Chợt lóe mười vạn năm.
Đây là lục thiểm kiếp trong kiếp thứ ba linh tiên. Lực lượng của kiếp nạn này có thể lay động chúng sinh, hết thảy sinh mệnh thọ nguyên rồi sẽ có cuối, dù là linh tiên, nhìn như vô hạn nhưng trừ phi chín lần thăng tiên bước vào cảnh giới tiền tiên mới làm được vĩnh hằng, nếu không thì sẽ có lúc tuổi thọ hết. Một kiếp này nhìn như cực kỳ mạnh mẽ nhưng chủ yếu là lực lượng năm tháng. Biến năm tháng thành vòng xoáy, tất cả sinh mệnh hóa thành tro bụi trong thời gian.
Kiếp nạn này dù là Thiên Linh lão nhân, lão tự hỏi dù có độ qua được nhưng cần hao tổn rất nhiều tinh nguyên. Tang Tương thậm chí không dám để lục thiểm kiếp giáng xuống hết. Lão phải trước lúc thiểm thứ ba thì tìm ra con đường kiếm đến, dốc hết tu vi đánh vào kiếp căn vô hình. Đây là Thiên Linh lão nhân chọn cách cho tu vi của mình, cưỡng bức đánh nát kiếp nạn này.
Nhưng Thiên Linh lão nhân chọn cách đó là xây dựng trên cơ sở linh tiên lần thứ tam. Thiên Linh lão nhân có tư cách làm như vậy, cũng đã làm rồi, nhưng đổi lại người khác thì...
Có lẽ rất ít người giống như Thiên Linh lão nhân có thế cưỡng ép đánh văng kiếp tới, cho nên đành đối mặt. Nhưng kết cuộc đối mặt lục thiểm kiếp gần như đều là thành tro bụi trong năm tháng. Dù sao không có tuổi thọ của sinh mệnh nào có thể hoàn mỹ trải qua lục thiểm. Nên biết rằng tuy nói lóe thứ nhất chỉ biến mất mười vạn năm tuổi thọ, nhưng lóe thứ hai là trăm vạn, lóe thứ ba chính là ngàn vạn năm. Con số nưh vậy nghe chỉ là con số nhưng không có sinh mệnh nào tự tin sống hơn mười vạn năm, càng đừng nói là trăm vạn, ngàn vạn, thậm chí lóe thứ bốn là trăm triệu năm. Còn lóe thứ năm thì Thiên Linh lão nhân không dám đụng chạm, đó là biến mất mười tỷ năm. Tuổi thọ của Thiên Linh lão nhân kém rất xa, sợ là lóe thứ năm xuất hiện lão sẽ thành mây khói.
Cuối cùng lóe thứ sáu chính là trăm tỷ!
Một đại giới có bao nhiêu tuổi thọ, không ai biết được, có lẽ vượt qua trăm tỷ năm nhưng cũng có thể là không đủ. Cho nên lóe thứ sau này, bao gồm lóe thứ năm trong linh tiên kiếp vô số năm qua chưa từng buông xuống. Bởi vì người có thể độ qua kiếp nạn này đều giống như Thiên Linh lão nhân ở lóe thứ ba liền cưỡng ép đánh mở, không cách nào độ qua thì sẽ ở lóe thứ ba, tối đa là lóe thứ tư trở thành bụi trần năm tháng.
