Sự việc đột ngột này khiến cho những người phụ nữ chưa kết hôn trong nhà họ Trịnh đều cảm thấy kích động đến mức cả ngày lẫn đêm đều ngủ không ngon.
Tất cả bọn họ đều nhìn ra, đây chính là sính lễ mà thế tử họ Bùi muốn tặng cho vợ sắp cưới của mình.
Không cần biết ai là người sẽ nắm quyền kiểm soát năm mươi mốt phần trăm cổ phần trong tay và là người ngồi lên vị trí tổng giám đốc, chỉ cần biết một điều rằng địa vị của ông cụ Trịnh chắc chắn sẽ thay đổi.
Hôm nay, tất cả những người có quan hệ thân thích trong dòng họ nhà họ Trịnh đều có mặt tại cuộc họp nội bộ ngay bên trong tòa nhà trực thuộc của công ty mới.
Ông cụ Trịnh ngồi vào vị trí tổng giám đốc ở trên cao rồi nhìn xuống người nhà họ Trịnh đang ngồi ở bên dưới. Người nhà họ Trịnh, bất kể già trẻ gái trai, trong mắt họ đều tràn ngập vẻ đê mê và dã tâm điên cuồng. Trở thành tổng giám đốc của một công ty mới toanh, có ngọn núi lớn là thế tử họ Bùi chống lưng, chỉ cần hai điều này thôi cũng đã có thể chắc chắn một điều rằng họ sẽ tạo ra một dòng họ bậc nhất ở Dương Thành rồi.
Địa vị cao sang như vậy có thể khiến người nhà họ Trịnh đánh nhau đến đầu rơi máu chảy. Thế nên ông cụ Trịnh lại cảm thấy bất lực thêm một lần nữa. Sau khi người nhà họ Trịnh chuyển tới Dương Thành thì h đã dần dần bị mất khống chế ở trước mặt một người có thể lực vô cùng hung hãn như thế tử họ Bùi thì họ không thể đối đầu trực tiếp với anh một cách dễ dàng được.
Đối phương chỉ cần búng tay một cái là đã đủ để cho người
nhà họ Trịnh tranh chấp nội bộ
Mặc dù trong quá khứ họ cũng đã từng tranh chấp nội bộ với nhau nhưng lần đó vẫn chưa ảnh hưởng gì đến ông cụ Trịnh, thế nhưng lần này thì khác rồi. Ông ta có cảm giác rằng nếu lần này ông ta không đích thân ra tay để cân bằng lại quyền lực thì bản thân ông ta có thể bị kẻ khác cướp mất địa vị.
Trước đây ông cụ Trịnh vô cùng yêu thích Trịnh Chí Dụng, ông ta thấy Trịnh Chí Dụng chính là người thừa kế thích hợp nhất của mình. Nhưng tới ngày hôm nay, khi nhận ra bản thân có thể bị lật đổ, thậm chí mất đi cái ghế tổng giám đốc, trở thành một ông già trăm tuổi vô dụng, bất tài thì ông ta cũng cảm thấy khá hoảng hốt.
Nhưng dẫu sao sau ngần ấy kinh nghiệm, ông ta cũng có thể được coi là một người có chức có quyền nên giờ phút này biểu hiện của ông ta cũng không có gì khác thường cả.
Ngưng mắt nhìn dã tâm đang sôi trào của người nhà họ Trịnh, ông cụ Trịnh hít sâu một hơi rồi mới mở miệng nói: “Chắc mọi người đều đã nghe những tin tức được truyền ra ngoài thời gian gần đây rồi. Nhờ có thể tử họ Bùi nâng đỡ nên nhà họ Trịnh chúng ta cũng sẽ nằm trong số những nguồn lực được hợp nhất để thành lập một công ty mới, hơn nữa còn chịu trách nhiệm phát triển dự án khu du lịch núi Bạch Vân. Có thể nói, chỉ cần dự án này thành công thì nhà họ Trịnh chúng ta có thể nhảy một bước lớn, biến thành một dòng họ bậc nhất ở Dương Thành”
“Ngoài ra còn một tin đồn nữa, chắc mọi người cũng đã nghe rồi. Đó chính là thế tử họ Bùi đang chuẩn bị tuyển chọn một vị tổng giám đốc mới từ nhà họ Trịnh chúng ta để giao quyền điều hành công ty mới… Không biết trong số những người đang có mặt ở đây, có người nào muốn tiếp nhận vị trí tổng giám đốc này không?”
