Cầu Ma

Chương 908: Tu Vi phân thân

/1485


Cùng với thanh âm, khiến Phong lão và tộc nhân gia tộc Liệt Sơn Tu con ngươi co rút là trong cánh cửa tan vỡ đi ra một bóng dáng thon dài.

Người này mặt mày tuấn tú, như ngưng tụ thiên địa tạo hóa vào người, tóc đen tung bay, tinh thần thánh bào trên người tỏa ánh sáng rực rỡ. Gã đứng đó có khí chất xuất trần đủ khiến mọi người thấy đều chăm chú nhìn. Mắt sao sáng ngời, mày kiếm như núi. Gã đứng đó, dường như tất cả ánh sáng xung quanh đều tối đi, chỉ có bóng dáng của gã trở thành điểm hội tụ ánh mắt của mọi người.

Đoạt thiên địa tạo hóa, hưởng khí vận khung trời, đây chính là gã, Đạo Không!

Hứa Tuệ nhướng mày, lùi lại mấy bước, còn lại mười sáu cái bóng chớp mắt tan rã. Chín ông lão nhanh chóng lao đến, giống như hộ vệ vòng quanh Đạo Không, vẻ mặt thân thiết rõ ràng.

"Chuyện này là hiểu lầm, hy vọng gia tộc Hắc Mặc Tinh đừng để ý." Đạo Không cười khẽ, chắp tay với đám Phong lão.

Mắt Phong lão chợt lóe, ánh mắt dọc theo người Đạo Không nhìn hướng gian phòng Tô Minh ở. Trong phòng đó Phong lão thấy Ngọc Nhu, mười ba ông lão, cũng thấy Tô Minh khoanh chân ngồi, đôi mắt bình tĩnh.

"Là vị Tô đạo hữu này có chuyện bí mật muốn nói với Đạo ta, nên mới ra kế bất đắc dĩ này, truyền tống Đạo ta đến. Bây giờ đã bàn chuyện xong, không thể trách Tô đạo hữu." Đạo Không mỉm cười.

Tô Minh cũng cười gật đầu, biểu tình tỏ vẻ xin lỗi nhìn Phong lão, chín ông lão bên cạnh Đạo Không và Hứa Tuệ.

Hứa Tuệ nhìn chằm chằm Đạo Không, nếu không phải cô cảm nhận hơi thở của gã không có gì thay đổi thì chắc chắn cô sẽ nghi ngờ đã có vấn đề gì, nhưng hiện tại linh hồn cảm giác như thường. Tuy nhiên, Hứa Tuệ cứ cảm thấy có điều gì không đúng, lại không thể tả được. Mắt chợt lóe, Hứa Tuệ biến mất trong không khí.

"Nếu là hiểu lầm thì xin mời đạo hữu Đạo Thần chân giới trở lại gian phòng của ngươi, hội đấu giá còn đang tiến hành, lão phu xin đi xuống." Phong lão đầy ẩn ý liếc Đạo Không, lạnh nhạt nói.

"Mới nãy thuộc hạ của Đạo ta có chỗ đắc tội, thứ lỗi thứ lỗi." Đạo Không dịu giọng nhã nhặn, chắp tay, biểu tình có phần áy náy, điều này phù hợp thân phận của gã, cũng hợp với cảm giác gã cho người khác.

Đạo Không nói chuyện xong xoay người liếc Tô Minh, cười tủm tỉm gật đầu, bước nhanh đi hướng gian phòng của gã.

Chín ông lão vẻ mặt âm trầm liếc gia tộc Liệt Sơn Tu, đi theo Đạo Không rời đi.

Mãi đến khi họ đi xa, Phong lão nhíu mày, lại liếc Tô Minh, trầm ngâm xoay người dẫn người gia tộc Liệt Sơn Tu rời khỏi đây. Còn Vũ lão thì biến mất trong không khí từ lâu, hiện tại không thấy bóng dáng lão đâu.

Trong gian phòng của Tô Minh, mười ba ông lão mặt không biểu tình, họ sẽ không suy nghĩ chuyện liên quan đến hắn, trong ý thức của họ chỉ có chấp hành.

Nhưng Ngọc Nhu thì khác, cô phức tạp nhìn Tô Minh, trong lòng có điều suy đoán, nhưng suy đoán này khiến cô rất khó tin.

"Chắc hắn đoạt xá, vậy thì tại sao Đạo Không còn thần trí như thường? Tô Minh cũng giữ thần trí. Hơn nữa xem bộ dạng người Đạo Thần Tông thì có thể lập tức đến đây chứng minh họ có liên hệ chặt chẽ với Đạo Không. Nếu Đạo Không bị đoạt xá thì liên kết đó chắc chắn bị cắt đứt, mới nãy xem bộ dạng của họ thì hình như liên kết này còn đó? Nhưng nếu không phải đoạt xá thì là cái gì?' Ngọc Nhu ngẫm nghĩ, ánh mắt nhìn Tô Minh có sự kiêng dè, cô cảm thấy hắn thật là sâu không lường được.

"Đi thôi, không cần ở lại đây nữa." Tô Minh đứng dậy, lạnh nhạt nói.

Tô Minh tiến tới trước, Ngọc Nhu đi theo sau lưng hắn, còn mười ba ông lão thì cung kính cúi đầu với hắn rồi biến mất trong phòng, đi trấn thủ hội đấu giá lần này.

"Chuẩn bị một gian mật thất cho ta, ta muốn bế quan." Tô Minh đi ra khỏi phòng, bình tĩnh nói.

Ngọc Nhu ở sau lưng Tô Minh cúi đầu vâng dạ.

Một lát sau, trong gian mật thất sâu dưới lòng đất Hắc Thủy thành, Tô Minh ngồi xếp bằng, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh. Tô Minh mở to mắt, biểu tình thản nhiên không lộ vẻ gì. Hình như Tô Minh đang chờ điều gì đó. Mãi đến nửa tiếng sau, trong mật thất như có luồng gió từ không khí thổi qua, Tô Minh liếc nhìn. Chỉ thấy Phong lão bước ra từ trong gió, ở trước mặt Tô Minh khoanh chân ngồi.

"Xin Man Thần đại nhân cho lão phu một lời giải thích." Phong lão nhìn Tô Minh, giọng khàn khàn hỏi.

Tô Minh không lên tiếng mà giơ tay phải, trên tay phải của hắn trong không khí chậm rãi hiện ra khí lạnh, ngay sau đó là từng mảng bông tuyết, đây không phải ảo thuật, nó là phương pháp mệnh cách của Tô Minh, giá rét tạo thành.

Bông tuyết xuất hiện trong lòng bàn tay Tô Minh, dọc theo lòng bàn tay rơi xuống đất, dần phủ lên một tầng tuyết bên người hắn.

"Phong lão, ngươi nhìn đến cái gì?" Tô Minh chậm rãi hỏi.

"Tuyết." Phong lão khẽ cau mày.

Tay phải Tô Minh bóp lại, nắm bông tuyết bay ra từ không khí, gio tới trước mặt Phong lão, xòe ra bông tuyết trong lòng bàn tay còn chưa hòa tan.

"Đây là cái gì?"

"Tuyết!" Phong lão lạnh nhạt nói.

/1485

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status