Chương 577: Trương gia nuốt lời
Phải biết rằng, bọn cô vừa mới kí hợp đồng cửa hàng mới, hơn nữa cũng đã bắt đầu sửa chữa rồi, tin rằng không quá ba đến năm ngày, cửa hàng mới có thể khai trương.
Thông tin tốt như vậy là một chuyện tốt cho Diệp Phương, Thẩm Bích Quân và công ty Danh Dương.
Nếu đã như vậy, Chu Dương còn có chuyện gì phải lo lắng chứ?
Hoặc là nói, còn chuyện gì có thể làm khó được Chu Dương?
“Vừa nãy Trương gia gọi điện thoại tới, nói rằng không có cách nào tiếp tục ngăn cấm tuyên truyền của Mỹ phẩm thành phố Liễu ở tỉnh Tương Tây nữa.”
Chu Dương bình thản nói, mặc dù sắc mặt hơi nghiêm trọng, nhưng trong giọng điệu không hề bối rối, ngược lại còn tỏ ra vô cùng tự nhiên thoải mái, giống như chuyện này không đáng là gì.
Nhưng Thẩm Bích Quân và Diệp Phương đồng thời thay đổi sắc mặt.
Bọn họ đều biết Trương gia ngăn cấm tất cả các kênh truyền thông đi tuyên truyền cho Mỹ phẩm thành phố Liễu ở Tương Tây, hơn nữa cũng biết việc này là Chu Dương đã nhờ cậy Trương Thái Viêm lão gia.
Theo lý mà nói, Trương lão gia đã đồng ý, cộng thêm mối quan hệ của Chu Dương và Trương gia, đang trong giai đoạn thân thiết gắn kết, không thể nào đột nhiên nói muốn hủy lệnh ngăn cấm như vậy.
Vậy thì trong chuyện này nhất định đã xảy ra chuyện không muốn để người khác biết.
Hơn nữa phía đương sự là Trương gia, đương nhiên không thể nào công khai trước mọi người chuyện đã xảy ra ở bên trong.
“Trương gia có nói là tại sao không? Theo lý mà nói, Trương gia không thể làm như vậy, đây dẫu sao cũng là chuyện mà Trương lão gia đã đích thân đồng ý.”
Khuôn mặt Thẩm Bích Quân khá nghiêm túc, lông mày khẽ cau lại, trầm giọng nói.
“Đúng thế, Chu tổng, nếu như Trương gia không thể ngăn cấm việc tuyền truyền của Mỹ phẩm thành phố Liễu ở Tương Tây, vậy Vương Vĩ kia nhất định sẽ càng hung hăng càn quấy hơn.”
Diệp Phương cũng lạnh lùng nói.
Bây giờ gần như tất cả đều đã chuẩn bị xong, lại đột nhiên xảy ra chuyện này, đổi lại là ai, e rằng nhất thời đều không thể chấp nhận được.
“Điện thoại là Trương Anh gọi tới, nói đây là ý của Trương lão gia, ha ha.”
Chu Dương khẽ cười hai tiếng, không nói quá nhiều, nhưng hai tiếng cười của anh đã biểu lộ rõ thái độ.
Trương gia làm như vậy, rõ ràng là không coi Chu Dương ra gì.
Chưa nói đến việc gần đây Tôn Việt đưa theo một nhóm người trong ngành truyền thông từ Đông Hải tới, đang hợp tác với Trương gia, chỉ nói tới Trương Thái Viêm lão gia làm trái lại lời nói đã là một chuyện vô cùng hoang đường.
Đối với một gia tộc lớn như Trương gia mà nói, lời hứa mãi là thể diện lớn nhất của gia tộc.
Hơn nữa, đây còn là lời hứa do Trương Thái Viêm lão gia đích thân nói ra, bây giờ mới được vài ngày, liền ngang nhiên nuốt lời, điều này chính là bất chấp không quan tâm đến thể diện của Chu Dương.
Trong lòng của Chu Dương bây giờ đang nghi hoặc, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, khiến cho Trương Thái Viêm lão gia và Trương gia đưa ra lựa chọn như vậy.
Chu Dương không cho rằng Vương Vĩ có năng lực thay đổi lời hứa của Trương lão gia như vậy, thậm chí còn khiến cho Trương gia ngang nhiên hủy bỏ lời hứa của mình.
Lẽ nào là Khổng Huy?
Đôi mắt Chu Dương khẽ nheo lại, anh đang nghĩ tới Khổng Huy.
Khổng Huy và Khổng gia.
Mấy ngày nay Chu Dương không hề nhàn rỗi, ngược lại còn điều tra được không ít chuyện liên quan đến Khổng gia và Khổng Huy, hơn nữa kết quả điều tra, quả thực khiến anh cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Anh luôn cho rằng, Khổng Huy chẳng qua chỉ là một thiếu gia của Khổng gia, cho dù ở Khổng gia có địa vị hơn người, nhưng ở tỉnh Tương Tây này cũng không là gì cả.
Còn Khổng gia là một gia tộc luôn ẩn mình ở thành phố Liễu, không phải là một gia tộc có danh tiếng ở tỉnh Tương Tây, nói chung là không quá lợi hại.
Nhưng kết quả điều tra cuối cùng lại khiến cho Chu Dương vô cùng bất ngờ.
Ở Tương Tây, Khổng gia không hề thua kém năm gia tộc lớn kia.
