Trước khi rời khỏi Ám Nguyệt, Trần Duệ đã bỏ xuống rất nhiều hạt giống dây leo thủ hộ ở trường thành làm kỷ niệm. Hôm nay làm kỳ binh xuất hiện, đúng là thu hiệu quả không thể tưởng tượng được.
Có được sự trợ giúp của dây leo thủ hộ, phối hợp với xạ kích mạnh mẽ của Medusha, quân địch gần đó hoàn đều bị quét sạch sẽ, mấy quân trận và Ma Trang quân đoàn bị tổn thất nghiêm trọng, khiến cho bước tiến không khỏi chậm lại.
Vẻ mặt chỉ huy Geranit của đế đô liên quân vô cùng khó coi. Hắn không cần quay đầu, cũng có thể cảm giác được ánh mắt phẫn nộ phát ra từ lều chủ soái.
Một trận còn chưa đánh xong, thì tổn thất đã vượt ngoài dự đoán. Quân địch thì bởi vì bị cung thủ phe mình tiếp cập bắn tên nên mới lác đác thương vong, mà bên mình chỉ tính riêng nhân số hy sinh, cũng đã trên vạn người.
Geraint thầm than một tiếng, thực ra hắn chỉ huy lần này không có sai sót gì, chỉ là Ám Nguyệt tặng cho liên quân quá nhiều lần “đột nhiên”. Kiểu “đột nhiên” này không phải là ngẫu nhiên, mà là tất nhiên. Đừng nói là Ám Nguyệt, chỉ tính riêng yếu tắc trước mắt, cũng không phải là một khối xương dễ gặm rồi.
Tuy gặp phải trở ngại trước mắt, nhưng đại quân muốn chiếm giữ yếu tắc Nguyệt Quang cũng không thành vấn đề. Chỉ là Hắc Diệu điện hạ đã từng nói, hoặc là bất động, hoặc là đã động thì phải lấy thế sấm chớp quét ngang quân địch. Tổn thất hiện nay và tình hình chiến đấu đã vượt xa dự tính. Đến lúc đó, dù đoạt được yếu tắc, thì vị trí liên quân phó thống soái của hắn cũng khó mà giữ được.
Nhưng mà Geraint nhanh chóng xóa bỏ tạp niệm, tập trung hết lực chú ý vào chiến trường. Hắn là một quân nhân, bất kể chiến hậu có như thế nào thì trên chiến trường, hắn cũng sẽ tận dụng tất cả khả năng có thể để đánh bại quân địch, giành chiến thắng!
"Đệ tứ quân trận chuẩn hành động! Huyết Kỳ quân đoàn, Sát La quân đoàn đợi lệnh! Lính liên lạc, lập tức đến lều chủ soái bẩm báo nhiếp chính vương điện hạ, thỉnh cầu điều động Phi Vân quân đoàn, nhanh chóng giải quyết trận chiến."
Trước khi quân chủ lực xuất ra. Còn thỉnh cầu chi viện trên không trung, lần này Geraint đồng ý trả bất cứ giá nào cũng muốn phá thủng phòng bị của yếu tắc Nguyệt Quang trong thời gian nhanh nhất.
Thỉnh cầu rất nhanh được lính liên lạc truyền đạt đến lều chủ soái liên quân. Hắc Diệu cười lạnh: "Phi Vân quân đoàn? Chỉ sợ là vẫn chưa đủ đô, ta điều động cả Long Kỵ Binh quân đoàn. Ta muốn nhìn xem, có được sự chi viện của không quân mạnh nhất. Phó thống soái đại nhân còn phải mất bao lâu mới đoạt lấy Nguyệt Quang yếu tắc nho nhỏ này?"
Trong lòng Hắc Diệu hiểu rõ, thực ra Geraint chỉ huy cũng không có vấn đề gì. Chỉ là bản thân Hắc Diệu trước khi xuất chinh đã từng đứng trước mặt mọi người mà nói ra lời thề son sắt rằng lần xuất binh này có thể quét sạch Ám Nguyệt. Nhưng lần này yếu tắc Nguyệt Quang mới chỉ là cửa khẩu đầu tiên, chưa lên nổi tường thành đã tổn thất nhiều người như vậy. Đại bộ phận đều là quân đội của lãnh chủ. Bất kể là mặt mũi của bản thân nhiếp chính vương, hay là công đạo với lãnh chủ đều rất khó ăn nói, cho nên nhất định phải có một người gánh vác trách nhiệm.
Nếu là Mejia, thì nàng sẽ chủ động gánh vác trách nhiệm. Nhưng mà Hắc Diệu cũng không phải là Mejia. Điều hắn cần chính là uy vọng của bản thân, cho nên người chịu tội thay chỉ có thể là Geraint.
Vốn ba quân trận và Ma Trang quân đoàn đã nếm thử mấy lần thất bại sau khi trèo thành nên tiết tấu tấn công chậm lại rất nhiều. Vào lúc này, quân thủ thành của yếu tắc Nguyệt Quang chứng kiến trên không xuất hiện vô số điểm đen chi chít.
“Không trung quân đoàn của quân địch!” Thần sắc Athena ngưng trọng hẳn lên, “Số lượng quá nhiều!”
“Đây là Phi Vân quân đoàn!” Nesta rất quen thuộc những quân đoàn đế đô, ngưng thần nhìn lại, kinh hô: “Không tốt! Đằng sau là… ngay cả Long Kỵ Binh quân đoàn cũng xuất động!”
