Một ngày buôn bán kết thúc, quầy của Trần Duệ là làm người ta đố kỵ nhất, buôn chuyện mấy giờ không nói, cuối cùng vị tiểu thư thần bí kia còn bao cả quầy luôn. Thằng cha kia không ngờ còn nhàn nhã ra vẻ khách hàng, dạo quanh mại trường mua không ít đồ đạc.
Mặc dù tiêu phí không ít tiền nhưng mọi người đều biết, quầy của “Simon” này là quầy duy nhất trong mại trường này làm cho vị tiểu thư tôn quý kia hài lòng, hơn nữa không phải hài lòng bình thường, xem ra phần thưởng gấp mười lần có chắc rồi, dù thế nào thì thằng cha này hôm nay cũng đã bội thu.
Kỳ thật tiền đối với Trần Duệ chỉ là mây trôi, thu hoạch chân chính lần này là manh mối quý báu của ốc nguyên chi nhưỡng, còn có việc mua được không ít đồ vật hiếm có dùng làm nguyên liệu thần khí, có thể nói không uổng chuyến này.
Quả nhiên, đến giữa trưa, Trần Duệ rời khỏi mại trường cùng một vệ binh trong ánh mắt hâm mộ của mọi người.
Vệ binh kia dẫn Trần Duệ đi qua mậu dịch hội vô cùng náo nhiệt, đi tới ngoại ô phía tây, Trần Duệ thấy hơi kỳ lạ trong lòng, phần thưởng tại sao lại phải tặng ở nơi như thế này?
Đi tới một căn nhà nhỏ hẻo lánh, bên trong là một nam tử nhỏ gầy xa lạ có sắc mặt lạnh lẽo, hắn vẫy vẫy tay với vệ binh, vệ binh hành lễ rồi lui xuống.
“Ta tên là Mengtira, là tiểu đội trưởng của ẩn bộ đế đô, ẩn bộ là quân đoàn bí mật phụ trách an toàn của đế đô, từ giờ ta hỏi ngươi một câu thì ngươi đáp một câu. Nếu như có nửa điểm dối trá hoặc sơ sót thì hôm nay ngươi đừng nghĩ đến chuyện còn sống mà rời khỏi đây.”
Ẩn bộ? Trần Duệ vừa động tâm niệm, hẳn là tổ chức tình báo có tính chất giống với Ám Ma, xem ra phẩn thưởng gấp mười lần này thật sự là một “kinh hỉ”.
“Đại nhân, không phải nói là có phần thưởng gấp mười lần hay sao? Ta…”
“Ta vừa nói, ta hỏi một câu thì ngươi đáp một câu đúng không?” Trên người Mengtira đột nhiên bạo phát ra khí thế ma vương cấp, ép cho “trung giai ác ma” nho nhỏ như Trần Duệ đứng cũng không vững, hơn nữa còn rất “phối hợp” suýt nữa ngã xuống đất.
Mengtira rất hài lòng nhìn vào hiệu quả khí trường của mình, mở miệng nói: “Rốt cuộc ngươi bán cho vị tiểu thư kia đồ vật gì?”
Trần Duệ khiếp đảm đáp: “Những thứ kia chỉ là một ít đồ chơi do ta tự làm, lợi dụng một ít hiệu quả âm thanh giải trí của ma pháp trận mà thôi, không có tác dụng đặc biệt gì.”
“Ta biết những thứ phế phẩm vô giá trị kia của ngươi, thứ ta hỏi chính là thứ mà vị tiểu thư kia yêu thích đến không muốn buông tay là đồ vật gì?”
“Cái kia gọi là tinh bản phương khối, là một đạo cụ ma pháp của trưởng bối lưu lại, được ta giữ gìn nhiều năm, đáng tiếc là chỉ có một cái.”
“Tinh bản phương khối? Ngươi xác định chỉ có một cái? Có thể làm ra một cái tương tự như thế hay không?” Tròng mắt của Mengtira híp lại: “Nếu như ngươi có thể làm ra đạo cụ giống thế, trừ thù lao gấp mười lần kia ra, còn có tài phú khó mà tưởng tượng dành cho ngươi.”
Tròng mắt Trần Duệ dường như hơi sáng lên, nhưng lại thương tiếc lắc lắc đầu: “Cái kia là đạo cụ quý giá độc nhất, mà lại ta cũng đã thử qua nhiều lần, không có cách nào phỏng chế, nếu không ta sẽ lấy ra hết, bán cho vị Tiffany tiểu thư kia.”
“Rất tốt, vậy giữ ngươi lại cũng không có tác dụng gì.” Trong mắt Mengtira lướt qua sát cơ, những điều tên “Simon” này khai báo rất khớp với tình báo thu được tại mại trường, chắc là không có vấn đề.
Trần Duệ đã sớm cảm thấy tên khốn nạn này có sát ý, bắt đầu từ lúc giới thiệu là tiểu đội trưởng Ẩn bộ rồi, chắc là dự định không để cho “Simon” hắn còn sống mà rời đi. Chẳng qua là hắn vẫn còn thấy kỳ quái với động cơ của sát ý này, giả bộ bị dọa cho nhảy dựng lên: “Tại sao, không phải nói nếu có thể làm vị tiểu thư kia vừa lòng là có thể nhận tiền thưởng gấp mười lần hay sao?”
