Trần Duệ cáo biệt Hắc Diệu, rồi cùng Isabella lên xe ngựa, đi tới phủ viện của nàng. Khác với lần trước, lần này Isabella nhiệt tình hơn không ít, khoác tay hắn. Cũng là công khai thân mật như lần trước, nhưng lần này không còn tên nào dám đến quấy rối như Luodan. Các gia tộc ở đế đô, bao gồm cả nguyên lão gia tộc đều đã xếp Charles vào danh sách không thể trêu chọc!
“Chàng còn chưa dùng bữa trưa đúng không?” Isabella vừa khoác tay hắn vừa nói: “Ta đã lệnh thị nữ chuẩn bị rượu và món ăn chàng thích. Nghỉ ngơi trước đã rồi ăn chút gì đó sau.”
“Isabella tiểu thư” Trần Duệ làm bộ được yêu quá hóa sợ, “Ta… ta không phải đang nằm mộng đấy chứ, lần trước nàng còn không muốn gặp ta…”
“Lần trước chàng cũng từng nói, chúng ta bắt đầu lại từ đầu mà…” Isabella nói một câu rồi đột nhiên buông lỏng tay ra, đầy u oán nói:”Charles các hạ liệu có cho ta cơ hội này không đây?”
Trần Duệ nhìn vào khuôn mặt hao gầy của Isabella, trong đầu hắn nhớ đến lần trước gặp Mejia, không khỏi khẽ thở dài: “Nàng gầy đi.”
Câu nói này ẩn chứa tình ý và thương tiếc nhàn nhạt, khóe mắt Isabella khẽ run lên, nàng khẽ cúi xuống che đi ánh mắt, sờ sờ mặt nói: “Có phải rất xấu không?”
“Từ đó vĩnh viễn không hợp với nàng. Tuy ta không thể phủ nhận trong trái tim ta còn có thê tử của mình, nhưng là, bất kể như nào, nàng vẫn là đóa hoa xinh đẹp kiều diễm nhất trong lòng ta, có phải ta rất hoa tâm không?”
“Chàng là kẻ lừa đảo” Isabella hơi cắn môi nói: “Rõ ràng đã có thê tử rồi, còn ra ngoài lừa gạt trái tim nữ nhân. Nhưng chàng cũng là kẻ ngốc, trước mặt nữ nhân còn nói đến nữ nhân khác, chẳng lẽ chàng không biết nữ nhân đều ăn giấm sao?”
Ăn giấm… Là điển cố của vị ma giới cao nhân nào? Phòng Huyền Linh Lucifer? Trần Duệ thần du thiên ngoại cười mỉa đáp lại.
“Nhưng là, lại có loại nữ nhân ngốc, biết rõ nam nhân đó còn có nữ nhân khác, biết rõ hai người là hai thế giới, nhưng vẫn không thể ức chế bản thân” Tròng mắt Isabella đột nhiên hồng, tay nắm lấy làn váy có chút run rẩy, tựa như đang kịch liệt áp chế tình cảm.
Nếu như ma giới có giải Oscar, nữ nhân này chắc chắn sẽ đoạt giải! Diễn xuất đến mức này, làm Trần Duệ không khỏi thầm khen, hắn cũng rất phối hợp, đầy “động tình” nắm chặt tay nàng: “Isabella tiểu thư…”
“Đừng cử động” Isabella nói một câu rồi tránh thoát tay hắn, nàng lại khẽ dựa lên bả vai hắn, nhắm tròng mắt lại, từng giọt nước mắt rơi trên sofa, trên cánh tay Trần Duệ.
Rất lâu sau, tròng mắt có chút sưng đỏ mới chậm rãi mở ra.
“Charles, ta rất mệt.”
“Ta là một nữ nhân mạnh mẽ.”
“Nhưng cuối cùng ta vẫn chỉ là một nữ nhân.”
Ba câu nói đứt quãng, có chút không đầu không đuôi.
Trong lòng Trần Duệ sinh ra một cảm giác kỳ quái, hắn không hiểu được đây là thật hay nàng đang diễn kịch nữa.
Có lẽ một diễn viên ưu tú, khi diễn sẽ hóa thân thành nhân vật, bất kể như nào, diễn vẫn là diễn, không phải là thật.
“Isabella tiểu thư…”
“Gọi em là Isa…” Isabella khẽ nâng đầu, tựa như mang theo quyết tâm nào đó, nhẹ nhàng đưa mặt lên, chầm chậm tiến về phía hắn, bích mâu mang theo mấy phần mông lung, má nàng cũng khẽ ửng hồng.
