"Ừm..." Nguyễn Manh Manh cau mày, nhẹ ngàng đặt bút xuống, nghiêng đầu nhìn về phía Lệ Quân Ngự, "Anh cả, không phải em không muốn viết, bây giờ em thực sự là viết không nổi."
Lệ Quân Ngự mím môi mỏng, tựa hồ rất bất mãn với biểu hiện của cô.
Giọng điệu lạnh nhạt: "Cho một lý do."
Con ngươi Nguyễn Manh Manh đảo một vòng: "Kỳ thực chuyện anh là Linh quá bất ngờ mà thần tượng của em trong thế giới em là Linh...!Vừa nãy ở trước mặt em đăng nhập tài khoản kia, anh không biết có bao nhiêu kích động đâu."
Nguyễn Manh Manh nói khuếch đại, còn vỗ lồng ngực mình.
“Bây giờ tim em vẫn còn đập nhanh, căn bản không thể bình tĩnh lại để học tập...!Hay là chúng ta ngày hôm nay đến đây thôi, hôm sau lại học tiếp?"
"Thật không?" Ánh mắt Lệ Quân Ngự hơi lóe lên, lạnh lùng phun ra hai chữ.
"Đúng vậy, em..." Cô ngẩng mặt lên còn chưa kịp nói xong, đột nhiên phát hiện Lệ Quân Ngự khom lưng lại gần.
Khuôn mặt tuyệt mỹ đột nhiên tiến lại gần, phản chiếu trong đôi mắt cô.
"Thật sự rất thích anh?" Hai cánh tay dài có lực của Lệ Quân Ngự càng hạ xuống, thân thể nhỏ bé của Nguyễn Manh Manh liền bị vây càng chặt hơn.
Cô có thể dễ dàng cảm giác được hơi thở mát lạnh của anh thoang thoảng bên tai.
Nguyễn Manh Manh thậm chí nhìn thấy, đôi môi người đàn ông nhếch lên mang vẻ tùy ý lại hấp dẫn cực điểm.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Lệ Quân Ngự vì sao lại đột nhiên hỏi cô vấn đề này?
Cô làm sao có khả năng thích tên bạo quân lãnh khốc này chứ, cô không phải là dạng bị cuồng ngược đâu!
"Em, em làm sao có khả năng thích anh...!Căn bản không thể..." Nguyễn Manh Manh cũng không biết trong lòng chột dạ vì cái gì.
Đối mặt với đôi mắt sâu không thấy đáy của Lệ Quân Ngự, ngay cả hô hấp cũng trở nên rối loạn.
Người đàn ông cau mày lại, "Nhưng em vừa mới nói rất kích động khi biết anh là “Linh”."
Hả?
Nguyễn Manh Manh nháy mắt một cái, có chút ngây ngốc.
Thì ra Lệ Quân Ngự muốn hỏi không phải là cô có thích bản thân anh hay không, mà là hỏi cô có phải là thích Linh không...
Khục, khụ khụ...
Khuôn mặt Nguyễn Manh Manh vốn hơi nóng liền trở nên nóng hơn, ngay cả vành tai trắng nõn cũng nhiễm sắc đỏ.
Tưởng bở, mất mặt...!Thật mất mặt...
"Há, ra là anh nói linh à...!Em đương nhiên thích rồi, ừm...!Linh chính thần tượng của em đó." Là thần tượng khai sáng trong game.
Loại thích này và thích ngoài thực tế, đương nhiên không giống nhau.
Bên ngoài Nguyễn Manh Manh giả vờ trấn tĩnh, kỳ thực trong lòng đang rất ảo não.
Ngay lúc âm thầm hối hận, tiếng nói lạnh nhạt của người đàn ông lần thứ hai vang lên: "Nếu như vậy, em ngoan ngoãn đem bài tập này làm xong, anh sẽ đấu một trận với em."
Cái gì?
Lệ Quân Ngự đồng ý dùng thân phận Linh thần đánh một trận với cô!
truyền thuyết cổ xưa của ngành công nghiệp game, đại thần zero (Linh), chỉ có mỗi lần khoa học kỹ thuật Ngự Diệu ra mắt trò chơi mới, mới sẽ lại xuất hiện.
Từ game sớm nhất ( dũng sĩ thành phố ngầm), (CXGO ), (YX liên minh ) đến bây giờ ( Glory of the King ), mỗi một game khoa học kỹ thuật Ngự Diệu ra mắt, đều là do Linh thần dẫn dắt phong trào.
Mà khoảng thời gian anh đăng nhập gần nhất cũng đã là hai năm trước, lúc ( Glory of the King ) vừa kiểm tra thử nghiệm.
Nguyễn Manh Manh là từ game (YX liên minh ) mà lọt hố, gần đây đang chơi game điện thoại di động ( Glory of the King ), nhưng mặc kệ là trò chơi nào, Linh thần đều không thể nào bị xóa nhòa.
Bất kỳ người chơi cao cấp nào cũng đều muốn một lần phân cao thấp với Linh thần trong truyền thuyết.
Nguyễn Manh Manh tất nhiên cũng vậy.
Nhưng...
"Không, không được, anh cả...!Những câu này, em thật sự không biết làm..." Cô cắn môi dưới, không dám nhả ra.
Nhưng một giây sau, giọng Lệ Quân Ngự lạnh tanh lại làm cho đầu quả tim cô run lên.
"Thật không...!Vậy anh chỉ có thể hôn em." Nói xong, Nguyễn Manh Manh liền cảm giác hai tay của mình bị người bắt lấy.
Cơ thể cao to của người đàn ông từ phía sau áp sát vào..
/300
|