Người đến là một gã đệ tử đời thứ ba, Tiết Lăng Vân trước đây chưa gặp qua gã đệ tử này, không biết là đệ tử của ai.
Tên đệ tử đời thứ ba kia đã từng nghe qua biệt danh "phế vật" của Tiết Lăng Vân, hắn dùng ánh mắt khinh thường liếc nhìn Tiết Lăng Vân một cái, Tiết Lăng Vân nhíu mày.
Người đệ tử kia hướng Tống Ngọc Dao cúi đầu, nói:
- Tống sư thúc! Ta là Trương Đại Niên đệ tử của chưởng môn nhất mạch, tuân theo lệnh của sư phụ đến mời sư thúc đi Phiêu Miễu Phong một chuyến!
Trường Sinh Sơn chiếm diện tích rộng lớn, là một dãy núi gồm mười ngọn núi tạo thành. Ngọn núi cao nhất có tên là Phiêu Miễu Phong, là chỗ ở của Chưởng Môn nhân, các đời chưởng môn trước cùng hiện tại chưởng môn đều ở bên trong Phiêu Miễu Phong tu luyện. Ngọn núi mà Tống Ngọc Dao cùng Tiết Lăng Vân đang ở gọi là Ngọc Trúc Phong, ở trên Ngọc Trúc Phong chỉ có hai người bọn họ.
- Ừ...!
Tống Ngọc Dao lạnh nhạt gật đầu.
- Có chuyện gì quan trọng sao?
Tống Ngọc Dao hỏi:
Trương Đại Niên nói:
- Nghe sư phụ nói là có một vị sư bá của Côn Luân Phái đã tới bổn môn, nên muốn mời các vị sư thúc, sư bá đi Phiêu Miễu Phong để đàm phán sự nghị.
Tống Ngọc Dao âm thầm suy nghĩ, không biết Côn Luân phái sai người đến đây để làm gì, một lúc sau nàng nói:
- Người về trước đi! Lát nữa ta sẽ đến Phiêu Miễu Phong!
Trương Đại Niên quay người rời đi, Tiết Lăng Vân ánh mắt hiện lên một đạo hàn mang, Hàn Ngọc Kiếm không biết xuất hiện trong tay hắn lúc nào, hắn phát ra một đạo kiếm khí bắn về phía Trương Đại Niên.
Tống Ngọc Dao buồn cười nhìn Tiết Lăng Vân, nàng cũng không ngăn cản.
Trương Đại Niên vừa đi được hai bước, đột nhiên cảm giác thấy sau lưng rét lạnh, hắn cuống quýt lao về phía trước một vòng mới tránh kịp đạo kiếm khí kia. Trương Đại Niên tức giận quay đầu lại nhìn lại, chỉ thấy Tống Ngọc Dao cùng Tiết Lăng Vân đều đang ngồi ngay ngắn, trong lòng Trương Đại Niên thì Tiết Lăng Vân chỉ là "phế vật nên hắn đoán chỉ có thể là vị sư thúc xinh đẹp của mình trêu cợt hắn, hắn nghĩ không ra mình đã từng đắc tội vị sư thúc này lúc nào, vì sao nàng lại muốn công kích mình.
Trương Đại Niên ấm ức rời đi, Tiết Lăng Vân cùng Tống Ngọc Dao ở trong nhà trúc mở miệng cười, Tống Ngọc Dao nói:
- Lăng Vân! Ta biết rõ trong lòng ngươi đối với vị sư điệt này rất bất mãn, bọn hắn coi ngươi là "phế vật" nhưng lại không biết rằng ngươi đã là Kim Đan hậu kỳ Tu Chân giả rồi!
Nhờ có Cửu Âm Tuyệt Mạch cùng Xích Dương Thảo năng lượng trợ giúp, tốc độ tu luyện của Tiết Lăng Vân cực nhanh, người bình thường cần mấy chục năm mới có thể kết thành Kim Đan, nhưng Tiết Lăng Vân chỉ dùng có ba năm đã có thể kết thành Kim Đan, tốc độ tu luyện này ai nghe cũng phải giật mình.