Nếu như là Athena, Cơ Á, hay là Mejia, Trần Duệ sẽ không chút do dự chủ động hôn xuống, nhưng đây lại là Isabella… Hương hoa nhàn nhạt càng lúc càng tới gần, tâm thần Trần Duệ không khỏi khẽ động, đôi môi tử sắc đã kề sát miệng hắn.
Thôi, coi như diễn tròn vai đi. Dù sao còn có ba ngày, dù sao cũng không phải nụ hồn đầu, dù sao chính mình không chịu thiệt…
Trong tích tắc đôi môi tiếp xúc, Isabella lựa chọn chủ động lại dường như có chút run rẩy, rồi lập tức ấn chặt lấy môi hắn. Từ khi bắt đầu, Trần Duệ có chút kinh ngạc phát hiện, Isabella kinh nghiệm rất ít, rất mới lạ trong nụ hôn, không phải đây là danh hoa sao?
Hô hấp hai người dần gấp rút, hai bán cầu đè ép vào ngực Trần Duệ, bộ phận nào đó dần áp chế không được, rất xấu hổ sinh ra phản ứng bình thường của nam nhân – điều này cũng không tốt, ta diễn là phim bình thường, không phải phim cấp ba a…
Thật sự không muốn sao? Isabella rất đẹp, nàng đẹp không chút thua kém Mejia, nhất là phong thành thành thục dụ hoặc này càng thêm động lòng, hiện tại chủ động đưa lên tận cửa…
Dù cho Trần Duệ rất xem thường loại như Liễu Hạ Huệ, nhưng hắn vẫn quyết định dừng lại, không thể không phủ nhận, nam nhất rất nhiều lúc dễ dàng dựa vào nửa người dưới để suy nghĩ, nhưng không phải là tất cả!
Nhưng đúng lúc này, siêu cấp hệ thống đột nhiên truyền đến tin tức có độc, Trần Duệ vội vàng tỉnh lại, suy nghĩ đẹp đẽ lập tức tan thành mây khói.
Độc? Từ lượng linh khí tăng thêm, loại độc này còn tương đối mãnh liệt! Hóa ra mục đích của nàng là…
Không ngờ lại dùng phương pháp này để hạ độc! Quả là độc hoa man đà la hoa! Quả nhiên là độc tính xâm thực lúc người ta mê luyến a.
Trần Duệ tâm niệm vừa động, tạm thời dừng lại chuyển hóa độc tính, hắn lập tức cảm giác được cả người mềm yếu, mà lực lượng cũng không thể ngưng tụ lại, không cách nào động đậy.
Isabella chậm rãi buống hắn ra, thân thể Trần Duệ mất đi chống đỡ, lập tức mềm nhũn ngã trên ghế sofa. Từ khi Isabella và Charles tiến vào phòng, nàng đã lệnh tất cả thị nữ lui xuống, hiện tại xung quanh không một bóng người.
Trần Duệ sau khi ngã xuống liền vội vã mở ra công năng hấp thu độc vật, cảm giác mềm yếu nhanh chóng biến mất, nhưng là hắn vẫn giả bộ trúng độc, thực chất là chờ thời cơ thích hợp để một kích trí mạng.
“Vì sao nàng làm như vậy?” Thân thể Trần Duệ vẫn “không thể động đậy”, nhưng vẫn có thể nói chuyện, biểu tình không thể tin nổi hỏi nàng.
Isabella cũng không có chút đắc ý vì âm mưu hoàn thành tý nào, trong bích mâu lóe lên hờ hững nhàn nhạt: “Bởi vì, ta muốn mạng ngươi.”
“Vì sao?” Trần Duệ quả thực không thể hiểu nổi động cơ sát thủ của nàng, cho dù là thế lực sau lưng nàng, hẳn cũng là tìm cách hợp tác với Charles!
Isabella đầy thâm ý nhìn hắn nói: “Bởi vì, ngươi là tên lừa đảo.”
Trần Duệ không khỏi kinh ngạc, ngữ khí này không có chút nói đùa nào, chẳng lẽ thật sự bị nàng nhìn ra sơ hở? Không thể nào, cho dù là Hắc Diệu cũng không chút phát hiện, mà lúc trước đi ra hoàng cung dễ dàng, khoản tiền cũng bị hắn thu lấy thuận lợi.
