Eliza thấy hắn động tâm liền cười cởi mở: "Yên tâm, ta sẽ tận lực trợ giúp ngươi..."
Trần Duệ do dự: "Nhưng mà ta..."
"Ta nói rồi, chỉ cần lão sư ta thừa nhận năng lực đặc thù của ngươi thì thân phận tuyệt đối không phải là vấn đề." Eliza thở một hơi dài: "Nếu như chỉ một chút lá gan ngươi cũng không có thì quên đi, khỏi khiến ta phí sức cuối cùng lại chả được cái gì."
"Không phải, tiểu thư vừa mới nói... nàng âm hiểm cay độc?"
Eliza quyết đoán lắc đầu: "Ngươi nghe nhầm à! Milan là học tỷ đồng môn của ta. Người ta nói không phải là nàng mà là một địch nhân âm hiểm cay độc khác cơ. Ta thiếu chút nữa thì chết trong tay địch nhân đó."
"Thì ra là như thế." Trần Duệ ngập ngừng một chút rồi dường như hạ quyết tâm: "Eliza tiểu thư, có thể nói cho ta một ít chuyện của Thánh Sơn được không? Kể cả... tình huống của Milan tiểu thư."
"Đương nhiên." Eliza cười khanh khách: "Vô cùng cao hứng khi có thể dùng phương pháp lưỡng toàn tề mỹ thế này để báo đáp ơn cứu mệnh của ngươi, Richard thân ái của ta."
Mắt Trần Duệ sáng rực lên, hắn gật đầu liên tục.
Trần Duệ và Eliza đi dạo một vòng trong thành rồi lại về đến sơn trang Ngân Sắc. Quyển sách mà Eliza vừa đưa cho Trần Duệ khiến cho Paul rất vừa lòng, còn khen thưởng Trần Duệ một phen.
"Paul đại nhân... Ta có một việc nghĩ rằng nên nói với đại nhân."
Nhìn bộ dạng ấp a ấp úng của Trần Duệ, Paul đột nhiên rùng mình một cái: "Richard, chuyện này có thể để sau khi kết thúc chân tuyển Thần Điện kỵ sĩ rồi nói có được không?"
Trần Duệ sửng sốt: "Vì sao? Khi đó mới nói chỉ sợ là không kịp mất. Chuyện này rất quan trọng với ta."
Biểu tình Paul có chút vặn vẹo. Hắn lùi lại mấy bước, nói: "Trước khi ngươi nói chuyện này thì ta phải nói mấy câu. Ta biết một số chuyện trước kia có ảnh hưởng rất lớn tới cuộc sống của ngươi, chuyện này ta có thể lý giải. Chúng ta từng chung hoạn nạn, cũng giống như huynh đệ ruột thịt vậy. Nhưng mà quan hệ của ta cũng phải có giới hạn... Chuyện này, thực sự thì ta không thích hợp với ngươi đâu."
Trần Duệ lại cảm giác như mình nuốt một con chuột thứ hai trong ngày. Cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao Paul lại rùng mình, hiểu lầm giống hệt Eliza! Cái con mẹ nó chứ! Đều tại cái câu chuyện xưa tinh linh đáng chết kia!
Trần Duệ cố nén xung động muốn xông lên bóp chết Paul, từ từ kể lại chuyện "ngưỡng mộ" Milan. Paul nghe đến đây như trút được gánh nặng, thở phào một hơi. (Trần Duệ: Cái con mẹ mày chút gánh nặng ấy!)
"Paul đại nhân, ngài xem chuyện này... Ta nên làm gì?" Trần Duệ cúi đầu: "Ta biết mình có chút si tâm vọng tưởng nhưng lần đầu tiên nhìn thấy Milan tiểu thư thì ta đã có cảm giác hoàn toàn khác hẳn khi thấy nữ tử nhân loại, cảm giác trong lòng rung động khó mà ức chế. Ta cũng không biết mình nên làm gì bây giờ, có nên làm theo lời Eliza tiểu thư hay không, ta rất loạn... Cho nên ta muốn tới hỏi ý kiến của ngài."
