"Thực lực của lãnh chủ đại nhân quả nhiên là khiến cho người ta bội phục, ta chỉ cố ý để lộ ra chút khí tức liền bị phát hiện." Trần Duệ chậm rãi đi ra, khuôn mặt hiện tại hắn dùng tất nhiên là một khuôn mặt lạ.
Trực giác mách bảo cho Sicari biết, thực lực của người thần bí này không hề dưới hắn. Sicari ngầm ngưng tụ lực lượng, chuẩn bị phát động ma pháp trận đặc thù nào đó trong phòng nghỉ, miệng thì lại hỏi: "Ngươi là ai?"
"Đại nhân không cần khởi động ma pháp trận truyền tống này, ta đã sớm cải biến thuộc tính của nó rồi. Nếu mà ngài vọng động thì chỉ sợ là hậu quả khó mà tưởng tượng được." Lời này khiến cho lông mày Sicari hơi nhíu lại. Vừa rồi, hắn để những đội viên kia ra ngoài để tránh cho việc ma pháp trận bị can nhiễu. Hiện tại đối phương một câu nói toạc ra như vậy, tay hắn không ngập ngừng phát lực một chút, quả nhiên ma pháp trận không có chút phản ứng nào.
Lúc này Sicari mới chính thức kinh hãi, không ngờ tên này lại có thể lặng lẽ cải biến ma pháp trận, nhất thời hắn không dám loạn động.
Thực tế, do thời gian quá ngắn, Trần Duệ chỉ kịp động tay chân một chút thôi. Nếu như Sicari không tin mà thử lại mấy lần thì thật sự sẽ có thể di chuyển đi được.
"Xin đại nhân cứ yên tâm, ta tuyệt đối không có ác ý" Trần Duệ đương nhiên không cho Sicari có thời gian thử nghiệm nhiều hơn, cung kính khom người, mở miệng nói: "Tên ta là Faki, lặn lội đường xa tới đây để bái phỏng Sicari đại nhân. Bởi vì... ta là một người khá là nóng tính cho nên mới tuyển chọn phương thức khá mạo muội thế này. Vì biểu thị khiểm ý của ta, chỗ này có một phần lễ vật nhỏ bé không đáng kể, xin đại nhân hãy thu lấy."
Trong tay Trần Duệ hiện ra một cái không gian giới chỉ, khống chế lực lượng nhu hòa để nó chậm rãi bay về phía Sicari.
Sicari cảnh giác, cảm ứng trạng thái của giới chỉ, xác định không có vấn đề gì thì mới tiếp nhận. Cảm ứng giới chỉ một chút, Sicari hơi động dung: "Tuy ta không biết ý định chân chính của các hạ nhưng mà phần lễ vật này có giá trị khiến ta không nghĩ ra lý do lập tức cự tuyệt."
"Nếu như hiện tại ta có ý định gì đó thì chính là đưa ra những phương thức khác nhau hy vọng đại nhân có thể có ấn tượng với ta." Ý cười trên mặt Trần Duệ càng đậm "Nếu như đại nhân có thể khoan thứ cho sự mạo muội không mời mà tới của ta thì ta sẽ tìm một thời điểm không mạo muội, án chiếu theo lễ tiết để đến cửa bái phỏng đại nhân, bắt đầu một tình hữu nghị trân quý."
"Ý định của các hạ chỉ là 'một điểm' ấn tượng thôi sao?" Sicari lắc đầu "Không, khẳng khái và phách lực của Faki các hạ quả là đã để lại ấn tượng rất sâu cho ta."
Trần Duệ hờ hững nói: "Ta sẽ không hỏi trước ta đã có bao nhiêu người để lại ấn tượng khắc sâu trong lòng lãnh chủ đại nhân. Ta chỉ nói một câu, ta sẽ là một người có phách lực nhất."
"A?" Trên mặt Sicari cuối cùng cũng nở ra một nụ cười "Như vậy thì ta mong đợi Faki các hạ chính thức đến bái phỏng."
"Ta có thể đảm bảo, đại nhân tuyệt đối sẽ không thất vọng." Trần Duệ hơi khom người, đi tới hướng ngoài cửa. Khi đi qua chỗ Sicari dường như là không hề đề phòng chút nào nhưng Sicari vẫn duy trì nụ cười trên khuôn mặt, không hề ra tay đánh lén. Hắn chỉ đưa mắt nhìn Trần Duệ mở cửa rời đi, rồi ánh mắt tràn ý cười mới trở nên thâm thúy.
Đối thoại của hai người vừa rồi nhìn như thuận lợi và hữu hảo, nếu như "Faki" kia chỉ là một tên có thực lực yếu đuối thì đã sớm bị Sicari diệt sát hoặc bắt giữ để thẩm vấn rồi, cơ sở để đám phán ngang hàng chính là thực lực.
Khiến cho Sicari cảm thấy nghi hoặc là, vị khách không mời mà tới này huyên thuyên nói một hồi với hắn lâu như vậy nhưng không ngờ lại không để lộ ra ý đồ chân chính khi tới đây. Có điều tài phú trong không gian này quả là rất thực, không có chút giả dối nào.
