- A Dao!
Tiết Lăng Vân nhịn không được hô lên một tiếng.
Sau đó hắn vọt tới trước mặt nữ tử áo trắng đó, giang hai tay ra rồi ôm nữ tử đó vào lòng mình.
Hiển nhiên, vị nữ tử áo trắng đó chính là Tống Ngọc Dao, nàng khổ cực tìm kiếm Tiết Lăng Vân nhiều ngày qua, đáng tiếc nàng vẫn không tìm được chút dấu vết nào của Tiết Lăng Vân, hôm nay nàng quyết định quay trở về.
- Lăng Vân! Ngươi đã đi đâu mấy ngày qua vậy? Ngươi khiến ta lo cho ngươi gần chết ah!
Tống Ngọc Dao kích động nói.
Nàng quyết định trở về chỉ là thử vận may thôi, không ngờ Tiết Lăng Vân thật sự đã trở về.
- Ta cùng Chân nhi gặp phải chuyện ngoài ý muốn, chúng ta bị hại tên Hộ Pháp của Vạn Quỷ Tông đánh lén, hôm này mới có thể trở về!
Tiết Lăng Vân cười ha hả nói.
Hắn cũng kích động nhìn Tống Ngọc Dao, ngoại trừ năm đó hắn bỏ chạy xuống núi đi làm ăn xin ra thì hắn chưa bao giờ rời xa Tống Ngọc Dao lâu như vậy, nên lần gặp mặt này khiến hắn hết sức cao hứng.
Tống Ngọc Dao mỉm cười, nàng đang định hỏi Tiết Lăng Vân đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên nhìn thấy Lý Ngọc Chân cùng Lâm Phượng Vũ đang đứng bên cạnh.
Lý Ngọc Chân thì không sao, nàng là sư muội của mình cũng kiêm luôn tỷ muội trong phòng, nhưng Lâm Phượng Vũ thì khác, nhớ lại tình huống bây giờ của mình cùng Tiết Lăng Vân, Tống Ngọc Dao vội vàng nhảy ra khỏi ngực của Tiết Lăng Vân.
Mặt Tống Ngọc Dao đỏ lên, nói:
- Phượng Vũ! Ngươi vẫn ở đây sao?
Lâm Phượng Vũ nhẹ gật đầu một cái, nàng kỳ quái nhìn chằm chằm vào Tiết Lăng Vân cùng Tống Ngọc Dao, Tiết sư ca của mình cùng Tống không hề giống thầy trò, ngược lại hai người rất giống một đôi tình nhân.
Nàng nhớ lại Tiết Lăng Vân lúc trước hô lên hai chữ "A Dao", trong lòng liền kinh hãi, càng lúc càng khẳng định ý nghĩ của mình.
Tiếp đó nàng lại nhớ ra Tiết Lăng Vân còn nói thêm hai chữ "Chân nhi", trong lòng liền sững sờ, thầm nghĩ "Chân nhi" chẳng lẽ là nói sư phụ Lý Ngọc Chân của mình.
Vừa nghĩ đến đó, nội tâm của Lâm Phượng Vũ như rơi vào hố sâu không đáy.
Nhìn thấy sắc mặt liên tục biến hóa của Lâm Phượng Vũ, Tống Ngọc Dao thầm nghĩ không tốt, xem ra tiểu cô nương này đã đoán được một chút rồi, chuyện "thầy trò yêu nhau" giữa mình và Tiết Lăng Vân đã bị nàng biết được.
Tiết Lăng Vân cùng Lý Ngọc Chân cũng nhìn chằm chằm Lâm Phượng Vũ, Lý Ngọc Chân nhẹ nhàng đi tới trước mặt Lâm Phượng Vũ, ôm đệ tử của mình, nói khẽ:
- Phượng Vũ! Sư phụ biết tâm tư của ngươi, sư phụ sẽ giúp ngươi được như nguyện!
Lời này vừa rơi vào tai của Lâm Phượng Vũ, nàng kinh ngạc ngẩn đầu lên nhìn Lý Ngọc Chân, Lý Ngọc Chân mỉm cười nhìn nàng.
