Cầu Ma

Chương 336: Tới gần Thiên Lam!

/1485


Tô Minh đáp lại khiến khuôn mặt Đồng Tử vốn không còn chút máu bỗng biến đỏ rực. Ngay sau đó, từ trong miệng phát ra tiếng rống giận dữ.

Tiếng nói sắc nhọn chói tai, đây là biểu hiện trong lòng nó sợ hãi đến cực hạn.

Phía xa Ô Đa cũng hít ngụm khí, ngơ ngác nhìn Tô Minh biểu tình bình tĩnh không thèm để ý Đồng Tử giãy dụa và hét chói tai, không ngừng nhét thảo dược vào miệng vết thương của nó.

Theo thời gian trôi qua, tốc độ của Tô Minh rất nhanh. Mười lăm phút sau, hắn bỏ vị thuốc cuối cùng vào vết thương, tay phải cách không vỗ người Đồng Tử. Lập tức bụng Đồng Tử quái dị xuất hiện từng cục u mấp máy.

"Ta sẽ không tha cho ngươi! Coi như ta chết cũng sẽ hóa thành lệ quỷ trong trời đất lấy mạng ngươi!!!" Đồng Tử biểu tình vặn vẹo lộ ra oán độc vô tận, nhìn chằm chằm Tô Minh, sắc nhọn gào.

"Ngươi sẽ không thành lệ hồn, bởi vì sau khi ta luyện dược thành công, nếu hồn ngươi còn cũng sẽ tồn tại trong dược của ta." Tô Minh lạnh lùng nói, nâng lên tay phải chỉ lên trời. Lập tức trong tay hắn xuất hiện từng tia chớp xẹt qua.

Bây giờ các loại thực vật trong người Đồng Tử sinh trưởng, thật nhiều tử khí từ thân thể khuếch tán ra ngoài, tràn ngập bốn phía. Chẳng qua những tử khí này còn không đủ dẫn động sấm sét.

Trước kia, Tô Minh luyện chế Đoạt Linh Dược cần phải ngưng tụ ra tử khí, dù là mấy ngày trước thì hắn còn cần từ chỗ Nhị sư huynh tìm tử khí phụ trợ. Nhưng trải qua lần luyện chế Đoạt Linh Dược đó rồi, theo sét bổn mệnh của Tô Minh hơi tinh tiến, hắn nắm giữ kỹ xảo dù không cần tử khí cũng dẫn dắt được sấm sét.

Lấy điện đất phủ lên, ngưng tụ số lượng đủ nhiều sẽ tự nhiên khiến điện trời vô hình đến. Giây phút chúng tiếp xúc nhau, sẽ là sét giáng xuống.

"Nếu như luyện dược thất bại thì sao?" Khi Tô Minh định mở ra sét thì phía xa Ô Đa do dự một chút, mở miệng hỏi.

"Nếu thất bại…" Tô Minh nâng lên tay trái, ấn đỉnh đầu Đồng Tử dữ tợn nhìn mình.

Đồng Tử hét chói tai, nhưng thân thể run rẩy không thể che giấu nỗi lòng sợ hãi khó tả.

Khoảnh khắc Tô Minh ấn vào Đồng Tử, lấy thân thể làm trung tâm, bỗng nhiên mặt đất nơi nơi đầy điện đất, lấy trạng thái mắt thường không thể thấy từ bốn phương tám hướng vọt tới, lao thẳng đến Đồng Tử.

"Dù hắn có tu là nhiếp hồn Vu tộc cũng không có khả năng hóa thành lệ quỷ. Bởi vì thất bại thì linh hồn hắn cũng sẽ tan biến. Tất cả của hắn sẽ bị bôi xóa, chẳng bằng bị luyện thành dược vật." Giây phút giọng Tô Minh vang vọng, bỗng nhiên trên bầu trời truyền đến tiếng chấn điếc tai.

Chỉ thấy bầu trời sáng sủa bỗng chốc dày đặc mây đen. Từng tia chớp ở giữa các đám mây hóa thành quang long, lộ rõ khe hở các tầng mây. Cùng lúc đó, có một tia chớp từ trên trời đánh xuống, thẳng hướng Tô Minh. Nói chính xác hơn là hướng tới Đồng Tử bên cạnh Tô Minh!