Nhưng Tô Minh thấy lục thiểm kiếp, nghe lời Thiên Linh lão nhân nói thì mắt chợt lóe, khóe môi cong lên đầy ẩn ý. Nếu là kiếp khác thì có lẽ Tô Minh đối phó sẽ cực kỳ gian khổ, có thể tưởng tượng đổi thành kiếp khác, kiếp thứ ba xuất hiện như lôi đình vạn quân, hắn không có nắm chắc độ qua được. Nhưng cố tình kiếp thứ ba này lấy lực lượng năm tháng làm chủ đạo, lục thiểm kiếp. Về tuổi thọ năm tháng, dù Tô Minh là hồn Đại Man, hay huyết mạch Đại Man bộ lạc đều không thể độ qua. Nhưng Tô Minh có được một phân thân, đó là chân giới! Đó là một phần của tam hoang đại giới, mà tuổi thọ của chân giới là bao lâu? Tô Minh không biết, nhưng hắn biết nếu trong trời đất này có người nào mặc kệ lục thiểm kiếp giáng xuống thì hắn tuyệt đối nằm trong số đó. Trừ phi kiếp nạn này có thể hủy diệt tuổi thọ một chân giới, nếu không thì Tô Minh sẽ không thành tro bụi khi đối diện kiếp.
Sau khi hiểu ra lục thiểm kiếp thì Tô Minh lập tức giải trừ thần thông Man Thần biến, thân thể trở về như bình thường. Tô Minh còn chừa chút thời gian có thể tiếp tục Man Thần biến. Tô Minh đứng trong vòng xoáy âm tử, ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn lên trên. ở trong mắt Tô Minh, bên trên vòng xoáy âm tử chớp lóe lúc sáng lúc tối, như ẩn chứa mãnh thú hồng hoang nhanh chóng buông xuống. Chỉ mấy giây sau, ánh sáng chớp lóe đã tới gần Tô Minh.
Thiểm thứ nhất trong lục thiểm kiếp chợt giáng xuống.
Trong vòng xoáy âm tử chớp mắt sáng ngời, mũi nhọn đâm chói mắt, phủ lên toàn bộ vòng xoáy âm tử, chỉ có sâu trong bên dưới là vực thẳm mà ánh sáng không chác nào xuyên thấu.
Chỗ Tô Minh thì vòng quanh ánh sáng cực kỳ chói mắt, kéo dài khoảng vài giây sau, có tiếng thì thào, mang theo tang thương, như cùng năm tháng vang vọng toàn thế giới, tam hoang đại giới, vòng xoáy âm tử, khoảnh khắc một mảnh tối đen.
Sáng tối giao nhau, Tô Minh cảm nhận trong người mình như mất đi chút cái gì, đó là sự sống, là tuổi thọ, là tinh khí thần của một người. Thiểm thứ nhất có thể làm một người bình thường chết không biết bao nhiêu lần, có thể giết chết đa số tu sĩ, nhưng khoảnh khắc này, trong cảm nhận của Tô Minh, mất đi những sự sống so với trong Chân Giới phân thân ẩn chứa sức sống bàng bạc thì chỉ là một cọng lông trâu trong chín con trâu.
“Chỉ có như vậy sao?” Khóe môi Tô Minh cong lên châm chọc, nhìn lục thiểm kiếp chớp lóe lúc sáng lúc tối.
Tô Minh không chống cự, vì hắn có tuổi thọ vô tận là vũ khí tốt nhất.
“Tuổi thọ của Tô Minh rất nhiều, nếu ngươi thật có bản lĩnh hút đi hết thì cứ giáng xuống đi, nếu chỉ có bấy nhiều đây, loại kiếp này đừng bao giờ thi triển ở trước mặt Tô Minh lần thứ hai!"
Tô Minh vung tay áo, khí thế hùng hồn, tóc tung bay, biểu tình ngạo nghễ.
*Ầm!*
Tam hoang rung lên, trong vòng xoáy âm tử chớp lóe lúc sáng lúc tối, dường như Tô Minh khiêu khích chọc giạn ý chí nào đó. Tô Minh mới dứt lời thì lóe thứ hai giáng xuống.
Cả thế giới kéo dài thêm thời gian lúc sáng và tối, khi lại trở thành màu đen, bao phủ lấy người Tô Minh. Thế giới ánh sáng như tan rã sự sống của Tô Minh, hắc ám xuất hiện như biến thành lưỡi hái tử vong một đao vô hình cắt lên người hắn, hái xuống trăm vạn sức sống.
