Cầu Ma

Chương 279: Vũ tiền phong

/1485


Tô Minh nhìn Bạch Tố, Bạch Tố cũng nhìn Tô Minh. Hai người trong sáng sớm, ngoài bình đài động phủ, nhìn lẫn nhau.

Khi thấy trong mắt Tô Minh hoảng hốt và mê mang, tâm Bạch Tố không còn đắc ý mà là loại cảm giác không nói nên lời.

Cô biết, có lẽ mộng của mình, là thật.

Thiếu niên gầy yếu kia và Tô Minh trước mắt dần trùng lặp.

Tô Minh nhìn Bạch Tố, từng bước một đi đến, tới trước mặt Bạch Tố, nhìn khuôn mặt quen thuộc. Hồi lâu sau, hắn vươn tay, cầm tay phải Bạch Tố, cúi đầu nhìn.

Đây là lần đầu tiên hắn chạm vào da Bạch Tố. Người Bạch Tố run lên, bản năng giãy dụa vài cái, nhưng không thể tránh thoát bàn tay Tô Minh.

Thật lâu sau, Tô Minh chú ý thấy là khuôn mặt giống hệt nhau giữa Bạch Tố và Bạch Linh, hắn chưa từng quan sát vị trí khác của Bạch Tố. Mãi đến giờ phút này, hắn thấy tay phải ngón út của Bạch Tố, tuy trắng trong như ngọc, nhưng ngón út gấp khúc, không thể…duỗi thẳng.

Bạch Tố mạnh tránh ra, lùi vài bước, phức tạp nhìn Tô Minh.

"Ngươi…ngươi nhìn thấy?"

Tô Minh gật đầu.

"Tại sao như vậy?" Bạch Tố im lặng giây lát, ngẩng đầu, ánh mắt vẫn đầy phức tạp. Đây là bí mật của cô, cô không muốn để bất cứ ai biết. Đây là chỗ yếu ớt nhất trong nội tâm cô, ngay cả Tư Mã Tín cũng không được biết.

"Cô không nên quấy rầy ta tu hành." Tô Minh lắc đầu, lướt qua người Bạch Tố, ngồi xếp bằng trên tảng đá lớn ngoài động phủ, lấy ra bàn vẽ, lại tiếp tục mô phỏng mặt trên.

Bạch Tố đứng đó thật lâu. Lần đầu tiên cô lặng lẽ xoay người, không có ồn ào, không có đắc ý, không có giận dữ, mà là mang theo phức tạp rời khỏi Cửu Phong.

Mãi đến khi cô rời đi, Tô Minh ngẩng đầu lên nhìn hướng Bạch Tố đi xa, khẽ thở dài một tiếng.

"Đây là mệnh của cô, là tạo của ta. Đây là con đường chính cô chọn, ta không cưỡng ép. Khi cô không biết mình là mình thì chính là lúc Tư Mã Tín thất bại."

Thời gian cứ thế bất giác trôi qua, chớp mắt đã qua ba tháng.

Cách ngày Thiên Lam Săn Vu còn chưa đến nửa năm. Trong nửa năm nay, rất nhiều người Thiên Hàn Tông bắt đầu lần bế quan cuối cùng, bắt đầu chuẩn bị đợt cuối. Đôi khi có không ít đệ tử Thiên Hàn Tông kết bạn đi tới bộ lạc phụ thuộc giáp ranh Thiên Hàn đại bộ lạc cách chỗ ở không quá xa.

Chỗ đó có không ít bộ phường, có thể mua được vật cần thiết, thậm chí có không ít thứ đặc biệt là từ chỗ Nam Thần khác bị người mang đến giao dịch tại đây.

Mỗi mười năm một lần trận chiến Thiên Lam sẽ xuất hiện rất nhiều bộ phường như vậy. Chúng nó trừ do bản thân Thiên Hàn đại bộ lạc tổ thành, cũng hấp dẫn không ít người bên ngoài tới, càng đừng nói là đại chiến Thiên Lam trăm năm một lần. Cho nên trong khoảng thời gian này, cả đất Nam Thần tồn tại hai chỗ cực kỳ náo nhiệt. Một là bộ phường ngoài Hải Đông Tông, một cái khác là ngoài Thiên Hàn Tông.

Gần như mỗi ngày đều sẽ có đệ tử Thiên Hàn Tông đi ra, tới những bộ phường đó đổi lấy vật cần thiết. Cùng lúc đó, bộ phường ngày càng tụ tập nhiều người, đôi khi sẽ tổ chức vài cuộc đấu giá, vật bị lấy ra đấu giá thường rất hấp dẫn người.

