Cũng vì thấy hình ảnh đó khiến Đại Trủng Việt Trí hiểu sâu sắc hơn truyền thuyết Thiên Ảnh Vệ Tĩnh Quốc thần xã, tận mắt thấy lực lượng không phải con người của chủ trì Tây Viên Tự. Đại Trủng Việt Trí cho rằng Tây Viên Tự xứng là cường giả số một Nhật Bản, thậm chí là cường giả số một thế giới.
Nhưng mấy ngày hôm trước Đại Trủng Việt Trí không nghĩ vậy. Bởi vì Tây Viên Tự đã chết, chết vào tay đồ đệ gã tự mình dạy dỗ hai mươi năm, Đại Trủng Cương Trí Hoành. Lúc cuộc họp ngày đó kết thúc, Đại Trủng Việt Trí đi Tĩnh Quốc thần xã một chuyến, thấy xác Tây Viên Tự bị Đại Trủng Cương Trí Hoành dùng võ sĩ đao chặt mười mấy khúc.
Đại Trủng Việt Trí nhìn trạng thái chết thê thảm của Tây Viên Tự, gã cho rằng Đại Trủng Cương Trí Hoành là cường giả số một thế giới nối tiếp Tây Viên Tự. Nhưng cách nghĩ này mới giữ được hai ngày thì lại bị pạhs vỡ.
Bốn ảnh vệ cộng Đại Trủng Cương Trí Hoành là năm người, đừng nói đi Trung Quốc một chuyến, dù tới nước Mỹ cũng dư sức hoành hành vô kỵ. Thế nhưng sự viẹc phát triển vượt qua khả năng hiểu biết của Đại Trủng Việt Trí. Năm người bị thương nặng, 8chí bảo truyền thừa Thiên Ảnh Vệ bị đối phương cướp dễ như trở bàn tay.
Chưa biết Đại Trủng Cương Trí Hoành sống chết thế nào, chí bảo truyền thừa Thiên Ảnh Vệ rơi vào tay nam nhân Trung Quốc. Trong khoảnh khắc này Đại Trủng Việt Trí suy nghĩ rất nhiều, làm gã sợ nhất là ảnh vệ nhắc đến nam nhân Trung Quốc. Không ngờ nam nhân Trung Quốc đó dễ dàng đánh bại Đại Trủng Cương Trí Hoành và bốn ảnh vệ hợp sức, vậy chẳng phải là thực lực của gã vượt trên Đại Trủng Cương Trí Hoành rất nhiều sao?
Đổi góc độ khác suy nghĩ, một dị nhân S giai khiến chính phủ một nước cảnh giới cao độ, đề phòng với thái độ tùy thời liều mạng. Tây Viên Tự có thể dễ dàng giết mười một người, bị thương nặng năm người trong một đội bảy dị nhân giai, chín dị nhân A giai hợp sức tấn công.
Vậy còn Đại Trủng Cương Trí Hoành dễ dàng giết chết Tây Viên Tự thì sao? Còn nam nhân Trung Quốc dễ dàng bị thương Đại Trủng Cương Trí Hoành và bốn ảnh vệ thì sao?
So sánh một phen, Đại Trủng Việt Trí sợ hãi người toát mồ hôi lạnh, bản năng giơ tay lau trán ướt đẫm mồ hôi. Đại Trủng Việt Trí bước tới trước một bước, nhanh chóng gõ dòng chữ trên thiết bị thông tin.
- Xin toàn bộ ảnh vệ nhanh chóng quay về thần xã, sự việc có biến động, không rõ chủ trì Đại Trủng sống chết thế nào.
Đại Trủng Việt Trí nhấn nút gửi tin tức không tính là mệnh lệnh phát đến toàn bộ máy thông tin các ảnh vệ luôn mang theo bên người. Đại Trủng Việt Trí mặc kệ ảnh vệ có nghe theo lệnh gã hay không, làm xong mọi chuyện gã chạy ra khỏi phòng ngay, vội vàng đi nơi ở của Thiên Hoàng.
