Sau khi cả nhà đoàn tụ, Meilya vẫn nắm chặt tay Lola không chịu buông, chỉ sợ bỏ ra là nữ nhi sẽ lại tan biến mất.
Lão cha vợ tinh linh vương đi tới bên cạnh Trần Duệ, dùng sức vỗ vai hắn: “Ngươi rất khá, rất khá!”
Trần Duệ giờ mới chú ý, không ngờ thực lực của lão đã lên tới bán thần. Trên thực tế, Greenspan đã đạt tới thực lực bán thần từ hơn hai vạn năm trước, chỉ là bởi vì tinh linh tộc xuất hiện nguy cơ tồn vong, vì phong ấn nguyền rủa tự nhiên chi thụ của tinh linh tộc Phỉ Thúy Lâm Hải, Greenspan đã trả giá bằng việc hạ giai và sinh mạng của mình. Nếu như không phải sau đó Meiliya thi triển bí thuật cùng hưởng sinh mệnh, vị tinh linh vương này đã vẫn lạc rồi.
Nói Greenspan “tấn cấp” lên bán thần, không bằng nói là “phục hồi”, trong đó còn có công lao to đùng của đám bảo vật mà Trần Duệ “hiếu kính”. Chỉ là lão cha vợ này đang kích động, dường như không khống chế được lực đạo, tý nữa thì vỗ gãy xương bả vai của con rể.
“Mẹ, đây là Pagliuca, đây là Luobei, còn có… Đâu Đâu, bọn họ đều là bằng hữu tốt nhất của con.”
Mắt Meiliya sáng lên, trước kia Lola một thân một mình, chỉ vùi đầu thí nghiệm và tu hành, vốn vẫn không có bằng hữu, không ngờ bây giờ lại kết giao mấy “bằng hữu tốt”. Đôi nam nữ kia hẳn là long tộc, còn cái củ hành tây cấp quốc độ kia hơi bị quái dị… Luobei lôi kéo Pagliuca hành lễ với vợ chồng Meiliya, độc long đại gia có vẻ hơi luống cuống, ban đầu hắn và Lola là kẻ đối đầu, ai cũng không ngờ, hai người giờ lại hóa địch thành bạn, trở thành bằng hữu chân chính.
Cuối cùng ánh mắt Meiliya nhìn tới Isabella, tuy rằng không nhìn được cảnh Trần Duệ dắt tay Isabella trước đó nhưng đại trưởng lão tiên nữ long bằng bản năng vẫn cảm giác được sự “uy hiếp” của nữ nhân đầy mỵ lực này đối với con gái, cảnh giác hỏi: “Còn vị tiểu thư này thì sao?”
Đối mặt với mẫu thân Lola, dù là Isabella cũng không khỏi thấp thỏm trong lòng.
“Isabella, một trong những nữ nhân… của hắn.” Ngữ khí trả lời của Lola đã trở nên quái dị, chẳng qua tiên nữ long tiểu thư lập tức kéo tay Isabella, bồi thêm câu nữa: “Isa là tỷ muội tốt của con, cũng là người nhà 'thân mật nhất' của con ở 'nơi đó'."
Cách dùng từ và xưng hô của Lola làm Meliya và Greenspan thập phần kinh ngạc, vợ chồng hai người nhanh chóng trao đổi một ánh mắt, khẽ gật đầu.
Isabella cảm kích nhìn Lola một cái, cung kính thi lễ với Meiliya: “Meiliya đại nhân.”
“Không cần câu nệ như thế, Isa, con đã là tỷ muội của Lola, vậy thì cũng là người nhà của chúng ta, gọi ta là dì đi.”
“Dì Meiliya.”
Trần Duệ thầm thở phào một hơi: “Dì Meiliya, chúng ta qua bên kia ngồi đi.”
“Ngươi thì phải gọi Meiliya đại nhân!” Nhạc mẫu đại nhân bất mãn trừng mắt nhìn thằng con rể chân đạp vài thuyền một cái, lại cười với Isabella, đi tới thân thiện kéo nàng và tiên nữ long tiểu thư tới một bên nói chuyện.
Trần Duệ câm nín một trận, nghe trộm được nhạc mẫu đại nhân hỏi mấy câu dạng như “mấy con rốt cuộc có bao nhiêu tỷ muội”, không khỏi âm thầm kêu khổ, đối mắt với nhạc phụ đại nhân bên cạnh, chột dạ cười ngu vài tiếng, vội vàng giải thích.
Phí sức giải thích nửa ngày, tinh linh vương dường như chẳng nghe lọt câu nào, hỏi lại một câu: “Ngươi nói cái gì?”
Trần Duệ: "…"
Quả nhiên, cha nào thì con nấy nha.
Độc long đại gia đang xem náo nhiệt bên cạnh ra vẻ cười trên nỗi đau của người khác, biểu tình đúng kiểu “ngươi cũng có ngày hôm nay”. Chỉ có đại gia thật đẹp trai chẳng hiểu gì là cao hứng gật đầu lia lịa, đúng là vô tri hạnh phúc nhất mà.