Mặt Tô Minh biến tái nhợt nhưng lập tức trở lại như thường. Sức sống hùng hồn đến từ Chân Giới phân thân căn bản không để ý chút tuổi thọ biến mất, mười vạn là một cọng lông chín con trâu, trăm vạn tối đa là một cọng lông một con trâu. Khóe môi Tô Minh cong lên nụ cười châm chọc, mặc kệ lục thiểm kiếp giáng xuống. Lục thiểm kiếp giống như là mưa, dù có đổ ào ạt cũng không thể lay động Tô Minh. Tô Minh phất tay áo, cười dài, cảm nhận ý đột phá càng rõ ràng hơn. Trong tiếng cười có lời nói huênh hoang, bá đạo của Tô Minh.
“Lục thiểm kiếp chỉ là như vậy, ngươi Đại Manas tới nữa không?” Tô Minh ngẩng đầu, mắt sáng như sao trời.
Tô Minh phát ra khí thế hóa thành tiếng gió rít, tình cảnh này làm ánh mắt Thiên Linh lão nhân nhìn chằm chằm vào hắn thật lâu. Không biết tại sao khi trông thấy Tô Minh bây giờ thì trong đầu Thiên Linh lão nhân hiện ra bốn chữ.
“Đã thành khí hậu!"
Tiếng nổ ngập trời, lục thiểm kiếp lúc sáng lúc tối chợt biến chói lòa. Trong nhấp nháy giáng xuống lóe thứ ba, không chỉ như thế có lóe thứ tư ập đến. Ba, bốn lóe liên tiếp, lực lượng năm tháng tiêu diệt trăm vạn tuổi thọ, lay động lực lượng ngàn vạn tuổi, cùng nhau giáng xuống, như thanh đao vô hình xẹt qua người Tô Minh.
Mặt Tô Minh trắng bệch, thụt lùi hai bước, mặt càng trắng hơn. Nhưng chớp mắt sau Tô Minh đã hồi phục như cũ, trăm vạn tuổi thọ tương đương với mười lông một con trâu, coi như là ngàn vạn tuổi thọ cũng chỉ là trăm lông một con trâu. Mức độ hao tổn tuổi thọ như vậy mặc dù không phải không thành vấn đề nhưng với chân giới có tuổi thọ mênh mông thì vẫn chịu đựng được.
Lóe thứ ba, bốn xé gió lao tới, tiếng cười của Tô Minh đầy hưng phấn. Tô Minh mặc kệ tuổi thọ biến mất, hắn có Chân Giới phân thân, chính hắn cũng không biết mình có bao nhiêu tuổi thọ. Tô Minh để ý là đột phá ý chí, mới nãy trong một giây hắn cảm giác rõ ràng đầu óc ù vang càng mãnh liệt hơn. Tùy theo khí thế dâng lên, ý chí, đẳng cấp sinh mệnh của Tô Minh đột phá tới mức độ có thể chịu đựng lần thăng tiên thứ ba. Đây là thu hoạch lớn nhất cho Tô Minh trong lần linh tiên kiếp này.
“Bây giờ chỉ cần ta ra khỏi vòng xoáy âm tử, lại vào Chúng Linh điện là có thể liên tục thăng tiên hai lần, trực tiếp trở thành cường giả có thể so với bất khả ngôn. Bất khả ngôn, bất khả ngôn!!!” Tô Minh hưng phấn, mắt sáng ngời.
Tô Minh khát vọng cường đại, bởi vì mạnh mẽ mới làm chủ được chính mình, mới có thể bảo hộ người hắn muốn bảo vệ.
“Lóe thứ năm có dám tới không?” Tô Minh hét chói tai.
Khí thế Tô Minh phát ra càng mãnh liệt hơn, hình thành gió lốc gào thét cuốn động tám hướng, thành bức tường cao trăm trượng nhiếp người. Thế giới chớp lóe dường như do dự, nhưng chỉ mấy giây sau, lóe thứ năm chưa từng xuất hiện ở thế kỷ này chợt giáng xuống.