Thậm chí, có rất nhiều lúc năm gia tộc lớn cũng không dám đắc tội với Khổng gia.
Từ tin tức có được ở chỗ Chu Thiều Hoa, trong Khổng gia còn có một tông sư võ giả.
Đây là điều khiến Chu Dương thấy bất ngờ và sửng sốt nhất.
Tông sư võ giả!
Đã rất lâu rồi, Chu Dương mới nghe nhắc lại cụm từ này.
Trước kia anh từng thảo luận về sự lợi hại của tông sư võ giả với Ngưu Xuyên, anh từng hỏi Ngưu Xuyên, cậu ấy có phải tông sư võ giả không.
Nhưng Ngưu Xuyên nói cậu ấy chỉ mới bước vào cảnh giới của tông sư võ giả, so với người bình thường, đương nhiên không có đối thủ, tuy nhiên đứng trước một tông sư khác, hiển nhiên vẫn yếu hơn vài phần.
Dù sao, Ngưu Xuyên vẫn chưa ổn định cảnh giới thực lực của mình, đối với một người chưa đạt đến cảnh giới tông sư võ giả đương nhiên có thể thoải mái nhẹ nhàng, nhưng nếu đối đầu với một tông sư võ giả thật sự thì chắc chắn sẽ khó khăn, thậm chí chỉ cần một sơ suất, sẽ bại trận.
Sau khi biết được Khổng gia có một tông sư võ giả trấn thủ, Chu Dương bình tĩnh lại, suy nghĩ rất nhiều.
Khổng gia có tông sư võ giả nên chắc chắn địa vị sẽ không tầm thường, mà Khổng Huy là đại thiếu gia đời thứ ba của Khổng gia do đó địa vị của hắn cũng sẽ hơn người khác mấy bậc.
Nếu Khổng Huy lợi dụng danh tiếng của Khổng gia giúp đỡ cho Vương Vĩ, vậy thì thuyết phục Trương gia, thậm khí khiến Trương gia hủy bỏ lời hứa cũng rất có khả năng.
Nghĩ thông suốt điều này, trong lòng Chu Dương cảm thấy khá hơn nhiều.
Chí ít thì cũng không phải là Trương gia thật sự coi thường anh, không quan tâm đến thể diện của anh.
Nhưng tuy là vậy, Chu Dương vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu với hành động hủy bỏ lời hứa này của Trương gia.
Chu Dương cho rằng bản thân là người vô cùng đơn giản.
Ai làm mình không vui, anh cũng sẽ làm người đó không thoải mái.
Hiện giờ mặc dù Trương gia có thể có điều gì đó khó nói, nhưng họ đã khiến anh không vui, vậy thì Chu Dương quyết định sẽ khiến cho Trương gia khó chịu một chút.
“Được rồi, Trương gia đã không bằng lòng tiếp tục ngăn cấm tuyên truyền cho Mỹ phẩm thành phố Liễu, vậy thì cứ thuận theo tự nhiên đi, cô Diệp vẫn nên tập trung vào cửa hàng mới trước, tôi hi vọng trong một tuần, cửa hàng mới có thể khai trương thành công.”
Chu Dương khẽ cười nói.
Nghe thấy Chu Dương nói như vậy, Thẩm Bích Quân vẫn muốn nói gì đó, nhưng chỉ hé miệng mà không nói tiếp.
Mặc dù trong lòng có rất nhiều nghi hoặc, song Thẩm Bích Quân biết, Chu Dương là một người có cách làm riêng, nếu như anh đã nói như vậy thì bây giờ sẽ tạm thời chưa tính toán với Trương gia.
Diệp Phương không biết làm sao chỉ có thể đồng ý.
…
Mỹ phẩm thành phố Liễu, văn phòng tầng hai.
Vương Vĩ, Đinh Tuấn Phong, Thẩm Hải và các cộng sự còn lại toàn bộ đều tập trung ở đây, sắc mặt mỗi người vô cùng rạng rỡ, tràn ngập không khí vui mừng, trông có vẻ như đã gặp được một chuyện vui.
“Ha ha, thế nào, kể cả là Trương gia muốn ngăn cấm chúng ta cũng không được, bây giờ không phải là bọn họ vẫn phải thu tay về hay sao!”
Vương Vĩ cười lớn, viên đá trong lòng cuối cùng cũng đã rơi xuống.
Vừa rồi ông ta nhận được điện thoại của Khổng Huy, nói phía Trương gia sẽ không ngăn cấm việc tuyên truyền cho Mỹ phẩm thành phố Liễu nữa.
Lúc đầu Vương Vĩ còn nghi ngờ, nhưng vừa nãy khi ông ta mở máy tính lên kiểm tra, lập tức vô cùng kinh ngạc.
Toàn bộ thực sự đều đã được khôi phục, tuyên truyền ban đầu mà bọn họ đưa lên một số kênh truyền thông của Tương Tây tất cả đều trở về trạng thái tuyên truyền như trước.
Trong sự vui mừng, Vương Vĩ cũng nhanh chóng thông báo cho Đinh Tuấn Phong và các cộng sự khác.
Sự việc lớn như thế, đương nhiên không thể chỉ một mình ông ta biết, ít nhất cũng phải để cho các cộng sự cùng hợp tác biết tin, để bọn họ biết, đi theo ông ta, không hề sai lầm, mà ngược lại là một cơ hội.
———————–
/1181
|