Phi Vân quân đoàn là từ biến dị giác dực thú tạo thành bộ đội không trung, số lượng đông đảo, có hơn năm ngàn kỵ binh, kỹ năng chiến đấu cao siêu, giỏi về vây công. Mà Long Kị Binh quân đoàn thì khống chế song túc phi long có một ngàn năm trăm kỵ binh, sức chiến đấu cực kỳ cường đại.
Athena nhăn mặt nói: "Phi Long quân đoàn đợi lệnh ở phía sau núi, song túc phi long của chúng ta và quân địch không kém nhau nhiều lắm, nhưng chỉ có một ngàn kị binh giác dực thú. Dựa trên số lượng thì hoàn toàn rơi vào hoàn cảnh xấu."
Nesta gật đầu: “Quân đoàn trưởng của Long Kỵ Binh quân đoàn là Saer Jia, kiêm tu ma pháp và vũ kỹ, ma đế sơ đoạn, tính cách thô bạo, lực chiến đấu cường đại. Quân đoàn trưởng của Phi Vân quân đoàn là Luomeidi, thực lực tương đương với ta, hơn nữa còn có phần tâm kế, cực kỳ khó chơi, dưới trướng còn có một tiểu đội sư hạt, hết sức lợi hại.”
“Nói nhiều như thế làm gì?” Một âm thanh kiên định phát ra “Bọn người kia cứ giao cho ta.”
Đám người Athena vừa quay đầu, thì chứng kiến ánh ánh mắt kiên định, biểu tình kiên định, ngay cả giọng nói của hắc long tiểu thư cũng rất kiên định: “Athena nhớ tính tiền giúp ta!”
Những lời này làm trán Athena rơi xuống một giọt mồ hôi, chẳng qua trọng thưởng tất có dũng long, đạo lý này nàng biết, vậy nên liền gật đầu bảo: “Vậy ngươi đi đánh trận đầu đi, Phi Long quân đoàn lập tức sẽ tiến tới, bộ đội không trung rất khó dối phó, ta sẽ tính gấp đôi cho ngươi.”
Vẻ mặt tàn bạo của thiếu nữ lập tức hóa thành hớn hở, tay nàng nắm chặt: “Athena à, ta biết ngươi là tốt nhất mà!”
“Cẩn thận một chút!” Athena biết Olivia rất cường đại, nhưng số lượng quân địch quá nhiều, còn có cường giả ma đế, chắc chắn không phải là một mình hắc long tiểu thư có thể đối phó được “Đừng có tham công mà xâm nhập sâu quá, nhớ kỹ rằng kỵ binh mặc giáp đen là người mình, đừng có phang nhầm. Pagliuca, xin ngươi lập tức đi đến sau núi một chuyến.”
“Phang nhầm là trừ tiền đấy! Nếu không cầm cự được thì cứ nói, bổn đại gia sẽ đi về phía sau núi trước, đến lúc đó ta sẽ nể mặt mũi của tiểu Betty mà có thể cứu ngươi một mạng!” Pagliuca vẫn luôn im lặng đột nhiên cầm chai rượu nói. Vẻ mặt thì lười nhác, cứ như căn bản không thèm coi những “điểm đen” đang dần dần phóng đại kia vào trong mắt.
Trước trận chiến, Olivia quả thật là ác mộng của độc long đại gia, giống như thuật theo dõi giòi nằm trong xương làm cho da đầu của Pagliuca cũng phải run lên. Khó lắm mới có được thời gian hạnh phúc khi tiểu Betty bế quan thì lại bị hủy trên trảo của tiểu thư hám tiền này. Thịt cừu còn chưa ăn được ngược lại bị chọc đến thân tàn ma dại. Hơn nữa quan hệ giữa tiểu Betty và Olivia càng ngày càng tốt, nhìn như tỷ muội tốt hợp tác với nhau, sau lưng còn có nữ nhân điên kia làm chỗ dựa, mệnh của độc long đại gia muốn bao nhiêu khổ là có bấy nhiêu. Hôm nay, hắn tất nhiên là muốn nắm chặt lấy cơ hội này, lấy việc công để báo thù riêng một phen, miễn cho cô nàng còn tưởng rằng đại gia đây dễ bị bắt nạt.
Hắc long tiểu thư nhìn về phía độc long đại gia hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý, nàng kéo Nesta đang thì thầm với Lomond lại rồi nói: “Lát nữa ta đối đối phó với cái người tên Luomeidi kia!"
Olivia dùng ánh mắt hoài nghi có tính chuyên nghiệp nhìn Lomond: “Ngươi vừa rồi hình như đang hỏi Nesta rằng Luomeidi có phải là mỹ nữ hay không hả?”
Cô nàng này quả là đáng sợ! Không trách tên gia hỏa Pagliuca kia khi nhìn thấy nàng đều như lâm đại địch, mồ hôi lạnh của Lomond tuôn ra, vội vàng nói sang chuyện khác. Hắn chỉ vào bọn ma thú đang ngày càng tiếp cận trên không trung nói: “Bọn chúng tới rồi!”
Ma thú giống như một đám mây đen giăng khắp trời, nhanh chóng di chuyển tới bên này. Bọn chúng gần như che phủ cả ánh sáng của song nguyệt. Trên bầu trời khắp nơi là tiếng kêu ồn ào, nhưng vẫn chưa bay đến, khiến cho quân thủ thành Nguyệt Quang chịu áp lực trầm trọng.