- Lăng Vân! Ta đi Phiêu Miễu Phong một chuyến, nghe xem chưởng môn sư huynh muốn nói cái gì! Ngươi ở lại nhà!
******
Tống Ngọc Dao tiến vào phòng nghị sự trên Phiêu Miễu Phong, tại đây đã có rất nhiều người.
Ngồi ở ghế trên có hai ngươi, một người là chưởng môn của Trường Sinh Môn - Liễu Tình, người còn lại là chính là sứ giả của Côn Luân phái. Côn luân phái sứ giả ước chừng khoảng 30 tuổi, trên người hắn mặc một đạo bạo màu xanh da trời, trên khuôn mặt có ba sợi râu dài, chỉ ngồi một chỗ cũng khiến người ta cảm giác được uy thế to lớn. (Không giận mà uy)
Mấy người sư huynh, sư muội của Tống Ngọc Dao cũng đã đến, là đám người Hữu Liễu Đạo, Phàm, Lý Ngọc Chân.
Chứng kiến Tiết Lăng Vân đi đến, Côn Luân phái Lý Phá Trần cũng đứng lên, hắn dùng ánh mắt nóng bỏng quan sát Tống Ngọc Dao, hận không thể thể nhào lên ăn nằng. Mấy đệ tử khác của Trường Sinh Môn thì mỉm cười nhìn hai người.
Tiết Lăng Vân tuy là đệ tử của Tống Ngọc Dao, nhưng hắn không biết sư phụ mình tại Tu Chân giới có danh tiếng như thế nào.
Tống Ngọc Dao danh tiếng không phải vì tu vi của nàng, mà nguồn gốc từ vẻ đẹp của nàng, tại Tu Chân giới trôi qua mấy chục nắm buồn chán nên có một số người đã bình chọn ra "Tứ Đại Mỹ Nhân", trong đó Trường Sinh Môn - Tống Ngọc Dao chính là một người, còn lại ba người thì một vị là sư muội của nàng Lý Ngọc Chân, một vị trưởng lão Âm Dương Tông - Lăng Nhược Vũ, cuối cùng một vị là Thiên Ma Giáo - Thiên Ma Thánh Nữ.
Những năm qua có rất nhiều nam tử theo đuổi Tống Ngọc Dao, Côn Luân phái Lý Phá Trần chính là một trong số đó. Hai ngươi gặp nhau lần đầu tại Tiên Đạo Đại Hội, từ đó về sau Lý Phá Trần liền điên cuồng theo đuổi Tống Ngọc Dao.
Mà mấy đệ tử đời thứ hai của Trường Sinh Môn nhìn Lý Phá Trần cũng rất được, tu vi cao, tướng mạo cũng tốt. Đã từng có lúc chưởng môn nhân tác hợp qua cho hai người.
Tống Ngọc Dao trông thấy Lý Phá Trần, vẻ mặt lạnh nhạt, nói:
- Nguyên lai là Lý sư huynh đại giá quang lâm!
Tống Ngọc Dao chào một tiếng rồi không nói gì nữa.
Trong lòng Lý Phá Trần kinh ngạc, trước đây Tống Ngọc Dao mặc dù đối với hắn không có tình cảm, nhưng tốt xấu trên mặt đều mang theo nụ cười, vì sao hôm nay lại lạnh nhạt như vậy.
Mấy vị đệ tử đời thứ hai cũng có chút kinh ngạc nhìn Tống Ngọc Dao, nàng bây giờ đã có người yêu, lòng của nàng đã hoàn toàn thuộc về Tiết Lăng Vân, không muốn để mấy người theo đuổi mình trước kia hiểu lầm.
Sau đó Tống Ngọc Dao liền ngồi xuống, chưởng môn liền đêm mục đích mà Lý Phá Trần đến nói ra. Thì ra là những năm gần đây Ma Đạo Tam Phái thực lực càng lúc càng lớn, cho nên Côn Luân phái có ý muốn tổ chứ Tiên Đạo Đại Hội, triệu tập cao thủ của Thất Đại Môn Phái bàn bạc kế hoạch đối phó Ma Đạo, Lý Phá Trần với tư cách trưởng lão của Côn Luân phái chuyên môn đến thông báo cho Trường Sinh Môn.