Tống Ngọc Dao ở bên cạnh cũng nghe được những lời đó của Lý Ngọc Chân, Tống Ngọc Dao cũng sững sờ, nàng không biết tâm tư của Lâm Phượng Vũ như thế nào, bây giờ Lý Ngọc Chân nói ra mấy lời này, chẳng lẽ Lý Ngọc Chân muốn tác hợp cho Lâm Phượng Vũ cùng Tiết Lăng Vân? Nghĩ đến đó, nàng cũng bắt đầu tính toán một chút.
- Phượng Vũ! Phía trước có một gian nhà trúc, ngươi đến đo tu luyện đi! Sư phụ cùng Tiết sư ca, Tống sư bá của ngươi có việc cần bàn, một mình người đi trước đi!
Lý Ngọc Chân mỉm cười nói với đệ tử của mình.
- Uhm!
Lâm Phượng Vũ ngoan ngoãn gật đầu.
Sau đó nàng đi về phía trước, ba người Tiết Lăng Vân, Tống Ngọc Dao, Lý Ngọc Chân vẫn ở nguyên chỗ.
******
Bây giờ toàn "người trong nhà" ở đây, Tiết Lăng Vân chẳng khách khí nữa, một tay ôm lấy Tống Ngọc Dao, ôm nàng đến bên cạnh giường trúc rồi cùng ngồi xuống.
- Lăng Vân! Ngươi cùng sư muội đã đến đâu vậy? Đã xảy ra chuyện gì?
Tống Ngọc Dao hỏi.
Nàng ngồi yên trong ngực của Tiết Lăng Vân với vẻ mặt đầy hạnh phúc, nàng duỗi hai tay ra ôm lấy cổ của Tiết Lăng Vân, bắt đầu hỏi Tiết Lăng Vân cùng Lý Ngọc Chân đã đi đâu mấy ngày qua.
Lý Ngọc Chân cũng ngồi yên bên cạnh Tiết Lăng Vân, Tiết Lăng Vân vẫn ôm chặc lấy Tống Ngọc Dao, tay còn lại thì giang ra nhẹ nhàng ôm Lý Ngọc Chân.
Hắn cười nói:
- Hôm đó ta cùng Chân nhi đi Thiên Linh Phong dạo chơi, đến khi trở về thì gặp phải hai tên Hộ Pháp Âm Đồng, Âm Liễu của Vạn Quỷ Tông đánh lén, bọn chúng đến vì Khô Cốt Thần Trượng trong tay của ta, bọn chúng đều có tu vi Phân Thần hậu kỳ, chúng ta không phải là đối thủ của bọn chúng, may mắn là Khô Cốt Thần Trượng đột nhiên phát huy tác dụng, nó hóa giải tất cả công kích của bọn chúng, nhưng Chân nhi vẫn bị bọn chúng bắt đi!
Nói đến đây Tiết Lăng Vân ngừng lại.
Tống Ngọc Dao lẳng lặng lắng nghe, đợi rất lâu không thấy Tiết Lăng Vân kể tiếp, Tống Ngọc Dao không kiên nhẫn được nữa, nói:
- Sau đó thì sao? Sau đó đã xảy ra chuyện gì?
Tiết Lăng Vân cười khổ, nói:
- Sau đó ta điên cuồng đuổi theo Âm Đồng, Âm Liễu, ai ngờ "bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp đằng sau", ta đang truy đuổi được nửa đường thì bị người đánh lén, sau đó bị người nọ bắt đi!
Tống Ngọc Dao cả kinh, tuy rằng nam nhân của mình đã an toàn trở về trước mặt mình rồi, nhưng nội tâm của nàng vẫn sốt ruột, nói:
- Là ai bắt ngươi đi vậy? Ngươi làm thế nào trốn ra được?
Tiết Lăng Vân không trả lời, mà cúi đầu hôn nhẹ Tống Ngọc Dao, hôn một lúc rồi mới nói:
- Là trưởng lão của Âm Dương Tông - Lăng Nhược Vũ bắt ta đi, mục đích nàng bắt ta đi là... là muốn song tu cùng với ta! Ta không đáp ứng, nàng tra tấn ta, không thả ta ra ngoài!
