Chương 538: Ra ngoài
Thầm thở dài một hơi, Chu Dương cũng không trực tiếp vạch trần.
Dẫu sao, dự án chi nhánh của công ty Danh Dương ở tỉnh Tương Tây, Vương Vĩ xem như là một nhóm người tích cực nhất rồi, hơn nữa cũng là người đầu tiên gây dựng chi nhánh, có tác dụng vô cùng quan trọng đối với cả dự án.
Chưa đến bước đường cùng, Chu Dương cũng sẽ không động vào ông ta.
“Được rồi, ông trở về trước đi, mặc dù chi nhánh thành phố Liễu đã thành lập, nhưng có không ít việc cần ông xử lý, không cần lo cho chúng tôi nữa.”
Chu Dương nhẹ nhàng vỗ vai Vương Vĩ, lời nói mang ý nghĩa sâu xa.
Anh định cho Vương Vĩ một cơ hội.
Mặc dù trước đây Diệp Phương từng nói không ít chuyện liên quan đến Vương Vĩ với anh, nhưng dù sao cũng là lời của một phía.
Chu Dương cũng không thể hoàn toàn nghe theo một mình Diệp Phương.
Có điều hai ngày nay, biểu hiện của Vương Vĩ quả thực khiến Chu Dương hơi thất vọng.
Trước tiên chưa nói đến Khổng Huy, chỉ nói về hoạt động đêm Giáng sinh và lễ khai trương hôm nay, Vương Vĩ là cổ đông đứng đầu của chi nhánh thành phố Liễu, vậy mà lại không lộ diện.
Hoạt động đêm Giáng sinh hôm qua không xuất hiện, lễ khai trương hôm nay, là một cổ đông đứng đầu, ông buộc phải tham dự nghi thức cắt băng, vì thế mới xuất hiện một lát, sau đó cũng không biết ông ta đã chạy đi đâu, mãi cho đến gần mười hai giờ mới trở về.
Thái độ như vậy khiến Chu Dương không thể không xem xét kĩ ông ta lần nữa.
Buổi tiệc chúc mừng lần này, Chu Dương sẽ không quan tâm Vương Vĩ làm gì.
Nhưng Chu Dương cũng có một mật thám.
Chỉ cần trong buổi tiệc, Vương Vĩ không có hành động gì quá đáng thì Chu Dương sẽ đồng ý cho ông ta một cơ hội.
Nhưng nếu như Vương Vĩ cho rằng chi nhánh thành phố Liễu đã chính thức thành lập, ông ta là một cổ đông đứng đầu thì có thể làm mưa làm gió.
Vậy Chu Dương cũng không tiếc tự mình nói với ông ta, nước cờ của ông ta đã sai.
“Hôm nay vất vả rồi.”
Thấy Vương Vĩ rời khỏi khách sạn, Chu Dương trở về phòng, nhìn thấy ba cô gái Rocket Girls đang nghỉ ngơi, còn có cả Giang Yến, anh khẽ nói.
Đối với lễ khai trương hôm nay, mặc dù xảy ra một sự cố nhỏ, nhưng cũng không tạo ra ảnh hưởng gì.
Trái lại càng khiến Chu Dương thêm cảnh giác, biết được Giang gia lại có con át chủ bài như vậy.
“Không đâu hi hi, anh Dương, ngày mai bọn em phải trở về thủ đô rồi, khi nào anh đến thủ đô đấy.”
Tô Hiểu Manh cười nói, kéo cánh tay Chu Dương lắc qua lắc lại, gương mặt đầy kỳ vọng.
Dù sao bất kể là từ Đông Hải đến thủ đô, hay từ tỉnh Tương Tây đến thủ đô, khoảng cách đều không quá xa, ngồi máy bay mấy tiếng là đã đến.
Ánh mắt Chu Dương hơi nghiêm trọng, trong lòng lập tức nghĩ đến Chu gia ở thủ đô.
Thời gian lâu như vậy anh đã biết, thật ra mình chính là đến từ Chu gia ở thủ đô.
Mà mục đích cuối cùng của anh, chính là trở về Chu gia, nắm giữ quyền hành của Chu gia.
Nhưng trước mắt, thực lực của anh so với Chu gia, giống như hạt bụi so với mặt trời, nhỏ bé không thể thấy, dường như có thể xem như không tồn tại.
Nếu bây giờ anh muốn giở thủ đoạn với Chu gia, vậy trong chớp mắt sẽ tan thành mây khói.
Vì thế, bây giờ Chu Dương vẫn luôn phát triển thực lực của mình, không ngừng tăng cường phát triển mối quan hệ.
Như vậy, đợi đến một ngày anh trở về Chu gia trong tương lại, sẽ có đủ sức mạnh.
“Ha ha đợi anh xong việc rồi, có thời gian nhất định sẽ đên thủ đô một chuyến.”
Chu Dương mỉm cười trả lời.
Có điều thời gian này, có thể sẽ không ngắn.
Bận rộn cả buổi sáng mọi người đều khá mệt mỏi, trưa nghỉ ngơi ở khách sạn, đến khi gần tối, mọi người lại tràn đầy sinh lực.
Nhất là ba cô gái, buổi sáng mới lên sân khấu biểu diễn, lúc đó có thể nói là vô cùng mệt mỏi, nghỉ ngơi mấy tiếng đã khôi phục toàn bộ tinh thần và thể lực.
