Pagliuca chỉ tay lên thiên không, toàn bộ hắc vụ bắt đầu nhanh chóng biến sắc, từ tối tăm dần dần biến thành màu xanh, đây cũng không đơn thuần là biến hóa về màu sắc, mà là áp chế và xâm thực lĩnh vực. Saipulaier chỉ cảm thấy lực lượng lĩnh vực giống như bị vô số ma thú đáng sợ thôn phệ, nhanh chóng thu hẹp lại, đồng thời trong quá trình đó sinh ra lực phản phệ cường liệt, không khỏi thống khổ kêu lên.
Trần Duệ đã mang theo tiểu hắc mã đi tới trước người Athena, nhìn Pagliuca phát uy, trong lòng không khỏi khinh thường: long có nghịch lân, chạm phải ắt điên cuồng. Nghịch lân của độc long này, chẳng qua là bảo tàng, hay cho con rồng chết tiệt.
Nếu linh hồn tinh hoa của Saipulaier không bị thương tổn, nếu ảo ảnh của hắn không bị thôn phệ tinh thần lực, có lẽ sẽ không dễ dàng tan tác như vậy, đáng tiếc tất cả chỉ là "nếu". Trước mắt, lĩnh vực của hắn đã hoàn toàn bị độc lực của Pagliuca xâm thực, chính mình giờ trở thành bị giam trong đó, chỉ có thể miễn cưỡng lợi dụng chút ma lực còn sót lại tạo ra khu vực phòng hộ, thêm chút cơ hội thở dốc.
Trần Duệ lắc lắc đầu, thở dài một hơi: "Quên giới thiệu với ngươi, vị cường giả tham tài... À không, là giỏi kiếm tiền này, chính là chủ nhân chân chính bảo tàng ‘của ngươi’, Pagliuca."
Hai điểm hồng quang trong mắt Saipulaier đột nhiên ngưng lại, rơi trên người nam tử một tay chỉ trời kia, giống như nhìn thấy một chuyện không thể tin được, nếu hắn vẫn còn thân người, nhất định lưng đã đẫm mồ hôi.
Pagliuca buông tay xuống, nhếch miệng khẽ cười với hắn, một cổ long uy cường đại phát tán ra, dù lực lượng này còn chưa đủ để tuyệt đối áp chế Saipulaie, nhưng cũng đủ để khiến hắn phát lạnh.
Thân thể Saipulaier khẽ run lên, vốn sau khi biến bản thân thành thi vu vong linh pháp sư, hắn đã có thể miễn dịch với các loại tâm linh ma pháp như sợ hãi, hỗn loạn, nhưng cái lạnh này lại là phát ra từ nội tâm.
Nam tử này, lại là một cự long! Hơn nữa còn là đầu cự long khủng bố lúc trước dễ dàng bóp chết hắn như bóp chết một con kiến! Mấy năm gần đây, tuy hắn không giây phút nào ngừng nguyển rủa cừu nhân trước mắt này, nhưng sợ hãi còn chiếm nhiều hơn, không nghĩ tới còn có một ngày phải lần nữa đối mặt với địch nhân đáng sợ này!
"Pagliuca, gia hỏa này tốt xấu gì cũng là vong linh pháp sư kiệt xuất nhất hai ngàn năm trước, giết đi thật đáng tiếc, vậy đi, nếu hắn có thể thần phục, không ngại tha cho hắn một mạng" Trần Duệ thừa cơ nói một câu, năng lực của Saipulaier xác thực rất khá, nếu có thể thu phục vị vong linh ma pháp sư cường đại này, thì rất có thể sẽ phát huy tác dụng then chốt trong chiến tranh tương lai, chỉ riêng việc chế tạo vong linh đại quân, cũng đủ chấn nhiếp địch nhân rồi.
Saipulaier rốt cuộc không phải thường nhân, đã khôi phục lại sau phút kinh hãi, cắn răng nói: “Cho dù các ngươi hiện tại tiêu diệt thân thể này của ta, chỉ cần mệnh hạp vẫn còn, ta vĩnh viễn sẽ không chết. Chờ ta khôi phục lực lượng, ta sẽ biến Ám Nguyệt lãnh địa thành vong linh chi địa!"
"Cho dù ngươi biến cả Đọa Thiên Sứ đế quốc thành vong linh chi quốc thì cũng chẳng liên quan gì đến ta" Trần Duệ cố ý làm ra vẻ chẳng quan tâm, ha ha cười lớn: "Hay ngươi ngu ngốc đến mức cho rằng ta thật sự là điều tra quan? Nói cho ngươi biết, ta vì truy tung ngươi mới đến nơi này! Bằng không thế nào lại mang theo vị long tộc mà ngươi sợ nhất chứ?"
"Không có khả năng! Làm sao ngươi biết ta ở chỗ này?"