"Eliza bảo ngươi theo đuổi Milan?" Lông mày Paul cau lại, dường như hắn đã ngửi thấy mùi của âm mưu.
"Vâng! Eliza tiểu thư đã nói đó là để báo đáp ân cứu mạng của ta lần trườc, còn tiến cử ta với thánh nữ miện hạ nữa."
Paul nhanh chóng so đo được mất rồi không hề nhắc nhở Trần Duệ cái gì, ngược lại còn gật đầu: "Nếu đây đã là ý của Eliza mà ngươi lại động lòng với Milan thì cứ phóng tay mà làm đi. Ta rất hiểu cảm giác mà ngươi vừa cảm nhận được."
"Cảm ơn đại nhân!" Trần Duệ tỏ ra vui mừng. "Đúng rồi, ta nghĩ phải tìm hiểu một chút chuyện liên quan tới Thánh Sơn, để tránh đến lúc đó xuất hiện sai lầm gì đó. Không biết đại nhân có thể nói cho ta rõ một chút được không?"
"Không thành vấn đề." Paul quả nhiên không nghi ngờ gì, đáp ứng luôn.
Ba ngọn núi chính của Thánh Sơn có tam đại thần điện, phân biệt là điện Thần Ấn của giáo hoàng Vatican Brandeis, điện Tinh Thần của tông giáo chủ Phillips Mill, điện Thánh Quyến của thánh nữ Eudora.
Thông thường thì tam đại thần điện này đại biểu cho tất cả thế lực của Quang Minh giáo hội, gọi chung là Quang Minh thần điện nhưng không phải là Quang Minh thần điện chân chính.
Quang Minh thần điện chân chính nằm ở trên đỉnh Thánh Sơn, nghe nói là thần thánh chi địa nối liền với ý chí của thần linh. Nơi đó chỉ có giáo hoàng và hai vị tông giáo chủ mới có quyền tiến vào. Quang Minh thần sẽ thông qua Quang Minh thần điện để ban phát ý chỉ hoặc là biểu lộ thần tích, có khi thần còn sai phái một thiên sứ hạ phàm. Chuyện này không thể nghi ngờ bởi vì cư dân thành Thánh Quang đã không chỉ một lần nhìn thấy thần tích.
Tuyết đạt lai ở đài Tuyết Phong, nằm trên ngọn Thần Ấn, cũng ở gần điện Thần Ấn. Tuyết đạt lai hoa được xưng là đóa hoa thần thánh, là loài hoa được quang minh tín ngưỡng thuần tịnh nhất dưỡng dục thành. Nó có quang minh chi lực thần kỳ mà cường đại, nghe nói có thể đồng hóa tất cả lực lượng tà ác. Cả Thánh Sơn cũng chỉ có ba gốc tuyết đạt lai trồng trên đài Tuyết Phong, cực kỳ trân quý. Tuyết đạt lai còn là một trong những tiêu chí của Quang Minh Thánh Sơn. Bao năm qua, nghi lễ thụ phong Thần Điện kỵ sĩ đều tổ chức trước tuyết đạt lai.
Thực ra Trần Duệ cũng đã biết được một ít tin tức liên quan từ trong miệng Eliza, lúc này hỏi thêm Paul chỉ là xuất phát từ sự cẩn thận. Lời của Paul cũng không khác Eliza là mấy, hơn nữa còn càng thêm toàn diện. Vậy là có thể xác định, tuyết đạt lai hoa trồng trên đài Tuyết Phong ở mặt đông của ngọn Thần Ấn.
Ngoài ba vị thiên sứ chí cao ra thì cũng không biết Quang Minh Thánh Sơn có ẩn tàng những cường giả vượt qua tầng thứ ma đế nào khác hay không? Riêng những cường giả ma đế hiện có đã không dễ ứng phó, cơ hội trộm tuyết đạt lai chỉ có một lần, cho nên không thể thất bại.
