Lúc này, trong lòng Bối Hoàng Triết vô cùng tức giận.
Lần này để có được Trịnh Tuyết Dương, anh ta đã phải chuẩn bị không ít, đã dùng rất nhiều mánh khe, cũng như đã bỏ ra rất nhiều tiền bạc.
Điều quan trọng nhất chính là, đây là việc do người mà ngay cả anh ta cũng không dám đắc tội giao cho. Nếu như anh ta không làm được, kết cục sẽ khó có thể tưởng tượng được.
Vì vậy, lúc này, Bối Hoàng Triết đã có suy nghĩ muốn bóp chết Trịnh Chí Dụng.
Nếu như không phải do tin tức mà Trịnh Chí Dụng cung cấp có sai sót, bản thân anh ta sao có thể rơi vào tình thế bị động đến thế?
Trực tiếp đưa Trịnh Tuyết Dương đến khách sạn Wilson, không phải tất cả đều đã được thực hiện theo kế hoạch rồi sao?
“Bây giờ tôi sẽ lập tức tìm người điều tra xem!” Khuôn mặt Trịnh Chí Dụng đầy mồ hôi lạnh, anh ta biết rõ, nếu như không đưa ra một lời giải thích khiến cho Bối Hoàng Triết hài lòng, thì anh ta có thể sẽ phải chết, chứ đừng nói đến việc làm thân với những người có địa vị cao hơn.
Buổi tiệc sinh nhật bắt đầu diễn ra.
Khoảng 10 phút sau, Trịnh Chí Dụng đột nhiên bật cười nói: “Bùi Nguyên Minh, không nhờ rång thứ đồ bỏ đi giống như anh, cái gì cũng không có, nhưng vận may lại tốt đến thế!”
Mọi người đều quay đầu lại nhìn Trịnh Chí Dụng, không biết ý của anh ta là gì.
Trịnh Chi Dung tiep tục nói: “Hóa ra nhà hàng xoay này mấy hôm trước đã đổi chú, mà người chủ mới vi để cảm ơn người đã đóng góp ý kiến cho nhà hàng đã tặng cho anh ta một ngày miễn phí bao trọn nhà hàng và sử dụng tất cả phục vụ ở đây!” “Không ngờ rằng vận may của anh lại tốt đến thế, có thể gặp được loại chuyện tốt như vậy!” “Mong rằng sau này, mỗi năm anh đều có được vận may như thế, mỗi năm đều có thể tổ chức cho Tuyết Dương một buổi tiệc sinh nhật đẳng cấp như thế này!”
Trịnh Chỉ Dụng cười tươi nói, nhìn thì có vẻ giống như đang chúc mừng, nhưng thực tế là đang chế giễu Bùi Nguyên Minh.
Một chút tiền cũng không có, mà có thể thuận lợi tổ chức cho vợ mình một buổi tiệc sinh nhật, đều là do có vận may tốt mà thôi.
Bối Hoàng Triết cũng lộ ra nụ cười, nếu như Bùi Nguyên Minh là người giàu có, hoặc là có lai lịch nào đó ở phía sau, thì anh ta thực sự sẽ rất đau đầu.
Nhưng mà Bùi Nguyên Minh chẳng qua chỉ là dựa vào chút vận may mà thôi, vậy thì anh ta còn sợ gì nữa?
Kế hoạch hôm nay không thành, sau này cũng sẽ có cách để có được Trịnh Tuyết Dương.
Nhưng mà Trịnh Tuyết Dương không hề quan tâm đến những người khác, mà dịu dàng nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Cho dù thế nào, hôm nay em cũng rất vui vẻ, em rất cảm động.”
Bùi Nguyên Minh mỉm cười, không giải thích gì thêm.
Có những chuyện, cho dù bây giờ anh có giải thích, Trịnh Tuyết Dương cũng sẽ không tin.
Hơn nữa mối quan hệ giữa hai người không dễ dàng gì mới khôi phục lại, Bùi Nguyên Minh cũng không muốn thời khắc này bị phá hỏng bởi những chuyện khác.
Vốn dĩ Trịnh Tuấn và Thanh Linh còn đang có chút vui mừng. Nhưng sau khi biết được chân tướng sự việc”, hai người càng nhìn Bùi Nguyên Minh càng thấy chướng måt.
Để khuyên được Trịnh Tuyết Dương li hôn với tên phế vật này vốn dĩ đã rất khó, hiện giờ tên phế vật này lại tổ chức buổi tiệc này, không phải là càng làm cho hai người họ chán ghét sao?
“Một người chỉ dựa vào chút vận may, sao có thể phó thác cả đời được cơ chứ?”