Pagliuca mở miệng nói: "Đừng phí lời với hắn nữa, bộ xương này ở phía tây bố trí một bạch cốt tế đàn, ở ngọn núi phía bắc hẳn là cũng có, đây là một nghi thức tử linh tế tự cổ xưa, có thể lợi dụng vong linh khí khôi phục linh hồn. Như vậy hẳn là mệnh hạp của hắn cũng đang ở vùng này, thậm chí ngay trong tiểu trấn này. Diệt thân thể này của hắn, sau đó lại hủy mệnh hạp kia đi, xem bộ xương này còn làm được cái gì!"
Saipulaier không khỏi hoảng hốt, không nghĩ đến đối phương liếc mắt một cái liền khám phá ra tác dụng và lai lịch của nghi thức này, lại còn suy đoán ra được phương vị của mệnh hạp, không hổ là cự long tộc đáng sợ.
"Saipulaier, ngươi đã không còn lựa chọn" Trần Duệ tâm niệm vừa chuyển: "Ta có ba cách để lập tức hủy diệt triệt để mệnh hạp của ngươi. Thứ nhất, Pagliuca đem độc lực lĩnh vực hoàn toàn thâm nhập vào lòng đất tiểu trấn này, có thể khiến phương viên mấy chục dặm toàn bộ bị hủy diệt, bao gồm cả mệnh hạp của ngươi. Cách thứ hai ngươi cũng đã từng gặp qua, ta dùng không gian ma pháp, nuốt toàn bộ trấn vào, sau đó trục xuất đến không gian loạn lưu, ngươi hẳn nên biết, ta có năng lực như thế. Cách thứ ba..."
"Còn nhớ loại ‘nước’ lần trước không? Nó gọi là phục hoạt chi tuyền, có thể tạo thành vết thương trí mệnh cho linh hồn tinh hoa của ngươi" Trong tay Trần Duệ đột nhiên hiện ra một dòng nước kỳ dị, loại khí tức sinh cơ bừng bừng này khiến thi vu theo bản năng cảm giác được không thoải mái.
"Cách thứ ba, chính là ta đổ thứ này vào trong đất, sau đó thi triển loại lĩnh vực đặc thù, liền có thể phá hủy hết thảy vong linh lực lượng trong phạm vi trăm dặm, bao gồm cả mệnh hạp linh hồn tinh hoa của ngươi!"
Thân hình Saipulaier lại bắt đầu run rẩy, hắn không thể không thừa nhận, ba phương pháp này đều không phải là hù dọa, một khi đối phương quyết tâm muốn hủy diệt hắn, chỉ sợ là chạy trời không khỏi nắng. Nhưng thực tế, Trần Duệ nêu ra ba cách này thực sự là để hù dọa, lấy lực lượng ma hoàng cấp của Pagliuca, không cách nào thi triển kịch độc lĩnh vực chân chính, hơn nữa cái giá cho việc này quá lớn, cho dù là trả bằng sinh mệnh toàn trấn cũng chưa chắc đã thành công.
Phương pháp thứ hai đồng dạng bất khả thi, không gian ma pháp căn bản chính là trữ vật không gian, về phần không gian loạn lưu đơn thuần là hắn thổi phồng, cái danh từ này là Trần Duệ nghe được từ Samuel.
Phương pháp thứ ba lại càng không được, phục hoạt chi tuyền và sống lại dược thủy hoàn toàn là hai khái niệm, phục hoạt chi tuyền có khả năng áp chế nhất định với Saipulaier, nhưng tuyệt không mạnh bằng sống lại dược thủy, huống hồ tính đi tính lại, phục hoạt chi tuyền cũng chỉ có một vũng nhỏ, căn bản không có khả năng thẩm thấu toàn trấn.
Trần Duệ lại bỏ thêm một câu: "Hay ngươi hy vọng, ta sẽ nhân từ đột xuất, vì không muốn hy sinh tới sinh mạng vô tội ở tiểu trấn này mà bỏ qua mệnh hạp của ngươi?"
Một câu này khiến Saipulaier hết luôn tính toán, bản thân hắn cũng là kẻ tâm ngoan thủ lạt, vì mình hại người, tuyệt đối sẽ không vì tính mệnh của một đám kiến hôi mà bỏ qua cừu nhân. Huống chi, nhìn gã long tộc kia cũng đủ hiểu sẽ thế nào, hai ngàn năm trước tại U Dạ thấp địa, chính tên long tộc này không nói một câu nhanh chóng miểu sát hắn.
Saipulaier bỗng nhiên nở nụ cười, tiếng cười tràn ngập bi phẫn và tuyệt vọng: "Không thể tưởng được Saipulaier ta không chết ở U Dạ thấp địa, lại chết ở chỗ này! Chẳng qua ngươi cũng đừng đắc ý quá sớm, trên mệnh hạp của ta có khắc ma pháp trận phá diệt chi chú, chỉ cần kích hoạt, dịch bệnh, trớ chú sẽ lấy tiểu trấn này làm trung tâm khuếch tán đi tứ phía, cho tới khi hết cả lãnh địa này, các ngươi cũng sẽ phải chịu linh hồn lực trớ chú tối hậu của ta, đến lúc đó sẽ phải sống với vận rủi suốt đời cho tới khi chết thì thôi!"
