Bầu trời đêm thành phố rất đẹp, mặc dù bầu trời sao tươi sáng chịu ảnh hưởng của thành phố phồn hoa, nhưng vẫn làm cho người ta cảm thấy bầu trời đầy sao còn đẹp hơn những ánh đèn kia, đứng ở chỗ cao, cô có thể đặt tất cả phiền não của mình sang một bên, chỉ mỉm cười dịu dàng.
Không nhìn ra được, hóa ra em lại mạnh mẽ như vậy nha! Dương Dịch khẽ cười nói.
Người khác tàn nhẫn đối với em, em không thể nhẫn nhịn!
Nhưng mà em nên chừa đường lui cho mình đi! Cha của cô gái kia là Đổng Sự Trưởng của tập đoàn X đấy.
Tập đoàn X? Hạ Thiên Vũ bật cười, nói: Cho nên, cô ta rất kiêu căng sao! Em không quan tâm, nếu như cô ta dẫm lên đất của em, cho dù cô ta là ai, cũng sẽ xui xẻo!
Em tự tin như vậy sao?
Dĩ nhiên em tự tin rồi, nhưng mà, quyền lực, tiền tài đều là của gia đình, không đến lúc cần thiết, em không muốn dùng đến.
Đang nói, điện thoại di động của cô vang lên, cô cầm lên vừa thấy, không khỏi nhíu mày, là chị Hai!
Alô, chị!
Ừ, đang làm gì thế?
Chị gọi điện thoại cho em chỉ hỏi em đang làm gì thế thôi sao? Cô quyết định sẽ không nói mình đang ở cùng với Dương Dịch, nếu không chị Hai tuyệt đối không kết thúc cuộc gọi này.
Tháng sau chị có buổi trình diễn thời trang, em trở về nhà sớm đấy!
À? Buổi trình diễn thời trang của chị, em về nhà làm gì?
Chết tiệt, em không phải đảm nhận vai người mẫu chính của chị sao, muốn chết à! Chị Hai vốn không có nóng tính nhưng lúc này giọng nói nhanh chóng tức giận, tốc độ nhanh làm người ta phải khiếp sợ.
Chị, em không đạt tới tiêu chuẩn chuyên nghiệp, hơn nữa chiều cao cũng không đủ có được hay không? Cô dịu dàng giải thích với chị Hai, mắt nhìn thấy Dương Dịch bên cạnh, trong mắt mang theo ý xin lỗi, Dương Dịch chỉ mỉm cười dịu dàng.
Không sao cả, phải về! Cả ngày ngây ngốc ở thành phố đó, em cảm thấy em chạy thoát sao?
À? Anh Tư có đồng ý không?
Không đồng ý được sao? Nếu em không quay trở lại, đừng trách chị dùng phi tiêu xuống tay với em đấy!”
Chị, chỉ cần chị nói một tiếng, thì sẽ có rất nhiều người muốn làm người mẫu thời trang cho chị có thể xếp hàng dài đến Thái Bình Dương đi, tại sao chị lại muốn bóc lột chúng em thế!
Ngốc nghếch, các em chính là ý tưởng thiết kế của chị, không tìm các em, chị dựa vào ai chứ. Nói tóm lại, có đến hay không?
Đến chứ! Chị không nên gây tai họa cho anh Cả nha, coi như là vì anh Cả em sẽ đi!
Con nhỏ không có lương tâm này, không lấy phi tiêu hù dọa em thì em cũng không trở lại đúng không!
Không có không có, thề với trời, tuyệt đối không có! Nữ vương bệ hạ xin bớt giận!
Này không còn sai biệt lắm, cúp nha! Ở bên ngoài tự chăm sóc mình cho tốt, nếu lần sau về nhà em gầy thì em sẽ biết tay!
Tại sao chị Hai có thể như vậy, chỉ vì công bố buổi trình diễn thời trang, chị lại muốn kiểm soát cơ thể tự do của em.
Chị không quan tâm, lúc đó em mà gầy thì tự chịu trách nhiệm, được rồi, chị còn có chuyện, cúp trước nha.
