Edit: Du Di
Đào Nhuyễn không biết phải diễn tả cảm giác kỳ lạ đó như thế nào.
Huyệt nhỏ bị làm đến cao trào khiến đầu óc cô trống rỗng. Khoái cảm kéo đến mãnh liệt và lâu dài, khiến ý thức của cô trở nên mờ mịt và mất nhận thức với thế giới xung quanh.
Khi mở mắt ra một lần nữa, Đào Nhuyễn đã trở về phòng ngủ.
Nhìn màn giường và trần nhà quen thuộc, cô cảm nhận được mồ hôi ướt đẫm trên người và dòng chảy nóng bỏng ở bên dưới. Đào Nhuyễn ngây ra mấy phút, mũi liền chua xót lên, không nhịn được khóc.
Cô không muốn bị khuất phục chút nào. Biết rõ người đó rất biến thái, nhưng thân thể cô lại bất giác trầm luân.
Thậm chí còn nhiều lần cao trào.
Âm báo tin nhắn vang lên. Đào Nhuyễn mở ra, thấy tin nhắn do người đàn ông gửi đến.
"Bé hư, làm sao lại tỉnh nhanh như vậy, anh còn chưa bắn ra mà."
Đào Nhuyễn sụt sịt, ngón tay buông thõng trên màn hình. Cô không biết trả lời lại người đàn ông như thế nào.
Ngay lúc này, WeChat lại hiện lên thông báo yêu cầu kết bạn.
Ảnh đại diện là ảnh thẻ sinh viên của cô, tên đăng nhập là "Em thật đáng yêu."
Đào Nhuyễn liền đoán ra được người này là ai.
Cô do dự một lúc nhưng vẫn bấm đồng ý.
Sau đó, người đàn ông gửi cho cô lời mời tham gia cuộc gọi video.
Đào Nhuyễn lập tức ngồi thẳng lưng, lấy mu bàn tay lau đi những giọt nước mắt.
Tại sao lại gọi video cho cô?
Không lẽ là muốn ngửa bài với cô?
Nghĩ đến nốt ruồi màu nhạt mà cô nhìn thấy hôm qua, nghĩ đến những chi tiết trên thân thể tương tự với Cố Chi Châu, Đào Nhuyễn đeo tai nghe rồi bấm chấp nhận cuộc gọi.
Cô muốn xem thử đối phương có phải Cố Chi Châu hay không.
Là do cô suy diễn lung tung, hay thật sự là Cố Chi Châu giở trò đồi bại với cô?
Video được kết nối.
Nhưng lại không có khuôn mặt của người đàn ông nào cả mà thay vào đó là một khu rừng đen rậm rạp và một dương v*t lớn cương cứng màu đỏ.
Đào Nhuyễn sợ đến mức muốn cúp video ngay lập tức, nhưng giọng nói từ phía bên kia lại vang lên.
"Không được cúp máy, nhìn kỹ anh."
Đó là giọng nói đã cố ý hạ thấp. Nhưng Đào Nhuyễn vẫn nghe được một ít manh mối.
Giống hơn.
Giọng nói này càng giống Cố Chi Châu hơn so với người trong mộng.
Trong màn hình, bàn tay của người đàn ông vuốt ve dương v*t cường tráng, nắm lại, vuốt lên, xoa nhẹ quy đầu, vuốt ve nó.
Anh đang thủ dâm.
Anh ta đang tự an ủi khẩu súng lục của mình.
Đào Nhuyễn cảm thấy xấu hổ, vốn muốn dời tầm mắt đi, nhưng khi nhìn thấy khớp xương rõ ràng của những ngón tay thì cô lại không thể dời mắt nổi.
Đào Nhuyễn đột nhiên có một ý nghĩ trong lòng.
Cô phải nhớ kỹ bàn tay này, nhớ kỹ cây gậy này, sau đó tìm Cố Chi Châu để kiểm tra. Như vậy cô có thể xác định được đây có phải Cố Chi Châu hay không.
Nhưng ngay lúc Đào Nhuyễn muốn nhìn kỹ hơn, người đàn ông đột nhiên bắn ra. Dòng chảy trắng đục phun thẳng vào camera, khiến tầm mắt của cô trở nên mờ mịt.