Theo lóe thứ năm giáng xuống, tam hoang đại giới cũng tốt, vòng xoáy âm tử cũng thế, cả thế giới trong rít gào chớp lóe, lóe thứ năm sắp xóa đi là mười tỷ tuổi thọ, đối với ai thì cũng là con số cực kỳ khủng bố. Dù là Thiên Linh lão nhân cũng không dám thử, nhưng Tô Minh thì cười to, mặc kệ thiểm kiếp thứ sáu giáng xuống người, mặc kệ tuổi thọ bị xóa đi. Mặt Tô Minh hơi tái, đối với Chân Giới phân thân thì chỉ là ngàn cọng lông một con trâu, tính cái gì?
Lóe thứ sáu, lóe cuối cùng trong linh tiên kiếp, một kỷ này không có, trong nhiều kỷ tam hoang đại giới cũng hiếm khi xuất hiện lóe thứ sáu, vào khoảnh khắc này giáng xuống. Tuổi thọ trăm tỷ năm, cảm giác tang thương xa xưa khó thể tả. Trong trời đất này có lẽ chỉ sự tồn tại giống như Tô Minh đoạt xá một chân giới mới có thể vẫn cười dài trong lóe thứ sáu.
Mấy cọng lông một con trâu, chắc chắn là hơn vạn cọng lông, nhưng sự thật thì tối đa khoảng mười vạn thôi, khó thể nhiều hơn. Bởi vậy lần này Tô Minh đối diện lóe thứ sáu trực tiếp mất đi một phần tuổi thọ chân giới, xóa nhòa. Loại xóa này khiến mặt Tô Minh trắng bệch, khóe môi tràn máu, nhưng chỉ là trào máu. Mắt Tô Minh có tơ máu, tiếng cười không tan rã, vẫn sừng sững đứng trong vòng xoáy âm tử. Tiếng cười của Tô Minh vang vọng, hắn độ qua kiếp thứ ba, có thể nói là hoàn mỹ độ qua.
Đây là lục thiểm kiếp trong kiếp thứ ba linh tiên. Lực lượng của kiếp nạn này có thể lay động chúng sinh, hết thảy sinh mệnh thọ nguyên rồi sẽ có cuối, dù là linh tiên, nhìn như vô hạn nhưng trừ phi chín lần thăng tiên bước vào cảnh giới tiền tiên mới làm được vĩnh hằng, nếu không thì sẽ có lúc tuổi thọ hết. Một kiếp này nhìn như cực kỳ mạnh mẽ nhưng chủ yếu là lực lượng năm tháng. Biến năm tháng thành vòng xoáy, tất cả sinh mệnh hóa thành tro bụi trong thời gian.
Kiếp nạn này dù là Thiên Linh lão nhân, lão tự hỏi dù có độ qua được nhưng cần hao tổn rất nhiều tinh nguyên. Tang Tương thậm chí không dám để lục thiểm kiếp giáng xuống hết. Lão phải trước lúc thiểm thứ ba thì tìm ra con đường kiếm đến, dốc hết tu vi đánh vào kiếp căn vô hình. Đây là Thiên Linh lão nhân chọn cách cho tu vi của mình, cưỡng bức đánh nát kiếp nạn này.
Nhưng Thiên Linh lão nhân chọn cách đó là xây dựng trên cơ sở linh tiên lần thứ tam. Thiên Linh lão nhân có tư cách làm như vậy, cũng đã làm rồi, nhưng đổi lại người khác thì...
