đội đi.
Hắn khổ sở bứt tóc mà than:
- Khổ lắm, ta dốt mấy vụ này lắm cơ.
Gã trầm tư rồi nói:
- Thế lấy tên “Biệt Đội Cắt Ngang” được chứ?
Rồi cuộc trò chuyện giữa 2 thành viên đầu tiên của đội diễn ra xoay quanh cái tên tổ đội:
- Không được, dù ta là tổ trưởng, nhưng lấy tên nhân vật của ta vào đó thì nó hơi kì kì.
- Vậy “Tổ Đội Anh Hùng”, ok chứ?
- Tên tổ đội đã có người khác đăng kí rồi.
- “Long Thần”?
- Có người xài rồi.
- “Light And Dark” thì sao?
- Cũng có người sử dụng rồi.
- “Tiềm Long”??
- Có người dùng luôn rồi.
…
7 phút trôi qua vẫn chưa xong việc đặt tên cho tổ đội, hắn ngồi vất vưởng dưới nền đất mà suy nghĩ.
Ở bên cạnh, gã Đệ Nhất Mỹ Nam cũng bực mình không kém.
Người ta lập đội từ lúc mới vào chơi game, còn hai thằng này thì qua hơn 6 tháng mới bắt đầu lập tổ đội, mới bắt đầu quy trình đặt tên tổ đội. Vì cái nguyên nhân chậm trễ có hơi vô lý cho nên bao nhiêu tên hay đều bị người khác lấy đi, chỉ còn mấy cái tên cực độc, cực lạ ít người biết tới mới chưa được sử dụng.
8 phút trôi qua, không phải tên dở bị hai thằng tự bác bỏ thì cũng là tên đã được sử dụng.
9 phút trôi qua, cũng không khá hơn tí nào, mọi sự vẫn giậm chân tại chỗ. Cả hai thằng đều bắt đầu cuống quýt.
9 phút 45 giây trôi qua, hệ thống đưa ra nhắc nhở: “Quy trình đặt tên tổ đội còn lại 15 giây, đội trưởng xin vui lòng xác nhận tên của tổ đội. Sau 15 giây nữa mà vẫn chưa có xác nhận tên tổ đội, thì tổ đội mới sẽ lập tức bị hủy bỏ. Xin tổ đội người chơi lưu ý.”
Cuối cùng, khi gần hết hạn, hắn gào to:
- Xác nhận tổ đội mới có tên: “Lập Kỳ”.
“Hệ thống xác nhận. Tổ đội mới do người chơi Đừng Cắt Ngang làm đội trưởng, hiện tại chỉ có một đội viên là Đệ Nhất Mỹ Nhân. Từ đây tổ đội này có tên là Lập Kỳ.”
Nhận được tin báo của hệ thống, gã kỳ quái hỏi hắn:
- Tổ đội Lập Kỳ?
Nhận được ánh mắt u oán ấy, hắn cười gượng:
- A ha ha… Vì gấp gáp quá nên chọn đại ấy mà. Không ngờ là chưa ai dùng.
Nghe hắn nói thế, gã thất vọng thở dài:
- Thế nhưng mà cái tên chẳng có ý nghĩ gì cả. Chẳng lẽ ngươi tên Lập? Mà ta cũng đâu có tên Kỳ?
Hắn lắc đầu, rồi nói với giọng thất lạc:
- Không, không phải vậy. Vì mọi người hay gọi ta là kẻ lập dị, mà ta thấy ngươi là một người kỳ lạ. Thế nên ta lấy hai chữ đầu ấy gộp lại ấy mà.
- …
Gã im lặng hồi lâu rồi tiến tới vỗ vai an ủi hắn:
- Ngươi đã rất cố gắng. Cái tên cũng rất độc và lạ.
/95
|