Đại Trủng Việt Trí cần báo cáo tất cả điều này cho Thiên Hoàng biết, sau đó mở cuộc họp ngay, bàn bạc đối sách.
Nam nhân Trung Quốc này khiến Đại Trủng Việt Trí thấy uy hiếp hơn xa chính phủ Trung Quốc tạo áp lực. Đại Trủng Việt Trí không sợ can thiệp chính phủ, gã sợ là đối phương không hành động theo lẽ thường. Nhìn tình huống mấy lần trước thì dường như nam nhân Trung Quốc này chưa từng e ngại điều gì, đây mới là điều đáng sợ nhất, cũng là tình huống Đại Trủng Việt Trí không muốn thấy nhất.
Nước Mỹ truyền tin cho nội các, Đại Trủng Việt Trí không ngốc, biết nước Mỹ định mượn đao giết người. Ban đầu Đại Trủng Việt Trí không mấy quan âm, có thể điều khiển quái vật biển tập kích quân cảng nhưng chẳng lẽ ngươi hô mưa gọi gió trên đất liền được sao?
Đối với Đại Trủng Cương Trí Hoành dẫn theo bốn ảnh vệ đi Trung Quốc báo thù, Đại Trủng Việt Trí không hề khuyên ngăn. Đại Trủng Việt Trí cho rằng Đại Trủng Cương Trí Hoành sẽ hoàn thành nhiệm vụ thuận lợi, dù sao gã chính mắt thấy thực lực của Tây Viên Tự, đó là lực lượng tương đương với thần.
Nhưng bây giờ Đại Trủng Việt Trí hoang mang. Tây Viên Tự bị Đại Trủng Cương Trí Hoành giết, còn Đại Trủng Cương Trí Hoành đi Trung Quốc không rõ sống chết thế nào. Quan trọng hơn là thánh điển chí bảo truyền thừa Thiên Ảnh Vệ cực kỳ quan trọng đã rơi vào tay kẻ địch.
Cho đến ngày nay dù Đại Trủng Việt Trí biết người Mỹ đang ôm tâm tình ngồi xem trai cò đấu nhau, căn cứ bên quần đảo Okinawa bị nhổ tận gốc cũng không có hành động gì lớn, mục đích là chờ Nhật Bản tiên phong. Khiến chính phủ Nhật Bản và người Trung Quốc đánh ngươi chết ta sống lưỡng bại câu thương, tiếp đó nước Mỹ làm ngư ông đắc lợi.
Đại Trủng Việt Trí không còn lựa chọn nào khác. Thánh điển rơi vào tay kẻ địch, trước mặt Đại Trủng Việt Trí chỉ có một con đường, đó là không tiếc mọi cái giá giành lại thánh điển.
Đại Trủng Việt Trí chắc chắn rằng khi tin tức rơi vào tai Thiên Hoàng sẽ có mệnh lệnh là . . .
- Bát dát! Phải lấy thánh điển về, dù có trả giá đắt!
Bên tai Đại Trủng Việt Trí nghe tiếng rống giận dữ của Thiên Hoàng hiện thời, gã gật đầu, yên lặng xoay người rời đi.
Khác với bên ngoài đồn, Thiên Hoàng không phải không có chút sức ảnh hưởng ở Nhật Bản, không phải tượng trưng tinh thần. Trái ngược lại, các đảng phái Nhật Bản vì tranh thủ được dân chúng ủng hộ, chiếm điểm cao đạo lý hầu như đều thề trung thành với Thiên Hoàng.
Quan trường Nhật Bản có trên bảy mươi phần trăm quan viên bị Thiên Hoàng kiềm chế. Thiên Hoàng hô lên một tiếng thì người hưởng ứng nhiều hơn cực hạn bên ngoài phỏng đoán.
Cho nên Đại Trủng Việt Trí rất cố gắng nịnh hót mạch Thiên Hoàng, vì gã biết làm phật lòng Thiên Hoàng, thủ tướng mùa sau trăm phần trăm sẽ không có mặt gã. Thiên Hoàng yêu ghét là lý do tại sao Nhật Bản thường xuyên thay đổi thủ tướng, là nguyên nhân chủ yếu nhất.
