Sao có thể? Cả một tập đoàn lớn như vậy, cậu lại là đại boss, có thể không mệt sao? Lam Diệp Phù nhíu mày
Không phải là không muốn cô quan tâm đấy chứ?
Cô đứng lên, bước đến chỗ Nam Cung Tử Phi, kéo tay hắn ngồi trên ghế sofa. Chiếc ghế này rất rộng, chất liệu lại rất thoải mái, nên cô rất ưa thích
Tôi quả thực không mệt Hắn phản bác
Nằm xuống! Lam Diệp Phù được thể giở giọng ra lệnh, kéo hắn nằm xuống người mình
Nam Cung Tử Phi có chút giở khóc giở cười. Từ khi gặp mặt cô nhóc này, hắn lại có thể để mặc cô muốn làm gì thì làm, mặc cô lôi kéo a
Ngủ đi! Mặc dù hắn không nhìn thấy, nhưng cô vẫn nhẹ nhàng lấy tay để lên mặt hắn, giống như che chắn ánh sáng
Thiên Phi giống cô có vẻ ưa thích cửa số sát đất, nên căn phòng này tràn ngập ánh sáng, thế nhưng không có chút nào chói mắt
Có vẻ như nằm trên người cô rất thoải mái, Nam Cung Tử Phi thực sự chỉ mất một thời gian ngắn liền ngủ
À,có lẽ hắn cũng có chút mệt
Thế nhưng, cô nhóc này ấm áp quá!
Lam Diệp Phù nhìn khuôn mặt đang ngủ của hắn, liền mỉm cười
Cô biết, hắn nhất định sẽ mệt mỏi
Cô lấy tay vuốt tóc hắn, giống như một tiểu hài tử. Có lẽ là bởi vì, khuôn mặt của Thiên Phi khi đang ngủ cũng quá khả ái đáng yêu rồi!
Hắn thực sự giống như một đứa trẻ đang ngủ, khuôn mặt và thần thái khiến cô muốn rụng rời
Ai za,tại sao kể cả khi ngủ hắn lại có thể moe như vậy? Thật có thể bức chết người
Cô mệt tim rồi!
Hơn nữa, hắn là đang mặc đồ đi làm, chiếc áo sơ mi trắng không quá chặt mà lại có chút rộng làm tăng thêm điểm khả ái
Lần trước hắn mặc là áo màu đen,lần này lại là màu trắng, hai hình tượng thần sắc khác nhau, cô thực không biết nên yêu thích cái nào
Quả nhiên, người đẹp mặc gì cũng đẹp!
Cô liền có phúc phận ngồi ngắm a
Mặt tên này lại còn vừa trắng vừa mềm như vậy? Đến cô cũng phải ghen tị rồi
Phi thiếu! Cuộc họp lúc... Phong Triệt đúng lúc bạo dạn đẩy cửa bước vào liền không nói được nữa
Cái gì đây? Cảnh tượng gì đập vào mặt thế này?
Phi thiếu hình như đang ngủ rất ngoan ngoãn a
Đệt! Vì cái gì?
Anh quả thực muốn rớt hai mắt chó!
Anh biết là Lam tiểu thư đối với thiếu gia rất đặc biệt, nhưng không dám nghĩ tới có ngày vị chủ tử này có thể quá nghe lời một ai đó, thậm chí có thể ngoan ngoãn đi ngủ?
Hắn là nói gãy lưỡi rồi thiếu gia không chịu nghỉ ngơi a!
Lam tiểu thư! Cái này...Phi thiếu...
Cậu ấy ngủ rồi! Sao vậy?
À không. Chỉ là...tôi chưa từng thấy ai nói được ngài ấy đi ngủ Vị chủ tử này cũng có chút ngang ngược
Đáng yêu phải không? Tôi thực muốn chụp một tấm ảnh
Nói xong, giống như vô cùng hài lòng với suy nghĩ của mình, Lam Diệp Phù lôi điện thoại ra chụp hình
Hình ảnh moe ngàn năm có một của đại soái ca, đương nhiên cô phải lưu giữ
Phong Triệt lấy tay ôm mặt, thế giới quan của anh sụp đổ rồi!