Nghĩ tới đây, Trần Duệ quyết định trước hết phải quen thuộc hoàn cảnh và vị trí của mục tiêu. Đợi cho đến khi chân tuyển Thần Điện kỵ sĩ hấp dẫn hết ánh mắt của mọi người thì hắn mới chính thức triển khai hành động.
Lúc này cách ngày tuyển chọn Thần Điện kỵ sĩ còn chưa tới hai ngày, Paul vẫn đóng cửa không ra, chỉ tĩnh tâm điều chỉnh trạng thái. Còn Trần Duệ lấy thân phận tùy tùng, danh chính ngôn thuận thăm dò tin tức. Hắn bắt chuyện tán phét với mấy tên tùy tùng khác, cũng có được không ít tình báo.
Thời gian nháy mắt trôi qua, kỳ tuyển chọn Thần Điện kỵ sĩ cuối cùng cũng đã bắt đầu.
Lần tuyển chọn này có hai trăm người tham gia, đều là tinh anh đến từ các nơi trên thế giới nhân loại. Tất cả được chia làm ba hạng mục: vũ kỹ, kỵ chiến, đoàn chiến.
Vũ kỹ là một chọi một, so đọ vũ lực cá nhân.
Kỵ chiến là tỷ thí trên tọa kỵ, trừ vũ lực và chiến kỹ bản thân ra thì còn phải có yêu cầu cao với kỹ thuật cưỡi ngựa.
Đoàn chiến là khảo nghiệm tài chỉ huy. Người dự thi được trao cho một số lượng Quang Minh kỵ sĩ bằng nhau, tiến hành quyết thắng thua bằng trận chiến đoàn đội.
Tỷ thí vũ kỹ phân thành năm tổ. Năm tổ này trước hết lấy phương thức rút thăm đấu loại. Người thua sẽ mất tư cách tiếp tục thi đấu, người thắng sẽ vào tiếp vòng trong, cứ thế cứ thế cho tới khi tìm được người chiến thắng cuối cùng.
Năm tổ tổng cộng chọn ra năm người chiến thắng. Sau đó, năm người sẽ thi đấu vòng tròn. Đó chính là mỗi người đều phải chiến bốn trận với từng người còn lại. Người có số trận thắng nhiều nhất chính là kẻ chiến thắng cuối cùng.
Trong cuộc chiến vũ kỹ đã trực tiếp đào thải một nhóm người mất tư cách, chỉ còn một nửa là được tiếp tục tham gia hạng mục kỵ chiến. Năm người đứng đầu trong cuộc chiến vũ kỹ có thể trực tiếp tham gia vòng hai kỵ chiến.
Kỵ chiến lại tiếp tục đào thải một nhóm người nữa, sau đó mới là đoàn chiến. Hai trăm người đã bị loại tới chín mươi phần trăm, chỉ còn hai người có thể trở thành kẻ chiến thắng sau cùng. Người này sẽ do tự thân giáo hoàng sắc phong là Thần Điện kỵ sĩ.
Cạnh tranh của cuộc thi này có thể nói là vô cùng khốc liệt!
Người có khả năng, có thực lực nhưng vận khí không tốt, ở vòng đầu tiên đã đụng phải đối thủ mạnh nhất thì vẫn sẽ bị loại. Vận khí cũng là một loại thực lực. Thắng chính là thắng, thua chính là thua, không có quá trình chỉ có kết quả. Bất kể thế nào thì hai mươi người có thể thể trụ đến cuối cùng khẳng định đều là tinh anh chân chính.
Lần nay có bốn người chủ khảo, phân biệt là tam đại hồng y giáo chủ và thánh kỵ sĩ trưởng Pasali. Vốn tài phán trưởng Hughes cũng là một trong những chủ khảo nhưng do chuyện Hắc Tử Đồ vô cùng khẩn cấp cho nên Hughes phải suất lĩnh tinh anh trong tài phán sở đi thanh trừ những tên dị giáo đồ kia, không có thời gian tham gia kỳ tuyển chọn.