Nói đến đó, mặc dù trên mặt ông cụ Trịnh là một nụ cười nhưng trong đáy mắt ông ta lại tràn ngập vẻ lạnh lẽo.
Trong đám người này thì Trịnh Chí Dụng là người hiểu ông cụ Trịnh nhất, anh ta đứng lên rồi mỉm cười nói: “Ông nội, bất kể là tổng giám đốc mới hay cũ thì chắc chắn vị trí đó chỉ có thể là của ông thôi ạ
“Cháu sẽ tiếp tục làm tốt vị trí của mình, phụ giúp ông thành mọi công việc kinh doanh của công ty mới”
“Ông chính là ngọn đèn soi đường chỉ lối cho người nhà họ Trịnh chúng ta, chỉ có ông thì nhà họ Trịnh mới là nhà họ Trịnh thôi ạ. . đam mỹ hài
Trịnh Chí Dụng nói bằng tất cả sự nhiệt huyết và trào dâng của mình.
Không phải anh ta không muốn tranh cái ghế tổng giám đốc đó mà bởi vì anh ta hiểu rõ, tám mươi phần trăm vị trí tổng giám đốc đó sẽ rơi vào tay một cô gái mà thế tử họ Bùi nhắm trúng. Mà một khi đã như thế thì nỗ lực bao nhiêu năm qua của anh ta cũng sẽ uổng phí hết cả.
Nên trước mắt, biện pháp tốt nhất chính là lái suy nghĩ của mọi người theo một hướng, chính là chỉ có ông cụ Trịnh mới có thể ngồi lên cái ghế tổng giám đốc đó, ngoài ra những kẻ khác hoàn toàn không có tư cách này.
Nghe Trịnh Chí Dụng nói thế thì trên mặt ông cụ Trịnh tràn ngập nụ cười vui vẻ. Đúng là cháu trai ruột của mình, mình nuôi dạy nó cũng không hoài công phí sức mà.
Tất cả bọn họ đều nhìn ra, đây chính là sính lễ mà thế tử họ Bùi muốn tặng cho vợ sắp cưới của mình.
Không cần biết ai là người sẽ nắm quyền kiểm soát năm mươi mốt phần trăm cổ phần trong tay và là người ngồi lên vị trí tổng giám đốc, chỉ cần biết một điều rằng địa vị của ông cụ Trịnh chắc chắn sẽ thay đổi.
Hôm nay, tất cả những người có quan hệ thân thích trong dòng họ nhà họ Trịnh đều có mặt tại cuộc họp nội bộ ngay bên trong tòa nhà trực thuộc của công ty mới.
Ông cụ Trịnh ngồi vào vị trí tổng giám đốc ở trên cao rồi nhìn xuống người nhà họ Trịnh đang ngồi ở bên dưới. Người nhà họ Trịnh, bất kể già trẻ gái trai, trong mắt họ đều tràn ngập vẻ đê mê và dã tâm điên cuồng. Trở thành tổng giám đốc của một công ty mới toanh, có ngọn núi lớn là thế tử họ Bùi chống lưng, chỉ cần hai điều này thôi cũng đã có thể chắc chắn một điều rằng họ sẽ tạo ra một dòng họ bậc nhất ở Dương Thành rồi.
Địa vị cao sang như vậy có thể khiến người nhà họ Trịnh đánh nhau đến đầu rơi máu chảy. Thế nên ông cụ Trịnh lại cảm thấy bất lực thêm một lần nữa. Sau khi người nhà họ Trịnh chuyển tới Dương Thành thì h đã dần dần bị mất khống chế ở trước mặt một người có thể lực vô cùng hung hãn như thế tử họ Bùi thì họ không thể đối đầu trực tiếp với anh một cách dễ dàng được.
