Ngoài ý muốn đi tới thế giới mặt đất mà không chuẩn bị tư tưởng làm Trần Duệ khiếp sợ, hơn nửa ngày mới hồi phục. Lúc này, ba lính đánh thuê kia đã đi xa.
Nếu như là "Arthur", có thể trở về thế giới mặt đất từ ma giới kinh khủng, giờ phút này nhất định sẽ mừng như điên. Nếu là Trần Duệ khi mới xuyên việt thì cũng mừng rỡ đi làm hoàng tử chơi bời lêu lổng. Nhưng bây giờ đã khác rồi, đã hơn ba năm, hắn đã cắm rễ ở ma giới, nữ nhân của hắn, Athena, Lola, Mejia, Cơ Á, Isabella, kể cả vị Katherine đại đế kia. Còn có bằng hữu Pagliuca, Lomond, Delia, Aldas, Moore, tất cả đều ở ma giới. Nói cách khác, ma giới mới thực sự là nhà của hắn.
Cho nên, phản ứng đầu tiên của Trần Duệ là muốn trở về ma giới. Vì phòng ngừa chẳng may, hắn đã bố trí một tinh điểm ở trong tùng lâm. Vốn tinh điểm có hai cái, phân biệt ở Đọa Thiên Sứ đế đô và đảo Thâm Lam của thủy nguyên tố nhân. Sau khi tiến hóa sáu sao, tinh không chi môn đã có ba tinh điểm, độ linh hoạt cũng lớn hơn nhiều.
Khi Trần Duệ thi triển tinh không chi môn, muốn trở về ma giới, thật ngoài ý muốn, hệ thống hiển thị: "Xuyên qua không gian cấp A, cần tiêu hao một trăm vạn tín ngưỡng kết tinh. Số lượng tín ngưỡng kết tinh không đủ, không thể sử dụng."
Hiển thị này làm Trần Duệ há hốc mồm, một trăm vạn tín ngưỡng kết tinh? Không gian cấp A hẳn là cấp bậc không gian giữa thế giới loài người và ma giới, nhưng "lộ phí" này hơi bị thái quá rồi. Hiện tại hắn chỉ còn có sáu nghìn tín ngưỡng kết tinh, cho dù thi triển cực tinh biến cũng không có một vạn mà dùng, càng đừng nói đến con số thiên văn như một trăm vạn.
Mặc dù trước mắt đã diệt cái họa ngầm Tu La, tinh vực cũng rộng hơn mấy lần, tốc độ tích lũy tín ngưỡng lực cũng tăng mạnh. Nhưng nếu muốn đạt tới con số một trăm vạn này thì chỉ sợ cần thời gian rất dài. Mấu chốt nhất là, cái quang yên chi ấn khốn nạn trên người Isabella còn chưa được giải trừ!
Dưới sự trợ giúp của thổ nguyên tố quân vương Moore, thời gian phát tác của quang yên chi ấn kéo dài thành chín tháng. Trần Duệ xuất phát từ Đọa Thiên Sứ đế đô, xuyên qua hải vực trùng điệp cho đến khi tới tháp hủy diệt thì cũng đã qua ba tháng. Tính toán tỉ mỉ thì chỉ còn thời gian không tới nửa năm.
Không biết sau khi chiến thắng Tu La, được chuyển đến thế giới loài người, thời gian đã qua bao lâu rồi. Một khi vượt quá thời hạn cuối cùng, vậy thì sinh mệnh của Isabella cũng chấm dứt. Trần Duệ càng nghĩ càng căng thẳng, sự vui sướng sau khi thăng cấp đã tan biến, mấu chốt bây giờ là phải hiểu tình hình bây giờ.
Nghĩ đến đây, Trần Duệ chạy về phía ba lính đánh thuê kia, mặc dù tốc độ của hắn khá kinh người, nhưng đường núi phức tạp, ba người kia lại đi lâu rồi, nhất thời không tìm ra. Nhưng thực tế vẫn cảm nhận được không xa phía trước có một người.
Trần Duệ chuyển hướng về phía đó ngay lập tức, trong nháy mắt đã tiếp cận người nọ. Đây là một nam tử khá cao gầy, "khá cao gầy" này là nói về nhân loại, còn so sánh với đám khôi ngô ác ma, đại ác ma của ma tộc thì chỉ coi như trung bình.
