1 ngày đã trôi qua, nó vẫn chưa tỉnh lại. Nó khôg hề biết rằng nó đã làm mọi người lo lắng thế nào. Nó không biết rằng hắn đã mất ngủ vì nó, không biết rằng hắn đã đau khổ thế nào. Nó là cho đứa bạn thân của nó lo sốt vó lên. Cả anh nó và Nhi nữa, hai người bọn họ ngày đêm chi biết chăm só nó. Thịnh thì đang lên kế hoạch để giúp nó. Pama nó thì chỉ ngồi nhà, cầu cho nó đc bình an vô sự, họ thường đến bệnh viện ngồi nhìn đứa con bé bỏng của họ.
Nó vẫn chưa hề tỉnh lại. 1 ngày, 2 ngày trôi qua, nó vẫn vậy, nằm trên giường bệnh với khuôn mặt tái nhợt. Nhưng có ai biết rằng, nó đang nghĩ đến người con trai ấy.
________In her dream_________
Một người con trai luôn theo nó, giúp đỡ nó, mang lại hạnh phúc cho nó. Cả hai đang ngồi trên thảm cỏ xanh mướt. Đầu nó ngả sang vai người cọ trai ấy.
– Ê! Khi nào cậu đi?- chất giọng hồn nhiên, trong vút của nó vang lên
-Rạng sáng mai. Hát tớ nghe đi- Người con trai ấy
-Sao nhanh vậy?
-Hát tớ nghe đi.
-Nhưng tớ hay không hay.
-Ai bảo vậy?
-Tớ.-* lè lưỡi, cười tinh nghịch*
-Vậy cậu chia tay tớ thế hả?
-Ừ thì hát.
_________She singing_______
Yêu anh yêu anh yêu như những giấc mơ.
Giấc mơ dài thật dài và em không có lối ra.
Yêu anh yêu anh yêu chỉ anh thôi.
Yêu anh hết thân này.
Yêu anh chẳng tiếc gì.
Bằng tất cả những gì em có , bằng cả yêu thương .
Dù dẫn thân vào ngục tối .
Yêu thôi cứ yêu thôi , anh là ánh sáng.
xin anh gần lại bên em, đừng rời xa em.
Xin đừng bỏ em ở lại , xin đừng dập tắt đi.
Nỗi nhớ không tên theo em theo em đến cuối cuộc đời.
Yêu là chẳng nghe điều gì , yêu là chẳng tiếc chi
Dù mai nắng sau cơn mơ kia em sẽ đớn đau thật nhiều.
Nhưng không hề hối tiếc và chẳng cần lo âu.
Vì trái tim em không anh chắc sẽ ngừng đập…
_________________________
Giọng nó trầm ấm văng khắp nơi.
-* cười thật tươi* hay không?
-Uh hay.
-Nè?
-Uh sao?
-Cậu có nói thật không?
-Uh chắc lun á!
-Vậy tớ chờ cậu nhé.
-Cậu phải chờ tớ đấy.
-Thượng lộ bình an.- Nó quay đi, nước mặt lại lăn xuống.
________Quay trở lại_________
– Dậy đi Tiên!- Tiếng thúc dục của hắn
– Mày để im đê. Tay Tiên chảy thêm máu đấy- Thịnh
-Rồi rồi. Khi nào Tiên dậy thì kế hoạch bắt đầu- hắn chắc nịch- Okie?
– Con này nó làm sao ý. Biết là chưa khoẻ mà cứ đi đánh nhau.- Thảo
– Việt. Em ở đây trông nó giúp anh nhá. – Tuấn Anh
-Àh vâng.
Hiện tại trong phòng chỉ còn đúng tiếng “tự kỉ” của hắn
-Này Tiên, dậy đi tớ về rồi này.
-….
-Tớ về để bảo vệ cậu đấy
-….
-Tớ về để không buông cậu rồi đây.
-….
-Tiên ơi, Việt về rồi.
