Cầu Ma

Chương 253: Cái ngưỡng cửa đó!

/1485


Thiên Lam Mộng nhíu mày. Lời của Tô Minh khiến cô hơi mơ hồ, dù suy nghĩ kỹ lại thì vẫn không quá rõ ràng.

"Cái gì gọi là mở mắt ra?" Cô gái tóc dài Thiên Lam Mộng trầm ngâm một lát, khẽ hỏi.

Tô Minh nhìn cô gái trước mắt, bỗng nâng lên tay phải vung trong không khí. Đầu ngón tay cách không xẹt qua tảng đá, từng mảnh vụn băng bay lên. Trên tảng đá xuất hiện một đóa hoa nở rộ.

Đóa hoa ẩn chứa sức sống dào dạt vừa nhìn liền cảm nhận được, thậm chí nhìn thoáng quá sẽ không nhận rõ đó là khắc vào băng hay trong băng vốn đã có hoa.

"Cô mô phỏng đi." Tô Minh hạ tay xuống, bình tĩnh nói.

Mắt Thiên Lam Mộng chợt lóe, nhìn hoa trong băng, tay nâng lên chỉ vào đó, cách không vẽ. Lập tức trên lớp băng lần nữa xuất hiện một đóa hoa.

Hai đóa hoa nhìn thì giống hệt nhau, dù là thần hay hình đều gần như khó nhìn ra khác biệt.

"Đã hiểu chưa?" Tô Minh nhìn Thiên Lam Mộng.

Cô gái tóc dài cau mày, lát sau lắc đầu.

Tô Minh lần nữa nâng lên tay phải, lần này đơn giản chỉ vào tảng đá bên cạnh, đâm ra một cái lỗ nhỏ, mép lỗ có vết rạn lan tràn vài cái.

"Cô phỏng theo đi." Lời của Tô Minh vẫn bình tĩnh như vậy.

Thiên Lam Mộng nhìn Tô Minh, giơ nên ngón tay lộ ra cái động nhỏ, im lặng thật lâu sau ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt phức tạp.

"Cô luôn đang bắt chước." Tô Minh nhìn cô gái, chậm rãi nói.

"Bởi vì cô cảm thấy thần là đạo, cô tìm là thứ hư ảo cho nên có thể phỏng theo vạn vật, bởi vì cô cảm thấy mình đang truy tìm nên tự nhiên có đạo. Ta không biết đạo là vật gì, nhưng theo ý nghĩa cô vừa nói, ta có thể hiểu dù đạo hư vô nhưng nó tồn tại, tồn tại trong thiên địa này, có lẽ là gốc cây ngọn cỏ, từng đóa hoa hòn đá, đều có đạo. Ta tìm không phải đạo mà là lấy tâm làm nguyện, thần làm cảnh, mở mắt ra vẽ xuống tâm nguyện của ta. Cho nên, ta có thể vẽ, mà cô, chỉ có thể bắt chước."

Thiên Lam Mộng im lặng thật lâu sau, ánh mắt ngày càng phức tạp nhìn Tô Minh.

"Nếu trên thế gian này thế nhân đều say chỉ mình ngươi tỉnh, vậy tương đương với thế nhân đều tỉnh chỉ mình ngươi say…" Thiên Lam Mộng thì thào, cô bỗng hiểu ra vì sao người Cửu Phong đều có sở thích kỳ quái khiến người thường khó hiểu.

"Cùng là một nét, ta vẽ là tồn tại trong lòng ta, một kiếm thuộc về ta. Mà cô, chỉ là bắt chước một bút có ta. Có vài thứ cô có thể phỏng theo, nhưng có vài thứ thì không bắt chước được." Tô Minh đứng lên, trong tay cầm miếng gỗ, lật trở lại lộ ra mặt sau.

"Ta tới đây đáp cô mấy vấn đề này là vì muốn hỏi một chuyện, bây giờ xem ra đã không cần nữa. Cô, không hiểu." Tô Minh khẽ thở dài, xoay người định đi.

"Tô Minh!"

Khi Tô Minh xoay người, sau lưng truyền đến khí thế mênh mông. Thiên Lam Mộng đứng dậy, nhìn Tô Minh, mắt tràn đầy cố chấp.

/1485

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status