“Vốn ngươi sẽ có tiền thưởng, có trách thì trách chính ngươi không biết sống chết, lại dám thân cận với vị tiểu thư này, chạm đến cấm kỵ của một đại nhân vật. Chỉ riêng việc biết tên của nàng đã đủ cho ngươi chết cả trăm lần! Chẳng qua mạng ngươi chỉ có một, ta sẽ giày vò ngươi một trăm lần cho tắt thở mới thôi.” Khắp người Mengtira tỏa ra sát khí, âm trầm nói: “Không chỉ có ngươi, những người có liên quan đến ngươi đều sắp bị giết sạch!”
Vừa mới dứt lời thì đã cảm thấy đầu hơi chặt lại, có một cánh tay đã đặt lên đó, một bàn tay sắt đang bóp chặt cái sọ não của hắn. Mengtira kinh hãi, hắn cảm giác được theo bản năng, bàn tay đáng sợ này chỉ cần hơi phát lực một chút là có thể làm cho cái đầu của mình biết thành bụi phấn, thực lực ma vương cấp căn phản không có lực mà phản kháng!
“Cái thằng gọi là đại nhân vật kia là ai? Cho ngươi mười giây để trả lời, nếu như muốn toác sọ thì có thể thử giữ nguyên sự im lặng cũng được.” Âm thanh lành lạnh của đối phương vang lên, Mengtira không thể ngờ được, tên tiểu thương yếu đuối này không ngờ chỉ lắc mình một cái đã biến thành một cường giả có thực lực khủng bố, riêng loại khí thế ẩn mà không phát ra này đã đủ để làm hắn bò rạp trên đất, người này… là đại ma vương sao? Không! Tuyệt không chỉ là đại ma vương!
“Ngươi là ai!” Trong lòng Mengtira thắt chặt lại.
“Còn năm giây.” Trần Duệ hơi hơi tăng lực, Mengtira cảm thấy máu trong não đã chảy nhanh lên mấy chục lần, dường như là sắp muốn nổ toác ra rồi. Hắn hơi cắn răng, giống như nghiến nát loại đồ vật nào đó, khuôn mặt nhanh chóng xanh lại, ánh mắt cũng bắt đầu tán loạn.
Trần Duệ lòng biết không ổn, thả lòng tay, thân thể của Mengtira mềm nhũn ngã xuống đất, sắc mặt xanh đen đã biến thành xám tro, khóe miệng chảy ra dòng máu màu lục, hiển nhiên là uống độc tự sát.
Xem ra Mengtira này thật sự là thành viên tổ chức tình báo bí mật của Huyết Sát, tàn nhẫn quả quyết, không ngờ để không tiết lộ tình báo mà không chút do dự tự sát. Chẳng qua, “giết toàn bộ người có liên quan” như lời của Mengtira làm cho Trần Duệ kinh hãi, hắn thông qua quan hệ của Tess để tiến vào mại trường đặc biệt, tình hình này xem ra Tess gặp nguy hiểm rồi!
Nghĩ đến đây, thân ảnh nhỏ trong phòng đã tan biến trong nháy mắt.
Trần Duệ thay đổi khuôn mặt, đi thật nhanh về lữ quán của Tess ở nam giao, còn chưa đã nơi đã nhìn thấy chỗ kia bốc lên ánh lửa và khói bụi xung thiên, trong lòng lập tức dâng lên một điềm báo chẳng lành, tăng nhanh tốc độ chạy lại.
Nhưng mà vẫn chậm một bước, lúc mà Trần Duệ đến được lữ quán Tess, thế lửa đã sắp tàn, bị cư dân xung quanh dập tắt. Cả lữ quán không khác gì một nắm tro tàn, mấy cỗ thi thể bị thiêu cháy được đưa từ trong đó ra, một cỗ thi thể mị ma mơ hồ mang bộ dạng giống như Tess.
Tuy rằng thực lực Tess không cao, nhưng thân là người phụ trách của Ám Ma tại Huyết Sát, trí tuệ và khả năng ứng biến của nàng đều là tốt nhất, Trần Duệ có thể khẳng định, nàng đã bị giết trước rồi mới phóng hỏa hủy diệt vết tích. Không chỉ là Tess, ngay cả vài khách trọ ở lữ quán cũng gặp tai ương. Không biết là có phải do vị trí xa xôi của nam giao, hay là do tinh lực của thủ vệ đội phụ trách trị an đế đô đều đặt ở mậu dịch hội, cho đến tận lúc thế lửa sắp được dập tắt hoàn toàn mới lề mề đi tới.
Nguyên nhân của việc này hẳn không phải là do Tess và lực lượng của Ám Ma bại lộ, mà là vì Simon do Trần Duệ giả trang đã tiếp xúc quá “gần” với vị Tiffany tiểu thư kia, “vị đại nhân vật nào đó” hạ sát thủ là vì đố kỵ hay là do suy nghĩ nào khác. Cũng không biết rốt cuộc là người nào, không ngờ lại ngoan độc như vậy, không chỉ bản thân Trần Duệ mà ngay cả “thân thích xa” bên ngoài như Tess cũng không buông tha, thậm chí còn bao gồm cả lữ khách vô tội!