Sau đó video bị cắt.
Người đàn ông lại gửi tin nhắn cho cô trên WeChat.
Anh nói: 'Lần này sướng chưa đủ đâu em à, tối nay anh phải đem tất cả tinh hoa bắn vào cô bé non nớt của em.'
Đào Nhuyễn lại khóc.
Không phải vì lời nói ngạo mạn của người đàn ông, mà là vì khi đọc được tin nhắn, bên dưới của cô lại trào ra một dòng nước.
Đào Nhuyễn cảm giác bản thân mình đã thay đổi.
Chỉ bị một người đàn ông làm hai lần trong giấc mơ, thân thể cô đã ghi nhớ cảm giác này, hoàn toàn trở nên dâm đãng.
...
Hôm nay là thứ bảy, Đào Nhuyễn không có lớp học vào ngày này.
Cô vào phòng tắm để rửa sạch mồ hôi và d*m thủy ở huyệt nhỏ rồi đi thay ga giường.
Buổi sáng cô chảy ra quá nhiều nước, không chỉ làm ướt quần lót mà còn làm dính vệt nước trên ga trải giường nên phải thay.
Giặt ga trải giường xong trở về, trên bàn có thêm bữa sáng. Không cần hỏi Đào Nhuyễn cũng biết Cố Tiếu và Liêu Đào Đào mang về đưa cho cô.
"Vẫn còn nóng đó, cậu mau ăn đi." Liêu Đào Đào rũ mắt tiếp tục chơi game.
Đào Nhuyễn cùng cô nghiêm túc nói cảm ơn, ngồi vào chỗ bắt đầu ăn điểm tâm. Trong lòng cô vẫn không ngừng suy nghĩ về Cố Chi Châu và người đàn ông kia.
Lúc này, Cố Tiếu mang đến cho cô một ly sữa đậu nành, còn thân thiết giúp cô cắm ống hút: "Ừm, còn cái này nữa, Nhuyễn Nhuyễn, cậu nhân lúc còn nóng thì uống đi."
"Cảm ơn cậu."
Đào Nhuyễn cầm ly sữa đậu nành, ngoan ngoãn uống.
Sau khi sữa nóng và ngọt tràn vào khoang miệng, Đào Nhuyễn đột nhiên nhớ ra một chuyện, liền ngăn Cố Tiếu lại.
"Có chuyện gì vậy?" Cố Tiếu hỏi cô.
Đào Nhuyễn: "Hôm qua cậu có nói Cố Chi Châu là tên tâm thần..."
Cố Tiếu xua tay ngắt lời: "Đừng để ý, mình nói nhảm thôi."
Hai mắt Đào Nhuyễn ngấn nước nhìn cô, giọng nói cũng dịu đi: "Mình chỉ muốn hỏi, tại sao cậu lại nói vậy. Có phải Cố Chi Châu đã từng quấy rối cậu hay không?"
Sữa đậu nành trong miệng Cố Tiếu lập tức phun ra ngoài: "Anh ấy sao có thể quấy rối mình được?"
Cặp mắt hạnh của Đào Nhuyễn thật sự rất trong trẻo. Cố Tiếu không có cách chống đỡ liền nghượng nghịu nói với cô: "Thực ra Cố Chi Châu là họ hàng xa của mình. Nhà mình có đồn đại một chút về việc tinh thần của anh ấy có vấn đề."
Liêu Đào Đào đang chơi game liền dừng lại rồi hét lên: "Sao câu không nói sớm là Cố Chi Châu là họ hàng của cậu?"
Cố Tiếu lảng tránh nói lấy lệ: "Là loại họ hàng xa rất xa... Đến mình cũng không biết rõ là loại nào, nói thì có ích gì đâu." Nói rồi, Cố Tiếu cười cười rồi đem đề tài chuyển đến người Đào Nhuyễn: "Nhuyễn Nhuyễn, sao lại hỏi việc này? Không lẽ cậu thật sự thích anh ấy sao?"
