Độ sâu phân tích của Trần Duệ bình thường có một bộ phận lưu lại cho thần khí không gian "Tháp Huy Hoàng". Nếu như không cưỡng chế thi triển tháp Huy Hoàng thì lấy tinh thần lực S++ trước mắt của hắn vẫn có thể vận dụng độ sâu phân tích một cách tự nhiên.
Thế giới thượng cổ phù ngữ này cũng phải chỉ tĩnh lặng không mà vẫn luôn hoạt động không ngừng. Nó giống như một cơ thể sống khổng lồ, có sinh mạng riêng. Vốn đã nắm giữ cơ sở phù ngữ, cái thế giới này đối với Trần Duệ không nghi ngờ gì nữa đã trở thành một bảo khố to lớn. Nhưng mà hiện tại hắn không có ý định hấp thu tri thức trong bảo khố mà chỉ muốn mau chóng tìm được mục tiêu của chuyến đi này.
Mặc dù không biết tại sao Tiffany lại có thể ở trong không gian này những một tháng nhưng có thể khẳng định là, khoảng một tiếng đồng hồ nữa thôi, cái bảo khố này sẽ trở thành địa ngục đáng sợ nhất.
Trần Duệ hít sâu một hơi, bình ổn tâm tình rồi bắt đầu phân tích biến hóa quỹ tích của phù ngữ nhưng Red Pipit chỉ vừa mới biến mất thôi, vậy mà lại không có chút dấu vết nào, giống như một giọt nước tan vào biển cả vậy. Có điều, lúc trước hắn có phát hiện ra chút biến hóa của phù ngữ, rất có thể là do dấu vết Tiffany lưu lại khi tiến vào nơi này vào bốn mươi ngày trước. Nhìn vào đấy, Trần Duệ có thể đoán được, Tirisfal khẳng định đã đưa đến biến hóa kinh người nào đó.
Hiện tại đã không tìm được tung tích của Red Pipit, hắn chỉ có thể thuận đường đi tìm dấu vết mà Tiffany lưu lại, có lẽ còn có thể tìm hiểu được những điều liên quan.
Độ sâu phân tích của Trần Duệ đã vận dụng tới cực hạn. Những câu chữ khó lý giải kia bị độ sâu phân thích nhanh chóng "copy" rồi cho vào trong bộ não để phân tích với tốc độ cao, tìm ra ý nghĩa thích hợp với trong thời gian nhanh nhất. Mặc dù trong lúc phân tích có chút khác biệt nhưng đã mơ hồ lý giải được một bộ phận ý nghĩa.
Trần Duệ lúc này giống như một cậu học sinh đang đọc một quyển tiểu thuyết mà cậu cảm thấy hứng thú. Cho dù có không ít chữ mà hắn không hiểu nhưng ý nghĩa đại khái thì hắn vẫn có thể lý giải.
Dựa theo cái cảm giác "đại khái" này, Trần Duệ cẩn thận bước từng bước về phía trước. Chiếc "cầu thang trong suốt" kia trong phân tích chi nhãn đã biến thành một chuỗi các ký tự biến hóa tuần hoàn. Nếu như kết hợp những ký tự này vào trong thuật luyện kim của thế giới bên ngoài thì rất có khả năng làm ra được một thứ kỳ diệu nào đó.
Trần Duệ hiện tại cũng không để ý đến điều này, hắn đang dành tâm tư đi tiêu hóa và phân biệt căn nguyên ảo diệu của thế giới này, cố gắng tìm kiếm dấu vết mà Tiffany lưu lại. Thế giới phù ngữ giống như một con người đang có những vết thương chậm rãi lành lại theo năm tháng, còn có không ít thứ bị đồng hóa. Hơn nữa, một thế giới chỉnh thể cũng luôn biến hóa khôn lường, khiến cho "người ngoài" như Trần Duệ rất khó khăn trong việc tìm đường.
Không biết đã qua bao lâu, Trần Duệ tự đúc rút ra một kết luận, nếu cứ tiếp tục đi lần mò từng câu từng chữ thế này thì sẽ mất mấy ngày mới có kết quả. Thời gian của hắn không có nhiều, nếu như Red Pipit không lợi dụng lực lượng của cái móc khóa để chạy trốn thì lần này Bạch tuộc vương các hạ nhất định sẽ khá mạo hiểm.
