Chương 736: Bán Sơn Lan Uyển
Nhậm Phong trầm giọng nói, nhưng giọng điệu lại vô cùng tự tin, lúc này đôi mắt có hơi vẩn đục của ông ta lại vô cùng sáng ngời, như có thể nhìn thấu lòng người, ngồi ở đây vẫn có thể nhìn thấy được suy nghĩ của Hứa Du ở một nơi nào đó ở Đông Hải.
“Ừ, đúng là như vậy.”
Chu Dương khẽ gật đầu, đồng ý với lời nói của Nhậm Phong.
Đúng là đám người Hứa Du có xuất thân từ gia tộc ẩn dật Hứa gia, thực lực mạnh mẽ, rất khó để thăm dò, mà bên Chu Dương lại hoàn toàn không thể biết được lần này Hứa gia đã sử dụng bao nhiêu lực lượng.
Có một điểm chắc chắn là thế lực đám người Hứa gia vô cùng lớn mạnh, nhưng bên phe bọn họ cũng không hề kém cạnh chút nào.
Chưa kể, có hai tông sư võ giả Ngưu Xuyên và Bào Ca đang canh giữ, còn có Tiểu Đao cũng là bán bộ tông sư võ giả bảo vệ phòng thủ.
Hơn nữa, với tư cách là chủ tịch của tòa nhà Hằng Phong, trước đây đã tung hoành ngang dọc thế giới ngầm ở Đông Hải thì bên người Nhậm Phong không thể nào không có một tông sư võ giả được.
Nếu tính toán như vậy, bề ngoài có hai tông sư võ giả, nhưng trên thực thế thì có ít nhất ba, thậm chí nhiều hơn.
Ngoài ra, đây là tòa nhà Hằng Phong, cũng là một trong những sự tồn tại lớn mạnh ở Đông Hải.
Bản thân lực lượng an ninh của tòa nhà Hằng Phong cũng thuộc trình độ cao nhất ở Đông Hải, không hề yếu hơn so với gia tộc hạng nhất.
Hơn nữa, tòa nhà Hằng Phong nằm ở khu vực thịnh vượng nhất của quận Phổ Đà, đều được mọi người nhìn vào và cũng là vị khách quý của phía chính phủ.
Thêm nhiều điều kiện như vậy, Chu Dương tin chắc dù là Hứa gia thì cũng không dễ dàng ra tay đối đầu.
“Tuy nhiên, lần này bên kia đã ra tay thăm dò rồi, nếu chúng ta không phản ứng lại thì sẽ bị yếu thế hơn, chúng ta hãy để đám người Hứa Du nhìn rõ chúng ta là người như thế nào.”
Chu Dương cười nói.
“Ồ? Không biết Chu Dương có ý kiến gì hay?”
Nhậm Phong ngạc nhiên, sau đó mỉm cười hỏi.
Đúng là đối phương đã ra tay muốn thăm dò, nếu bọn họ không hề có một chút phản ứng lại thì đồng nghĩa với việc ngầm thừa nhận, đối với khí thế của cả hai bên, vô hình chung sẽ xuất hiện một bên yếu đi và một bên mạnh lên.
Nhậm Phong đương nhiên nhận ra điều đó.
“Như thế này…”
Chu Dương mỉm cười, sau đó chậm rãi nói ra ý kiến vừa nghĩ.
Nhậm Phong và Bào Ca lắng nghe kỹ, nghe xong cả hai trố mắt nhìn nhau, thấy được sự vui mừng và ngạc nhiên trong mắt đối phương.
Bọn họ không ngờ Chu Dương có thể nghĩ ra kế hoạch như vậy, hơn nữa, cũng sẽ không khiến mâu thuẫn giữa hai bên trở nên trầm trọng hơn.
“Được, tôi nghĩ cách này khá ổn, nếu như có bất cứ yêu cầu gì, anh cứ nói thẳng ra, tôi nhất định sẽ tìm người cùng phối hợp.”
Bào Ca dẫn đầu tỏ rõ thái độ của mình.
Mặc dù anh ta là do Hổ Gia phái đến đây để hỗ trợ Chu Dương trong công việc, nhưng Bào Ca vẫn đồng tình với cách làm này của Chu Dương.
“Không vấn đề gì, tất cả đều dựa theo đề xuất của Chu Dương, tôi sẽ dặn dò với La Hải, người bên này của tòa nhà Hằng Phong cứ giao hết cho Chu Dương xắp xếp.”
Nhậm Phong cũng cười nói, ánh mắt nhìn Chu Dương tỏ vẻ rất hài lòng, thậm chí còn lóe lên tia sáng.
“Đúng rồi, cũng sắp tối rồi, chúng ta cùng nhau ăn bữa tối nhé, đến nhà tôi ăn, để bày tỏ lòng cảm ơn mọi người.”
Nhậm Phong đứng bật dậy mỉm cười nói, ánh mắt đặc biệt nhìn Chu Dương.
Chuyện này khiến Chu Dương thắc mắc khó hiểu.
Đang yên đang lành, tại sao Nhậm Phong lại muốn mời anh và Bào Ca ăn cơm.