Bao lâu mới gặp lại, người một nhà có vẻ nói mãi không hết chuyện.
“Bảo bối, thì ra con đã trải qua nhiều chuyện như vậy, dù thế nào thì cũng đừng rời xa chúng ta nữa.” Greenspan sủng nịch nhìn vào con gái bên người Trần Duệ: “Con muốn đi đâu, cha mẹ sẽ đi cùng với con!”
Thanh âm câu sau có vẻ hơi lớn, Gro Elias nơi xa chầm chậm đi tới: “Greenspan, ngươi có thể đi, nhưng Meiliya thì không thể.”
Meiliya hơi nhíu mày, Greenspan người lạnh nói: “Một nhà chúng ta muốn đi đâu thì đi! Loại người ngoài như ngươi có tư cách gì mà sủa!”
Gro Elias không để ý tới tinh linh vương, đi tới trước mặt Meiliya: “Meiliya, chúng ta trở về Long cốc thôi, trưởng lão hội sẽ nhanh chóng triệu tập, lúc này ngươi quyết không được rời khỏi.”
Greenspan nhảy dựng lên, tương phản hoàn toàn với vẻ mặt ưu nhã giả câm giả điếc, chửi ầm lên: “Gro Elias! Meiliya là thê tử của ta, về cùng ngươi cái rắm à, cút xa ra cho ta!”
Trần Duệ đã sớm nhận ra vị trưởng lão long tộc này với tinh linh vương như có gì không ổn. Lúc này, Lola nói thầm vào tai hắn: “Gro Elias thúc thúc và mẹ có cùng một lão sư, cũng là người theo đuổi mẹ năm đó…”
Hóa ra là thế! Trần Duệ lộ ra thần sắc chợt hiểu, không trách được tên Gro Elias ít mồm như tự kỷ này vừa đến trước mặt Meiliya đã lắm mồm hẳn, cũng không trách được lão nhạc phụ cay cú như thế.
“Greenspan!” Gro Elias trầm giọng quát: “Ngươi muốn cho Meiliya sa vào khốn cảnh hay sao?”
Tinh linh vương không để ý, hừ lạnh nói: “Không phải vị trí đại trưởng lão hay sao? Ai thích thì cứ làm! Nhiều năm như vậy rồi, ta đã nhìn đến phát chán cái việc đấu đá không ra gì trong Long cốc rồi! Hiện tại đã tìm được nữ nhi của chúng ta, cũng chẳng còn gì tiếc nuối. Long cốc… không được nữa thì phắn! Cả nhà chúng ta trở về Phỉ Thúy Lâm Hải!”
“Ngươi cũng nghĩ như vậy sao? Meiliya!” Gro Elias nhìn thẳng Meiliya.
“Greenspan.” Meiliya không trả lời trực tiếp mà lại giữ chặt tay Greenspan, ánh mắt ôn nhu vô cùng: “Còn nhớ lúc trước chàng liều chết đuổi tới Phỉ Thúy Lâm Hải không? Ta, cũng có trách nhiệm không thể dứt bỏ.
Tinh linh vương dần bình tĩnh lại, nắm chặt bàn tay ấm áp của thê tử, không biết nói gì.
Lúc này Meiliya mới nhìn Gro Elias: “Ta chưa bao giờ quên mất lời nhắc nhở của lão sư trước khi lâm chung và cả trách nhiệm của mình. Nhưng trưởng lão hội lần này, Stanwell đã ấp ủ quá lâu, huống hồ sau lưng còn có Long Hoàng bệ hạ thầm ủng hộ, chỉ sợ ta sẽ rất khó đối phó được hắn. Đến lúc đó không chỉ vị trí trưởng lão này không giữ được, thậm chí còn có thể bị khu trục ra khỏi Long cốc.”
“Nếu như ngươi đi, còn có một tia cơ hội, nếu như ngươi không tham gia, vậy thì ngay cả cơ hội cũng không có!” Gro Elias xiết chặt nắm tay.
“Ta không nói rằng không tham gia trưởng lão hội lần này, ta sẽ cố hết sức tranh thủ.” Meiliya gật gật đầu, đưa cho Trần Duệ một quả thông tấn cầu: “Richard, cầm lấy đi.”
Do ở nơi này có rất nhiều người ngoài, Meiliya và Greenspan vẫn luôn chú ý tới xưng hô với Trần Duệ: “Ngươi trước hết cùng Lola, Isabella, còn có những bằng hữu này ở lại đảo Bạo Phong, chờ ta giải quyết xong một số sự tình sẽ lập tức liên hệ với ngươi.”
“Không, Meiliya, Lola hẳn là phải cùng về với ngươi.”
Một câu kia của Gro Elias đã triệt để làm tinh linh vương nổi giận, trong tay hiện ra hai thanh tế kiếm hẹp dài, nháy mắt đã tới trước Gro Elias, thân thể hiện vô số trọng ảnh, kiếm quang hóa thành những dải lụa đầy trời, bẳn thẳng tới.