- Tiên Đạo Đại Hội năm sau sẽ được tổ chức, hi vọng Trường Sinh Môn các vị đạo hữu có thể đến tham dự!
Lý Phá Trần chân thành nói.
- Chưởng môn, Lý đạo hữu, ta ý kiến nhất định phải tham gia! Trừ ma vệ đạo là tu chân giả chúng ta trách nhiệm, chúng ta tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn Ma Đạo hung hăng càn quấy được.
Hữu Liễu Đạo nói.
- Đúng vậy! Trường Sinh Môn chúng ta mặc dù ở tai biên giới Tây Nam, Ma Đạo Tam Phái tạm thời không thể xâm phạm đến đây, nhưng chúng ta cũng không thể để cho Ma Đạo phát triển lớn mạnh thêm nữa.
Phàm nói.
- Chưởng môn, lần này có thể hay không phái mấy đệ tử đời thứ ba đi tham gia đại hội? Những đệ tử đời thứ ba này cần tôi luyện nhiều hơn!
Lý Ngọc Chân nói.
...
Ngay khi nghị luận kết thúc, Trường Sinh Môn đã quyết định tham gia Tiên Đạo Đại Hội lần này, thâm chí chưởng môn Liễu Tình cũng tự mình tham dự, mặt khác còn mang theo mấy đệ tử đời thứ ba, giúp mấy đệ tử đời thứ ba này tăng thêm kiến thức.
Sau khi quyết định xong, chưởng môn nhân bảo mọi người ly khai, Tống Ngọc Dao vừa mới đứng dậy, Lý Phá Trần lập tức nói:
- Tống sư muội, ta và ngươi đã nhiều năm không gặp, chúng ta cũng nên ôn chuyện một chút ah!
Tống Ngọc Dao vẻ mặt lạnh nhạt, lạnh lùng nói:
- Xin thứ lỗi, ta còn có việc, không thể phụng bồi!
Nói xong Tống Ngọc Dao không để ý đến Lý Phá Trần, hướng Ngọc Trúc Phong bay đi, mọi người trong phòng nghị sự đều kinh ngạc.
Tên đệ tử đời thứ ba kia đã từng nghe qua biệt danh "phế vật" của Tiết Lăng Vân, hắn dùng ánh mắt khinh thường liếc nhìn Tiết Lăng Vân một cái, Tiết Lăng Vân nhíu mày.
Người đệ tử kia hướng Tống Ngọc Dao cúi đầu, nói:
- Tống sư thúc! Ta là Trương Đại Niên đệ tử của chưởng môn nhất mạch, tuân theo lệnh của sư phụ đến mời sư thúc đi Phiêu Miễu Phong một chuyến!
Trường Sinh Sơn chiếm diện tích rộng lớn, là một dãy núi gồm mười ngọn núi tạo thành. Ngọn núi cao nhất có tên là Phiêu Miễu Phong, là chỗ ở của Chưởng Môn nhân, các đời chưởng môn trước cùng hiện tại chưởng môn đều ở bên trong Phiêu Miễu Phong tu luyện. Ngọn núi mà Tống Ngọc Dao cùng Tiết Lăng Vân đang ở gọi là Ngọc Trúc Phong, ở trên Ngọc Trúc Phong chỉ có hai người bọn họ.
- Ừ...!
Tống Ngọc Dao lạnh nhạt gật đầu.
- Có chuyện gì quan trọng sao?
Tống Ngọc Dao hỏi:
Trương Đại Niên nói:
- Nghe sư phụ nói là có một vị sư bá của Côn Luân Phái đã tới bổn môn, nên muốn mời các vị sư thúc, sư bá đi Phiêu Miễu Phong để đàm phán sự nghị.
Tống Ngọc Dao âm thầm suy nghĩ, không biết Côn Luân phái sai người đến đây để làm gì, một lúc sau nàng nói:
- Người về trước đi! Lát nữa ta sẽ đến Phiêu Miễu Phong!