A, tạm biệt chị Hai!
Hạ Thiên Vũ cúp điện thoại, rất bất đắc dĩ nhìn Dương Dịch, cười cười xấu hổ, nói: Chị Hai của em lại có ý tưởng mới rồi.
Anh nghe được, người nhà em đều làm việc cho chị của em.
Không phải vậy đâu, cũng không thể không nghe lời! Nếu tâm tình chị em không tốt, cho dù là máy chơi game bảo bối của anh Tư hay tài liệu của anh Cả, chị muốn hủy thì hủy, muốn xé thì xé, ai mà chịu được hành hạ như thế chứ! Hạ Thiên Vũ thở dài nói, có một chị gái như vậy, thật sự là bất đắc dĩ, không biết tính tình có thể sửa lại được hay không.
Nghe em nói anh cảm thấy rất thú vị, còn anh Ba của em đâu?
Bỗng nhiên vẻ mặt của Hạ Thiên Vũ có chút khó coi, ngay sau đó lắc đầu, nói: Không nói chuyện này, lần sau nói cho anh biết. Khuya lắm rồi, chúng ta về nhà đi!
Em chắc chắn đưa anh về nhà? Dương Dịch trêu ghẹo.
Hạ Thiên Vũ lườm anh, nói: Nhà em có nhiều phòng nha, để cho anh ở một đêm, miễn cưỡng có thể được!
Dương Dịch không khỏi cười nhạt, Hạ Thiên Vũ ơi Hạ Thiên Vũ, rốt cuộc là em có bao nhiêu điều mà anh không biết. Ngày hôm sau, Dương Dịch đã trở lại thành phố S, còn Hạ Thiên Vũ, lại bắt đầu một cuộc sống nhàm chán.
Lớp học của cô sắp kết thúc rồi, kỳ nghỉ sớm hơn, học kỳ sau chủ yếu là thực tập, cô có ý định về nhà, nhưng bởi vì Dương Dịch cho nên mới trì hoãn, chờ hết bận rộn thì đi tham gia buổi trình diễn thời trang của chị Hai.
Sáng sớm, cô thức dậy rất sớm, lâu
Không nhìn ra được, hóa ra em lại mạnh mẽ như vậy nha! Dương Dịch khẽ cười nói.
Người khác tàn nhẫn đối với em, em không thể nhẫn nhịn!
Nhưng mà em nên chừa đường lui cho mình đi! Cha của cô gái kia là Đổng Sự Trưởng của tập đoàn X đấy.
Tập đoàn X? Hạ Thiên Vũ bật cười, nói: Cho nên, cô ta rất kiêu căng sao! Em không quan tâm, nếu như cô ta dẫm lên đất của em, cho dù cô ta là ai, cũng sẽ xui xẻo!
Em tự tin như vậy sao?
Dĩ nhiên em tự tin rồi, nhưng mà, quyền lực, tiền tài đều là của gia đình, không đến lúc cần thiết, em không muốn dùng đến.
Đang nói, điện thoại di động của cô vang lên, cô cầm lên vừa thấy, không khỏi nhíu mày, là chị Hai!
Alô, chị!
Ừ, đang làm gì thế?
Chị gọi điện thoại cho em chỉ hỏi em đang làm gì thế thôi sao? Cô quyết định sẽ không nói mình đang ở cùng với Dương Dịch, nếu không chị Hai tuyệt đối không kết thúc cuộc gọi này.
Tháng sau chị có buổi trình diễn thời trang, em trở về nhà sớm đấy!
À? Buổi trình diễn thời trang của chị, em về nhà làm gì?
Chết tiệt, em không phải đảm nhận vai người mẫu chính của chị sao, muốn chết à! Chị Hai vốn không có nóng tính nhưng lúc này giọng nói nhanh chóng tức giận, tốc độ nhanh làm người ta phải khiếp sợ.