Trong lòng Trần Duệ sinh ra một cỗ sát ý và phẫn nộ cường liệt, không ngờ được lại làm liên lụy Tess như thế này. Tuy rằng Tess hy sinh nhưng Huyết Sát đế đô vẫn có thành viên Ám Ma, nhất định phải điều tra rõ ràng chuyện này, không cần biết đứng đằng sau là cái loại đại nhân vật mẹ gì, phải cho thằng đó trả giá đắt!
Tâm niệm Trần Duệ vừa động, lại chạy về tây giao bằng tốc độ nhanh nhất, lúc này thi thể của Mengtira trong phòng nhỏ kia vẫn nằm dưới đất như cũ, từ vết tích xung quanh, xem ra cũng không có người nào đi qua, hiển nhiên việc Mengtira thịt gọn “Simon” đã là chuyện chắc như đinh đóng cột, không cần phải an bài nhiều người.
Trần Duệ thu lại thi thế của Mengtira, sau đó dùng thuật ngụy trang, giả thành bộ dạng của hắn rồi lại nghênh ngang đi ra ngoài.
Thương nhân “Simon” nhất định phải biến mất, không thể gây ra quá nhiều hoài nghi, còn về Ẩn bộ của Mengtira hẳn là tổ chức tình báo bí mật nhất của Huyết Sát đế đô, từ việc Mengtira quả quyết tự sát, xem ra muốn trà trộn vào chỉ sợ khá khó khăn. Cho nên sau khi Mengtira giải quyết thương nhân đáng chết Simon xong thì phải “mất tích” một đoạn thời gian, thi thể còn có thể phát huy công dụng vào lúc quan trọng.
Việc khẩn cấp trước mắt là triệu tập thành viên Ám Ma lại, trước khi Isabella chính thức bổ nhiệm người phụ trách mới thì phải duy trì được tình báo của Huyết Sát đế đô này, cần cố gắng điều tra tình báo của Tiffany và vị đại nhân vật kia.
Ngày thứ hai, một nam tử mặc trang phục chế khí học đồ xuất hiện trước đại lâu của đồng minh chế khí sư tại Huyết Sát đế quốc.
Quy mô đồng minh chế khí sư của Huyết Sát đế quốc đã hơn xa Âm Ảnh đế quốc và Đọa Thiên Sứ đế quốc, hội trưởng Bet được đoán là đại sư chế khí đệ nhất ma giới. Chẳng qua hôm nay nơi này khá vắng vẻ, bởi vì đồng minh chế khí sư có một mại trường đặt sẵn tại mậu dịch hội, bán ra trang bị và tài liệu, sinh ý sôi nổi mười phần, đại bộ phận nhân lực đều đã được điều động đi.
"Điền đầy đủ vào tờ giấy này, sau đó nộp một trăm hắc tinh tệ phí khảo hạch, là đã có thể lên trung tâm khảo hạch tại lầu bốn để tham gia khảo hạch chứng nhận."
“Một trăm hắc tinh tệ?” Trần Duệ hơi ngẩn ra, hắn khảo hạch tại đồng minh chế khí sư ở Âm Ảnh đế quốc cũng chỉ có năm mươi hắc tinh tệ, sao mà cùng là khảo hạch chế khí sư phổ thông mà bên này lại đắt lên gấp đôi thế.
"Ngươi là người từ nơi khác tới." Nhân viên đăng ký kia ngẩng đầu lên, đánh giá hắn vài lần, không khỏi cười khẩy nói: "Đồng minh chế khí sư Huyết Sát chúng ta có đại sư chế khí đệ nhất ma giới, trình độ chế khí sư của chúng ta cũng là tốt nhất. Ngươi có chứng nhận chế khí sư ở Huyết Sát thì cũng sẽ được đẳng cấp khác hẳn so với ở các đế quốc khác, một trăm hắc tinh tệ này có đáng hay không thì tự ngươi nghĩ đi."
Lại còn có cả hiệu ứng thương hiệu nữa à? Trần Duệ thầm cười cười, nếu thật sự so sánh thì Bet kia chưa chắc là đệ nhất ma giới, chẳng qua chỉ lợi dụng quy tắc của thi đấu đại sư để thắng khéo mà thôi. Luận về tinh thông kim loại, Anderson đại sư của Âm Ảnh còn cao minh hơn Bet, huống hồ Bet còn có thứ không muốn lộ ra ngoài sáng.
Nghĩ thì như thế nhưng hắn vẫn rất thoải mái lấy hắc tinh tệ ra: “Hóa ra là thế, ta vẫn luôn theo lão sư học tập tại một lãnh địa hẻo lánh, sau này lão sư bệnh mất cho nên mới đi tới đế đô khảo hạch, không hiểu những… quy củ này, thật là ngại quá, xin phiền các hạ giải thích.”
