Đào Nhuyễn không phản kháng, bởi vì cô biết người kia chính là Cố Chi Châu, hơn nữa cô còn hiểu rất rõ ràng, cho dù mình phản kháng, cũng vẫn không tránh được kết quả bị làm.
Cho nên không bằng cứ thuận theo tự nhiên.
Nhưng bộ dáng thờ ơ của cô lại kích thích đến người phía sau.
Người đàn ông tát một cái lên mông cô, cắn vào lỗ tai hung tợn hỏi: "Lão tử muốn cưỡng gian em, thế mà em một chút cũng không sợ? Thật đúng là trời sinh dâm đãng, chồng mới cưới nằm ở bên cạnh, vẫn thèm muốn ăn gậy th*t của kẻ khác sao?"
"Ưm..."
Đào Nhuyễn bị đánh đau, phía dưới tiểu huyệt theo đó co rụt lại, nước mắt lưng tròng.
"Quả nhiên dâm đãng! Tôi còn chưa làm gì đã bắt đầu dùng tiểu tao bức cắn lấy quy đầu rồi!" Nói xong hắn liền đem Đào Nhuyễn ấn ở trên giường, nắm chặt vòng eo cô thúc mạnh, đem gậy th*t thô dài vùi vào bên trong tiểu nộn bức của cô.
"Không cần, a ~"
Giống như Đào Nhuyễn đã nghĩ, cô có phản kháng cũng không làm nên chuyện gì, dù tính trong lòng không muốn, nhưng tiểu huyệt bị đâm mở vẫn là dâm đãng mà mút chặt gậy th*t của hắn, nhiệt liệt hoan nghênh.
"Hư! Còn chặt như vậy? Không phải vừa bị ông xã của em thao rồi sao?" Người đàn ông nắm lấy mông cô bắt đầu mãnh liệt thao làm, một bên ra sức thao một bên vuốt ve mông cô hỏi: "Hay là hàng của hắn không đủ lớn, vẫn không đủ làm em thỏa mãn?"
Tiểu nộn bức của Đào Nhuyễn co rụt lại, hung hăng kẹp chặt gậy th*t đang tung hoành trong cơ thể mình.
Giống nhau.
Quy đầu lớn giống nhau, cán gậy giống nhau, thậm chí đến cả hoa văn gân xanh ở mặt trên cũng giống nhau.
"Sao không nói lời nào?" Người đàn ông tàn nhẫn thao mấy cái qua lại, lại đem Đào Nhuyễn kéo lên. Đào Nhuyễn bị bắt ngồi quỳ, xương cán bướm xinh đẹp vừa hay đập vào tầm mắt người đàn ông.
Hắn chửi nhỏ một tiếng, cắn lên trên phần thịt mê người, đồng thời hai tay cũng đi xuống dưới nách Đào Nhuyễn nắm lấy hai bầu ngực trắng muốt kiều diễm.
"A ~ ưm..." Đào Nhuyễn không tự giác phát ra tiếng rên rỉ.
Người đàn ông càng trở nên kích động, biên độ ra vào cũng càng thêm nhanh.
"Sao lại không rên? Kêu lên! Vừa rồi lúc được chồng em làm không phải em rên rất thoải mái sao?"
"Ư ~ a ~ anh chậm một chút..." Đào Nhuyễn cuối cùng vẫn không nhịn được, phát ra tiếng rên rỉ ngọt nị.
"Tao hóa! Dâm phụ! Bị người khác không phải chồng mình thao tiểu tao bức cũng có thể rên đến sung sướng như vậy? gậy th*t lớn ăn rất ngon phải không? Tiểu tao bức được gậy th*t lớn thao sướng lắm đúng không?"
gậy th*t của hắn một lần lại một lần mà phá vỡ mị thịt hồng diễm, hung hãn mà đâm đến chỗ sâu bên trong, liên tục va chạm vào điểm mẫn cảm của Đào Nhuyễn. Đào Nhuyễn bị thao trừ bỏ " ư ư a a" thì không nói được câu nào hoàn chỉnh, người kia lại còn có thể một bên thao cô, một bên hung hăng đánh mông, mắng cô là tao hóa, là tiểu dâm phụ.