Sau khi rút thăm xong xuôi, kỳ tuyển chọn chính thức bắt đầu. Từng cái tên rút thăm xong đều được ghi lên trên một cái bảng ma pháp công khai cho mọi người xem. Paul được phân tới tổ thứ năm.
Lần đào thải thứ nhất đồng thời được tiến hành trên mấy trường đấu. Mỗi trường đấu đều có trọng tài quyết định thắng thua, còn có nhân viên công tác phụ trách dùng thiết bị ma pháp thu lại hình ảnh. Người có dị nghị thì có thể chống án lên để quan chủ khảo quyết định.
Thực lực của tuyển thủ dự thi phần lớn là cấp B, một số ít là cấp A. Trần Duệ tất nhiên là không có mấy hứng thú với chiến đấu ở tầng thứ này. Vận khí của Paul không tệ, hai ngày so đấu đều chiến thắng đối thủ, vòng tiếp theo lại rút phải thăm trắng, không chiến mà thắng. Điều này có nghĩa là buổi sáng ngày mai hắn có thể nghỉ ngơi. Chỉ cần hắn thắng thêm hai đợt nữa thì liền có thể trở thành người đứng đầu trong một tổ.
Chạng vạng, Eliza tới truyền đạt một tin: thánh nữ Eudora triệu kiến.
Đối tượng triệu kiến ngoài Paul ra thì còn có tùy tùng Trần Duệ.
Eliza mang theo Trần Duệ và Paul đi ra khỏi thành Thánh Quang, một mạch tiến vào Quang Minh Thánh Sơn.
Ấn tượng đầu tiên mà Thánh Sơn cấp cho người ta là một bậc thềm dài rộng. Toàn bộ đều là dùng đá bạch oánh có giá trị không nhỏ xây lên, trong phong cách đơn giản lại lộ ra khí thế rộng lớn.
Tín ngưỡng chi lực nồng nặc vô cùng ở đây khiến Trần Duệ ngứa ngáy. Nó còn nồng đậm hơn ở thành Thánh Quang. Nhưng mà hiện tại cũng không phải lúc nhổ răng cọp cho nên hắn đành nhẫn nhịn đi tiếp.
Lần đầu tiên đặt chân lên Thánh Sơn, Trần Duệ rất hiếu kỳ, thỉnh thoảng còn hỏi Eliza mấy vấn đề. Eliza kiên nhẫn giải đáp hết. Trần Duệ điểm qua thông tin tình báo lúc trước, nghiệm chứng lại địa đồ đã tưởng tượng trong đầu.
Phía trước bậc đá chia làm ba đường, Eliza cười nói: "Bên trái là đường tới điện Tinh Thần, ở giữa là tới điện Thần Ấn, bên phải là con đường chúng ta đi, tới điện Thánh Quyến. Richard, thánh nữ đại nhân không phải người thích dong dài cho nên lát nữa ta không thể tiếp tục trả lời, giải đáp các thắc mắc của ngươi nữa."
"Ta hiểu rồi! Cảm ơn tiểu thư, ta biết phải làm thế nào."
Mặc dù biết Eliza có ý đồ khác với Trần Duệ nhưng khi thấy Eliza dặn dò quan tâm tới một tên tùy tùng nhỏ nhỏ còn mình thì lại không để ý, trong lòng hắn không khỏi cảm thấy chút khó chịu. Đương nhiên, chút khó chịu này trước mắt chỉ giấu trong lòng mà thôi.
Càng ngày càng tới gần điện Thánh Quyến, trong lòng Trần Duệ càng có một cảm giác cường liệt, dường như mỗi lần hô hấp của mình đều bị một loại lực lượng đặc biệt nào đó cảm ứng. Quốc độ chi lực!
Trần Duệ vô ý thức ngẩng đầu lên, nhìn về một tòa đại điện cổ xưa ở nơi xa. Phía trước đại điện có một pho tượng thật lớn. Pho tượng kia thuần một màu trắng, sau lưng có sáu đôi cánh. Chung quanh đại điện tỏa lực lượng tín ngưỡng nồng nặc vô cùng. Nó đậm hơn tín ngưỡng chi lực trên đường lên núi gấp trăm lần!