Nhưng bề trên đã đưa ra lời mời thì anh cũng không dám từ chối, Chu Dương đành phải nhận lời.
Anh gọi một cuộc điện thoại về vịnh Lục Cảnh báo với bà Chu tối nay sẽ không ăn cơm, bảo bọn họ ăn cơm trước.
Ba người Chu Dương, Nhậm Phong và Bào Ca cùng nhau rời khỏi tòa nhà Hằng Phong.
Về chuyện ngày hôm nay, Chu Dương đã để Ngưu Xuyên đi sắp xếp mọi chuyện, bảo mọi người cứ coi như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục làm việc như bình thường.
Bán Sơn Lan Uyển, quận Phổ Đà, thành phố Đông Hải.
Đây là khu biệt thự cao cấp nhất ở quận Phổ Đà, Đông Hải.
Mặc dù quận Phổ Đà tiếp giáp với biển, nhưng điều này không có nghĩa là địa hình ở đây bằng phẳng.
Ngược lại, phía tây quận Phổ Đà có địa hình đồi núi nhỏ, tuy độ cao chưa đến một trăm mét, nhưng đã được phát triển thành khu biệt thự cao cấp thịnh vượng nhất quận Phổ Đà.
Về cái tên Bán Sơn, nó mang ý nghĩa sánh ngang với biệt thự Bán Sơn ở bên kia sông Hương.
Trên đường đi đến đây, Chu Dương cũng phải cảm thán một câu, một người có tài sản ròng hàng chục tỷ như Nhậm Phong, thì đối với yêu cầu về vị trí nơi ở sẽ khác biệt vô cùng lớn so với những người bình thường.
Chu Dương cho rằng khu biệt thự ở vịnh Lục Cảnh đã là rất tốt rồi, chỉ như vậy mà Chu Dương cũng đã phải bỏ ra gần mười triệu để mua biệt thự.
Còn nếu so sánh vịnh Lục Cảnh với Bán Sơn Lan Uyển mà nói.
Vậy thì, vịnh Lục Cảnh gần như tương đương với một khu dân cư bình thường, còn khu dân cư bên Tạ gia thì lại gần như một khu ổ chuột.
“Bán Sơn Lan Uyển này được phát triển nhiều năm về trước, khi quận Phổ Đà vừa mới được phát triển, tôi đã hợp tác với những người khác để phát triển mở rộng nó, bây giờ nó đã khá nổi tiếng.”
Nhậm Phong mỉm cười giới thiệu.
Với lời giới thiệu này của Nhậm Phong, Chu Dương mới biết được lý do tại sao Bán Sơn Lan Uyển này lại trở thành khu biệt thự cao cấp nhất của Đông Hải.
Những người sống ở đây nhất định phải có giá trị tài sản ít nhất năm tỷ.
Mà những người có giá trị tài sản hơn năm tỷ trong cả nước cũng không có nhiều.
Có thể nói, bất cứ ai có khả năng mua được căn biệt thự Bán Sơn Lan Uyển này, có lẽ họ đều là những người có tiếng tăm lừng lẫy trong nước.
“Ha ha, những người sống ở đây quả thực rất tài giỏi, tôi cũng đã lớn tuổi rồi, nhìn thấy những người trẻ tuổi đạt được thành tích cao như vậy tôi vô cùng vui mừng và cũng rất ngưỡng mộ họ, chỉ là bọn họ không phải sống ở đây quanh năm suốt tháng, nhiều khi họ chỉ đến ở vài ngày, sau đó họ lại tiếp tục bận rộn với công việc kinh doanh của mình.”
Nhậm Phong cười giải thích.
Nghe đến đây, trong lòng Chu Dương mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
Suýt chút nữa anh cho rằng những người giàu có nổi tiếng trong nước đều sống ở đây, nếu như vậy thì anh thực sự cảm thấy hơi áp lực.
Cho dù anh là người thừa kế của Chu gia ở thủ đô, nhưng cùng lúc phải đối mặt với nhiều người giàu có tài sản không dưới năm tỷ, thì đừng nói là anh, cho dù là gia chủ hiện tại của Chu gia có đến đây, e rằng cũng không dám nói bản thân mình hơn người.
Chu gia vẫn chưa thể so tài được với những người giàu nhất cả nước.
Bán Sơn Lan Uyển có một khung cảnh vô cùng đẹp, từ chân núi đi xuống mấy trăm mét rất yên tĩnh, có nhiều cây ngô đồng màu tím được trồng ở lề đường.
“Những cây ngô đồng màu tím này cũng được coi là rất nổi tiếng, năm đó Kim Lăng sắp thi công, mà phu nhân lại rất thích cây ngô đồng màu tím, cho nên người đó đã mang về rất nhiều cây ngô đồng từ Pháp trở về, trồng kín cả một con đường.”
“Còn những cây ngô đồng này của tôi cũng là phần còn sót lại từ đợt trồng của năm đó, do tôi dùng mối quan hệ để mua lại, cũng mất rất nhiều công sức.”
Nói đến những cây ngô đồng màu tím ở bên đường, hiển nhiên là Nhậm Phong rất hứng thú, hào hứng vui vẻ giới thiệu.
/1181
|