Cuối cùng, mọi người đều nhập tiệc.
Hai người Bối Hoàng Triết và Trịnh Chí Dụng cũng không rời đi, chỉ tạm thời gọi vài cuộc điện thoại, và sắp xếp lại một số thứ.
Bữa tiệc bắt đầu được một lúc, hai vợ chồng Trịnh Tuấn đều lần lượt tặng quà sinh nhật cho Trịnh Tuyết Dương.
Trịnh Khánh Vân cũng đã chuẩn bị một món quà sinh nhật. Thậm chí cả người ki bo keo kiệt như Trịnh Chí Dụng, lúc này cũng tặng cho cô một món quà sinh nhật.
Bối Hoàng Triết bình tĩnh nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Anh Nguyên Minh đã chuẩn bị một bữa tiệc sinh nhật chấn động đến thế, chắc hẳn món quà của anh cũng có giá trị không nhỏ đâu nhỉ?”
Rõ ràng là anh ta cố ý làm cho Bùi Nguyên Minh phải xấu hổ. Một người mà đến một bữa tiệc cũng phải dựa vào vận may mới có được, há có thể chuẩn bị được một món quà đắt tiền?
Lúc này, Thanh Linh cũng theo bản năng nhìn Bùi Nguyên
Minh một cái, cau mày nói: “Cậu có thể tặng quà gì? Nếu như chỉ là đồ vật mua ở mấy sạp hàng ven đường thì đừng có lấy ra, thật là xấu hổ!”
Bùi Nguyên Minh mim cười nói: “Quà sinh nhật tôi đã chuẩn bị rồi, nhưng mà không đem theo bên người, hơn nữa thứ đó cũng không thể đem theo bên người được”
“Anh Nguyễn Minh, anh không có tiền mua quà thì cứ nói thẳng ra, nói dối như thế thì có ý nghĩa gì đâu cơ chứ?”
Bối Hoàng Triết than thở.
Giây tiếp theo, anh ta vỗ tay, lập tực có hai người tùy tùng thở hổn hển chạy vào.
Hai người họ đều đến từ khách sạn Wilson, vốn dĩ những món đề này đều được sắp xếp ở khách sạn Wilson, nhưng hiện giờ bất ngờ đổi sang một địa điểm khác cũng có thể dùng đến.
Lần này để có được Trịnh Tuyết Dương, anh ta đã phải chuẩn bị không ít, đã dùng rất nhiều mánh khe, cũng như đã bỏ ra rất nhiều tiền bạc.
Điều quan trọng nhất chính là, đây là việc do người mà ngay cả anh ta cũng không dám đắc tội giao cho. Nếu như anh ta không làm được, kết cục sẽ khó có thể tưởng tượng được.
Vì vậy, lúc này, Bối Hoàng Triết đã có suy nghĩ muốn bóp chết Trịnh Chí Dụng.
Nếu như không phải do tin tức mà Trịnh Chí Dụng cung cấp có sai sót, bản thân anh ta sao có thể rơi vào tình thế bị động đến thế?
Trực tiếp đưa Trịnh Tuyết Dương đến khách sạn Wilson, không phải tất cả đều đã được thực hiện theo kế hoạch rồi sao?
“Bây giờ tôi sẽ lập tức tìm người điều tra xem!” Khuôn mặt Trịnh Chí Dụng đầy mồ hôi lạnh, anh ta biết rõ, nếu như không đưa ra một lời giải thích khiến cho Bối Hoàng Triết hài lòng, thì anh ta có thể sẽ phải chết, chứ đừng nói đến việc làm thân với những người có địa vị cao hơn.
Buổi tiệc sinh nhật bắt đầu diễn ra.
Khoảng 10 phút sau, Trịnh Chí Dụng đột nhiên bật cười nói: “Bùi Nguyên Minh, không nhờ rång thứ đồ bỏ đi giống như anh, cái gì cũng không có, nhưng vận may lại tốt đến thế!”
Mọi người đều quay đầu lại nhìn Trịnh Chí Dụng, không biết ý của anh ta là gì.
Trịnh Chi Dung tiep tục nói: “Hóa ra nhà hàng xoay này mấy hôm trước đã đổi chú, mà người chủ mới vi để cảm ơn người đã đóng góp ý kiến cho nhà hàng đã tặng cho anh ta một ngày miễn phí bao trọn nhà hàng và sử dụng tất cả phục vụ ở đây!” “Không ngờ rằng vận may của anh lại tốt đến thế, có thể gặp được loại chuyện tốt như vậy!” “Mong rằng sau này, mỗi năm anh đều có được vận may như thế, mỗi năm đều có thể tổ chức cho Tuyết Dương một buổi tiệc sinh nhật đẳng cấp như thế này!”