Tống Ngọc Dao cũng kinh sợ rồi, khuôn mặt xinh đẹp của nàng bắt đầu biến thành cổ quái, một lúc sau, nàng nói:
- Cuối cùng ngươi có đáp ứng song tu với nàng không?
Tiết Lăng Vân xấu hổ gật đầu, hắn sợ Tống Ngọc Dao tức giận, lập tức ôm chặc Tống Ngọc Dao vào trong ngực của mình, nói:
- A Dao! Ngươi đừng tức giận, ta cũng chẳng còn cách nào, lúc đó Chân nhi bị bắt đi nhiều ngày rồi, nếu ta không đáp ứng thì nàng vĩnh viến sẽ không thả ta đi! Vì có thể cứu được Chân nhi, ta đành phải đáp ứng!
Lý Ngọc Chân ở bên cạnh cũng khuyên nhủ, nói:
- Sư tỷ! Tất cả đều tại ta, nếu ta không bị người ta bắt đi, Lăng Vân cũng sẽ không đáp song tu cùng với Lăng Nhược Vũ! Lăng Vân cũng không còn cách nào cả, ngươi đừng giận Lăng Vân!
Tống Ngọc Dao đúng là có chút tức giận, nàng cũng là nữ nhân, nàng cũng muốn vĩnh viễn độc chiếm Tiết Lăng Vân, bây giờ đã có thêm một Lý Ngọc Chân, hơn nữa Lý Ngọc Chân còn muốn tác hợp Lâm Phượng Vũ cùng Tiết Lăng Vân, không ngờ Tiết Lăng Vân ở bên ngoài còn Fap luôn một trưởng lão của Âm Dương Tông.
Tống Ngọc Dao từng nghe qua đại danh của Lăng Nhược Vũ, nàng cũng biết Lăng Nhược Vũ cũng là một trong Tứ Đại Mỹ Nhân của tu chân giới giống như mình, dung nhan của Lăng Nhược Vũ không hề thua kém chính mình, nàng còn là trưởng lão của Âm Dương Tông, chắc chắn có rất nhiều thủ đoạn mê hoặc đàn ông...
Tiết Lăng Vân cùng Lý Ngọc Chân khổ sở khuyên nhũ Tống Ngọc Dao, qua nửa canh giờ khuyên nhũ không ngừng mới khiến cho Tống Ngọc Dao tiếp nhận sự thật này.
Tống Ngọc Dao bất đắc dĩ, nói:
- Được rồi! Sau này nàng cũng là tỷ muội của chúng ta! Bất quá, Lăng Vân, ngươi phải yêu thương ta với sư muội nhiều một chút. Nàng là yêu nữ của Âm Dương Tông, hiểu biết không ít yêu pháp mị hoặc đàn ông, ta sợ ngươi bị nàng mê hoặc hoàn toàn!
- Ha ha ha...!
Tiết Lăng Vân cười to, hôn Tống Ngọc Dao một cái, nói:
- Ai cũng không thay thế được địa vị của ngươi cùng Chân nhi trong lòng ta, các ngươi là nữ nhân của ta, nhưng cũng là sư phụ cùng sư thúc của ta, ta mãi mãi yêu các ngươi nhất.
Sắc mặt của Tống Ngọc Dao khá hơn một chút, bất quá nàng vẫn không cam lòng, một lát sau nàng lại nói:
- Lăng Vân! Ngươi quá hoa tâm. Ngươi bây giờ đã có rất nhiều nữ nhân, ngươi sau này không được yêu thêm nữ nhân khác nữa!
Tống Ngọc Dao đột nhiên quay đầu nhìn Lý Ngọc Chân, Tống Ngọc Dao khẽ cắn răng, đột nhiên nói nhỏ:
- Nhiều nhất... nhiều nhất là thêm tiểu cô nương Lâm Phượng Vũ kia thôi!
