Chàng Rể Ma Giới (Ma Giới Đích Nữ Tế)

Chương 376: Nguy cơ! Lĩnh vực không gian bán thần cấp.

/1093


Thực nghiệm thất Thải Hồng sơn cốc.

Thỉnh thoảng, vài âm thanh kỳ dị lại vang lên, có tiếng nổ và tiếng chấn động xen lẫn nhau. Nếu như không phải gian phòng thí nghiệm này dùng tới thượng cổ phù ngữ cùng long ngữ minh văn kết hợp gia cố thì đã sập từ lâu rồi.

Do tình thế Ám Nguyệt cấp bách cho nên Trần Duệ lần này đặc biệt quyết tâm, không cố kỵ nguy hiểm, cũng không có giữ lại chút gì nữa, toàn lực bắt đầu phân tích phù ngữ.

Thực tế, tri thức thượng cổ phù ngữ hắn nắm giữ trước mắt có không ít là lĩnh ngộ từ phù ngữ trên phiến đá không giao cho tiên nữ long. Chẳng qua, hắn không thể kích hoạt toàn bộ chữ trên bốn phiến đá được như tiên nữ long. Bởi thế nên sở học có hạn nhưng vậy cũng đủ để giúp Lola thậm chí mang đến cho nàng linh cảm.

Ngay cả tiên nữ long có muốn không thừa nhận cũng không được, "Lý Sát" đã trở thành trợ thủ chân chính không thể khuyết thiếu bên người nàng.

Tay Trần Duệ như thiểm điện đưa về phía những dãy phù hiệu lấp lánh ở trung ương thạch đài. Dựa vào độ sâu tính toán phân giải và phân tích, Trần Duệ thành công tách rời một đoạn từ bên trong ra ngoài bằng một thủ thế kỳ dị. Cả quá trình không dám có nửa điểm qua loa, nếu như làm loạn thì sẽ dẫn đến hậu quả khó mà tưởng tượng nổi. Thực nghiệm thất có tầng tầng lớp lớp phòng hộ này, thậm chí cả Thải Hồng sơn cốc cũng sẽ triệt để tan biến.

Trần Duệ vừa thành công tách rời đoạn phù ngữ này thì dị biến đột nhiên phát sinh. Mười mấy tự phù kia không ngờ phát tán ra xung quanh, chuyển động vô định phát ra ánh sáng quang tuyến cường liệt giống như súng laser bắn loạn.

Trần Duệ biết tình thế không ổn, lập tức thi triển phòng hộ tráo nhưng sự phá hoại của những quang tuyến kia thập phần cường đại, phòng hộ tráo nháy mắt sụp đổ. Lola cũng đang ở đó, thấy tình hình vậy liền vung tay lên, xung quanh hai người lập tức xuất hiện mấy khối lăng kính cự đại. Quang tuyến đầy trời đụng phải lăng kính lập tức bị phản xạ lại, còn có một bộ phận chiết xạ xuyên thấu ra ngoài. Chẳng qua, kết cấu của lăng kính dị thường ảo diệu, quang tuyến chiết xạ có cái bị suy yếu, có cái bị thay đổi thuộc tính, nhưng góc độ xuyên thấu không chạm được vào hai người.

Tại phương diện tạo nghệ ma pháp, Lola thật khiến cho người ta xem mà than thở.

Chẳng qua, lực xuyên thấu của những quang tuyến kia thập phần kinh người, lăng kính dần xuất hiện vết rạn. May là "súng laser" sau khi phát xạ một lúc thì dần giảm yếu, cuối cùng cũng đầu hàng trước lăng kính. Nó bay về thạch đài, hồi phục thành văn tự phát ra quang mang nhàn nhạt trông yên tĩnh mà lỹ lệ, dường như không có chút nguy hiểm nào.

Trần Duệ lau mồ hôi trên trán, nói: "Từ then chốt của đoạn văn tự này hẳn là xạ tuyến hủy diệt."

"Chắc rằng còn thêm cả xuyên thấu và không thể triệt tiêu" Lola bỏ thêm một câu, nhanh chóng dùng ma pháp ghi chép lại. Những phân tích định nghĩa này chỉ là sơ bộ, muốn nắm giữ lực lượng phá giải phù ngữ chân chính thì còn cần phải không ngừng thí nghiệm.

Trần Duệ đợi nàng ghi chép xong, hít sâu một hơi nói: "Như vậy... chúng ta tiếp tục đi."

Lola ngập ngừng một chút, ánh mắt lướt qua thần sắc mệt mỏi trên mặt hắn: "Ngươi... không nghỉ ngơi một chút sao? Hai ngày này ngươi gần như chẳng nghỉ ngơi chút nào."