Thật sự chỉ vì "một điểm ấn tượng" thôi sao? Sicari cười lạnh lắc lắc đầu, muốn lấy trước phải cho, không có lợi ích càng lớn hơn thì đối phương không có khả năng bỏ ra một lượng tài phú lớn như vậy.
Nói đến đây thì ấn tượng này quả thật là khắc rất sâu. Trước "Faki" cũng đã có một tổ chức cường đại đã để lại ấn tượng sâu sắc cho Sicari, chẳng lẽ...
Bất kể thế nào thì khi mình vẫn còn giá trị lợi dụng lớn thì tên "Faki" này sẽ không mang lại nguy hiểm quá lớn, chí ít có thể bài trừ khả năng hắn là thích khách, nếu không thì vừa rồi hắn cũng không hành động như vậy. Trong lòng Sicari vừa đưa ra một kết luận, thì bên ngoài vang lên tiếng hò hét "xin lãnh chủ đại nhân xuất trận" vô cùng náo nhiệt. Khóe miệng Sicari nhếch lên, đi ra ngoài sân.
Trần Duệ cũng không biết cách nghĩ của Sicari, hành động vừa rồi của hắn là nhanh trí ứng biến, kế hoạch chân chính cò cần sự suy sét chu đáo và tình báo toàn diện nữa. Nếu như thời gian trong tay dồi dào thì hắn có thể chầm chậm sắp đặt, chỉ là thời gian trước mắt rất cấp bách, phải lợi dụng phương pháp trù tính chung nhất định để nâng hiệu suất làm việc lên một mức độ cao nhất.
Sau khi rời khỏi cạnh kỹ trường, Trần Duệ đi đến cứ điểm của Ám Ma ở Bạch Linh lãnh địa, an bài mọi việc rồi không tiếp tục lưu lại đây lâu mà lấy một con giác dực thú bay về hướng bắc.
Con giác dực thú này có huyết mạch biến dị, chịu tải lớn. Trần Duệ một mặt thúc dục giác dực thú bay nhanh một mặt sắp đặt kế hoạch trong đầu. Dưới sự trợ giúp của ma pháp địa đồ, Trần Duệ chỉ dùng thời gian ba ngày đã đi tới Istar trấn ở phía bắc Bạch Linh lãnh địa. Đây chính là thành trấn có cự ly gần với phía nam Locker yếu tắc nhất, đồng thời đó cũng là thành trấn bị "cướp đoạt" nặng nhất. Nơi này trú đóng rất nhiều quân đội phòng vệ của Bạch Linh lãnh địa, thêm hai trấn phụ cận nữa, nhân số không ngờ là vượt quá mười vạn.
Ở trấn Istar, Trần Duệ nghe được đủ các phiên bản truyền văn về sự bạo ngược của trú quân tại Locker yếu tắc, bao quát cả việc cướp đoạt lương thực lẫn gian dâm phụ nữ, giết kẻ phản kháng,... Tất cả mọi người đều tỏ ra vô cùng phẫn nộ và oán giận. Hiện tại có quân phòng vệ của Bạch Linh lãnh địa đến, quả nhiên quân ở Locker yếu tắc không dám tới "xâm phạm" nữa.
Đối mặt với mười vạn quân của Bạch Linh lãnh địa, George tướng quân không dám thả lỏng, phái phó quân đoàn trưởng của quân đoàn Xích Long Francis xuất quân đến hạp cốc Brooklyn ở phương bắc trấn Istar. Quân đoàn tu kiến một trạm gác trong hạp cốc, chuẩn bị thật tốt mọi thứ để ứng chiến.
Sau khi biết được tin tức, Trần Duệ lặng lẽ thông qu trấn Istar, tiếp tục đi tới hương bắc, đi về phía hạp cốc Brooklyn.
"Ngươi là ai?" Một người xa lạ đột nhiên xuất hiện ở trước trạm gác, thủ vệ tại cửa của Xích Long quân đoàn như lâm vào đại địch. Người này có thể lặng lẽ xuyên qua những cạm bẫy ma pháp và tai mắt thám báo, tuyệt đối không phải địch nhân bình thường.
"Xin không nên hiểu nhầm, ta là bạn cũ của tướng quân Francis. Hãy phái người đi thông tri cho tướng quân một tiếng. Nói là quân nhu quan ở Wichu cốc ngày đó đã tới, có quân tình khẩn cấp cầu kiến tướng quân."
Lúc đầu Trần Duệ ở Wichu cốc từng cứu viện Francis một lần, đái lĩnh tàn binh tập kích phục binh của Huyết Sát đế quốc, bắt sống ma hoàng Pamir, còn đả thương chủ tướng Beaubois và Mei Qieke của Huyết Sát quân. Lúc đó hắn dùng thân phận "quân nhu quan không nguyện ý để lộ tính danh".
Tiểu đội trưởng thủ vệ quân nhìn ra người mặc áo choàng này không có ác ý, nếu không bằng vào thực lực không kinh động đến phòng vệ gì đi đến nơi này thì muốn tiêu diệt trạm gác này cũng không phải là việc khó. Hắn mệnh lệnh cho một thám báo đi tới hướng hạp cốc đồng thời phát động ma pháp truyền tấn trong tối, thông tri cho các trạm gác khác phòng bị toàn diện.