Trọng ảnh và dải lụa bỗng dưng tan biến, chỉ thấy hai thanh tế kiếm màu đạm lam xuyên qua hai vai Gro Elias, máu tươi nhanh chóng nhuộm đỏ quần áo nhưng mà Greenspan đang nắm kiếm lại lộ ra thần sắc kinh ngạc. Mặc dù Greenspan kiếm thuật siêu phàm, năm đó đã là bán thần nhưng rốt cục cũng là mới trở lại cấp không lâu, mà Gro Elias đã là người mạnh nhất tộc thánh long, thực lực đã tiếp cận bán thần trung đoạn, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, tỷ lệ thắng thua hai bên chỉ là năm năm, ai muốn chiến thắng cũng không dễ dàng.
Sở dĩ Greenspan đánh trúng, hoàn toàn là vì Gro Elias không tránh né.
“Gro Elias!” Meiliya cũng kinh hô.
Gro Elias lần này không nhìn Meiliya, nhìn chằm chằm vào Greenspan còn đang kinh ngạc: “Ngươi có biết Lola xuất sắc thế nào không? Thực lực quốc độ đỉnh phong, chiến thắng Bearing. Không chỉ là Bearing, ở đồng giai, nàng không có đối thủ, cho dù ngươi trước khi tấn cấp cũng vậy mà thôi! Thậm chí nàng có thể lông tóc nguyên vẹn tiếp một trọng kích mà ta dùng cảnh giới bán thần phát ra! Nàng là thiên tài trác tuyệt nhất trong bao nhiêu năm qua của Long cốc!”
Greenspan và Meiliya sau khi thấy được Lola toàn bộ thân tâm đều đặt trên người con gái, căn bản không để ý thứ gì khác. Nghe được Gro Elias nói xong, mới biết được trước khi hai người tới, nơi này đã phát sinh cái gì.
Lola bảo bối, đánh bại Bearing?
Còn tiếp nhận một đòn của Gro Elias?
“Ngươi hẳn nên hiểu rõ, một thiên tài như vậy có ý nghĩa thế nào với Long cốc. Tuy rằng Paergelisi bệ hạ thầm ủng hộ Stanwell, muốn triệt để khống chế trưởng lão hội. Nhưng nếu so sánh với tương lai của cả long cốc, ngài có vẻ coi trọng điều sau hơn. Có Lola ở đây, Meiliya có được vốn liếng để ứng đối với trưởng lão hội kia. Cho dù không đảm nhiệm chức đại trưởng lão, ít nhất cũng không bị trục xuất. Greenspan, ngươi là chồng của Meiliya, ngươi kiên trì muốn dẫn nàng và Lola rời đi, ta không có tư cách ngăn trở nhưng ngươi có đứng ở góc độ của Meiliya mà suy nghĩ chưa? Ta chỉ hỏi ngươi một câu, năm đó ngươi gặp chuyện phải rời khỏi Phỉ Thúy Lâm Hải, nhưng đã bao giờ thực sự vứt bỏ tinh linh tộc chưa?”
Greenspan im lặng không nói, năm đó hắn vứt bỏ tinh linh nữ hoàng rồi tuyên bố chọn lựa Meiliya, cuối cùng bị tinh linh tộc ruồng bỏ, buồn rầu rời khỏi Phỉ Thúy Lâm Hải. Nhưng vào thời khắc mà tinh linh tộc gặp phải tình huống sinh tử tồn vong, Greenspan lại bỏ qua hết hiềm khích trước kia, liên thủ với Meiliya xông vào Lâm Hải, đánh chết đọa lạc tinh linh, không tiếc hy sinh sinh mạng và lực lượng để phong ấn chặt Tự Nhiên chi thụ. Nếu như nói hắn vứt bỏ tinh linh tộc, vậy thì chỉ là lừa mình dối người. Thật giống với Meiliya nói trước đó, nàng cũng có trách nhiệm không thể dứt bỏ được.
Trên tế kiếm phát ra lam quang cường liệt, cũng không phải để sát thương kẻ địch, mà là trị liệu. Trong chớp mắt, hai thanh tế kiếm đã tan biến, vết thương của Gro Elias đã ngừng chảy máu, bắt đầu nhanh chóng khôi phục lại. Đương nhiên, đây chỉ là mặt ngoài mà thôi, chẳng qua thánh long có lực phục hồi cường đại, chỉ cần điều dưỡng vài ngày là có thể khỏi hẳn.
Hành động của tinh linh vương không nghi ngờ gì chính là đồng ý với Gro Elias, lúc này Meiliya mở miệng: “Ta là ta, Lola là Lola. Con gái ta không phải là tiền vốn tiền cược gì, ta sẽ không vì chuyện của mình mà để nữ nhi bị trói buộc.”
Hôn sự của Lola và Kaeru lúc trước có sự thúc đẩy của long hoàng Paergelisi, Bearing lúc đó là người ủng hộ Paergelisi lớn nhất, mà Meiliaya lại có uy tín cực cao trong trưởng lão hội. Thông qua đám hỏi này, long hoàng có thể tiến một bước thống nhất và củng cố lực thống trị khi mới đăng cơ. Nhưng chuyện này cũng dẫn tới sự phản kháng của Lola, kết quả vừa đi đã là hai vạn năm.
