Dương Dịch, chúng ta muốn kết hôn cũng không cần vội vàng như vậy chứ! Tại sao hôm nay sẽ phải đi gặp cha mẹ của anh chứ? Hạ Thiên Vũ mang theo chút làm nũng, dù sao ngày hôm qua Hạ Thiên Vũ mới nói muốn kết hôn với Dương Dịch, hôm nay Dương Dịch dĩ nhiên muốn dẫn mình đi gặp cha mẹ bọn họ, mặc dù Hạ Thiên Vũ đã gặp cha mẹ của Dương Dịch một lần, nhưng dù sao lý do đi lần này là không giống như vậy.
Tiểu Vũ, chẳng lẽ em không muốn kết hôn với anh sao? Ánh mắt Dương Dịch mang theo hy vọng nhìn Hạ Thiên Vũ, dừng lại động tác trên tay của chính mình, dáng vẻ rất là mong đợi, nhìn Hạ Thiên Vũ oán trách nhưng không nói ra miệng.
Tiểu Vũ, chúng ta nhanh chóng xác định thời gian kết hôn đi, đầu tiên là em gọi điện thoại nói cho cha mẹ em biết. Lúc trước vẻ mặt cha mẹ và bà nội của Dương Dịch khi nhìn thấy Hạ Thiên Vũ là có thể biết rằng bọn họ thật sự hài lòng về Hạ Thiên Vũ, cho nên giờ phút này anh không có lo lắng cha mẹ sẽ phản đối mình cưới Hạ Thiên Vũ.
Anh yên tâm, cha mẹ em chắc chắn sẽ đồng ý, bọn họ đều là theo ý của em, chỉ cần em nhìn vừa mắt, người nhà của em chắc chắn sẽ không phản đối.
Tiểu Vũ, em trước hết hỏi một chút đi! Nếu cha mẹ em không đồng ý thì làm thế nào? Nếu bọn họ nói đồng ý, ngày mai sẽ để cho cha mẹ anh và cha mẹ em bàn bạc hôn sự đi. Dương Dịch nói ra tâm sự của mình ở nửa câu sau, chỉ để xác định cha mẹ Hạ Thiên Vũ đồng ý gả Tiểu Vũ cho mình, sau đó anh sẽ yên tâm rất nhiều.
Nhìn anh lo lắng chưa kìa, được rồi được rồi, em gọi điện cho mẹ ngay đây. Buồn cười nhìn dáng vẻ lo lắng của Dương Dịch, lấy điện thoại ra.
Con gái bảo bối? Tìm mẹ có chuyện gì à? Sau khi, Lam Nhã nhận được điện thoại của Hạ Thiên Vũ gọi tới, vui mừng hỏi, hình như con gái của mình rất ít gọi điện thoại cho mình nha.
Hạ Thiên Vũ nhìn Dương Dịch bên cạnh: Mẹ …, con có bạn trai rồi, chúng con muốn kết hôn ….trong khoảng thời gian này. Mặc dù biết mẹ mình chắc chắn sẽ đồng ý ý kiến của mình, nhưng Hạ Thiên Vũ thật sự không biết mình nói thế nào mới phải, lần nữa ánh mắt nhìn về phía Dương Dịch, chỉ thấy Dương Dịch cười ngọt ngào.
Cái gì? Tiểu Vũ, con có bạn trai lúc nào? Ngay cả muốn kết hôn mới nói với mẹ, con bé này thật là đáng chết mà, giấu diếm mẹ lâu như vậy, thật đau lòng! Trong điện thoại di động truyền ra âm thanh, Dương Dịch vốn là ở bên cạnh, hơi có thể nghe được, bây giờ Lam Nhã nói vang lớn hơn, dĩ nhiên Dương Dịch nghe được rõ ràng.
