Bốn người lập tức liền lâm vào trầm mặc, ban đêm bốn phía, ngọn đèn rõ ràng lưu loát, người đến người đi, nhìn tổ hợp tuấn nam mỹ nữ hơi có vẻ kỳ quái này, còn có hai chiếc xe nổi tiếng cực kỳ phong cách càng là làm người cảm thấy huyền nghi.
“Điền Kỳ Kỳ, tôi có việc muốn nói với cô.” Lâm Dật đột nhiên mở miệng đánh vỡ trầm mặc, trong giọng nói nghiêm trang của anh không hề có dấu vết nói dối, phù hợp tác phong ra tay không dấu vết của anh.
“Vậy đi lên nói đi.” Điền Bảo Bảo xem xét tình huống trước mắt, cảm thấy đây là một cơ hội tốt không thể bỏ lỡ, cũng liền bất chấp có thể tổn thương tâm chú Dịch Thần hay không, nãi thanh nãi khí đề nghị nói.
Lâm Dật nhìn Điền Kỳ Kỳ, đôi mắt ưng có vẻ cực kỳ thâm thúy, cũng cho thấy anh không có ý kiến, hoàn toàn xem ý tứ Điền Kỳ Kỳ.
Điền Kỳ Kỳ rất muốn bác bỏ ý của bé, hơn nữa cô cũng có dầy đủ lý do cự tuyệt, dù sao hiện tại không phải ở thời gian đi làm bình thường, nhưng lời nói đến bên miệng, cuối cùng cô lại không thể nói ra. Ngược lại xoay người mở miệng với Dịch Thần, “Anh Dịch Thần, bằng không anh đi về trước đi. Ngày hôm nay cảm ơn anh, cũng vất vả anh.” Cảm giác được có một ánh mắt mãnh liệt đang nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của mình, Điền Kỳ Kỳ cảm thấy đôi mắt anh quả thực chính là mắt xuyên thấu, cái gì cũng có thể bị anh nhìn thấu.
Lâm Dật không nghĩ tới quan hệ của Điền Kỳ Kỳ và Dịch Thần sẽ thân mật như vậy, từ xưng hô của cô liền hoàn toàn có thể thể hiện ra. Anh lạnh lùng dứng ở trong đêm tối, không hề phát biểu bất kỳ lời nào.
Dịch Thần vốn định nói gì đó, nhưng lại sợ Điền Kỳ Kỳ sẽ cảm thấy chính mình lòng dạ hẹp hòi, vì thế gật gật đầu, cũng không quan tâm Lâm Dật đang ở một bên, thân mật vỗ vỗ đầu Điền Kỳ Kỳ, “Vậy anh đi trước. Em và Bảo Bảo cũng nghỉ ngơi sớm một chút.” Động tác thân mật, lời nói thân mật như vậy, đều biểu hiện ra quan hệ bọn họ không tầm thường. Lâm Dật ở trong đêm đen lặng yên không một tiếng động nhíu nhíu mày.
“Xin hỏi Lâm tổng có chuyện quan trọng chuyện gì cần dặn dò?” Đợi Dịch Thần đi rồi, Điền Kỳ Kỳ xoay người đối diện Lâm Dật, rất có một bộ dáng việc công xử theo phép công. Ngược lại lại chuyển dời tầm mắt đến trên người Điền Bảo Bảo, “Bảo bối, mami ôm con.” Ngôn hành cử chỉ của Điền Kỳ Kỳ đều để lộ ra lãnh đạm với Lâm Dật, Lâm Dật không nhịn được chửi thầm, người phụ nữ thích ghi thù này.
“Điền Kỳ Kỳ, tôi có việc muốn nói với cô.” Lâm Dật đột nhiên mở miệng đánh vỡ trầm mặc, trong giọng nói nghiêm trang của anh không hề có dấu vết nói dối, phù hợp tác phong ra tay không dấu vết của anh.
“Vậy đi lên nói đi.” Điền Bảo Bảo xem xét tình huống trước mắt, cảm thấy đây là một cơ hội tốt không thể bỏ lỡ, cũng liền bất chấp có thể tổn thương tâm chú Dịch Thần hay không, nãi thanh nãi khí đề nghị nói.
Lâm Dật nhìn Điền Kỳ Kỳ, đôi mắt ưng có vẻ cực kỳ thâm thúy, cũng cho thấy anh không có ý kiến, hoàn toàn xem ý tứ Điền Kỳ Kỳ.
Điền Kỳ Kỳ rất muốn bác bỏ ý của bé, hơn nữa cô cũng có dầy đủ lý do cự tuyệt, dù sao hiện tại không phải ở thời gian đi làm bình thường, nhưng lời nói đến bên miệng, cuối cùng cô lại không thể nói ra. Ngược lại xoay người mở miệng với Dịch Thần, “Anh Dịch Thần, bằng không anh đi về trước đi. Ngày hôm nay cảm ơn anh, cũng vất vả anh.” Cảm giác được có một ánh mắt mãnh liệt đang nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của mình, Điền Kỳ Kỳ cảm thấy đôi mắt anh quả thực chính là mắt xuyên thấu, cái gì cũng có thể bị anh nhìn thấu.
Lâm Dật không nghĩ tới quan hệ của Điền Kỳ Kỳ và Dịch Thần sẽ thân mật như vậy, từ xưng hô của cô liền hoàn toàn có thể thể hiện ra. Anh lạnh lùng dứng ở trong đêm tối, không hề phát biểu bất kỳ lời nào.
Dịch Thần vốn định nói gì đó, nhưng lại sợ Điền Kỳ Kỳ sẽ cảm thấy chính mình lòng dạ hẹp hòi, vì thế gật gật đầu, cũng không quan tâm Lâm Dật đang ở một bên, thân mật vỗ vỗ đầu Điền Kỳ Kỳ, “Vậy anh đi trước. Em và Bảo Bảo cũng nghỉ ngơi sớm một chút.” Động tác thân mật, lời nói thân mật như vậy, đều biểu hiện ra quan hệ bọn họ không tầm thường. Lâm Dật ở trong đêm đen lặng yên không một tiếng động nhíu nhíu mày.
“Xin hỏi Lâm tổng có chuyện quan trọng chuyện gì cần dặn dò?” Đợi Dịch Thần đi rồi, Điền Kỳ Kỳ xoay người đối diện Lâm Dật, rất có một bộ dáng việc công xử theo phép công. Ngược lại lại chuyển dời tầm mắt đến trên người Điền Bảo Bảo, “Bảo bối, mami ôm con.” Ngôn hành cử chỉ của Điền Kỳ Kỳ đều để lộ ra lãnh đạm với Lâm Dật, Lâm Dật không nhịn được chửi thầm, người phụ nữ thích ghi thù này.
/107
|