"Sao em lại dâm đãng đến thế này chứ?" Hắn đem dương v*t hướng vào miệng tử cung của Đào Nhuyễn hung hăng chọc, ngữ khí thô ách: "Lại nói, chồng em có biết em dâm đãng thế này không? Hắn đã bao giờ nhìn thấy bộ dạng em bị người khác thao chưa?"
"A..."
Đào Nhuyễn không muốn để ý đến anh.
Còn nói cô dâm đãng, cô dâm đãng chỗ nào chứ? Hôm nay cô chỉ là ngoan ngoãn để anh muốn làm kiểu gì thì làm, không muốn phản kháng vô ích nữa.
Anh lại hướng vào sâu trong miệng tử cung, dùng sức va chạm.
"A~"
Từ trong thân thể truyền đến cảm giác tê mỏi làm Đào Nhuyễn thoải mái ngẩng cổ lên, sau đó anh liền hôn lên phần cổ xinh đẹp của cô.
"Thật sướng, Nhuyễn Nhuyễn, em nói xem em có dâm đãng hay không?"
Đào Nhuyễn bị thao khóe mắt ướt đẫm.
Cô sướng đến run rẩy, nói không nên lời, chỉ có thể ở trong lòng chửi thầm Cố Chi Châu biến thái. Đêm tân hôn lại đi phân thân ra một người khác tới thao làm chính vợ của mình, làm gì có người bình thường nào có thể nghĩ ra loại chuyện này chứ?
"A ~" nhưng thực mau Đào Nhuyễn đã không thể tiếp tục nghĩ nữa, cô bị làm đến khóc lên tiếng, khụt khịt nói: "Quá sâu..."
Anh không ngừng đem quy đầu đâm vào tử cung của cô.
"Thoải mái sao? Hửm? Vừa rồi chồng em cũng chưa làm sâu như vậy đi? Dâm đãng, bị thao mở tử cung có sướng không? Tôi đem tinh dịch bắn hết vào tử cung của em được không? Chồng em không phải bảo em sinh con cho hắn sao? Vậy sinh một đứa con cho tôi được không?"
"A ~ được, sao cũng được... A ~" Đào Nhuyễn bị buộc đến chuẩn bị cao trào, cô không muốn lại treo ở giữa không trung, chỉ nghĩ nhanh chóng cao trào, vì thế liền co rút lại âm đ*o cầu xin người phía sau, "Anh có thể bắn nhanh lên không?"
"Shhh! Tôi biết ngay em là đồ dâm đãng mà!" Hắn đem cô ôm lên, để tiểu bức bị thao đỏ bừng đối diện với gương mặt ngủ say của Cố Chi Châu. Căn đại dương v*t ở tiểu huyệt thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh, d*m thủy chảy xuống ướt cả mặt Cố Chi Châu.
Mà phía sau Cố Chi Châu càng thao càng mạnh, dương v*t như thể muốn đem Đào Nhuyễn xỏ hư.
"Thao chết em! Hôm nay tôi liền phải làm trò trước mặt chồng em thao chết đồ hư hỏng này! Thao chết em!"
"A, a ~ không cần... A ~ ư a a a ~"
Tuy rằng Cố Chi Châu nói thật sự khó nghe, nhưng Đào Nhuyễn gần như đã miễn dịch, khoảnh khắc bị làm đến cao trào kia cô chỉ cảm thấy sướng, khoái cảm mất hồn khiến cô trong nháy mắt thậm chí cảm thấy cho dù là chết ở trên gậy th*t của anh cũng không phải chuyện gì lớn lao.
Mà ở lúc cô bị làm cả người bủn rủn không có sức lực nhúc nhích chỉ có thể dựa vào trong lòng ngực người phía sau cảm thụ dư vị cao trào, Cố Chi Châu trên giường đột nhiên tỉnh, mở bừng mắt ngồi dậy nhìn hai người.
Anh gọi cô: "Nhuyễn Nhuyễn?"
Đào Nhuyễn trong lòng lộp bộp một chút.
Cô ngây dại.
Cô biết Cố Chi Châu đầu óc có bệnh, nhưng không biết Cố Chi Châu lại bệnh thành như vậy. Chơi NTR tự nhuộm xanh đầu mình còn chưa nói, lúc này tỉnh lại lại là trò gì đây? Anh lại muốn diễn cái Tu La tràng kì quái gì nữa sao?