"Mình không biết..." Đào Nhuyễn không có cách nào nói được cảm giác lúc này của mình đối với Cố Chi Châu. Cô chỉ muốn biết Cố Chi Châu rốt cuộc có phải tên biến thái kia hay không.
Đào Nhuyễn nắm tay Cố Tiếu, ngơ ngác nhìn cô: "Tiếu Tiếu, cậu biết WeChat của Cố Chi Châu không? Mình rất muốn liên lạc với anh ấy ngay bây giờ."
Cố Tiếu không thể từ chối được Đào Nhuyễn nên đã tìm WeChat Cố Chi Châu cho cô.
Liêu Đào Đào cảm nhận được có vấn đề gì không ổn, cô đi tới cong môi hỏi: "Không phải nha, không phải là họ hàng xa rất xa hả? Sao mà cậu có được WeChat của họ hàng xa rất xa vậy?"
Cố Tiếu: "Thì, vào lúc họp gia đình, add vào..."
Liêu Đào Đào: "Họ hàng xa thật xa cũng về họp mặt gia đình cùng nhau luôn hả?"
Cố tiếu: "Thôi được rồi, đừng nói về mình nữa. Xem thử Cố Chi Châu đã đồng ý lời mời kết bạn của Nhuyễn Nhuyễn chưa đã."
"Đã đồng ý rồi."
Chỉ là không phải WeChat của người đàn ông kia.
Nhưng Đào Nhuyễn vẫn cho rằng đây là chuyện bình thường. Người đàn ông kia add WeChat của cô, nhất định sẽ không dùng nick chính của bản thân.
'Học trưởng, em là Đào Nhuyễn.'
Đào Nhuyễn trực tiếp nhắn hỏi anh: 'Em muốn mời anh một bữa ăn. Hôm nay anh có thời gian không ạ?'
Liêu Đào Đào tình cờ thấy tin nhắn mà Đào Nhuyễn gửi cho Cố Chi Châu, cô liền kinh ngạc.
"Nhuyễn Nhuyễn, cậu thật sự muốn theo đuổi Cố Chi Châu à?"
<<>>
Đào Nhuyễn không biết phải diễn tả cảm giác kỳ lạ đó như thế nào.
Huyệt nhỏ bị làm đến cao trào khiến đầu óc cô trống rỗng. Khoái cảm kéo đến mãnh liệt và lâu dài, khiến ý thức của cô trở nên mờ mịt và mất nhận thức với thế giới xung quanh.
Khi mở mắt ra một lần nữa, Đào Nhuyễn đã trở về phòng ngủ.
Nhìn màn giường và trần nhà quen thuộc, cô cảm nhận được mồ hôi ướt đẫm trên người và dòng chảy nóng bỏng ở bên dưới. Đào Nhuyễn ngây ra mấy phút, mũi liền chua xót lên, không nhịn được khóc.
Cô không muốn bị khuất phục chút nào. Biết rõ người đó rất biến thái, nhưng thân thể cô lại bất giác trầm luân.
Thậm chí còn nhiều lần cao trào.
Âm báo tin nhắn vang lên. Đào Nhuyễn mở ra, thấy tin nhắn do người đàn ông gửi đến.
"Bé hư, làm sao lại tỉnh nhanh như vậy, anh còn chưa bắn ra mà."
Đào Nhuyễn sụt sịt, ngón tay buông thõng trên màn hình. Cô không biết trả lời lại người đàn ông như thế nào.
Ngay lúc này, WeChat lại hiện lên thông báo yêu cầu kết bạn.
Ảnh đại diện là ảnh thẻ sinh viên của cô, tên đăng nhập là "Em thật đáng yêu."
Đào Nhuyễn liền đoán ra được người này là ai.
Cô do dự một lúc nhưng vẫn bấm đồng ý.
Sau đó, người đàn ông gửi cho cô lời mời tham gia cuộc gọi video.
Đào Nhuyễn lập tức ngồi thẳng lưng, lấy mu bàn tay lau đi những giọt nước mắt.
Tại sao lại gọi video cho cô?
Không lẽ là muốn ngửa bài với cô?