Hạ Thiên Vũ nhìn về phía Dương Dịch làm ra dáng vẻ bất đắc dĩ, cô biết mẹ mình sẽ có dáng vẻ như vậy, nếu con người khác trực tiếp gọi điện thoại nói muốn kết hôn, không phải là bị cha mẹ cô ấy mắng chết sao, sau đó hỏi đông hỏi tây điều tra hộ khẩu, mà mẹ của mình lại tình huống như thế, nhưng điều này cũng chứng minh mẹ tin tưởng mình ánh mắt của cô, cho nên không có, cho đến khi mình muốn kết hôn sẽ yêu cầu bộ dáng giá trị con người đối phương.
Mẹ, chẳng lẽ mẹ không muốn gả con gái mẹ ra ngoài phải không?
Muốn chứ, mẹ dĩ nhiên muốn nha, nhưng mẹ đây không phải là mới vừa nhận được quả bom con đưa tới hay sao, khiến mẹ kinh ngạc một chút không được à...!
Được được được, mẹ nói đều được.
Dương Dịch nghe điệu độ nói chuyện của Lam Nhã, nhất để xuống thời thấp thỏm trong lòng, chỉ cần mẹ của Tiểu Vũ không có vấn đề, bên mình chắc chắn cũng sẽ không có vấn đề.
Lúc nào thì các con kết hôn thế? Đúng rồi, bạn trai con là ai?
Đại thần bình tĩnh nói ra hai chữ then chốt, sau đó Hạ Thiên Vũ đưa điện thoại di động cho Dương Dịch, mình đi xa một chút.
Oa oa oa, con gái bảo bối, hóa ra con rể là đại thần, dáng vẻ đẹp trai không hả? Nếu không đẹp trai thì cũng không cần mang đến gặp mẹ, nếu không sẽ phá hủy hình tượng đại thần trong lòng mẹ. Lần này giọng Lam Nhã còn cao hơn so với mới vừa rồi, may mắn là Hạ Thiên Vũ có dự kiến trước, cho nên bây giờ Dương Dịch chính là người gặp nạn.
Ban đầu Dương Dịch không hiểu tại sao Tiểu Vũ ném điện thoại cho mình, rốt cuộc bây giờ thì anh đã hiểu, mình là thuận tay!
Sau khi Dương dịch nghe âm thanh ồn ào, Hạ Thiên Vũ mới cầm lại điện thoại di động, sau đó làm mặt quỷ với Dương Dịch.
Đẹp trai đẹp trai, con rể mẹ rất đẹp trai, là bạn học đại học, con bảo đảm mẹ có thể mang đi ra ngoài gặp người. Về phần lúc nào thì kết hôn, chờ con gặp cha mẹ anh ấy, đến lúc đó cha mẹ hai bên bàn bạc là được. Được rồi, mẹ con còn vội vàng sửa sang, cúp trước đây.
Không đợi Lam Nhã tiếp tục hỏi, Hạ Thiên Vũ đã ngắt điện thoại, không treo mẹ nhà mình thì không biết phải nói đến bao lâu nữa, lúc mới bắt đầu không hỏi cái gì không có nghĩa là sau này sẽ không hỏi.
Tiểu Vũ, em đối với mẹ em như thế sao? Dương Dịch mỉm cười nói, anh không nghĩ tới mẹ Tiểu Vũ lại là người có tính trẻ con như vậy, nhưng anh lại không biết mẹ của Tiểu Vũ lại là họa sĩ Lam Nhã mà anh sùng bái.
Vậy anh cảm thấy em nên tiếp tục nghe mẹ em càu nhàu đến mai, hay là nên cùng với anh đi gặp cha mẹ anh đây hả?
•••••••• Dương Dịch bị chặn lại không còn lời nào để nói, nhưng đây là Tiểu Vũ đang phối hợp mình!
Được rồi, chúng ta đi thôi! Nhìn thấy dáng vẻ Dương Dịch kinh ngạc, trên mặt Hạ Thiên Vũ cười đến hài lòng, dẫn đầu rời đi, Dương Dịch bất đắc dĩ đuổi theo ở phía sau.
Bà xã nhỏ này thật đúng là có hứng thú thật ác! Nhìn ông xã kinh ngạc mà lại vui vẻ như thế sao?