Khẳng định thiếu gia biết được cũng không có tức giận
Nếu là người khác, đã sớm chết một trăm lần!
Không phải là không muốn cô quan tâm đấy chứ?
Cô đứng lên, bước đến chỗ Nam Cung Tử Phi, kéo tay hắn ngồi trên ghế sofa. Chiếc ghế này rất rộng, chất liệu lại rất thoải mái, nên cô rất ưa thích
Tôi quả thực không mệt Hắn phản bác
Nằm xuống! Lam Diệp Phù được thể giở giọng ra lệnh, kéo hắn nằm xuống người mình
Nam Cung Tử Phi có chút giở khóc giở cười. Từ khi gặp mặt cô nhóc này, hắn lại có thể để mặc cô muốn làm gì thì làm, mặc cô lôi kéo a
Ngủ đi! Mặc dù hắn không nhìn thấy, nhưng cô vẫn nhẹ nhàng lấy tay để lên mặt hắn, giống như che chắn ánh sáng
Thiên Phi giống cô có vẻ ưa thích cửa số sát đất, nên căn phòng này tràn ngập ánh sáng, thế nhưng không có chút nào chói mắt
Có vẻ như nằm trên người cô rất thoải mái, Nam Cung Tử Phi thực sự chỉ mất một thời gian ngắn liền ngủ
À,có lẽ hắn cũng có chút mệt
Thế nhưng, cô nhóc này ấm áp quá!
Lam Diệp Phù nhìn khuôn mặt đang ngủ của hắn, liền mỉm cười
Cô biết, hắn nhất định sẽ mệt mỏi
Cô lấy tay vuốt tóc hắn, giống như một tiểu hài tử. Có lẽ là bởi vì, khuôn mặt của Thiên Phi khi đang ngủ cũng quá khả ái đáng yêu rồi!
Hắn thực sự giống như một đứa trẻ đang ngủ, khuôn mặt và thần thái khiến cô muốn rụng rời
Ai za,tại sao kể cả khi ngủ hắn lại có thể moe như vậy? Thật có thể bức chết người
Cô mệt tim rồi!
Hơn nữa, hắn là đang mặc đồ đi làm, chiếc áo sơ mi trắng không quá chặt mà lại có chút rộng làm tăng thêm điểm khả ái
Lần trước hắn mặc là áo màu đen,lần này lại là màu trắng, hai hình tượng thần sắc khác nhau, cô thực không biết nên yêu thích cái nào
Quả nhiên, người đẹp mặc gì cũng đẹp!
Cô liền có phúc phận ngồi ngắm a
Mặt tên này lại còn vừa trắng vừa mềm như vậy? Đến cô cũng phải ghen tị rồi
Phi thiếu! Cuộc họp lúc... Phong Triệt đúng lúc bạo dạn đẩy cửa bước vào liền không nói được nữa
Cái gì đây? Cảnh tượng gì đập vào mặt thế này?
Phi thiếu hình như đang ngủ rất ngoan ngoãn a
Đệt! Vì cái gì?
Anh quả thực muốn rớt hai mắt chó!
Anh biết là Lam tiểu thư đối với thiếu gia rất đặc biệt, nhưng không dám nghĩ tới có ngày vị chủ tử này có thể quá nghe lời một ai đó, thậm chí có thể ngoan ngoãn đi ngủ?
Hắn là nói gãy lưỡi rồi thiếu gia không chịu nghỉ ngơi a!
Lam tiểu thư! Cái này...Phi thiếu...
Cậu ấy ngủ rồi! Sao vậy?
À không. Chỉ là...tôi chưa từng thấy ai nói được ngài ấy đi ngủ Vị chủ tử này cũng có chút ngang ngược
Đáng yêu phải không? Tôi thực muốn chụp một tấm ảnh
Nói xong, giống như vô cùng hài lòng với suy nghĩ của mình, Lam Diệp Phù lôi điện thoại ra chụp hình
Hình ảnh moe ngàn năm có một của đại soái ca, đương nhiên cô phải lưu giữ
Phong Triệt lấy tay ôm mặt, thế giới quan của anh sụp đổ rồi!
Khẳng định thiếu gia biết được cũng không có tức giận
Nếu là người khác, đã sớm chết một trăm lần!
/124
|