Điều Trần Duệ muốn làm là dùng độ sâu phân tích để lý giải thượng cổ phù ngữ, vận dụng chính lực lượng của mình để tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với thế giới này. Nói một cách đơn giản thì nó giống như chuyện tạo những con "virus" xâm nhập vào máy tính.
Trên tay Trần Duệ hiện lên một phù văn màu vàng, chậm rãi thám thính từng tiết điểm một trong không gian.
Phù văn này nhìn như một bàn tay nhỏ nhưng lại ngưng tụ toàn bộ lực lượng của hắn. Phù văn màu vàng rất nhanh đã hòa tan vào tiết điểm kia. Một phút trôi qua, hai phút trôi qua, ba phút... Mãi cho tới nửa giờ sau, vẫn không hề có động tĩnh gì.
Trần Duệ mất kiên nhẫn, đang muốn tiến lên thì trong mắt hắn đột nhiên hiện ra một đạo kim quang. Kim quang từ tiết điểm kia kia lan tràn ra bốn phía giống như mạng nhện.
Cho dù đối với cả thế giới chỉnh thể thì nó cũng chỉ như một con tép đậu trên mép con mèo mà thôi nhưng động tĩnh này đã đủ khiến cho Trần Duệ vui mừng. Hắn không hề vọng động, chỉ lập tức đeo nhãn kính ma pháp lên, sau đó liền nhìn rõ biến hóa kỳ dị phát sinh trong thế giới. Một thông đạo hiện ra ở trước mắt hắn. Trần Duệ biết lực lượng của phù văn vừa rồi có hạn cho nên thông đạo này duy trì không được lâu, hắn vội vã tiến vào.
Mỗi một thông đạo đều có một lối dẫn đến một thế giới chết, Trần Duệ đi một lúc liền cảm giác có lực lượng nào đó khiến cho "thương tích" của đại thế giới càng lúc càng rõ. Rốt cục, hắn đi tới một mảnh hư không, nhìn thấy một bóng người đang trôi nổi.
Xem hình thể thì có thể đoán đó là một nữ nhân, cả người tỏa ra ánh sáng đen trắng giao thoa với nhau. Tùy theo sự giao thoa kia, không gian đen và trắng cũng không ngừng biến đổi. Từng luồng lực lượng bài xích rất lớn tỏa ra ngoài. Lấy thực lực trước mắt của Trần Duệ mà không thể nào tiến lại gần.
Tiffany? Trần Duệ không nhìn rõ tướng mạo của nữ tử. Khoảng cách giữa hai người ước chừng trên dưới ngàn thước nhưng thực tế lại là hai không gian bất đồng. Trần Duệ cảm giác lực bài xích là do giao giới không gian gây lên. Nó có lực lượng của pháp tắc hủy diệt, vô cùng kinh người.
Trần Duệ cảm giác lực lượng phù văn kim sắc của mình sắp tan hết, như vậy cái không gian này rất có thể bị tan biến. Dù sao đã đi tới bước này, không thể mất công chạy ra được. Hắn hít sâu một hơi, đôi mắt đỏ rực lên, Trần Duệ đã dùng đến "mô thức Tu La".
Trong lần chiến đấu với Tirisfal, Tu La bị tiêu diệt đã được trọng sinh. Chỉ cần chân thân Trần Duệ này không bị tiêu diệt thì phân thân có thể trọng sinh vô số lần, trả ra một lượng linh khí tương ứng là được.
Hóa thân nếu như không thoát ly bản thể, Trần Duệ có thể trực tiếp "thuyên chuyển" lực lượng của hóa thân cho mình dùng nhưng nếu như phân thân đã rời đi thì không thể nào thi triển được nữa.
Một hắc động to lớn xuất hiện trước mắt. Chiêu này là "Phệ Tinh" dung hợp với lực lượng cắn nuốt của Tu La. Uy lực của nó vượt qua Phệ Tinh bình thường. Trần Duệ bắn người lên, nhảy vào bên trong hắc động. Khí tức hủy diệt tinh thuần ở bốn phía bị hút vào trong hắc động. Đường viền của không gian hư không dần bị ngưng cố thành thực thể nửa trong suốt, giống như pha lê.