Tuy rằng thánh điển bị cướp không liên quan gì đến Đại Trủng Việt Trí, gã hiểu rõ nếu đang ngồi ghế thủ tướng mà không cướp lại Thiên Ảnh Vệ được thì thủ tướng mùa sau sẽ không có chỗ cho gã ngồi.
Vì vậy mặc kệ là vì Thiên Ảnh Vệ, truyền thừa đội quân thực lực mạnh nhất Nhật Bản, hay vì hùa theo yêu ghét của Thiên Hoàng, hoặc đơn giản vì bản thân mình, Đại Trủng Việt Trí phải làm ra quyết định, dù vì điều này khuấy động gió tanh mưa máu.
Thánh điển bị cướp là chuyện quan trọng, chỉ cần giành lại thánh điển, Đại Trủng Việt Trí không ngại sử dụng một vài thủ đoạn cực kỳ âm hiểm.
Đại Trủng Việt Trí vừa đi vừa suy nghĩ về thánh điển, gã rời khỏi cung Thiên Hoàng. Điều Đại Trủng Việt Trí cần làm là triệu tập các thành viên nội các, nghiên cứu và thảo luận sâu hơn về sự kiện thánh điển. Có thảo luận ra cách thích hợp hay không, có thủ đoạn hiệu quả hay không thì . . .
Điều này không quan trọng, chủ yếu là bọn họ phải tham gia. Gã không chấp nhận một mình Đại Trủng Việt Trí gã gánh hết trách nhiệm.
* * *
Diệp Dương Thành lái xe quay về cănh ộ trong tiểu khu, hắn mặc kệ giường trong phòng ngủ lộn xộn, ngồi bệch xuống, giơ hai tay ngáp dài.
- Phù, rốt cuộc trở về.
Mua nhà trong thị trấn Ôn Nhạc huyện đã nằm trong kế hoạch, nhưng tạm thời Diệp Dương Thành quá bận rộn, đành gác lại sau.
Diệp Dương Thành ngồi trên mép giường nhìn lướt qua căn phòng lộn xộn, đã lâu hắn không về nhà.
Diệp Dương Thành hít sâu, nhỏ giọng nói:
- Ổ vàng ổ bạc không bằng ổ chó nhà mình.
Nhưng mấy ngày hôm trước Đại Trủng Việt Trí không nghĩ vậy. Bởi vì Tây Viên Tự đã chết, chết vào tay đồ đệ gã tự mình dạy dỗ hai mươi năm, Đại Trủng Cương Trí Hoành. Lúc cuộc họp ngày đó kết thúc, Đại Trủng Việt Trí đi Tĩnh Quốc thần xã một chuyến, thấy xác Tây Viên Tự bị Đại Trủng Cương Trí Hoành dùng võ sĩ đao chặt mười mấy khúc.
Đại Trủng Việt Trí nhìn trạng thái chết thê thảm của Tây Viên Tự, gã cho rằng Đại Trủng Cương Trí Hoành là cường giả số một thế giới nối tiếp Tây Viên Tự. Nhưng cách nghĩ này mới giữ được hai ngày thì lại bị pạhs vỡ.
Bốn ảnh vệ cộng Đại Trủng Cương Trí Hoành là năm người, đừng nói đi Trung Quốc một chuyến, dù tới nước Mỹ cũng dư sức hoành hành vô kỵ. Thế nhưng sự viẹc phát triển vượt qua khả năng hiểu biết của Đại Trủng Việt Trí. Năm người bị thương nặng, 8chí bảo truyền thừa Thiên Ảnh Vệ bị đối phương cướp dễ như trở bàn tay.
Chưa biết Đại Trủng Cương Trí Hoành sống chết thế nào, chí bảo truyền thừa Thiên Ảnh Vệ rơi vào tay nam nhân Trung Quốc. Trong khoảnh khắc này Đại Trủng Việt Trí suy nghĩ rất nhiều, làm gã sợ nhất là ảnh vệ nhắc đến nam nhân Trung Quốc. Không ngờ nam nhân Trung Quốc đó dễ dàng đánh bại Đại Trủng Cương Trí Hoành và bốn ảnh vệ hợp sức, vậy chẳng phải là thực lực của gã vượt trên Đại Trủng Cương Trí Hoành rất nhiều sao?
