Tốc độ tên đạo tặc ám tinh linh kia rất nhanh, cõng Kulia chạy càng xa. Đến một chỗ vắng vẻ mới thả Kulia xuống, ngồi xuống một gốc thân cây.
“Đại nhân, nơi này an toàn rồi. Ngài có bị thương không? Có nước thuốc Trì Dũ ở đây, ngài uống một chút.”
Ám tinh linh lấy ra một lọ dược tề ân cần dâng lên Kulia.
“Tốt! Ngươi rất được! Tên ngươi là gì?”
Kulia thầm khen tên này cẩn thận, tiếp lấy dược tề mà uống vào.
Ám tinh tinh cung kính khẽ khom người:
“Tôi tên là Robin.”
“Robin, ngươi làm tốt lắm.”
Kulia càng xem càng thấy hắn rất cơ trí, thỏa mãn gật đầu
“Tuy lực lượng ngươi rất yếu nhưng đầu óc linh hoạt, quan trọng hơn là trung thành đáng khen. Sau này ngươi sẽ làm thân vệ của ta!”
“Đa ta đại nhân!”
Robin mừng rỡ, nhưng lập ức lại lộ vẻ buồn rầu:
“Chỉ là... đại nhân, tình hình chúng ta giờ không ổn chút nào. Sở quáng vụ có cô nàng kia và Lennon, núi Tây Lang lại có con U Linh Long hung ác bò khỏi hầm. Chúng ta phải nhanh báo cáo với Banneker đại nhân mới được.”
“Dừng”
Kulia tái mặt, lạnh lùng liếc Robin:
“Nếu ngươi còn muốn sống để làm thân vệ của ta thì từ nay về sau đừng bao giờ nhắc đến cái tên Banneker chó chết đó trước mặt ta! Nếu không phải lĩnh chủ đại nhân muốn chơi cái trò cân bằng thuộc hạ thì đoàn trưởng đã sớm thịt thằng Banneker đó rồi! Ngươi bảo ta báo cáo với Banneker thì khác gì đưa dao găm cho hắn chọc sau lưng?”
“Xin đại nhân tha thứ. Tôi bị con U Linh Long kia làm choáng váng nên chưa tỉnh hẳn, nói sai rồi!”
Robin phản ứng rất nhanh, vỗ đầu làm ra vẻ giật mình tỉnh ngộ. Sau đó hắn lại nịnh nọt kính lên một bình nước.
Sắc mặt Kulia thả lỏng, uống ngụm nước gật dầu:
“Phải nhanh báo cáo với đoàn trưởng. Nhưng phải đến trấn Levin mới có công cụ ma pháp truyền tin. Đoàn trưởng đại nhân không lâu trước mới đi lãnh địa, nhanh nhất cũng phải hai tháng nữa mới trở về trấn Levin được.”
“Đúng vậy. Lại còn không được nói cho Banneker, làm sao bây giờ?”
Robin nghe Snord không ở đó ánh mắt sáng lên, nhưng vẫn tỏ ra vẻ đang suy nghĩ vắt óc.
“Đều do cái tên khốn ăn cây táo rào cây sung kia! Có hắn ở đó không làm sao bắt được tên nhân loại!”
Kulia mắng rất mạnh mồm nhưng trong lòng cũng rõ ràng: cú đá kia “Lennon” kia đã lưu tình rồi. “Cương thể ma thân” của mình đứng trước loại cường giả có thực lực này chẳng khác nào diễn xiếc. Nếu đối phương thật muốn tiêu diệt mình thì chỉ cần một phát là đủ toi.
“Tên Lennon này rất giảo hoạt. Thực lực của hắn chắn chắn đã gần, thậm chí đạt tới cấp Ma vương. Kể cả là Banneker cũng không phải đối thủ của hắn, chỉ có đoàn trưởng mới có thể địch nổi”
Kulia nhíu mày suy tư một hồi, bỗng nghĩ ra phương án:
“Đúng rồi! Lennon ở trấn Levin từng câu kết với Nallely, thiếp nhỏ của lão trưởng trấn Kender. Kết quả hắn bị lão Kender phát hiện, phát lệnh truy nã toàn trấn. Bất đắc dĩ hắn mới theo ta vụng trộm trốn khỏi trấn Levin đi vào quặng mỏ. Ta có thể thông báo cho lão Kender đến xử lí Lennon.”
“Lão Kender lợi hại vậy sao?”
Robin kinh ngạc hỏi.
“Ta từng nghe đoàn trưởng Snord nói lão Kender là cường giả cấp ma vương, xuất thân trong một gia tộc cổ xưa ở Âm Ảnh đế quốc, hình như hơn 10 năm trước được điều đến trấn Levin làm trưởng trấn. Hắn không xử được Lennon thì có thể mời người mạnh hơn trong gia tộc đến.”