Tiết Lăng Vân nhịn không được hô lên một tiếng.
Sau đó hắn vọt tới trước mặt nữ tử áo trắng đó, giang hai tay ra rồi ôm nữ tử đó vào lòng mình.
Hiển nhiên, vị nữ tử áo trắng đó chính là Tống Ngọc Dao, nàng khổ cực tìm kiếm Tiết Lăng Vân nhiều ngày qua, đáng tiếc nàng vẫn không tìm được chút dấu vết nào của Tiết Lăng Vân, hôm nay nàng quyết định quay trở về.
- Lăng Vân! Ngươi đã đi đâu mấy ngày qua vậy? Ngươi khiến ta lo cho ngươi gần chết ah!
Tống Ngọc Dao kích động nói.
Nàng quyết định trở về chỉ là thử vận may thôi, không ngờ Tiết Lăng Vân thật sự đã trở về.
- Ta cùng Chân nhi gặp phải chuyện ngoài ý muốn, chúng ta bị hại tên Hộ Pháp của Vạn Quỷ Tông đánh lén, hôm này mới có thể trở về!
Tiết Lăng Vân cười ha hả nói.
Hắn cũng kích động nhìn Tống Ngọc Dao, ngoại trừ năm đó hắn bỏ chạy xuống núi đi làm ăn xin ra thì hắn chưa bao giờ rời xa Tống Ngọc Dao lâu như vậy, nên lần gặp mặt này khiến hắn hết sức cao hứng.
Tống Ngọc Dao mỉm cười, nàng đang định hỏi Tiết Lăng Vân đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên nhìn thấy Lý Ngọc Chân cùng Lâm Phượng Vũ đang đứng bên cạnh.
Lý Ngọc Chân thì không sao, nàng là sư muội của mình cũng kiêm luôn tỷ muội trong phòng, nhưng Lâm Phượng Vũ thì khác, nhớ lại tình huống bây giờ của mình cùng Tiết Lăng Vân, Tống Ngọc Dao vội vàng nhảy ra khỏi ngực của Tiết Lăng Vân.
Mặt Tống Ngọc Dao đỏ lên, nói:
- Phượng Vũ! Ngươi vẫn ở đây sao?
Lâm Phượng Vũ nhẹ gật đầu một cái, nàng kỳ quái nhìn chằm chằm vào Tiết Lăng Vân cùng Tống Ngọc Dao, Tiết sư ca của mình cùng Tống không hề giống thầy trò, ngược lại hai người rất giống một đôi tình nhân.
Nàng nhớ lại Tiết Lăng Vân lúc trước hô lên hai chữ "A Dao", trong lòng liền kinh hãi, càng lúc càng khẳng định ý nghĩ của mình.
Tiếp đó nàng lại nhớ ra Tiết Lăng Vân còn nói thêm hai chữ "Chân nhi", trong lòng liền sững sờ, thầm nghĩ "Chân nhi" chẳng lẽ là nói sư phụ Lý Ngọc Chân của mình.
Vừa nghĩ đến đó, nội tâm của Lâm Phượng Vũ như rơi vào hố sâu không đáy.
Nhìn thấy sắc mặt liên tục biến hóa của Lâm Phượng Vũ, Tống Ngọc Dao thầm nghĩ không tốt, xem ra tiểu cô nương này đã đoán được một chút rồi, chuyện "thầy trò yêu nhau" giữa mình và Tiết Lăng Vân đã bị nàng biết được.
Tiết Lăng Vân cùng Lý Ngọc Chân cũng nhìn chằm chằm Lâm Phượng Vũ, Lý Ngọc Chân nhẹ nhàng đi tới trước mặt Lâm Phượng Vũ, ôm đệ tử của mình, nói khẽ:
- Phượng Vũ! Sư phụ biết tâm tư của ngươi, sư phụ sẽ giúp ngươi được như nguyện!
Lời này vừa rơi vào tai của Lâm Phượng Vũ, nàng kinh ngạc ngẩn đầu lên nhìn Lý Ngọc Chân, Lý Ngọc Chân mỉm cười nhìn nàng.