Cho nên, hiện tại dù thế nào thì Meiliya cũng không để cho nữ nhi tiến vào cái vòng nước xoáy tranh đoạt của Long cốc này.
Gro Elias cười khổ nói: “Meiliya, ta cũng không phải muốn trói buộc Lola, ngược lại, chỉ cần nàng có thể bày ra thực lực và giá trị của mình, ngược lại càng có thể tùy tâm sở dục. Huống hồ con rể ngươi chiến đấu với ta, không cẩn thận phá hủy đi khu vực thí luyện của Long tộc. Hợp tác với đảo Bạo Phong đã làm cho trưởng lão hội bất mãn, may mà những Long tộc tham dự thí luyện đều cảm thấy hứng thú với loại thí luyện này. Hiện nay khu vực thí luyện bị hủy, chỉ sợ đã tệ còn tệ thêm nữa.”
“Ngươi không cần nói nhiều, Gro Elias, ta đã quyết định rồi.” Meiliya cực kỳ kiên quyết.
“Mẹ, chờ một chút.” Lola mở miệng: “Con cùng về với mẹ.”
“Không được!” Meiliya và Greenspan đồng thanh nói.
“Dì Meiliya, chú Greenspan, nghe con nói hai câu đi.” Thanh âm của Trần Duệ vang lên: “Đầu tiên, con muốn nói là… có lẽ trong mắt hai người, Lola còn là cô bé con cần tránh sau lưng cha mẹ nhưng trên thực tế, con gái của hai người đã trưởng thành rồi. Nàng cũng có quyền lựa chọn và đảm đương, con cảm thấy lựa chọn của nàng là chính xác nhất, cho nên con ủng hộ nàng. Con sẽ đi theo nàng cùng về Long cốc.”
Lola nhìn Trần Duệ một cái, con ngươi sau kính mắt đã ánh lên tình ý không cần che giấu.
“Không, các con…”
“Meiliya, Richard nói không sai, con gái thật sự đã trưởng thành.” Tinh ling vương ngăn cản lời thê tử: “Chúng ta là người một nhà, không cần biết là chuyện gì, chúng ta đều cùng nhau đối mặt.”
Meiliya trầm mặt thật lâu, cuối cùng chậm rãi gật đầu: “Được, vậy chúng ta sẽ cùng trở về. Ta cũng muốn nhìn, Stanwell có thể gây nên sóng gió gì.”
“Đây mới là Meiliya của ta.” Tinh linh vương đối mắt với Meiliya một cái, hào khí bừng bừng: “Nếu không được thì lại quậy tưng bừng một trận, giống như hồi trước ở Phỉ Thúy Lâm Hải vậy!”
“Ta cũng đi.” Isabella nói nhỏ một câu, nắm chặt tay Lola.
“Náo nhiệt rứa sao thiếu được hai cái mạng bổn đại gia?” Độc long đại gia ôm eo nhỏ của Betty tiểu thư, nhếch miệng khẽ cười. Thật đẹp trai đại gia đồng dạng nhảy tưng tưng lên, biểu thị nguyện ý đi Long cốc bóp vài quả hồng mềm.
“Rất tốt.” Greenspan không khách khí gì thêm, chỉ gật gật đầu. Con gái nói không sai, quả nhiên là bằng hữu tốt.
“Nếu đã như vậy…” Gro Elias nói một câu rồi quay đầu đi thẳng: “Các người phải nắm chặt thời gian hồi phục lại khu thí luyện này, chí ít cũng phải miễn cưỡng khôi phục công năng trước khi trưởng lão hội triệu tập.”
“Hừ!” Greenspan liếc bóng lưng Gro Elias một cái: “Tên này tuy rằng đáng ghét nhưng đề nghị này cũng không sai. Richard, chúng ta nắm chặt thời gian thôi.”
“Không cần.” Trần Duệ nở một nụ cười như đã tính trước: “Nếu như Stanwell kia muốn mượn điểm này chèn ép dì Meiliya, con nắm chắc mười phần cho hắn tự tát vào mõm mình. Thừa dịp hiện giờ còn thời gian, chúng ta xây dựng một cái cổng truyền tống hai chiều lâu dài thôi. Tin rằng sau trưởng lão hội lần ngày, đảo Bạo Phong sẽ trở thành đồng bọn không thể thiếu của cả Long cốc.”
Meiliya và Greenspan đều gặp qua năng lực của Trần Duệ, thấy hắn tự tin như vậy, ánh mắt không khỏi sáng lên.
“Hắn nói có thể làm được thì nhất định có thể làm được.” Lola bổ sung một câu, Isabella cũng gật đầu đồng ý.
“Tên gia hỏa này tuy rằng giảo hoạt vô sỉ, nhưng năng lực dọa người kia cũng không phải là nói chơi.” Độc long đại gia bồi thêm một câu.