Trần Duệ không khỏi âm thầm kinh hãi, thật không ngờ tên này còn có hậu chiêu ngọc đá cùng tan, cái "vận hạn quấn thân" kia hắn đã từng trải qua, nếu cả đời bị loại ma pháp đáng ghét ấy dây dưa, quả thực rất phiền toái, huống hồ mệnh hạp nổ tung còn tạo nên đại họa cho cả Ám Nguyệt lãnh địa nữa, tuyệt không thể để việc này phát sinh.
Kỳ thực hiện tại Saipulaier cũng là cầm gậy đánh sói, hai bên đều sợ, hắn tự nghĩ vận hạn trớ chú kia không đủ để đối phương vứt bỏ sát ý, còn về dịch bệnh tai họa gì gì, những kẻ này lại càng không đặt trong lòng, căn bản không có tác dụng uy hiếp.
"Dù là ngươi nói thật, thì cũng không uy hiếp được ta" Trần Duệ cười lạnh nói: "Ta biết một cường giả nhân loại tên là Ni Lộc ở đế đô, là tế tự của Quang Minh thần điện trên mặt đất, đạt tới ma đế cấp, hắn nhất định có thể tìm cách xua tan loại trớ chú này! Chẳng qua ta rất lấy làm lạ, thi vu có được sinh mạng dài lâu, ngươi có thể chuyển hóa thành thi vu cũng đã mạo hiểm phiêu lưu rất lớn mới có thể thành công, giờ cứ thế tự bạo, khác nào vứt bỏ thân thể bất tử thật không dễ dàng mới có được, vậy đáng giá không?"
Saipulaier kỳ thực cũng không muốn chết, Trần Duệ nói đúng, hắn mạo hiểm mới thành công chuyển hóa chính mình thành vong linh sinh vật, có vô tận sinh mạng, có thể tiến thêm một bước nghiên cứu và phát triển vong linh ma pháp, nếu là chết ở chỗ này, tuyệt đối vạn lần không cam lòng.
Nhất là khi hắn nghe đối phương nói đến quang minh tế tự của nhân loại, trong lòng lập tức trầm xuống, quang minh ma pháp chính là thứ hữu hiệu nhất để khắc chế trớ chú, huống hồ còn là cường giả ma đế cấp, nhưng hắn như cũ không chút chịu yếu thế nói: "Ta từ ám hệ ma pháp sáng lập ra vong linh ma pháp hệ đơn độc, có thể nói chính là vong linh ma pháp đại sư kiệt xuất nhất ma giới từ trước tới nay, sao có thể khuất nhục trước đám gia hỏa dã man vô sỉ các ngươi! Huống hồ ta căn bản không tin tưởng quang minh tế tự nhân loại sẽ xuất hiện tại ma giới! Không chỉ là vận hạn quấn thân, trước khi chết ta sẽ dùng tất cả phương pháp nguyền rủa các ngươi!"
Trần Duệ nhìn ra được, Saipulaier cho rằng mình đã tới đường cùng, nếu cứ tiếp tục bức bách, khẳng định sẽ đồng quy vu tận, nhưng nếu lúc này thả hắn ra, tên này sẽ lập tức đào tẩu, sau còn có thể điên cuồng trả thù Nham Khẩu trấn, thậm chí là toàn bộ Ám Nguyệt, hơn nữa, hắn tuyệt đối sẽ không tái phạm sai lầm, để cho mệnh hạp lâm vào tình cảnh nguy hiểm.
Có một cừu địch là vong linh ma pháp bất tử ẩn núp trong bóng tối, mà còn là ma hoàng cấp, quả thật cực đau đầu, trong lúc nhất thời tiến thoái lưỡng nan.
Athena nghe được dịch bệnh và trớ chú sẽ khuếch tán trên lãnh địa của trưởng công chúa, trong lòng sốt ruột, nhưng do một mực tín nhiệm nam nhân kia nên không lên tiếng, ngược lại độc long không có ý định buông tha Saipulaier, làm ra một bộ không kiên nhẫn: "Bớt nói nhảm với hắn đi, trước tiên đập vỡ bộ xương này, mặc xác cái mệnh hạp gì đó phát nổ, có lĩnh vực của bổn đại nhân bảo hộ, cái trớ chú rắm chó kia không gây được thương tổn cho mấy người các ngươi đâu."
Nghe được lời độc long, trong lòng Saipulaier càng thêm tuyệt vọng, đang muốn đánh cược một phen kích hoạt ma pháp trận, đột nhiên một thanh âm vang lên: "Gia hỏa đáng thương, trước khi chết nói cho ngươi một việc a! Ngươi tuyệt đối không phải vong linh ma pháp đại sư kiệt xuất nhất ma giới, vong linh ma pháp hệ từ thượng cổ đã có, những gì ngươi biết hiện tại, chẳng qua là một góc của băng sơn mà thôi!"