Nhân viên đăng ký nhìn thấy hai mươi hắc tinh tệ đưa thêm, lại nhìn thấy nụ cười thâm ý của Trần Duệ, cẩn thận liếc chung quanh vài lần rồi tỉnh bơ thu lại, thiện cảm đối với tên học đồ đến từ nơi khác này tăng lên vài bậc.
“Lý Sát, ngươi là một người thông minh.”
Ánh mắt của nhân viên đăng ký lướt qua cái tên trên bản đăng ký, tươi cười chân thành nói: “Lầu bốn có mấy vị đại sư đều có tư cách chứng nhận khảo hạch, ngươi có thể tùy chọn đại sư tùy vào thứ mà mình tinh thông, lại thuần thục nhất, cơ hội đỗ được sẽ lớn hơn nhiều. Ví dụ như đại sư Aurastan tại phòng làm việc số bảy thì có sở trường là tinh thông kim loại, ưa thích tài liệu ma pháp hệ hỏa diễm; Turia đại sư tại phòng làm việc số bốn có sở trường tinh thông về bì cách, ưa thích rượu mạnh…”
Dưới thủ đoạn hối lộ nho nhỏ của Trần Duệ, nhân viên đăng ký kia nói hết cả tính cách, sở thích của mấy đại sư trong đồng minh, cuối cùng còn đặc biệt nhắc nhở: “Đúng rồi, tốt nhất ngươi không nên đi vào phòng làm việc số mười ba, trong đó là đại nhân Horford Samael, đệ tử bí truyền của hội trưởng đại nhân Bet. Vị đại nhân này tinh thông cả hai hệ kim loại và bì cách, cũng là đại sư chế khí thiên tài có hy vọng thừa kế chức hội trưởng nhất. Lúc trước Bet đại sư đóng cửa thí nghiệm, sự vụ của đồng minh vẫn luôn do Horford đại nhân quản lý thay. Chẳng qua tính tình của Horford đại nhân cổ quái, không phải thân thiện gì, nếu như không có nắm chắc thì đừng có dại mà tự lao vào trắc trở.”
Horford? Trần Duệ lập tức nghĩ đến bị đại sư tinh thông song hệ bị hắn đánh bại trên chế khí sư đại tái ở Âm Ảnh đế quốc. Không ngờ lại dùng tên thật, chắc là định một lần thành danh trên chế khí sư đại tái kia, kết quả bất hạnh gặp phải loại yêu nghiệt như Trần Duệ, trở thành vật lót đệm.
Chẳng những như thế, sau khi Trần Duệ tiến vào Thủy Tinh sơn cốc nằm vùng cũng từng gặp Horford, sau này Thủy Tinh sơn cốc hỗn loạn, Bí Ma chi cốc cũng bị Trần Duệ bố trí hủy diệt, Horford không rõ tung tích, không ngờ được lại không chết, trở về Huyết Sát đế quốc.
Trần Duệ có thể khẳng định, Horford chắc chắn có liên quan tới Huyết Yên, mà bản thân vị đệ nhất tướng quân Gustav (Bridget) của Huyết Sát cũng là tộc trưởng hiện nhiệm của vương tộc Samael. Horford rất có thể là thành viên trọng yếu của tổ chức Huyết Yên.
Nhưng mà Trần Duệ cũng chẳng vội tính toán gì Horford cả, lần này hắn lẻn vào đồng minh chế khí sư còn có sự tình quan trọng hơn.
“Đúng rồi, vị đại nhân này, lão sư của ta lúc còn sống từng nói, trong đồng minh chế khí sư có vô số tư liệu và điển tịch chế khí trân quý, ta vẫn luôn khát vọng với những thứ này, không biết có thể đi xem qua một chút hay không?”
“Tư liệu và điển tịch ở chỗ chúng ta là phong phú nhất trong ba đại đế quốc, có đại điện chuyên môn tàng thư.” Nhân viên đăng ký lộ ra thần sắc tự hào: “Chẳng qua, tàng thư điện hạn chế quyền hạn một cách nghiêm khắc, phải có chứng nhận chế khí sư của đồng minh bổn quốc mới có thể đi vào. Đẳng cấp càng cao thì yêu cầu điểm cống hiến càng cao, quyền hạn cũng tương ứng.”
Nhân viên đăng ký sau khi thu tí tiền trà thì nhiệt tình mười phần, phá lệ giới thiệu tường tận, thậm chí còn bày mưu tính kế giúp Trần Duệ: “Đối với người mới mà nói, điểm cống hiến khá khó tích lũy, hơn nữa chỉ có đại sư có chút đẳng cấp mới có thể tiến vào, nếu như không đủ thì tìm cách vái một vị đại sư làm thầy cũng là một đường tắt. Chẳng qua, tư liệu đẳng cấp quan trọng thì cho dù là đại sư hao phí điểm cống hiến cũng chưa chắc có thể tra cứu, phải được hội trưởng Bet đại nhân cho phép mới được.”
Trần Duệ gật gật đầu, tàng thư điện Huyết Sát cũng có cùng quy củ với tháp ma pháp thượng cổ của Âm Ảnh, trước mắt phải qua được khảo hạch chế khí sư rồi nói tiếp.