“Chủ nhân, thật – đẹp – trai!
Lão cha vợ tinh linh vương đi tới bên cạnh Trần Duệ, dùng sức vỗ vai hắn: “Ngươi rất khá, rất khá!”
Trần Duệ giờ mới chú ý, không ngờ thực lực của lão đã lên tới bán thần. Trên thực tế, Greenspan đã đạt tới thực lực bán thần từ hơn hai vạn năm trước, chỉ là bởi vì tinh linh tộc xuất hiện nguy cơ tồn vong, vì phong ấn nguyền rủa tự nhiên chi thụ của tinh linh tộc Phỉ Thúy Lâm Hải, Greenspan đã trả giá bằng việc hạ giai và sinh mạng của mình. Nếu như không phải sau đó Meiliya thi triển bí thuật cùng hưởng sinh mệnh, vị tinh linh vương này đã vẫn lạc rồi.
Nói Greenspan “tấn cấp” lên bán thần, không bằng nói là “phục hồi”, trong đó còn có công lao to đùng của đám bảo vật mà Trần Duệ “hiếu kính”. Chỉ là lão cha vợ này đang kích động, dường như không khống chế được lực đạo, tý nữa thì vỗ gãy xương bả vai của con rể.
“Mẹ, đây là Pagliuca, đây là Luobei, còn có… Đâu Đâu, bọn họ đều là bằng hữu tốt nhất của con.”
Mắt Meiliya sáng lên, trước kia Lola một thân một mình, chỉ vùi đầu thí nghiệm và tu hành, vốn vẫn không có bằng hữu, không ngờ bây giờ lại kết giao mấy “bằng hữu tốt”. Đôi nam nữ kia hẳn là long tộc, còn cái củ hành tây cấp quốc độ kia hơi bị quái dị… Luobei lôi kéo Pagliuca hành lễ với vợ chồng Meiliya, độc long đại gia có vẻ hơi luống cuống, ban đầu hắn và Lola là kẻ đối đầu, ai cũng không ngờ, hai người giờ lại hóa địch thành bạn, trở thành bằng hữu chân chính.
Cuối cùng ánh mắt Meiliya nhìn tới Isabella, tuy rằng không nhìn được cảnh Trần Duệ dắt tay Isabella trước đó nhưng đại trưởng lão tiên nữ long bằng bản năng vẫn cảm giác được sự “uy hiếp” của nữ nhân đầy mỵ lực này đối với con gái, cảnh giác hỏi: “Còn vị tiểu thư này thì sao?”
Đối mặt với mẫu thân Lola, dù là Isabella cũng không khỏi thấp thỏm trong lòng.
“Isabella, một trong những nữ nhân… của hắn.” Ngữ khí trả lời của Lola đã trở nên quái dị, chẳng qua tiên nữ long tiểu thư lập tức kéo tay Isabella, bồi thêm câu nữa: “Isa là tỷ muội tốt của con, cũng là người nhà 'thân mật nhất' của con ở 'nơi đó'."
Cách dùng từ và xưng hô của Lola làm Meliya và Greenspan thập phần kinh ngạc, vợ chồng hai người nhanh chóng trao đổi một ánh mắt, khẽ gật đầu.
Isabella cảm kích nhìn Lola một cái, cung kính thi lễ với Meiliya: “Meiliya đại nhân.”
“Không cần câu nệ như thế, Isa, con đã là tỷ muội của Lola, vậy thì cũng là người nhà của chúng ta, gọi ta là dì đi.”
“Dì Meiliya.”
Trần Duệ thầm thở phào một hơi: “Dì Meiliya, chúng ta qua bên kia ngồi đi.”
“Ngươi thì phải gọi Meiliya đại nhân!” Nhạc mẫu đại nhân bất mãn trừng mắt nhìn thằng con rể chân đạp vài thuyền một cái, lại cười với Isabella, đi tới thân thiện kéo nàng và tiên nữ long tiểu thư tới một bên nói chuyện.
Trần Duệ câm nín một trận, nghe trộm được nhạc mẫu đại nhân hỏi mấy câu dạng như “mấy con rốt cuộc có bao nhiêu tỷ muội”, không khỏi âm thầm kêu khổ, đối mắt với nhạc phụ đại nhân bên cạnh, chột dạ cười ngu vài tiếng, vội vàng giải thích.
Phí sức giải thích nửa ngày, tinh linh vương dường như chẳng nghe lọt câu nào, hỏi lại một câu: “Ngươi nói cái gì?”
Trần Duệ: "…"
Quả nhiên, cha nào thì con nấy nha.
Độc long đại gia đang xem náo nhiệt bên cạnh ra vẻ cười trên nỗi đau của người khác, biểu tình đúng kiểu “ngươi cũng có ngày hôm nay”. Chỉ có đại gia thật đẹp trai chẳng hiểu gì là cao hứng gật đầu lia lịa, đúng là vô tri hạnh phúc nhất mà.
Bao lâu mới gặp lại, người một nhà có vẻ nói mãi không hết chuyện.