Isabella lại lắc lắc đầu, cảm thán nói: “Nếu như ngươi chỉ là một tên lừa đảo thì tốt rồi, đáng tiếc, ngươi không chỉ là một tên lừa đảo, đáng tiếc…”
Là lừa đảo, không chỉ lừa đảo? Trần Duệ có chút không thể hiểu nổi, chỉ đành nói: “Ta không hiểu nàng nói gì. Nếu như nàng thật sự muốn ta chết, thì được chết trong tay nữ nhân mình yêu thích cũng là một loại xa xỉ. Chỉ là, ta có thể biết vì sao mình chết không?”
“Diễn xuất của ngươi rất tốt, cho dù là ta biết rõ ngươi đang diễn trò, nhưng vẫn từng bước từng bước sa vào, thậm chí suýt chút thì bị ngươi đánh lừa. Đáng tiếc, nhiều năm trước, ta đã ngã một lần, cũng không thể ngã cùng một chỗ được, không phải sao?” Isabella khẽ cười, trên mặt hiện vẻ lạnh lùng.
“Đây là lần thứ ta ta muốn giết ngươi, ba lần trước, đều thất bại” Isabella rất tự tin với loại độc tố này, cho nên không chút e dè thừa nhận những chuyện trước kia.
“Lần đầu tiên là ở Cui Venter phế khu, vốn ta định để ngươi chết bởi tà nhãn, nhưng đáng tiếc ngươi mạng lớn, không chỉ không chết, lại còn cứu được điệt nhi vô lại của ta ra. Dù sao lúc đó ta là đặc sứ đế đô, chỉ cần một câu nói, có thể biến ngươi thành gian tế chết không hết tội. Huống hồ, ngươi còn giết chết Jade, chuyện này sẽ liên lụy đến địch thủ Rommel của ta.”
Trần Duệ có chút kinh ngạc: “Khi đó… mới là lần đầu chúng ta gặp mặt.”
Lần đầu gặp mặt đã có sát ý rồi sao?
Isabella hờ hững đáp: “Bởi vì ngươi là một nam nhân nhân loại, ta vốn không phải là nhân vật lương thiện gì, mà là một đóa độc hoa, còn cần tìm lý do hợp lý hơn không?”
Trần Duệ ngấm ngầm cười lạnh, quả nhiên là một nữ nhân ngoan độc, cho dù lúc ở Ám Nguyệt thành, nàng cũng thi triển “tà cổ” với “Trần Duệ” không chút lực lượng.
“Không nên thử kéo dài thời gian hóa giải độc tính, loại độc này ta phải trả giá đắt để chế thành. Càng phản kháng mãnh liệt lại càng không thể thoát, như là man đà la hoa vậy, dần dần, ngươi sẽ mất đi lực lượng, linh hồn cũng theo đó tan biến…” Isabella tựa như nhìn thấy “ý đồ” của hắn, nàng lại nói: “Lần thứ hai, là mượn tay Luodan phục kích ngươi, vốn là ngươi cứu điệt nhi của ta, ta cũng không muốn giết ngươi nữa. Nhưng ngươi lại muốn tự tìm chết, muốn lợi dụng ta đạt được mục đích nào đó, chỉ có thể nói là gieo gió gặt bão. Nhưng là, để ta ngạc nhiên là rõ ràng ngươi chưa đến ma hoàng cấp, mà lại có thể toàn diệt bốn người. Đúng rồi, khi Luodan định nói ra gì đó, là bị ta kết hợp tà cổ và bí dược làm tự bạo.”
Trần Duệ có cảm giác hiểu ra, thảo nào khi đó Luodan tràn đầy tự tin, nói rõ hắn chưa đạt tới ma hoàng, hóa ra là do Isabella không để ý làm lộ, sau cung Luodan nổ tung cũng là thủ đoạn của Isabella.
“Lần thứ ba, là khi ngươi bị Doulon mang đi. Bởi vì lúc đó, ta đã xác định được ngươi là tên lừa đảo, lừa đảo chân chính!” Isabella cảm thán nói: “Trò chơi đưa tiền, trả lãi kia ta chưa từng nghe đến, nhất là phương thức kinh doanh xa lạ ở thế giới mặt đất. Dù cho trực giác nói cho ta biết có vấn đề, nhưng ta không thể tìm ra được kẽ hở ở đâu.”