Sự xuất hiện của “không quân” khiến cho sĩ khí liên quân đế đô tăng vọt. Geraint lập tức hạ lệnh đệ tứ quân trận và Huyết Kỳ quân đoàn xuất kích, tiền quân tấn công tường thành cũng bắt đầu trở nên hung mãnh. Dây leo thủ hộ cũng bắt đầu không khống chế nổi, tốc độ tái sinh không theo kịp tốc độ tàn phá, sinh mệnh lực cũng dần dần khô kiệt.
Hắc Diệu từ xa nhìn được một màn này, con mắt hơi nheo lại. Từ tin tình báo, quân đội không trung của Ám Nguyệt nhiều nhất là hai ngàn người, làm sao có thể đối kháng được với bảy ngàn quân của đế đô. Trên mặt đất còn năm quân trận, cộng với hai quân đoàn, hai đường giáp công, yếu tắc Nguyệt Quang sụp đổ cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Bỗng dưng, trên bầu trời yếu tắc Nguyệt Quang hiện ra thêm một bóng người, nháy mắt đã hiện ra trong đám “mây đen”, không hề sợ hãi mà xông lên trước. Nếu so sánh với đám “mây đen” kia thì bóng người này chỉ nhỏ bé không chút đáng kể nào. Nhưng mà càng về sau, đám “mây đen” kia như bị con sóng lớn bị người ta xé toạc ra một lỗ hổng, ven đường không ngừng có song túc phi long và giác dực thú rơi xuống. Càng kinh hãi hơn chính là trên bóng người này còn phát tán ra khí tức uy hiếp khiến người khác không dám tới gần.
Trên người không có bất kỳ trang bị bảo vệ nào, đứng trên thân một con phi long vương biến dị là đoàn trưởng Long Kỵ Binh quân đoàn Sear Jia thấy rõ đối phương là một thiếu nữ tuổi không lớn lắm. Hắn khống chế tọa kỵ bay qua, vận ma pháp lực quát: “Ả nữ nhân này giao cho ta, các ngươi trực tiếp tấn công yếu tắc!”
Long kỵ binh xung quanh đồng thời nhận lệnh, phân thành mấy đội, bay về hướng yếu tắc Nguyệt Quang. Olivia lấy việc kiếm tiền làm việc quan trọng nhất, hoàn toàn lười để ý Sear Jia, trực tiếp bay theo long kỵ binh. Tốc độ phi hành của nàng còn nhanh hơn song túc phi long rất nhiều. Nàng đi đến nơi nào thì song túc phi long nơi đấy lảo đảo rơi như mưa.
Những long kỵ binh và song túc phi long này đều do một tay Sear Jia huấn luyện ra, mắt thấy bị thiếu nữ này một đường giết thẳng tay, tử thương thảm trọng khiến hắn không khỏi đại nộ. Trong tay Sear Jia phát ra hồng quang, mấy quả hỏa cầu này giống như đều có mắt, gào thét truy tung Olivia.
Olivia chỉ cần một tay vừa vặn nắm được đôi cánh của con song túc phi long. Con phi long kia dường như không kịp phòng bị, sau lưng liên tục bị hỏa cầu đánh trúng, sau khi chấn động, những đốm lửa tản đi, song túc phi long bị xé cánh toàn thân bốc lửa. Giữa tiếng kêu rên, nó mang theo cả long kỵ binh trên lưng rơi xuống.
Olivia giống như không nhìn thấy Sear Jia, lại bay về phía một con song túc phi long khác.
Tốc độ của Saer Jia thủy chung vẫn chậm mấy phần. Hắn chỉ đành trơ mắt nhìn mười mấy kỵ binh bị thiếu nữ kia chém rụng. Hơn nữa nàng ta căn bản không thèm nhìn đến ma đế cường giả như hắn. Trong lòng hắn càng tức giận, ma pháp trong tay liên tục phát ra, chỉ đáng tiếc là không có hiệu quả gì.
Dưới sự tức giận, Saer Jia phóng thêm ra một ma pháp liên hoàn thiểm điện. Kết quả Olivia chả làm sao cả, nhưng hai song túc phi long bên cạnh thì đã bị dư ba của thiểm điện đánh chết.
Olivia cũng không khách khí mà tính hai đầu song túc phi long này vào sổ sách của mình. Saer Jia thiếu chút nữa thì tăng xông bất tỉnh. Cũng may đội long kỵ binh rất nhanh trí, mạo hiểm để mặc cho nàng chém giết trên đường để dụ hắc long tiểu thư bay một vòng tròn, rồi tản ra trước mặt Saer Jia.
Saer Jia trông thấy Olivia cũng đã tới gần, hét lớn một tiếng, cưỡi song túc phi long vương bay đến, hai tay vung ra, kỵ binh xa xa chỉ nhìn thấy không gian gần Saer Jia và Olivia phát sinh biến hóa kỳ dị. Giống như từng khối thủy tinh trong suốt, hợp thành một hình lập phương ba chiều kì dị, bao bọc hai người vào. Bên ngoài không có cách gì có thể nhìn thấy tình hình bên trong, ngay cả âm thanh cũng không lọt ra ngoài, giống như một khối lập phương trống rỗng bán trong suốt.
“Lĩnh vực không gian lực lượng!” Olivia hơi kinh ngạc, không gian này cách ly hoàn toàn với bên ngoài, bên trong có vô số mặt kính bán trong suốt trôi nổi trên không.