Trần Duệ nhìn thấy rõ tất cả nhưng không hề ngăn cản. Không lâu sau, tiểu đội trưởng kia kinh ngạc nhìn phó quân đoàn trưởng Francis tự thân mang theo một đoàn người chạy ra.
Trần Duệ bỏ ra mũ chùm đầu của áo choàng, lộ ra khuôn mặt mà Francis đã từng thấy qua ngày đó. Francis vừa mừng vừa sợ bước lên hai bước, hành quân lễ: "Chúng ta lại gặp mặt, 'quân nhu quan' đại nhân!"
Francis là Lucifer vương tộc, phó quân đoàn trưởng của Xích Long quân đoàn, ái tướng dưới trướng của George tướng quân. Hiện giờ không ngờ hắn ta lại hành lễ với một "quân nhu quan" nho nhỏ thế này. Thân binh Francis mang tới có không ít người đã tham dự trận chiến ở Wichu cốc ngày đó, tất cả đều tôn kính Trần Duệ từ đáy lòng. Điều này khiến cho tiểu đội trưởng cùng binh linh trạm gác đều nhìn đến ngây ngốc.
Trần Duệ trả lễ, ôm Francis một cái, nói ngắn gọn: "Ta có yếu vụ khẩn cấp, muốn đến gặp George tướng quân."
"Ta đi cùng đại nhân." Francis biết thân phận Trần Duệ không đơn giản, từng được George tướng quân giao cho Sư Nha kiếm, tuyệt đối là người mà tướng quân tín nhiệm nhất. Vậy nên hắn mới đáp ứng ngay lập tức. Hai người đi về hướng bảo lũy trong hạp cốc, lấy hai con ngựa tốt, nhanh chóng chạy tới hướng Locker yếu tắc.
George đã nhận được truyền tấn của Francis, nhanh chóng nghênh đón Trần Duệ vào trung tâm chỉ huy của yếu tắc.
"George tướng quân, Gloria phu nhân." Lúc này không có người ngoài ở đây, Trần Duệ khôi phục diện mạo vốn có, hành lễ với nhạc phụ đại nhân và hồng long phu nhân.
Nhiều ngày không thấy, sắc mặt George tướng quân có chút tiều tụy, ngay cả Gloria phu nhân xưa nay mỹ diễm giờ đây cũng ưu tâm lo lắng.
George không khách sáo, trực tiếp hỏi: "Trần Duệ, chiến sự ở Ám Nguyệt thế nào rồi? Làn này có phải con tới Locker để cầu viện hay không?"
Trần Duệ còn chưa mở lời thì Gloria đã phẫn nộ quát lên: "Cái tên khốn nạn Hắc Diệu kia không còn muốn giữ mặt mũi nữa, nếu dám làm nữ nhi bảo bối Athena của ta tổn thương một sợi lông thì lão nương sẽ suất lĩnh Xích Long quân đoàn đạp bằng đế đô!"
"Phu nhân không nên gấp gáp, khi con rời đi, tình huống ở Ám Nguyệt vẫn còn ổn định. Trước đó, chúng con còn hạ thấp sĩ khí của quân Hắc Diệu nữa..."
Trần Duệ kể lại hai lần chiến thắng của Ám Nguyệt ra. George nghe hắn nói thì hơi gật đầu, Gloria vỗ tay khen hay: "Trần Duệ, thật mà là có con! Athena nhà chúng ta quả là không nhìn nhầm người! Sau khi biết Hắc Diệu thân chinh đến Ám Nguyệt, đã mấy lần ta muốn đến tăng viện cho các con nhưng George không cho!"
"Không phải là không cho mà là không thể đi!" George lắc lắc đầu "Trước mắt, mười vạn đại quân của Bạch Linh lãnh địa đã tiến đến gần yếu tắc, nhìn chằm chằm vào chúng ta. Thế thì cũng thôi đi, bây giờ ngay cả Thiết Quyền lãnh địa của Huyết Sát đế quốc cũng bắt đầu tập kết số lượng lớn binh mã. Mặc kệ là có hiệp định đồng minh hay không thì Huyết Sát đế quốc vẫn luôn ngấp nghé nước ta không phải là ngày một ngày hai. Dưới thế cục thế này, chúng ta quyết không thể lơ là nếu không bọn họ rất có thể xé bỏ hiệp nghị, tiến quân xâm phạm. Một khi sự việc như vậy phát sinh thì hai mặt Locker yếu tắc đều thụ địch. Locker yếu tắc mà thất thủ thì không chỉ toàn quân ta có nguy cơ bị tiêu diệt toàn bộ mà quân của Huyết Sát sẽ nhân cơ hội tiến thẳng vào, uy hiếp đến sự an toàn của toàn bộ Đọa Thiên Sứ đế quốc. Vì thế cho nên lúc này chúng ta không nên khinh cử vọng động!"