Tùy theo mức độ suy yếu của khí tức hủy diệt, "pha lê" kia dần hiện ra những vết nứt nhỏ. Vết nứt dần to thêm rồi "rắc" một tiếng, nứt vỡ tan tành. Hai không gian tức khắc hòa thành một thể, ánh sáng đen trắng trên người nữ tử kia cũng nhanh chóng trở nên ảm đạm. Khoảng cách giữa hai người kéo gần lại còn khoảng mười thước.
Trần Duệ thu hắc động lại, đưa mắt nhìn bóng người kia. Quả nhiên là Tiffany! Chỉ là giờ nàng đang nhắm mắt, hôn mê bất tỉnh.
Ngay lúc này, một cỗ lực lượng cực kỳ nguy hiểm dâng lên trong lòng Trần Duệ. Cảnh báo của kính mắt cũng phải mất một thời gian cho nên Trần Duệ không kịp phản ứng. Vùng không gian xung quanh hắn trở nên sôi trào, khí tức hung lệ khó có thể hình dung bỗng chốc bộc phát, nháy mắt tràn ngập cả thế giới.
Thân thể Tiffany bị khí tức đó bao bọc, chậm rãi trở nên mơ hồ.
Trần Duệ bị khí tức kia áp bức không động đậy nổi, cũng không thể bóp nát móc áo để chạy trốn. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn thân ảnh Tiffany biến mất.
"Bùm!" Kính ma pháp nứt vỡ, thượng cổ phù ngữ biến đổi đã không còn nhìn rõ hàm nghĩa cụ thể nhưng có thể cảm giác được rõ ràng ý vị nồng đậm của nó: Tử vong! Chôn vùi!
Tầm mắt của Trần Duệ bị lực lượng cuồng bạo kia biến thành mơ hồ, ngay cả thân thể cũng như mất đi tri giác, chỉ còn thừa lại linh hồn là còn có thể đau khổ kháng lại. Dưới loại tình huống này, cho dù có thể miễn cưỡng thi triển Tinh Không chi môn thì cũng không thể nào bước vào nổi.
Cỗ áp lực này đã vượt quá xa lực lượng của một cường giả quốc độ mà Trần Duệ từng gặp, thậm chí còn vượt qua là ông bố vợ Long Hoàng Augustine Las!
Chênh lệch tuyệt đối này khiến cho Trần Duệ dù thi triển Tinh Thần Biến thì cũng không thể nào địch lại được.
Thế giới phù văn cuồng bạo và bất an dần dần yên lặng lại. Thị giác bắt đầu khôi phục, Trần Duệ nhìn thấy hư không trước mắt có thêm một con mắt lớn.
Trần Duệ từng chiến đấu với "con mắt thứ ba" của Islamic Yueluer, cũng từng thấy Rodriguez lợi dụng mảnh vụn Thủy Nguyên ám hệ và quang hệ ngưng tụ thành kim ngân song đồng, đối chọi với Con Mắt Long Thần của Augustine Las. Nhưng mấy thứ đó cũng chỉ dừng lại ở "ánh mắt" chứ không phỉa là một con mắt đáng sợ thế này.
So sánh với khí tức cuồng bạo trước kia, con mát này tỏa ra lực lượng tương đối yên lặng. Nhưng mà "sự yên lặng" này lại cho người ta một cảm giác ngạt thở.
Trong phân tích chi nhãn không hề có chút tin thức gì. Hiển nhiên, khoảng cách giữa hắn và con mắt kia còn xa hơn trong tưởng tượng. Con mắt màu đen trong suốt kia lúc này trông khá là hờ hững. Trần Duệ theo bản năng cảm thấy "con mắt" này chỉ cần có một chút ý niệm trong đầu thôi là hắn có thể bị biến thành tro bụi ngay lập tức. Lực lượng này đáng sợ đến nhường nào.
Nếu như theo lời của Tirisfal thì chư thần đều đã ngủ say hết, vậy trình độ thực lực này đã tiếp cận tới gần thần linh, chính là... ngụy thần!
"Ngươi là tín đồ của ai?" Thanh âm kia trực tiếp vang lên trong linh hồn Trần Duệ, làm hắn có cảm giác như đây là tiếng gọi tới từ địa ngục.