Trần Duệ cuối cùng thật sự kinh ngạc, hắn sắp âm mưu này là dựa trên thao khảo ở địa cầu. Cho dù là thời của hắn, cũng có rất nhiều tập đoàn phi pháp thông qua phương pháp này tụ tập tiền tài. Một người Mĩ tên là Charles phát minh ra kiểu lừa này. Cũng chính vì lý do này, mà hắn đổi tên thành Charles.
Âm mưu này chính là lợi dụng tiền đầu tư của người mới trả cho người cữ, tạo thành ảo tưởng đang kiếm tiền, lừa gạt càng nhiều người đầu tư. Nếu như chỉ đơn thuần là kiếm tiền, hắn hoàn toàn có thể làm từ từ, nhưng mục đích của hắn là chính trị, cho nên phải gia nhập biến số hắc sắc dược thủy.
Trần Duệ có thể xác định, đây là lần đầu tiên âm mưu như này xuất hiện ở ma giới. Chính là vì đây là lần đầu, cho nên giảo hoạt như Hắc Diệu, Trác Thiết cũng bị lừa, không ngờ Isabella lại nhìn ra manh mối!
“Đảm lược của ngươi thật sự hơn người, toàn bộ kế hoạch xảo diệu kín kẽ, lợi nhuận cao làm người ta động tâm. Nhất là khoản tiền của phụ tử Trác Thiết làm không ai nghi ngờ. Nhưng là, có một điểm ngươi sơ sót, hoặc là vì ta là nữ nhân đa tâm, cho nên mới phát hiện ra.”
Isabella đứng thẳng lên, đi về phía hắn nói: “Ngươi hẳn nên biết, ta là trợ lý tài chính. Trên thực sư, ta đúng như truyền văn, quản lý tài vụ đế quốc. Lúc đó, nhiếp chính vương đưa cho ngươi mười ức hắc tinh tệ, là do ta đưa, ngươi có thể không nghĩ đến, ta lại hao phí đại lượng nhân lực, khắc ấn ký đặc thù lên mỗi hắc tinh tệ. Khi ngươi quay về đế đô, mang theo tiền lãi là mười hai ức hắc tinh tệ. Ta cũng cẩn thận kiểm tra đống hắc tinh tệ này, ta phát hiện ra, dù những đồng tiền này đều đã xử lý qua quang minh ma pháp, nhưng ấn ký vẫn tồn tại. Như vậy, mười hai ức ngươi mang về, có mười ức vẫn là tiền vốn, thêm vào hai ức mà thôi, nói đến đây, ta hẳn không cần giải thích thêm nữ nhỉ… Kỳ thật, đây là biện pháp ngốc nhất, nhưng cũng là cách dễ nhất để vạch trần ngươi.”
Trần Duệ không ngờ được sẽ bị đoán được bằng cách này, đúng là trăm kín không khỏi có một hở, đây cũng không phải trò chơi, ngoại trừ “vai chính” là mình ra, những người còn lại cũng không phải npc ngu độn. Trên đời này, người thông minh không chỉ có mình hắn, mà thông minh hơn hắn cũng không ít.
Hắn cũng không định giải thích vô nghĩ, liền hỏi: “Như vậy vì sao nàng không báo cáo với Hắc Diệu thân vương? Vạch trần tên lừa đảo này?”
“Dù sao ngươi cũng phải chết, ta nói thật với ngươi đi. Ta không phải người Đọa Thiên Sứ đế quốc, cái gọi là thân tín của nhiếp chính vương, chẳng qua là thế lực Huyết Nhân cắm bên người Hắc Diệu thôi” Isabella khẽ cười mỉa mai: “Tồn vong của Đọa Thiên Sứ đế quốc liên quan gì đến ta?”
Huyết Nhân?” Trần Duệ lần đầu tiên nghe được tên thế lực này, cũng là địch nhân tiềm tại lớn nhất ma giới của hắn. Trận chiến ở Thủy Tinh sơn cốc không chút nghi ngờ làm thương nặng tổ chức này, bố cục của Huyết Nhân vô cùng to lớn, Âm Ảnh đế quốc, Đọa Thiên Sứ đế quốc đều có con cờ ngầm, dã tâm không nói cũng biết. Không biết bên Huyết Sát đế quốc có bố trí không, hay là thủ lĩnh Huyết Nhân chính là vị đại đế đệ nhất cường giả kia? Dưới tình huống “niên đại hòa bình”, dựa vào thủ đoạn này chầm chậm xâm thực đối thủ, sau đó nhất cử đánh ngã hai đại đế quốc, thống nhất ma giới?
Hay là, đây là liên minh bí mật của những vương tộc sa sút, tưởng muốn đông sơn tái khởi, nhất cử lật đổ ba đại đế quốc?