Cho nên không bằng cứ thuận theo tự nhiên.
Nhưng bộ dáng thờ ơ của cô lại kích thích đến người phía sau.
Người đàn ông tát một cái lên mông cô, cắn vào lỗ tai hung tợn hỏi: "Lão tử muốn cưỡng gian em, thế mà em một chút cũng không sợ? Thật đúng là trời sinh dâm đãng, chồng mới cưới nằm ở bên cạnh, vẫn thèm muốn ăn gậy th*t của kẻ khác sao?"
"Ưm..."
Đào Nhuyễn bị đánh đau, phía dưới tiểu huyệt theo đó co rụt lại, nước mắt lưng tròng.
"Quả nhiên dâm đãng! Tôi còn chưa làm gì đã bắt đầu dùng tiểu tao bức cắn lấy quy đầu rồi!" Nói xong hắn liền đem Đào Nhuyễn ấn ở trên giường, nắm chặt vòng eo cô thúc mạnh, đem gậy th*t thô dài vùi vào bên trong tiểu nộn bức của cô.
"Không cần, a ~"
Giống như Đào Nhuyễn đã nghĩ, cô có phản kháng cũng không làm nên chuyện gì, dù tính trong lòng không muốn, nhưng tiểu huyệt bị đâm mở vẫn là dâm đãng mà mút chặt gậy th*t của hắn, nhiệt liệt hoan nghênh.
"Hư! Còn chặt như vậy? Không phải vừa bị ông xã của em thao rồi sao?" Người đàn ông nắm lấy mông cô bắt đầu mãnh liệt thao làm, một bên ra sức thao một bên vuốt ve mông cô hỏi: "Hay là hàng của hắn không đủ lớn, vẫn không đủ làm em thỏa mãn?"
Tiểu nộn bức của Đào Nhuyễn co rụt lại, hung hăng kẹp chặt gậy th*t đang tung hoành trong cơ thể mình.
Giống nhau.
Quy đầu lớn giống nhau, cán gậy giống nhau, thậm chí đến cả hoa văn gân xanh ở mặt trên cũng giống nhau.
"Sao không nói lời nào?" Người đàn ông tàn nhẫn thao mấy cái qua lại, lại đem Đào Nhuyễn kéo lên. Đào Nhuyễn bị bắt ngồi quỳ, xương cán bướm xinh đẹp vừa hay đập vào tầm mắt người đàn ông.
Hắn chửi nhỏ một tiếng, cắn lên trên phần thịt mê người, đồng thời hai tay cũng đi xuống dưới nách Đào Nhuyễn nắm lấy hai bầu ngực trắng muốt kiều diễm.
"A ~ ưm..." Đào Nhuyễn không tự giác phát ra tiếng rên rỉ.
Người đàn ông càng trở nên kích động, biên độ ra vào cũng càng thêm nhanh.
"Sao lại không rên? Kêu lên! Vừa rồi lúc được chồng em làm không phải em rên rất thoải mái sao?"
"Ư ~ a ~ anh chậm một chút..." Đào Nhuyễn cuối cùng vẫn không nhịn được, phát ra tiếng rên rỉ ngọt nị.
"Tao hóa! Dâm phụ! Bị người khác không phải chồng mình thao tiểu tao bức cũng có thể rên đến sung sướng như vậy? gậy th*t lớn ăn rất ngon phải không? Tiểu tao bức được gậy th*t lớn thao sướng lắm đúng không?"
gậy th*t của hắn một lần lại một lần mà phá vỡ mị thịt hồng diễm, hung hãn mà đâm đến chỗ sâu bên trong, liên tục va chạm vào điểm mẫn cảm của Đào Nhuyễn. Đào Nhuyễn bị thao trừ bỏ " ư ư a a" thì không nói được câu nào hoàn chỉnh, người kia lại còn có thể một bên thao cô, một bên hung hăng đánh mông, mắng cô là tao hóa, là tiểu dâm phụ.