Rất nhanh hai người đã đến nhà Dương Dịch, trong lòng Hạ Thiên Vũ mang theo không biết bao nhiêu lo lắng lần nữa, dù sao lần này tới là bạn gái Dương Dịch, hơn nữa còn là sắp kết hôn nữa chứ..., làm sao có thể không lo lắng chứ!
Không có việc gì, không cần lo lắng. Hình như Dương Dịch bên cạnh cảm thấy tâm trạng Hạ Thiên Vũ, cho nên anh nắm tay Hạ Thiên Vũ, đi vào trong.
Trong lòng Hạ Thiên Vũ dần dần bình tĩnh với sự ấm áp của bàn. Đúng vậy, lần trước nhìn thấy người nhà Dương Dịch không phải là rất dễ thân cận à!
Bà nội, con đã trở về! Mới vừa vào phòng khách nhìn thấy chính là bà nội ngồi ở trên ghế sa lon, TV mở, nhưng rõ ràng sự chú ý của bà nội Dương Dịch không phải trong TV trước mặt.
Bà nội Dương Dịch vui mừng quay đầu, chỉ là ngay sau đó nụ cười trên mặt đã biến mất: Con còn biết trở lại à! Con suy nghĩ một chút đã bao lâu rồi con không về nhà. Giờ phút này bà nội Dương Dịch đã nhìn thấy Hạ Thiên Vũ, chỉ là trên mặt của bà vẫn không có xuất hiện vẻ mặt hiền lành, lúc trước bà nhìn Hạ Thiên Vũ vẫn là rất thuận mắt, cảm thấy người phụ nữ này tốt hơn An Nhan, nhưng bây giờ trong lòng bà nội càng thêm nghiêng về An Nhan.
Một người phụ nữ hoàn toàn khiến cho cháu trai mình mấy tháng không trở về thì không phải là một con dâu hiền, mặc dù cô cho người ta ấn tượng rất tốt, nhưng sự thật cũng không giống nhau, An Nhan vẫn tốt hơn.
Bà nội, bà làm sao vậy? Con đây không phải trở lại gặp bà à, gần đây chuyện của công ty đặc biệt bận rộn, cho nên không có thời gian, lần này con dẫn theo cháu dâu bà đến, thật ra là muốn cho bà ngạc nhiên! Dương Dịch đẩy Hạ Thiên Vũ ra trước mặt một chút, khiến bà nội nhìn càng thêm thêm rõ
Tiểu Vũ, chẳng lẽ em không muốn kết hôn với anh sao? Ánh mắt Dương Dịch mang theo hy vọng nhìn Hạ Thiên Vũ, dừng lại động tác trên tay của chính mình, dáng vẻ rất là mong đợi, nhìn Hạ Thiên Vũ oán trách nhưng không nói ra miệng.
Tiểu Vũ, chúng ta nhanh chóng xác định thời gian kết hôn đi, đầu tiên là em gọi điện thoại nói cho cha mẹ em biết. Lúc trước vẻ mặt cha mẹ và bà nội của Dương Dịch khi nhìn thấy Hạ Thiên Vũ là có thể biết rằng bọn họ thật sự hài lòng về Hạ Thiên Vũ, cho nên giờ phút này anh không có lo lắng cha mẹ sẽ phản đối mình cưới Hạ Thiên Vũ.
Anh yên tâm, cha mẹ em chắc chắn sẽ đồng ý, bọn họ đều là theo ý của em, chỉ cần em nhìn vừa mắt, người nhà của em chắc chắn sẽ không phản đối.
Tiểu Vũ, em trước hết hỏi một chút đi! Nếu cha mẹ em không đồng ý thì làm thế nào? Nếu bọn họ nói đồng ý, ngày mai sẽ để cho cha mẹ anh và cha mẹ em bàn bạc hôn sự đi. Dương Dịch nói ra tâm sự của mình ở nửa câu sau, chỉ để xác định cha mẹ Hạ Thiên Vũ đồng ý gả Tiểu Vũ cho mình, sau đó anh sẽ yên tâm rất nhiều.
