Sau khi có thêm hai phần nội lực của Lục Tử Triệt, Cố Thường không còn có thái độ qua loa như trước nữa, đặc biệt rất chăm chỉ luyện công, nàng không chỉ sở lãng phí nội lực của hắn, mà còn sợ nếu không mau chóng khống chế được nội lực từ bên ngoài đến này, không cẩn thận một ngày sẽ gặp phải phản phệ tẩu hỏa nhập ma thì rất phiền.
Quả nhiên Lục Tử Triệt không trở lại, vì thế chuyện tu tập nội công của Cố Thường đều do Cố phu nhân chỉ bảo.
Cố Thường tu tập công phu với sự kiên trì và quyết tâm trước nay chưa từng có, cũng không dành bao nhiêu thời gian tới chỗ Cố Y, mỗi lần nàng tới cũng nói không được vài câu rồi trở lại, bởi vì nàng nhìn ra được cách ngày nam nhân đeo mặt nạ càng gần tâm tình Cố Y càng không tốt, tất nhiên sẽ không muốn quấy rối nàng ta.
Cuối cùng ngày nam nhân đeo mặt nạ kia thành thân cũng tới, nghe hạ nhân bẩm báo Cố Y không ngủ cả đêm, một miếng cơm cũng chẳng buồn ăn, Cố Thường thở dài, chữ tình đối với nữ nhân mà nói là một sự tồn tại nguy hiểm.
Đám người Cố Phong Niên đang xoắn xuýt muốn đi an ủi Cố Y nhưng lại không có lúc nào làm được, vừa được yên tĩnh vài ngày lại bị ám sát nữa rồi!
Lần này có ít nhân hơn bốn mươi người tới, thân thủ mỗi người đều cao cường, điểm giống nhau là đều mặc hắc y, xem võ công bọn chúng ám hiệu cho mọi người trong khi đánh là biết, bọn chúng là người trong tà giáo.
Lần này người Cố gia cố hết sức ứng phó, chẳng những bọn chúng rất đông, còn có một điểm mấu chốt là Hữu hộ pháp công phu cao siêu lại rất có địa vị là ở tà giáo đích thân đến! Mắt lộ ra hung quang (ánh mắt hung ác), mỗi chiêu đều ngoan tuyệt, gặp một giết một, chớp mắt một cái, Cố gia đã có không dưới mười thị vệ cùng với bà tử chưa kịp chạy trốn chết ở trong tay lão.
Ngọc Diện Hồ, ngươi đi ra cho lão tử! Hữu hộ pháp vừa bóp chết một gã thị vệ rồi trừng mắt đôi mắt đỏ ngầu tiến vào hậu trạch (nơi ở phía sau) hô lớn.
Bọn nha hoàn bà tử trốn trong phòng sợ đến lạnh run, không dám thở mạnh dù chỉ một chút, tuy rằng Cố Thường đã hạ độc gian nhà quanh mình, nếu có người xông vào thì đến mười tay cũng phải ngã xuống, thế nhưng bọn họ nghe âm thanh chém giết bên ngoài còn sợ muốn khóc, trước đây cũng từng gặp phải cảnh này một lần, nhưng khi đó người tới không nhiều lắm, trong chốc lát liền bị thu thập, thế nhưng lúc này đây rõ ràng không tốt như vậy đâu.
Nhiều ngày dưới sự chỉ đạo của Cố phu nhân, Cố Thường đã có thể vận dụng nội lực thành thạo, sau đó học khinh thân công phu cũng công phu phòng thân ở chỗ Lục Tử Triệt cũng ra sức luyện tập, thái độ vô cùng nghiêm túc nên đột nhiên tiến bộ vượt bậc, nghe thấy phía bên ngoài thị vệ Cố gia kêu lên từng tiếng thảm thiết, đâu còn ngồi đó nữa, vội vàng mang tất cả thuốc độc tự chế chạy ra khỏi cửa phòng.
Hữu hộ pháp nhìn thấy Cố Thường, hung quang trong mắt hiện ra, thân hình lập tức như phi ưng giương cánh cấp tốc tiến đến, lòng bàn tay ngưng tụ mười phần lực đạo đánh ra, quát: Ngọc Diện Hồ chịu chết đi!