Trần Duệ nhìn đoạn phù ngữ lam sắc còn thừa lại, lắc lắc đầu: "Không cần."

Lola đẩy kính mắt lên, đột nhiên lại vạch mấy đường có quỹ tích kỳ diệu lên không trung. Trần Duệ cảm thấy trên người mình có cái gì đó hô ứng nháy động, rồi lại lập tức trở nên nhỏ yếu.

"Ấn ký trên người ngươi muốn trực tiếp tiêu giải thì có chút phiền toái, sẽ lãng phí không ít thời gian. Chẳng qua hiện tại đã bị ta cải biến thành trạng thái tính giờ, sẽ tùy theo thời gian trôi đi mà tự động giảm dần rồi tan biến."

Ánh mắt Trần Duệ sáng lên, có nghe lầm không nhỉ? Vừa rồi không phải là ảo giác chứ? Cứ thế thì căn bản không phải lo lắng vấn đề dư thừa nữa.

Lấy nhân phẩm của tiên nữ long thì đây quả thực là tiến bộ đột ngột! Không, là lương tâm trỗi dậy!

Hắn vốn đã phòng bị tốt cho "vô số cái lần sau cùng" của tiên nữ long tiểu thư thích giả ngốc nhưng hiện tại xem ra là dư thừa rồi.

Thực tế, Trần Duệ có thể cảm nhận được, cũng không biết bắt đầu từ bao giờ, "đãi ngộ" của một tên thực nghiệm phẩm kiêm tạp vụ như hắn đã phát sinh biến hóa vi diệu. Khác với lúc hắn mới đến Thải Hồng sơn cốc, thậm chí là từ lần trở về từ đế đô, sắc mặt của tiên nữ long cũng cho hắn có cảm giác gì đó không đúng và cảm giác này càng ngày càng cường liệt.

"Lola tiểu thư, tiểu thư quả là một nữ nhân thấu hiểu lòng người" Đây là lần đầu tiên Trần Duệ thật lòng khen một câu.

"Cái gì cơ?" Lola ngây ngốc hỏi lại một câu.

"Cái kia... Chúng ta tiếp tục đi" (Phản ứng này khiến người nào đó lo lắng hão huyền, quên đi, hắn không muốn gây thêm chuyện.)

"A." (Hừ! Khen bản tiểu thư nhiều một câu sẽ chết à?)

"..."

Mấy giờ sau.

"Lola, đoạn phù ngữ sau cùng này hình như là một mắt xích phù ngữ cao cấp!"

Lola vốn đang ghi chép và phân tích nghe thấy lời hắn thì hơi ngẩn ra. Nàng tử tế quan sát một chút lúc sau lộ ra thần sắc vui mừng: "Quả nhiên là mắt xích phù ngữ cao cấp! Chỉ có phù ngữ ngoài thập lục nguyên mới có thuộc tính mắt xích cao cấp. Như thế thì đoạn phù ngữ này đã vượt qua phạm trù định nghĩa thập tứ nguyên ban đầu của chúng ta!"

"Ít nhất là thập lục nguyên, trình độ nguy hiểm hẳn là tương đối cao..." Trần Duệ chần chờ một chút "Như vậy, tiểu thư còn muốn rút ra không?"

"Đương nhiên! Ngươi yên tâm đi" Lola gần như là vỗ ngực cam đoan "Ta sẽ đứng bên cạnh ngươi, có nguy hiểm gì thì bản tiều thư sẽ bảo hộ ngươi!"

Làm xong việc này thì có thể rời khỏi đây để về Ám Nguyệt, Trần Duệ hơi do dự một chút, cuối cùng hạ quyết tâm.

Thông qua nhiều lần phân ly hóa giải, đoạn mắt xích phù ngữ cao cấp này cuối cùng bị rút ra.

Trong phút chốc, Trần Duệ có cảm giác rung động linh hồn. Một cỗ khí tức cuồn cuộn mà thâm thúy ập đến. Tích tắc đó, Trần Duệ dường như cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé, lấy thực lực hiện tại của hắn, cho dù có đồi mặt với ma đế cấp cũng không có loại cảm giác hèn mọn như thế.

Ánh mắt Lola tràn ngập quang mang hưng phấn, nhanh chóng ghi chép: "Cái này chắc là ẩn chứa một tia khí tức của lĩnh vực bán thần cấp!"

