Trịnh Tuyết Dương lấy tay đỡ trán của mình, đăm chiêu ủ dột.
Bùi Nguyên Minh an ủi nói: “Tuyết Dương, chuyện này cũng đâu phải là chuyện lớn gì đâu? Bây giờ người năm quyền nhà chúng ta cũng phải là ông cụ, mà là là Công ty đầu tư Bùi Thị mà” “Dựa theo quan hệ của em và thư ký Vân, một khi em bị công ty sa thải không lý do, nhật định sẽ không chịu để yên đâu.” Trịnh Tuyết Dương trừng mắt lườm anh một cái, nói: “Sao lại thế được? Mặc dù công ty đầu tư Bùi Thị cầm trong tay năm mươi phần trăm cổ phần của nhà họ Trịnh, nhưng công ty nhà họ Trịnh chỉ là một ngôi miếu nhỏ, vị Phật lớn như vậy làm sao thèm quan tâm?”
Bùi Nguyễn Minh lắc đầu: “Ai nói vậy chứ? Hôm nay không phải em đã gặp được thư ký Vân rồi Lao?”
“Cô ấy không phải là còn mời em đến dự lễ khánh thành của tập đoàn Thiện Nhân hay sao?”
“Đến lúc đó, em không đại diện nhà họ Trịnh mà đi, thì còn ai có tư cách đi nữa?”
“Bây giờ nhà họ Trịnh được xem như là xí nghiệp mà công ty đầu tư Bùi Thị đã góp vốn, nếu như không đi tham gia lễ khánh thành tập đoàn Thiện Nhân, người ta sẽ tức giận mà đuối nhà họ Trịnh đi chỉ bằng một câu nói mà thôi!”
“Vì vậy em cứ yên tâm đi, nhà họ Trịnh không thể thiểu em, cũng không thiếu được nhà chúng ta.” Vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương đầy chán nản, cô hiểu rõ Bùi Nguyên Minh đang lo lắng cho mình, nên an ủi mình mà thôi.
Bùi Nguyên Minh không nói gì chỉ gửi cho Hạ Vân một tin nhắn, Ngày hôm sau.
Ông cụ Trịnh vừa thức dậy, liền nhận được điện thoại của tập đoàn Thiện Nhân gọi đến. Đến lúc này ông cụ Trịnh mới biết được tập đoàn Thiện Nhân là do Thế Tử Minh thành lập, còn tổng giám đốc mới của công ty đầu tư Bui Thị ở thành phố Hải Dương cũng là Thế Tử Minh.
Vì vậy, năm mươi phần trăm cổ phần của nhà họ Trịnh đã được đứng tên Tập đoàn Thiện Nhân, Bây giờ, công ty nhà họ Trịnh được xem như là xí nghiệp của tập đoàn Thiện Nhân đầu tư, từ góc độ này mà nói, nhà họ Trịnh cũng miễn cưỡng được xem như là chi nhánh của tập đoàn Thiện Nhân.
Bây giờ người ta gọi điện thoại đến là để bả người phụ trách hiện tại của nhà họ Trịnh đi tham gia lễ khánh thành của tập đoàn Thiện Nhân.
Ông cụ Trịnh vừa lo vừa sợ.
Hai ngày nay ông ta đã biết được Thế Tử Minh là nhân vật như thể nào.
Cũng hiểu được, tại sao ngày hôm đó người ta lại đồng ý đến tham gia lễ khánh thành nhà họ Trịnh.
Mà bây giờ nhà họ Trịnh có tư cách đến tham gia lễ khánh thành của tập đoàn Thiện Nhân, là một chuyện rất là tốt! Không những có thể mở rộng quan hệ, sau này còn có thể mượn danh tập đoàn Thiện Nhân, thay công ty mới của nhà họ Trịnh để thu hút tài nguyên, Vừa nghĩ như vậy, ông cụ Trịnh xúc động đến nỗi cả người run rẩy.
Không ngờ ở Dương Thành, nhà họ Trịnh lại có thể phát triển đến giai đoạn thứ hai sớm như vậy.
Ông cụ Trịnh triệu tập toàn bộ người nhà họ Trịnh ở Dương Thành, tuyên bố tin tốt này. Thế Tử Minh chính là tổng giám đốc mới của công ty đầu tư Bùi Thị!”