Lúc này, Trần Duệ mới biết tình thế Locker yếu tắc đang vô cùng nghiêm trọng, hắn trầm tư không nói.
"Trần Duệ tuy các con dành chiến thắng được hai trận nhỏ nhưng đối với một đại quân trăm vạn người của Hắc Diệu thì quả thật là không thấm vào đâu. Khảo nghiệm chân chính còn ở phía sau, tình thế hiện tại ta không có cách nào trợ giúp nhiều, các con chỉ có thể chỉ dựa vào chính mình thôi."
"Con biết rồi." Trần Duệ gật gật đầu "Tướng quân, xin người yên tâm. Con có thể dùng sinh mạng để thề, cho dù cuối cùng Ám Nguyệt có thua trận thì con cũng sẽ bảo vệ Athena an toàn!"
George và Gloria quay ra nhìn nhau, đồng thời tỏ ra vui mừng an tâm.
"Đúng rồi, vấn đề khuyết lương của Locker yết tắc có phải rất nghiêm trọng hay không?"
George thở dài một hơi: "Quả là rất nghiêm trọng, lượng hắc tinh tệ con đưa lần trước đã giải quyết vấn đề về quân lương, sau đó lại thu được trang bị và quân giới mà con phái Nguyệt Ảnh quân đoàn đưa đến nhưng lương thực vẫn còn rất khan hiếm. Bạch Linh lãnh chủ Sicari không chỉ khất lần quân lương mà lại còn cấm lĩnh dân bán lương cho chúng ta. Cái tên Sicari tuy là kẻ giảo hoạt nhưng xác thực là rất được lòng dân, gần như là tất cả nhân dân trong lãnh địa đều thù hận Locker yếu tắc. Chẳng may mà Huyết Sát đế quốc mở cuộc tiến công lớn, chúng ta không có hậu cần thì chỉ sợ khó mà thủ vững."
"Con nghe được tin tức này tại Bạch Linh lãnh địa thì đã để cho tổ chức Ám Ma đi gom nhặt lương thực rồi. Lần này vừa may mang qua, tuy số lượng có hạn nhưng ít nhiều cũng có chút tác dụng. Con còn mang đến bản vẽ của hai loại ma tinh pháo đã được nâng cấp, do chuẩn tông sư luyện kim tự tay vẽ. Bọn con đã từng thí nghiệm với Ma Ảnh quân đoàn của đế đô, uy lực vô cùng cường đại. Nếu như sử dụng phối hợp với quân giới, thì không biết còn đưa đến tác dụng đáng sợ như thế nào." Trần Duệ lấy bản vẽ ra trao cho George.
"Quá tốt rồi!" Mắt George sáng lên, quan sát vài lần "Chỉ là cái nâng cấp này rất phức tạp, chúng ta không có địa tinh chiến sĩ, phải cần nhiều công tượng chuyên nghiệp mới có thể hoàn thành. Về phương diện nhân lực thì Bạch Linh có thể xưng là cao nhất đế quốc nhưng mà hiện tại..."
"Theo thế cục hiện tại, không cần biết là một bước nào của kế hoạch, trước hết chúng ta phải giải quyết vấn đề của Bạch Linh lãnh địa trước. Tên Sicari không phải là kẻ đơn giản, chẳng qua con đã tiếp xúc với hắn, hy vọng có thể đạt được mục đích." Trần Duệ hơi trầm ngâm nói: "Kỳ thực, lần này con rời Ám Nguyệt là vị một sắp đặt rất trọng yếu. Nếu như sắp đặt này thành công thì Ám Nguyệt có thể giành được thắng lợi chân chính trong cuộc chiến này."
"Thắng lợi chân chính?" George chấn động "Con nói..."
Trần Duệ khẽ cười: "Đến lúc đó, đế quốc sẽ chân chính được một vị nữ hoàng thống trị mà không phải là nhiếp chính vương nắm quyền nữa."
George hít sâu một hơi, bình tĩnh trở lại: "Trước hết hãy nói cho ta nghe kế hoạch của con."
Trần Duệ đơn giản nói ra những điều trọng yếu trông kế hoạch, thần thái trong mắt George càng lúc càng thịnh, hắn không ngưng gật đầu.
"Vậy thì, ta sẽ chuẩn bị thật tốt mọi thứ ở Locker yếu tắc, mong tin tức tốt từ con." Trên mặt George đột nhiên hiện ra vẻ lo âu: "Hiện tại ta còn lo lắng một chuyện."
Trần Duệ khẽ thở dài: "Con cũng lo lắng."
Hồng long phu nhân Gloria ngồi một bên kỳ lạ hỏi một câu: "Lo cái gì?"
"Thời gian."
"Ám Nguyệt."
Trần Duệ và George không hẹn mà cũng nói ra, tuy hai đáp án khác nhau nhưng đều chung một ý.
Vừa lúc đó, Ám Nguyệt lãnh địa bên kia đã chính thức nghênh đón khảo nghiệm lớn nhất.
Nhiếp chính vương Hắc Diệu tự thân suất lĩnh đại quân, vượt qua Ma Đa trấn và rừng tậm Hắc Sơn một mạch xuôi nam, đi tới phòng tuyến thứ nhất của Ám Nguyệt, tiền phương của Nguyệt Quang yếu tắc.