Saipulaier không khỏi đại nộ, đây là niềm tự hào nhất của hắn, hai ngàn năm trước hắn đã nghiên cứu ra vong linh ma pháp vượt xa tiền nhân, đem vong linh ma pháp đề thăng đến một độ cao chưa từng có trước đó, hai ngàn năm sau, vong linh ma pháp liền dừng ở mức độ mà hắn nghiên cứu, không chút tiến thêm. Hiện giờ, cừu nhân này lại nghi ngờ thành tựu lớn nhất của hắn, quả thực không thể nhịn nổi!
Trần Duệ nhìn bộ dáng thở hổn hển của Saipulaier, biết mình đã thành công chuyển hướng chú ý của đối phương, hắn tiếp tục nói: "Ta có được truyền thừa của một vị thượng cổ đại tông sư, hiểu rõ rất nhiều bí văn. Vong linh ma pháp quả thực là từ ám hệ ma pháp diễn sinh ra, nhưng thuộc về một hệ đơn độc, uy lực không thấp hơn ám hệ ma pháp chút nào! Thật giống như thủy hệ và khí hệ hòa trộn mà sản sinh ra ma pháp không gian hệ độc lập! Đáng tiếc, do đủ loại nguyên nhân, cho tới bây giờ đã thất truyền, hơn nữa, ngay cả những điển tích ghi chép lại cũng bị trôi theo dòng thời gian biến mất."
Saipulaier hai mắt hồng quang lấp lánh, hiển nhiên là có chút kinh ngạc, cả đời hắn nghiên cứu vong linh ma pháp, nhưng lại chưa bao giờ nghe được cái gọi là bí văn, đang muốn phản bác, thì đối phương lại nói tiếp: "Ta giành được truyền thừa nên biết được, thượng cổ vong linh ma pháp hệ chia làm ba loại lớn, đầu tiên là triệu hoán chuyển hóa, thứ hai là trớ chú, thứ ba là bạch cốt cùng độc tố, mỗi một loại bên trong đều có rất nhiều nhánh ma pháp. Ta lấy ví dụ về hai loại, loại triệu hoán chuyển hóa có ma pháp có thể đem khô lâu cải tạo trở thành khô lâu pháp sư, thi triển ra nguyên tố công kích tầm xa, uy lực vô cùng mạnh mẽ. Loại bạch cốt và độc tố thì lại có một loại bạch cốt trang giáp quấn quanh thân thể, có thể lợi dụng đặc tính chuyển hóa huyền ảo của vật và tử linh chi lực để triệt tiêu, giảm bớt và hấp thụ hết thảy công kích từ bên ngoài."
Saipulaier là hành gia về vong linh ma pháp, vừa nghe liền biết hai loại ma pháp này hoàn toàn có thật, không phải đối phương nói bừa.
Cái gọi là ba đại hệ thống này, xuất phát từ trò chơi kinh điển thịnh hành toàn cầu, là một trong những game mà Trần Duệ ưa thích nhất ở thế giới kia, trong đó chức nghiệp có tử linh pháp sư, Trần Duệ chỉ là sửa sang lại kỹ năng trong đó rồi nói ra, quả nhiên khiến Saipulaier động tâm.
Chiếu theo lý giải của Trần Duệ, lực lượng căn nguyên phát triển đến chung cực đều giống nhau, chỉ là khác nhau về hình thức biểu hiện mà thôi, ma pháp là một loại hình thức biểu hiện, chỉ cần có sáng ý và lý giải, ma pháp trong tưởng tượng chưa chắc đã không thể mang ra thực tiễn, thổ thủy hỏa phong quang ám sáu hệ ma pháp lớn diễn sinh, cách tân và cải tiến cũng là nhờ như vậy.
Saipulaier trước mắt nghiên cứu kỳ thật đã đạt đến trạng thái đỉnh phong, nói cách khác, tương đương với đạt đến bình cảnh, muốn tiến bộ và cải cách phi thường khó khăn, nghe được thuyết pháp này, bất giác trước mắt sáng ngời, con đường chật hẹp đột nhiên rộng mở, tràn đầy ẩn số, lập tức rất đỗi động dung, cẩn thận suy ngẫm một phen, hận không thể tìm một chỗ để lập tức tĩnh tâm nghiên cứu, vội hỏi nói: "Còn gì nữa không?"
Trần Duệ nhìn bộ dáng Saipulaier, trong lòng hiểu rõ: Saipulaier không những kiêu ngạo, mà còn âm hiểm tàn nhẫn, nếu mạnh mẽ muốn hắn khuất phục, có thể sẽ phản tác dụng, hay là đổi một cách khác, trước tiên dụ dỗ, rồi tiếp tục vừa đấm vừa xoa.