Nghĩ đến nốt ruồi màu nhạt mà cô nhìn thấy hôm qua, nghĩ đến những chi tiết trên thân thể tương tự với Cố Chi Châu, Đào Nhuyễn đeo tai nghe rồi bấm chấp nhận cuộc gọi.
Cô muốn xem thử đối phương có phải Cố Chi Châu hay không.
Là do cô suy diễn lung tung, hay thật sự là Cố Chi Châu giở trò đồi bại với cô?
Video được kết nối.
Nhưng lại không có khuôn mặt của người đàn ông nào cả mà thay vào đó là một khu rừng đen rậm rạp và một dương v*t lớn cương cứng màu đỏ.
Đào Nhuyễn sợ đến mức muốn cúp video ngay lập tức, nhưng giọng nói từ phía bên kia lại vang lên.
"Không được cúp máy, nhìn kỹ anh."
Đó là giọng nói đã cố ý hạ thấp. Nhưng Đào Nhuyễn vẫn nghe được một ít manh mối.
Giống hơn.
Giọng nói này càng giống Cố Chi Châu hơn so với người trong mộng.
Trong màn hình, bàn tay của người đàn ông vuốt ve dương v*t cường tráng, nắm lại, vuốt lên, xoa nhẹ quy đầu, vuốt ve nó.
Anh đang thủ dâm.
Anh ta đang tự an ủi khẩu súng lục của mình.
Đào Nhuyễn cảm thấy xấu hổ, vốn muốn dời tầm mắt đi, nhưng khi nhìn thấy khớp xương rõ ràng của những ngón tay thì cô lại không thể dời mắt nổi.
Đào Nhuyễn đột nhiên có một ý nghĩ trong lòng.
Cô phải nhớ kỹ bàn tay này, nhớ kỹ cây gậy này, sau đó tìm Cố Chi Châu để kiểm tra. Như vậy cô có thể xác định được đây có phải Cố Chi Châu hay không.
Nhưng ngay lúc Đào Nhuyễn muốn nhìn kỹ hơn, người đàn ông đột nhiên bắn ra. Dòng chảy trắng đục phun thẳng vào camera, khiến tầm mắt của cô trở nên mờ mịt.
Sau đó video bị cắt.
Người đàn ông lại gửi tin nhắn cho cô trên WeChat.
Anh nói: 'Lần này sướng chưa đủ đâu em à, tối nay anh phải đem tất cả tinh hoa bắn vào cô bé non nớt của em.'
Đào Nhuyễn lại khóc.
Không phải vì lời nói ngạo mạn của người đàn ông, mà là vì khi đọc được tin nhắn, bên dưới của cô lại trào ra một dòng nước.
Đào Nhuyễn cảm giác bản thân mình đã thay đổi.
Chỉ bị một người đàn ông làm hai lần trong giấc mơ, thân thể cô đã ghi nhớ cảm giác này, hoàn toàn trở nên dâm đãng.
...
Hôm nay là thứ bảy, Đào Nhuyễn không có lớp học vào ngày này.
Cô vào phòng tắm để rửa sạch mồ hôi và d*m thủy ở huyệt nhỏ rồi đi thay ga giường.
Buổi sáng cô chảy ra quá nhiều nước, không chỉ làm ướt quần lót mà còn làm dính vệt nước trên ga trải giường nên phải thay.
Giặt ga trải giường xong trở về, trên bàn có thêm bữa sáng. Không cần hỏi Đào Nhuyễn cũng biết Cố Tiếu và Liêu Đào Đào mang về đưa cho cô.
"Vẫn còn nóng đó, cậu mau ăn đi." Liêu Đào Đào rũ mắt tiếp tục chơi game.
Đào Nhuyễn cùng cô nghiêm túc nói cảm ơn, ngồi vào chỗ bắt đầu ăn điểm tâm. Trong lòng cô vẫn không ngừng suy nghĩ về Cố Chi Châu và người đàn ông kia.
Lúc này, Cố Tiếu mang đến cho cô một ly sữa đậu nành, còn thân thiết giúp cô cắm ống hút: "Ừm, còn cái này nữa, Nhuyễn Nhuyễn, cậu nhân lúc còn nóng thì uống đi."