Hắn tạm biệt nhân viên đăng ký “nhiệt tình”, trực tiếp đi lên trung tâm khảo hạch ở tầng bốn.
Mặc dù tiêu phí không ít tiền nhưng mọi người đều biết, quầy của “Simon” này là quầy duy nhất trong mại trường này làm cho vị tiểu thư tôn quý kia hài lòng, hơn nữa không phải hài lòng bình thường, xem ra phần thưởng gấp mười lần có chắc rồi, dù thế nào thì thằng cha này hôm nay cũng đã bội thu.
Kỳ thật tiền đối với Trần Duệ chỉ là mây trôi, thu hoạch chân chính lần này là manh mối quý báu của ốc nguyên chi nhưỡng, còn có việc mua được không ít đồ vật hiếm có dùng làm nguyên liệu thần khí, có thể nói không uổng chuyến này.
Quả nhiên, đến giữa trưa, Trần Duệ rời khỏi mại trường cùng một vệ binh trong ánh mắt hâm mộ của mọi người.
Vệ binh kia dẫn Trần Duệ đi qua mậu dịch hội vô cùng náo nhiệt, đi tới ngoại ô phía tây, Trần Duệ thấy hơi kỳ lạ trong lòng, phần thưởng tại sao lại phải tặng ở nơi như thế này?
Đi tới một căn nhà nhỏ hẻo lánh, bên trong là một nam tử nhỏ gầy xa lạ có sắc mặt lạnh lẽo, hắn vẫy vẫy tay với vệ binh, vệ binh hành lễ rồi lui xuống.
“Ta tên là Mengtira, là tiểu đội trưởng của ẩn bộ đế đô, ẩn bộ là quân đoàn bí mật phụ trách an toàn của đế đô, từ giờ ta hỏi ngươi một câu thì ngươi đáp một câu. Nếu như có nửa điểm dối trá hoặc sơ sót thì hôm nay ngươi đừng nghĩ đến chuyện còn sống mà rời khỏi đây.”
Ẩn bộ? Trần Duệ vừa động tâm niệm, hẳn là tổ chức tình báo có tính chất giống với Ám Ma, xem ra phẩn thưởng gấp mười lần này thật sự là một “kinh hỉ”.
“Đại nhân, không phải nói là có phần thưởng gấp mười lần hay sao? Ta…”
“Ta vừa nói, ta hỏi một câu thì ngươi đáp một câu đúng không?” Trên người Mengtira đột nhiên bạo phát ra khí thế ma vương cấp, ép cho “trung giai ác ma” nho nhỏ như Trần Duệ đứng cũng không vững, hơn nữa còn rất “phối hợp” suýt nữa ngã xuống đất.
Mengtira rất hài lòng nhìn vào hiệu quả khí trường của mình, mở miệng nói: “Rốt cuộc ngươi bán cho vị tiểu thư kia đồ vật gì?”
Trần Duệ khiếp đảm đáp: “Những thứ kia chỉ là một ít đồ chơi do ta tự làm, lợi dụng một ít hiệu quả âm thanh giải trí của ma pháp trận mà thôi, không có tác dụng đặc biệt gì.”
“Ta biết những thứ phế phẩm vô giá trị kia của ngươi, thứ ta hỏi chính là thứ mà vị tiểu thư kia yêu thích đến không muốn buông tay là đồ vật gì?”
“Cái kia gọi là tinh bản phương khối, là một đạo cụ ma pháp của trưởng bối lưu lại, được ta giữ gìn nhiều năm, đáng tiếc là chỉ có một cái.”
“Tinh bản phương khối? Ngươi xác định chỉ có một cái? Có thể làm ra một cái tương tự như thế hay không?” Tròng mắt của Mengtira híp lại: “Nếu như ngươi có thể làm ra đạo cụ giống thế, trừ thù lao gấp mười lần kia ra, còn có tài phú khó mà tưởng tượng dành cho ngươi.”
Tròng mắt Trần Duệ dường như hơi sáng lên, nhưng lại thương tiếc lắc lắc đầu: “Cái kia là đạo cụ quý giá độc nhất, mà lại ta cũng đã thử qua nhiều lần, không có cách nào phỏng chế, nếu không ta sẽ lấy ra hết, bán cho vị Tiffany tiểu thư kia.”
“Rất tốt, vậy giữ ngươi lại cũng không có tác dụng gì.” Trong mắt Mengtira lướt qua sát cơ, những điều tên “Simon” này khai báo rất khớp với tình báo thu được tại mại trường, chắc là không có vấn đề.
Trần Duệ đã sớm cảm thấy tên khốn nạn này có sát ý, bắt đầu từ lúc giới thiệu là tiểu đội trưởng Ẩn bộ rồi, chắc là dự định không để cho “Simon” hắn còn sống mà rời đi. Chẳng qua là hắn vẫn còn thấy kỳ quái với động cơ của sát ý này, giả bộ bị dọa cho nhảy dựng lên: “Tại sao, không phải nói nếu có thể làm vị tiểu thư kia vừa lòng là có thể nhận tiền thưởng gấp mười lần hay sao?”