"Saipulaier các hạ, ngươi hẳn nên biết, thế giới này không có gì là miễn phí, đồ vật càng quý, cái giá phải trả càng cao. Ngươi đã miễn phí nghe được nội dung hai loại thượng cổ vong linh ma pháp, ta nghĩ, kế tiếp nên bàn về một cái giá, hay nói cách khác, vốn chúng ta quan hệ cừu địch có thể chuyển thành loại hợp tác nào đó không?"
Trần Duệ đã mang theo tiểu hắc mã đi tới trước người Athena, nhìn Pagliuca phát uy, trong lòng không khỏi khinh thường: long có nghịch lân, chạm phải ắt điên cuồng. Nghịch lân của độc long này, chẳng qua là bảo tàng, hay cho con rồng chết tiệt.
Nếu linh hồn tinh hoa của Saipulaier không bị thương tổn, nếu ảo ảnh của hắn không bị thôn phệ tinh thần lực, có lẽ sẽ không dễ dàng tan tác như vậy, đáng tiếc tất cả chỉ là "nếu". Trước mắt, lĩnh vực của hắn đã hoàn toàn bị độc lực của Pagliuca xâm thực, chính mình giờ trở thành bị giam trong đó, chỉ có thể miễn cưỡng lợi dụng chút ma lực còn sót lại tạo ra khu vực phòng hộ, thêm chút cơ hội thở dốc.
Trần Duệ lắc lắc đầu, thở dài một hơi: "Quên giới thiệu với ngươi, vị cường giả tham tài... À không, là giỏi kiếm tiền này, chính là chủ nhân chân chính bảo tàng ‘của ngươi’, Pagliuca."
Hai điểm hồng quang trong mắt Saipulaier đột nhiên ngưng lại, rơi trên người nam tử một tay chỉ trời kia, giống như nhìn thấy một chuyện không thể tin được, nếu hắn vẫn còn thân người, nhất định lưng đã đẫm mồ hôi.
Pagliuca buông tay xuống, nhếch miệng khẽ cười với hắn, một cổ long uy cường đại phát tán ra, dù lực lượng này còn chưa đủ để tuyệt đối áp chế Saipulaie, nhưng cũng đủ để khiến hắn phát lạnh.
Thân thể Saipulaier khẽ run lên, vốn sau khi biến bản thân thành thi vu vong linh pháp sư, hắn đã có thể miễn dịch với các loại tâm linh ma pháp như sợ hãi, hỗn loạn, nhưng cái lạnh này lại là phát ra từ nội tâm.
Nam tử này, lại là một cự long! Hơn nữa còn là đầu cự long khủng bố lúc trước dễ dàng bóp chết hắn như bóp chết một con kiến! Mấy năm gần đây, tuy hắn không giây phút nào ngừng nguyển rủa cừu nhân trước mắt này, nhưng sợ hãi còn chiếm nhiều hơn, không nghĩ tới còn có một ngày phải lần nữa đối mặt với địch nhân đáng sợ này!
"Pagliuca, gia hỏa này tốt xấu gì cũng là vong linh pháp sư kiệt xuất nhất hai ngàn năm trước, giết đi thật đáng tiếc, vậy đi, nếu hắn có thể thần phục, không ngại tha cho hắn một mạng" Trần Duệ thừa cơ nói một câu, năng lực của Saipulaier xác thực rất khá, nếu có thể thu phục vị vong linh ma pháp sư cường đại này, thì rất có thể sẽ phát huy tác dụng then chốt trong chiến tranh tương lai, chỉ riêng việc chế tạo vong linh đại quân, cũng đủ chấn nhiếp địch nhân rồi.
Saipulaier rốt cuộc không phải thường nhân, đã khôi phục lại sau phút kinh hãi, cắn răng nói: “Cho dù các ngươi hiện tại tiêu diệt thân thể này của ta, chỉ cần mệnh hạp vẫn còn, ta vĩnh viễn sẽ không chết. Chờ ta khôi phục lực lượng, ta sẽ biến Ám Nguyệt lãnh địa thành vong linh chi địa!"
"Cho dù ngươi biến cả Đọa Thiên Sứ đế quốc thành vong linh chi quốc thì cũng chẳng liên quan gì đến ta" Trần Duệ cố ý làm ra vẻ chẳng quan tâm, ha ha cười lớn: "Hay ngươi ngu ngốc đến mức cho rằng ta thật sự là điều tra quan? Nói cho ngươi biết, ta vì truy tung ngươi mới đến nơi này! Bằng không thế nào lại mang theo vị long tộc mà ngươi sợ nhất chứ?"
"Không có khả năng! Làm sao ngươi biết ta ở chỗ này?"
Pagliuca mở miệng nói: "Đừng phí lời với hắn nữa, bộ xương này ở phía tây bố trí một bạch cốt tế đàn, ở ngọn núi phía bắc hẳn là cũng có, đây là một nghi thức tử linh tế tự cổ xưa, có thể lợi dụng vong linh khí khôi phục linh hồn. Như vậy hẳn là mệnh hạp của hắn cũng đang ở vùng này, thậm chí ngay trong tiểu trấn này. Diệt thân thể này của hắn, sau đó lại hủy mệnh hạp kia đi, xem bộ xương này còn làm được cái gì!"