Nam tử đang dựa vào một cây đại thụ, trong tay cầm một bình rượu, người phát ra từng đợt mùi rượu, còn ngầm giấu một thanh trường mâu. Khi mở phân tích chi nhãn, thực lực tổng hợp là E+, tương đường với ác ma trung giai cao đoạn của ma tộc.
Bằng thực lực của Trần Duệ bây giờ, chỉ cần một ngón tay cũng có thể nghiền chết nam tử. Lập tức không giấu tung tích nữa, đi tới, hắn sử dụng kỹ năng thu liễm khí tức, thực lực bên ngoài chỉ là ác ma trung giai trung đoạn. Nam tử vừa thấy hắn đi tới, mắt sáng rực lên, nhặt thanh trường mâu dưới đất, tiến lên đón tiếp.
"Vị lão huynh này, cho hỏi nơi này là..."
Trần Duệ còn nhớ ngôn ngữ thông dụng của Nero lúc ấy, thử hỏi một câu. Nhưng chưa đợi hắn hỏi xong, năm tử kia đã ngắt lời, quả nhiên cũng là tiếng thông dụng: "Uy! Ngươi là lính đánh thuê mới đến Lam Dã sâm lâm đúng chưa!"
Trần Duệ sửng sốt: "Hả?"
"Đừng giả bộ, tay mơ." Nam tử cười lạnh: "Vừa nhìn đã biết ngươi bị tổn thất nặng ở Lam Dã sâm lâm, ngay cả vũ khí cũng mất!"
Trần Duệ ở Tử Vong chi hải đã trải qua chiến đấu với cự thú vong linh, vu yêu vương, thánh long và cả Tu La nữa, giờ phút này bộ dáng quả thực hơi chật vật. Chẳng qua nếu nam tử này tự cho là đúng, Trần Duệ cũng không giải thích, gật gật đầu theo lời hắn.
Nam tử lại càng sáng mắt, khí thế cả người bùng lên: "Vậy thì, tay mơ kia, nhất định ngươi chưa từng nghe qua uy danh 'liệt thương' của Lucio đại gia! Đây là địa bàn của ta, nếu muốn quay về trấn Cổ Đan, trước tiên giao hết thứ đáng giá trên người ra đây! Ít nhất hai mươi bạch tinh tệ! Nếu không ta cũng không ngại lột sạch ngươi đâu."
Trần Duệ kể từ khi đặt bẫy Hắc Diệu góp vốn, chỉ biết tiền tệ của ma giới và thế giới mặt đất đều thông dụng với nhau. Thực hiển nhiên, vị Lucio đại gia trước mắt chính là loại cướp đường hạ lưu, mở miệng cũng động đến "khoản lớn" là hai mươi bạch tinh tệ. Cũng không khác với loại hạ tầng của thành Ám Nguyệt năm xưa. Đúng vậy, thật sự là "năm xưa", hiện tại điều kiện sống của Ám Nguyệt đã đề cao nhiều, cái dạng như hai mươi bạch tinh tệ, thật là khó nói ra khỏi mồm.
Lucio đại gia còn chưa kịp uy hiếp tay mơ này thêm vài câu thì đã thấy hoa mắt, một cỗ sát khí khủng bố không thể tưởng tượng đã bao bọc toàn thân hắn, nhất thời không nhúc nhích được.
"Hiện tại, ta hỏi một câu, ngươi đáp một câu." Trần Duệ đang lo cho nguyền rủa của Isabella, không thừa hơi rề rà với loại vớ vẩn này: "Nếu có nửa câu không chính xác..."
Trần Duệ nhẹ nhàng điểm lên trường mâu trong tay Lucio, bộ phận nhọn nhất của trường mâu biến thành vụn sắt rồi tan biến, chỉ còn lại chuôi mâu cụt lủn, giống như gậy bình thường.
Trên trán Lucio đã ứa ra mồ hôi bằng hạt đậu, hận không thể cho mình mấy cái bạt tai: thật đáng sợ! Chỉ một tí đã biến trường mâu thành phế liệu, thực lực này tuyệt đối không chỉ là sĩ cấp, chỉ sợ đã đạt tới sư cấp! Mình thật sự là mắt chó giấy, không ngờ lại xem người ta là tay mơ, còn chủ động đi vơ vét tài sản?