*Oành!*

Một tiếng nổ vang, thanh âm như đánh vào tinh thần Ô Đa, khiến gã chịu không nổi dâng lên cảm giác da đầu mát lạnh. Gã chính mắt thấy Đồng Tử bị tia chớp oanh kích, thân thể run bần bật, biểu tình biến ủ rũ, tiếng hét chói tai trở nên khàn khàn, trong mắt không còn sự hung ác mà lộ ra sợ hãi ngập trời, thậm chí lờ mờ có sự cầu xin.

Ô Đa bản năng nuốt nước miếng, ánh mắt rơi vào người Tô Minh. Gã thấy Tô Minh bình tĩnh như vậy, trong lòng dâng lên lạnh lẽo.

"Ngươi này tàn nhẫn độc ác, hành động dứt khoát, hơn nữa tu vi không tầm thường, có pháp bảo bí ẩn khó đoán, thuật pháp càng là chưa từng nghe qua. Người như thế, không đến lúc bất đắc dĩ thì tuyệt đối không thể trêu chọc! Dù là đến lúc bất đắc dĩ cũng phải hết sức tránh đi, không thể trực tiếp đối diện." Tâm trạng của Ô Đa trên đường đi, trông thấy từng hành động của Tô Minh, biến đổi mấy lần, cho đến giờ phút này coi như định hình.

Tiếng nổ liên tục quanh quẩn, tia chớp trên bầu trời dường như bị mặt đất hấp dẫn, từng tiếng xé gió giáng xuống, thẳng tới Đồng Tử bên cạnh Tô Minh. Tiếng *oành oành* kéo dài hơn một tiếng đồng hồ. Sấm sét giáng xuống ngày càng lớn mạnh, đến cuối cùng mỗi một tia sét đều thô cỡ lu nước, khi giáng xuống tựa thiên nộ trừng phạt.

Mãi đến khi lại một tia chớp đánh xuống, Ô Đa càng thêm kinh sợ. Gã chẳng chút do dự lùi ra sau vài trăm mét. Bởi vì tia chớp lần này giáng xuống không ngờ có màu tím!

Tia chớp tím ẩn chứa khí thế hủy thiên diệt địa lao thẳng tới Đồng Tử.

Tô Minh vẫn luôn ngẩng đầu nhìn trời, bây giờ nhíu mày, thầm than. Hắn biết lần luyện dược này chỉ sợ không cách nào thành công. Lấy cách này luyện chế Đoạt Linh Dược thì khó khăn rất nhiều.

Khi Tô Minh thầm than, tia chớp tím xé gió lao tới gần Đồng Tử. Thân thể Đồng Tử mạnh run lên, lấy ngực bị tia chớp đánh trúng làm trung tâm, thân thể nó tan vỡ. Phần dưới ngực chớp mắt thành tro, phần trên ngực thì vỡ ra từng tấc. Khoảnh khắc nứt vỡ lan tràn đến cổ thì Tô Minh lắc đầu, tay trái nắm lấy cái đầu còn sót lại của Đồng Tử, bổn mệnh sét trong người thuận theo tay trái nhập vào trong đầu, đụng chạm với tia chớp đánh tới, hóa thành tiếng *bóc bóc* vang vọng.

Chốc lát sau, khi bầu trời tan biến mây đen thì Tô Minh đứng giữa không trung, tay trái hắn cầm một cái đầu người. Đầu người đó là Đồng Tử, vị trí cần cổ cháy đen. Cùng lúc đó, trong tay Tô Minh còn có cái túi cỏ, đó là vật phẩm cá nhân của Đồng Tử. Hắn không mở cỏ túi này ra mà bỏ vào ngực, xoay người ném đầu cho Hỏa Vượn ở một bên, Tô Minh nhìn Ô Đa.

"Đáng tiếc, thất bại."

Ô Đa cười khổ, liếc ngực Tô Minh, muốn nói cái gì nhưng cuối cùng không mở miệng. Bây giờ trong lòng gã phức tạp và do dự. Lúc trước khi gã thi triển thần thông Vu tộc, vốn cho rằng Tô Minh chết chắc rồi, nên mới mạo hiểm bại lộ thân phận thi triển thuật Vu tộc hóa giải lực lượng Chúc Cửu Âm. Nguồn truyện:

/1485

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status