Saipulaier không khỏi hoảng hốt, không nghĩ đến đối phương liếc mắt một cái liền khám phá ra tác dụng và lai lịch của nghi thức này, lại còn suy đoán ra được phương vị của mệnh hạp, không hổ là cự long tộc đáng sợ.
"Saipulaier, ngươi đã không còn lựa chọn" Trần Duệ tâm niệm vừa chuyển: "Ta có ba cách để lập tức hủy diệt triệt để mệnh hạp của ngươi. Thứ nhất, Pagliuca đem độc lực lĩnh vực hoàn toàn thâm nhập vào lòng đất tiểu trấn này, có thể khiến phương viên mấy chục dặm toàn bộ bị hủy diệt, bao gồm cả mệnh hạp của ngươi. Cách thứ hai ngươi cũng đã từng gặp qua, ta dùng không gian ma pháp, nuốt toàn bộ trấn vào, sau đó trục xuất đến không gian loạn lưu, ngươi hẳn nên biết, ta có năng lực như thế. Cách thứ ba..."
"Còn nhớ loại ‘nước’ lần trước không? Nó gọi là phục hoạt chi tuyền, có thể tạo thành vết thương trí mệnh cho linh hồn tinh hoa của ngươi" Trong tay Trần Duệ đột nhiên hiện ra một dòng nước kỳ dị, loại khí tức sinh cơ bừng bừng này khiến thi vu theo bản năng cảm giác được không thoải mái.
"Cách thứ ba, chính là ta đổ thứ này vào trong đất, sau đó thi triển loại lĩnh vực đặc thù, liền có thể phá hủy hết thảy vong linh lực lượng trong phạm vi trăm dặm, bao gồm cả mệnh hạp linh hồn tinh hoa của ngươi!"
Thân hình Saipulaier lại bắt đầu run rẩy, hắn không thể không thừa nhận, ba phương pháp này đều không phải là hù dọa, một khi đối phương quyết tâm muốn hủy diệt hắn, chỉ sợ là chạy trời không khỏi nắng. Nhưng thực tế, Trần Duệ nêu ra ba cách này thực sự là để hù dọa, lấy lực lượng ma hoàng cấp của Pagliuca, không cách nào thi triển kịch độc lĩnh vực chân chính, hơn nữa cái giá cho việc này quá lớn, cho dù là trả bằng sinh mệnh toàn trấn cũng chưa chắc đã thành công.
Phương pháp thứ hai đồng dạng bất khả thi, không gian ma pháp căn bản chính là trữ vật không gian, về phần không gian loạn lưu đơn thuần là hắn thổi phồng, cái danh từ này là Trần Duệ nghe được từ Samuel.
Phương pháp thứ ba lại càng không được, phục hoạt chi tuyền và sống lại dược thủy hoàn toàn là hai khái niệm, phục hoạt chi tuyền có khả năng áp chế nhất định với Saipulaier, nhưng tuyệt không mạnh bằng sống lại dược thủy, huống hồ tính đi tính lại, phục hoạt chi tuyền cũng chỉ có một vũng nhỏ, căn bản không có khả năng thẩm thấu toàn trấn.
Trần Duệ lại bỏ thêm một câu: "Hay ngươi hy vọng, ta sẽ nhân từ đột xuất, vì không muốn hy sinh tới sinh mạng vô tội ở tiểu trấn này mà bỏ qua mệnh hạp của ngươi?"
Một câu này khiến Saipulaier hết luôn tính toán, bản thân hắn cũng là kẻ tâm ngoan thủ lạt, vì mình hại người, tuyệt đối sẽ không vì tính mệnh của một đám kiến hôi mà bỏ qua cừu nhân. Huống chi, nhìn gã long tộc kia cũng đủ hiểu sẽ thế nào, hai ngàn năm trước tại U Dạ thấp địa, chính tên long tộc này không nói một câu nhanh chóng miểu sát hắn.
Saipulaier bỗng nhiên nở nụ cười, tiếng cười tràn ngập bi phẫn và tuyệt vọng: "Không thể tưởng được Saipulaier ta không chết ở U Dạ thấp địa, lại chết ở chỗ này! Chẳng qua ngươi cũng đừng đắc ý quá sớm, trên mệnh hạp của ta có khắc ma pháp trận phá diệt chi chú, chỉ cần kích hoạt, dịch bệnh, trớ chú sẽ lấy tiểu trấn này làm trung tâm khuếch tán đi tứ phía, cho tới khi hết cả lãnh địa này, các ngươi cũng sẽ phải chịu linh hồn lực trớ chú tối hậu của ta, đến lúc đó sẽ phải sống với vận rủi suốt đời cho tới khi chết thì thôi!"