"Cường giả khiến cho người ta tràn ngập kính sợ, xin thứ cho sự mạo muội của ta. Tên ta là Guile. Ta được Huyết Sát đại đế Raizen ủy thác tới mang tiểu thư Tiffany trở về." Trần Duệ vận dụng phân tích chi nhãn, trả lời lại ở trong linh hồn.
"Đồ kiến hôi vô tri! Cho dù kỹ xảo tiềm ẩn của ngươi có cao thâm tới mức độ nào đi chăng nữa thì cũng không thể nào che dấu được thể chất quang hệ của bản thân! Quang Quyến chi thể... Không! Ta thấy không phải là Quang Quyến chi thể, còn thuần túy hơn nữa cơ... Hừ! Chẳng lẽ ngươi chính là giáo tông hay là người thừa kế của giáo tông nào đó thuộc Quang Minh giáo hội. Hoặc có thể nói, cái tên Michael chuyên về âm mưu xảo trá kia lại có kế sách gì?"
Trần Duệ kinh hãi, không ngờ đối phương có thể nhìn thấu kỹ năng "Liễm Tức" và "Ngụy Trang", nói trúng luôn Quang Diệu chi thể của hắn nữa. Hơn nữa, "con mắt" này không cần nghĩ ngợi mà nói ra cái tên Michael đứng đầu trong ba vị thiên sứ tối cao. Nó khẳng định phải là một cường giả ngụy thần cùng giai tầng.
Tầng thứ tư cao nhất trong chế khí sư đồng minh Huyết Sát, tại thế giới có đầy thượng cổ phù ngữ này, không ngờ lại ẩn chứa một cường giả ngụy thần. Chân tướng này... quả thực quá kinh người!
Trần Duệ suy nghĩ nhanh chóng rồi vội nói: "Xin cho phép ta giải thích, đại nhân..."
"Ta tên là Sariel... ngươi có lẽ đã từng nghe qua tên của ta." Thanh âm của "con mắt" khiến cho linh hồn Trần Duệ run rẩy. "Cái trò hề trọng sinh linh hồn của các ngươi dưới Tà đồng của ta căn bản không đáng nhắc tới! Hiện tại, lập tức trả lời vấn đề của ta! Nếu như còn tiếp tục đùa giỡn mấy kiểu khôn vặt thì linh hồn ngươi sẽ lập tức tan biến!"
Thế giới thượng cổ phù ngữ này cũng phải chỉ tĩnh lặng không mà vẫn luôn hoạt động không ngừng. Nó giống như một cơ thể sống khổng lồ, có sinh mạng riêng. Vốn đã nắm giữ cơ sở phù ngữ, cái thế giới này đối với Trần Duệ không nghi ngờ gì nữa đã trở thành một bảo khố to lớn. Nhưng mà hiện tại hắn không có ý định hấp thu tri thức trong bảo khố mà chỉ muốn mau chóng tìm được mục tiêu của chuyến đi này.
Mặc dù không biết tại sao Tiffany lại có thể ở trong không gian này những một tháng nhưng có thể khẳng định là, khoảng một tiếng đồng hồ nữa thôi, cái bảo khố này sẽ trở thành địa ngục đáng sợ nhất.
Trần Duệ hít sâu một hơi, bình ổn tâm tình rồi bắt đầu phân tích biến hóa quỹ tích của phù ngữ nhưng Red Pipit chỉ vừa mới biến mất thôi, vậy mà lại không có chút dấu vết nào, giống như một giọt nước tan vào biển cả vậy. Có điều, lúc trước hắn có phát hiện ra chút biến hóa của phù ngữ, rất có thể là do dấu vết Tiffany lưu lại khi tiến vào nơi này vào bốn mươi ngày trước. Nhìn vào đấy, Trần Duệ có thể đoán được, Tirisfal khẳng định đã đưa đến biến hóa kinh người nào đó.
Hiện tại đã không tìm được tung tích của Red Pipit, hắn chỉ có thể thuận đường đi tìm dấu vết mà Tiffany lưu lại, có lẽ còn có thể tìm hiểu được những điều liên quan.