Trương Đại Niên quay người rời đi, Tiết Lăng Vân ánh mắt hiện lên một đạo hàn mang, Hàn Ngọc Kiếm không biết xuất hiện trong tay hắn lúc nào, hắn phát ra một đạo kiếm khí bắn về phía Trương Đại Niên.
Tống Ngọc Dao buồn cười nhìn Tiết Lăng Vân, nàng cũng không ngăn cản.
Trương Đại Niên vừa đi được hai bước, đột nhiên cảm giác thấy sau lưng rét lạnh, hắn cuống quýt lao về phía trước một vòng mới tránh kịp đạo kiếm khí kia. Trương Đại Niên tức giận quay đầu lại nhìn lại, chỉ thấy Tống Ngọc Dao cùng Tiết Lăng Vân đều đang ngồi ngay ngắn, trong lòng Trương Đại Niên thì Tiết Lăng Vân chỉ là "phế vật nên hắn đoán chỉ có thể là vị sư thúc xinh đẹp của mình trêu cợt hắn, hắn nghĩ không ra mình đã từng đắc tội vị sư thúc này lúc nào, vì sao nàng lại muốn công kích mình.
Trương Đại Niên ấm ức rời đi, Tiết Lăng Vân cùng Tống Ngọc Dao ở trong nhà trúc mở miệng cười, Tống Ngọc Dao nói:
- Lăng Vân! Ta biết rõ trong lòng ngươi đối với vị sư điệt này rất bất mãn, bọn hắn coi ngươi là "phế vật" nhưng lại không biết rằng ngươi đã là Kim Đan hậu kỳ Tu Chân giả rồi!
Nhờ có Cửu Âm Tuyệt Mạch cùng Xích Dương Thảo năng lượng trợ giúp, tốc độ tu luyện của Tiết Lăng Vân cực nhanh, người bình thường cần mấy chục năm mới có thể kết thành Kim Đan, nhưng Tiết Lăng Vân chỉ dùng có ba năm đã có thể kết thành Kim Đan, tốc độ tu luyện này ai nghe cũng phải giật mình.
- Lăng Vân! Ta đi Phiêu Miễu Phong một chuyến, nghe xem chưởng môn sư huynh muốn nói cái gì! Ngươi ở lại nhà!
******
Tống Ngọc Dao tiến vào phòng nghị sự trên Phiêu Miễu Phong, tại đây đã có rất nhiều người.
Ngồi ở ghế trên có hai ngươi, một người là chưởng môn của Trường Sinh Môn - Liễu Tình, người còn lại là chính là sứ giả của Côn Luân phái. Côn luân phái sứ giả ước chừng khoảng 30 tuổi, trên người hắn mặc một đạo bạo màu xanh da trời, trên khuôn mặt có ba sợi râu dài, chỉ ngồi một chỗ cũng khiến người ta cảm giác được uy thế to lớn. (Không giận mà uy)
Mấy người sư huynh, sư muội của Tống Ngọc Dao cũng đã đến, là đám người Hữu Liễu Đạo, Phàm, Lý Ngọc Chân.
Chứng kiến Tiết Lăng Vân đi đến, Côn Luân phái Lý Phá Trần cũng đứng lên, hắn dùng ánh mắt nóng bỏng quan sát Tống Ngọc Dao, hận không thể thể nhào lên ăn nằng. Mấy đệ tử khác của Trường Sinh Môn thì mỉm cười nhìn hai người.
Tiết Lăng Vân tuy là đệ tử của Tống Ngọc Dao, nhưng hắn không biết sư phụ mình tại Tu Chân giới có danh tiếng như thế nào.
Tống Ngọc Dao danh tiếng không phải vì tu vi của nàng, mà nguồn gốc từ vẻ đẹp của nàng, tại Tu Chân giới trôi qua mấy chục nắm buồn chán nên có một số người đã bình chọn ra "Tứ Đại Mỹ Nhân", trong đó Trường Sinh Môn - Tống Ngọc Dao chính là một người, còn lại ba người thì một vị là sư muội của nàng Lý Ngọc Chân, một vị trưởng lão Âm Dương Tông - Lăng Nhược Vũ, cuối cùng một vị là Thiên Ma Giáo - Thiên Ma Thánh Nữ.