Trực giác mách bảo cho Sicari biết, thực lực của người thần bí này không hề dưới hắn. Sicari ngầm ngưng tụ lực lượng, chuẩn bị phát động ma pháp trận đặc thù nào đó trong phòng nghỉ, miệng thì lại hỏi: "Ngươi là ai?"
"Đại nhân không cần khởi động ma pháp trận truyền tống này, ta đã sớm cải biến thuộc tính của nó rồi. Nếu mà ngài vọng động thì chỉ sợ là hậu quả khó mà tưởng tượng được." Lời này khiến cho lông mày Sicari hơi nhíu lại. Vừa rồi, hắn để những đội viên kia ra ngoài để tránh cho việc ma pháp trận bị can nhiễu. Hiện tại đối phương một câu nói toạc ra như vậy, tay hắn không ngập ngừng phát lực một chút, quả nhiên ma pháp trận không có chút phản ứng nào.
Lúc này Sicari mới chính thức kinh hãi, không ngờ tên này lại có thể lặng lẽ cải biến ma pháp trận, nhất thời hắn không dám loạn động.
Thực tế, do thời gian quá ngắn, Trần Duệ chỉ kịp động tay chân một chút thôi. Nếu như Sicari không tin mà thử lại mấy lần thì thật sự sẽ có thể di chuyển đi được.
"Xin đại nhân cứ yên tâm, ta tuyệt đối không có ác ý" Trần Duệ đương nhiên không cho Sicari có thời gian thử nghiệm nhiều hơn, cung kính khom người, mở miệng nói: "Tên ta là Faki, lặn lội đường xa tới đây để bái phỏng Sicari đại nhân. Bởi vì... ta là một người khá là nóng tính cho nên mới tuyển chọn phương thức khá mạo muội thế này. Vì biểu thị khiểm ý của ta, chỗ này có một phần lễ vật nhỏ bé không đáng kể, xin đại nhân hãy thu lấy."
Trong tay Trần Duệ hiện ra một cái không gian giới chỉ, khống chế lực lượng nhu hòa để nó chậm rãi bay về phía Sicari.
Sicari cảnh giác, cảm ứng trạng thái của giới chỉ, xác định không có vấn đề gì thì mới tiếp nhận. Cảm ứng giới chỉ một chút, Sicari hơi động dung: "Tuy ta không biết ý định chân chính của các hạ nhưng mà phần lễ vật này có giá trị khiến ta không nghĩ ra lý do lập tức cự tuyệt."
"Nếu như hiện tại ta có ý định gì đó thì chính là đưa ra những phương thức khác nhau hy vọng đại nhân có thể có ấn tượng với ta." Ý cười trên mặt Trần Duệ càng đậm "Nếu như đại nhân có thể khoan thứ cho sự mạo muội không mời mà tới của ta thì ta sẽ tìm một thời điểm không mạo muội, án chiếu theo lễ tiết để đến cửa bái phỏng đại nhân, bắt đầu một tình hữu nghị trân quý."
"Ý định của các hạ chỉ là 'một điểm' ấn tượng thôi sao?" Sicari lắc đầu "Không, khẳng khái và phách lực của Faki các hạ quả là đã để lại ấn tượng rất sâu cho ta."
Trần Duệ hờ hững nói: "Ta sẽ không hỏi trước ta đã có bao nhiêu người để lại ấn tượng khắc sâu trong lòng lãnh chủ đại nhân. Ta chỉ nói một câu, ta sẽ là một người có phách lực nhất."
"A?" Trên mặt Sicari cuối cùng cũng nở ra một nụ cười "Như vậy thì ta mong đợi Faki các hạ chính thức đến bái phỏng."
"Ta có thể đảm bảo, đại nhân tuyệt đối sẽ không thất vọng." Trần Duệ hơi khom người, đi tới hướng ngoài cửa. Khi đi qua chỗ Sicari dường như là không hề đề phòng chút nào nhưng Sicari vẫn duy trì nụ cười trên khuôn mặt, không hề ra tay đánh lén. Hắn chỉ đưa mắt nhìn Trần Duệ mở cửa rời đi, rồi ánh mắt tràn ý cười mới trở nên thâm thúy.
Đối thoại của hai người vừa rồi nhìn như thuận lợi và hữu hảo, nếu như "Faki" kia chỉ là một tên có thực lực yếu đuối thì đã sớm bị Sicari diệt sát hoặc bắt giữ để thẩm vấn rồi, cơ sở để đám phán ngang hàng chính là thực lực.
Khiến cho Sicari cảm thấy nghi hoặc là, vị khách không mời mà tới này huyên thuyên nói một hồi với hắn lâu như vậy nhưng không ngờ lại không để lộ ra ý đồ chân chính khi tới đây. Có điều tài phú trong không gian này quả là rất thực, không có chút giả dối nào.