Đổi góc độ khác suy nghĩ, một dị nhân S giai khiến chính phủ một nước cảnh giới cao độ, đề phòng với thái độ tùy thời liều mạng. Tây Viên Tự có thể dễ dàng giết mười một người, bị thương nặng năm người trong một đội bảy dị nhân giai, chín dị nhân A giai hợp sức tấn công.
Vậy còn Đại Trủng Cương Trí Hoành dễ dàng giết chết Tây Viên Tự thì sao? Còn nam nhân Trung Quốc dễ dàng bị thương Đại Trủng Cương Trí Hoành và bốn ảnh vệ thì sao?
So sánh một phen, Đại Trủng Việt Trí sợ hãi người toát mồ hôi lạnh, bản năng giơ tay lau trán ướt đẫm mồ hôi. Đại Trủng Việt Trí bước tới trước một bước, nhanh chóng gõ dòng chữ trên thiết bị thông tin.
- Xin toàn bộ ảnh vệ nhanh chóng quay về thần xã, sự việc có biến động, không rõ chủ trì Đại Trủng sống chết thế nào.
Đại Trủng Việt Trí nhấn nút gửi tin tức không tính là mệnh lệnh phát đến toàn bộ máy thông tin các ảnh vệ luôn mang theo bên người. Đại Trủng Việt Trí mặc kệ ảnh vệ có nghe theo lệnh gã hay không, làm xong mọi chuyện gã chạy ra khỏi phòng ngay, vội vàng đi nơi ở của Thiên Hoàng.
Đại Trủng Việt Trí cần báo cáo tất cả điều này cho Thiên Hoàng biết, sau đó mở cuộc họp ngay, bàn bạc đối sách.
Nam nhân Trung Quốc này khiến Đại Trủng Việt Trí thấy uy hiếp hơn xa chính phủ Trung Quốc tạo áp lực. Đại Trủng Việt Trí không sợ can thiệp chính phủ, gã sợ là đối phương không hành động theo lẽ thường. Nhìn tình huống mấy lần trước thì dường như nam nhân Trung Quốc này chưa từng e ngại điều gì, đây mới là điều đáng sợ nhất, cũng là tình huống Đại Trủng Việt Trí không muốn thấy nhất.
Nước Mỹ truyền tin cho nội các, Đại Trủng Việt Trí không ngốc, biết nước Mỹ định mượn đao giết người. Ban đầu Đại Trủng Việt Trí không mấy quan âm, có thể điều khiển quái vật biển tập kích quân cảng nhưng chẳng lẽ ngươi hô mưa gọi gió trên đất liền được sao?
Đối với Đại Trủng Cương Trí Hoành dẫn theo bốn ảnh vệ đi Trung Quốc báo thù, Đại Trủng Việt Trí không hề khuyên ngăn. Đại Trủng Việt Trí cho rằng Đại Trủng Cương Trí Hoành sẽ hoàn thành nhiệm vụ thuận lợi, dù sao gã chính mắt thấy thực lực của Tây Viên Tự, đó là lực lượng tương đương với thần.
Nhưng bây giờ Đại Trủng Việt Trí hoang mang. Tây Viên Tự bị Đại Trủng Cương Trí Hoành giết, còn Đại Trủng Cương Trí Hoành đi Trung Quốc không rõ sống chết thế nào. Quan trọng hơn là thánh điển chí bảo truyền thừa Thiên Ảnh Vệ cực kỳ quan trọng đã rơi vào tay kẻ địch.
Cho đến ngày nay dù Đại Trủng Việt Trí biết người Mỹ đang ôm tâm tình ngồi xem trai cò đấu nhau, căn cứ bên quần đảo Okinawa bị nhổ tận gốc cũng không có hành động gì lớn, mục đích là chờ Nhật Bản tiên phong. Khiến chính phủ Nhật Bản và người Trung Quốc đánh ngươi chết ta sống lưỡng bại câu thương, tiếp đó nước Mỹ làm ngư ông đắc lợi.