Kulia nở nụ cười lạnh, nói tiếp:
“Nhưng dù đuổi được Lennon thì Athena cũng khó đối phó. Chúng ta chỉ có thể bắt vài tên thợ săn để áp chế, nếu vẫn không được thì giết sạch một nhóm là xong….”
Đang nói dở thì thấy Robin lấy ra một tấm phù ma pháp truyền tin kỳ quái lẩm bẩm:
“Sao cái phù truyền tin này không có tín hiệu? Chẳng lẽ đài truyền tin đã bị phá?”
“Đài truyền tin xây tại khu Nham Sơn của núi Đà Lam, sao bị phá được. Liên lạc của toàn bộ Levin và Ám Nguyệt trông cậy cả vào nó đấy…”
Kulia lắc đầu, nhưng lập tức ngớ nguời. Hắn nghi hoặc hỏi:
“Tại sao ngươi có phù truyền tin của trấn Levin? Loại phù truyền tin này là đặc chế, chỉ có mấy người thủ lĩnh chúng ta mới có!”
Robin không nghĩ ra bị lộ sơ hở nhanh như vậy, nhưng dù sao hắn cũng đã lấy được tin tức cần thiết. Hắn liền nở một nụ cười quỷ dị:
“Kulia đại nhân, ngài cứ đoán thử đi? Tính ra thì thời gian phát tác của dược tề lúc trưa cũng sắp đến rồi…”
“Sao …. Ngươi rốt cục là ai!”
Kulia mạnh mẽ ngồi dậy. Đột nhiên hắn có cảm giác ngực đau kịch liệt, vết thương như bị người dùng sức xé rách ra vậy, lăn lộn trên mặt đất kêu thấu trời.
“Thứ ngươi vừa uống chính là dược tề tê liệt cấp đại sư. Thật ra nhìn vẻ ngoài nó vẫn có chút khác so với Trì dũ dược tề, tiếc là ngươi quá không cẩn thận, cứ thế mà nốc.”
Robin bày ra cái bộ tiếc nuối y như mèo khóc chuột.
“Ngươi là người của Banneker!”
Kulia rốt cục “ngộ ra”.
“Chó chết! Dám ám toán ta!”
Robin đương nhiên là Trần Duệ “ngụy trang”. Hắn không nghĩ rằng cuối cùng Kulia vẫn còn hiểu nhầm, cố ý bồi thêm một câu:
“Trách thì trách ngươi chọn sai chủ nhân…”
Kulia một mặt áp chế dược lực, mặt khác tụ tập chút lực lượng còn sót lại. Hắn cắn răng nói:
“Hừ! Joseph thì có gì hơn người? Kanika đại nhân mới là lĩnh chủ chính thức tương lai! Thức thời thì trở thành người hầu của ta, về sau không thiếu thứ tốt. Còn không thì Kanika đại nhân và đoàn trưởng Snord sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Người của Kanika? Xem ra để Lomond lưu lại cái mạng Kulia là chính xác. Những thứ tình báo này đều rất quan trọng.
Trong tay Kulia dính đầy máu tươi của thợ mỏ, còn muốn đi báo tin tức của Lomond. Lấy tính cách hung tàn của tên này cái gì cũng làm được, cho dù Trần Duệ và Athena rời đi hắn cũng sẽ giết hại thợ mỏ vô tội cho hả giận. Huống hồ trong kế hoạch của Trần Duệ, Kulia chết có tác dụng hơn so với còn sống, nhất là khi đã lấy được đầy đủ tình báo.
“Những lời này ngươi giữ lại để nói khi gặp Ma thần đi.”
“Chỉ bằng ngươi?”
Kulia bỗng quát một tiếng lớn, xoay người nhảy lên đánh tới Trần Duệ. Toàn thân hắn bỗng bành trướng lên, da thịt lập lòe sắc hồng, đây chính là kỹ năng “Cương thể ma thân”
“Tên ngu ngốc! Cương thể ma thân của bản đại nhân có thể tạm thời áp chế tất cả độc tố! Chịu chết đi!”
Kulia ngưng tụ lực lượng còn sót lại không nhiều, một quyền đấm thẳng vào tên Ám tinh linh khốn kiếp. Nào biết cái tên ám tinh linh nhìn còn chưa tới trung giai ác ma này còn không thèm tránh, đưa tay đỡ lấy.
Kulia âm thầm cười lạnh:
Đồ bò sát ngu xuẩn! Mi nghĩ mi là ác ma cao giai chắc?
“Bành!”