Thật sự chỉ vì "một điểm ấn tượng" thôi sao? Sicari cười lạnh lắc lắc đầu, muốn lấy trước phải cho, không có lợi ích càng lớn hơn thì đối phương không có khả năng bỏ ra một lượng tài phú lớn như vậy.
Nói đến đây thì ấn tượng này quả thật là khắc rất sâu. Trước "Faki" cũng đã có một tổ chức cường đại đã để lại ấn tượng sâu sắc cho Sicari, chẳng lẽ...
Bất kể thế nào thì khi mình vẫn còn giá trị lợi dụng lớn thì tên "Faki" này sẽ không mang lại nguy hiểm quá lớn, chí ít có thể bài trừ khả năng hắn là thích khách, nếu không thì vừa rồi hắn cũng không hành động như vậy. Trong lòng Sicari vừa đưa ra một kết luận, thì bên ngoài vang lên tiếng hò hét "xin lãnh chủ đại nhân xuất trận" vô cùng náo nhiệt. Khóe miệng Sicari nhếch lên, đi ra ngoài sân.
Trần Duệ cũng không biết cách nghĩ của Sicari, hành động vừa rồi của hắn là nhanh trí ứng biến, kế hoạch chân chính cò cần sự suy sét chu đáo và tình báo toàn diện nữa. Nếu như thời gian trong tay dồi dào thì hắn có thể chầm chậm sắp đặt, chỉ là thời gian trước mắt rất cấp bách, phải lợi dụng phương pháp trù tính chung nhất định để nâng hiệu suất làm việc lên một mức độ cao nhất.
Sau khi rời khỏi cạnh kỹ trường, Trần Duệ đi đến cứ điểm của Ám Ma ở Bạch Linh lãnh địa, an bài mọi việc rồi không tiếp tục lưu lại đây lâu mà lấy một con giác dực thú bay về hướng bắc.
Con giác dực thú này có huyết mạch biến dị, chịu tải lớn. Trần Duệ một mặt thúc dục giác dực thú bay nhanh một mặt sắp đặt kế hoạch trong đầu. Dưới sự trợ giúp của ma pháp địa đồ, Trần Duệ chỉ dùng thời gian ba ngày đã đi tới Istar trấn ở phía bắc Bạch Linh lãnh địa. Đây chính là thành trấn có cự ly gần với phía nam Locker yếu tắc nhất, đồng thời đó cũng là thành trấn bị "cướp đoạt" nặng nhất. Nơi này trú đóng rất nhiều quân đội phòng vệ của Bạch Linh lãnh địa, thêm hai trấn phụ cận nữa, nhân số không ngờ là vượt quá mười vạn.
Ở trấn Istar, Trần Duệ nghe được đủ các phiên bản truyền văn về sự bạo ngược của trú quân tại Locker yếu tắc, bao quát cả việc cướp đoạt lương thực lẫn gian dâm phụ nữ, giết kẻ phản kháng,... Tất cả mọi người đều tỏ ra vô cùng phẫn nộ và oán giận. Hiện tại có quân phòng vệ của Bạch Linh lãnh địa đến, quả nhiên quân ở Locker yếu tắc không dám tới "xâm phạm" nữa.
Đối mặt với mười vạn quân của Bạch Linh lãnh địa, George tướng quân không dám thả lỏng, phái phó quân đoàn trưởng của quân đoàn Xích Long Francis xuất quân đến hạp cốc Brooklyn ở phương bắc trấn Istar. Quân đoàn tu kiến một trạm gác trong hạp cốc, chuẩn bị thật tốt mọi thứ để ứng chiến.
Sau khi biết được tin tức, Trần Duệ lặng lẽ thông qu trấn Istar, tiếp tục đi tới hương bắc, đi về phía hạp cốc Brooklyn.
"Ngươi là ai?" Một người xa lạ đột nhiên xuất hiện ở trước trạm gác, thủ vệ tại cửa của Xích Long quân đoàn như lâm vào đại địch. Người này có thể lặng lẽ xuyên qua những cạm bẫy ma pháp và tai mắt thám báo, tuyệt đối không phải địch nhân bình thường.
"Xin không nên hiểu nhầm, ta là bạn cũ của tướng quân Francis. Hãy phái người đi thông tri cho tướng quân một tiếng. Nói là quân nhu quan ở Wichu cốc ngày đó đã tới, có quân tình khẩn cấp cầu kiến tướng quân."
Lúc đầu Trần Duệ ở Wichu cốc từng cứu viện Francis một lần, đái lĩnh tàn binh tập kích phục binh của Huyết Sát đế quốc, bắt sống ma hoàng Pamir, còn đả thương chủ tướng Beaubois và Mei Qieke của Huyết Sát quân. Lúc đó hắn dùng thân phận "quân nhu quan không nguyện ý để lộ tính danh".
Tiểu đội trưởng thủ vệ quân nhìn ra người mặc áo choàng này không có ác ý, nếu không bằng vào thực lực không kinh động đến phòng vệ gì đi đến nơi này thì muốn tiêu diệt trạm gác này cũng không phải là việc khó. Hắn mệnh lệnh cho một thám báo đi tới hướng hạp cốc đồng thời phát động ma pháp truyền tấn trong tối, thông tri cho các trạm gác khác phòng bị toàn diện.
