Cầu Ma

Chương 245: Hắn không cần thì có ta muốn ngươi!

/1485


Trong lòng y biết hơi thở con rắn biến mất không phải vì bị Tô Minh thu phục mà như lúc trước, lại bị Hàm Sơn Chuông phong ấn. Dù là biết nhưng y vẫn do dự, tuy nhiên, chần chờ chỉ chớp mắt đã hóa thành lạnh lùng.

"Việc Man Chủng là quan trọng nhất! Con rắn rơi vào tay Tô Minh, dù mình tiếp xúc với hắn không nhiều nhưng có thể thấy ra người này hành động dứt khoát, sẽ không do dự. Nếu hắn không thu phục được con rắn thì chắc chắn sẽ nghĩ cách giết! Nếu ngươi rồi cũng sẽ chết, không bằng trước khi chết giúp ta một phen, vậy coi như chết có ý nghĩa." Tư Mã Tín kiềm nén đau lòng, ánh mắt dứt khoát.

"Đáng tiếc con rắn này chưa lớn lên, thôi, thôi!" Tay phải Tư Mã Tín nâng lên mạnh chỉ vào ngực.

Bỗng chốc ngự áo y thành mảnh vụn biến mất, lộ ra lồng ngực có huyết đồ hình tròn. Thoạt trông giống như mặt trời, nhưng nếu quan sát kỹ thì sẽ dần thấy ra bên trong có ảo ảnh côn trùng như ẩn như hiện.

"Dù tiếc con rắn nhưng dù sao nó chỉ là một tia hoang tuyến mà thôi, sợ là cả đời không thể phản tổ thành hoang, chỉ là một vật trong số rất nhiều hoang tuyến do năm đó hoang bảo biến thành. Nếu việc này nằm trong dự đoán của mình, có lẽ không tồn tại hoang tuyến. Bỏ vật đó càng có nắm chắc thành công Man Chủng hơn. Việc này…đáng!" Mắt Tư Mã Tín chợt lóe, tay phải chỉ ngực sau đó nhanh chóng đánh vòng quay quanh đồ án tròn đỏ máu.

Theo ngón tay lướt qua, có thể thấy từng đợt khí lạnh theo ngón tay nhanh chóng lan tràn trên da. Tư Mã Tín vẻ mặt như cũ, lạnh lùng. Rất nhanh, khi ngón tay đi tới chỗ đầu đuôi giao nhau, lập tức hình tròn đỏ trước ngực y dâng lên khí đen, cuối cùng chậm rãi tách khỏi da Tư Mã Tín.

Hình tròn đỏ máu này giống như da người, bây giờ từ từ tách ra lộ rất nhiều chất dính kéo da Tư Mã Tín. Chất dính khiến người nhìn buồn nôn nhưng Tư Mã Tín vẻ mặt bình thường như cũ, không có biến hóa gì nhiều.

Theo hình tròn đỏ tách khỏi thân thể y, kéo đứt chất dính. Cuối cùng, khi hình tròn đỏ bềnh bồng trước mặt Tư Mã Tín thì đã kéo đứt hết các chất dính.

Hai mắt Tư Mã Tín lộ tia sáng kỳ lạ, cắn đầu lưỡi phun ra búng máu. Mấu bị phun vào vật giống da hình tròn đỏ, nhanh chóng bị hấp thu.

"Trước khi Bạch Tố làm theo lời mình, phải trước tiên đánh mở chỗ trống trong lòng Tô Minh, thế thì cô ấy mới thành công tốt hơn! Con rắn này là quá trình đánh mở chỗ trống tâm linh giữa mình và Tô Minh, một tia liên hệ giữa hai bên! Ngươi càng muốn khống chế con rắn thì càng sinh ra liên hệ với ta! Khi hắn đang muốn khống chế, khoảnh khắc con rắn chết đi, hắn sẽ rơi sâu vào, càng thất vọng và hối hận thì đối với mình càng là đường dẫn thành công gieo trồng!" Khóe miệng Tư Mã Tín lộ nụ cười âm trầm, tay phải lại nâng lên chỉ vào trán mình.

"Man Chủng, Vô Tâm Đại Pháp!" Thanh âm của y tràn ngập âm u khó hình dung, hư vô tỏa ra.

Hình tròn đỏ như da trước mặt y bỗng bốc cháy.

Trong lúc thiêu đốt thì côn trùng ẩn hiện trong hình tròn đỏ run bần bật, dường như phát ra từng tiếng thê lương không tiếng động.

Cùng lúc đó, trên Cửu Phong, động phủ Tô Minh, trong Hàm Sơn Chuông, côn trùng ủ rũ bây giờ thân mình bỗng vặn vẹo. Nó hấp hối phát ra tiếng hét thê lương, trong hét thảm, hung tàn trong đôi mắt lay động, trung thành giấu ở đáy mắt giờ thành mê mang.

Trên người nó toát ra từng đợt khói trắng. Khói trắng không có nhiệt độ, nhưng theo khói trắng khuếch tán, thân thể côn trùng như là vô hình bị thiêu đốt!

"Đây chính là chủ nhân của ngươi sao. Bởi vì không muốn ngươi bị ta thu phục, thà rằng tàn nhẫn giết chết ngươi." Giọng nói của Tô Minh vang vọng trong Hàm Sơn Chuông, truyền vào tâm linh của côn trùng.

Trùng này có linh tính rất cao, nó nghe hiểu lời của Tô Minh. Hung tàn trong mắt dần ảm đạm, trung thành nơi đáy mắt bị mê mang che lấp.

Dường như linh tính nó có cao hơn nữa thì bây giờ vẫn không biết tại sao chủ nhân đối xử với mình như vậy.

"Hắn muốn giết ngươi là vì ngươi bị ta bắt. Ta không biết ngươi theo Tư Mã Tín bao lâu rồi, nhưng chắc đây là lần đầu tiên bị người bắt? Dù ta thả ngươi trở lại, nếu xuất hiện lần thứ hai, lần thứ ba, mà kẻ bắt ngươi không phải ta, chờ đợi ngươi cũng chỉ có kết cuộc này! Chủ nhân như thế mà ngươi lại trung thành, thật buồn cười, ta cũng buồn thay cho ngươi!" Giọng Tô Minh như sấm đánh vang dội trong Hàm Sơn Chuông, từng tiếng rơi vào tâm linh con rắn, khiến hung tàn trong mắt nó hoàn toàn tan vỡ. Trung thành nơi đáy mắt không còn nữa, bây giờ biến thành mê mang và đau thương.

Tô Minh nhìn thấy tất cả, dù biểu tình bình thường nhưng lòng chấn động. Hắn không ngờ trùng nhỏ có linh tính đến trình độ đó, xem ra có thể tương đương với Tiểu Hồng.

Nhưng Tiểu Hồng vì là hỏa vượn, trời sinh đã có linh tính như người, còn trùng nhỏ thì bé xíu như vậy mà cũng có thể, do đó thấy ra nó không tầm thường.

"Chủ cũ của ngươi muốn giết ngươi, ngươi còn muốn tử trung ư?" Mắt Tô Minh chợt lóe, ngay khi con rắn tâm linh chấn động, thân thể bị thiêu đốt phạm vi lớn, hơi thở sự sống nhanh chóng yếu đi thì bỗng gầm một tiếng.

Trong tiếng rống ầm ầm, quanh quẩn trong Hàm Sơn Chuông, cùng lúc đó, thần thức Tô Minh ngưng tụ ngoài người trùng xà lập tức phát hiện tâm linh phản kháng của nó rốt cuộc xuất hiện vết rách.

/1485

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status