Độ sâu phân tích của Trần Duệ đã vận dụng tới cực hạn. Những câu chữ khó lý giải kia bị độ sâu phân thích nhanh chóng "copy" rồi cho vào trong bộ não để phân tích với tốc độ cao, tìm ra ý nghĩa thích hợp với trong thời gian nhanh nhất. Mặc dù trong lúc phân tích có chút khác biệt nhưng đã mơ hồ lý giải được một bộ phận ý nghĩa.
Trần Duệ lúc này giống như một cậu học sinh đang đọc một quyển tiểu thuyết mà cậu cảm thấy hứng thú. Cho dù có không ít chữ mà hắn không hiểu nhưng ý nghĩa đại khái thì hắn vẫn có thể lý giải.
Dựa theo cái cảm giác "đại khái" này, Trần Duệ cẩn thận bước từng bước về phía trước. Chiếc "cầu thang trong suốt" kia trong phân tích chi nhãn đã biến thành một chuỗi các ký tự biến hóa tuần hoàn. Nếu như kết hợp những ký tự này vào trong thuật luyện kim của thế giới bên ngoài thì rất có khả năng làm ra được một thứ kỳ diệu nào đó.
Trần Duệ hiện tại cũng không để ý đến điều này, hắn đang dành tâm tư đi tiêu hóa và phân biệt căn nguyên ảo diệu của thế giới này, cố gắng tìm kiếm dấu vết mà Tiffany lưu lại. Thế giới phù ngữ giống như một con người đang có những vết thương chậm rãi lành lại theo năm tháng, còn có không ít thứ bị đồng hóa. Hơn nữa, một thế giới chỉnh thể cũng luôn biến hóa khôn lường, khiến cho "người ngoài" như Trần Duệ rất khó khăn trong việc tìm đường.
Không biết đã qua bao lâu, Trần Duệ tự đúc rút ra một kết luận, nếu cứ tiếp tục đi lần mò từng câu từng chữ thế này thì sẽ mất mấy ngày mới có kết quả. Thời gian của hắn không có nhiều, nếu như Red Pipit không lợi dụng lực lượng của cái móc khóa để chạy trốn thì lần này Bạch tuộc vương các hạ nhất định sẽ khá mạo hiểm.
Điều Trần Duệ muốn làm là dùng độ sâu phân tích để lý giải thượng cổ phù ngữ, vận dụng chính lực lượng của mình để tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với thế giới này. Nói một cách đơn giản thì nó giống như chuyện tạo những con "virus" xâm nhập vào máy tính.
Trên tay Trần Duệ hiện lên một phù văn màu vàng, chậm rãi thám thính từng tiết điểm một trong không gian.
Phù văn này nhìn như một bàn tay nhỏ nhưng lại ngưng tụ toàn bộ lực lượng của hắn. Phù văn màu vàng rất nhanh đã hòa tan vào tiết điểm kia. Một phút trôi qua, hai phút trôi qua, ba phút... Mãi cho tới nửa giờ sau, vẫn không hề có động tĩnh gì.
Trần Duệ mất kiên nhẫn, đang muốn tiến lên thì trong mắt hắn đột nhiên hiện ra một đạo kim quang. Kim quang từ tiết điểm kia kia lan tràn ra bốn phía giống như mạng nhện.
Cho dù đối với cả thế giới chỉnh thể thì nó cũng chỉ như một con tép đậu trên mép con mèo mà thôi nhưng động tĩnh này đã đủ khiến cho Trần Duệ vui mừng. Hắn không hề vọng động, chỉ lập tức đeo nhãn kính ma pháp lên, sau đó liền nhìn rõ biến hóa kỳ dị phát sinh trong thế giới. Một thông đạo hiện ra ở trước mắt hắn. Trần Duệ biết lực lượng của phù văn vừa rồi có hạn cho nên thông đạo này duy trì không được lâu, hắn vội vã tiến vào.
Mỗi một thông đạo đều có một lối dẫn đến một thế giới chết, Trần Duệ đi một lúc liền cảm giác có lực lượng nào đó khiến cho "thương tích" của đại thế giới càng lúc càng rõ. Rốt cục, hắn đi tới một mảnh hư không, nhìn thấy một bóng người đang trôi nổi.
Xem hình thể thì có thể đoán đó là một nữ nhân, cả người tỏa ra ánh sáng đen trắng giao thoa với nhau. Tùy theo sự giao thoa kia, không gian đen và trắng cũng không ngừng biến đổi. Từng luồng lực lượng bài xích rất lớn tỏa ra ngoài. Lấy thực lực trước mắt của Trần Duệ mà không thể nào tiến lại gần.