Đại Trủng Việt Trí không còn lựa chọn nào khác. Thánh điển rơi vào tay kẻ địch, trước mặt Đại Trủng Việt Trí chỉ có một con đường, đó là không tiếc mọi cái giá giành lại thánh điển.
Đại Trủng Việt Trí chắc chắn rằng khi tin tức rơi vào tai Thiên Hoàng sẽ có mệnh lệnh là . . .
- Bát dát! Phải lấy thánh điển về, dù có trả giá đắt!
Bên tai Đại Trủng Việt Trí nghe tiếng rống giận dữ của Thiên Hoàng hiện thời, gã gật đầu, yên lặng xoay người rời đi.
Khác với bên ngoài đồn, Thiên Hoàng không phải không có chút sức ảnh hưởng ở Nhật Bản, không phải tượng trưng tinh thần. Trái ngược lại, các đảng phái Nhật Bản vì tranh thủ được dân chúng ủng hộ, chiếm điểm cao đạo lý hầu như đều thề trung thành với Thiên Hoàng.
Quan trường Nhật Bản có trên bảy mươi phần trăm quan viên bị Thiên Hoàng kiềm chế. Thiên Hoàng hô lên một tiếng thì người hưởng ứng nhiều hơn cực hạn bên ngoài phỏng đoán.
Cho nên Đại Trủng Việt Trí rất cố gắng nịnh hót mạch Thiên Hoàng, vì gã biết làm phật lòng Thiên Hoàng, thủ tướng mùa sau trăm phần trăm sẽ không có mặt gã. Thiên Hoàng yêu ghét là lý do tại sao Nhật Bản thường xuyên thay đổi thủ tướng, là nguyên nhân chủ yếu nhất.
Tuy rằng thánh điển bị cướp không liên quan gì đến Đại Trủng Việt Trí, gã hiểu rõ nếu đang ngồi ghế thủ tướng mà không cướp lại Thiên Ảnh Vệ được thì thủ tướng mùa sau sẽ không có chỗ cho gã ngồi.
Vì vậy mặc kệ là vì Thiên Ảnh Vệ, truyền thừa đội quân thực lực mạnh nhất Nhật Bản, hay vì hùa theo yêu ghét của Thiên Hoàng, hoặc đơn giản vì bản thân mình, Đại Trủng Việt Trí phải làm ra quyết định, dù vì điều này khuấy động gió tanh mưa máu.
Thánh điển bị cướp là chuyện quan trọng, chỉ cần giành lại thánh điển, Đại Trủng Việt Trí không ngại sử dụng một vài thủ đoạn cực kỳ âm hiểm.
Đại Trủng Việt Trí vừa đi vừa suy nghĩ về thánh điển, gã rời khỏi cung Thiên Hoàng. Điều Đại Trủng Việt Trí cần làm là triệu tập các thành viên nội các, nghiên cứu và thảo luận sâu hơn về sự kiện thánh điển. Có thảo luận ra cách thích hợp hay không, có thủ đoạn hiệu quả hay không thì . . .
Điều này không quan trọng, chủ yếu là bọn họ phải tham gia. Gã không chấp nhận một mình Đại Trủng Việt Trí gã gánh hết trách nhiệm.
* * *
Diệp Dương Thành lái xe quay về cănh ộ trong tiểu khu, hắn mặc kệ giường trong phòng ngủ lộn xộn, ngồi bệch xuống, giơ hai tay ngáp dài.
- Phù, rốt cuộc trở về.
Mua nhà trong thị trấn Ôn Nhạc huyện đã nằm trong kế hoạch, nhưng tạm thời Diệp Dương Thành quá bận rộn, đành gác lại sau.
Diệp Dương Thành ngồi trên mép giường nhìn lướt qua căn phòng lộn xộn, đã lâu hắn không về nhà.
Diệp Dương Thành hít sâu, nhỏ giọng nói:
- Ổ vàng ổ bạc không bằng ổ chó nhà mình.
/626
|