Trần Duệ nghe vậy mà cả kinh: một tia khí tức của lĩnh vực bán thần cấp? Cường đại như vậy sao? Cái này mới chỉ là phù ngữ trên thác ấn mà thôi, không phải là nguyên văn phong ấn khắc trên Đọa Thiên Sứ chi kiếm!

Nói như vậy, Đọa Thiên Sứ chi kiếm thật sự là do cường giả cấp bán thần phong ấn?

Nếu như thật sự nắm giữ hoặc lĩnh ngộ ảo diệu của thượng cổ phù ngữ, liệu có thể thấy được bán thần cấp trên ma đế cấp thậm chí là cảnh giới thần vực hay không?

Trần Duệ cảm giác như mình đã va phải một lĩnh vực cấm kỵ. Đương nhiên, từ một góc độ nào đó thì làm "khoa học" vốn là việc thăm dò lĩnh vực cấm kỵ mà.

Có lẽ đây là con đường vượt qua đỉnh phong trong tương lai?

"Đẳng cấp của đoạn mắt xích này tuyệt đối là không dừng tại thập lục nguyên, chắc hẳn là nhị thập nguyên phù ngữ!" Lola cảm thụ được sức mạnh của cỗ lực lượng này, hai mắt tỏa sáng.

Phù ngữ nhị thập nguyên? Cái này không phải là nguy hiểm bình thường! Trần Duệ bị dọa cho nhảy dựng lên: "Lola tiểu thư, hay là mau dừng lại ở đây đi!"

"Không! Đây mới chỉ là một tia lĩnh vực chi lực, có bản tiểu thư ở đây sẽ không có vấn đề gì!" Lola nhìn đoạn phù ngữ đang xoay tròn nhấp nhô như ngôi sao: "Hiện tại cũng không dừng lại được..."

Vừa mới dứt lời, lôi quang màu tím sáng lên đầy trời. Lola đã sớm có phòng bị, bên cạnh nàng xuất hiện một lồng bán cầu hình thành bằng lưới điện, bảo hộ nàng và Trần Duệ vào bên trong. Lôi quang tử sắc liên tiếp đánh vào lưới điện, lưới điện không ngừng phập phồng vặn vẹo, hấp thu và đồng hóa lực lượng lôi quang. Do uy lực của lôi quang quá lớn, tộc độ hấp thu của lưới điện không thê theo kịp, tùy thời có thể bị xé nứt. Lola cầm bút vung lên mấy đường, một đạo lam quang tan vào lưới điện, lực lượng thủy hệ thêm vào làm cho năng lực hấp thu của lưới điện cũng tăng cường thật lớn, cuối cùng cũng ổn định lại.

Trần Duệ nhìn thấy mà cảm thấy da đầu phát lạnh, thí nghiệm này không thể dùng chữ bình thường mà hình dung, nếu như bị những tia lôi điện này kích trúng, cho dù là có thể chất đặc thù thì cũng bị biến thành than.

Lola ổn định lưới điện xong, bắt đầu ghi chép: "Lôi điện có tính chôn diệt, dự tính sơ bộ là uy lực thập bát nguyên, tần suất mạnh yếu kéo dài..."

Lôi quang bắn lung tung bốn phía dần dần thu liễm, sau đó lại xuất hiện mấy lần nguy hiểm. Cho dù là Lola thì cũng chỉ chút xíu nữa là thất thủ, mồ hôi lạnh của Trần Duệ chảy rồi lại chảy. Đây quả thực là một trò đùa với tử vong khiến tim người ta đập loạn.

Lola thực ra cũng có chút khẩn trương, chẳng qua nhìn thấy bộ dáng lo lắng của Trần Duệ thì lại trấn định đi không ít, bỏ thêm một câu: "Lo lắng như vậy làm cái gì? Bản tiểu thư nói là sẽ bảo vệ ngươi an toàn mà, hiện tại ngươi cầm lấy bút, ghi chép giúp ta..."

Vừa mới dứt lời, dị biến đột nhiên phát sinh, cả thực nghiệm thất biến thành một vùng không gian kỳ dị. Khoảng không xung quang mơ hồ hiện ra vân sóng vặn vẹo, phòng hộ tráo mà Lola dự phòng lập xuống quang hai người dần trở nên mỏng manh, sau cùng thì tan biến vào hư vô.

Sắc mặt Lola biến đổi mạnh, buột miệng nói: "Cắn nuốt nguyên tố cấp bậc nhị thập nguyên? Không tốt! Còn có cầm cố tinh thần lực!"