Trần Duệ do dự: "Nhưng mà ta..."
"Ta nói rồi, chỉ cần lão sư ta thừa nhận năng lực đặc thù của ngươi thì thân phận tuyệt đối không phải là vấn đề." Eliza thở một hơi dài: "Nếu như chỉ một chút lá gan ngươi cũng không có thì quên đi, khỏi khiến ta phí sức cuối cùng lại chả được cái gì."
"Không phải, tiểu thư vừa mới nói... nàng âm hiểm cay độc?"
Eliza quyết đoán lắc đầu: "Ngươi nghe nhầm à! Milan là học tỷ đồng môn của ta. Người ta nói không phải là nàng mà là một địch nhân âm hiểm cay độc khác cơ. Ta thiếu chút nữa thì chết trong tay địch nhân đó."
"Thì ra là như thế." Trần Duệ ngập ngừng một chút rồi dường như hạ quyết tâm: "Eliza tiểu thư, có thể nói cho ta một ít chuyện của Thánh Sơn được không? Kể cả... tình huống của Milan tiểu thư."
"Đương nhiên." Eliza cười khanh khách: "Vô cùng cao hứng khi có thể dùng phương pháp lưỡng toàn tề mỹ thế này để báo đáp ơn cứu mệnh của ngươi, Richard thân ái của ta."
Mắt Trần Duệ sáng rực lên, hắn gật đầu liên tục.
Trần Duệ và Eliza đi dạo một vòng trong thành rồi lại về đến sơn trang Ngân Sắc. Quyển sách mà Eliza vừa đưa cho Trần Duệ khiến cho Paul rất vừa lòng, còn khen thưởng Trần Duệ một phen.
"Paul đại nhân... Ta có một việc nghĩ rằng nên nói với đại nhân."
Nhìn bộ dạng ấp a ấp úng của Trần Duệ, Paul đột nhiên rùng mình một cái: "Richard, chuyện này có thể để sau khi kết thúc chân tuyển Thần Điện kỵ sĩ rồi nói có được không?"
Trần Duệ sửng sốt: "Vì sao? Khi đó mới nói chỉ sợ là không kịp mất. Chuyện này rất quan trọng với ta."
Biểu tình Paul có chút vặn vẹo. Hắn lùi lại mấy bước, nói: "Trước khi ngươi nói chuyện này thì ta phải nói mấy câu. Ta biết một số chuyện trước kia có ảnh hưởng rất lớn tới cuộc sống của ngươi, chuyện này ta có thể lý giải. Chúng ta từng chung hoạn nạn, cũng giống như huynh đệ ruột thịt vậy. Nhưng mà quan hệ của ta cũng phải có giới hạn... Chuyện này, thực sự thì ta không thích hợp với ngươi đâu."
Trần Duệ lại cảm giác như mình nuốt một con chuột thứ hai trong ngày. Cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao Paul lại rùng mình, hiểu lầm giống hệt Eliza! Cái con mẹ nó chứ! Đều tại cái câu chuyện xưa tinh linh đáng chết kia!
Trần Duệ cố nén xung động muốn xông lên bóp chết Paul, từ từ kể lại chuyện "ngưỡng mộ" Milan. Paul nghe đến đây như trút được gánh nặng, thở phào một hơi. (Trần Duệ: Cái con mẹ mày chút gánh nặng ấy!)
"Paul đại nhân, ngài xem chuyện này... Ta nên làm gì?" Trần Duệ cúi đầu: "Ta biết mình có chút si tâm vọng tưởng nhưng lần đầu tiên nhìn thấy Milan tiểu thư thì ta đã có cảm giác hoàn toàn khác hẳn khi thấy nữ tử nhân loại, cảm giác trong lòng rung động khó mà ức chế. Ta cũng không biết mình nên làm gì bây giờ, có nên làm theo lời Eliza tiểu thư hay không, ta rất loạn... Cho nên ta muốn tới hỏi ý kiến của ngài."