Một quyền này đánh trúng vào nắm tay của Ám tinh linh. Nhưng điều khiến Kulia khó tin là thân thể của hắn ta chỉ chấn động lui lại vài bước, in vài lỗ hõm trên đất rồi ổn định thân hình.
Dù trong mắt loại cường giả cấp ma vương như Lennon thì cương thể ma thân chỉ là trò xiếc, nhưng đối với tầng thứ như Trần Duệ thì đây tuyệt không phải trò đùa. Lực lượng đáng sợ này xuyên thẳng qua lòng bàn tay đâm vào thân thể, tựa như một dòng khí muốn phá vỡ lục phủ ngũ tạng vậy. Nếu đổi kẻ khác chuẩn bị không kịp chắc chắn sẽ ăn quả lỗ lớn. Trước Athena bị đánh lùi là vì vậy.
Nhưng Trần Duệ đã trải qua vô số lần tẩy lễ của Nộ hải, loại trình độ trùng kích này còn chưa coi vào đâu. Tinh lực trong thân thể hắn lưu chuyển lập tức hóa giải “dòng khí” kia thành vô hình.
“Ngươi rốt cục là ai!”
Tuy vết thương cộng thêm dược tề khiến thực lực Kulia giảm mạnh, nhưng một kích này ẩn chứa lực lượng trùng kích đặc thù, dù là Athena cũng chưa chắc cứng đối cứng được. Vậy mà cái tên ám tinh linh nhìn như không chút lực lượng này lại có thể đỡ.
Một tên ác ma cao giai ám tinh linh tuyệt đối không phải hạng vô danh. Cường giả như vậy sao lại trà trộn ở núi Tây Lang làm một tên tặc.
“Ma thân của ngươi chỉ có thế thôi sao?”
Trần Duệ đương nhiên không thèm trả lời. Hắn cười lạnh một tiếng rồi bộc phát tinh lực đánh ra một quyền. Mà một quyền này ngay lúc đánh ra hắn đã cảm thấy khác lạ, dường như nó còn chứa đựng một ít huyền ảo lĩnh ngộ từ Nộ hải.
Bởi thời gian huấn luyện trước không đủ nên loại huyền ảo này hắn còn chưa nắm giữ hoàn toàn, mười phát chỉ được một phát ngẫu nhiên đánh được loại lực lượng này. Trùng hợp là phát thứ nhất trong ngày lập tức “trúng thưởng”
Kulia gấp gáp tập trung lực lượng cũng không tài nào động được đối phương. Hắn không kịp khiếp sợ vội giơ tay che đỡ, thân thể chấn động. Lực lượng của đối phương rõ ràng còn kém hơn mình một bậc, nhưng một đấm thụi lên có lực lượng kì dị bùng nổ tựa như cơn sóng ngập trời, đổ ập xuống ngũ tạng lục phủ dễ dàng làm hắn thổ huyết. Thật khó đỡ!
Kulia lui một bước chân nhưng lại bị đẩy lùi đến vài bước nữa. Mỗi bước đều hằn dấu chân thật sâu trên đất. Hắn không nghĩ tới dùng đến cương thể ma thân rồi mà còn bị bại khi đọ sức cứng đối cứng. Nổi giận gầm lên một tiếng, hắn lại phát lực đẩy ra, hai bên đồng thời bị lui vài mét.
Trần Duệ không cho Kulia có cơ hội thở dốc. Hắn nhún chân một cái bắn thẳng như đạn, một quyền thụi giữa ngực Kulia. Nhưng đáng tiếc, cương thể ma thân của Kulia mạnh nhất không phải về công kích mà là phòng ngự.
Một quyền này không tiếp tục “trúng thưởng” phát huy ra lực lượng huyền ảo của nộ hải, chỉ khiến ngực Kulia lưu một vệt trắng, xong biến mất tức thì.
Kulia không thấy loại lực bành trướng kì dị đó nữa thì an tâm, quát:
“Hừ! Không cần phí trò mèo, cho dù là binh khí cũng không thể phá được phòng ngự của cương thể ma thân.”
Trần Duệ mặc kệ, cứ xông lên tấn công. Không tính thời gian huấn luyện trong trung tâm, trừ lần trước đánh nhau trong hầm, còn lại hắn đã mấy tháng không được thực chiến. Từ quyền đầu tiên có thể nhận ra lực lượng lĩnh ngộ từ nộ hải này không tầm thường. Mà giờ có cái bao cát mời đến tận cửa, ngu sao không đánh.
Kulia càng đánh càng kinh hãi. Loại lực lượng cổ quái này thi thoảng lại xuất hiện, hơn nữa tần suất còn từ từ tăng dần. Lực lượng đáng sợ này có thể xuyên qua lớp phòng ngự bên ngoài, đánh thẳng vào bên trong. Không ngờ lại đụng phải đối thủ có loại lực lượng này, hơn nữa “thiên phú” cực cao.
