Tiểu Lôi sắc mặt nghiêm nghị, không nhịn được, dứt khoát khai mở kiếm quyết, hét lên: "Con mẹ tên quỷ già, dám cướp kiếm của tiểu gia sao? Ta xem ngươi còn cướp được nửa không!"
Hắn tức giận, từ trong túi càn khôn, lấy ra một lệnh kỳ nho nhỏ, đem lệnh kì đó cắm ngay trước mặt.
Lệnh kỳ đó không ngờ lại có thể tự đứng trên mặt đất, lập tức Tiểu Lôi lại lấy ra những lệnh kì tương tự, dựa theo phương vị ngũ hành bát quái sắp xếp một vòng, khoanh chân ngồi trên bên trong, tay bắt ấn quyết, trong miệng niệm vài câu chân ngôn khẩu quyết.
Lập tức chung quanh hắn kim quang bừng lên mãnh liệt, Tiểu Lôi mở to mắt, vung tay ném vài hình nhân bằng giấy nho nhỏ ra ngoài.
Vài tiếng xoạt xoạt vang lên, những hình nhân giấy nằm trên mặt đất, trong kim quang bao phủ, lập tức hóa thành bốn quang ảnh hình người cao đến hai thước!
Chỉ thấy bốn thân ảnh cao lớn, tướng mạo khôi ngô, dữ tợn, mặc kim sắc khải giáp, trong tay cầm các thứ bảo kiếm, trường đao, cương tiên, phục trang theo kiểu võ tướng thời cổ. Nhìn phảng phất như tứ đại môn thần thường thấy trong tranh!
Tiểu Lôi quát: "Khai! Thỉnh môn thần! Yêu ma quỷ quái thối lui!"
Bốn môn thần thân hình dao động, đồng thời phát ra một tiếng rống to, xông tới phía Quỷ vương.
Trong lúc nhất thời, các loại vũ khí chém tới tấp vào Quỷ vương, Quỷ vương tựa hồ cũng cảm giác được lợi hại, cơ thể liên tục lùi ra bên ngoài, thân hình như một khối huyết sắc hổn độn dần dần thu nhỏ lại, phi kiếm phóng ra của Tiểu Lôi, cũng bị hắn hấp thu hoàn toàn.
Tiểu Lôi sắc mặt hơi tái, thời gian tu luyện của hắn bất quá chỉ mới một năm, mặc dù ăn được bàn đào, nền tảng thoát thai hoán cốt, tu luyện so với bình thường nhanh hơn rất nhiều, nhưng dù sao với thời gian ngắn ngủi chỉ một năm, thì có được bao nhiêu đạo hạnh ?
Việc bày trận pháp thỉnh môn thần này, cơ hồ lấy sạch pháp lực của hắn.
Có điều bốn môn thần kia quả nhiên lợi hại, Quỷ vương lập tức đã trúng vài đòn, tru lên rồi nhanh chóng bỏ chạy. Nhưng bốn môn thần đã vây hắn lại, dùng thần binh lợi khí chém vào Quỷ vương, lập tức hắn trút bỏ cơ thể hồng sắc, hóa thành vụ khí hồng sắc.
Chỉ trong chốc lát, Quỷ vương giống như một một cây củ cải bị lột bỏ lớp ngoài, cơ thể rút nhỏ vài phần. Hắn rốt cuộc không chịu nổi kêu to một tiếng, trước ngực đột nhiên phình ra, lập tức trong miệng phun ra một luồng hồng sắc vụ khí đậm đặc.
Tiểu Lôi mặc dù ngồi cách xa, cũng ngửi được mùi huyết tinh làm người ta buồn nôn.
Bốn môn thần kia bị hồng sắc vụ khí bao chung quanh, kim quang trên người dần dần phai nhạt. Pháp lực giống như dần dần sút giảm, hình dáng muốn tiêu thất.
Tiểu Lôi cắn răng, từ trong lòng lại lấy ra một trứng gà màu đen, dùng sức quăng mạnh về phía Quỷ vương.
Phịch một tiếng, trên mặt đất lại đột nhiên xuất hiện một con kỳ lân nhỏ !!
Con kỳ lân này cũng không phải là một thực thể, mà là một quang ảnh hư ảo. Chỉ thấy kì lân thú há miệng, cắn một miếng vào người Quỷ vương, sau đó dùng sức giật mạnh, cơ thể Quỷ vương đã bị nó cắn mất một miếng.