Tống Ngọc Dao ở bên cạnh cũng nghe được những lời đó của Lý Ngọc Chân, Tống Ngọc Dao cũng sững sờ, nàng không biết tâm tư của Lâm Phượng Vũ như thế nào, bây giờ Lý Ngọc Chân nói ra mấy lời này, chẳng lẽ Lý Ngọc Chân muốn tác hợp cho Lâm Phượng Vũ cùng Tiết Lăng Vân? Nghĩ đến đó, nàng cũng bắt đầu tính toán một chút.
- Phượng Vũ! Phía trước có một gian nhà trúc, ngươi đến đo tu luyện đi! Sư phụ cùng Tiết sư ca, Tống sư bá của ngươi có việc cần bàn, một mình người đi trước đi!
Lý Ngọc Chân mỉm cười nói với đệ tử của mình.
- Uhm!
Lâm Phượng Vũ ngoan ngoãn gật đầu.
Sau đó nàng đi về phía trước, ba người Tiết Lăng Vân, Tống Ngọc Dao, Lý Ngọc Chân vẫn ở nguyên chỗ.
******
Bây giờ toàn "người trong nhà" ở đây, Tiết Lăng Vân chẳng khách khí nữa, một tay ôm lấy Tống Ngọc Dao, ôm nàng đến bên cạnh giường trúc rồi cùng ngồi xuống.
- Lăng Vân! Ngươi cùng sư muội đã đến đâu vậy? Đã xảy ra chuyện gì?
Tống Ngọc Dao hỏi.
Nàng ngồi yên trong ngực của Tiết Lăng Vân với vẻ mặt đầy hạnh phúc, nàng duỗi hai tay ra ôm lấy cổ của Tiết Lăng Vân, bắt đầu hỏi Tiết Lăng Vân cùng Lý Ngọc Chân đã đi đâu mấy ngày qua.
Lý Ngọc Chân cũng ngồi yên bên cạnh Tiết Lăng Vân, Tiết Lăng Vân vẫn ôm chặc lấy Tống Ngọc Dao, tay còn lại thì giang ra nhẹ nhàng ôm Lý Ngọc Chân.
Hắn cười nói:
- Hôm đó ta cùng Chân nhi đi Thiên Linh Phong dạo chơi, đến khi trở về thì gặp phải hai tên Hộ Pháp Âm Đồng, Âm Liễu của Vạn Quỷ Tông đánh lén, bọn chúng đến vì Khô Cốt Thần Trượng trong tay của ta, bọn chúng đều có tu vi Phân Thần hậu kỳ, chúng ta không phải là đối thủ của bọn chúng, may mắn là Khô Cốt Thần Trượng đột nhiên phát huy tác dụng, nó hóa giải tất cả công kích của bọn chúng, nhưng Chân nhi vẫn bị bọn chúng bắt đi!
Nói đến đây Tiết Lăng Vân ngừng lại.
Tống Ngọc Dao lẳng lặng lắng nghe, đợi rất lâu không thấy Tiết Lăng Vân kể tiếp, Tống Ngọc Dao không kiên nhẫn được nữa, nói:
- Sau đó thì sao? Sau đó đã xảy ra chuyện gì?
Tiết Lăng Vân cười khổ, nói:
- Sau đó ta điên cuồng đuổi theo Âm Đồng, Âm Liễu, ai ngờ "bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp đằng sau", ta đang truy đuổi được nửa đường thì bị người đánh lén, sau đó bị người nọ bắt đi!
Tống Ngọc Dao cả kinh, tuy rằng nam nhân của mình đã an toàn trở về trước mặt mình rồi, nhưng nội tâm của nàng vẫn sốt ruột, nói:
- Là ai bắt ngươi đi vậy? Ngươi làm thế nào trốn ra được?
Tiết Lăng Vân không trả lời, mà cúi đầu hôn nhẹ Tống Ngọc Dao, hôn một lúc rồi mới nói:
- Là trưởng lão của Âm Dương Tông - Lăng Nhược Vũ bắt ta đi, mục đích nàng bắt ta đi là... là muốn song tu cùng với ta! Ta không đáp ứng, nàng tra tấn ta, không thả ta ra ngoài!