“Bảo bối, thì ra con đã trải qua nhiều chuyện như vậy, dù thế nào thì cũng đừng rời xa chúng ta nữa.” Greenspan sủng nịch nhìn vào con gái bên người Trần Duệ: “Con muốn đi đâu, cha mẹ sẽ đi cùng với con!”
Thanh âm câu sau có vẻ hơi lớn, Gro Elias nơi xa chầm chậm đi tới: “Greenspan, ngươi có thể đi, nhưng Meiliya thì không thể.”
Meiliya hơi nhíu mày, Greenspan người lạnh nói: “Một nhà chúng ta muốn đi đâu thì đi! Loại người ngoài như ngươi có tư cách gì mà sủa!”
Gro Elias không để ý tới tinh linh vương, đi tới trước mặt Meiliya: “Meiliya, chúng ta trở về Long cốc thôi, trưởng lão hội sẽ nhanh chóng triệu tập, lúc này ngươi quyết không được rời khỏi.”
Greenspan nhảy dựng lên, tương phản hoàn toàn với vẻ mặt ưu nhã giả câm giả điếc, chửi ầm lên: “Gro Elias! Meiliya là thê tử của ta, về cùng ngươi cái rắm à, cút xa ra cho ta!”
Trần Duệ đã sớm nhận ra vị trưởng lão long tộc này với tinh linh vương như có gì không ổn. Lúc này, Lola nói thầm vào tai hắn: “Gro Elias thúc thúc và mẹ có cùng một lão sư, cũng là người theo đuổi mẹ năm đó…”
Hóa ra là thế! Trần Duệ lộ ra thần sắc chợt hiểu, không trách được tên Gro Elias ít mồm như tự kỷ này vừa đến trước mặt Meiliya đã lắm mồm hẳn, cũng không trách được lão nhạc phụ cay cú như thế.
“Greenspan!” Gro Elias trầm giọng quát: “Ngươi muốn cho Meiliya sa vào khốn cảnh hay sao?”
Tinh linh vương không để ý, hừ lạnh nói: “Không phải vị trí đại trưởng lão hay sao? Ai thích thì cứ làm! Nhiều năm như vậy rồi, ta đã nhìn đến phát chán cái việc đấu đá không ra gì trong Long cốc rồi! Hiện tại đã tìm được nữ nhi của chúng ta, cũng chẳng còn gì tiếc nuối. Long cốc… không được nữa thì phắn! Cả nhà chúng ta trở về Phỉ Thúy Lâm Hải!”
“Ngươi cũng nghĩ như vậy sao? Meiliya!” Gro Elias nhìn thẳng Meiliya.
“Greenspan.” Meiliya không trả lời trực tiếp mà lại giữ chặt tay Greenspan, ánh mắt ôn nhu vô cùng: “Còn nhớ lúc trước chàng liều chết đuổi tới Phỉ Thúy Lâm Hải không? Ta, cũng có trách nhiệm không thể dứt bỏ.
Tinh linh vương dần bình tĩnh lại, nắm chặt bàn tay ấm áp của thê tử, không biết nói gì.
Lúc này Meiliya mới nhìn Gro Elias: “Ta chưa bao giờ quên mất lời nhắc nhở của lão sư trước khi lâm chung và cả trách nhiệm của mình. Nhưng trưởng lão hội lần này, Stanwell đã ấp ủ quá lâu, huống hồ sau lưng còn có Long Hoàng bệ hạ thầm ủng hộ, chỉ sợ ta sẽ rất khó đối phó được hắn. Đến lúc đó không chỉ vị trí trưởng lão này không giữ được, thậm chí còn có thể bị khu trục ra khỏi Long cốc.”
“Nếu như ngươi đi, còn có một tia cơ hội, nếu như ngươi không tham gia, vậy thì ngay cả cơ hội cũng không có!” Gro Elias xiết chặt nắm tay.
“Ta không nói rằng không tham gia trưởng lão hội lần này, ta sẽ cố hết sức tranh thủ.” Meiliya gật gật đầu, đưa cho Trần Duệ một quả thông tấn cầu: “Richard, cầm lấy đi.”
Do ở nơi này có rất nhiều người ngoài, Meiliya và Greenspan vẫn luôn chú ý tới xưng hô với Trần Duệ: “Ngươi trước hết cùng Lola, Isabella, còn có những bằng hữu này ở lại đảo Bạo Phong, chờ ta giải quyết xong một số sự tình sẽ lập tức liên hệ với ngươi.”
“Không, Meiliya, Lola hẳn là phải cùng về với ngươi.”
Một câu kia của Gro Elias đã triệt để làm tinh linh vương nổi giận, trong tay hiện ra hai thanh tế kiếm hẹp dài, nháy mắt đã tới trước Gro Elias, thân thể hiện vô số trọng ảnh, kiếm quang hóa thành những dải lụa đầy trời, bẳn thẳng tới.