Bất kể như nào, từ dã tâm bừng bừng của Huyết Nhân, sau này khẳng định phải gặp tổ chức này, nhưng là, không phải hiện tại.
“Chàng còn chưa dùng bữa trưa đúng không?” Isabella vừa khoác tay hắn vừa nói: “Ta đã lệnh thị nữ chuẩn bị rượu và món ăn chàng thích. Nghỉ ngơi trước đã rồi ăn chút gì đó sau.”
“Isabella tiểu thư” Trần Duệ làm bộ được yêu quá hóa sợ, “Ta… ta không phải đang nằm mộng đấy chứ, lần trước nàng còn không muốn gặp ta…”
“Lần trước chàng cũng từng nói, chúng ta bắt đầu lại từ đầu mà…” Isabella nói một câu rồi đột nhiên buông lỏng tay ra, đầy u oán nói:”Charles các hạ liệu có cho ta cơ hội này không đây?”
Trần Duệ nhìn vào khuôn mặt hao gầy của Isabella, trong đầu hắn nhớ đến lần trước gặp Mejia, không khỏi khẽ thở dài: “Nàng gầy đi.”
Câu nói này ẩn chứa tình ý và thương tiếc nhàn nhạt, khóe mắt Isabella khẽ run lên, nàng khẽ cúi xuống che đi ánh mắt, sờ sờ mặt nói: “Có phải rất xấu không?”
“Từ đó vĩnh viễn không hợp với nàng. Tuy ta không thể phủ nhận trong trái tim ta còn có thê tử của mình, nhưng là, bất kể như nào, nàng vẫn là đóa hoa xinh đẹp kiều diễm nhất trong lòng ta, có phải ta rất hoa tâm không?”
“Chàng là kẻ lừa đảo” Isabella hơi cắn môi nói: “Rõ ràng đã có thê tử rồi, còn ra ngoài lừa gạt trái tim nữ nhân. Nhưng chàng cũng là kẻ ngốc, trước mặt nữ nhân còn nói đến nữ nhân khác, chẳng lẽ chàng không biết nữ nhân đều ăn giấm sao?”
Ăn giấm… Là điển cố của vị ma giới cao nhân nào? Phòng Huyền Linh Lucifer? Trần Duệ thần du thiên ngoại cười mỉa đáp lại.
“Nhưng là, lại có loại nữ nhân ngốc, biết rõ nam nhân đó còn có nữ nhân khác, biết rõ hai người là hai thế giới, nhưng vẫn không thể ức chế bản thân” Tròng mắt Isabella đột nhiên hồng, tay nắm lấy làn váy có chút run rẩy, tựa như đang kịch liệt áp chế tình cảm.
Nếu như ma giới có giải Oscar, nữ nhân này chắc chắn sẽ đoạt giải! Diễn xuất đến mức này, làm Trần Duệ không khỏi thầm khen, hắn cũng rất phối hợp, đầy “động tình” nắm chặt tay nàng: “Isabella tiểu thư…”
“Đừng cử động” Isabella nói một câu rồi tránh thoát tay hắn, nàng lại khẽ dựa lên bả vai hắn, nhắm tròng mắt lại, từng giọt nước mắt rơi trên sofa, trên cánh tay Trần Duệ.
Rất lâu sau, tròng mắt có chút sưng đỏ mới chậm rãi mở ra.
“Charles, ta rất mệt.”
“Ta là một nữ nhân mạnh mẽ.”
“Nhưng cuối cùng ta vẫn chỉ là một nữ nhân.”
Ba câu nói đứt quãng, có chút không đầu không đuôi.
Trong lòng Trần Duệ sinh ra một cảm giác kỳ quái, hắn không hiểu được đây là thật hay nàng đang diễn kịch nữa.
Có lẽ một diễn viên ưu tú, khi diễn sẽ hóa thân thành nhân vật, bất kể như nào, diễn vẫn là diễn, không phải là thật.
“Isabella tiểu thư…”
“Gọi em là Isa…” Isabella khẽ nâng đầu, tựa như mang theo quyết tâm nào đó, nhẹ nhàng đưa mặt lên, chầm chậm tiến về phía hắn, bích mâu mang theo mấy phần mông lung, má nàng cũng khẽ ửng hồng.