Nếu cứ để cho đối phương tiếp tục đánh như vậy thì dù phòng ngự ngoài không tổn hao gì nhưng nội tạng cũng sẽ bị nát bấy. Thật ra Kulia đánh giá cao Trần Duệ. Trước mắt hắn chỉ xem là tìm được “cảm giác” mà thôi, chưa chính thức nắm giữ ảo diệu của loại lực lượng này.
Thực lực Trần Duệ đúng là kém hẳn một bậc so với Kulia. Nếu Kulia ở trạng thái bình thường chắc không đến nỗi chật vật như thế. Nhưng giờ lực lượng của hắn hao tổn rất lớn, bản thân lại bị thương nặng, đúng là thời điểm suy yếu nhất. Hơn nữa dược hiệu của dược tề tê liệt cấp đại sư kia cực kì mạnh, Ma thân cũng sắp không áp chế nổi.
Chỉ một khắc, Kulia đã bắt đầu sợ hãi, thuấn di định chạy. Trần Duệ sớm đoán được Kulia sẽ làm vậy. Hắn nhanh chóng nhảy lên, năm ngón tay mở ra, nhắm đúng Kulia rồi quát:
“Cực quang đạn!”
Kulia theo bản năng cảm thấy nguy cơ, vừa quay đầu đã gặp một quả cầu ánh sáng bắn thẳng tới. Hắn hoảng hốt. Tốc độ quả cầu quá nhanh, không thể tránh né, thuấn di cũng không sử dụng liên tục được. Giờ chỉ có thể đỡ lấy.
Kulia mạnh mẽ xoay người, tập trung lực lượng toàn thân đỡ lấy quang cầu. Vừa chạm vào, hắn lập tức cảm nhận được lực phá hoại khủng bố của quả cầu. Cơ nhục hắn lại nở ra vài phần, làn da sắc hồng khuấy động như muốn nổ tung ra.
Thân thể bành trướng của Kulia bị quả cầu đẩy liên tục, vết hằn trên mặt đất kéo dài. Hỏa diễm trong mắt đại ác ma bùng lên, điên cuồng hét lớn, cương thể ma thân phun ra lửa máu, dồn hết lực hất quả cầu sang một bên. Cực quang đạn phá hủy một chuỗi dài ven đường rồi nhạt dần tiêu tán.
Vì đẩy Cực quang đạn ra mà Kulia đã dùng hết sức, cương thể ma thân suýt nữa sụp đổ. Cánh tay được xưng là phòng ngự kiên cố nhất phun ra vô số miệng máu. Xem ra hắn may mắn đã bật được quang cầu, nếu không chỉ sợ cả cương thể ma thân đều không chống được loại công kích này. Nhưng cũng bởi vì vậy hắn đã không tài nào áp chế được dược lực, thân thể bắt đầu đau nhức kịch liệt.
Không kịp thở một hơi nào hắn bỗng giật mình ngẩng đầu. Thân ảnh đối phương tung người lên khung trung, tăng vọt khí thế, bàn tay phát ra ánh sáng nhàn nhạt như lợi khí.
Lúc này đúng là thời cơ lực lượng toàn thân Kulia giảm mạnh, phòng ngự ma thân yếu nhất. Hắn nhịn đau dùng chút lực lượng sót lại giơ tay lên cao, bày tư thế phòng ngự hình chữ thập.
Chỉ chớp mắt, hai bên trên dưới đã vọt qua nhau. Trần Duệ rơi xuống đất, chậm rãi lùi vài bước.
Kulia ngơ ngác nhìn Trần Duệ. Hai tay hắn đang giơ hình chữ thập bỗng đứt ra, giữa trán đến chóp mũi hiện lên một vệt đỏ nhẹ nhàng, máu tươi từ từ chảy ra. Thân thể to lớn đổ ầm ầm, hai mắt vẫn trợn to như không dám tin tưởng rồi dần ảm đạm.
Kulia đến chết vẫn không tin cương thể ma thân mình vẫn lấy làm kiêu ngạo bị một tên cao giai ác ma chưa tới trung đoạn dùng tay không phá vỡ.
Một kích này không hề đánh vào bộ vị yếu nhược như dưới nách hay đũng quần, mà trực tiếp phá vỡ phòng thủ!
Từ ngoài xem Phá Nguyên Đao của Trần Duệ đã phá vỡ cương thể ma thân lúc suy nhược nhất của Kulia, chặt đứt cánh tay của đối phương. Nhưng thực ra đòn trí mạng thực chất là đao khí vô hình xuyên qua cánh tay.