“Không gian là do ta dùng thiên phú và lĩnh vực tạo ra. Ở trong lĩnh vực này, ta sẽ cho ngươi kiến thức phục hợp ma pháp thậm chí là không gian ma pháp đã thất truyền.” Saer Jia cười lạnh nói: “Ta đã từng dùng lĩnh vực này giết chết ma đế trung đoạn, cho dù thực lực ngươi mạnh hơn ta, nhưng cũng không phải là đối thủ của ta.”
“Chỉ là ma pháp mà thôi, nói nhảm nhiều như vậy để làm gì, đừng làm trậm trễ thời gian kiếm tiền của bản tiểu thư!”
Olivia dùng thái độ kinh thị xem thường càng khiến cho Sear Jia tức giận, trên người hắn đột nhiên bộc phát ra vô số quang diễm. Hai tay Sear Jia đảo liên tục, trong lúc nhất thời, thiểm điện, gió lốc, hỏa diễm, băng tuyết ngập khắp cả lĩnh vực. Khi những ma pháp này đụng tới “mặt kính”, thì phát sinh ra tác dụng phản xạ và chiết xạ, khiến tốc độ và uy lực đột nhiên tăng thêm, tất cả không hẹn mà cùng bắn về phía Olivia.
Rầm Rầm Rầm! Cảnh vật trong mắt, va chạm kịch liệt, tiếng bạo liệt truyền tới, một thân ảnh bắn ra, đánh một quyền tới Sear Jia. Quyền này trúng giữa người Sear Jia, liền khiến hắn tứ phân ngũ liệt, song vỡ vụn chỉ là… Cái gương!
“Không ngờ lại có thể ngạnh kháng được ma pháp của ta, không hổ là cường giả ma đế trung giai, ngươi hẳn là có năng lực thiên phú là phòng ngự nhỉ. Đáng tiếc ở trong lĩnh vực này, ngươi không có biện pháp đụng đến ta.” Thân ảnh của Sear Jia lại xuất hiện ở một bên, Olivia phản ứng cực nhanh, như tia chớp xuất hiện trước mặt Sear Jia, lại xuất một kích, mặt kính một lần nữa lại vỡ vụn.
“Vô dụng!” Tiếng cười của Sear Jia vang vọng trong lĩnh vực, sau một thời gian, vô số thân ảnh xuất hiện xung quanh Olivia múa may. Vốn cái gương vỡ vụn cũng khôi phục lại như ban đầu, đủ loại cường kích ma pháp lại xuất hiện một lần nữa “Những ma pháp trong không gian này sẽ càng lúc càng mạnh, đợi đến khi lực lượng thiên phú của ngươi tiêu hao hết, cũng chính là lúc ngươi phân thân thoái cốt (thịt nát xương tan)!"
Ngay khi Olivia bị vây khốn trong lĩnh vực của Sear Jia, Phi Vân quân đoàn và Long Kị Binh quân đoàn đã tới khu vực tường thành. Phía dưới mũi tên như trút nước bắn vào không trung, nhưng tốc độ phi hành trên không trung của ma thú rất nhanh, cho dù là Medusha trang bị phá giáp tiễn, muốn bắn mấy con giác dực thú, cũng không phải là việc dễ dàng gì.
Binh sĩ trên giác dực thú bắt đầu bắn tên xuống bên dưới, còn song túc phi long thì trực tiếp dùng móng vuốt và hàm răng công kích thủ quân. Liên quân đế đô dưới thành đồng thời phát động mãnh công, một loạt thang công thành xuất hiện trên trường thành, binh sĩ phía dưới liều mạng với dây leo và mưa tên trèo lên thang.
Một tên đại ác ma cầm đầu trèo thang được một nửa, thì phát động thiên phú thuấn di, nháy mắt di chuyển tới tường thành, mới đứng vững gót chân thì vừa vặn đối diện với một đôi mắt rắn. Thân thể binh sĩ đó tê rần, bắt đầu cứng ngắc nhanh chóng, không đợi đến lúc hoàn toàn hóa đá, thì đã bị Medusha bên cạnh chém ra một búa, đứt làm đôi.
Thang công thành dựng lên càng ngày càng nhiều, quân địch bước lên tường thành càng lúc càng đông, cung tiễn thủ bị ép lui về phía sau, giờ chỉ ném tên là chính. Quân cận chiến thì dũng mãnh nghênh đón địch đi lên, triển khai vật lộn. Đau đầu nhất là tấn công đến từ không trung, hầu như khó có thể phòng ngự.
“Giữ vững!” Tài Quyết cự kiếm trong tay Athena rời tay bay ra, vẽ một đường cong trong không trung chém đứt cánh trái của một song túc phi long đang tấn công. Sau đó, cự kiếm trở về tay lại tiếp tục lướt đi nhanh như thiểm điện chém một giác dực thú làm hai đoạn.
"Phi Long quân đoàn của chúng ta sắp đến rồi!"
Lời Athena vừa dứt, phía sau mơ hồ có tiếng kêu của song túc phi long. Viện quân cuối cùng cũng tới!
Còn nhanh hơn những phi long đột nhiên xuất hiện này, một thân ảnh to lớn mạnh mẽ xuất hiện, phát ra một tiếng rít gào, vang vọng toàn bộ chiến trường. Song túc phi long và giác dực thú vốn đang giương nanh múa vuốt trên yếu tắc Nguyệt Quang đồng thời run lên, kinh hãi bay nháo nhào ra tứ phía, những con giác dực thú có thực lực yếu kém trong phạm vi khá gần còn bị tiếng hống này làm hai cánh nhũn ra, rơi từ không trung xuống mặt đất.