“Sau này Tập đoàn Thiện Nhân chính là ông chủ lớn của chúng ta rồi!”
Hai tin tức này có chút làm rung động lòng người.
Nhưng mà so với sự kháng cự lúc trước thi nhà họ Trịnh lại cám thấy tự hào nhiều hơn.
Có thể xây dựng quan hệ với Thế Tử Minh, thì cho dù là quan hệ cách xa vạn dặm đi nữa thì làm gì Dương Thành cũng đều rất thuận lợi! Ông cụ Trịnh ngồi trên ghế sô pha, trầm giọng nói: “Mọi người, lễ khánh thành lần này, nhà họ Trịnh chúng ta cần chọn ra một đại diện, chịu trách nhiệm thiết lập quan hệ với tập đoàn Thiện Nhân, tốt nhất là bám được vào danh tiếng tập đoàn Thiện Nhân, đế lấy được mấy hạng mục, không biết ai có mong muốn giữ chức vụ này không?”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau.
Chức vụ này nói vô cùng dễ nghe, gọi là xác lập quan hệ với tập đoàn Thiện Nhân, Nhưng vấn đề là, tập đoàn Thiện Nhân đang nấm trong tay năm mươi phần trăm cổ phần nhà họ Trịnh.
Đi xác lập quan hệ với tập đoàn Thiện Nhân không phải là đi cầu ông cáo bà hay sao? Hơn nữa, còn muốn được hạng mục về? Làm sao có thể? Một dòng họ nhỏ như nhà họ Trịnh, cho dù là tập đoàn Thiện Nhân nằm cổ phần khổng chế, cũng không thể vượt mặt được các dòng họ lớn ở Dương Thành.
Nói đơn giản thì đây là công việc làm thì nhiều mà được thì ít, Chuyện như thế này, không có ai có mặt ở đó đồng ý.
Đôi mặt Trịnh Chí Dụng di chuyển, lập tức nói: “Ông nội, nếu như biết được Tập đoàn Thiện Nhân chính là Công ty đầu tư Bùi Thị, con cảm thấy là để Trịnh Tuyết Dương đảm nhiệm việc đại diện này là thích hợp nhất rõi!”
Bùi Nguyên Minh an ủi nói: “Tuyết Dương, chuyện này cũng đâu phải là chuyện lớn gì đâu? Bây giờ người năm quyền nhà chúng ta cũng phải là ông cụ, mà là là Công ty đầu tư Bùi Thị mà” “Dựa theo quan hệ của em và thư ký Vân, một khi em bị công ty sa thải không lý do, nhật định sẽ không chịu để yên đâu.” Trịnh Tuyết Dương trừng mắt lườm anh một cái, nói: “Sao lại thế được? Mặc dù công ty đầu tư Bùi Thị cầm trong tay năm mươi phần trăm cổ phần của nhà họ Trịnh, nhưng công ty nhà họ Trịnh chỉ là một ngôi miếu nhỏ, vị Phật lớn như vậy làm sao thèm quan tâm?”
Bùi Nguyễn Minh lắc đầu: “Ai nói vậy chứ? Hôm nay không phải em đã gặp được thư ký Vân rồi Lao?”
“Cô ấy không phải là còn mời em đến dự lễ khánh thành của tập đoàn Thiện Nhân hay sao?”
“Đến lúc đó, em không đại diện nhà họ Trịnh mà đi, thì còn ai có tư cách đi nữa?”
“Bây giờ nhà họ Trịnh được xem như là xí nghiệp mà công ty đầu tư Bùi Thị đã góp vốn, nếu như không đi tham gia lễ khánh thành tập đoàn Thiện Nhân, người ta sẽ tức giận mà đuối nhà họ Trịnh đi chỉ bằng một câu nói mà thôi!”
“Vì vậy em cứ yên tâm đi, nhà họ Trịnh không thể thiểu em, cũng không thiếu được nhà chúng ta.” Vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương đầy chán nản, cô hiểu rõ Bùi Nguyên Minh đang lo lắng cho mình, nên an ủi mình mà thôi.
Bùi Nguyên Minh không nói gì chỉ gửi cho Hạ Vân một tin nhắn, Ngày hôm sau.