Tống Ngọc Dao cũng kinh sợ rồi, khuôn mặt xinh đẹp của nàng bắt đầu biến thành cổ quái, một lúc sau, nàng nói:
- Cuối cùng ngươi có đáp ứng song tu với nàng không?
Tiết Lăng Vân xấu hổ gật đầu, hắn sợ Tống Ngọc Dao tức giận, lập tức ôm chặc Tống Ngọc Dao vào trong ngực của mình, nói:
- A Dao! Ngươi đừng tức giận, ta cũng chẳng còn cách nào, lúc đó Chân nhi bị bắt đi nhiều ngày rồi, nếu ta không đáp ứng thì nàng vĩnh viến sẽ không thả ta đi! Vì có thể cứu được Chân nhi, ta đành phải đáp ứng!
Lý Ngọc Chân ở bên cạnh cũng khuyên nhủ, nói:
- Sư tỷ! Tất cả đều tại ta, nếu ta không bị người ta bắt đi, Lăng Vân cũng sẽ không đáp song tu cùng với Lăng Nhược Vũ! Lăng Vân cũng không còn cách nào cả, ngươi đừng giận Lăng Vân!
Tống Ngọc Dao đúng là có chút tức giận, nàng cũng là nữ nhân, nàng cũng muốn vĩnh viễn độc chiếm Tiết Lăng Vân, bây giờ đã có thêm một Lý Ngọc Chân, hơn nữa Lý Ngọc Chân còn muốn tác hợp Lâm Phượng Vũ cùng Tiết Lăng Vân, không ngờ Tiết Lăng Vân ở bên ngoài còn Fap luôn một trưởng lão của Âm Dương Tông.
Tống Ngọc Dao từng nghe qua đại danh của Lăng Nhược Vũ, nàng cũng biết Lăng Nhược Vũ cũng là một trong Tứ Đại Mỹ Nhân của tu chân giới giống như mình, dung nhan của Lăng Nhược Vũ không hề thua kém chính mình, nàng còn là trưởng lão của Âm Dương Tông, chắc chắn có rất nhiều thủ đoạn mê hoặc đàn ông...
Tiết Lăng Vân cùng Lý Ngọc Chân khổ sở khuyên nhũ Tống Ngọc Dao, qua nửa canh giờ khuyên nhũ không ngừng mới khiến cho Tống Ngọc Dao tiếp nhận sự thật này.
Tống Ngọc Dao bất đắc dĩ, nói:
- Được rồi! Sau này nàng cũng là tỷ muội của chúng ta! Bất quá, Lăng Vân, ngươi phải yêu thương ta với sư muội nhiều một chút. Nàng là yêu nữ của Âm Dương Tông, hiểu biết không ít yêu pháp mị hoặc đàn ông, ta sợ ngươi bị nàng mê hoặc hoàn toàn!
- Ha ha ha...!
Tiết Lăng Vân cười to, hôn Tống Ngọc Dao một cái, nói:
- Ai cũng không thay thế được địa vị của ngươi cùng Chân nhi trong lòng ta, các ngươi là nữ nhân của ta, nhưng cũng là sư phụ cùng sư thúc của ta, ta mãi mãi yêu các ngươi nhất.
Sắc mặt của Tống Ngọc Dao khá hơn một chút, bất quá nàng vẫn không cam lòng, một lát sau nàng lại nói:
- Lăng Vân! Ngươi quá hoa tâm. Ngươi bây giờ đã có rất nhiều nữ nhân, ngươi sau này không được yêu thêm nữ nhân khác nữa!
Tống Ngọc Dao đột nhiên quay đầu nhìn Lý Ngọc Chân, Tống Ngọc Dao khẽ cắn răng, đột nhiên nói nhỏ:
- Nhiều nhất... nhiều nhất là thêm tiểu cô nương Lâm Phượng Vũ kia thôi!
/87
|