"Eliza bảo ngươi theo đuổi Milan?" Lông mày Paul cau lại, dường như hắn đã ngửi thấy mùi của âm mưu.
"Vâng! Eliza tiểu thư đã nói đó là để báo đáp ân cứu mạng của ta lần trườc, còn tiến cử ta với thánh nữ miện hạ nữa."
Paul nhanh chóng so đo được mất rồi không hề nhắc nhở Trần Duệ cái gì, ngược lại còn gật đầu: "Nếu đây đã là ý của Eliza mà ngươi lại động lòng với Milan thì cứ phóng tay mà làm đi. Ta rất hiểu cảm giác mà ngươi vừa cảm nhận được."
"Cảm ơn đại nhân!" Trần Duệ tỏ ra vui mừng. "Đúng rồi, ta nghĩ phải tìm hiểu một chút chuyện liên quan tới Thánh Sơn, để tránh đến lúc đó xuất hiện sai lầm gì đó. Không biết đại nhân có thể nói cho ta rõ một chút được không?"
"Không thành vấn đề." Paul quả nhiên không nghi ngờ gì, đáp ứng luôn.
Ba ngọn núi chính của Thánh Sơn có tam đại thần điện, phân biệt là điện Thần Ấn của giáo hoàng Vatican Brandeis, điện Tinh Thần của tông giáo chủ Phillips Mill, điện Thánh Quyến của thánh nữ Eudora.
Thông thường thì tam đại thần điện này đại biểu cho tất cả thế lực của Quang Minh giáo hội, gọi chung là Quang Minh thần điện nhưng không phải là Quang Minh thần điện chân chính.
Quang Minh thần điện chân chính nằm ở trên đỉnh Thánh Sơn, nghe nói là thần thánh chi địa nối liền với ý chí của thần linh. Nơi đó chỉ có giáo hoàng và hai vị tông giáo chủ mới có quyền tiến vào. Quang Minh thần sẽ thông qua Quang Minh thần điện để ban phát ý chỉ hoặc là biểu lộ thần tích, có khi thần còn sai phái một thiên sứ hạ phàm. Chuyện này không thể nghi ngờ bởi vì cư dân thành Thánh Quang đã không chỉ một lần nhìn thấy thần tích.
Tuyết đạt lai ở đài Tuyết Phong, nằm trên ngọn Thần Ấn, cũng ở gần điện Thần Ấn. Tuyết đạt lai hoa được xưng là đóa hoa thần thánh, là loài hoa được quang minh tín ngưỡng thuần tịnh nhất dưỡng dục thành. Nó có quang minh chi lực thần kỳ mà cường đại, nghe nói có thể đồng hóa tất cả lực lượng tà ác. Cả Thánh Sơn cũng chỉ có ba gốc tuyết đạt lai trồng trên đài Tuyết Phong, cực kỳ trân quý. Tuyết đạt lai còn là một trong những tiêu chí của Quang Minh Thánh Sơn. Bao năm qua, nghi lễ thụ phong Thần Điện kỵ sĩ đều tổ chức trước tuyết đạt lai.
Thực ra Trần Duệ cũng đã biết được một ít tin tức liên quan từ trong miệng Eliza, lúc này hỏi thêm Paul chỉ là xuất phát từ sự cẩn thận. Lời của Paul cũng không khác Eliza là mấy, hơn nữa còn càng thêm toàn diện. Vậy là có thể xác định, tuyết đạt lai hoa trồng trên đài Tuyết Phong ở mặt đông của ngọn Thần Ấn.
Ngoài ba vị thiên sứ chí cao ra thì cũng không biết Quang Minh Thánh Sơn có ẩn tàng những cường giả vượt qua tầng thứ ma đế nào khác hay không? Riêng những cường giả ma đế hiện có đã không dễ ứng phó, cơ hội trộm tuyết đạt lai chỉ có một lần, cho nên không thể thất bại.
Nghĩ tới đây, Trần Duệ quyết định trước hết phải quen thuộc hoàn cảnh và vị trí của mục tiêu. Đợi cho đến khi chân tuyển Thần Điện kỵ sĩ hấp dẫn hết ánh mắt của mọi người thì hắn mới chính thức triển khai hành động.