Trong phút chốc, Trần Duệ cảm thấy mình mất liên hệ với siêu cấp hệ thống, không phải là siêu cấp hệ thống mất hiệu lực mà là bản thân lực lượng tinh thần của hắn bị một quy tắc kỳ dị cầm cố, thậm chí cả liên hệ tâm linh cũng bị ngăn cách. Không cách nào liên hệ cùng siêu cấp hệ thống, chỉ còn chừa lại lực lượng cơ thể cơ bản nhất.

Tiên nữ long là ma pháp sư trời sinh nhưng lực lương thân thể vô cùng suy nhược, thêm cắn nuốt nguyên tố và cầm cố tinh thân lực nữa thì tương đương với một cái lĩnh vực cấm ma, không khác gì tước đi vũ khí mạnh nhất của tiên nữ long.

Ngay sau đó, sự vặn vẹo của không gian bắt đầu nhanh hơn trước, thậm chí còn bắt đầu xuất hiện sự sụp đổ và đứt gẫy. Trần Duệ không cần nghĩ ngợi, nhanh chóng ôm lấy Lola, tránh ra bên cạnh một nơi bị đứt gãy.

Lola chỉ cảm thấy hơi thở nam tính ập vào mặt, đến lúc phản ứng lại thì thân thể đã bị nhẹ nhàng ôm lên.

Dám ở trong trạng thái thanh tỉnh mà ôm bản tiểu thư?

(Đúng rồi, hình như lần trước bị ôm cũng là đang giả bộ ngất a...)

Trần Duệ lên xuống mấy lần, thật không dễ dàng tránh thoát khỏi nguy hiểm. Lola đang muốn giãy dụa thoát khỏi ngực hắn mà quát mắng một trận thì đột nhiên liếc mắt thấy ở chỗ vai Trần Duệ có một vết máu lớn. Vừa rồi ở trong vùng không gian tràn đầy lực lượng phân cắt khủng bố, nếu như không có nam nhân này ôm lấy mình thì chỉ sợ mình đã bị cắt thành phấn vụn...

Hắn còn thụ thương nữa...

Lola cảm thấy lòng mình đột nhiên mềm nhũn, dường như cái ôm của nam nhân này thật là ấm áp, lần trước sao không phát hiện ra nhỉ...

(Phi phi! Bản tiểu thư nên suy nghĩ về đoạn mắt xích phù ngữ cao cấp này mới đúng, cầm cố tinh thân, cắn nuốt nguyên tố, còn có lĩnh vực không gian cầm cố và hủy diệt này...)

Trần Duệ lúc này còn tâm trí đâu mà đi tham cứu nhưng thứ này. Dị biến của không gian xung quanh ngày một lợi hại. Sụp đổ, khe nứt, vòng xoáy xuất hiện không ngừng. Bốn phía tràn ngập cạm bẫy tử vong khủng bố, y như một binh sĩ ta không tấc sắt xuyên việt đến một khu vực toàn sét đánh, nếu không cẩn thận thì sẽ bị chôn diệt ngay tức khắc.

Không phải chỉ là một thực nghiệm thôi sao? Vì sao lại có thể thúc dục như vậy được?

Lúc trước, hình như vị tiểu thư nào đó còn vỗ ngực cam đoan là sẽ bảo vệ hắn mà!

Vận xui gần nhất cuối cùng là cái gì đây?

Từ lúc hãm hại Hắc Diệu và Bạch Lạc xong là bắt đầu không may mắn. Lúc trước thì bị Lola bắt được ở đế đô, đến sau này lại biết tao ngộ binh biến ở Ám Nguyệt, thật không dễ dàng mới có thể thuyết phục Lola, sau khi làm xong công việc phân tích này thì có thể rời khỏi mà bây giờ không ngờ lại cứ đụng phải cái họa thiêu thân này!

Hiện tại không cách nào sử dụng kỹ năng siêu cấp hệ thống. Thuấn di, phòng hộ tráo, Tinh Không chi môn gì gì đó đều không thể dùng được, chỉ sợ là khó thoát được một kiếp này!

Không được! Tuyệt đối không thể chết ở đây!

Hiện tại, Ám Nguyệt đang gặp nguy cơ vô cùng to lớn, mà Athena các nàng đều đang ở đó, nhất định phải mau chóng chạy về!

Mặc kệ mắt xích phù ngữ cao cấp nhị thập nguyên có là lực lượng của lĩnh vực thần cấp hay không nhưng cuối cùng cũng có lúc suy yếu, chỉ cần kiên trì qua đoạn thời gian này, nhất định có thể vượt qua được!

Sau khi hạ quyết tâm, Trần Duệ thu hết tạp niệm lại, bắt đầu tập trung toàn bộ tinh thần vào không gian kỳ dị tràn ngập khí tức hủy diệt kia.