Sĩ cấp của nhân loại cũng tương đường với ác ma cấp thấp, cấp trung và cấp cao; sư cấp tương đường với ma vương, đại ma vương. Còn thánh cấp là ma hoàng và ma đế.
Nhìn về phía cường giả "sư cấp", Lucio sao còn do dự gì nữa, gật đầu như giã tỏi. Nếu hắn biết cái tay mơ thoạt nhìn rất trẻ tuổi trước mắt này có thực lực còn vượt qua cường giả thánh cấp đỉnh cấp, không biết biểu tình sẽ thê thảm thế nào nữa đây?
"Bây giờ là năm nào? Tháng mấy?"
Vấn đề này làm Lucio rất là ngoài ý muốn, hắn từng si mê một câu truyện cực kỳ vớ vẩn do một tên tinh linh tộc viết ra mấy trăm năm trước, diễn viên chính là linh hồn xuyên qua không gian trọng sinh, đi vào thế giới kia đại sát tứ phương, thành thần thành thánh, còn thu hoạch mỹ nữ đầy nhà. Loại diễn viên này mà vừa sống lại, câu đầu tiên mà hắn hỏi chính là như vậy.
Lucio tò mò trong lòng, nhưng không dám hỏi nhiều: "Hôm nay là thế kỷ mười hai, năm thứ ba lịch thái dương, ngày mười lăm tháng bảy."
Trần Duệ từng nghe Samuel đề cập tới kỷ nguyên và năm trên này khi mà Samuel đi vào ma giới. Lập tức vừa nhớ lại vừa tính toán. Lucio thấy Trần Duệ làm như coi thường mình mà trầm tư, trong lòng luẩn quẩn nhiều ý niệm, cuối cùng từ bỏ tâm tư chạy trốn. Bằng thực lực của vị cường giả này, chỉ sợ chạy không xa đã bị bắt lại. Nếu chọc giận đối phương thì mình chết chắc.
Trần Duệ cẩn thận nhớ lại mấy lần, rốt cuộc cũng xác định, lữ trình ở Tử Vong chi hải, lại thêm lần ngủ say này nữa là tròn bốn tháng. Từ giờ đến lúc Isabella bị bộc phát còn năm tháng.
Năm tháng cũng không nhiều, ám nguyên tố quân vương có thể cứu Isabella đã bị thánh long Rodriguez giam cầm trong tháp hủy diệt, mà tinh điểm gần nhất của tinh không chi môn là Thâm Lam cung điện của thủy nguyên tố quân vương, từ Thâm Lam cung điện tới vùng đất oán hận cần một tháng, cho dù có cứu được ám nguyên tố quân vương, nhưng vì Tinh Không chi môn không thể "chở người", mang theo ám nguyên tố quân vương trở về Đọa Thiên Sứ đế đô nhanh nhất cũng cần hai tháng. Năm tháng trừ ba tháng, chỉ còn lại hai tháng, đây là không kể đến khó khăn khi chiến đấu.
Hai tháng, nhất định phải phục hồi được một trăm vạn tín ngưỡng kết tinh. Theo tốc độ tăng trưởng bây giờ, đây là một nhiệm vụ bất khả thi.
Cho nên nhất định phải nghĩ cách khác cứu Isabella. Ngoại trừ ám nguyên tố quân vương ra tay, còn có hai phương pháp khác. Một là giết chết kẻ thi thuật, hai là tìm được hoa tuyết đạt lai.
Có thể giết chết kẻ thi thuật là tốt nhất, một lần hưởng mãi, cũng không cần trở lại ma giới, quang yên chi ấn có thể tự động tiêu trừ. Nhưng diện tích của thế giới loài người còn vượt xa ma giới, hơn nữa đã cách hàng trăm năm, nếu muốn giết chết tên lừa đảo Isabella năm đó thì đúng là mò kim đáy bể.
Xem ra, tìm hoa tuyết đạt lai là cách dễ thành công nhất. Như vậy nhiệm vụ hiện tại của Trần Duệ đã trở thành: trong năm tháng phục hồi một trăm vạn tín ngưỡng kết tinh, sau đó lấy được hoa tuyết đạt lai ở Quang Minh thánh sơn, dùng Tinh Không chi môn trực tiếp trở về Đọa Thiên Sứ đế quốc cứu vớt Isa.