Lúc này cách ngày tuyển chọn Thần Điện kỵ sĩ còn chưa tới hai ngày, Paul vẫn đóng cửa không ra, chỉ tĩnh tâm điều chỉnh trạng thái. Còn Trần Duệ lấy thân phận tùy tùng, danh chính ngôn thuận thăm dò tin tức. Hắn bắt chuyện tán phét với mấy tên tùy tùng khác, cũng có được không ít tình báo.
Thời gian nháy mắt trôi qua, kỳ tuyển chọn Thần Điện kỵ sĩ cuối cùng cũng đã bắt đầu.
Lần tuyển chọn này có hai trăm người tham gia, đều là tinh anh đến từ các nơi trên thế giới nhân loại. Tất cả được chia làm ba hạng mục: vũ kỹ, kỵ chiến, đoàn chiến.
Vũ kỹ là một chọi một, so đọ vũ lực cá nhân.
Kỵ chiến là tỷ thí trên tọa kỵ, trừ vũ lực và chiến kỹ bản thân ra thì còn phải có yêu cầu cao với kỹ thuật cưỡi ngựa.
Đoàn chiến là khảo nghiệm tài chỉ huy. Người dự thi được trao cho một số lượng Quang Minh kỵ sĩ bằng nhau, tiến hành quyết thắng thua bằng trận chiến đoàn đội.
Tỷ thí vũ kỹ phân thành năm tổ. Năm tổ này trước hết lấy phương thức rút thăm đấu loại. Người thua sẽ mất tư cách tiếp tục thi đấu, người thắng sẽ vào tiếp vòng trong, cứ thế cứ thế cho tới khi tìm được người chiến thắng cuối cùng.
Năm tổ tổng cộng chọn ra năm người chiến thắng. Sau đó, năm người sẽ thi đấu vòng tròn. Đó chính là mỗi người đều phải chiến bốn trận với từng người còn lại. Người có số trận thắng nhiều nhất chính là kẻ chiến thắng cuối cùng.
Trong cuộc chiến vũ kỹ đã trực tiếp đào thải một nhóm người mất tư cách, chỉ còn một nửa là được tiếp tục tham gia hạng mục kỵ chiến. Năm người đứng đầu trong cuộc chiến vũ kỹ có thể trực tiếp tham gia vòng hai kỵ chiến.
Kỵ chiến lại tiếp tục đào thải một nhóm người nữa, sau đó mới là đoàn chiến. Hai trăm người đã bị loại tới chín mươi phần trăm, chỉ còn hai người có thể trở thành kẻ chiến thắng sau cùng. Người này sẽ do tự thân giáo hoàng sắc phong là Thần Điện kỵ sĩ.
Cạnh tranh của cuộc thi này có thể nói là vô cùng khốc liệt!
Người có khả năng, có thực lực nhưng vận khí không tốt, ở vòng đầu tiên đã đụng phải đối thủ mạnh nhất thì vẫn sẽ bị loại. Vận khí cũng là một loại thực lực. Thắng chính là thắng, thua chính là thua, không có quá trình chỉ có kết quả. Bất kể thế nào thì hai mươi người có thể thể trụ đến cuối cùng khẳng định đều là tinh anh chân chính.
Lần nay có bốn người chủ khảo, phân biệt là tam đại hồng y giáo chủ và thánh kỵ sĩ trưởng Pasali. Vốn tài phán trưởng Hughes cũng là một trong những chủ khảo nhưng do chuyện Hắc Tử Đồ vô cùng khẩn cấp cho nên Hughes phải suất lĩnh tinh anh trong tài phán sở đi thanh trừ những tên dị giáo đồ kia, không có thời gian tham gia kỳ tuyển chọn.
Sau khi rút thăm xong xuôi, kỳ tuyển chọn chính thức bắt đầu. Từng cái tên rút thăm xong đều được ghi lên trên một cái bảng ma pháp công khai cho mọi người xem. Paul được phân tới tổ thứ năm.
