Cầu Ma

Chương 961: Sự lẳng lơ của nó

/1485


- Tám mươi vạn, ồ không đúng, dường như mới chỉ hơn bảy mươi vạn...

- Con bà nhà hạc, vừa rồi đã hơn bảy mươi vạn rồi, cuối cùng ngươi có biết đếm không thế!!

Hạc trọc lông đang gào thét với Minh Long, đột nhiên ở tinh không phía trước bọn họ bỗng nổi lên vô số bão cát. Bão cát này là một đám thiên thạch gào thét lao tới. Những viên thiên thạch này, thoạt nhìn thì tưởng là đá nhưng nếu nhìn cẩn thận thì bọn chúng rõ ràng đều có gương mặt như con người.

Đám viên đá người kia, thân thể cuộn lại thành thiên thạch, giờ phút này nhanh chóng triển khai tốc độ, ầm ầm tới tần Hạc trọc lông và Minh Long, số lượng vô biên vô hạn, cũng phải vượt qua mười vạn.

Hạc trọc lông mở to mắt, hét lên một tiếng, đồng thời sau lưng cũng truyền ra tiếng của Minh Long.

- Hơn tám mươi vạn. Lần này ta xác định là hơn tám mươi vạn, tuyệt đối không sai.

Hạc trọc lông chợt xoay người, lần đầu tiên nhìn về phía sau lưng. Nhưng lần xem xét này khiến nó suýt nữa hôn mê bất tỉnh. Sau lưng dày đặc thú đàn vô biên vô hạn, chỉ là người hơi biết tính toán một chút, tuy không thể nhìn ra số lượng cụ thể nhưng tuyệt đối có thể đoán ra, chỗ này phải... Hơn một trăm vạn.

- Con bà nhà hạc...

Nó cũng biết phải biểu hiện sự uất ức trong lòng lúc này thế nào, rống to một tiếng, thân thể nhoáng lên một cái, xoay người lao thẳng về phía xa xa. Nó đã quyết định không dụ dỗ thêm hung thú nữa. Số lượng lúc này đã đạt hơn trăm vạn, giờ rời đi theo hướng Tô Minh yêu cầu lúc trước, tốc độ đạt tới cực hạn, giống như một ngôi sao chổi thiêu đốt, xẹt qua tinh không.

- Mới hơn tám mươi vạn, còn thiếu một ít. Trụi lông, ngươi có thể cầm thiếu ít tinh thạch nhưng ông đây không cần đai lưng!

Minh Long thấy hỏa lò thứ năm bỏ chạy thì lập tức biến ý định của đối phương, nội tâm lo lắng không thôi.

Hạc trọc lông đang nổi nóng, ngoảnh mặt làm ngơ với Minh Long. Nó thật sự không muốn nói với cái con chó đất lơ ngơ tí nữa là hại chết mình này.

- Hạc trọc lông!!

Minh Long rống to.

- Cái con chó đất ngu ngốc kia, ngươi, ngươi, ngươi... Chính ngươi quay đầu lại tính toán cẩn thận xem. Ông đây chỉ nhìn một cái là biết bầy thú kia tối thiểu hơn trăm vạn rồi. Ngươi còn nói là mới có tám mươi vạn. Ngươi muốn bóp chết hạc gia gia à?

Hạc trọc lông gào thét, cũng không quay đầu lại mà bay nhanh đi.

Minh Long sững sờ, nội tâm lập tức thấp thỏm không yên. Nó nhớ lại năm xưa Vũ Huyên đã từng nói với nó, hình như mình hơi có vấn đề về tính toán thì phải...

Vừa lúng túng khó xử, nó lập tức không nói lời nào nữa, cúi đầu bay sau lưng Hạc trọc lông, cắn răng mà bay.

Đưa mắt nhìn tinh không, có thể chứng kiến một cảnh cực kỳ đồ sộ, đó là một đàn thú bao nhiêu năm rồi hiếm thấy xuất hiện tại Thần Nguyên tinh hải, chiếm cứ tinh không vô tận, gào thét quay cuồng như nước biển, đuổi theo Hạc trọc lông và Minh Long.

Trong đàn thú này có đủ loại hung thú, yếu nhất cũng có tu vi Thiên Tu, thậm chí những hung thú cường đại có thể so được với Kiếp Dương. Nhưng điều đó không quan trọng. Quan trọng là số lượng của đàn thú này, dù là Chưởng Duyên Sinh Diệt tầm thường thấy đến thì hai mắt cũng phải co rụt lại. Nguồn truyện:

/1485

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status