Có lẽ rất ít người giống như Thiên Linh lão nhân có thế cưỡng ép đánh văng kiếp tới, cho nên đành đối mặt. Nhưng kết cuộc đối mặt lục thiểm kiếp gần như đều là thành tro bụi trong năm tháng. Dù sao không có tuổi thọ của sinh mệnh nào có thể hoàn mỹ trải qua lục thiểm. Nên biết rằng tuy nói lóe thứ nhất chỉ biến mất mười vạn năm tuổi thọ, nhưng lóe thứ hai là trăm vạn, lóe thứ ba chính là ngàn vạn năm. Con số nưh vậy nghe chỉ là con số nhưng không có sinh mệnh nào tự tin sống hơn mười vạn năm, càng đừng nói là trăm vạn, ngàn vạn, thậm chí lóe thứ bốn là trăm triệu năm. Còn lóe thứ năm thì Thiên Linh lão nhân không dám đụng chạm, đó là biến mất mười tỷ năm. Tuổi thọ của Thiên Linh lão nhân kém rất xa, sợ là lóe thứ năm xuất hiện lão sẽ thành mây khói.
Cuối cùng lóe thứ sáu chính là trăm tỷ!
Một đại giới có bao nhiêu tuổi thọ, không ai biết được, có lẽ vượt qua trăm tỷ năm nhưng cũng có thể là không đủ. Cho nên lóe thứ sau này, bao gồm lóe thứ năm trong linh tiên kiếp vô số năm qua chưa từng buông xuống. Bởi vì người có thể độ qua kiếp nạn này đều giống như Thiên Linh lão nhân ở lóe thứ ba liền cưỡng ép đánh mở, không cách nào độ qua thì sẽ ở lóe thứ ba, tối đa là lóe thứ tư trở thành bụi trần năm tháng.
Nhưng Tô Minh thấy lục thiểm kiếp, nghe lời Thiên Linh lão nhân nói thì mắt chợt lóe, khóe môi cong lên đầy ẩn ý. Nếu là kiếp khác thì có lẽ Tô Minh đối phó sẽ cực kỳ gian khổ, có thể tưởng tượng đổi thành kiếp khác, kiếp thứ ba xuất hiện như lôi đình vạn quân, hắn không có nắm chắc độ qua được. Nhưng cố tình kiếp thứ ba này lấy lực lượng năm tháng làm chủ đạo, lục thiểm kiếp. Về tuổi thọ năm tháng, dù Tô Minh là hồn Đại Man, hay huyết mạch Đại Man bộ lạc đều không thể độ qua. Nhưng Tô Minh có được một phân thân, đó là chân giới! Đó là một phần của tam hoang đại giới, mà tuổi thọ của chân giới là bao lâu? Tô Minh không biết, nhưng hắn biết nếu trong trời đất này có người nào mặc kệ lục thiểm kiếp giáng xuống thì hắn tuyệt đối nằm trong số đó. Trừ phi kiếp nạn này có thể hủy diệt tuổi thọ một chân giới, nếu không thì Tô Minh sẽ không thành tro bụi khi đối diện kiếp.
Sau khi hiểu ra lục thiểm kiếp thì Tô Minh lập tức giải trừ thần thông Man Thần biến, thân thể trở về như bình thường. Tô Minh còn chừa chút thời gian có thể tiếp tục Man Thần biến. Tô Minh đứng trong vòng xoáy âm tử, ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn lên trên. ở trong mắt Tô Minh, bên trên vòng xoáy âm tử chớp lóe lúc sáng lúc tối, như ẩn chứa mãnh thú hồng hoang nhanh chóng buông xuống. Chỉ mấy giây sau, ánh sáng chớp lóe đã tới gần Tô Minh.
Thiểm thứ nhất trong lục thiểm kiếp chợt giáng xuống.
Trong vòng xoáy âm tử chớp mắt sáng ngời, mũi nhọn đâm chói mắt, phủ lên toàn bộ vòng xoáy âm tử, chỉ có sâu trong bên dưới là vực thẳm mà ánh sáng không chác nào xuyên thấu.
Chỗ Tô Minh thì vòng quanh ánh sáng cực kỳ chói mắt, kéo dài khoảng vài giây sau, có tiếng thì thào, mang theo tang thương, như cùng năm tháng vang vọng toàn thế giới, tam hoang đại giới, vòng xoáy âm tử, khoảnh khắc một mảnh tối đen.