Đối phương chỉ cần búng tay một cái là đã đủ để cho người
nhà họ Trịnh tranh chấp nội bộ
Mặc dù trong quá khứ họ cũng đã từng tranh chấp nội bộ với nhau nhưng lần đó vẫn chưa ảnh hưởng gì đến ông cụ Trịnh, thế nhưng lần này thì khác rồi. Ông ta có cảm giác rằng nếu lần này ông ta không đích thân ra tay để cân bằng lại quyền lực thì bản thân ông ta có thể bị kẻ khác cướp mất địa vị.
Trước đây ông cụ Trịnh vô cùng yêu thích Trịnh Chí Dụng, ông ta thấy Trịnh Chí Dụng chính là người thừa kế thích hợp nhất của mình. Nhưng tới ngày hôm nay, khi nhận ra bản thân có thể bị lật đổ, thậm chí mất đi cái ghế tổng giám đốc, trở thành một ông già trăm tuổi vô dụng, bất tài thì ông ta cũng cảm thấy khá hoảng hốt.
Nhưng dẫu sao sau ngần ấy kinh nghiệm, ông ta cũng có thể được coi là một người có chức có quyền nên giờ phút này biểu hiện của ông ta cũng không có gì khác thường cả.
Ngưng mắt nhìn dã tâm đang sôi trào của người nhà họ Trịnh, ông cụ Trịnh hít sâu một hơi rồi mới mở miệng nói: “Chắc mọi người đều đã nghe những tin tức được truyền ra ngoài thời gian gần đây rồi. Nhờ có thể tử họ Bùi nâng đỡ nên nhà họ Trịnh chúng ta cũng sẽ nằm trong số những nguồn lực được hợp nhất để thành lập một công ty mới, hơn nữa còn chịu trách nhiệm phát triển dự án khu du lịch núi Bạch Vân. Có thể nói, chỉ cần dự án này thành công thì nhà họ Trịnh chúng ta có thể nhảy một bước lớn, biến thành một dòng họ bậc nhất ở Dương Thành”
“Ngoài ra còn một tin đồn nữa, chắc mọi người cũng đã nghe rồi. Đó chính là thế tử họ Bùi đang chuẩn bị tuyển chọn một vị tổng giám đốc mới từ nhà họ Trịnh chúng ta để giao quyền điều hành công ty mới… Không biết trong số những người đang có mặt ở đây, có người nào muốn tiếp nhận vị trí tổng giám đốc này không?”
Nói đến đó, mặc dù trên mặt ông cụ Trịnh là một nụ cười nhưng trong đáy mắt ông ta lại tràn ngập vẻ lạnh lẽo.
Trong đám người này thì Trịnh Chí Dụng là người hiểu ông cụ Trịnh nhất, anh ta đứng lên rồi mỉm cười nói: “Ông nội, bất kể là tổng giám đốc mới hay cũ thì chắc chắn vị trí đó chỉ có thể là của ông thôi ạ
“Cháu sẽ tiếp tục làm tốt vị trí của mình, phụ giúp ông thành mọi công việc kinh doanh của công ty mới”
“Ông chính là ngọn đèn soi đường chỉ lối cho người nhà họ Trịnh chúng ta, chỉ có ông thì nhà họ Trịnh mới là nhà họ Trịnh thôi ạ. . đam mỹ hài
Trịnh Chí Dụng nói bằng tất cả sự nhiệt huyết và trào dâng của mình.
Không phải anh ta không muốn tranh cái ghế tổng giám đốc đó mà bởi vì anh ta hiểu rõ, tám mươi phần trăm vị trí tổng giám đốc đó sẽ rơi vào tay một cô gái mà thế tử họ Bùi nhắm trúng. Mà một khi đã như thế thì nỗ lực bao nhiêu năm qua của anh ta cũng sẽ uổng phí hết cả.
Nên trước mắt, biện pháp tốt nhất chính là lái suy nghĩ của mọi người theo một hướng, chính là chỉ có ông cụ Trịnh mới có thể ngồi lên cái ghế tổng giám đốc đó, ngoài ra những kẻ khác hoàn toàn không có tư cách này.
Nghe Trịnh Chí Dụng nói thế thì trên mặt ông cụ Trịnh tràn ngập nụ cười vui vẻ. Đúng là cháu trai ruột của mình, mình nuôi dạy nó cũng không hoài công phí sức mà.
/4183
|