Tiffany? Trần Duệ không nhìn rõ tướng mạo của nữ tử. Khoảng cách giữa hai người ước chừng trên dưới ngàn thước nhưng thực tế lại là hai không gian bất đồng. Trần Duệ cảm giác lực bài xích là do giao giới không gian gây lên. Nó có lực lượng của pháp tắc hủy diệt, vô cùng kinh người.
Trần Duệ cảm giác lực lượng phù văn kim sắc của mình sắp tan hết, như vậy cái không gian này rất có thể bị tan biến. Dù sao đã đi tới bước này, không thể mất công chạy ra được. Hắn hít sâu một hơi, đôi mắt đỏ rực lên, Trần Duệ đã dùng đến "mô thức Tu La".
Trong lần chiến đấu với Tirisfal, Tu La bị tiêu diệt đã được trọng sinh. Chỉ cần chân thân Trần Duệ này không bị tiêu diệt thì phân thân có thể trọng sinh vô số lần, trả ra một lượng linh khí tương ứng là được.
Hóa thân nếu như không thoát ly bản thể, Trần Duệ có thể trực tiếp "thuyên chuyển" lực lượng của hóa thân cho mình dùng nhưng nếu như phân thân đã rời đi thì không thể nào thi triển được nữa.
Một hắc động to lớn xuất hiện trước mắt. Chiêu này là "Phệ Tinh" dung hợp với lực lượng cắn nuốt của Tu La. Uy lực của nó vượt qua Phệ Tinh bình thường. Trần Duệ bắn người lên, nhảy vào bên trong hắc động. Khí tức hủy diệt tinh thuần ở bốn phía bị hút vào trong hắc động. Đường viền của không gian hư không dần bị ngưng cố thành thực thể nửa trong suốt, giống như pha lê.
Tùy theo mức độ suy yếu của khí tức hủy diệt, "pha lê" kia dần hiện ra những vết nứt nhỏ. Vết nứt dần to thêm rồi "rắc" một tiếng, nứt vỡ tan tành. Hai không gian tức khắc hòa thành một thể, ánh sáng đen trắng trên người nữ tử kia cũng nhanh chóng trở nên ảm đạm. Khoảng cách giữa hai người kéo gần lại còn khoảng mười thước.
Trần Duệ thu hắc động lại, đưa mắt nhìn bóng người kia. Quả nhiên là Tiffany! Chỉ là giờ nàng đang nhắm mắt, hôn mê bất tỉnh.
Ngay lúc này, một cỗ lực lượng cực kỳ nguy hiểm dâng lên trong lòng Trần Duệ. Cảnh báo của kính mắt cũng phải mất một thời gian cho nên Trần Duệ không kịp phản ứng. Vùng không gian xung quanh hắn trở nên sôi trào, khí tức hung lệ khó có thể hình dung bỗng chốc bộc phát, nháy mắt tràn ngập cả thế giới.
Thân thể Tiffany bị khí tức đó bao bọc, chậm rãi trở nên mơ hồ.
Trần Duệ bị khí tức kia áp bức không động đậy nổi, cũng không thể bóp nát móc áo để chạy trốn. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn thân ảnh Tiffany biến mất.
"Bùm!" Kính ma pháp nứt vỡ, thượng cổ phù ngữ biến đổi đã không còn nhìn rõ hàm nghĩa cụ thể nhưng có thể cảm giác được rõ ràng ý vị nồng đậm của nó: Tử vong! Chôn vùi!
Tầm mắt của Trần Duệ bị lực lượng cuồng bạo kia biến thành mơ hồ, ngay cả thân thể cũng như mất đi tri giác, chỉ còn thừa lại linh hồn là còn có thể đau khổ kháng lại. Dưới loại tình huống này, cho dù có thể miễn cưỡng thi triển Tinh Không chi môn thì cũng không thể nào bước vào nổi.
Cỗ áp lực này đã vượt quá xa lực lượng của một cường giả quốc độ mà Trần Duệ từng gặp, thậm chí còn vượt qua là ông bố vợ Long Hoàng Augustine Las!
