Giờ phút này, sắc mặt Bối Thiếu Long khẽ biến
Từ lúc bắt đầu cho đến bây giờ, anh ta đều đang âm thầm quan sát Bùi Nguyên Minh.
Anh ta cảm thấy tên con rể được đưa đến cửa này, hung hăng càn quấy có chút không bình thường, thế nhưng lại không nhìn ra người này không bình thường điểm nào.
Người này, đã cam lòng đem vợ của mình chắp tay dâng cho người khác, đổi lấy quyền lực cực lớn.
Chẳng lẽ Bùi Minh Nguyên lại không biết, nếu chỉ dựa vào một tên Công Tử Hải, một Lão Cửu Đạo Môn cùng một tên Ngô Kim Hổ, thì căn bản sẽ không thể nào đối phó với Bối gia hay sao?
Nếu đã như vậy, tại sao anh ta còn đứng đây khiêu khích?
Phải biết, giờ phút này người trên đường Dương Thành, ngoại trừ thế hệ trước đã ở ẩn ra, những người hóa. khác đều có mặt tại đây!
Thế nhưng, bị các đại lão ở Dương Thành quây quanh, vì sao anh ta còn dám hung hăng càn quấy như thế?
Điều này cũng chính là, anh ta biết chính mình có năng lực để đối phó?
Đó là năng lực gì?
Lão Cửu Đạo Môn cùng Công Tử Hải có bao nhiêu bản lĩnh, Bối Thiếu Long rất rõ ràng.
Hiện tại xem ra, có lẽ Ngô Kim Hổ này cũng có chút bản lĩnh?
Nhưng vấn đề là, một con rồng qua sông, cũng tính là biến số?
Cuối cùng, ánh mắt Bối Thiếu Long xẹt qua Bùi Nguyên Minh, rơi xuống trên người đám người đang đứng phía sau.
Nơi đó đang có bốn người đứng cúi đầu, cả bốn người đều mặc đường trang, trong lúc nhất thời không thấy rõ khuôn mặt.
Bất quá thái độ của bọn họ đổi với Bùi Nguyên
Minh rất cung kính, đồng thời, lại giống như hoàn toàn không để ý đến đám người chung quanh.
Chẳng lẽ, bốn người này mới thực sự chính là át chủ bài của Bùi Nguyên Minh?
Nhưng vấn đề là, dù cho bốn người này có là Hoa Hồng Song Côn (*TXXB) (*), kim bài đả thủ, cũng là song quyền nan địch tứ thủ (38# #EX ID+) (**), làm sao có thể đánh thắng được nhiều người ở đây? (*) Theo như những gì tui tra thì nó là một bang phái lớn có thật ở trung quốc. (**) tục ngữ ý là một người không thể đấu với hai người
Bối Thiếu Long còn đang suy tư.
Nhưng Bối Hoàng Triết cũng không cân nhắc nhiều như vậy, mà nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh, cười lạnh nói: “Kẻ bất lực như mày! Lúc trước cho rằng mày sẽ cùng vợ ly hôn, mày lại trưng ra một bộ dáng lạnh lùng!” “Kết quả đây! Còn không phải vì tham vị trí cao nên đem vợ của mình chắp tay dâng cho người khác!” “Kẻ đội nón xanh còn không biết xấu hổ như mày, căn bản không xứng sống trên thế giới này!”
Bùi Nguyên Minh cười như không cười nhìn bọn họ.
Trên thực tế, không có người đàn ông nào bị người ta nói đội nón xanh mà lại vui vẻ như vậy.
Nhưng vấn đề là, theo như những lời đồn đãi hiện tại, chính Thế Tử Minh mới là người khiến anh đội nón xanh.
Nói ra là, tự mình đem nón đội lên đầu…
Đối mặt với những như đồn đãi vậy, Bùi Nguyên Minh thật sự muốn tức giận cũng không tức giận nổi, bởi vì đối với anh chuyện này thực sự quá mức khôi hài.