Một đạo chưởng phong mạnh mẽ kéo tới, nhịp tim Cố Thường cũng phải ngưng lại, công lực của người này rất mạnh, vượt xa nàng tới mức nàng không cách nào theo kịp, đối phương dùng hết toàn lực đánh ra một chưởng sức mạnh vô cùng khủng bố, rõ ràng là muốn dùng một chiêu đánh chết nàng mà!
Cao thủ đệ nhất khi xuất chiêu đều dùng tốc độ cực nhanh, cũng là Cố Thường xui xẻo, vừa mới ra khỏi phòng gặp phải một cao thủ có thân thủ tốt hơn cả nam nhân đeo mặt nạ và Lục Tử Triệt nhiều, mặc dù nàng có dựa vào hai phần nội lực kia cũng căn bản không tránh thoát được sát chiêu như thái sơn áp đỉnh (Thái Sơn đè đầu) này.
Ngay một khắc kia, Cố Thường cho là mình lập tức sẽ chết dưới tay người này, ngay cả tránh cũng không nổi, huồng chi là đi hạ độc? Lục Tử Triệt nói không sai, gặp phải cao thủ thì có dùng độc cũng không có tác dụng.
Bị dọa sợ đến nước mắt chảy ra Cố Thường cũng không biết, chưởng phong mạnh mẽ của đối phương ép tới khiến nàng không thể động đậy, ngay cả hít thở cũng khó khăn, khi thấy bàn tay to kia sắp đánh trúng mình thì đột nhiên bên người truyền đến một đạo chưởng phong đẩy nàng ra, khó khăn lắm mới tránh thoát được sát chiêu trí mạng có thể biến nàng thành đống thịt vụn kia.
Tỷ tỷ! Cố Thường ngã ngồi trên mặt đất, nhìn Cố Y đấu cùng với lão già võ công cao cường kia, biết trong lúc cấp bách kia nàng ta đã đánh ra một chưởng cứu mình.
Cố Y không có thời gian để ý tới nàng, bản thân hết sức tập trung đối chiêu với Hữu hộ pháp, trước đây nàng ta đã không đánh lại lão, vả lại lúc này nàng ta còn mất đi quá nửa nội lực, không được vài chiêu thì trúng một chưởng liền phun ra một búng máu.
Cố Thường thấy thế vội vàng đứng lên nhặt kiếm không biết do ai làm rơi lên đi qua đó hỗ trợ, công phu của nàng kém cỏi, nếu à đánh đơn độc đấu thì chắc chắn là muốn chết, thế nhưng nếu giúp đỡ Cố Y làm nhiễu lão Hữu hộ pháp kia, thì vẫn có thể làm được một lúc không phải lo đến tính mạng.
Vừa nhặt kiếm lên nàng liền vẩy độc dược lên chỗ mũi kiếm, lúc này đang là nửa đêm, có gió, mặc dù kiếm không đâm trúng vào người đối phương, chỉ cần gió thổi độc dược chạm vào chỗ da thịt lộ ra của đối phương cũng có thể đạt được mục đích rồi, thế nhưng không biết thế nào, nàng giơ mũi kiếm càng không ngừng quấy nhiễu trước mặt lão già kia, lại không thể làm lão ta dao động.
Ngoại trừ mỗi độc dược đặc thù trong tay giáo chủ đương nhiệm để khống chế giáo chúng ra, loại độc khác đều không thể làm gì được lão! Đang lúc cấp bách Cố Y lên tiếng nói.
Thì ra là thế! Cố Thường nhụt khí, trong nháy mắt toàn thân chảy đầy mồ hôi lạnh, mong muốn dựa vào độc dược để đánh ngã hắn không thực hiện được, nàng cũng với Cố Y hai người cộng lại cũng chẳng bằng một nửa công phu của đối phương, lại không có người tới cứu viện, hai tỷ muội các nàng ngay lập tức là có thể dắt tay cùng xuống hoàng tuyền rồi!