Nếu hiện tại bổ đầu Kulia ra có thể thấy từ vết thương giữa trán đi vào, tất cả khu tổ chức và thần kinh não đều bị phá hủy.
“Đại nhân, nơi này an toàn rồi. Ngài có bị thương không? Có nước thuốc Trì Dũ ở đây, ngài uống một chút.”
Ám tinh linh lấy ra một lọ dược tề ân cần dâng lên Kulia.
“Tốt! Ngươi rất được! Tên ngươi là gì?”
Kulia thầm khen tên này cẩn thận, tiếp lấy dược tề mà uống vào.
Ám tinh tinh cung kính khẽ khom người:
“Tôi tên là Robin.”
“Robin, ngươi làm tốt lắm.”
Kulia càng xem càng thấy hắn rất cơ trí, thỏa mãn gật đầu
“Tuy lực lượng ngươi rất yếu nhưng đầu óc linh hoạt, quan trọng hơn là trung thành đáng khen. Sau này ngươi sẽ làm thân vệ của ta!”
“Đa ta đại nhân!”
Robin mừng rỡ, nhưng lập ức lại lộ vẻ buồn rầu:
“Chỉ là... đại nhân, tình hình chúng ta giờ không ổn chút nào. Sở quáng vụ có cô nàng kia và Lennon, núi Tây Lang lại có con U Linh Long hung ác bò khỏi hầm. Chúng ta phải nhanh báo cáo với Banneker đại nhân mới được.”
“Dừng”
Kulia tái mặt, lạnh lùng liếc Robin:
“Nếu ngươi còn muốn sống để làm thân vệ của ta thì từ nay về sau đừng bao giờ nhắc đến cái tên Banneker chó chết đó trước mặt ta! Nếu không phải lĩnh chủ đại nhân muốn chơi cái trò cân bằng thuộc hạ thì đoàn trưởng đã sớm thịt thằng Banneker đó rồi! Ngươi bảo ta báo cáo với Banneker thì khác gì đưa dao găm cho hắn chọc sau lưng?”
“Xin đại nhân tha thứ. Tôi bị con U Linh Long kia làm choáng váng nên chưa tỉnh hẳn, nói sai rồi!”
Robin phản ứng rất nhanh, vỗ đầu làm ra vẻ giật mình tỉnh ngộ. Sau đó hắn lại nịnh nọt kính lên một bình nước.
Sắc mặt Kulia thả lỏng, uống ngụm nước gật dầu:
“Phải nhanh báo cáo với đoàn trưởng. Nhưng phải đến trấn Levin mới có công cụ ma pháp truyền tin. Đoàn trưởng đại nhân không lâu trước mới đi lãnh địa, nhanh nhất cũng phải hai tháng nữa mới trở về trấn Levin được.”
“Đúng vậy. Lại còn không được nói cho Banneker, làm sao bây giờ?”
Robin nghe Snord không ở đó ánh mắt sáng lên, nhưng vẫn tỏ ra vẻ đang suy nghĩ vắt óc.
“Đều do cái tên khốn ăn cây táo rào cây sung kia! Có hắn ở đó không làm sao bắt được tên nhân loại!”
Kulia mắng rất mạnh mồm nhưng trong lòng cũng rõ ràng: cú đá kia “Lennon” kia đã lưu tình rồi. “Cương thể ma thân” của mình đứng trước loại cường giả có thực lực này chẳng khác nào diễn xiếc. Nếu đối phương thật muốn tiêu diệt mình thì chỉ cần một phát là đủ toi.
“Tên Lennon này rất giảo hoạt. Thực lực của hắn chắn chắn đã gần, thậm chí đạt tới cấp Ma vương. Kể cả là Banneker cũng không phải đối thủ của hắn, chỉ có đoàn trưởng mới có thể địch nổi”
Kulia nhíu mày suy tư một hồi, bỗng nghĩ ra phương án:
“Đúng rồi! Lennon ở trấn Levin từng câu kết với Nallely, thiếp nhỏ của lão trưởng trấn Kender. Kết quả hắn bị lão Kender phát hiện, phát lệnh truy nã toàn trấn. Bất đắc dĩ hắn mới theo ta vụng trộm trốn khỏi trấn Levin đi vào quặng mỏ. Ta có thể thông báo cho lão Kender đến xử lí Lennon.”
“Lão Kender lợi hại vậy sao?”
Robin kinh ngạc hỏi.
“Ta từng nghe đoàn trưởng Snord nói lão Kender là cường giả cấp ma vương, xuất thân trong một gia tộc cổ xưa ở Âm Ảnh đế quốc, hình như hơn 10 năm trước được điều đến trấn Levin làm trưởng trấn. Hắn không xử được Lennon thì có thể mời người mạnh hơn trong gia tộc đến.”