Trần Duệ nhìn thấy rõ tất cả nhưng không hề ngăn cản. Không lâu sau, tiểu đội trưởng kia kinh ngạc nhìn phó quân đoàn trưởng Francis tự thân mang theo một đoàn người chạy ra.
Trần Duệ bỏ ra mũ chùm đầu của áo choàng, lộ ra khuôn mặt mà Francis đã từng thấy qua ngày đó. Francis vừa mừng vừa sợ bước lên hai bước, hành quân lễ: "Chúng ta lại gặp mặt, 'quân nhu quan' đại nhân!"
Francis là Lucifer vương tộc, phó quân đoàn trưởng của Xích Long quân đoàn, ái tướng dưới trướng của George tướng quân. Hiện giờ không ngờ hắn ta lại hành lễ với một "quân nhu quan" nho nhỏ thế này. Thân binh Francis mang tới có không ít người đã tham dự trận chiến ở Wichu cốc ngày đó, tất cả đều tôn kính Trần Duệ từ đáy lòng. Điều này khiến cho tiểu đội trưởng cùng binh linh trạm gác đều nhìn đến ngây ngốc.
Trần Duệ trả lễ, ôm Francis một cái, nói ngắn gọn: "Ta có yếu vụ khẩn cấp, muốn đến gặp George tướng quân."
"Ta đi cùng đại nhân." Francis biết thân phận Trần Duệ không đơn giản, từng được George tướng quân giao cho Sư Nha kiếm, tuyệt đối là người mà tướng quân tín nhiệm nhất. Vậy nên hắn mới đáp ứng ngay lập tức. Hai người đi về hướng bảo lũy trong hạp cốc, lấy hai con ngựa tốt, nhanh chóng chạy tới hướng Locker yếu tắc.
George đã nhận được truyền tấn của Francis, nhanh chóng nghênh đón Trần Duệ vào trung tâm chỉ huy của yếu tắc.
"George tướng quân, Gloria phu nhân." Lúc này không có người ngoài ở đây, Trần Duệ khôi phục diện mạo vốn có, hành lễ với nhạc phụ đại nhân và hồng long phu nhân.
Nhiều ngày không thấy, sắc mặt George tướng quân có chút tiều tụy, ngay cả Gloria phu nhân xưa nay mỹ diễm giờ đây cũng ưu tâm lo lắng.
George không khách sáo, trực tiếp hỏi: "Trần Duệ, chiến sự ở Ám Nguyệt thế nào rồi? Làn này có phải con tới Locker để cầu viện hay không?"
Trần Duệ còn chưa mở lời thì Gloria đã phẫn nộ quát lên: "Cái tên khốn nạn Hắc Diệu kia không còn muốn giữ mặt mũi nữa, nếu dám làm nữ nhi bảo bối Athena của ta tổn thương một sợi lông thì lão nương sẽ suất lĩnh Xích Long quân đoàn đạp bằng đế đô!"
"Phu nhân không nên gấp gáp, khi con rời đi, tình huống ở Ám Nguyệt vẫn còn ổn định. Trước đó, chúng con còn hạ thấp sĩ khí của quân Hắc Diệu nữa..."
Trần Duệ kể lại hai lần chiến thắng của Ám Nguyệt ra. George nghe hắn nói thì hơi gật đầu, Gloria vỗ tay khen hay: "Trần Duệ, thật mà là có con! Athena nhà chúng ta quả là không nhìn nhầm người! Sau khi biết Hắc Diệu thân chinh đến Ám Nguyệt, đã mấy lần ta muốn đến tăng viện cho các con nhưng George không cho!"
"Không phải là không cho mà là không thể đi!" George lắc lắc đầu "Trước mắt, mười vạn đại quân của Bạch Linh lãnh địa đã tiến đến gần yếu tắc, nhìn chằm chằm vào chúng ta. Thế thì cũng thôi đi, bây giờ ngay cả Thiết Quyền lãnh địa của Huyết Sát đế quốc cũng bắt đầu tập kết số lượng lớn binh mã. Mặc kệ là có hiệp định đồng minh hay không thì Huyết Sát đế quốc vẫn luôn ngấp nghé nước ta không phải là ngày một ngày hai. Dưới thế cục thế này, chúng ta quyết không thể lơ là nếu không bọn họ rất có thể xé bỏ hiệp nghị, tiến quân xâm phạm. Một khi sự việc như vậy phát sinh thì hai mặt Locker yếu tắc đều thụ địch. Locker yếu tắc mà thất thủ thì không chỉ toàn quân ta có nguy cơ bị tiêu diệt toàn bộ mà quân của Huyết Sát sẽ nhân cơ hội tiến thẳng vào, uy hiếp đến sự an toàn của toàn bộ Đọa Thiên Sứ đế quốc. Vì thế cho nên lúc này chúng ta không nên khinh cử vọng động!"
Lúc này, Trần Duệ mới biết tình thế Locker yếu tắc đang vô cùng nghiêm trọng, hắn trầm tư không nói.