Bối Hoàng Triết tiếp tục nói: “Nói thật, mày cảm thấy tao thật sự sẽ vừa ý Trịnh Tuyết Dương sao?” “Sở dĩ ngày đó tao xem trọng cô ta, đơn thuần cũng là bởi vì tạo cảm thấy cô ta là một cô nàng mềm yếu dễ dãi mà thôi!” “Sau khi tao tùy tiện chơi đùa vài lần sẽ vứt cô ta sang một bên…” “Mày nói xem, cô gái được tao chơi qua so với được người khác chơi có gì khác nhau không?” “Dù sao cũng đều là tùy tiện cho mày thêm một cái nón xanh thôi, không phải sao?” “Chính là tên con rể được đưa đến cửa như mày, lại dùng bộ dạng kiêu ngạo ngang ngược đấy cho cho lão tử xem, không thử suy nghĩ xem mày xứng sao?
Tao nhổ vào!”
Bối Hoàng Triết hùng hổ nói, người Bối gia trăm miệng cũng đều là lời mắng chửi. “Bùi Nguyên Minh, mày còn muốn quật ngã Bối gia chúng tao? Mày đừng nói chuyện hoang đường viển vông như vậy!” “Chỉ bằng Công Tử Hải hay là Lão Cửu Đạo Môn?” “Hiện tại trong mắt bọn tao, bọn họ đều là hạng tép riu mà thôi!”
Bùi Nguyên Minh cười nói: “Các người là người Bối gia, tự xưng là Hoàng hoàng thân quý tộc, nhưng sao lại ngu xuẩn đến mức này?” “Các người thật sự nghĩ như vậy, còn cảm thấy
Công Tử Hải cùng Lão Cửu Đạo Môn là chỗ dựa của tôi?” “Cho dù tôi cho bọn họ cái quyền đó thì bọn họ dám đảm đương sao?” “Bùi thiếu gia, chúng tôi không dám!”
Công Tử Hải cùng Lão Cửu Đạo Môn hai người “Ba~” một tiếng quỳ xuống, vẻ mặt sợ hãi.
Sau khi xem một màn này, tất cả mọi người đều có vẻ mặt kinh ngạc.
Sau đó kịp phản ứng lại, hai vị này đều là lão đại, nhưng lại ngai Bùi Nguyên Minh?
Từ lúc bắt đầu cho đến bây giờ, anh ta đều đang âm thầm quan sát Bùi Nguyên Minh.
Anh ta cảm thấy tên con rể được đưa đến cửa này, hung hăng càn quấy có chút không bình thường, thế nhưng lại không nhìn ra người này không bình thường điểm nào.
Người này, đã cam lòng đem vợ của mình chắp tay dâng cho người khác, đổi lấy quyền lực cực lớn.
Chẳng lẽ Bùi Minh Nguyên lại không biết, nếu chỉ dựa vào một tên Công Tử Hải, một Lão Cửu Đạo Môn cùng một tên Ngô Kim Hổ, thì căn bản sẽ không thể nào đối phó với Bối gia hay sao?
Nếu đã như vậy, tại sao anh ta còn đứng đây khiêu khích?
Phải biết, giờ phút này người trên đường Dương Thành, ngoại trừ thế hệ trước đã ở ẩn ra, những người hóa. khác đều có mặt tại đây!
Thế nhưng, bị các đại lão ở Dương Thành quây quanh, vì sao anh ta còn dám hung hăng càn quấy như thế?
Điều này cũng chính là, anh ta biết chính mình có năng lực để đối phó?
Đó là năng lực gì?
Lão Cửu Đạo Môn cùng Công Tử Hải có bao nhiêu bản lĩnh, Bối Thiếu Long rất rõ ràng.
Hiện tại xem ra, có lẽ Ngô Kim Hổ này cũng có chút bản lĩnh?
Nhưng vấn đề là, một con rồng qua sông, cũng tính là biến số?
Cuối cùng, ánh mắt Bối Thiếu Long xẹt qua Bùi Nguyên Minh, rơi xuống trên người đám người đang đứng phía sau.
Nơi đó đang có bốn người đứng cúi đầu, cả bốn người đều mặc đường trang, trong lúc nhất thời không thấy rõ khuôn mặt.
Bất quá thái độ của bọn họ đổi với Bùi Nguyên
Minh rất cung kính, đồng thời, lại giống như hoàn toàn không để ý đến đám người chung quanh.