Nhìn anh lo lắng chưa kìa, được rồi được rồi, em gọi điện cho mẹ ngay đây. Buồn cười nhìn dáng vẻ lo lắng của Dương Dịch, lấy điện thoại ra.
Con gái bảo bối? Tìm mẹ có chuyện gì à? Sau khi, Lam Nhã nhận được điện thoại của Hạ Thiên Vũ gọi tới, vui mừng hỏi, hình như con gái của mình rất ít gọi điện thoại cho mình nha.
Hạ Thiên Vũ nhìn Dương Dịch bên cạnh: Mẹ …, con có bạn trai rồi, chúng con muốn kết hôn ….trong khoảng thời gian này. Mặc dù biết mẹ mình chắc chắn sẽ đồng ý ý kiến của mình, nhưng Hạ Thiên Vũ thật sự không biết mình nói thế nào mới phải, lần nữa ánh mắt nhìn về phía Dương Dịch, chỉ thấy Dương Dịch cười ngọt ngào.
Cái gì? Tiểu Vũ, con có bạn trai lúc nào? Ngay cả muốn kết hôn mới nói với mẹ, con bé này thật là đáng chết mà, giấu diếm mẹ lâu như vậy, thật đau lòng! Trong điện thoại di động truyền ra âm thanh, Dương Dịch vốn là ở bên cạnh, hơi có thể nghe được, bây giờ Lam Nhã nói vang lớn hơn, dĩ nhiên Dương Dịch nghe được rõ ràng.
Hạ Thiên Vũ nhìn về phía Dương Dịch làm ra dáng vẻ bất đắc dĩ, cô biết mẹ mình sẽ có dáng vẻ như vậy, nếu con người khác trực tiếp gọi điện thoại nói muốn kết hôn, không phải là bị cha mẹ cô ấy mắng chết sao, sau đó hỏi đông hỏi tây điều tra hộ khẩu, mà mẹ của mình lại tình huống như thế, nhưng điều này cũng chứng minh mẹ tin tưởng mình ánh mắt của cô, cho nên không có, cho đến khi mình muốn kết hôn sẽ yêu cầu bộ dáng giá trị con người đối phương.
Mẹ, chẳng lẽ mẹ không muốn gả con gái mẹ ra ngoài phải không?
Muốn chứ, mẹ dĩ nhiên muốn nha, nhưng mẹ đây không phải là mới vừa nhận được quả bom con đưa tới hay sao, khiến mẹ kinh ngạc một chút không được à...!
Được được được, mẹ nói đều được.
Dương Dịch nghe điệu độ nói chuyện của Lam Nhã, nhất để xuống thời thấp thỏm trong lòng, chỉ cần mẹ của Tiểu Vũ không có vấn đề, bên mình chắc chắn cũng sẽ không có vấn đề.
Lúc nào thì các con kết hôn thế? Đúng rồi, bạn trai con là ai?
Đại thần bình tĩnh nói ra hai chữ then chốt, sau đó Hạ Thiên Vũ đưa điện thoại di động cho Dương Dịch, mình đi xa một chút.
Oa oa oa, con gái bảo bối, hóa ra con rể là đại thần, dáng vẻ đẹp trai không hả? Nếu không đẹp trai thì cũng không cần mang đến gặp mẹ, nếu không sẽ phá hủy hình tượng đại thần trong lòng mẹ. Lần này giọng Lam Nhã còn cao hơn so với mới vừa rồi, may mắn là Hạ Thiên Vũ có dự kiến trước, cho nên bây giờ Dương Dịch chính là người gặp nạn.
Ban đầu Dương Dịch không hiểu tại sao Tiểu Vũ ném điện thoại cho mình, rốt cuộc bây giờ thì anh đã hiểu, mình là thuận tay!
Sau khi Dương dịch nghe âm thanh ồn ào, Hạ Thiên Vũ mới cầm lại điện thoại di động, sau đó làm mặt quỷ với Dương Dịch.