Ngọc Diện Hồ, thân thủ của ngươi lúc này mà ở trong giáo đã thành đồ bỏ đi rồi, chậc chậc, thật đáng tiếc. Từ sau khi Cố Y xuất
Quả nhiên Lục Tử Triệt không trở lại, vì thế chuyện tu tập nội công của Cố Thường đều do Cố phu nhân chỉ bảo.
Cố Thường tu tập công phu với sự kiên trì và quyết tâm trước nay chưa từng có, cũng không dành bao nhiêu thời gian tới chỗ Cố Y, mỗi lần nàng tới cũng nói không được vài câu rồi trở lại, bởi vì nàng nhìn ra được cách ngày nam nhân đeo mặt nạ càng gần tâm tình Cố Y càng không tốt, tất nhiên sẽ không muốn quấy rối nàng ta.
Cuối cùng ngày nam nhân đeo mặt nạ kia thành thân cũng tới, nghe hạ nhân bẩm báo Cố Y không ngủ cả đêm, một miếng cơm cũng chẳng buồn ăn, Cố Thường thở dài, chữ tình đối với nữ nhân mà nói là một sự tồn tại nguy hiểm.
Đám người Cố Phong Niên đang xoắn xuýt muốn đi an ủi Cố Y nhưng lại không có lúc nào làm được, vừa được yên tĩnh vài ngày lại bị ám sát nữa rồi!
Lần này có ít nhân hơn bốn mươi người tới, thân thủ mỗi người đều cao cường, điểm giống nhau là đều mặc hắc y, xem võ công bọn chúng ám hiệu cho mọi người trong khi đánh là biết, bọn chúng là người trong tà giáo.
Lần này người Cố gia cố hết sức ứng phó, chẳng những bọn chúng rất đông, còn có một điểm mấu chốt là Hữu hộ pháp công phu cao siêu lại rất có địa vị là ở tà giáo đích thân đến! Mắt lộ ra hung quang (ánh mắt hung ác), mỗi chiêu đều ngoan tuyệt, gặp một giết một, chớp mắt một cái, Cố gia đã có không dưới mười thị vệ cùng với bà tử chưa kịp chạy trốn chết ở trong tay lão.
Ngọc Diện Hồ, ngươi đi ra cho lão tử! Hữu hộ pháp vừa bóp chết một gã thị vệ rồi trừng mắt đôi mắt đỏ ngầu tiến vào hậu trạch (nơi ở phía sau) hô lớn.
Bọn nha hoàn bà tử trốn trong phòng sợ đến lạnh run, không dám thở mạnh dù chỉ một chút, tuy rằng Cố Thường đã hạ độc gian nhà quanh mình, nếu có người xông vào thì đến mười tay cũng phải ngã xuống, thế nhưng bọn họ nghe âm thanh chém giết bên ngoài còn sợ muốn khóc, trước đây cũng từng gặp phải cảnh này một lần, nhưng khi đó người tới không nhiều lắm, trong chốc lát liền bị thu thập, thế nhưng lúc này đây rõ ràng không tốt như vậy đâu.
Nhiều ngày dưới sự chỉ đạo của Cố phu nhân, Cố Thường đã có thể vận dụng nội lực thành thạo, sau đó học khinh thân công phu cũng công phu phòng thân ở chỗ Lục Tử Triệt cũng ra sức luyện tập, thái độ vô cùng nghiêm túc nên đột nhiên tiến bộ vượt bậc, nghe thấy phía bên ngoài thị vệ Cố gia kêu lên từng tiếng thảm thiết, đâu còn ngồi đó nữa, vội vàng mang tất cả thuốc độc tự chế chạy ra khỏi cửa phòng.
Hữu hộ pháp nhìn thấy Cố Thường, hung quang trong mắt hiện ra, thân hình lập tức như phi ưng giương cánh cấp tốc tiến đến, lòng bàn tay ngưng tụ mười phần lực đạo đánh ra, quát: Ngọc Diện Hồ chịu chết đi!