"Cảm ơn cậu."
Đào Nhuyễn cầm ly sữa đậu nành, ngoan ngoãn uống.
Sau khi sữa nóng và ngọt tràn vào khoang miệng, Đào Nhuyễn đột nhiên nhớ ra một chuyện, liền ngăn Cố Tiếu lại.
"Có chuyện gì vậy?" Cố Tiếu hỏi cô.
Đào Nhuyễn: "Hôm qua cậu có nói Cố Chi Châu là tên tâm thần..."
Cố Tiếu xua tay ngắt lời: "Đừng để ý, mình nói nhảm thôi."
Hai mắt Đào Nhuyễn ngấn nước nhìn cô, giọng nói cũng dịu đi: "Mình chỉ muốn hỏi, tại sao cậu lại nói vậy. Có phải Cố Chi Châu đã từng quấy rối cậu hay không?"
Sữa đậu nành trong miệng Cố Tiếu lập tức phun ra ngoài: "Anh ấy sao có thể quấy rối mình được?"
Cặp mắt hạnh của Đào Nhuyễn thật sự rất trong trẻo. Cố Tiếu không có cách chống đỡ liền nghượng nghịu nói với cô: "Thực ra Cố Chi Châu là họ hàng xa của mình. Nhà mình có đồn đại một chút về việc tinh thần của anh ấy có vấn đề."
Liêu Đào Đào đang chơi game liền dừng lại rồi hét lên: "Sao câu không nói sớm là Cố Chi Châu là họ hàng của cậu?"
Cố Tiếu lảng tránh nói lấy lệ: "Là loại họ hàng xa rất xa... Đến mình cũng không biết rõ là loại nào, nói thì có ích gì đâu." Nói rồi, Cố Tiếu cười cười rồi đem đề tài chuyển đến người Đào Nhuyễn: "Nhuyễn Nhuyễn, sao lại hỏi việc này? Không lẽ cậu thật sự thích anh ấy sao?"
"Mình không biết..." Đào Nhuyễn không có cách nào nói được cảm giác lúc này của mình đối với Cố Chi Châu. Cô chỉ muốn biết Cố Chi Châu rốt cuộc có phải tên biến thái kia hay không.
Đào Nhuyễn nắm tay Cố Tiếu, ngơ ngác nhìn cô: "Tiếu Tiếu, cậu biết WeChat của Cố Chi Châu không? Mình rất muốn liên lạc với anh ấy ngay bây giờ."
Cố Tiếu không thể từ chối được Đào Nhuyễn nên đã tìm WeChat Cố Chi Châu cho cô.
Liêu Đào Đào cảm nhận được có vấn đề gì không ổn, cô đi tới cong môi hỏi: "Không phải nha, không phải là họ hàng xa rất xa hả? Sao mà cậu có được WeChat của họ hàng xa rất xa vậy?"
Cố Tiếu: "Thì, vào lúc họp gia đình, add vào..."
Liêu Đào Đào: "Họ hàng xa thật xa cũng về họp mặt gia đình cùng nhau luôn hả?"
Cố tiếu: "Thôi được rồi, đừng nói về mình nữa. Xem thử Cố Chi Châu đã đồng ý lời mời kết bạn của Nhuyễn Nhuyễn chưa đã."
"Đã đồng ý rồi."
Chỉ là không phải WeChat của người đàn ông kia.
Nhưng Đào Nhuyễn vẫn cho rằng đây là chuyện bình thường. Người đàn ông kia add WeChat của cô, nhất định sẽ không dùng nick chính của bản thân.
'Học trưởng, em là Đào Nhuyễn.'
Đào Nhuyễn trực tiếp nhắn hỏi anh: 'Em muốn mời anh một bữa ăn. Hôm nay anh có thời gian không ạ?'
Liêu Đào Đào tình cờ thấy tin nhắn mà Đào Nhuyễn gửi cho Cố Chi Châu, cô liền kinh ngạc.
"Nhuyễn Nhuyễn, cậu thật sự muốn theo đuổi Cố Chi Châu à?"
<<>>
/144
|