Đương nhiên, có thể đồng thời hỏi thăm vị trí của Phong ảnh ngoa, có thể tìm tới tên khốn nạn năm đó là tốt nhất, thuận tay giải quyết luôn.
Đã quyết chủ ý, Trần Duệ gật gật đầu hỏi: "Đây là quốc gia nào? Cách quang minh thánh sơn bao xa?"
Vừa nghe cái tên quang minh thánh sơn quen thuộc, suy nghĩ về "người xuyên việt" của Lucio đã thất bại, thành thật đáp: "Đây là vương quốc Dương Thiệu, Quang Minh thánh sơn ở Bạch nhai giữa Long Hoàng đế quốc và Lam Diệu đế quốc, khoảng cách rất xa. Đại nhân có thể đi tới vương đô Dương Thiệu trước, sau đó từ vương đô tới thành Long Nha nơi biên cảnh Long Hoàng đế quốc. Thành Long Nha có cổng truyền tống không gian đặc biệt đi tới Bạch nhai.
Nghe được tên Long Hoàng đế quốc, Trần Duệ vừa động tâm tư. "Arthur" chính là hoàng tử Long Hoàng đế quốc hàng thật giá thật, không phải không thể lợi dụng một phen? Chẳng qua ý nghĩ này chỉ lướt qua, điều quan trọng nhất bây giờ là tìm hoa tuyết đạt lai cứu Isabella, mà mấy đám hoàng tử như Arthur chỉ sợ quá thâm sâu, không đến lúc bất đắc dĩ, tốt nhất là không hiển lộ thân phận.
"Đại nhân, hẳn là lần đầu tiên người tới vương quốc Dương Thiệu. Long Hoàng đế quốc chính là một trong hai đại Quang Minh đế quốc, thủ vệ chặt chẽ. Nếu muốn thông qua vương đô để đi tới Long Hoàng đế quốc, nhất định phải có thứ chứng minh thân phận. Ta mong có thể đi cùng đại nhân tới dong binh công hội làm một phần chứng minh."
Thanh âm lấy lòng của Lucio truyền đến, Trần Duệ hiểu tâm tư muốn giữ mạng của người này, gật gật đầu.
Nếu như là "Arthur", có thể trở về thế giới mặt đất từ ma giới kinh khủng, giờ phút này nhất định sẽ mừng như điên. Nếu là Trần Duệ khi mới xuyên việt thì cũng mừng rỡ đi làm hoàng tử chơi bời lêu lổng. Nhưng bây giờ đã khác rồi, đã hơn ba năm, hắn đã cắm rễ ở ma giới, nữ nhân của hắn, Athena, Lola, Mejia, Cơ Á, Isabella, kể cả vị Katherine đại đế kia. Còn có bằng hữu Pagliuca, Lomond, Delia, Aldas, Moore, tất cả đều ở ma giới. Nói cách khác, ma giới mới thực sự là nhà của hắn.
Cho nên, phản ứng đầu tiên của Trần Duệ là muốn trở về ma giới. Vì phòng ngừa chẳng may, hắn đã bố trí một tinh điểm ở trong tùng lâm. Vốn tinh điểm có hai cái, phân biệt ở Đọa Thiên Sứ đế đô và đảo Thâm Lam của thủy nguyên tố nhân. Sau khi tiến hóa sáu sao, tinh không chi môn đã có ba tinh điểm, độ linh hoạt cũng lớn hơn nhiều.
Khi Trần Duệ thi triển tinh không chi môn, muốn trở về ma giới, thật ngoài ý muốn, hệ thống hiển thị: "Xuyên qua không gian cấp A, cần tiêu hao một trăm vạn tín ngưỡng kết tinh. Số lượng tín ngưỡng kết tinh không đủ, không thể sử dụng."
Hiển thị này làm Trần Duệ há hốc mồm, một trăm vạn tín ngưỡng kết tinh? Không gian cấp A hẳn là cấp bậc không gian giữa thế giới loài người và ma giới, nhưng "lộ phí" này hơi bị thái quá rồi. Hiện tại hắn chỉ còn có sáu nghìn tín ngưỡng kết tinh, cho dù thi triển cực tinh biến cũng không có một vạn mà dùng, càng đừng nói đến con số thiên văn như một trăm vạn.