"Sao em lại dâm đãng đến thế này chứ?" Hắn đem dương v*t hướng vào miệng tử cung của Đào Nhuyễn hung hăng chọc, ngữ khí thô ách: "Lại nói, chồng em có biết em dâm đãng thế này không? Hắn đã bao giờ nhìn thấy bộ dạng em bị người khác thao chưa?"
"A..."
Đào Nhuyễn không muốn để ý đến anh.
Còn nói cô dâm đãng, cô dâm đãng chỗ nào chứ? Hôm nay cô chỉ là ngoan ngoãn để anh muốn làm kiểu gì thì làm, không muốn phản kháng vô ích nữa.
Anh lại hướng vào sâu trong miệng tử cung, dùng sức va chạm.
"A~"
Từ trong thân thể truyền đến cảm giác tê mỏi làm Đào Nhuyễn thoải mái ngẩng cổ lên, sau đó anh liền hôn lên phần cổ xinh đẹp của cô.
"Thật sướng, Nhuyễn Nhuyễn, em nói xem em có dâm đãng hay không?"
Đào Nhuyễn bị thao khóe mắt ướt đẫm.
Cô sướng đến run rẩy, nói không nên lời, chỉ có thể ở trong lòng chửi thầm Cố Chi Châu biến thái. Đêm tân hôn lại đi phân thân ra một người khác tới thao làm chính vợ của mình, làm gì có người bình thường nào có thể nghĩ ra loại chuyện này chứ?
"A ~" nhưng thực mau Đào Nhuyễn đã không thể tiếp tục nghĩ nữa, cô bị làm đến khóc lên tiếng, khụt khịt nói: "Quá sâu..."
Anh không ngừng đem quy đầu đâm vào tử cung của cô.
"Thoải mái sao? Hửm? Vừa rồi chồng em cũng chưa làm sâu như vậy đi? Dâm đãng, bị thao mở tử cung có sướng không? Tôi đem tinh dịch bắn hết vào tử cung của em được không? Chồng em không phải bảo em sinh con cho hắn sao? Vậy sinh một đứa con cho tôi được không?"
"A ~ được, sao cũng được... A ~" Đào Nhuyễn bị buộc đến chuẩn bị cao trào, cô không muốn lại treo ở giữa không trung, chỉ nghĩ nhanh chóng cao trào, vì thế liền co rút lại âm đ*o cầu xin người phía sau, "Anh có thể bắn nhanh lên không?"
"Shhh! Tôi biết ngay em là đồ dâm đãng mà!" Hắn đem cô ôm lên, để tiểu bức bị thao đỏ bừng đối diện với gương mặt ngủ say của Cố Chi Châu. Căn đại dương v*t ở tiểu huyệt thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh, d*m thủy chảy xuống ướt cả mặt Cố Chi Châu.
Mà phía sau Cố Chi Châu càng thao càng mạnh, dương v*t như thể muốn đem Đào Nhuyễn xỏ hư.
"Thao chết em! Hôm nay tôi liền phải làm trò trước mặt chồng em thao chết đồ hư hỏng này! Thao chết em!"
"A, a ~ không cần... A ~ ư a a a ~"
Tuy rằng Cố Chi Châu nói thật sự khó nghe, nhưng Đào Nhuyễn gần như đã miễn dịch, khoảnh khắc bị làm đến cao trào kia cô chỉ cảm thấy sướng, khoái cảm mất hồn khiến cô trong nháy mắt thậm chí cảm thấy cho dù là chết ở trên gậy th*t của anh cũng không phải chuyện gì lớn lao.
Mà ở lúc cô bị làm cả người bủn rủn không có sức lực nhúc nhích chỉ có thể dựa vào trong lòng ngực người phía sau cảm thụ dư vị cao trào, Cố Chi Châu trên giường đột nhiên tỉnh, mở bừng mắt ngồi dậy nhìn hai người.
Anh gọi cô: "Nhuyễn Nhuyễn?"
Đào Nhuyễn trong lòng lộp bộp một chút.
Cô ngây dại.
Cô biết Cố Chi Châu đầu óc có bệnh, nhưng không biết Cố Chi Châu lại bệnh thành như vậy. Chơi NTR tự nhuộm xanh đầu mình còn chưa nói, lúc này tỉnh lại lại là trò gì đây? Anh lại muốn diễn cái Tu La tràng kì quái gì nữa sao?
/144
|