Sáng tối giao nhau, Tô Minh cảm nhận trong người mình như mất đi chút cái gì, đó là sự sống, là tuổi thọ, là tinh khí thần của một người. Thiểm thứ nhất có thể làm một người bình thường chết không biết bao nhiêu lần, có thể giết chết đa số tu sĩ, nhưng khoảnh khắc này, trong cảm nhận của Tô Minh, mất đi những sự sống so với trong Chân Giới phân thân ẩn chứa sức sống bàng bạc thì chỉ là một cọng lông trâu trong chín con trâu.
“Chỉ có như vậy sao?” Khóe môi Tô Minh cong lên châm chọc, nhìn lục thiểm kiếp chớp lóe lúc sáng lúc tối.
Tô Minh không chống cự, vì hắn có tuổi thọ vô tận là vũ khí tốt nhất.
“Tuổi thọ của Tô Minh rất nhiều, nếu ngươi thật có bản lĩnh hút đi hết thì cứ giáng xuống đi, nếu chỉ có bấy nhiều đây, loại kiếp này đừng bao giờ thi triển ở trước mặt Tô Minh lần thứ hai!"
Tô Minh vung tay áo, khí thế hùng hồn, tóc tung bay, biểu tình ngạo nghễ.
*Ầm!*
Tam hoang rung lên, trong vòng xoáy âm tử chớp lóe lúc sáng lúc tối, dường như Tô Minh khiêu khích chọc giạn ý chí nào đó. Tô Minh mới dứt lời thì lóe thứ hai giáng xuống.
Cả thế giới kéo dài thêm thời gian lúc sáng và tối, khi lại trở thành màu đen, bao phủ lấy người Tô Minh. Thế giới ánh sáng như tan rã sự sống của Tô Minh, hắc ám xuất hiện như biến thành lưỡi hái tử vong một đao vô hình cắt lên người hắn, hái xuống trăm vạn sức sống.
Mặt Tô Minh biến tái nhợt nhưng lập tức trở lại như thường. Sức sống hùng hồn đến từ Chân Giới phân thân căn bản không để ý chút tuổi thọ biến mất, mười vạn là một cọng lông chín con trâu, trăm vạn tối đa là một cọng lông một con trâu. Khóe môi Tô Minh cong lên nụ cười châm chọc, mặc kệ lục thiểm kiếp giáng xuống. Lục thiểm kiếp giống như là mưa, dù có đổ ào ạt cũng không thể lay động Tô Minh. Tô Minh phất tay áo, cười dài, cảm nhận ý đột phá càng rõ ràng hơn. Trong tiếng cười có lời nói huênh hoang, bá đạo của Tô Minh.
“Lục thiểm kiếp chỉ là như vậy, ngươi Đại Manas tới nữa không?” Tô Minh ngẩng đầu, mắt sáng như sao trời.
Tô Minh phát ra khí thế hóa thành tiếng gió rít, tình cảnh này làm ánh mắt Thiên Linh lão nhân nhìn chằm chằm vào hắn thật lâu. Không biết tại sao khi trông thấy Tô Minh bây giờ thì trong đầu Thiên Linh lão nhân hiện ra bốn chữ.
“Đã thành khí hậu!"
Tiếng nổ ngập trời, lục thiểm kiếp lúc sáng lúc tối chợt biến chói lòa. Trong nhấp nháy giáng xuống lóe thứ ba, không chỉ như thế có lóe thứ tư ập đến. Ba, bốn lóe liên tiếp, lực lượng năm tháng tiêu diệt trăm vạn tuổi thọ, lay động lực lượng ngàn vạn tuổi, cùng nhau giáng xuống, như thanh đao vô hình xẹt qua người Tô Minh.
Mặt Tô Minh trắng bệch, thụt lùi hai bước, mặt càng trắng hơn. Nhưng chớp mắt sau Tô Minh đã hồi phục như cũ, trăm vạn tuổi thọ tương đương với mười lông một con trâu, coi như là ngàn vạn tuổi thọ cũng chỉ là trăm lông một con trâu. Mức độ hao tổn tuổi thọ như vậy mặc dù không phải không thành vấn đề nhưng với chân giới có tuổi thọ mênh mông thì vẫn chịu đựng được.