Nếu như là Athena, Cơ Á, hay là Mejia, Trần Duệ sẽ không chút do dự chủ động hôn xuống, nhưng đây lại là Isabella… Hương hoa nhàn nhạt càng lúc càng tới gần, tâm thần Trần Duệ không khỏi khẽ động, đôi môi tử sắc đã kề sát miệng hắn.
Thôi, coi như diễn tròn vai đi. Dù sao còn có ba ngày, dù sao cũng không phải nụ hồn đầu, dù sao chính mình không chịu thiệt…
Trong tích tắc đôi môi tiếp xúc, Isabella lựa chọn chủ động lại dường như có chút run rẩy, rồi lập tức ấn chặt lấy môi hắn. Từ khi bắt đầu, Trần Duệ có chút kinh ngạc phát hiện, Isabella kinh nghiệm rất ít, rất mới lạ trong nụ hôn, không phải đây là danh hoa sao?
Hô hấp hai người dần gấp rút, hai bán cầu đè ép vào ngực Trần Duệ, bộ phận nào đó dần áp chế không được, rất xấu hổ sinh ra phản ứng bình thường của nam nhân – điều này cũng không tốt, ta diễn là phim bình thường, không phải phim cấp ba a…
Thật sự không muốn sao? Isabella rất đẹp, nàng đẹp không chút thua kém Mejia, nhất là phong thành thành thục dụ hoặc này càng thêm động lòng, hiện tại chủ động đưa lên tận cửa…
Dù cho Trần Duệ rất xem thường loại như Liễu Hạ Huệ, nhưng hắn vẫn quyết định dừng lại, không thể không phủ nhận, nam nhất rất nhiều lúc dễ dàng dựa vào nửa người dưới để suy nghĩ, nhưng không phải là tất cả!
Nhưng đúng lúc này, siêu cấp hệ thống đột nhiên truyền đến tin tức có độc, Trần Duệ vội vàng tỉnh lại, suy nghĩ đẹp đẽ lập tức tan thành mây khói.
Độc? Từ lượng linh khí tăng thêm, loại độc này còn tương đối mãnh liệt! Hóa ra mục đích của nàng là…
Không ngờ lại dùng phương pháp này để hạ độc! Quả là độc hoa man đà la hoa! Quả nhiên là độc tính xâm thực lúc người ta mê luyến a.
Trần Duệ tâm niệm vừa động, tạm thời dừng lại chuyển hóa độc tính, hắn lập tức cảm giác được cả người mềm yếu, mà lực lượng cũng không thể ngưng tụ lại, không cách nào động đậy.
Isabella chậm rãi buống hắn ra, thân thể Trần Duệ mất đi chống đỡ, lập tức mềm nhũn ngã trên ghế sofa. Từ khi Isabella và Charles tiến vào phòng, nàng đã lệnh tất cả thị nữ lui xuống, hiện tại xung quanh không một bóng người.
Trần Duệ sau khi ngã xuống liền vội vã mở ra công năng hấp thu độc vật, cảm giác mềm yếu nhanh chóng biến mất, nhưng là hắn vẫn giả bộ trúng độc, thực chất là chờ thời cơ thích hợp để một kích trí mạng.
“Vì sao nàng làm như vậy?” Thân thể Trần Duệ vẫn “không thể động đậy”, nhưng vẫn có thể nói chuyện, biểu tình không thể tin nổi hỏi nàng.
Isabella cũng không có chút đắc ý vì âm mưu hoàn thành tý nào, trong bích mâu lóe lên hờ hững nhàn nhạt: “Bởi vì, ta muốn mạng ngươi.”
“Vì sao?” Trần Duệ quả thực không thể hiểu nổi động cơ sát thủ của nàng, cho dù là thế lực sau lưng nàng, hẳn cũng là tìm cách hợp tác với Charles!
Isabella đầy thâm ý nhìn hắn nói: “Bởi vì, ngươi là tên lừa đảo.”
Trần Duệ không khỏi kinh ngạc, ngữ khí này không có chút nói đùa nào, chẳng lẽ thật sự bị nàng nhìn ra sơ hở? Không thể nào, cho dù là Hắc Diệu cũng không chút phát hiện, mà lúc trước đi ra hoàng cung dễ dàng, khoản tiền cũng bị hắn thu lấy thuận lợi.
Isabella lại lắc lắc đầu, cảm thán nói: “Nếu như ngươi chỉ là một tên lừa đảo thì tốt rồi, đáng tiếc, ngươi không chỉ là một tên lừa đảo, đáng tiếc…”
Là lừa đảo, không chỉ lừa đảo? Trần Duệ có chút không thể hiểu nổi, chỉ đành nói: “Ta không hiểu nàng nói gì. Nếu như nàng thật sự muốn ta chết, thì được chết trong tay nữ nhân mình yêu thích cũng là một loại xa xỉ. Chỉ là, ta có thể biết vì sao mình chết không?”