Chị, em không đạt tới tiêu chuẩn chuyên nghiệp, hơn nữa chiều cao cũng không đủ có được hay không? Cô dịu dàng giải thích với chị Hai, mắt nhìn thấy Dương Dịch bên cạnh, trong mắt mang theo ý xin lỗi, Dương Dịch chỉ mỉm cười dịu dàng.
Không sao cả, phải về! Cả ngày ngây ngốc ở thành phố đó, em cảm thấy em chạy thoát sao?
À? Anh Tư có đồng ý không?
Không đồng ý được sao? Nếu em không quay trở lại, đừng trách chị dùng phi tiêu xuống tay với em đấy!”
Chị, chỉ cần chị nói một tiếng, thì sẽ có rất nhiều người muốn làm người mẫu thời trang cho chị có thể xếp hàng dài đến Thái Bình Dương đi, tại sao chị lại muốn bóc lột chúng em thế!
Ngốc nghếch, các em chính là ý tưởng thiết kế của chị, không tìm các em, chị dựa vào ai chứ. Nói tóm lại, có đến hay không?
Đến chứ! Chị không nên gây tai họa cho anh Cả nha, coi như là vì anh Cả em sẽ đi!
Con nhỏ không có lương tâm này, không lấy phi tiêu hù dọa em thì em cũng không trở lại đúng không!
Không có không có, thề với trời, tuyệt đối không có! Nữ vương bệ hạ xin bớt giận!
Này không còn sai biệt lắm, cúp nha! Ở bên ngoài tự chăm sóc mình cho tốt, nếu lần sau về nhà em gầy thì em sẽ biết tay!
Tại sao chị Hai có thể như vậy, chỉ vì công bố buổi trình diễn thời trang, chị lại muốn kiểm soát cơ thể tự do của em.
Chị không quan tâm, lúc đó em mà gầy thì tự chịu trách nhiệm, được rồi, chị còn có chuyện, cúp trước nha.
A, tạm biệt chị Hai!
Hạ Thiên Vũ cúp điện thoại, rất bất đắc dĩ nhìn Dương Dịch, cười cười xấu hổ, nói: Chị Hai của em lại có ý tưởng mới rồi.
Anh nghe được, người nhà em đều làm việc cho chị của em.
Không phải vậy đâu, cũng không thể không nghe lời! Nếu tâm tình chị em không tốt, cho dù là máy chơi game bảo bối của anh Tư hay tài liệu của anh Cả, chị muốn hủy thì hủy, muốn xé thì xé, ai mà chịu được hành hạ như thế chứ! Hạ Thiên Vũ thở dài nói, có một chị gái như vậy, thật sự là bất đắc dĩ, không biết tính tình có thể sửa lại được hay không.
Nghe em nói anh cảm thấy rất thú vị, còn anh Ba của em đâu?
Bỗng nhiên vẻ mặt của Hạ Thiên Vũ có chút khó coi, ngay sau đó lắc đầu, nói: Không nói chuyện này, lần sau nói cho anh biết. Khuya lắm rồi, chúng ta về nhà đi!
Em chắc chắn đưa anh về nhà? Dương Dịch trêu ghẹo.
Hạ Thiên Vũ lườm anh, nói: Nhà em có nhiều phòng nha, để cho anh ở một đêm, miễn cưỡng có thể được!
Dương Dịch không khỏi cười nhạt, Hạ Thiên Vũ ơi Hạ Thiên Vũ, rốt cuộc là em có bao nhiêu điều mà anh không biết. Ngày hôm sau, Dương Dịch đã trở lại thành phố S, còn Hạ Thiên Vũ, lại bắt đầu một cuộc sống nhàm chán.
Lớp học của cô sắp kết thúc rồi, kỳ nghỉ sớm hơn, học kỳ sau chủ yếu là thực tập, cô có ý định về nhà, nhưng bởi vì Dương Dịch cho nên mới trì hoãn, chờ hết bận rộn thì đi tham gia buổi trình diễn thời trang của chị Hai.
Sáng sớm, cô thức dậy rất sớm, lâu
/72
|