Kulia nở nụ cười lạnh, nói tiếp:
“Nhưng dù đuổi được Lennon thì Athena cũng khó đối phó. Chúng ta chỉ có thể bắt vài tên thợ săn để áp chế, nếu vẫn không được thì giết sạch một nhóm là xong….”
Đang nói dở thì thấy Robin lấy ra một tấm phù ma pháp truyền tin kỳ quái lẩm bẩm:
“Sao cái phù truyền tin này không có tín hiệu? Chẳng lẽ đài truyền tin đã bị phá?”
“Đài truyền tin xây tại khu Nham Sơn của núi Đà Lam, sao bị phá được. Liên lạc của toàn bộ Levin và Ám Nguyệt trông cậy cả vào nó đấy…”
Kulia lắc đầu, nhưng lập tức ngớ nguời. Hắn nghi hoặc hỏi:
“Tại sao ngươi có phù truyền tin của trấn Levin? Loại phù truyền tin này là đặc chế, chỉ có mấy người thủ lĩnh chúng ta mới có!”
Robin không nghĩ ra bị lộ sơ hở nhanh như vậy, nhưng dù sao hắn cũng đã lấy được tin tức cần thiết. Hắn liền nở một nụ cười quỷ dị:
“Kulia đại nhân, ngài cứ đoán thử đi? Tính ra thì thời gian phát tác của dược tề lúc trưa cũng sắp đến rồi…”
“Sao …. Ngươi rốt cục là ai!”
Kulia mạnh mẽ ngồi dậy. Đột nhiên hắn có cảm giác ngực đau kịch liệt, vết thương như bị người dùng sức xé rách ra vậy, lăn lộn trên mặt đất kêu thấu trời.
“Thứ ngươi vừa uống chính là dược tề tê liệt cấp đại sư. Thật ra nhìn vẻ ngoài nó vẫn có chút khác so với Trì dũ dược tề, tiếc là ngươi quá không cẩn thận, cứ thế mà nốc.”
Robin bày ra cái bộ tiếc nuối y như mèo khóc chuột.
“Ngươi là người của Banneker!”
Kulia rốt cục “ngộ ra”.
“Chó chết! Dám ám toán ta!”
Robin đương nhiên là Trần Duệ “ngụy trang”. Hắn không nghĩ rằng cuối cùng Kulia vẫn còn hiểu nhầm, cố ý bồi thêm một câu:
“Trách thì trách ngươi chọn sai chủ nhân…”
Kulia một mặt áp chế dược lực, mặt khác tụ tập chút lực lượng còn sót lại. Hắn cắn răng nói:
“Hừ! Joseph thì có gì hơn người? Kanika đại nhân mới là lĩnh chủ chính thức tương lai! Thức thời thì trở thành người hầu của ta, về sau không thiếu thứ tốt. Còn không thì Kanika đại nhân và đoàn trưởng Snord sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Người của Kanika? Xem ra để Lomond lưu lại cái mạng Kulia là chính xác. Những thứ tình báo này đều rất quan trọng.
Trong tay Kulia dính đầy máu tươi của thợ mỏ, còn muốn đi báo tin tức của Lomond. Lấy tính cách hung tàn của tên này cái gì cũng làm được, cho dù Trần Duệ và Athena rời đi hắn cũng sẽ giết hại thợ mỏ vô tội cho hả giận. Huống hồ trong kế hoạch của Trần Duệ, Kulia chết có tác dụng hơn so với còn sống, nhất là khi đã lấy được đầy đủ tình báo.
“Những lời này ngươi giữ lại để nói khi gặp Ma thần đi.”
“Chỉ bằng ngươi?”
Kulia bỗng quát một tiếng lớn, xoay người nhảy lên đánh tới Trần Duệ. Toàn thân hắn bỗng bành trướng lên, da thịt lập lòe sắc hồng, đây chính là kỹ năng “Cương thể ma thân”
“Tên ngu ngốc! Cương thể ma thân của bản đại nhân có thể tạm thời áp chế tất cả độc tố! Chịu chết đi!”
Kulia ngưng tụ lực lượng còn sót lại không nhiều, một quyền đấm thẳng vào tên Ám tinh linh khốn kiếp. Nào biết cái tên ám tinh linh nhìn còn chưa tới trung giai ác ma này còn không thèm tránh, đưa tay đỡ lấy.
Kulia âm thầm cười lạnh:
Đồ bò sát ngu xuẩn! Mi nghĩ mi là ác ma cao giai chắc?
“Bành!”
Một quyền này đánh trúng vào nắm tay của Ám tinh linh. Nhưng điều khiến Kulia khó tin là thân thể của hắn ta chỉ chấn động lui lại vài bước, in vài lỗ hõm trên đất rồi ổn định thân hình.
