Cầu Ma

Chương 317: Quen thuộc…

/1485


"Ta luôn muốn bắt lấy nó…" Tô Minh mở mắt ra, nhìn Hỏa Vượn cách mình một mét, nhẹ giọng nói.

Tại đất Nam Thần, có lẽ có người có thể thuần phục Hỏa Vượn này. Nhưng tất cả các cách đều là dùng vũ lực, bởi vì Hỏa Vượn xuất hiện tại đây, theo lời Đồng Tử nói thì là dị chủng!

Cho nên không ai có kinh nghiệm thuần phục Hỏa Vượn, họ chỉ có thể dùng cách thuần phục mãnh thú vào người Hỏa Vượn. Chỉ có Tô Minh, chỉ mình hắn có kinh nghiệm như vậy.

Bởi vì khi hắn còn trẻ, từng có một Hỏa Vượn bên hắn suốt thời thơ ấu.

"Nhưng mà ta cứ không bắt được nó." Tô Minh đứng dậy, lắc đầu đi hướng Hỏa Vượn.

Gần như lúc Tô Minh đứng dậy thì Hỏa Vượn lập tức vẻ mặt cảnh giác, gầm lên, lần nữa hiện ra sắc mặt bạo ngược.

"Cứ thế qua vài năm, nó cố ý để ta bắt được. Khi đó ta rất vui sướng, mãi đến thật lâu sau mới biết, nó là cố ý. Bởi vì trong rừng cây đó, nó cô độc, giống như ta." Tô Minh thi thào, đi hướng Hỏa Vượn.

Con vượn mắt lóe tia sáng hung ác. Khoảnh khắc Tô Minh tiến tới, nó bỗng nhảy lên, vuốt chém hướng mặt Tô Minh, tốc độ cực nhanh, có gió mạnh ập vào mặt hắn.

Nhưng lần này, giây phút vuốt nó sắp đụng vào người Tô Minh thì thân thể hắn dịch sang bên. Nhìn như bị vuốt Hỏa Vượn xé nát kỳ thật đó là tàn ảnh.

"Mãi đến khi đó ta mới biết, không phải ta kiếm nó mà là nó chọn ta làm bạn, bạn cả đời." Tô Minh thì thào, nghiêng người cất bước, đứng ở sau lưng Hỏa Vượn, nâng lên tay phải, nhẹ sờ đầu nó, động tác rất nhẹ, tựa như năm đó hắn cũng sờ Tiểu Hồng. Đây là động tác Tiểu Hồng thấy thoải mái nhất.

Người Hỏa Vượn run lên, mạnh xoay lại, nhe răng nhếch miệng, lộ ra giận dữ để che giấu trong chớp mắt đó lòng nó xúc động.

"Tốc độ của ngươi rất nhanh, nếu không có sợi xích trói buộc thì sẽ càng nhanh hơn. Tựa như Tiểu Hồng, tốc độ của nó cũng rất nhanh. Lúc nhỏ ta không đuổi kịp nó." Tô Minh nhìn Hỏa Vượn nhe răng trợn mắt, khẽ nói.

"Chỗ này không thích hợp ngươi sinh tồn, có lẽ ở đất Vu tộc đối với ngươi mới là lựa chọn tốt nhất. Ta sẽ không thương tổn ngươi, đợi đến Vu tộc rồi ta sẽ lấy xích ra cho ngươi…tự do…" Tô Minh thì thào nhìn Hỏa Vượn.

Con vượn lùi mấy bước, cảnh giác trừng Tô Minh, dường như không nghe hiểu hắn nói gì.

"Chúng ta cá cược đi, xem coi tốc độ ai nhanh hơn." Tô Minh bỗng cười, nụ cười kia có loại đơn thuần hiếm thấy trên mặt tại đất Nam Thần. Đó là nụ cười thuộc về thiếu niên, không phải người lớn.

"Nếu ngươi thắng thì hiện giờ ta lập tức cởi dây xích ra, cho ngươi tự do. Mà nếu ngươi thua thì phải sửa sang lại lông, bộ dạng ngươi bây giờ rất bẩn." Tô Minh nhìn Hỏa Vượn, con khỉ cũng nhìn hắn.

"Từ đây tới đỉnh núi, xem tốc độ của ai nhanh hơn. Phải tuân theo quy tắc nha." Tô Minh chỉ đỉnh núi Cửu Phong, nhìn Hỏa Vượn, thả ra tay trái nắm sợi xích.

Giây phút tay trái thả ra, Hỏa Vượn nhoáng người lên, không phải lao hướng đỉnh núi mà như bay lên trời vọt tới chân trời. Truyền đến từng tiếng gào, thanh âm toát ra trào phúng.

Tử Xa đứng một bên ngây ra, mặt lộ nụ cười khổ. Gã luôn cảm thấy Tô Minh là người thông minh tinh ranh, nhưng hôm nay nhìn tình hình thì khiến gã không thể không cười khổ.

"Ít nhất nó suy nghĩ đầu tiên là chạy trốn mà không phải công kích ta." Tô Minh mỉm cười liếc Tử Xa, bước một bước hướng không trung.

Khoảnh khắc bước chân đạp xuống, người hắn truyền ra tiếng nổ. Chỉ thấy mười sáu vòng băng trên chân chớp mắt có bốn cái nổ!

Giây phút bốn vòng băng nổ, tốc độ của Tô Minh tăng vọt, khoảnh khắc đuổi theo Hỏa Vượn. Chạy theo một khoảng cách thì người hắn lần nữa phát ra tiếng nổ, lại có bốn vòng băng vỡ ra, tốc độ như xuyên thấu hư vô. Cất bước thân hình biến mất, khi xuất hiện thì đã ở sau lưng Hỏa Vượn không tới mười mét!

Hỏa Vượn mạnh ngoái đầu lại, biểu tình khó tin, sắc nhọn gào thét, dốc sức bỏ chạy. Bên tai nó vang hai tiếng *bóc bóc* trong trẻo.

Vòng băng trên người Tô Minh lần nữa nổ hai cái, tốc độ nhanh chóng, chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Hỏa Vượn, cản nó tiến lên.

"Phải tuân theo quy tắc." Tô Minh mỉm cười nói.

Hỏa Vượn trợn to mắt, nhe răng, người bỗng rút lui như muốn chuyển sang hướng khác bỏ chạy. Tô Minh nhìn thân hình thụt lui, mắt lộ vui mừng.

Chính Hỏa Vượn cũng không biết tại sao nó đổi hướng mà không như ban đầu, bạo ngược xé rách người Tô Minh.

Có lẽ những lời nói của Tô Minh có tác dụng, có lẽ nụ cười của Tô Minh xúc động nó, có lẽ bàn tay nhẹ sờ của Tô Minh khiến nó chần chờ, rất nhiều có lẽ…

Khi Hỏa Vượn biến phương hướng thì Tô Minh bước ra một bước, lúc xuất hiện đã đứng trước mặt Hỏa Vượn. Mãi đến khi Hỏa Vượn mấy lần đổi hướng mà không thể tránh khỏi Tô Minh, bạo ngược rốt cuộc vẫn hiện trên nét mặt.

/1485

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status