Lúc này, pháp lực của bốn môn thần cũng rốt cuộc mất hết, xì xì vài tiếng, hóa thành kim quang, rồi lại biến thành bốn hình nhân giấy rơi xuống đất. Nhưng Quỷ vương cũng bị thương quá nặng, tru lên vài tiếng, nhanh chóng lui về phía sau.
Tiểu Lôi trong lòng căm tức, hắn hôm nay chịu thua thiệt, tổn thất một cây phi kiếm. Cây phi kiếm đó là do hắn vất vả lừa được từ Tiêu Dao tử.
Nguyên bản Tiêu Dao tử nói hắn pháp lực không đạt đến cảnh giới nhất định, không thể sử dụng phi kiếm, nhưng Tiểu Lôi không ngừng mè nheo nài nỉ, rốt cuộc mới cho hắn một cây, kết quả hôm nay trận chiến đầu tiên thanh kiếm đã bị mất, chuyện này Tiểu Lôi làm sao chịu được ?
Thấy Quỷ vương bị thương muốn bỏ chạy, hắn lập tức nhảy dựng lên, tiện tay thu kỳ lân trở về.
Kì lân thú chính là một pháp bảo do Khinh Linh Tử tặng, mặc dù lợi hại, nhưng nhiều nhất chỉ có thể kiên trì một lát mà thôi. Tiểu Lôi không dám qua loa nửa, mắt thấy Quỷ vương muốn chạy, lập tức thu hồi pháp bảo, tự mình đuổi theo.
"Lão quỷ! Trả kiếm lại cho tiểu gia !"
Nhưng Quỷ vương bỏ chạy cực kỳ nhanh chóng, cơ thể lay động vài cái đã lướt đi được chục thước, Tiểu Lôi chạy trong chốc lát, lại phát giác khoảng cách song phương càng ngày càng xa. Hắn trong lòng sốt ruột, không khỏi sờ sờ vào túi Càn Khôn.
Trong túi còn có một pháp bảo lớn nhất, đó là ngọc như ý do Khinh Linh Tử tặng cho, dùng cái đó để trực tiếp triệu hoán Khinh Linh Tử đến trợ giúp, nhưng trận chiến đầu tiên của mình đã mất mặt như vậy, làm sao có thể tìm lão gia hỏa đó nhờ hỗ trợ ? Tiểu Lôi không muốn để lão quái vật đó cười nhạo.
Hắn cắn răng tung vài đạo linh phù ra ngoài, đây là "Hoa địa vi thốn thuật" của đạo gia, cũng là "Súc địa thuật" thông thường.
Pháp thuật vừa thi triển ra, hắn một bước đạp ra mặt dù không lớn, lại bỗng nhiên bước dài tới hơn hai thước.
Thân ảnh của Quỷ vương đã nhẹ nhàng lướt về hướng núi, Tiểu Lôi liên tục la hét, cũng chỉ duy trì cục diện hai bên ……
Quỷ vương này cũng cực kỳ xui xẻo, vốn địa phương này bị người thi triển ám phong thủy, tụ tập tất cả âm khí và ô uế xung quanh, chính là nơi quỷ vật rất thích tụ tập, nhưng hôm nay lại có Tiểu Lôi đến đây, dùng kim cương linh chấn trụ "Cát vị" trong nhà. Hắn nhìn thấy lần này, không quá hai ngày, sợ rằng âm khí nơi này đã bị tan hết. Lúc này mới dẫn rất nhiều lệ quỷ đến công kích, nhưng Tiểu Lôi là người có pháp thuật, một phen đấu tranh, Quỷ vương lại chịu thiệt, liên tục bị đả kích, ngay cả pháp thể tu luyện của mình cũng thụ tổn quá lớn.
Loại quỷ quái này, tu luyện thực sự không dễ dàng, nếu không có cần thiết, cũng sẽ không cùng người liều mạng. Cho nên giờ phút này hắn chuyên tâm chạy trốn. Tiểu Lôi quả thật yêu thương cây phi kiếm đầu tiên của mình, nói gì cũng phải lấy về. Một người một quỷ chạy về hướng núi.
Dù sao Quỷ vương tu luyện đã trăm năm, pháp lực mạnh hơn Tiểu Lôi, khi đến gần sơn lâm, thân ảnh đã nhanh chóng tiêu thất.
Không nói Tiểu Lôi ở phía sau đuổi theo, Quỷ vương này, đang phi nhanh trong sơn lâm. Hang ổ của hắn ở trong núi. Nguyên bản Quỷ vương này chính là u hồn lệ quỷ, chuyên môn hấp thực hồn phách tu luyện của kẻ khác, đó là một loại lệ quỷ pháp thuật cường đại.