Xa xa giữa liên quân, sắc mặt Hắc Diệu khẽ biến, long tộc! Hơn nữa thực lực lại khá cường đại!
Ma đế đỉnh phong!
Có được sự trợ giúp của dây leo thủ hộ, phối hợp với xạ kích mạnh mẽ của Medusha, quân địch gần đó hoàn đều bị quét sạch sẽ, mấy quân trận và Ma Trang quân đoàn bị tổn thất nghiêm trọng, khiến cho bước tiến không khỏi chậm lại.
Vẻ mặt chỉ huy Geranit của đế đô liên quân vô cùng khó coi. Hắn không cần quay đầu, cũng có thể cảm giác được ánh mắt phẫn nộ phát ra từ lều chủ soái.
Một trận còn chưa đánh xong, thì tổn thất đã vượt ngoài dự đoán. Quân địch thì bởi vì bị cung thủ phe mình tiếp cập bắn tên nên mới lác đác thương vong, mà bên mình chỉ tính riêng nhân số hy sinh, cũng đã trên vạn người.
Geraint thầm than một tiếng, thực ra hắn chỉ huy lần này không có sai sót gì, chỉ là Ám Nguyệt tặng cho liên quân quá nhiều lần “đột nhiên”. Kiểu “đột nhiên” này không phải là ngẫu nhiên, mà là tất nhiên. Đừng nói là Ám Nguyệt, chỉ tính riêng yếu tắc trước mắt, cũng không phải là một khối xương dễ gặm rồi.
Tuy gặp phải trở ngại trước mắt, nhưng đại quân muốn chiếm giữ yếu tắc Nguyệt Quang cũng không thành vấn đề. Chỉ là Hắc Diệu điện hạ đã từng nói, hoặc là bất động, hoặc là đã động thì phải lấy thế sấm chớp quét ngang quân địch. Tổn thất hiện nay và tình hình chiến đấu đã vượt xa dự tính. Đến lúc đó, dù đoạt được yếu tắc, thì vị trí liên quân phó thống soái của hắn cũng khó mà giữ được.
Nhưng mà Geraint nhanh chóng xóa bỏ tạp niệm, tập trung hết lực chú ý vào chiến trường. Hắn là một quân nhân, bất kể chiến hậu có như thế nào thì trên chiến trường, hắn cũng sẽ tận dụng tất cả khả năng có thể để đánh bại quân địch, giành chiến thắng!
"Đệ tứ quân trận chuẩn hành động! Huyết Kỳ quân đoàn, Sát La quân đoàn đợi lệnh! Lính liên lạc, lập tức đến lều chủ soái bẩm báo nhiếp chính vương điện hạ, thỉnh cầu điều động Phi Vân quân đoàn, nhanh chóng giải quyết trận chiến."
Trước khi quân chủ lực xuất ra. Còn thỉnh cầu chi viện trên không trung, lần này Geraint đồng ý trả bất cứ giá nào cũng muốn phá thủng phòng bị của yếu tắc Nguyệt Quang trong thời gian nhanh nhất.
Thỉnh cầu rất nhanh được lính liên lạc truyền đạt đến lều chủ soái liên quân. Hắc Diệu cười lạnh: "Phi Vân quân đoàn? Chỉ sợ là vẫn chưa đủ đô, ta điều động cả Long Kỵ Binh quân đoàn. Ta muốn nhìn xem, có được sự chi viện của không quân mạnh nhất. Phó thống soái đại nhân còn phải mất bao lâu mới đoạt lấy Nguyệt Quang yếu tắc nho nhỏ này?"
Trong lòng Hắc Diệu hiểu rõ, thực ra Geraint chỉ huy cũng không có vấn đề gì. Chỉ là bản thân Hắc Diệu trước khi xuất chinh đã từng đứng trước mặt mọi người mà nói ra lời thề son sắt rằng lần xuất binh này có thể quét sạch Ám Nguyệt. Nhưng lần này yếu tắc Nguyệt Quang mới chỉ là cửa khẩu đầu tiên, chưa lên nổi tường thành đã tổn thất nhiều người như vậy. Đại bộ phận đều là quân đội của lãnh chủ. Bất kể là mặt mũi của bản thân nhiếp chính vương, hay là công đạo với lãnh chủ đều rất khó ăn nói, cho nên nhất định phải có một người gánh vác trách nhiệm.
Nếu là Mejia, thì nàng sẽ chủ động gánh vác trách nhiệm. Nhưng mà Hắc Diệu cũng không phải là Mejia. Điều hắn cần chính là uy vọng của bản thân, cho nên người chịu tội thay chỉ có thể là Geraint.
Vốn ba quân trận và Ma Trang quân đoàn đã nếm thử mấy lần thất bại sau khi trèo thành nên tiết tấu tấn công chậm lại rất nhiều. Vào lúc này, quân thủ thành của yếu tắc Nguyệt Quang chứng kiến trên không xuất hiện vô số điểm đen chi chít.
“Không trung quân đoàn của quân địch!” Thần sắc Athena ngưng trọng hẳn lên, “Số lượng quá nhiều!”
“Đây là Phi Vân quân đoàn!” Nesta rất quen thuộc những quân đoàn đế đô, ngưng thần nhìn lại, kinh hô: “Không tốt! Đằng sau là… ngay cả Long Kỵ Binh quân đoàn cũng xuất động!”