Mặc dù trước mắt đã diệt cái họa ngầm Tu La, tinh vực cũng rộng hơn mấy lần, tốc độ tích lũy tín ngưỡng lực cũng tăng mạnh. Nhưng nếu muốn đạt tới con số một trăm vạn này thì chỉ sợ cần thời gian rất dài. Mấu chốt nhất là, cái quang yên chi ấn khốn nạn trên người Isabella còn chưa được giải trừ!
Dưới sự trợ giúp của thổ nguyên tố quân vương Moore, thời gian phát tác của quang yên chi ấn kéo dài thành chín tháng. Trần Duệ xuất phát từ Đọa Thiên Sứ đế đô, xuyên qua hải vực trùng điệp cho đến khi tới tháp hủy diệt thì cũng đã qua ba tháng. Tính toán tỉ mỉ thì chỉ còn thời gian không tới nửa năm.
Không biết sau khi chiến thắng Tu La, được chuyển đến thế giới loài người, thời gian đã qua bao lâu rồi. Một khi vượt quá thời hạn cuối cùng, vậy thì sinh mệnh của Isabella cũng chấm dứt. Trần Duệ càng nghĩ càng căng thẳng, sự vui sướng sau khi thăng cấp đã tan biến, mấu chốt bây giờ là phải hiểu tình hình bây giờ.
Nghĩ đến đây, Trần Duệ chạy về phía ba lính đánh thuê kia, mặc dù tốc độ của hắn khá kinh người, nhưng đường núi phức tạp, ba người kia lại đi lâu rồi, nhất thời không tìm ra. Nhưng thực tế vẫn cảm nhận được không xa phía trước có một người.
Trần Duệ chuyển hướng về phía đó ngay lập tức, trong nháy mắt đã tiếp cận người nọ. Đây là một nam tử khá cao gầy, "khá cao gầy" này là nói về nhân loại, còn so sánh với đám khôi ngô ác ma, đại ác ma của ma tộc thì chỉ coi như trung bình.
Nam tử đang dựa vào một cây đại thụ, trong tay cầm một bình rượu, người phát ra từng đợt mùi rượu, còn ngầm giấu một thanh trường mâu. Khi mở phân tích chi nhãn, thực lực tổng hợp là E+, tương đường với ác ma trung giai cao đoạn của ma tộc.
Bằng thực lực của Trần Duệ bây giờ, chỉ cần một ngón tay cũng có thể nghiền chết nam tử. Lập tức không giấu tung tích nữa, đi tới, hắn sử dụng kỹ năng thu liễm khí tức, thực lực bên ngoài chỉ là ác ma trung giai trung đoạn. Nam tử vừa thấy hắn đi tới, mắt sáng rực lên, nhặt thanh trường mâu dưới đất, tiến lên đón tiếp.
"Vị lão huynh này, cho hỏi nơi này là..."
Trần Duệ còn nhớ ngôn ngữ thông dụng của Nero lúc ấy, thử hỏi một câu. Nhưng chưa đợi hắn hỏi xong, năm tử kia đã ngắt lời, quả nhiên cũng là tiếng thông dụng: "Uy! Ngươi là lính đánh thuê mới đến Lam Dã sâm lâm đúng chưa!"
Trần Duệ sửng sốt: "Hả?"
"Đừng giả bộ, tay mơ." Nam tử cười lạnh: "Vừa nhìn đã biết ngươi bị tổn thất nặng ở Lam Dã sâm lâm, ngay cả vũ khí cũng mất!"
Trần Duệ ở Tử Vong chi hải đã trải qua chiến đấu với cự thú vong linh, vu yêu vương, thánh long và cả Tu La nữa, giờ phút này bộ dáng quả thực hơi chật vật. Chẳng qua nếu nam tử này tự cho là đúng, Trần Duệ cũng không giải thích, gật gật đầu theo lời hắn.
Nam tử lại càng sáng mắt, khí thế cả người bùng lên: "Vậy thì, tay mơ kia, nhất định ngươi chưa từng nghe qua uy danh 'liệt thương' của Lucio đại gia! Đây là địa bàn của ta, nếu muốn quay về trấn Cổ Đan, trước tiên giao hết thứ đáng giá trên người ra đây! Ít nhất hai mươi bạch tinh tệ! Nếu không ta cũng không ngại lột sạch ngươi đâu."