“Vốn ngươi sẽ có tiền thưởng, có trách thì trách chính ngươi không biết sống chết, lại dám thân cận với vị tiểu thư này, chạm đến cấm kỵ của một đại nhân vật. Chỉ riêng việc biết tên của nàng đã đủ cho ngươi chết cả trăm lần! Chẳng qua mạng ngươi chỉ có một, ta sẽ giày vò ngươi một trăm lần cho tắt thở mới thôi.” Khắp người Mengtira tỏa ra sát khí, âm trầm nói: “Không chỉ có ngươi, những người có liên quan đến ngươi đều sắp bị giết sạch!”
Vừa mới dứt lời thì đã cảm thấy đầu hơi chặt lại, có một cánh tay đã đặt lên đó, một bàn tay sắt đang bóp chặt cái sọ não của hắn. Mengtira kinh hãi, hắn cảm giác được theo bản năng, bàn tay đáng sợ này chỉ cần hơi phát lực một chút là có thể làm cho cái đầu của mình biết thành bụi phấn, thực lực ma vương cấp căn phản không có lực mà phản kháng!
“Cái thằng gọi là đại nhân vật kia là ai? Cho ngươi mười giây để trả lời, nếu như muốn toác sọ thì có thể thử giữ nguyên sự im lặng cũng được.” Âm thanh lành lạnh của đối phương vang lên, Mengtira không thể ngờ được, tên tiểu thương yếu đuối này không ngờ chỉ lắc mình một cái đã biến thành một cường giả có thực lực khủng bố, riêng loại khí thế ẩn mà không phát ra này đã đủ để làm hắn bò rạp trên đất, người này… là đại ma vương sao? Không! Tuyệt không chỉ là đại ma vương!
“Ngươi là ai!” Trong lòng Mengtira thắt chặt lại.
“Còn năm giây.” Trần Duệ hơi hơi tăng lực, Mengtira cảm thấy máu trong não đã chảy nhanh lên mấy chục lần, dường như là sắp muốn nổ toác ra rồi. Hắn hơi cắn răng, giống như nghiến nát loại đồ vật nào đó, khuôn mặt nhanh chóng xanh lại, ánh mắt cũng bắt đầu tán loạn.
Trần Duệ lòng biết không ổn, thả lòng tay, thân thể của Mengtira mềm nhũn ngã xuống đất, sắc mặt xanh đen đã biến thành xám tro, khóe miệng chảy ra dòng máu màu lục, hiển nhiên là uống độc tự sát.
Xem ra Mengtira này thật sự là thành viên tổ chức tình báo bí mật của Huyết Sát, tàn nhẫn quả quyết, không ngờ để không tiết lộ tình báo mà không chút do dự tự sát. Chẳng qua, “giết toàn bộ người có liên quan” như lời của Mengtira làm cho Trần Duệ kinh hãi, hắn thông qua quan hệ của Tess để tiến vào mại trường đặc biệt, tình hình này xem ra Tess gặp nguy hiểm rồi!
Nghĩ đến đây, thân ảnh nhỏ trong phòng đã tan biến trong nháy mắt.
Trần Duệ thay đổi khuôn mặt, đi thật nhanh về lữ quán của Tess ở nam giao, còn chưa đã nơi đã nhìn thấy chỗ kia bốc lên ánh lửa và khói bụi xung thiên, trong lòng lập tức dâng lên một điềm báo chẳng lành, tăng nhanh tốc độ chạy lại.
Nhưng mà vẫn chậm một bước, lúc mà Trần Duệ đến được lữ quán Tess, thế lửa đã sắp tàn, bị cư dân xung quanh dập tắt. Cả lữ quán không khác gì một nắm tro tàn, mấy cỗ thi thể bị thiêu cháy được đưa từ trong đó ra, một cỗ thi thể mị ma mơ hồ mang bộ dạng giống như Tess.
Tuy rằng thực lực Tess không cao, nhưng thân là người phụ trách của Ám Ma tại Huyết Sát, trí tuệ và khả năng ứng biến của nàng đều là tốt nhất, Trần Duệ có thể khẳng định, nàng đã bị giết trước rồi mới phóng hỏa hủy diệt vết tích. Không chỉ là Tess, ngay cả vài khách trọ ở lữ quán cũng gặp tai ương. Không biết là có phải do vị trí xa xôi của nam giao, hay là do tinh lực của thủ vệ đội phụ trách trị an đế đô đều đặt ở mậu dịch hội, cho đến tận lúc thế lửa sắp được dập tắt hoàn toàn mới lề mề đi tới.
Nguyên nhân của việc này hẳn không phải là do Tess và lực lượng của Ám Ma bại lộ, mà là vì Simon do Trần Duệ giả trang đã tiếp xúc quá “gần” với vị Tiffany tiểu thư kia, “vị đại nhân vật nào đó” hạ sát thủ là vì đố kỵ hay là do suy nghĩ nào khác. Cũng không biết rốt cuộc là người nào, không ngờ lại ngoan độc như vậy, không chỉ bản thân Trần Duệ mà ngay cả “thân thích xa” bên ngoài như Tess cũng không buông tha, thậm chí còn bao gồm cả lữ khách vô tội!