Phi Vân quân đoàn là từ biến dị giác dực thú tạo thành bộ đội không trung, số lượng đông đảo, có hơn năm ngàn kỵ binh, kỹ năng chiến đấu cao siêu, giỏi về vây công. Mà Long Kị Binh quân đoàn thì khống chế song túc phi long có một ngàn năm trăm kỵ binh, sức chiến đấu cực kỳ cường đại.
Athena nhăn mặt nói: "Phi Long quân đoàn đợi lệnh ở phía sau núi, song túc phi long của chúng ta và quân địch không kém nhau nhiều lắm, nhưng chỉ có một ngàn kị binh giác dực thú. Dựa trên số lượng thì hoàn toàn rơi vào hoàn cảnh xấu."
Nesta gật đầu: “Quân đoàn trưởng của Long Kỵ Binh quân đoàn là Saer Jia, kiêm tu ma pháp và vũ kỹ, ma đế sơ đoạn, tính cách thô bạo, lực chiến đấu cường đại. Quân đoàn trưởng của Phi Vân quân đoàn là Luomeidi, thực lực tương đương với ta, hơn nữa còn có phần tâm kế, cực kỳ khó chơi, dưới trướng còn có một tiểu đội sư hạt, hết sức lợi hại.”
“Nói nhiều như thế làm gì?” Một âm thanh kiên định phát ra “Bọn người kia cứ giao cho ta.”
Đám người Athena vừa quay đầu, thì chứng kiến ánh ánh mắt kiên định, biểu tình kiên định, ngay cả giọng nói của hắc long tiểu thư cũng rất kiên định: “Athena nhớ tính tiền giúp ta!”
Những lời này làm trán Athena rơi xuống một giọt mồ hôi, chẳng qua trọng thưởng tất có dũng long, đạo lý này nàng biết, vậy nên liền gật đầu bảo: “Vậy ngươi đi đánh trận đầu đi, Phi Long quân đoàn lập tức sẽ tiến tới, bộ đội không trung rất khó dối phó, ta sẽ tính gấp đôi cho ngươi.”
Vẻ mặt tàn bạo của thiếu nữ lập tức hóa thành hớn hở, tay nàng nắm chặt: “Athena à, ta biết ngươi là tốt nhất mà!”
“Cẩn thận một chút!” Athena biết Olivia rất cường đại, nhưng số lượng quân địch quá nhiều, còn có cường giả ma đế, chắc chắn không phải là một mình hắc long tiểu thư có thể đối phó được “Đừng có tham công mà xâm nhập sâu quá, nhớ kỹ rằng kỵ binh mặc giáp đen là người mình, đừng có phang nhầm. Pagliuca, xin ngươi lập tức đi đến sau núi một chuyến.”
“Phang nhầm là trừ tiền đấy! Nếu không cầm cự được thì cứ nói, bổn đại gia sẽ đi về phía sau núi trước, đến lúc đó ta sẽ nể mặt mũi của tiểu Betty mà có thể cứu ngươi một mạng!” Pagliuca vẫn luôn im lặng đột nhiên cầm chai rượu nói. Vẻ mặt thì lười nhác, cứ như căn bản không thèm coi những “điểm đen” đang dần dần phóng đại kia vào trong mắt.
Trước trận chiến, Olivia quả thật là ác mộng của độc long đại gia, giống như thuật theo dõi giòi nằm trong xương làm cho da đầu của Pagliuca cũng phải run lên. Khó lắm mới có được thời gian hạnh phúc khi tiểu Betty bế quan thì lại bị hủy trên trảo của tiểu thư hám tiền này. Thịt cừu còn chưa ăn được ngược lại bị chọc đến thân tàn ma dại. Hơn nữa quan hệ giữa tiểu Betty và Olivia càng ngày càng tốt, nhìn như tỷ muội tốt hợp tác với nhau, sau lưng còn có nữ nhân điên kia làm chỗ dựa, mệnh của độc long đại gia muốn bao nhiêu khổ là có bấy nhiêu. Hôm nay, hắn tất nhiên là muốn nắm chặt lấy cơ hội này, lấy việc công để báo thù riêng một phen, miễn cho cô nàng còn tưởng rằng đại gia đây dễ bị bắt nạt.
Hắc long tiểu thư nhìn về phía độc long đại gia hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý, nàng kéo Nesta đang thì thầm với Lomond lại rồi nói: “Lát nữa ta đối đối phó với cái người tên Luomeidi kia!"
Olivia dùng ánh mắt hoài nghi có tính chuyên nghiệp nhìn Lomond: “Ngươi vừa rồi hình như đang hỏi Nesta rằng Luomeidi có phải là mỹ nữ hay không hả?”
Cô nàng này quả là đáng sợ! Không trách tên gia hỏa Pagliuca kia khi nhìn thấy nàng đều như lâm đại địch, mồ hôi lạnh của Lomond tuôn ra, vội vàng nói sang chuyện khác. Hắn chỉ vào bọn ma thú đang ngày càng tiếp cận trên không trung nói: “Bọn chúng tới rồi!”
Ma thú giống như một đám mây đen giăng khắp trời, nhanh chóng di chuyển tới bên này. Bọn chúng gần như che phủ cả ánh sáng của song nguyệt. Trên bầu trời khắp nơi là tiếng kêu ồn ào, nhưng vẫn chưa bay đến, khiến cho quân thủ thành Nguyệt Quang chịu áp lực trầm trọng.
Sự xuất hiện của “không quân” khiến cho sĩ khí liên quân đế đô tăng vọt. Geraint lập tức hạ lệnh đệ tứ quân trận và Huyết Kỳ quân đoàn xuất kích, tiền quân tấn công tường thành cũng bắt đầu trở nên hung mãnh. Dây leo thủ hộ cũng bắt đầu không khống chế nổi, tốc độ tái sinh không theo kịp tốc độ tàn phá, sinh mệnh lực cũng dần dần khô kiệt.