Chẳng lẽ, bốn người này mới thực sự chính là át chủ bài của Bùi Nguyên Minh?
Nhưng vấn đề là, dù cho bốn người này có là Hoa Hồng Song Côn (*TXXB) (*), kim bài đả thủ, cũng là song quyền nan địch tứ thủ (38# #EX ID+) (**), làm sao có thể đánh thắng được nhiều người ở đây? (*) Theo như những gì tui tra thì nó là một bang phái lớn có thật ở trung quốc. (**) tục ngữ ý là một người không thể đấu với hai người
Bối Thiếu Long còn đang suy tư.
Nhưng Bối Hoàng Triết cũng không cân nhắc nhiều như vậy, mà nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh, cười lạnh nói: “Kẻ bất lực như mày! Lúc trước cho rằng mày sẽ cùng vợ ly hôn, mày lại trưng ra một bộ dáng lạnh lùng!” “Kết quả đây! Còn không phải vì tham vị trí cao nên đem vợ của mình chắp tay dâng cho người khác!” “Kẻ đội nón xanh còn không biết xấu hổ như mày, căn bản không xứng sống trên thế giới này!”
Bùi Nguyên Minh cười như không cười nhìn bọn họ.
Trên thực tế, không có người đàn ông nào bị người ta nói đội nón xanh mà lại vui vẻ như vậy.
Nhưng vấn đề là, theo như những lời đồn đãi hiện tại, chính Thế Tử Minh mới là người khiến anh đội nón xanh.
Nói ra là, tự mình đem nón đội lên đầu…
Đối mặt với những như đồn đãi vậy, Bùi Nguyên Minh thật sự muốn tức giận cũng không tức giận nổi, bởi vì đối với anh chuyện này thực sự quá mức khôi hài.
Bối Hoàng Triết tiếp tục nói: “Nói thật, mày cảm thấy tao thật sự sẽ vừa ý Trịnh Tuyết Dương sao?” “Sở dĩ ngày đó tao xem trọng cô ta, đơn thuần cũng là bởi vì tạo cảm thấy cô ta là một cô nàng mềm yếu dễ dãi mà thôi!” “Sau khi tao tùy tiện chơi đùa vài lần sẽ vứt cô ta sang một bên…” “Mày nói xem, cô gái được tao chơi qua so với được người khác chơi có gì khác nhau không?” “Dù sao cũng đều là tùy tiện cho mày thêm một cái nón xanh thôi, không phải sao?” “Chính là tên con rể được đưa đến cửa như mày, lại dùng bộ dạng kiêu ngạo ngang ngược đấy cho cho lão tử xem, không thử suy nghĩ xem mày xứng sao?
Tao nhổ vào!”
Bối Hoàng Triết hùng hổ nói, người Bối gia trăm miệng cũng đều là lời mắng chửi. “Bùi Nguyên Minh, mày còn muốn quật ngã Bối gia chúng tao? Mày đừng nói chuyện hoang đường viển vông như vậy!” “Chỉ bằng Công Tử Hải hay là Lão Cửu Đạo Môn?” “Hiện tại trong mắt bọn tao, bọn họ đều là hạng tép riu mà thôi!”
Bùi Nguyên Minh cười nói: “Các người là người Bối gia, tự xưng là Hoàng hoàng thân quý tộc, nhưng sao lại ngu xuẩn đến mức này?” “Các người thật sự nghĩ như vậy, còn cảm thấy
Công Tử Hải cùng Lão Cửu Đạo Môn là chỗ dựa của tôi?” “Cho dù tôi cho bọn họ cái quyền đó thì bọn họ dám đảm đương sao?” “Bùi thiếu gia, chúng tôi không dám!”
Công Tử Hải cùng Lão Cửu Đạo Môn hai người “Ba~” một tiếng quỳ xuống, vẻ mặt sợ hãi.
Sau khi xem một màn này, tất cả mọi người đều có vẻ mặt kinh ngạc.
Sau đó kịp phản ứng lại, hai vị này đều là lão đại, nhưng lại ngai Bùi Nguyên Minh?
/4183
|