Những năm qua có rất nhiều nam tử theo đuổi Tống Ngọc Dao, Côn Luân phái Lý Phá Trần chính là một trong số đó. Hai ngươi gặp nhau lần đầu tại Tiên Đạo Đại Hội, từ đó về sau Lý Phá Trần liền điên cuồng theo đuổi Tống Ngọc Dao.
Mà mấy đệ tử đời thứ hai của Trường Sinh Môn nhìn Lý Phá Trần cũng rất được, tu vi cao, tướng mạo cũng tốt. Đã từng có lúc chưởng môn nhân tác hợp qua cho hai người.
Tống Ngọc Dao trông thấy Lý Phá Trần, vẻ mặt lạnh nhạt, nói:
- Nguyên lai là Lý sư huynh đại giá quang lâm!
Tống Ngọc Dao chào một tiếng rồi không nói gì nữa.
Trong lòng Lý Phá Trần kinh ngạc, trước đây Tống Ngọc Dao mặc dù đối với hắn không có tình cảm, nhưng tốt xấu trên mặt đều mang theo nụ cười, vì sao hôm nay lại lạnh nhạt như vậy.
Mấy vị đệ tử đời thứ hai cũng có chút kinh ngạc nhìn Tống Ngọc Dao, nàng bây giờ đã có người yêu, lòng của nàng đã hoàn toàn thuộc về Tiết Lăng Vân, không muốn để mấy người theo đuổi mình trước kia hiểu lầm.
Sau đó Tống Ngọc Dao liền ngồi xuống, chưởng môn liền đêm mục đích mà Lý Phá Trần đến nói ra. Thì ra là những năm gần đây Ma Đạo Tam Phái thực lực càng lúc càng lớn, cho nên Côn Luân phái có ý muốn tổ chứ Tiên Đạo Đại Hội, triệu tập cao thủ của Thất Đại Môn Phái bàn bạc kế hoạch đối phó Ma Đạo, Lý Phá Trần với tư cách trưởng lão của Côn Luân phái chuyên môn đến thông báo cho Trường Sinh Môn.
- Tiên Đạo Đại Hội năm sau sẽ được tổ chức, hi vọng Trường Sinh Môn các vị đạo hữu có thể đến tham dự!
Lý Phá Trần chân thành nói.
- Chưởng môn, Lý đạo hữu, ta ý kiến nhất định phải tham gia! Trừ ma vệ đạo là tu chân giả chúng ta trách nhiệm, chúng ta tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn Ma Đạo hung hăng càn quấy được.
Hữu Liễu Đạo nói.
- Đúng vậy! Trường Sinh Môn chúng ta mặc dù ở tai biên giới Tây Nam, Ma Đạo Tam Phái tạm thời không thể xâm phạm đến đây, nhưng chúng ta cũng không thể để cho Ma Đạo phát triển lớn mạnh thêm nữa.
Phàm nói.
- Chưởng môn, lần này có thể hay không phái mấy đệ tử đời thứ ba đi tham gia đại hội? Những đệ tử đời thứ ba này cần tôi luyện nhiều hơn!
Lý Ngọc Chân nói.
...
Ngay khi nghị luận kết thúc, Trường Sinh Môn đã quyết định tham gia Tiên Đạo Đại Hội lần này, thâm chí chưởng môn Liễu Tình cũng tự mình tham dự, mặt khác còn mang theo mấy đệ tử đời thứ ba, giúp mấy đệ tử đời thứ ba này tăng thêm kiến thức.
Sau khi quyết định xong, chưởng môn nhân bảo mọi người ly khai, Tống Ngọc Dao vừa mới đứng dậy, Lý Phá Trần lập tức nói:
- Tống sư muội, ta và ngươi đã nhiều năm không gặp, chúng ta cũng nên ôn chuyện một chút ah!
Tống Ngọc Dao vẻ mặt lạnh nhạt, lạnh lùng nói:
- Xin thứ lỗi, ta còn có việc, không thể phụng bồi!
Nói xong Tống Ngọc Dao không để ý đến Lý Phá Trần, hướng Ngọc Trúc Phong bay đi, mọi người trong phòng nghị sự đều kinh ngạc.
/87
|