"Trần Duệ tuy các con dành chiến thắng được hai trận nhỏ nhưng đối với một đại quân trăm vạn người của Hắc Diệu thì quả thật là không thấm vào đâu. Khảo nghiệm chân chính còn ở phía sau, tình thế hiện tại ta không có cách nào trợ giúp nhiều, các con chỉ có thể chỉ dựa vào chính mình thôi."
"Con biết rồi." Trần Duệ gật gật đầu "Tướng quân, xin người yên tâm. Con có thể dùng sinh mạng để thề, cho dù cuối cùng Ám Nguyệt có thua trận thì con cũng sẽ bảo vệ Athena an toàn!"
George và Gloria quay ra nhìn nhau, đồng thời tỏ ra vui mừng an tâm.
"Đúng rồi, vấn đề khuyết lương của Locker yết tắc có phải rất nghiêm trọng hay không?"
George thở dài một hơi: "Quả là rất nghiêm trọng, lượng hắc tinh tệ con đưa lần trước đã giải quyết vấn đề về quân lương, sau đó lại thu được trang bị và quân giới mà con phái Nguyệt Ảnh quân đoàn đưa đến nhưng lương thực vẫn còn rất khan hiếm. Bạch Linh lãnh chủ Sicari không chỉ khất lần quân lương mà lại còn cấm lĩnh dân bán lương cho chúng ta. Cái tên Sicari tuy là kẻ giảo hoạt nhưng xác thực là rất được lòng dân, gần như là tất cả nhân dân trong lãnh địa đều thù hận Locker yếu tắc. Chẳng may mà Huyết Sát đế quốc mở cuộc tiến công lớn, chúng ta không có hậu cần thì chỉ sợ khó mà thủ vững."
"Con nghe được tin tức này tại Bạch Linh lãnh địa thì đã để cho tổ chức Ám Ma đi gom nhặt lương thực rồi. Lần này vừa may mang qua, tuy số lượng có hạn nhưng ít nhiều cũng có chút tác dụng. Con còn mang đến bản vẽ của hai loại ma tinh pháo đã được nâng cấp, do chuẩn tông sư luyện kim tự tay vẽ. Bọn con đã từng thí nghiệm với Ma Ảnh quân đoàn của đế đô, uy lực vô cùng cường đại. Nếu như sử dụng phối hợp với quân giới, thì không biết còn đưa đến tác dụng đáng sợ như thế nào." Trần Duệ lấy bản vẽ ra trao cho George.
"Quá tốt rồi!" Mắt George sáng lên, quan sát vài lần "Chỉ là cái nâng cấp này rất phức tạp, chúng ta không có địa tinh chiến sĩ, phải cần nhiều công tượng chuyên nghiệp mới có thể hoàn thành. Về phương diện nhân lực thì Bạch Linh có thể xưng là cao nhất đế quốc nhưng mà hiện tại..."
"Theo thế cục hiện tại, không cần biết là một bước nào của kế hoạch, trước hết chúng ta phải giải quyết vấn đề của Bạch Linh lãnh địa trước. Tên Sicari không phải là kẻ đơn giản, chẳng qua con đã tiếp xúc với hắn, hy vọng có thể đạt được mục đích." Trần Duệ hơi trầm ngâm nói: "Kỳ thực, lần này con rời Ám Nguyệt là vị một sắp đặt rất trọng yếu. Nếu như sắp đặt này thành công thì Ám Nguyệt có thể giành được thắng lợi chân chính trong cuộc chiến này."
"Thắng lợi chân chính?" George chấn động "Con nói..."
Trần Duệ khẽ cười: "Đến lúc đó, đế quốc sẽ chân chính được một vị nữ hoàng thống trị mà không phải là nhiếp chính vương nắm quyền nữa."
George hít sâu một hơi, bình tĩnh trở lại: "Trước hết hãy nói cho ta nghe kế hoạch của con."
Trần Duệ đơn giản nói ra những điều trọng yếu trông kế hoạch, thần thái trong mắt George càng lúc càng thịnh, hắn không ngưng gật đầu.
"Vậy thì, ta sẽ chuẩn bị thật tốt mọi thứ ở Locker yếu tắc, mong tin tức tốt từ con." Trên mặt George đột nhiên hiện ra vẻ lo âu: "Hiện tại ta còn lo lắng một chuyện."
Trần Duệ khẽ thở dài: "Con cũng lo lắng."
Hồng long phu nhân Gloria ngồi một bên kỳ lạ hỏi một câu: "Lo cái gì?"
"Thời gian."
"Ám Nguyệt."
Trần Duệ và George không hẹn mà cũng nói ra, tuy hai đáp án khác nhau nhưng đều chung một ý.
Vừa lúc đó, Ám Nguyệt lãnh địa bên kia đã chính thức nghênh đón khảo nghiệm lớn nhất.
Nhiếp chính vương Hắc Diệu tự thân suất lĩnh đại quân, vượt qua Ma Đa trấn và rừng tậm Hắc Sơn một mạch xuôi nam, đi tới phòng tuyến thứ nhất của Ám Nguyệt, tiền phương của Nguyệt Quang yếu tắc.
/1093
|