-…
-Việt nhất định sẽ trả thù cho Tiên.
__________________________
Chap này không hay cho lắm nhỉ?
Xong 1 chap nữa
Gần đạt mốc 1k views òi, Mon xin chân thành cảm ơn các reader, đã đọc truyện , comments và vote cho truyện của Mon
-Thạnks diu!
Nó vẫn chưa hề tỉnh lại. 1 ngày, 2 ngày trôi qua, nó vẫn vậy, nằm trên giường bệnh với khuôn mặt tái nhợt. Nhưng có ai biết rằng, nó đang nghĩ đến người con trai ấy.
________In her dream_________
Một người con trai luôn theo nó, giúp đỡ nó, mang lại hạnh phúc cho nó. Cả hai đang ngồi trên thảm cỏ xanh mướt. Đầu nó ngả sang vai người cọ trai ấy.
– Ê! Khi nào cậu đi?- chất giọng hồn nhiên, trong vút của nó vang lên
-Rạng sáng mai. Hát tớ nghe đi- Người con trai ấy
-Sao nhanh vậy?
-Hát tớ nghe đi.
-Nhưng tớ hay không hay.
-Ai bảo vậy?
-Tớ.-* lè lưỡi, cười tinh nghịch*
-Vậy cậu chia tay tớ thế hả?
-Ừ thì hát.
_________She singing_______
Yêu anh yêu anh yêu như những giấc mơ.
Giấc mơ dài thật dài và em không có lối ra.
Yêu anh yêu anh yêu chỉ anh thôi.
Yêu anh hết thân này.
Yêu anh chẳng tiếc gì.
Bằng tất cả những gì em có , bằng cả yêu thương .
Dù dẫn thân vào ngục tối .
Yêu thôi cứ yêu thôi , anh là ánh sáng.
xin anh gần lại bên em, đừng rời xa em.
Xin đừng bỏ em ở lại , xin đừng dập tắt đi.
Nỗi nhớ không tên theo em theo em đến cuối cuộc đời.
Yêu là chẳng nghe điều gì , yêu là chẳng tiếc chi
Dù mai nắng sau cơn mơ kia em sẽ đớn đau thật nhiều.
Nhưng không hề hối tiếc và chẳng cần lo âu.
Vì trái tim em không anh chắc sẽ ngừng đập…
_________________________
Giọng nó trầm ấm văng khắp nơi.
-* cười thật tươi* hay không?
-Uh hay.
-Nè?
-Uh sao?
-Cậu có nói thật không?
-Uh chắc lun á!
-Vậy tớ chờ cậu nhé.
-Cậu phải chờ tớ đấy.
-Thượng lộ bình an.- Nó quay đi, nước mặt lại lăn xuống.
________Quay trở lại_________
– Dậy đi Tiên!- Tiếng thúc dục của hắn
– Mày để im đê. Tay Tiên chảy thêm máu đấy- Thịnh
-Rồi rồi. Khi nào Tiên dậy thì kế hoạch bắt đầu- hắn chắc nịch- Okie?
– Con này nó làm sao ý. Biết là chưa khoẻ mà cứ đi đánh nhau.- Thảo
– Việt. Em ở đây trông nó giúp anh nhá. – Tuấn Anh
-Àh vâng.
Hiện tại trong phòng chỉ còn đúng tiếng “tự kỉ” của hắn
-Này Tiên, dậy đi tớ về rồi này.
-….
-Tớ về để bảo vệ cậu đấy
-….
-Tớ về để không buông cậu rồi đây.
-….
-Tiên ơi, Việt về rồi.
-…
-Việt nhất định sẽ trả thù cho Tiên.
__________________________
Chap này không hay cho lắm nhỉ?
Xong 1 chap nữa
Gần đạt mốc 1k views òi, Mon xin chân thành cảm ơn các reader, đã đọc truyện , comments và vote cho truyện của Mon
-Thạnks diu!
/25
|