“Không dễ gì mới đến thành phố Liễu một chuyến, chúng ta đi dạo đi, sau này có thể sẽ không đến thành phố này nữa đâu.”
Bởi vì Rocket Girls quá nổi tiếng, vì thế bọn họ muốn ra ngoài thì phải tiến hành trang điểm để che giấu thân phận.
Ngoại trừ một lớp trang điểm nhạt trên gương mặt ra, trên đầu còn cả trên quần áo đều đã được cải trang.
Chỉ nhìn từ xa căn bản không nhận ra bọn họ chính là ba cô gái Rocket Girls.
Cho dù là đứng gần, họ cũng có vành nón che lại, trừ khi áp sát nhìn chằm chằm trước mắt, nếu không căn bản sẽ không ai có thể nhận ra bọn họ.
Còn Giang Yến vì đề phòng người của Giang gia và đám người Giang Phong đột nhiên ra tay, nên cô cũng bắt đầu cải trang.
Có điều Giang Yến khá đơn giản, chỉ quấn một chiếc áo lông rộng thùng thình, dưới sự bảo vệ của chị Linh cũng không có ai có thể làm gì với cô.
Nhóm người họ rời khỏi khách sạn đi trên đường quốc lộ, cứ đi chậm rãi về phía trước không mục đích.
Nhưng bọn họ không để ý, khi rời khỏi khách sạn chưa được mấy phút, có mấy người ăn mặc bình thường cũng âm thầm theo sau, mà đồng thời còn có mấy người đang gọi điện thoại.
Khổng gia.
Khổng Huy đi ra từ bệnh viện, buổi sáng sau khi nghe thấy Trần Thiên Hạo nói như vậy, hắn cũng ngạc nhiên nghi ngờ, chỉ sợ đám người Chu Dương sẽ tìm đến bệnh viện trả thù.
Vì thế, trước tiên hắn làm thủ tục xuất viện.
Sau khi trở về Khổng gia, Khổng Huy cũng phái người điều tra tất cả tin tức liên quan đến Chu Dương, đồng thời cũng phái người đến khách sạn theo dõi đám người Chu Dương, nhất cử nhất động của họ đều phải báo cáo cho Khổng Huy.
Lúc này, trước mặt Khổng Huy đặt một sấp tài liệu lớn, bên trên toàn bộ đều là thông tin của Chu Dương.
Từ Đông Hải, đến tỉnh Tương Tây, dường như tất cả mọi chuyện đều được viết trong những tài liệu này.
Mà sắc mặt Khổng Huy lại vô cùng nhợt nhạt khó coi.
Ban đầu hắn cảm thấy Chu Dương chẳng qua chỉ là một ông chủ của công ty mỹ phẩm bình thường, cho dù biết chút võ thuật căn bản cũng không đáng để lo, chỉ cần tìm người lợi hại dạy dỗ anh một trận là được.
Vì thế hắn tìm đến Trần Thiên Hạo ở thành phố Liễu, để hắn dạy dỗ Chu Dương một trận.
Nhưng ngoài dự liệu của Khổng Huy, Trần Thiên Hạo căn bản không phải đối thủ của Chu Dương, thậm chí ngay cả Tiết Man Tử bên cạnh hắn cũng bị Chu Dương khống chế chỉ với một đòn đánh.
Mà từ miệng Trần Thiên Hạo, Khổng Huy cũng biết được không ít tin tức liên quan đến Chu Dương.
Hắn vốn dĩ cho rằng Chu Dương chỉ có ít thực lực như lời Trần Thiên Hạo nói.
Nhưng trở về Khổng gia, sau khi phái người nghiêm túc điều tra, Khổng Huy mới phát hiện điều mà Trần Thiên Hạo nói, căn bản chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.
“Đây có còn là người nữa không? Nhiều người đắc tội với hắn như vậy đều không có kết cục tốt, mình không chỉ có ý nghĩ xấu với người phụ nữ của hắn, còn phái đám người Trần Thiên Hạo đi xử lý hắn, bây giờ hắn nhất định sẽ rất căm hận mình, nhất định hắn sẽ tìm mình báo thù.”
Khổng Huy chỉ cảm thấy hai tay hơi run rẩy, bỏ vào trong túi áo vẫn cảm thấy rét lạnh.
“Đáng ghét, chỉ là một tên Chu Dương cỏn con lại có thể dấy lên làn sóng lớn như vậy ở tỉnh Tương Tây, tôi ở Thủ Đô, khoảng thời gian này không ở Tương Tây, rốt cuộc ở đây đã xảy ra chuyện gì!”
Đập mạnh lên bàn, sắc mặt Khổng Huy vô cùng khó coi.
“Khổng thiếu gia, Giang thiếu gia đến rồi.”
Chính vào lúc này, tên đàn em của hắn dè dặt bước vào thông báo tin tức.
“Giang thiếu gia? Giang Phong? Anh ta đến rồi à?”
Ban đầu Khổng Huy còn đang nghĩ, Giang thiếu gia này là ai, sao hắn chưa từng nghe nói đến.
Nhưng nghĩ lại, người có liên quan đến Khổng gia, mang họ Giang, lại còn được gọi là Giang thiếu gia, ngoài Giang Phong của Giang gia thì còn có thể là ai.
Thoáng chốc, trên gương mặt Khổng Huy lộ ra nụ cười kích động vui mừng,
“Đi, đưa tôi đi xem thử.”
———————–
/1181
|