Hắc Diệu từ xa nhìn được một màn này, con mắt hơi nheo lại. Từ tin tình báo, quân đội không trung của Ám Nguyệt nhiều nhất là hai ngàn người, làm sao có thể đối kháng được với bảy ngàn quân của đế đô. Trên mặt đất còn năm quân trận, cộng với hai quân đoàn, hai đường giáp công, yếu tắc Nguyệt Quang sụp đổ cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Bỗng dưng, trên bầu trời yếu tắc Nguyệt Quang hiện ra thêm một bóng người, nháy mắt đã hiện ra trong đám “mây đen”, không hề sợ hãi mà xông lên trước. Nếu so sánh với đám “mây đen” kia thì bóng người này chỉ nhỏ bé không chút đáng kể nào. Nhưng mà càng về sau, đám “mây đen” kia như bị con sóng lớn bị người ta xé toạc ra một lỗ hổng, ven đường không ngừng có song túc phi long và giác dực thú rơi xuống. Càng kinh hãi hơn chính là trên bóng người này còn phát tán ra khí tức uy hiếp khiến người khác không dám tới gần.
Trên người không có bất kỳ trang bị bảo vệ nào, đứng trên thân một con phi long vương biến dị là đoàn trưởng Long Kỵ Binh quân đoàn Sear Jia thấy rõ đối phương là một thiếu nữ tuổi không lớn lắm. Hắn khống chế tọa kỵ bay qua, vận ma pháp lực quát: “Ả nữ nhân này giao cho ta, các ngươi trực tiếp tấn công yếu tắc!”
Long kỵ binh xung quanh đồng thời nhận lệnh, phân thành mấy đội, bay về hướng yếu tắc Nguyệt Quang. Olivia lấy việc kiếm tiền làm việc quan trọng nhất, hoàn toàn lười để ý Sear Jia, trực tiếp bay theo long kỵ binh. Tốc độ phi hành của nàng còn nhanh hơn song túc phi long rất nhiều. Nàng đi đến nơi nào thì song túc phi long nơi đấy lảo đảo rơi như mưa.
Những long kỵ binh và song túc phi long này đều do một tay Sear Jia huấn luyện ra, mắt thấy bị thiếu nữ này một đường giết thẳng tay, tử thương thảm trọng khiến hắn không khỏi đại nộ. Trong tay Sear Jia phát ra hồng quang, mấy quả hỏa cầu này giống như đều có mắt, gào thét truy tung Olivia.
Olivia chỉ cần một tay vừa vặn nắm được đôi cánh của con song túc phi long. Con phi long kia dường như không kịp phòng bị, sau lưng liên tục bị hỏa cầu đánh trúng, sau khi chấn động, những đốm lửa tản đi, song túc phi long bị xé cánh toàn thân bốc lửa. Giữa tiếng kêu rên, nó mang theo cả long kỵ binh trên lưng rơi xuống.
Olivia giống như không nhìn thấy Sear Jia, lại bay về phía một con song túc phi long khác.
Tốc độ của Saer Jia thủy chung vẫn chậm mấy phần. Hắn chỉ đành trơ mắt nhìn mười mấy kỵ binh bị thiếu nữ kia chém rụng. Hơn nữa nàng ta căn bản không thèm nhìn đến ma đế cường giả như hắn. Trong lòng hắn càng tức giận, ma pháp trong tay liên tục phát ra, chỉ đáng tiếc là không có hiệu quả gì.
Dưới sự tức giận, Saer Jia phóng thêm ra một ma pháp liên hoàn thiểm điện. Kết quả Olivia chả làm sao cả, nhưng hai song túc phi long bên cạnh thì đã bị dư ba của thiểm điện đánh chết.
Olivia cũng không khách khí mà tính hai đầu song túc phi long này vào sổ sách của mình. Saer Jia thiếu chút nữa thì tăng xông bất tỉnh. Cũng may đội long kỵ binh rất nhanh trí, mạo hiểm để mặc cho nàng chém giết trên đường để dụ hắc long tiểu thư bay một vòng tròn, rồi tản ra trước mặt Saer Jia.
Saer Jia trông thấy Olivia cũng đã tới gần, hét lớn một tiếng, cưỡi song túc phi long vương bay đến, hai tay vung ra, kỵ binh xa xa chỉ nhìn thấy không gian gần Saer Jia và Olivia phát sinh biến hóa kỳ dị. Giống như từng khối thủy tinh trong suốt, hợp thành một hình lập phương ba chiều kì dị, bao bọc hai người vào. Bên ngoài không có cách gì có thể nhìn thấy tình hình bên trong, ngay cả âm thanh cũng không lọt ra ngoài, giống như một khối lập phương trống rỗng bán trong suốt.
“Lĩnh vực không gian lực lượng!” Olivia hơi kinh ngạc, không gian này cách ly hoàn toàn với bên ngoài, bên trong có vô số mặt kính bán trong suốt trôi nổi trên không.
“Không gian là do ta dùng thiên phú và lĩnh vực tạo ra. Ở trong lĩnh vực này, ta sẽ cho ngươi kiến thức phục hợp ma pháp thậm chí là không gian ma pháp đã thất truyền.” Saer Jia cười lạnh nói: “Ta đã từng dùng lĩnh vực này giết chết ma đế trung đoạn, cho dù thực lực ngươi mạnh hơn ta, nhưng cũng không phải là đối thủ của ta.”