Tránh né, xê dịch, lực lượng của Trần Duệ đã phát huy đến cực hạn, Ôm lấy Lola, hắn lần lượt tránh né khỏi nguy hiểm nhưng thương thế trên người không ngừng tăng thêm.

"Thả ta xuống" Lola cắn môi. cuối cùng không nhịn được lại nói một câu, đây là lần thứ tư.

Nếu không vướng nàng, tỷ lệ sống sót của hắn sẽ cao hơn nhiều. Chỉ một thân một mình, hắn sẽ dễ dàng tránh né hơn, có thể an toàn vượt qua khoảng thời gian mà không gian cầm cố có hiệu lực.

"Lảm nhảm ít thôi!" Trần Duệ hét lên một tiếng, nhún chân một cái, lại tránh thoát khỏi một nơi nguy hiểm.

Lại dám hô to gọi nhỏ với bản tiểu thư! Lola ngầm cắn răng, tay không tự chủ được mà ôm chặt hắn.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, nhưng mà lĩnh vực này vẫn không có hiện tượng suy yếu nào, ngược lại càng lúc càng mạnh dường như có dấu hiệu hủy diệt hết thảy.

Dưới hai tầng áp lực cường độ cao về thân thể và tâm linh, động tác của Trần Duệ dần chậm lại. Nếu như không phải bị động thuộc tính trên người vẫn còn tác dụng thì chắc hắn đã thoát lực mà ngã xuống.

Lúc sắp sụp đổ, tâm cảnh Trần Duệ dường như tiến vào một trạng thái kỳ dị mà vi diệu. Lần đầu tiên không có phụ trợ của siêu cấp hệ thống, không có độ sâu phân tích, không có hằng tinh tinh hệ, chỉ hoàn toàn là lĩnh ngộ của bản thân.

Không gian này không chỉ có lực lượng cầm cố mà còn có lực lượng hủy diệt, một lực lượng hủy diệt thuần túy.

Mà loại lực lượng "hủy diệt" này, Trần Duệ nhớ là mình đã từng cảm thụ qua, đúng rồi, ngân tráp, còn có Tu La!

Không! Không hoàn toàn đúng! Nếu như so sánh loại lực lượng hủy diệt này với hải dương thì khí tức của không gian trước mặt chẳng qua chỉ là một dòng sông mà thôi.

Không có gì tồn tại bất hủ, tất cả đều không cách nào thoát khỏi quy tắc hủy diệt. Sinh tử vốn là chí lý lớn nhất và cũng đơn giản nhất trong vũ trụ.

Trần Duệ bỗng dưng có cảm giác đốn ngộ. Tiên nữ long nằm trong ngực hắn tuy đã mất đi lực lượng nhưng nhãn lực của đỉnh phong ma đế cấp vẫn còn nguyên. Nàng phát giác trên người Trần Duệ dường như phát sinh một loại biến hóa vi diệu nào đó.

Lực lượng hủy diệt trong không gian ngày càng lớn mạnh. Cho dù là không đặt chân tới những mảnh đất nguy hiểm kia nhưng khí tức hủy diệt khủng bố vẫn có thể hủy diệt sinh mạng bên trong. Có điều, tiên nữ long lại có một loại "ảo giác", mình và Trần Duệ tránh né càng an toàn hơn so với trước.

Trần Duệ như bị đồng hóa bởi không gian hủy diệt này. Không, chuẩn xác là khí tức ảo diệu nào đó ở trên người hắn đang đồng hóa không gian này.

Điều này sao có thể? Mặc dù chỉ là một tia khí tức của lĩnh vực bán thần cấp nhưng không gian này cũng ẩn chưa quy tắc mà chỉ có bán thần cấp mới có thể lĩnh ngộ. Tên gia hỏa này mới chỉ miễn cưỡng đạt tới lực lượng ma hoàng cấp, làm sao có thể dung nạp thậm chí vượt trên quy tắc bán thần cấp?

Loại cảm giác này càng lúc càng mãnh liệt, mặc cho trong không gian vẫn sóng sinh mây tàn, hai người vẫn cứ giống như bàng quan tất cả, ở "ngoài cuộc" xem cảnh tử vong.

Không gian chấn động và chôn diệt dần dần nhạt đi, lại hồi phụ trường cảnh thực nghiệm thất. Trần Duệ cảm thấy tinh thần và thân thể vô cùng mệt nhọc, bước đi bất ổn, chầm châm ngã ngồi trên đất.

Truyện sắp đến hồi gay cấn

/1093

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status