Trần Duệ không khỏi âm thầm kinh hãi, thật không ngờ tên này còn có hậu chiêu ngọc đá cùng tan, cái "vận hạn quấn thân" kia hắn đã từng trải qua, nếu cả đời bị loại ma pháp đáng ghét ấy dây dưa, quả thực rất phiền toái, huống hồ mệnh hạp nổ tung còn tạo nên đại họa cho cả Ám Nguyệt lãnh địa nữa, tuyệt không thể để việc này phát sinh.
Kỳ thực hiện tại Saipulaier cũng là cầm gậy đánh sói, hai bên đều sợ, hắn tự nghĩ vận hạn trớ chú kia không đủ để đối phương vứt bỏ sát ý, còn về dịch bệnh tai họa gì gì, những kẻ này lại càng không đặt trong lòng, căn bản không có tác dụng uy hiếp.
"Dù là ngươi nói thật, thì cũng không uy hiếp được ta" Trần Duệ cười lạnh nói: "Ta biết một cường giả nhân loại tên là Ni Lộc ở đế đô, là tế tự của Quang Minh thần điện trên mặt đất, đạt tới ma đế cấp, hắn nhất định có thể tìm cách xua tan loại trớ chú này! Chẳng qua ta rất lấy làm lạ, thi vu có được sinh mạng dài lâu, ngươi có thể chuyển hóa thành thi vu cũng đã mạo hiểm phiêu lưu rất lớn mới có thể thành công, giờ cứ thế tự bạo, khác nào vứt bỏ thân thể bất tử thật không dễ dàng mới có được, vậy đáng giá không?"
Saipulaier kỳ thực cũng không muốn chết, Trần Duệ nói đúng, hắn mạo hiểm mới thành công chuyển hóa chính mình thành vong linh sinh vật, có vô tận sinh mạng, có thể tiến thêm một bước nghiên cứu và phát triển vong linh ma pháp, nếu là chết ở chỗ này, tuyệt đối vạn lần không cam lòng.
Nhất là khi hắn nghe đối phương nói đến quang minh tế tự của nhân loại, trong lòng lập tức trầm xuống, quang minh ma pháp chính là thứ hữu hiệu nhất để khắc chế trớ chú, huống hồ còn là cường giả ma đế cấp, nhưng hắn như cũ không chút chịu yếu thế nói: "Ta từ ám hệ ma pháp sáng lập ra vong linh ma pháp hệ đơn độc, có thể nói chính là vong linh ma pháp đại sư kiệt xuất nhất ma giới từ trước tới nay, sao có thể khuất nhục trước đám gia hỏa dã man vô sỉ các ngươi! Huống hồ ta căn bản không tin tưởng quang minh tế tự nhân loại sẽ xuất hiện tại ma giới! Không chỉ là vận hạn quấn thân, trước khi chết ta sẽ dùng tất cả phương pháp nguyền rủa các ngươi!"
Trần Duệ nhìn ra được, Saipulaier cho rằng mình đã tới đường cùng, nếu cứ tiếp tục bức bách, khẳng định sẽ đồng quy vu tận, nhưng nếu lúc này thả hắn ra, tên này sẽ lập tức đào tẩu, sau còn có thể điên cuồng trả thù Nham Khẩu trấn, thậm chí là toàn bộ Ám Nguyệt, hơn nữa, hắn tuyệt đối sẽ không tái phạm sai lầm, để cho mệnh hạp lâm vào tình cảnh nguy hiểm.
Có một cừu địch là vong linh ma pháp bất tử ẩn núp trong bóng tối, mà còn là ma hoàng cấp, quả thật cực đau đầu, trong lúc nhất thời tiến thoái lưỡng nan.
Athena nghe được dịch bệnh và trớ chú sẽ khuếch tán trên lãnh địa của trưởng công chúa, trong lòng sốt ruột, nhưng do một mực tín nhiệm nam nhân kia nên không lên tiếng, ngược lại độc long không có ý định buông tha Saipulaier, làm ra một bộ không kiên nhẫn: "Bớt nói nhảm với hắn đi, trước tiên đập vỡ bộ xương này, mặc xác cái mệnh hạp gì đó phát nổ, có lĩnh vực của bổn đại nhân bảo hộ, cái trớ chú rắm chó kia không gây được thương tổn cho mấy người các ngươi đâu."
Nghe được lời độc long, trong lòng Saipulaier càng thêm tuyệt vọng, đang muốn đánh cược một phen kích hoạt ma pháp trận, đột nhiên một thanh âm vang lên: "Gia hỏa đáng thương, trước khi chết nói cho ngươi một việc a! Ngươi tuyệt đối không phải vong linh ma pháp đại sư kiệt xuất nhất ma giới, vong linh ma pháp hệ từ thượng cổ đã có, những gì ngươi biết hiện tại, chẳng qua là một góc của băng sơn mà thôi!"