Đẹp trai đẹp trai, con rể mẹ rất đẹp trai, là bạn học đại học, con bảo đảm mẹ có thể mang đi ra ngoài gặp người. Về phần lúc nào thì kết hôn, chờ con gặp cha mẹ anh ấy, đến lúc đó cha mẹ hai bên bàn bạc là được. Được rồi, mẹ con còn vội vàng sửa sang, cúp trước đây.
Không đợi Lam Nhã tiếp tục hỏi, Hạ Thiên Vũ đã ngắt điện thoại, không treo mẹ nhà mình thì không biết phải nói đến bao lâu nữa, lúc mới bắt đầu không hỏi cái gì không có nghĩa là sau này sẽ không hỏi.
Tiểu Vũ, em đối với mẹ em như thế sao? Dương Dịch mỉm cười nói, anh không nghĩ tới mẹ Tiểu Vũ lại là người có tính trẻ con như vậy, nhưng anh lại không biết mẹ của Tiểu Vũ lại là họa sĩ Lam Nhã mà anh sùng bái.
Vậy anh cảm thấy em nên tiếp tục nghe mẹ em càu nhàu đến mai, hay là nên cùng với anh đi gặp cha mẹ anh đây hả?
•••••••• Dương Dịch bị chặn lại không còn lời nào để nói, nhưng đây là Tiểu Vũ đang phối hợp mình!
Được rồi, chúng ta đi thôi! Nhìn thấy dáng vẻ Dương Dịch kinh ngạc, trên mặt Hạ Thiên Vũ cười đến hài lòng, dẫn đầu rời đi, Dương Dịch bất đắc dĩ đuổi theo ở phía sau.
Bà xã nhỏ này thật đúng là có hứng thú thật ác! Nhìn ông xã kinh ngạc mà lại vui vẻ như thế sao?
Rất nhanh hai người đã đến nhà Dương Dịch, trong lòng Hạ Thiên Vũ mang theo không biết bao nhiêu lo lắng lần nữa, dù sao lần này tới là bạn gái Dương Dịch, hơn nữa còn là sắp kết hôn nữa chứ..., làm sao có thể không lo lắng chứ!
Không có việc gì, không cần lo lắng. Hình như Dương Dịch bên cạnh cảm thấy tâm trạng Hạ Thiên Vũ, cho nên anh nắm tay Hạ Thiên Vũ, đi vào trong.
Trong lòng Hạ Thiên Vũ dần dần bình tĩnh với sự ấm áp của bàn. Đúng vậy, lần trước nhìn thấy người nhà Dương Dịch không phải là rất dễ thân cận à!
Bà nội, con đã trở về! Mới vừa vào phòng khách nhìn thấy chính là bà nội ngồi ở trên ghế sa lon, TV mở, nhưng rõ ràng sự chú ý của bà nội Dương Dịch không phải trong TV trước mặt.
Bà nội Dương Dịch vui mừng quay đầu, chỉ là ngay sau đó nụ cười trên mặt đã biến mất: Con còn biết trở lại à! Con suy nghĩ một chút đã bao lâu rồi con không về nhà. Giờ phút này bà nội Dương Dịch đã nhìn thấy Hạ Thiên Vũ, chỉ là trên mặt của bà vẫn không có xuất hiện vẻ mặt hiền lành, lúc trước bà nhìn Hạ Thiên Vũ vẫn là rất thuận mắt, cảm thấy người phụ nữ này tốt hơn An Nhan, nhưng bây giờ trong lòng bà nội càng thêm nghiêng về An Nhan.
Một người phụ nữ hoàn toàn khiến cho cháu trai mình mấy tháng không trở về thì không phải là một con dâu hiền, mặc dù cô cho người ta ấn tượng rất tốt, nhưng sự thật cũng không giống nhau, An Nhan vẫn tốt hơn.
Bà nội, bà làm sao vậy? Con đây không phải trở lại gặp bà à, gần đây chuyện của công ty đặc biệt bận rộn, cho nên không có thời gian, lần này con dẫn theo cháu dâu bà đến, thật ra là muốn cho bà ngạc nhiên! Dương Dịch đẩy Hạ Thiên Vũ ra trước mặt một chút, khiến bà nội nhìn càng thêm thêm rõ
/72
|