Trần Duệ kể từ khi đặt bẫy Hắc Diệu góp vốn, chỉ biết tiền tệ của ma giới và thế giới mặt đất đều thông dụng với nhau. Thực hiển nhiên, vị Lucio đại gia trước mắt chính là loại cướp đường hạ lưu, mở miệng cũng động đến "khoản lớn" là hai mươi bạch tinh tệ. Cũng không khác với loại hạ tầng của thành Ám Nguyệt năm xưa. Đúng vậy, thật sự là "năm xưa", hiện tại điều kiện sống của Ám Nguyệt đã đề cao nhiều, cái dạng như hai mươi bạch tinh tệ, thật là khó nói ra khỏi mồm.
Lucio đại gia còn chưa kịp uy hiếp tay mơ này thêm vài câu thì đã thấy hoa mắt, một cỗ sát khí khủng bố không thể tưởng tượng đã bao bọc toàn thân hắn, nhất thời không nhúc nhích được.
"Hiện tại, ta hỏi một câu, ngươi đáp một câu." Trần Duệ đang lo cho nguyền rủa của Isabella, không thừa hơi rề rà với loại vớ vẩn này: "Nếu có nửa câu không chính xác..."
Trần Duệ nhẹ nhàng điểm lên trường mâu trong tay Lucio, bộ phận nhọn nhất của trường mâu biến thành vụn sắt rồi tan biến, chỉ còn lại chuôi mâu cụt lủn, giống như gậy bình thường.
Trên trán Lucio đã ứa ra mồ hôi bằng hạt đậu, hận không thể cho mình mấy cái bạt tai: thật đáng sợ! Chỉ một tí đã biến trường mâu thành phế liệu, thực lực này tuyệt đối không chỉ là sĩ cấp, chỉ sợ đã đạt tới sư cấp! Mình thật sự là mắt chó giấy, không ngờ lại xem người ta là tay mơ, còn chủ động đi vơ vét tài sản?
Sĩ cấp của nhân loại cũng tương đường với ác ma cấp thấp, cấp trung và cấp cao; sư cấp tương đường với ma vương, đại ma vương. Còn thánh cấp là ma hoàng và ma đế.
Nhìn về phía cường giả "sư cấp", Lucio sao còn do dự gì nữa, gật đầu như giã tỏi. Nếu hắn biết cái tay mơ thoạt nhìn rất trẻ tuổi trước mắt này có thực lực còn vượt qua cường giả thánh cấp đỉnh cấp, không biết biểu tình sẽ thê thảm thế nào nữa đây?
"Bây giờ là năm nào? Tháng mấy?"
Vấn đề này làm Lucio rất là ngoài ý muốn, hắn từng si mê một câu truyện cực kỳ vớ vẩn do một tên tinh linh tộc viết ra mấy trăm năm trước, diễn viên chính là linh hồn xuyên qua không gian trọng sinh, đi vào thế giới kia đại sát tứ phương, thành thần thành thánh, còn thu hoạch mỹ nữ đầy nhà. Loại diễn viên này mà vừa sống lại, câu đầu tiên mà hắn hỏi chính là như vậy.
Lucio tò mò trong lòng, nhưng không dám hỏi nhiều: "Hôm nay là thế kỷ mười hai, năm thứ ba lịch thái dương, ngày mười lăm tháng bảy."
Trần Duệ từng nghe Samuel đề cập tới kỷ nguyên và năm trên này khi mà Samuel đi vào ma giới. Lập tức vừa nhớ lại vừa tính toán. Lucio thấy Trần Duệ làm như coi thường mình mà trầm tư, trong lòng luẩn quẩn nhiều ý niệm, cuối cùng từ bỏ tâm tư chạy trốn. Bằng thực lực của vị cường giả này, chỉ sợ chạy không xa đã bị bắt lại. Nếu chọc giận đối phương thì mình chết chắc.
Trần Duệ cẩn thận nhớ lại mấy lần, rốt cuộc cũng xác định, lữ trình ở Tử Vong chi hải, lại thêm lần ngủ say này nữa là tròn bốn tháng. Từ giờ đến lúc Isabella bị bộc phát còn năm tháng.