Trong ba tháng này, Tô Minh trừ mô phỏng hình ảnh Kim Bằng bay nhanh ra, thì ở thời gian cố định, dùng cách đeo vật nặng rèn luyện thân thể mình. Trên chân hắn đã có tám vòng băng.

Tám vòng băng giấu dưới áo Tô Minh, trừ Tử Xa ra không ai biết đến. Mỗi khi Tử Xa thấy Tô Minh đi nhanh như gió thì đều thầm chấn kinh, gã biết rõ sức nặng của tám vòng băng này, như một ngọn núi. Dưới sức nặng như vậy, phải trá giá gấp mấy lần mới có thể bước ra một bước.

Có thể nói là gã chứng kiến Tô Minh đeo vòng băng này, từ lúc đầu thong thả đến mỗi chân tăng ba vòng băng, Tô Minh không thể bước ra một bước, thân thể run rẩy, đứng nửa ngày mới miễn cưỡng thích ứng.

Mãi đến khi đeo ba vòng băng vẫn có thể đi lại bình thường, tăng lên bốn cái, lại là lần thích ứng mới. Dần dần, bây giờ trên chân Tô Minh mỗi cái có bốn vòng băng, dường như không có chút cảm giác nặng nề, dù đi hay bay thì đều không khác gì bình thường.

Chỉ mình Tử Xa biết, để đạt tới mức này, Tô Minh phải trả giá bao nhiêu cố gắng. Ba tháng, gần như trừ không hôn mê, trừ mô phỏng, trừ thân thể đôi khi lượn lờ khói đen xuất hiện giáp Thần Tướng, những lúc khác hắn đều dùng để thích ứng sức nặng.

Trong ba tháng này, giáp Thần Tướng của Tô Minh thường xuất hiện ngoài người hắn. Đôi khi ngưng tụ thành giáp, đôi khi tan rã lượn lờ. Mỗi lần giáp khói đen xuất hiện thì Tô Minh đều hết sức chăm chú, dùng tỉ mỉ khống chế phối hợp với thần thức, làm một loạt tổ hợp áo giáp.

Loại tổ hợp này là dựa theo mười mấy tấm đồ án trận pháp và biến hóa hơn hai tháng trước Hổ Tử đưa tới, đây chính là suy nghĩ hoang đường của Tô Minh. Hắn không thể tăng cách phòng ngự của mình, vậy chỉ có thể tự sáng tạo ra cách tốt nhất, đó chính là khống chế khói đen Khai Trần, để lúc nó biến thành áo giáp bên trong tổ thành từng trận pháp.

Việc này nói thì dễ nhưng kỳ thật khi làm có khó khăn. Đối với Tô Minh chẳng biết gì về trận pháp thì khó mà không phạm lỗi hình thành khói đen.

Hổ Tử ở mặt này đa số nhờ vào thiên phú bản năng, nên không thể nói rõ với Tô Minh, tất cả đều cần hắn tự hiểu ra. Nhưng may là thuật tạo họa của hắn có thể phỏng theo thiên địa. Sau khi mất rất nhiều thời gian, có thể trong mấy chục lần có một lần khi khói đen hình thành giáp thì ngưng tụ trận pháp.

Nhưng trận pháp này chẳng những là tầng thấp nhất, lúc biến hóa chỉ có vài đợt. Sau mấy lần biến hóa, Tô Minh không cách nào khống chế nữa, cần hắn càng tỉ mỉ hơn, cần thần thức càng khổng lồ có lẽ mới làm được.

Nhưng Tô Minh không từ bỏ, dù trong mấy chục lần chỉ có một thành công không được hoàn mỹ lắm, nhưng khi thí nghiệm thì Tô Minh rõ ràng cảm nhận được giáp Thần Tướng hư ảo này tăng lực phòng ngự không ít.

Đây là một phương hướng, khi có một ngày Tô Minh có thể hoàn mỹ khống chế, vậy bộ giáp Thần Tướng này dù không phải thực chất, vẫn luôn hư ảo, trình độ phòng ngự cũng sẽ cực kỳ cường đại.

Tu hành và chuẩn bị, trong ba tháng này, Tô Minh không ngừng tiến hành. Trừ những điều đó ra, ba tháng này, Bạch Tố chưa từng ngừng mỗi ngày tìm đến.

Từ ban đầu mấy ngày ánh mắt vẫn phức tạp ra, qua nửa tháng sau, dường như Bạch Tố hiểu ra, hồi phục tính cách hoạt bát, giữ giả dạng như cũ, khiến tiếng ồn ào mỗi ngày xuất hiện ngoài động phủ Tô Minh.

"Tô Minh, trong thời gian này ngươi vẽ cái gì vậy, ta thấy ngươi vẽ mấy tháng rồi kết quả không có gì hết!" Bạn đang đọc truyện được copy tại

/1485

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status