Saipulaier không khỏi đại nộ, đây là niềm tự hào nhất của hắn, hai ngàn năm trước hắn đã nghiên cứu ra vong linh ma pháp vượt xa tiền nhân, đem vong linh ma pháp đề thăng đến một độ cao chưa từng có trước đó, hai ngàn năm sau, vong linh ma pháp liền dừng ở mức độ mà hắn nghiên cứu, không chút tiến thêm. Hiện giờ, cừu nhân này lại nghi ngờ thành tựu lớn nhất của hắn, quả thực không thể nhịn nổi!
Trần Duệ nhìn bộ dáng thở hổn hển của Saipulaier, biết mình đã thành công chuyển hướng chú ý của đối phương, hắn tiếp tục nói: "Ta có được truyền thừa của một vị thượng cổ đại tông sư, hiểu rõ rất nhiều bí văn. Vong linh ma pháp quả thực là từ ám hệ ma pháp diễn sinh ra, nhưng thuộc về một hệ đơn độc, uy lực không thấp hơn ám hệ ma pháp chút nào! Thật giống như thủy hệ và khí hệ hòa trộn mà sản sinh ra ma pháp không gian hệ độc lập! Đáng tiếc, do đủ loại nguyên nhân, cho tới bây giờ đã thất truyền, hơn nữa, ngay cả những điển tích ghi chép lại cũng bị trôi theo dòng thời gian biến mất."
Saipulaier hai mắt hồng quang lấp lánh, hiển nhiên là có chút kinh ngạc, cả đời hắn nghiên cứu vong linh ma pháp, nhưng lại chưa bao giờ nghe được cái gọi là bí văn, đang muốn phản bác, thì đối phương lại nói tiếp: "Ta giành được truyền thừa nên biết được, thượng cổ vong linh ma pháp hệ chia làm ba loại lớn, đầu tiên là triệu hoán chuyển hóa, thứ hai là trớ chú, thứ ba là bạch cốt cùng độc tố, mỗi một loại bên trong đều có rất nhiều nhánh ma pháp. Ta lấy ví dụ về hai loại, loại triệu hoán chuyển hóa có ma pháp có thể đem khô lâu cải tạo trở thành khô lâu pháp sư, thi triển ra nguyên tố công kích tầm xa, uy lực vô cùng mạnh mẽ. Loại bạch cốt và độc tố thì lại có một loại bạch cốt trang giáp quấn quanh thân thể, có thể lợi dụng đặc tính chuyển hóa huyền ảo của vật và tử linh chi lực để triệt tiêu, giảm bớt và hấp thụ hết thảy công kích từ bên ngoài."
Saipulaier là hành gia về vong linh ma pháp, vừa nghe liền biết hai loại ma pháp này hoàn toàn có thật, không phải đối phương nói bừa.
Cái gọi là ba đại hệ thống này, xuất phát từ trò chơi kinh điển thịnh hành toàn cầu, là một trong những game mà Trần Duệ ưa thích nhất ở thế giới kia, trong đó chức nghiệp có tử linh pháp sư, Trần Duệ chỉ là sửa sang lại kỹ năng trong đó rồi nói ra, quả nhiên khiến Saipulaier động tâm.
Chiếu theo lý giải của Trần Duệ, lực lượng căn nguyên phát triển đến chung cực đều giống nhau, chỉ là khác nhau về hình thức biểu hiện mà thôi, ma pháp là một loại hình thức biểu hiện, chỉ cần có sáng ý và lý giải, ma pháp trong tưởng tượng chưa chắc đã không thể mang ra thực tiễn, thổ thủy hỏa phong quang ám sáu hệ ma pháp lớn diễn sinh, cách tân và cải tiến cũng là nhờ như vậy.
Saipulaier trước mắt nghiên cứu kỳ thật đã đạt đến trạng thái đỉnh phong, nói cách khác, tương đương với đạt đến bình cảnh, muốn tiến bộ và cải cách phi thường khó khăn, nghe được thuyết pháp này, bất giác trước mắt sáng ngời, con đường chật hẹp đột nhiên rộng mở, tràn đầy ẩn số, lập tức rất đỗi động dung, cẩn thận suy ngẫm một phen, hận không thể tìm một chỗ để lập tức tĩnh tâm nghiên cứu, vội hỏi nói: "Còn gì nữa không?"
Trần Duệ nhìn bộ dáng Saipulaier, trong lòng hiểu rõ: Saipulaier không những kiêu ngạo, mà còn âm hiểm tàn nhẫn, nếu mạnh mẽ muốn hắn khuất phục, có thể sẽ phản tác dụng, hay là đổi một cách khác, trước tiên dụ dỗ, rồi tiếp tục vừa đấm vừa xoa.
"Saipulaier các hạ, ngươi hẳn nên biết, thế giới này không có gì là miễn phí, đồ vật càng quý, cái giá phải trả càng cao. Ngươi đã miễn phí nghe được nội dung hai loại thượng cổ vong linh ma pháp, ta nghĩ, kế tiếp nên bàn về một cái giá, hay nói cách khác, vốn chúng ta quan hệ cừu địch có thể chuyển thành loại hợp tác nào đó không?"
/1093
|