Trọng ảnh và dải lụa bỗng dưng tan biến, chỉ thấy hai thanh tế kiếm màu đạm lam xuyên qua hai vai Gro Elias, máu tươi nhanh chóng nhuộm đỏ quần áo nhưng mà Greenspan đang nắm kiếm lại lộ ra thần sắc kinh ngạc. Mặc dù Greenspan kiếm thuật siêu phàm, năm đó đã là bán thần nhưng rốt cục cũng là mới trở lại cấp không lâu, mà Gro Elias đã là người mạnh nhất tộc thánh long, thực lực đã tiếp cận bán thần trung đoạn, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, tỷ lệ thắng thua hai bên chỉ là năm năm, ai muốn chiến thắng cũng không dễ dàng.
Sở dĩ Greenspan đánh trúng, hoàn toàn là vì Gro Elias không tránh né.
“Gro Elias!” Meiliya cũng kinh hô.
Gro Elias lần này không nhìn Meiliya, nhìn chằm chằm vào Greenspan còn đang kinh ngạc: “Ngươi có biết Lola xuất sắc thế nào không? Thực lực quốc độ đỉnh phong, chiến thắng Bearing. Không chỉ là Bearing, ở đồng giai, nàng không có đối thủ, cho dù ngươi trước khi tấn cấp cũng vậy mà thôi! Thậm chí nàng có thể lông tóc nguyên vẹn tiếp một trọng kích mà ta dùng cảnh giới bán thần phát ra! Nàng là thiên tài trác tuyệt nhất trong bao nhiêu năm qua của Long cốc!”
Greenspan và Meiliya sau khi thấy được Lola toàn bộ thân tâm đều đặt trên người con gái, căn bản không để ý thứ gì khác. Nghe được Gro Elias nói xong, mới biết được trước khi hai người tới, nơi này đã phát sinh cái gì.
Lola bảo bối, đánh bại Bearing?
Còn tiếp nhận một đòn của Gro Elias?
“Ngươi hẳn nên hiểu rõ, một thiên tài như vậy có ý nghĩa thế nào với Long cốc. Tuy rằng Paergelisi bệ hạ thầm ủng hộ Stanwell, muốn triệt để khống chế trưởng lão hội. Nhưng nếu so sánh với tương lai của cả long cốc, ngài có vẻ coi trọng điều sau hơn. Có Lola ở đây, Meiliya có được vốn liếng để ứng đối với trưởng lão hội kia. Cho dù không đảm nhiệm chức đại trưởng lão, ít nhất cũng không bị trục xuất. Greenspan, ngươi là chồng của Meiliya, ngươi kiên trì muốn dẫn nàng và Lola rời đi, ta không có tư cách ngăn trở nhưng ngươi có đứng ở góc độ của Meiliya mà suy nghĩ chưa? Ta chỉ hỏi ngươi một câu, năm đó ngươi gặp chuyện phải rời khỏi Phỉ Thúy Lâm Hải, nhưng đã bao giờ thực sự vứt bỏ tinh linh tộc chưa?”
Greenspan im lặng không nói, năm đó hắn vứt bỏ tinh linh nữ hoàng rồi tuyên bố chọn lựa Meiliya, cuối cùng bị tinh linh tộc ruồng bỏ, buồn rầu rời khỏi Phỉ Thúy Lâm Hải. Nhưng vào thời khắc mà tinh linh tộc gặp phải tình huống sinh tử tồn vong, Greenspan lại bỏ qua hết hiềm khích trước kia, liên thủ với Meiliya xông vào Lâm Hải, đánh chết đọa lạc tinh linh, không tiếc hy sinh sinh mạng và lực lượng để phong ấn chặt Tự Nhiên chi thụ. Nếu như nói hắn vứt bỏ tinh linh tộc, vậy thì chỉ là lừa mình dối người. Thật giống với Meiliya nói trước đó, nàng cũng có trách nhiệm không thể dứt bỏ được.
Trên tế kiếm phát ra lam quang cường liệt, cũng không phải để sát thương kẻ địch, mà là trị liệu. Trong chớp mắt, hai thanh tế kiếm đã tan biến, vết thương của Gro Elias đã ngừng chảy máu, bắt đầu nhanh chóng khôi phục lại. Đương nhiên, đây chỉ là mặt ngoài mà thôi, chẳng qua thánh long có lực phục hồi cường đại, chỉ cần điều dưỡng vài ngày là có thể khỏi hẳn.
Hành động của tinh linh vương không nghi ngờ gì chính là đồng ý với Gro Elias, lúc này Meiliya mở miệng: “Ta là ta, Lola là Lola. Con gái ta không phải là tiền vốn tiền cược gì, ta sẽ không vì chuyện của mình mà để nữ nhi bị trói buộc.”
Hôn sự của Lola và Kaeru lúc trước có sự thúc đẩy của long hoàng Paergelisi, Bearing lúc đó là người ủng hộ Paergelisi lớn nhất, mà Meiliaya lại có uy tín cực cao trong trưởng lão hội. Thông qua đám hỏi này, long hoàng có thể tiến một bước thống nhất và củng cố lực thống trị khi mới đăng cơ. Nhưng chuyện này cũng dẫn tới sự phản kháng của Lola, kết quả vừa đi đã là hai vạn năm.