Trong lòng Trần Duệ sinh ra một cỗ sát ý và phẫn nộ cường liệt, không ngờ được lại làm liên lụy Tess như thế này. Tuy rằng Tess hy sinh nhưng Huyết Sát đế đô vẫn có thành viên Ám Ma, nhất định phải điều tra rõ ràng chuyện này, không cần biết đứng đằng sau là cái loại đại nhân vật mẹ gì, phải cho thằng đó trả giá đắt!
Tâm niệm Trần Duệ vừa động, lại chạy về tây giao bằng tốc độ nhanh nhất, lúc này thi thể của Mengtira trong phòng nhỏ kia vẫn nằm dưới đất như cũ, từ vết tích xung quanh, xem ra cũng không có người nào đi qua, hiển nhiên việc Mengtira thịt gọn “Simon” đã là chuyện chắc như đinh đóng cột, không cần phải an bài nhiều người.
Trần Duệ thu lại thi thế của Mengtira, sau đó dùng thuật ngụy trang, giả thành bộ dạng của hắn rồi lại nghênh ngang đi ra ngoài.
Thương nhân “Simon” nhất định phải biến mất, không thể gây ra quá nhiều hoài nghi, còn về Ẩn bộ của Mengtira hẳn là tổ chức tình báo bí mật nhất của Huyết Sát đế đô, từ việc Mengtira quả quyết tự sát, xem ra muốn trà trộn vào chỉ sợ khá khó khăn. Cho nên sau khi Mengtira giải quyết thương nhân đáng chết Simon xong thì phải “mất tích” một đoạn thời gian, thi thể còn có thể phát huy công dụng vào lúc quan trọng.
Việc khẩn cấp trước mắt là triệu tập thành viên Ám Ma lại, trước khi Isabella chính thức bổ nhiệm người phụ trách mới thì phải duy trì được tình báo của Huyết Sát đế đô này, cần cố gắng điều tra tình báo của Tiffany và vị đại nhân vật kia.
Ngày thứ hai, một nam tử mặc trang phục chế khí học đồ xuất hiện trước đại lâu của đồng minh chế khí sư tại Huyết Sát đế quốc.
Quy mô đồng minh chế khí sư của Huyết Sát đế quốc đã hơn xa Âm Ảnh đế quốc và Đọa Thiên Sứ đế quốc, hội trưởng Bet được đoán là đại sư chế khí đệ nhất ma giới. Chẳng qua hôm nay nơi này khá vắng vẻ, bởi vì đồng minh chế khí sư có một mại trường đặt sẵn tại mậu dịch hội, bán ra trang bị và tài liệu, sinh ý sôi nổi mười phần, đại bộ phận nhân lực đều đã được điều động đi.
"Điền đầy đủ vào tờ giấy này, sau đó nộp một trăm hắc tinh tệ phí khảo hạch, là đã có thể lên trung tâm khảo hạch tại lầu bốn để tham gia khảo hạch chứng nhận."
“Một trăm hắc tinh tệ?” Trần Duệ hơi ngẩn ra, hắn khảo hạch tại đồng minh chế khí sư ở Âm Ảnh đế quốc cũng chỉ có năm mươi hắc tinh tệ, sao mà cùng là khảo hạch chế khí sư phổ thông mà bên này lại đắt lên gấp đôi thế.
"Ngươi là người từ nơi khác tới." Nhân viên đăng ký kia ngẩng đầu lên, đánh giá hắn vài lần, không khỏi cười khẩy nói: "Đồng minh chế khí sư Huyết Sát chúng ta có đại sư chế khí đệ nhất ma giới, trình độ chế khí sư của chúng ta cũng là tốt nhất. Ngươi có chứng nhận chế khí sư ở Huyết Sát thì cũng sẽ được đẳng cấp khác hẳn so với ở các đế quốc khác, một trăm hắc tinh tệ này có đáng hay không thì tự ngươi nghĩ đi."
Lại còn có cả hiệu ứng thương hiệu nữa à? Trần Duệ thầm cười cười, nếu thật sự so sánh thì Bet kia chưa chắc là đệ nhất ma giới, chẳng qua chỉ lợi dụng quy tắc của thi đấu đại sư để thắng khéo mà thôi. Luận về tinh thông kim loại, Anderson đại sư của Âm Ảnh còn cao minh hơn Bet, huống hồ Bet còn có thứ không muốn lộ ra ngoài sáng.
Nghĩ thì như thế nhưng hắn vẫn rất thoải mái lấy hắc tinh tệ ra: “Hóa ra là thế, ta vẫn luôn theo lão sư học tập tại một lãnh địa hẻo lánh, sau này lão sư bệnh mất cho nên mới đi tới đế đô khảo hạch, không hiểu những… quy củ này, thật là ngại quá, xin phiền các hạ giải thích.”
Nhân viên đăng ký nhìn thấy hai mươi hắc tinh tệ đưa thêm, lại nhìn thấy nụ cười thâm ý của Trần Duệ, cẩn thận liếc chung quanh vài lần rồi tỉnh bơ thu lại, thiện cảm đối với tên học đồ đến từ nơi khác này tăng lên vài bậc.