Dù trong mắt loại cường giả cấp ma vương như Lennon thì cương thể ma thân chỉ là trò xiếc, nhưng đối với tầng thứ như Trần Duệ thì đây tuyệt không phải trò đùa. Lực lượng đáng sợ này xuyên thẳng qua lòng bàn tay đâm vào thân thể, tựa như một dòng khí muốn phá vỡ lục phủ ngũ tạng vậy. Nếu đổi kẻ khác chuẩn bị không kịp chắc chắn sẽ ăn quả lỗ lớn. Trước Athena bị đánh lùi là vì vậy.
Nhưng Trần Duệ đã trải qua vô số lần tẩy lễ của Nộ hải, loại trình độ trùng kích này còn chưa coi vào đâu. Tinh lực trong thân thể hắn lưu chuyển lập tức hóa giải “dòng khí” kia thành vô hình.
“Ngươi rốt cục là ai!”
Tuy vết thương cộng thêm dược tề khiến thực lực Kulia giảm mạnh, nhưng một kích này ẩn chứa lực lượng trùng kích đặc thù, dù là Athena cũng chưa chắc cứng đối cứng được. Vậy mà cái tên ám tinh linh nhìn như không chút lực lượng này lại có thể đỡ.
Một tên ác ma cao giai ám tinh linh tuyệt đối không phải hạng vô danh. Cường giả như vậy sao lại trà trộn ở núi Tây Lang làm một tên tặc.
“Ma thân của ngươi chỉ có thế thôi sao?”
Trần Duệ đương nhiên không thèm trả lời. Hắn cười lạnh một tiếng rồi bộc phát tinh lực đánh ra một quyền. Mà một quyền này ngay lúc đánh ra hắn đã cảm thấy khác lạ, dường như nó còn chứa đựng một ít huyền ảo lĩnh ngộ từ Nộ hải.
Bởi thời gian huấn luyện trước không đủ nên loại huyền ảo này hắn còn chưa nắm giữ hoàn toàn, mười phát chỉ được một phát ngẫu nhiên đánh được loại lực lượng này. Trùng hợp là phát thứ nhất trong ngày lập tức “trúng thưởng”
Kulia gấp gáp tập trung lực lượng cũng không tài nào động được đối phương. Hắn không kịp khiếp sợ vội giơ tay che đỡ, thân thể chấn động. Lực lượng của đối phương rõ ràng còn kém hơn mình một bậc, nhưng một đấm thụi lên có lực lượng kì dị bùng nổ tựa như cơn sóng ngập trời, đổ ập xuống ngũ tạng lục phủ dễ dàng làm hắn thổ huyết. Thật khó đỡ!
Kulia lui một bước chân nhưng lại bị đẩy lùi đến vài bước nữa. Mỗi bước đều hằn dấu chân thật sâu trên đất. Hắn không nghĩ tới dùng đến cương thể ma thân rồi mà còn bị bại khi đọ sức cứng đối cứng. Nổi giận gầm lên một tiếng, hắn lại phát lực đẩy ra, hai bên đồng thời bị lui vài mét.
Trần Duệ không cho Kulia có cơ hội thở dốc. Hắn nhún chân một cái bắn thẳng như đạn, một quyền thụi giữa ngực Kulia. Nhưng đáng tiếc, cương thể ma thân của Kulia mạnh nhất không phải về công kích mà là phòng ngự.
Một quyền này không tiếp tục “trúng thưởng” phát huy ra lực lượng huyền ảo của nộ hải, chỉ khiến ngực Kulia lưu một vệt trắng, xong biến mất tức thì.
Kulia không thấy loại lực bành trướng kì dị đó nữa thì an tâm, quát:
“Hừ! Không cần phí trò mèo, cho dù là binh khí cũng không thể phá được phòng ngự của cương thể ma thân.”
Trần Duệ mặc kệ, cứ xông lên tấn công. Không tính thời gian huấn luyện trong trung tâm, trừ lần trước đánh nhau trong hầm, còn lại hắn đã mấy tháng không được thực chiến. Từ quyền đầu tiên có thể nhận ra lực lượng lĩnh ngộ từ nộ hải này không tầm thường. Mà giờ có cái bao cát mời đến tận cửa, ngu sao không đánh.
Kulia càng đánh càng kinh hãi. Loại lực lượng cổ quái này thi thoảng lại xuất hiện, hơn nữa tần suất còn từ từ tăng dần. Lực lượng đáng sợ này có thể xuyên qua lớp phòng ngự bên ngoài, đánh thẳng vào bên trong. Không ngờ lại đụng phải đối thủ có loại lực lượng này, hơn nữa “thiên phú” cực cao.