Lần đào thải thứ nhất đồng thời được tiến hành trên mấy trường đấu. Mỗi trường đấu đều có trọng tài quyết định thắng thua, còn có nhân viên công tác phụ trách dùng thiết bị ma pháp thu lại hình ảnh. Người có dị nghị thì có thể chống án lên để quan chủ khảo quyết định.
Thực lực của tuyển thủ dự thi phần lớn là cấp B, một số ít là cấp A. Trần Duệ tất nhiên là không có mấy hứng thú với chiến đấu ở tầng thứ này. Vận khí của Paul không tệ, hai ngày so đấu đều chiến thắng đối thủ, vòng tiếp theo lại rút phải thăm trắng, không chiến mà thắng. Điều này có nghĩa là buổi sáng ngày mai hắn có thể nghỉ ngơi. Chỉ cần hắn thắng thêm hai đợt nữa thì liền có thể trở thành người đứng đầu trong một tổ.
Chạng vạng, Eliza tới truyền đạt một tin: thánh nữ Eudora triệu kiến.
Đối tượng triệu kiến ngoài Paul ra thì còn có tùy tùng Trần Duệ.
Eliza mang theo Trần Duệ và Paul đi ra khỏi thành Thánh Quang, một mạch tiến vào Quang Minh Thánh Sơn.
Ấn tượng đầu tiên mà Thánh Sơn cấp cho người ta là một bậc thềm dài rộng. Toàn bộ đều là dùng đá bạch oánh có giá trị không nhỏ xây lên, trong phong cách đơn giản lại lộ ra khí thế rộng lớn.
Tín ngưỡng chi lực nồng nặc vô cùng ở đây khiến Trần Duệ ngứa ngáy. Nó còn nồng đậm hơn ở thành Thánh Quang. Nhưng mà hiện tại cũng không phải lúc nhổ răng cọp cho nên hắn đành nhẫn nhịn đi tiếp.
Lần đầu tiên đặt chân lên Thánh Sơn, Trần Duệ rất hiếu kỳ, thỉnh thoảng còn hỏi Eliza mấy vấn đề. Eliza kiên nhẫn giải đáp hết. Trần Duệ điểm qua thông tin tình báo lúc trước, nghiệm chứng lại địa đồ đã tưởng tượng trong đầu.
Phía trước bậc đá chia làm ba đường, Eliza cười nói: "Bên trái là đường tới điện Tinh Thần, ở giữa là tới điện Thần Ấn, bên phải là con đường chúng ta đi, tới điện Thánh Quyến. Richard, thánh nữ đại nhân không phải người thích dong dài cho nên lát nữa ta không thể tiếp tục trả lời, giải đáp các thắc mắc của ngươi nữa."
"Ta hiểu rồi! Cảm ơn tiểu thư, ta biết phải làm thế nào."
Mặc dù biết Eliza có ý đồ khác với Trần Duệ nhưng khi thấy Eliza dặn dò quan tâm tới một tên tùy tùng nhỏ nhỏ còn mình thì lại không để ý, trong lòng hắn không khỏi cảm thấy chút khó chịu. Đương nhiên, chút khó chịu này trước mắt chỉ giấu trong lòng mà thôi.
Càng ngày càng tới gần điện Thánh Quyến, trong lòng Trần Duệ càng có một cảm giác cường liệt, dường như mỗi lần hô hấp của mình đều bị một loại lực lượng đặc biệt nào đó cảm ứng. Quốc độ chi lực!
Trần Duệ vô ý thức ngẩng đầu lên, nhìn về một tòa đại điện cổ xưa ở nơi xa. Phía trước đại điện có một pho tượng thật lớn. Pho tượng kia thuần một màu trắng, sau lưng có sáu đôi cánh. Chung quanh đại điện tỏa lực lượng tín ngưỡng nồng nặc vô cùng. Nó đậm hơn tín ngưỡng chi lực trên đường lên núi gấp trăm lần!
/1093
|