Trịnh Chỉ Dụng cười tươi nói, nhìn thì có vẻ giống như đang chúc mừng, nhưng thực tế là đang chế giễu Bùi Nguyên Minh.
Một chút tiền cũng không có, mà có thể thuận lợi tổ chức cho vợ mình một buổi tiệc sinh nhật, đều là do có vận may tốt mà thôi.
Bối Hoàng Triết cũng lộ ra nụ cười, nếu như Bùi Nguyên Minh là người giàu có, hoặc là có lai lịch nào đó ở phía sau, thì anh ta thực sự sẽ rất đau đầu.
Nhưng mà Bùi Nguyên Minh chẳng qua chỉ là dựa vào chút vận may mà thôi, vậy thì anh ta còn sợ gì nữa?
Kế hoạch hôm nay không thành, sau này cũng sẽ có cách để có được Trịnh Tuyết Dương.
Nhưng mà Trịnh Tuyết Dương không hề quan tâm đến những người khác, mà dịu dàng nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Cho dù thế nào, hôm nay em cũng rất vui vẻ, em rất cảm động.”
Bùi Nguyên Minh mỉm cười, không giải thích gì thêm.
Có những chuyện, cho dù bây giờ anh có giải thích, Trịnh Tuyết Dương cũng sẽ không tin.
Hơn nữa mối quan hệ giữa hai người không dễ dàng gì mới khôi phục lại, Bùi Nguyên Minh cũng không muốn thời khắc này bị phá hỏng bởi những chuyện khác.
Vốn dĩ Trịnh Tuấn và Thanh Linh còn đang có chút vui mừng. Nhưng sau khi biết được chân tướng sự việc”, hai người càng nhìn Bùi Nguyên Minh càng thấy chướng måt.
Để khuyên được Trịnh Tuyết Dương li hôn với tên phế vật này vốn dĩ đã rất khó, hiện giờ tên phế vật này lại tổ chức buổi tiệc này, không phải là càng làm cho hai người họ chán ghét sao?
“Một người chỉ dựa vào chút vận may, sao có thể phó thác cả đời được cơ chứ?”
Cuối cùng, mọi người đều nhập tiệc.
Hai người Bối Hoàng Triết và Trịnh Chí Dụng cũng không rời đi, chỉ tạm thời gọi vài cuộc điện thoại, và sắp xếp lại một số thứ.
Bữa tiệc bắt đầu được một lúc, hai vợ chồng Trịnh Tuấn đều lần lượt tặng quà sinh nhật cho Trịnh Tuyết Dương.
Trịnh Khánh Vân cũng đã chuẩn bị một món quà sinh nhật. Thậm chí cả người ki bo keo kiệt như Trịnh Chí Dụng, lúc này cũng tặng cho cô một món quà sinh nhật.
Bối Hoàng Triết bình tĩnh nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Anh Nguyên Minh đã chuẩn bị một bữa tiệc sinh nhật chấn động đến thế, chắc hẳn món quà của anh cũng có giá trị không nhỏ đâu nhỉ?”
Rõ ràng là anh ta cố ý làm cho Bùi Nguyên Minh phải xấu hổ. Một người mà đến một bữa tiệc cũng phải dựa vào vận may mới có được, há có thể chuẩn bị được một món quà đắt tiền?
Lúc này, Thanh Linh cũng theo bản năng nhìn Bùi Nguyên
Minh một cái, cau mày nói: “Cậu có thể tặng quà gì? Nếu như chỉ là đồ vật mua ở mấy sạp hàng ven đường thì đừng có lấy ra, thật là xấu hổ!”
Bùi Nguyên Minh mim cười nói: “Quà sinh nhật tôi đã chuẩn bị rồi, nhưng mà không đem theo bên người, hơn nữa thứ đó cũng không thể đem theo bên người được”
“Anh Nguyễn Minh, anh không có tiền mua quà thì cứ nói thẳng ra, nói dối như thế thì có ý nghĩa gì đâu cơ chứ?”
Bối Hoàng Triết than thở.
Giây tiếp theo, anh ta vỗ tay, lập tực có hai người tùy tùng thở hổn hển chạy vào.
Hai người họ đều đến từ khách sạn Wilson, vốn dĩ những món đề này đều được sắp xếp ở khách sạn Wilson, nhưng hiện giờ bất ngờ đổi sang một địa điểm khác cũng có thể dùng đến.
/4183
|