Ông cụ Trịnh vừa thức dậy, liền nhận được điện thoại của tập đoàn Thiện Nhân gọi đến. Đến lúc này ông cụ Trịnh mới biết được tập đoàn Thiện Nhân là do Thế Tử Minh thành lập, còn tổng giám đốc mới của công ty đầu tư Bui Thị ở thành phố Hải Dương cũng là Thế Tử Minh.
Vì vậy, năm mươi phần trăm cổ phần của nhà họ Trịnh đã được đứng tên Tập đoàn Thiện Nhân, Bây giờ, công ty nhà họ Trịnh được xem như là xí nghiệp của tập đoàn Thiện Nhân đầu tư, từ góc độ này mà nói, nhà họ Trịnh cũng miễn cưỡng được xem như là chi nhánh của tập đoàn Thiện Nhân.
Bây giờ người ta gọi điện thoại đến là để bả người phụ trách hiện tại của nhà họ Trịnh đi tham gia lễ khánh thành của tập đoàn Thiện Nhân.
Ông cụ Trịnh vừa lo vừa sợ.
Hai ngày nay ông ta đã biết được Thế Tử Minh là nhân vật như thể nào.
Cũng hiểu được, tại sao ngày hôm đó người ta lại đồng ý đến tham gia lễ khánh thành nhà họ Trịnh.
Mà bây giờ nhà họ Trịnh có tư cách đến tham gia lễ khánh thành của tập đoàn Thiện Nhân, là một chuyện rất là tốt! Không những có thể mở rộng quan hệ, sau này còn có thể mượn danh tập đoàn Thiện Nhân, thay công ty mới của nhà họ Trịnh để thu hút tài nguyên, Vừa nghĩ như vậy, ông cụ Trịnh xúc động đến nỗi cả người run rẩy.
Không ngờ ở Dương Thành, nhà họ Trịnh lại có thể phát triển đến giai đoạn thứ hai sớm như vậy.
Ông cụ Trịnh triệu tập toàn bộ người nhà họ Trịnh ở Dương Thành, tuyên bố tin tốt này. Thế Tử Minh chính là tổng giám đốc mới của công ty đầu tư Bùi Thị!”
“Sau này Tập đoàn Thiện Nhân chính là ông chủ lớn của chúng ta rồi!”
Hai tin tức này có chút làm rung động lòng người.
Nhưng mà so với sự kháng cự lúc trước thi nhà họ Trịnh lại cám thấy tự hào nhiều hơn.
Có thể xây dựng quan hệ với Thế Tử Minh, thì cho dù là quan hệ cách xa vạn dặm đi nữa thì làm gì Dương Thành cũng đều rất thuận lợi! Ông cụ Trịnh ngồi trên ghế sô pha, trầm giọng nói: “Mọi người, lễ khánh thành lần này, nhà họ Trịnh chúng ta cần chọn ra một đại diện, chịu trách nhiệm thiết lập quan hệ với tập đoàn Thiện Nhân, tốt nhất là bám được vào danh tiếng tập đoàn Thiện Nhân, đế lấy được mấy hạng mục, không biết ai có mong muốn giữ chức vụ này không?”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau.
Chức vụ này nói vô cùng dễ nghe, gọi là xác lập quan hệ với tập đoàn Thiện Nhân, Nhưng vấn đề là, tập đoàn Thiện Nhân đang nấm trong tay năm mươi phần trăm cổ phần nhà họ Trịnh.
Đi xác lập quan hệ với tập đoàn Thiện Nhân không phải là đi cầu ông cáo bà hay sao? Hơn nữa, còn muốn được hạng mục về? Làm sao có thể? Một dòng họ nhỏ như nhà họ Trịnh, cho dù là tập đoàn Thiện Nhân nằm cổ phần khổng chế, cũng không thể vượt mặt được các dòng họ lớn ở Dương Thành.
Nói đơn giản thì đây là công việc làm thì nhiều mà được thì ít, Chuyện như thế này, không có ai có mặt ở đó đồng ý.
Đôi mặt Trịnh Chí Dụng di chuyển, lập tức nói: “Ông nội, nếu như biết được Tập đoàn Thiện Nhân chính là Công ty đầu tư Bùi Thị, con cảm thấy là để Trịnh Tuyết Dương đảm nhiệm việc đại diện này là thích hợp nhất rõi!”
/4183
|