“Chỉ là ma pháp mà thôi, nói nhảm nhiều như vậy để làm gì, đừng làm trậm trễ thời gian kiếm tiền của bản tiểu thư!”
Olivia dùng thái độ kinh thị xem thường càng khiến cho Sear Jia tức giận, trên người hắn đột nhiên bộc phát ra vô số quang diễm. Hai tay Sear Jia đảo liên tục, trong lúc nhất thời, thiểm điện, gió lốc, hỏa diễm, băng tuyết ngập khắp cả lĩnh vực. Khi những ma pháp này đụng tới “mặt kính”, thì phát sinh ra tác dụng phản xạ và chiết xạ, khiến tốc độ và uy lực đột nhiên tăng thêm, tất cả không hẹn mà cùng bắn về phía Olivia.
Rầm Rầm Rầm! Cảnh vật trong mắt, va chạm kịch liệt, tiếng bạo liệt truyền tới, một thân ảnh bắn ra, đánh một quyền tới Sear Jia. Quyền này trúng giữa người Sear Jia, liền khiến hắn tứ phân ngũ liệt, song vỡ vụn chỉ là… Cái gương!
“Không ngờ lại có thể ngạnh kháng được ma pháp của ta, không hổ là cường giả ma đế trung giai, ngươi hẳn là có năng lực thiên phú là phòng ngự nhỉ. Đáng tiếc ở trong lĩnh vực này, ngươi không có biện pháp đụng đến ta.” Thân ảnh của Sear Jia lại xuất hiện ở một bên, Olivia phản ứng cực nhanh, như tia chớp xuất hiện trước mặt Sear Jia, lại xuất một kích, mặt kính một lần nữa lại vỡ vụn.
“Vô dụng!” Tiếng cười của Sear Jia vang vọng trong lĩnh vực, sau một thời gian, vô số thân ảnh xuất hiện xung quanh Olivia múa may. Vốn cái gương vỡ vụn cũng khôi phục lại như ban đầu, đủ loại cường kích ma pháp lại xuất hiện một lần nữa “Những ma pháp trong không gian này sẽ càng lúc càng mạnh, đợi đến khi lực lượng thiên phú của ngươi tiêu hao hết, cũng chính là lúc ngươi phân thân thoái cốt (thịt nát xương tan)!"
Ngay khi Olivia bị vây khốn trong lĩnh vực của Sear Jia, Phi Vân quân đoàn và Long Kị Binh quân đoàn đã tới khu vực tường thành. Phía dưới mũi tên như trút nước bắn vào không trung, nhưng tốc độ phi hành trên không trung của ma thú rất nhanh, cho dù là Medusha trang bị phá giáp tiễn, muốn bắn mấy con giác dực thú, cũng không phải là việc dễ dàng gì.
Binh sĩ trên giác dực thú bắt đầu bắn tên xuống bên dưới, còn song túc phi long thì trực tiếp dùng móng vuốt và hàm răng công kích thủ quân. Liên quân đế đô dưới thành đồng thời phát động mãnh công, một loạt thang công thành xuất hiện trên trường thành, binh sĩ phía dưới liều mạng với dây leo và mưa tên trèo lên thang.
Một tên đại ác ma cầm đầu trèo thang được một nửa, thì phát động thiên phú thuấn di, nháy mắt di chuyển tới tường thành, mới đứng vững gót chân thì vừa vặn đối diện với một đôi mắt rắn. Thân thể binh sĩ đó tê rần, bắt đầu cứng ngắc nhanh chóng, không đợi đến lúc hoàn toàn hóa đá, thì đã bị Medusha bên cạnh chém ra một búa, đứt làm đôi.
Thang công thành dựng lên càng ngày càng nhiều, quân địch bước lên tường thành càng lúc càng đông, cung tiễn thủ bị ép lui về phía sau, giờ chỉ ném tên là chính. Quân cận chiến thì dũng mãnh nghênh đón địch đi lên, triển khai vật lộn. Đau đầu nhất là tấn công đến từ không trung, hầu như khó có thể phòng ngự.
“Giữ vững!” Tài Quyết cự kiếm trong tay Athena rời tay bay ra, vẽ một đường cong trong không trung chém đứt cánh trái của một song túc phi long đang tấn công. Sau đó, cự kiếm trở về tay lại tiếp tục lướt đi nhanh như thiểm điện chém một giác dực thú làm hai đoạn.
"Phi Long quân đoàn của chúng ta sắp đến rồi!"
Lời Athena vừa dứt, phía sau mơ hồ có tiếng kêu của song túc phi long. Viện quân cuối cùng cũng tới!
Còn nhanh hơn những phi long đột nhiên xuất hiện này, một thân ảnh to lớn mạnh mẽ xuất hiện, phát ra một tiếng rít gào, vang vọng toàn bộ chiến trường. Song túc phi long và giác dực thú vốn đang giương nanh múa vuốt trên yếu tắc Nguyệt Quang đồng thời run lên, kinh hãi bay nháo nhào ra tứ phía, những con giác dực thú có thực lực yếu kém trong phạm vi khá gần còn bị tiếng hống này làm hai cánh nhũn ra, rơi từ không trung xuống mặt đất.
Xa xa giữa liên quân, sắc mặt Hắc Diệu khẽ biến, long tộc! Hơn nữa thực lực lại khá cường đại!
Ma đế đỉnh phong!
/1093
|