Trong trang viên này âm khí quá nặng, có thể hấp dẫn u hồn dã quỷ chung quanh đến tụ tập, đối với Quỷ vương mà nói, đúng là địa phương tốt nhất để đi săn. Nhưng đêm nay không ngờ lại bị người hủy đi nơi săn bắn, hắn tự nhiên sốt ruột, nhưng sau khi chiến bại, chỉ muốn chạy về núi.
Loại lệ quỷ này không có chỗ ở cố định, lang thang khắp chốn, ở trong núi nguyên bản có một phần mộ của một nhà giàu, kiến trúc đẹp đẻ, kết quả bị Quỷ vương đến đây, không khách khí hấp thụ quỷ hồn bên trong, chiếm cứ âm trạch. Hắn đã bị thương, tự nhiên đầu tiên nhất định nghĩ đến chuyện chạy về hang ổ tu dưỡng.
Đột nhiên phía trước một đại võng kim sắc tung ra, Quỷ vương chạy thẳng vào trong đại võng.
Nhục thân huyết sắc của hắn bị kim võng trói chặt, lập tức nhè nhẹ toát ra hắc khí, đau đến thét lên oa oa, nhưng đại võng càng vùng vẫy càng xiết chặc.
Lúc này, đột nhiên trước mặt lại xuất hiện một thân ảnh yểu điệu. Chỉ thấy một cô gái trẻ tuổi đang đứng, nhìn đại võng kim sắc bao lấy Quỷ vương giữa không trung, cau đôi mày như lá liễu, trầm giọng nói: "Ngươi, tại sao ngươi dám ức hiếp Tiểu Lôi ?"
Thanh âm của nàng nhu mì dễ nghe, mặc dù đang tức giận hỏi, cũng rất ôn hòa nhu nhuyễn. Quỷ vương lớn tiếng tru lên, cơ thể tán xuất vụ khí, hiển nhiên cực kỳ hoảng sợ.
Hắn bất đắc dĩ, trước ngực phình ra, trong miệng lại phun ra một luồng hồng sắc khí vụ.
Loại hồng sắc khí vụ này chính là bản mệnh căn cơ chi khí của Quỷ vương tu luyện được, phun ra một ngụm thì thiếu đi một ngụm, không gặp tình huống vạn bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối không nở dùng đến.
Thiếu nữ tóc dài tung bay, thấy trước mặt một đoàn hồng vụ bay tới, nhíu mày nhanh chóng lui về phía sau, đột nhiên há mồm, từ trong miệng thổ ra một thứ gì đó giống như một trái cầu pha lê hồng sắc !
Quả cầu pha lê treo giữa không trung, tản ra hồng sắc quang mang, trông rất đẹp mắt.
Chỉ thấy thiếu nữ ngậm miệng lại, quả cầu lại có thể đem vụ khí hồng sắc hút vào!
Quỷ vương sợ tới mức hồn phi phách tán, liên tục kêu thảm thiết, nhưng hắn không phải loài người, căn bản nói không ra lời, trong miệng tru lên trận trận thê lương, xa xa Tiểu Lôi nghe thấy được, lập tức phóng tới nơi này.
Thiếu nữ nhẹ nhàng vung tay, hạt châu pha lê đó đã bay đến chưởng tâm của nàng, nhìn thoáng qua, hạt châu pha lê tựa hồ càng phát ra vẻ hồng nhuận tươi đẹp. Nàng cười nhẹ, hạ giọng nói: "Cám ơn ngươi, nội đơn của ta vừa lúc cũng hoàn thành."
Nói xong, nàng đột nhiên giang tay, trong miệng niệm vài câu khẩu quyết, đại võng kim sắc đột nhiên co rụt lại!
Quỷ vương kêu lên thảm thiết, cơ thể bị đại võng xiết chặt lập tức bị cắt thành thành vô số mảnh nhỏ! Hóa thành từng đạo hồng khí, tan thành mây khói.
Thiếu nữ nhíu mày, thở dài nói: "Ta tới bây giờ không thích sát sinh, nhưng tại sao ngươi lại muốn ức hiếp hắn?"
Keng một tiếng, một thanh kiếm rớt trên mặt đất, đúng là phi kiếm của Tiểu Lôi.
Thiếu nữ nghe thấy từ xa xa truyền đến trận trận cước bộ, nàng lập tức rùng mình biến mất.
/371
|