Chênh lệch tuyệt đối này khiến cho Trần Duệ dù thi triển Tinh Thần Biến thì cũng không thể nào địch lại được.
Thế giới phù văn cuồng bạo và bất an dần dần yên lặng lại. Thị giác bắt đầu khôi phục, Trần Duệ nhìn thấy hư không trước mắt có thêm một con mắt lớn.
Trần Duệ từng chiến đấu với "con mắt thứ ba" của Islamic Yueluer, cũng từng thấy Rodriguez lợi dụng mảnh vụn Thủy Nguyên ám hệ và quang hệ ngưng tụ thành kim ngân song đồng, đối chọi với Con Mắt Long Thần của Augustine Las. Nhưng mấy thứ đó cũng chỉ dừng lại ở "ánh mắt" chứ không phỉa là một con mắt đáng sợ thế này.
So sánh với khí tức cuồng bạo trước kia, con mát này tỏa ra lực lượng tương đối yên lặng. Nhưng mà "sự yên lặng" này lại cho người ta một cảm giác ngạt thở.
Trong phân tích chi nhãn không hề có chút tin thức gì. Hiển nhiên, khoảng cách giữa hắn và con mắt kia còn xa hơn trong tưởng tượng. Con mắt màu đen trong suốt kia lúc này trông khá là hờ hững. Trần Duệ theo bản năng cảm thấy "con mắt" này chỉ cần có một chút ý niệm trong đầu thôi là hắn có thể bị biến thành tro bụi ngay lập tức. Lực lượng này đáng sợ đến nhường nào.
Nếu như theo lời của Tirisfal thì chư thần đều đã ngủ say hết, vậy trình độ thực lực này đã tiếp cận tới gần thần linh, chính là... ngụy thần!
"Ngươi là tín đồ của ai?" Thanh âm kia trực tiếp vang lên trong linh hồn Trần Duệ, làm hắn có cảm giác như đây là tiếng gọi tới từ địa ngục.
"Cường giả khiến cho người ta tràn ngập kính sợ, xin thứ cho sự mạo muội của ta. Tên ta là Guile. Ta được Huyết Sát đại đế Raizen ủy thác tới mang tiểu thư Tiffany trở về." Trần Duệ vận dụng phân tích chi nhãn, trả lời lại ở trong linh hồn.
"Đồ kiến hôi vô tri! Cho dù kỹ xảo tiềm ẩn của ngươi có cao thâm tới mức độ nào đi chăng nữa thì cũng không thể nào che dấu được thể chất quang hệ của bản thân! Quang Quyến chi thể... Không! Ta thấy không phải là Quang Quyến chi thể, còn thuần túy hơn nữa cơ... Hừ! Chẳng lẽ ngươi chính là giáo tông hay là người thừa kế của giáo tông nào đó thuộc Quang Minh giáo hội. Hoặc có thể nói, cái tên Michael chuyên về âm mưu xảo trá kia lại có kế sách gì?"
Trần Duệ kinh hãi, không ngờ đối phương có thể nhìn thấu kỹ năng "Liễm Tức" và "Ngụy Trang", nói trúng luôn Quang Diệu chi thể của hắn nữa. Hơn nữa, "con mắt" này không cần nghĩ ngợi mà nói ra cái tên Michael đứng đầu trong ba vị thiên sứ tối cao. Nó khẳng định phải là một cường giả ngụy thần cùng giai tầng.
Tầng thứ tư cao nhất trong chế khí sư đồng minh Huyết Sát, tại thế giới có đầy thượng cổ phù ngữ này, không ngờ lại ẩn chứa một cường giả ngụy thần. Chân tướng này... quả thực quá kinh người!
Trần Duệ suy nghĩ nhanh chóng rồi vội nói: "Xin cho phép ta giải thích, đại nhân..."
"Ta tên là Sariel... ngươi có lẽ đã từng nghe qua tên của ta." Thanh âm của "con mắt" khiến cho linh hồn Trần Duệ run rẩy. "Cái trò hề trọng sinh linh hồn của các ngươi dưới Tà đồng của ta căn bản không đáng nhắc tới! Hiện tại, lập tức trả lời vấn đề của ta! Nếu như còn tiếp tục đùa giỡn mấy kiểu khôn vặt thì linh hồn ngươi sẽ lập tức tan biến!"
/1093
|