Một đạo chưởng phong mạnh mẽ kéo tới, nhịp tim Cố Thường cũng phải ngưng lại, công lực của người này rất mạnh, vượt xa nàng tới mức nàng không cách nào theo kịp, đối phương dùng hết toàn lực đánh ra một chưởng sức mạnh vô cùng khủng bố, rõ ràng là muốn dùng một chiêu đánh chết nàng mà!
Cao thủ đệ nhất khi xuất chiêu đều dùng tốc độ cực nhanh, cũng là Cố Thường xui xẻo, vừa mới ra khỏi phòng gặp phải một cao thủ có thân thủ tốt hơn cả nam nhân đeo mặt nạ và Lục Tử Triệt nhiều, mặc dù nàng có dựa vào hai phần nội lực kia cũng căn bản không tránh thoát được sát chiêu như thái sơn áp đỉnh (Thái Sơn đè đầu) này.
Ngay một khắc kia, Cố Thường cho là mình lập tức sẽ chết dưới tay người này, ngay cả tránh cũng không nổi, huồng chi là đi hạ độc? Lục Tử Triệt nói không sai, gặp phải cao thủ thì có dùng độc cũng không có tác dụng.
Bị dọa sợ đến nước mắt chảy ra Cố Thường cũng không biết, chưởng phong mạnh mẽ của đối phương ép tới khiến nàng không thể động đậy, ngay cả hít thở cũng khó khăn, khi thấy bàn tay to kia sắp đánh trúng mình thì đột nhiên bên người truyền đến một đạo chưởng phong đẩy nàng ra, khó khăn lắm mới tránh thoát được sát chiêu trí mạng có thể biến nàng thành đống thịt vụn kia.
Tỷ tỷ! Cố Thường ngã ngồi trên mặt đất, nhìn Cố Y đấu cùng với lão già võ công cao cường kia, biết trong lúc cấp bách kia nàng ta đã đánh ra một chưởng cứu mình.
Cố Y không có thời gian để ý tới nàng, bản thân hết sức tập trung đối chiêu với Hữu hộ pháp, trước đây nàng ta đã không đánh lại lão, vả lại lúc này nàng ta còn mất đi quá nửa nội lực, không được vài chiêu thì trúng một chưởng liền phun ra một búng máu.
Cố Thường thấy thế vội vàng đứng lên nhặt kiếm không biết do ai làm rơi lên đi qua đó hỗ trợ, công phu của nàng kém cỏi, nếu à đánh đơn độc đấu thì chắc chắn là muốn chết, thế nhưng nếu giúp đỡ Cố Y làm nhiễu lão Hữu hộ pháp kia, thì vẫn có thể làm được một lúc không phải lo đến tính mạng.
Vừa nhặt kiếm lên nàng liền vẩy độc dược lên chỗ mũi kiếm, lúc này đang là nửa đêm, có gió, mặc dù kiếm không đâm trúng vào người đối phương, chỉ cần gió thổi độc dược chạm vào chỗ da thịt lộ ra của đối phương cũng có thể đạt được mục đích rồi, thế nhưng không biết thế nào, nàng giơ mũi kiếm càng không ngừng quấy nhiễu trước mặt lão già kia, lại không thể làm lão ta dao động.
Ngoại trừ mỗi độc dược đặc thù trong tay giáo chủ đương nhiệm để khống chế giáo chúng ra, loại độc khác đều không thể làm gì được lão! Đang lúc cấp bách Cố Y lên tiếng nói.
Thì ra là thế! Cố Thường nhụt khí, trong nháy mắt toàn thân chảy đầy mồ hôi lạnh, mong muốn dựa vào độc dược để đánh ngã hắn không thực hiện được, nàng cũng với Cố Y hai người cộng lại cũng chẳng bằng một nửa công phu của đối phương, lại không có người tới cứu viện, hai tỷ muội các nàng ngay lập tức là có thể dắt tay cùng xuống hoàng tuyền rồi!
Ngọc Diện Hồ, thân thủ của ngươi lúc này mà ở trong giáo đã thành đồ bỏ đi rồi, chậc chậc, thật đáng tiếc. Từ sau khi Cố Y xuất
/86
|