Năm tháng cũng không nhiều, ám nguyên tố quân vương có thể cứu Isabella đã bị thánh long Rodriguez giam cầm trong tháp hủy diệt, mà tinh điểm gần nhất của tinh không chi môn là Thâm Lam cung điện của thủy nguyên tố quân vương, từ Thâm Lam cung điện tới vùng đất oán hận cần một tháng, cho dù có cứu được ám nguyên tố quân vương, nhưng vì Tinh Không chi môn không thể "chở người", mang theo ám nguyên tố quân vương trở về Đọa Thiên Sứ đế đô nhanh nhất cũng cần hai tháng. Năm tháng trừ ba tháng, chỉ còn lại hai tháng, đây là không kể đến khó khăn khi chiến đấu.
Hai tháng, nhất định phải phục hồi được một trăm vạn tín ngưỡng kết tinh. Theo tốc độ tăng trưởng bây giờ, đây là một nhiệm vụ bất khả thi.
Cho nên nhất định phải nghĩ cách khác cứu Isabella. Ngoại trừ ám nguyên tố quân vương ra tay, còn có hai phương pháp khác. Một là giết chết kẻ thi thuật, hai là tìm được hoa tuyết đạt lai.
Có thể giết chết kẻ thi thuật là tốt nhất, một lần hưởng mãi, cũng không cần trở lại ma giới, quang yên chi ấn có thể tự động tiêu trừ. Nhưng diện tích của thế giới loài người còn vượt xa ma giới, hơn nữa đã cách hàng trăm năm, nếu muốn giết chết tên lừa đảo Isabella năm đó thì đúng là mò kim đáy bể.
Xem ra, tìm hoa tuyết đạt lai là cách dễ thành công nhất. Như vậy nhiệm vụ hiện tại của Trần Duệ đã trở thành: trong năm tháng phục hồi một trăm vạn tín ngưỡng kết tinh, sau đó lấy được hoa tuyết đạt lai ở Quang Minh thánh sơn, dùng Tinh Không chi môn trực tiếp trở về Đọa Thiên Sứ đế quốc cứu vớt Isa.
Đương nhiên, có thể đồng thời hỏi thăm vị trí của Phong ảnh ngoa, có thể tìm tới tên khốn nạn năm đó là tốt nhất, thuận tay giải quyết luôn.
Đã quyết chủ ý, Trần Duệ gật gật đầu hỏi: "Đây là quốc gia nào? Cách quang minh thánh sơn bao xa?"
Vừa nghe cái tên quang minh thánh sơn quen thuộc, suy nghĩ về "người xuyên việt" của Lucio đã thất bại, thành thật đáp: "Đây là vương quốc Dương Thiệu, Quang Minh thánh sơn ở Bạch nhai giữa Long Hoàng đế quốc và Lam Diệu đế quốc, khoảng cách rất xa. Đại nhân có thể đi tới vương đô Dương Thiệu trước, sau đó từ vương đô tới thành Long Nha nơi biên cảnh Long Hoàng đế quốc. Thành Long Nha có cổng truyền tống không gian đặc biệt đi tới Bạch nhai.
Nghe được tên Long Hoàng đế quốc, Trần Duệ vừa động tâm tư. "Arthur" chính là hoàng tử Long Hoàng đế quốc hàng thật giá thật, không phải không thể lợi dụng một phen? Chẳng qua ý nghĩ này chỉ lướt qua, điều quan trọng nhất bây giờ là tìm hoa tuyết đạt lai cứu Isabella, mà mấy đám hoàng tử như Arthur chỉ sợ quá thâm sâu, không đến lúc bất đắc dĩ, tốt nhất là không hiển lộ thân phận.
"Đại nhân, hẳn là lần đầu tiên người tới vương quốc Dương Thiệu. Long Hoàng đế quốc chính là một trong hai đại Quang Minh đế quốc, thủ vệ chặt chẽ. Nếu muốn thông qua vương đô để đi tới Long Hoàng đế quốc, nhất định phải có thứ chứng minh thân phận. Ta mong có thể đi cùng đại nhân tới dong binh công hội làm một phần chứng minh."
Thanh âm lấy lòng của Lucio truyền đến, Trần Duệ hiểu tâm tư muốn giữ mạng của người này, gật gật đầu.
/1093
|