“Diễn xuất của ngươi rất tốt, cho dù là ta biết rõ ngươi đang diễn trò, nhưng vẫn từng bước từng bước sa vào, thậm chí suýt chút thì bị ngươi đánh lừa. Đáng tiếc, nhiều năm trước, ta đã ngã một lần, cũng không thể ngã cùng một chỗ được, không phải sao?” Isabella khẽ cười, trên mặt hiện vẻ lạnh lùng.
“Đây là lần thứ ta ta muốn giết ngươi, ba lần trước, đều thất bại” Isabella rất tự tin với loại độc tố này, cho nên không chút e dè thừa nhận những chuyện trước kia.
“Lần đầu tiên là ở Cui Venter phế khu, vốn ta định để ngươi chết bởi tà nhãn, nhưng đáng tiếc ngươi mạng lớn, không chỉ không chết, lại còn cứu được điệt nhi vô lại của ta ra. Dù sao lúc đó ta là đặc sứ đế đô, chỉ cần một câu nói, có thể biến ngươi thành gian tế chết không hết tội. Huống hồ, ngươi còn giết chết Jade, chuyện này sẽ liên lụy đến địch thủ Rommel của ta.”
Trần Duệ có chút kinh ngạc: “Khi đó… mới là lần đầu chúng ta gặp mặt.”
Lần đầu gặp mặt đã có sát ý rồi sao?
Isabella hờ hững đáp: “Bởi vì ngươi là một nam nhân nhân loại, ta vốn không phải là nhân vật lương thiện gì, mà là một đóa độc hoa, còn cần tìm lý do hợp lý hơn không?”
Trần Duệ ngấm ngầm cười lạnh, quả nhiên là một nữ nhân ngoan độc, cho dù lúc ở Ám Nguyệt thành, nàng cũng thi triển “tà cổ” với “Trần Duệ” không chút lực lượng.
“Không nên thử kéo dài thời gian hóa giải độc tính, loại độc này ta phải trả giá đắt để chế thành. Càng phản kháng mãnh liệt lại càng không thể thoát, như là man đà la hoa vậy, dần dần, ngươi sẽ mất đi lực lượng, linh hồn cũng theo đó tan biến…” Isabella tựa như nhìn thấy “ý đồ” của hắn, nàng lại nói: “Lần thứ hai, là mượn tay Luodan phục kích ngươi, vốn là ngươi cứu điệt nhi của ta, ta cũng không muốn giết ngươi nữa. Nhưng ngươi lại muốn tự tìm chết, muốn lợi dụng ta đạt được mục đích nào đó, chỉ có thể nói là gieo gió gặt bão. Nhưng là, để ta ngạc nhiên là rõ ràng ngươi chưa đến ma hoàng cấp, mà lại có thể toàn diệt bốn người. Đúng rồi, khi Luodan định nói ra gì đó, là bị ta kết hợp tà cổ và bí dược làm tự bạo.”
Trần Duệ có cảm giác hiểu ra, thảo nào khi đó Luodan tràn đầy tự tin, nói rõ hắn chưa đạt tới ma hoàng, hóa ra là do Isabella không để ý làm lộ, sau cung Luodan nổ tung cũng là thủ đoạn của Isabella.
“Lần thứ ba, là khi ngươi bị Doulon mang đi. Bởi vì lúc đó, ta đã xác định được ngươi là tên lừa đảo, lừa đảo chân chính!” Isabella cảm thán nói: “Trò chơi đưa tiền, trả lãi kia ta chưa từng nghe đến, nhất là phương thức kinh doanh xa lạ ở thế giới mặt đất. Dù cho trực giác nói cho ta biết có vấn đề, nhưng ta không thể tìm ra được kẽ hở ở đâu.”
Trần Duệ cuối cùng thật sự kinh ngạc, hắn sắp âm mưu này là dựa trên thao khảo ở địa cầu. Cho dù là thời của hắn, cũng có rất nhiều tập đoàn phi pháp thông qua phương pháp này tụ tập tiền tài. Một người Mĩ tên là Charles phát minh ra kiểu lừa này. Cũng chính vì lý do này, mà hắn đổi tên thành Charles.