Cho nên, hiện tại dù thế nào thì Meiliya cũng không để cho nữ nhi tiến vào cái vòng nước xoáy tranh đoạt của Long cốc này.
Gro Elias cười khổ nói: “Meiliya, ta cũng không phải muốn trói buộc Lola, ngược lại, chỉ cần nàng có thể bày ra thực lực và giá trị của mình, ngược lại càng có thể tùy tâm sở dục. Huống hồ con rể ngươi chiến đấu với ta, không cẩn thận phá hủy đi khu vực thí luyện của Long tộc. Hợp tác với đảo Bạo Phong đã làm cho trưởng lão hội bất mãn, may mà những Long tộc tham dự thí luyện đều cảm thấy hứng thú với loại thí luyện này. Hiện nay khu vực thí luyện bị hủy, chỉ sợ đã tệ còn tệ thêm nữa.”
“Ngươi không cần nói nhiều, Gro Elias, ta đã quyết định rồi.” Meiliya cực kỳ kiên quyết.
“Mẹ, chờ một chút.” Lola mở miệng: “Con cùng về với mẹ.”
“Không được!” Meiliya và Greenspan đồng thanh nói.
“Dì Meiliya, chú Greenspan, nghe con nói hai câu đi.” Thanh âm của Trần Duệ vang lên: “Đầu tiên, con muốn nói là… có lẽ trong mắt hai người, Lola còn là cô bé con cần tránh sau lưng cha mẹ nhưng trên thực tế, con gái của hai người đã trưởng thành rồi. Nàng cũng có quyền lựa chọn và đảm đương, con cảm thấy lựa chọn của nàng là chính xác nhất, cho nên con ủng hộ nàng. Con sẽ đi theo nàng cùng về Long cốc.”
Lola nhìn Trần Duệ một cái, con ngươi sau kính mắt đã ánh lên tình ý không cần che giấu.
“Không, các con…”
“Meiliya, Richard nói không sai, con gái thật sự đã trưởng thành.” Tinh ling vương ngăn cản lời thê tử: “Chúng ta là người một nhà, không cần biết là chuyện gì, chúng ta đều cùng nhau đối mặt.”
Meiliya trầm mặt thật lâu, cuối cùng chậm rãi gật đầu: “Được, vậy chúng ta sẽ cùng trở về. Ta cũng muốn nhìn, Stanwell có thể gây nên sóng gió gì.”
“Đây mới là Meiliya của ta.” Tinh linh vương đối mắt với Meiliya một cái, hào khí bừng bừng: “Nếu không được thì lại quậy tưng bừng một trận, giống như hồi trước ở Phỉ Thúy Lâm Hải vậy!”
“Ta cũng đi.” Isabella nói nhỏ một câu, nắm chặt tay Lola.
“Náo nhiệt rứa sao thiếu được hai cái mạng bổn đại gia?” Độc long đại gia ôm eo nhỏ của Betty tiểu thư, nhếch miệng khẽ cười. Thật đẹp trai đại gia đồng dạng nhảy tưng tưng lên, biểu thị nguyện ý đi Long cốc bóp vài quả hồng mềm.
“Rất tốt.” Greenspan không khách khí gì thêm, chỉ gật gật đầu. Con gái nói không sai, quả nhiên là bằng hữu tốt.
“Nếu đã như vậy…” Gro Elias nói một câu rồi quay đầu đi thẳng: “Các người phải nắm chặt thời gian hồi phục lại khu thí luyện này, chí ít cũng phải miễn cưỡng khôi phục công năng trước khi trưởng lão hội triệu tập.”
“Hừ!” Greenspan liếc bóng lưng Gro Elias một cái: “Tên này tuy rằng đáng ghét nhưng đề nghị này cũng không sai. Richard, chúng ta nắm chặt thời gian thôi.”
“Không cần.” Trần Duệ nở một nụ cười như đã tính trước: “Nếu như Stanwell kia muốn mượn điểm này chèn ép dì Meiliya, con nắm chắc mười phần cho hắn tự tát vào mõm mình. Thừa dịp hiện giờ còn thời gian, chúng ta xây dựng một cái cổng truyền tống hai chiều lâu dài thôi. Tin rằng sau trưởng lão hội lần ngày, đảo Bạo Phong sẽ trở thành đồng bọn không thể thiếu của cả Long cốc.”
Meiliya và Greenspan đều gặp qua năng lực của Trần Duệ, thấy hắn tự tin như vậy, ánh mắt không khỏi sáng lên.
“Hắn nói có thể làm được thì nhất định có thể làm được.” Lola bổ sung một câu, Isabella cũng gật đầu đồng ý.
“Tên gia hỏa này tuy rằng giảo hoạt vô sỉ, nhưng năng lực dọa người kia cũng không phải là nói chơi.” Độc long đại gia bồi thêm một câu.
“Chủ nhân, thật – đẹp – trai!
/1093
|