“Lý Sát, ngươi là một người thông minh.”
Ánh mắt của nhân viên đăng ký lướt qua cái tên trên bản đăng ký, tươi cười chân thành nói: “Lầu bốn có mấy vị đại sư đều có tư cách chứng nhận khảo hạch, ngươi có thể tùy chọn đại sư tùy vào thứ mà mình tinh thông, lại thuần thục nhất, cơ hội đỗ được sẽ lớn hơn nhiều. Ví dụ như đại sư Aurastan tại phòng làm việc số bảy thì có sở trường là tinh thông kim loại, ưa thích tài liệu ma pháp hệ hỏa diễm; Turia đại sư tại phòng làm việc số bốn có sở trường tinh thông về bì cách, ưa thích rượu mạnh…”
Dưới thủ đoạn hối lộ nho nhỏ của Trần Duệ, nhân viên đăng ký kia nói hết cả tính cách, sở thích của mấy đại sư trong đồng minh, cuối cùng còn đặc biệt nhắc nhở: “Đúng rồi, tốt nhất ngươi không nên đi vào phòng làm việc số mười ba, trong đó là đại nhân Horford Samael, đệ tử bí truyền của hội trưởng đại nhân Bet. Vị đại nhân này tinh thông cả hai hệ kim loại và bì cách, cũng là đại sư chế khí thiên tài có hy vọng thừa kế chức hội trưởng nhất. Lúc trước Bet đại sư đóng cửa thí nghiệm, sự vụ của đồng minh vẫn luôn do Horford đại nhân quản lý thay. Chẳng qua tính tình của Horford đại nhân cổ quái, không phải thân thiện gì, nếu như không có nắm chắc thì đừng có dại mà tự lao vào trắc trở.”
Horford? Trần Duệ lập tức nghĩ đến bị đại sư tinh thông song hệ bị hắn đánh bại trên chế khí sư đại tái ở Âm Ảnh đế quốc. Không ngờ lại dùng tên thật, chắc là định một lần thành danh trên chế khí sư đại tái kia, kết quả bất hạnh gặp phải loại yêu nghiệt như Trần Duệ, trở thành vật lót đệm.
Chẳng những như thế, sau khi Trần Duệ tiến vào Thủy Tinh sơn cốc nằm vùng cũng từng gặp Horford, sau này Thủy Tinh sơn cốc hỗn loạn, Bí Ma chi cốc cũng bị Trần Duệ bố trí hủy diệt, Horford không rõ tung tích, không ngờ được lại không chết, trở về Huyết Sát đế quốc.
Trần Duệ có thể khẳng định, Horford chắc chắn có liên quan tới Huyết Yên, mà bản thân vị đệ nhất tướng quân Gustav (Bridget) của Huyết Sát cũng là tộc trưởng hiện nhiệm của vương tộc Samael. Horford rất có thể là thành viên trọng yếu của tổ chức Huyết Yên.
Nhưng mà Trần Duệ cũng chẳng vội tính toán gì Horford cả, lần này hắn lẻn vào đồng minh chế khí sư còn có sự tình quan trọng hơn.
“Đúng rồi, vị đại nhân này, lão sư của ta lúc còn sống từng nói, trong đồng minh chế khí sư có vô số tư liệu và điển tịch chế khí trân quý, ta vẫn luôn khát vọng với những thứ này, không biết có thể đi xem qua một chút hay không?”
“Tư liệu và điển tịch ở chỗ chúng ta là phong phú nhất trong ba đại đế quốc, có đại điện chuyên môn tàng thư.” Nhân viên đăng ký lộ ra thần sắc tự hào: “Chẳng qua, tàng thư điện hạn chế quyền hạn một cách nghiêm khắc, phải có chứng nhận chế khí sư của đồng minh bổn quốc mới có thể đi vào. Đẳng cấp càng cao thì yêu cầu điểm cống hiến càng cao, quyền hạn cũng tương ứng.”
Nhân viên đăng ký sau khi thu tí tiền trà thì nhiệt tình mười phần, phá lệ giới thiệu tường tận, thậm chí còn bày mưu tính kế giúp Trần Duệ: “Đối với người mới mà nói, điểm cống hiến khá khó tích lũy, hơn nữa chỉ có đại sư có chút đẳng cấp mới có thể tiến vào, nếu như không đủ thì tìm cách vái một vị đại sư làm thầy cũng là một đường tắt. Chẳng qua, tư liệu đẳng cấp quan trọng thì cho dù là đại sư hao phí điểm cống hiến cũng chưa chắc có thể tra cứu, phải được hội trưởng Bet đại nhân cho phép mới được.”
Trần Duệ gật gật đầu, tàng thư điện Huyết Sát cũng có cùng quy củ với tháp ma pháp thượng cổ của Âm Ảnh, trước mắt phải qua được khảo hạch chế khí sư rồi nói tiếp.
Hắn tạm biệt nhân viên đăng ký “nhiệt tình”, trực tiếp đi lên trung tâm khảo hạch ở tầng bốn.
/1093
|