Âm mưu này chính là lợi dụng tiền đầu tư của người mới trả cho người cữ, tạo thành ảo tưởng đang kiếm tiền, lừa gạt càng nhiều người đầu tư. Nếu như chỉ đơn thuần là kiếm tiền, hắn hoàn toàn có thể làm từ từ, nhưng mục đích của hắn là chính trị, cho nên phải gia nhập biến số hắc sắc dược thủy.
Trần Duệ có thể xác định, đây là lần đầu tiên âm mưu như này xuất hiện ở ma giới. Chính là vì đây là lần đầu, cho nên giảo hoạt như Hắc Diệu, Trác Thiết cũng bị lừa, không ngờ Isabella lại nhìn ra manh mối!
“Đảm lược của ngươi thật sự hơn người, toàn bộ kế hoạch xảo diệu kín kẽ, lợi nhuận cao làm người ta động tâm. Nhất là khoản tiền của phụ tử Trác Thiết làm không ai nghi ngờ. Nhưng là, có một điểm ngươi sơ sót, hoặc là vì ta là nữ nhân đa tâm, cho nên mới phát hiện ra.”
Isabella đứng thẳng lên, đi về phía hắn nói: “Ngươi hẳn nên biết, ta là trợ lý tài chính. Trên thực sư, ta đúng như truyền văn, quản lý tài vụ đế quốc. Lúc đó, nhiếp chính vương đưa cho ngươi mười ức hắc tinh tệ, là do ta đưa, ngươi có thể không nghĩ đến, ta lại hao phí đại lượng nhân lực, khắc ấn ký đặc thù lên mỗi hắc tinh tệ. Khi ngươi quay về đế đô, mang theo tiền lãi là mười hai ức hắc tinh tệ. Ta cũng cẩn thận kiểm tra đống hắc tinh tệ này, ta phát hiện ra, dù những đồng tiền này đều đã xử lý qua quang minh ma pháp, nhưng ấn ký vẫn tồn tại. Như vậy, mười hai ức ngươi mang về, có mười ức vẫn là tiền vốn, thêm vào hai ức mà thôi, nói đến đây, ta hẳn không cần giải thích thêm nữ nhỉ… Kỳ thật, đây là biện pháp ngốc nhất, nhưng cũng là cách dễ nhất để vạch trần ngươi.”
Trần Duệ không ngờ được sẽ bị đoán được bằng cách này, đúng là trăm kín không khỏi có một hở, đây cũng không phải trò chơi, ngoại trừ “vai chính” là mình ra, những người còn lại cũng không phải npc ngu độn. Trên đời này, người thông minh không chỉ có mình hắn, mà thông minh hơn hắn cũng không ít.
Hắn cũng không định giải thích vô nghĩ, liền hỏi: “Như vậy vì sao nàng không báo cáo với Hắc Diệu thân vương? Vạch trần tên lừa đảo này?”
“Dù sao ngươi cũng phải chết, ta nói thật với ngươi đi. Ta không phải người Đọa Thiên Sứ đế quốc, cái gọi là thân tín của nhiếp chính vương, chẳng qua là thế lực Huyết Nhân cắm bên người Hắc Diệu thôi” Isabella khẽ cười mỉa mai: “Tồn vong của Đọa Thiên Sứ đế quốc liên quan gì đến ta?”
Huyết Nhân?” Trần Duệ lần đầu tiên nghe được tên thế lực này, cũng là địch nhân tiềm tại lớn nhất ma giới của hắn. Trận chiến ở Thủy Tinh sơn cốc không chút nghi ngờ làm thương nặng tổ chức này, bố cục của Huyết Nhân vô cùng to lớn, Âm Ảnh đế quốc, Đọa Thiên Sứ đế quốc đều có con cờ ngầm, dã tâm không nói cũng biết. Không biết bên Huyết Sát đế quốc có bố trí không, hay là thủ lĩnh Huyết Nhân chính là vị đại đế đệ nhất cường giả kia? Dưới tình huống “niên đại hòa bình”, dựa vào thủ đoạn này chầm chậm xâm thực đối thủ, sau đó nhất cử đánh ngã hai đại đế quốc, thống nhất ma giới?
Hay là, đây là liên minh bí mật của những vương tộc sa sút, tưởng muốn đông sơn tái khởi, nhất cử lật đổ ba đại đế quốc?
Bất kể như nào, từ dã tâm bừng bừng của Huyết Nhân, sau này khẳng định phải gặp tổ chức này, nhưng là, không phải hiện tại.
/1093
|