Nếu cứ để cho đối phương tiếp tục đánh như vậy thì dù phòng ngự ngoài không tổn hao gì nhưng nội tạng cũng sẽ bị nát bấy. Thật ra Kulia đánh giá cao Trần Duệ. Trước mắt hắn chỉ xem là tìm được “cảm giác” mà thôi, chưa chính thức nắm giữ ảo diệu của loại lực lượng này.
Thực lực Trần Duệ đúng là kém hẳn một bậc so với Kulia. Nếu Kulia ở trạng thái bình thường chắc không đến nỗi chật vật như thế. Nhưng giờ lực lượng của hắn hao tổn rất lớn, bản thân lại bị thương nặng, đúng là thời điểm suy yếu nhất. Hơn nữa dược hiệu của dược tề tê liệt cấp đại sư kia cực kì mạnh, Ma thân cũng sắp không áp chế nổi.
Chỉ một khắc, Kulia đã bắt đầu sợ hãi, thuấn di định chạy. Trần Duệ sớm đoán được Kulia sẽ làm vậy. Hắn nhanh chóng nhảy lên, năm ngón tay mở ra, nhắm đúng Kulia rồi quát:
“Cực quang đạn!”
Kulia theo bản năng cảm thấy nguy cơ, vừa quay đầu đã gặp một quả cầu ánh sáng bắn thẳng tới. Hắn hoảng hốt. Tốc độ quả cầu quá nhanh, không thể tránh né, thuấn di cũng không sử dụng liên tục được. Giờ chỉ có thể đỡ lấy.
Kulia mạnh mẽ xoay người, tập trung lực lượng toàn thân đỡ lấy quang cầu. Vừa chạm vào, hắn lập tức cảm nhận được lực phá hoại khủng bố của quả cầu. Cơ nhục hắn lại nở ra vài phần, làn da sắc hồng khuấy động như muốn nổ tung ra.
Thân thể bành trướng của Kulia bị quả cầu đẩy liên tục, vết hằn trên mặt đất kéo dài. Hỏa diễm trong mắt đại ác ma bùng lên, điên cuồng hét lớn, cương thể ma thân phun ra lửa máu, dồn hết lực hất quả cầu sang một bên. Cực quang đạn phá hủy một chuỗi dài ven đường rồi nhạt dần tiêu tán.
Vì đẩy Cực quang đạn ra mà Kulia đã dùng hết sức, cương thể ma thân suýt nữa sụp đổ. Cánh tay được xưng là phòng ngự kiên cố nhất phun ra vô số miệng máu. Xem ra hắn may mắn đã bật được quang cầu, nếu không chỉ sợ cả cương thể ma thân đều không chống được loại công kích này. Nhưng cũng bởi vì vậy hắn đã không tài nào áp chế được dược lực, thân thể bắt đầu đau nhức kịch liệt.
Không kịp thở một hơi nào hắn bỗng giật mình ngẩng đầu. Thân ảnh đối phương tung người lên khung trung, tăng vọt khí thế, bàn tay phát ra ánh sáng nhàn nhạt như lợi khí.
Lúc này đúng là thời cơ lực lượng toàn thân Kulia giảm mạnh, phòng ngự ma thân yếu nhất. Hắn nhịn đau dùng chút lực lượng sót lại giơ tay lên cao, bày tư thế phòng ngự hình chữ thập.
Chỉ chớp mắt, hai bên trên dưới đã vọt qua nhau. Trần Duệ rơi xuống đất, chậm rãi lùi vài bước.
Kulia ngơ ngác nhìn Trần Duệ. Hai tay hắn đang giơ hình chữ thập bỗng đứt ra, giữa trán đến chóp mũi hiện lên một vệt đỏ nhẹ nhàng, máu tươi từ từ chảy ra. Thân thể to lớn đổ ầm ầm, hai mắt vẫn trợn to như không dám tin tưởng rồi dần ảm đạm.
Kulia đến chết vẫn không tin cương thể ma thân mình vẫn lấy làm kiêu ngạo bị một tên cao giai ác ma chưa tới trung đoạn dùng tay không phá vỡ.
Một kích này không hề đánh vào bộ vị yếu nhược như dưới nách hay đũng quần, mà trực tiếp phá vỡ phòng thủ!
Từ ngoài xem Phá Nguyên Đao của Trần Duệ đã phá vỡ cương thể ma thân lúc suy nhược nhất của Kulia, chặt đứt cánh tay của đối phương. Nhưng thực ra đòn trí mạng thực chất là đao khí vô hình xuyên qua cánh tay.
Nếu hiện tại bổ đầu Kulia ra có thể thấy từ vết thương giữa trán đi vào, tất cả khu tổ chức và thần kinh não đều bị phá hủy.
/1093
|