Lóe thứ ba, bốn xé gió lao tới, tiếng cười của Tô Minh đầy hưng phấn. Tô Minh mặc kệ tuổi thọ biến mất, hắn có Chân Giới phân thân, chính hắn cũng không biết mình có bao nhiêu tuổi thọ. Tô Minh để ý là đột phá ý chí, mới nãy trong một giây hắn cảm giác rõ ràng đầu óc ù vang càng mãnh liệt hơn. Tùy theo khí thế dâng lên, ý chí, đẳng cấp sinh mệnh của Tô Minh đột phá tới mức độ có thể chịu đựng lần thăng tiên thứ ba. Đây là thu hoạch lớn nhất cho Tô Minh trong lần linh tiên kiếp này.
“Bây giờ chỉ cần ta ra khỏi vòng xoáy âm tử, lại vào Chúng Linh điện là có thể liên tục thăng tiên hai lần, trực tiếp trở thành cường giả có thể so với bất khả ngôn. Bất khả ngôn, bất khả ngôn!!!” Tô Minh hưng phấn, mắt sáng ngời.
Tô Minh khát vọng cường đại, bởi vì mạnh mẽ mới làm chủ được chính mình, mới có thể bảo hộ người hắn muốn bảo vệ.
“Lóe thứ năm có dám tới không?” Tô Minh hét chói tai.
Khí thế Tô Minh phát ra càng mãnh liệt hơn, hình thành gió lốc gào thét cuốn động tám hướng, thành bức tường cao trăm trượng nhiếp người. Thế giới chớp lóe dường như do dự, nhưng chỉ mấy giây sau, lóe thứ năm chưa từng xuất hiện ở thế kỷ này chợt giáng xuống.
Theo lóe thứ năm giáng xuống, tam hoang đại giới cũng tốt, vòng xoáy âm tử cũng thế, cả thế giới trong rít gào chớp lóe, lóe thứ năm sắp xóa đi là mười tỷ tuổi thọ, đối với ai thì cũng là con số cực kỳ khủng bố. Dù là Thiên Linh lão nhân cũng không dám thử, nhưng Tô Minh thì cười to, mặc kệ thiểm kiếp thứ sáu giáng xuống người, mặc kệ tuổi thọ bị xóa đi. Mặt Tô Minh hơi tái, đối với Chân Giới phân thân thì chỉ là ngàn cọng lông một con trâu, tính cái gì?
Lóe thứ sáu, lóe cuối cùng trong linh tiên kiếp, một kỷ này không có, trong nhiều kỷ tam hoang đại giới cũng hiếm khi xuất hiện lóe thứ sáu, vào khoảnh khắc này giáng xuống. Tuổi thọ trăm tỷ năm, cảm giác tang thương xa xưa khó thể tả. Trong trời đất này có lẽ chỉ sự tồn tại giống như Tô Minh đoạt xá một chân giới mới có thể vẫn cười dài trong lóe thứ sáu.
Mấy cọng lông một con trâu, chắc chắn là hơn vạn cọng lông, nhưng sự thật thì tối đa khoảng mười vạn thôi, khó thể nhiều hơn. Bởi vậy lần này Tô Minh đối diện lóe thứ sáu trực tiếp mất đi một phần tuổi thọ chân giới, xóa nhòa. Loại xóa này khiến mặt Tô Minh trắng bệch, khóe môi tràn máu, nhưng chỉ là trào máu. Mắt Tô Minh có tơ máu, tiếng cười không tan rã, vẫn sừng sững đứng trong vòng xoáy âm tử. Tiếng cười của Tô Minh vang vọng, hắn độ qua kiếp thứ ba, có thể nói là hoàn mỹ độ qua.
/1485
|