Tần Chiến trừng mắt liếc cậu ta một cái, Hạ Dạ buông tay ra, nhún vai, vẻ mặt nan "Người anh em, tao không nhịn được."
Nhưng rấtnhanh sau đó cậu không thể tiến hành trao đổi ánh mắt với bạn cùng phòng bởi vì Lâm Nhân đang tiến về phía cậu với khí thế hung hăng.
Hôm nay tinh thần cậu mất tập trung thì mất tập trung, nhưng chuyện liên quan đến thắng thua cậu tuyệt đối sẽ không mất tập trung như vậy nữa
Vì thế cậu lập tức tiến lên phía trước ngăn cản Lâm Nhân, ý đồ chặn bóng tɾong tay cô, Lâm Nhân xoay người định ném bóng lên rổ, nhưng động tác Tần Chiến đã nhanh hơn so với cô, cậu nhảy lên từ phía sau cô, đánh rơi bóng tɾong tay cô.
Nhưng động tác của cậu quá lớn, trực tiếp đụng vào Lâm Nhân, khiến cậu the0 bản năng đỡ người trước mặt.
"A "
Lâm Nhân rên ɾỉ một tiếng.
Tần Chiến đang bối rối – Hả? Sao xúc cảm dưới tay cậu lại có vẻ không thích hợp cho lắm?
Sau đó cậu rốt cuộc cũng nhận ra rằng anh đỡ Lâm Nhân một cái, nhưng trực tiếp chạm vào ngực cô
Xúc cảm dưới tay mềm mại hơn bình thường, the0 bản năng cậu bóp một cái.
"Ưm…"
Lâm Nhân rên ɾỉ ra một tiếng cực nhẹ, cô có hơi buồn bực, ngực lớn chính là rấtphiền toái, hôm nay rõ ràng cũng chỉ là chơi bóng rổ bình thường, nhưng bởi vì hai cục thịt trước ngực cô chiếm quá nhiều chỗ, cho nên không ngừng bị đụng tới, hơn nữa, the0 kích thước ngực tăng lên còn khiến độ nhạy cảm của cô cũng tăng lên the0, ngắn ngủi nửa phút sau khi đoạt được quả bóng từ Hạ Dạ, cô đã cố nén cảm giác tê dại trước ngực, phiền muốn chết, ngực bị đụng tới một chút liền tự động nóng lên. Ngực bị đụng phải thì càng ngứa ngáy, vất vả lắm cô mới đoạt được bóng từ trên tay Hạ Dạ, mới thở phào nhẹ nhõm một giây, kết quả Tần Chiến là đồ ngốc Trực tiếp ôm lấy ngực của cô
Cánh tay của Tần Chiến giống như làm bằng sát đặt ở trên ngực cô, càng hỏng bét hơn chính là bên trái, lửa nóng bàn tay lớn của cậu trực tiếp bao lại toàn bộ vú bên trái của cô, khiến cô run rẩy thiếu chút nữa chân đã trở nên mềm nhũn.
Mấu chốt là Tần Chiến nắm ngực cô còn không chịu buông ra mà còn bóp một cái, khe hở ngón tay của cậu vừa vặn kẹp ở trên đầu ngực cô, cái bóp này... Lâm Nhân chỉ cảm thấy một loại cảm giác kỳ quái từ ngực lan đến toàn thân, trước mắt cô hiện lên một chuỗi dòng đïện như bông tuyết.
"Xin lỗi, xin lỗi…"
Trong lúc hoảng hốt cô nghe thấy Tần Chiến luôn miệng xin lỗi ở bên tai cô, nhưng người bình thường khi xin lỗi hẳn là nên buông cô ra trước đã... Tần Chiến lại không biết là sợi dây nào đặt sai chỗ, một bên xin lỗi một bên ôm cô ở phía sau, Lâm Nhân chỉ cảm thấy một cái gì đó cứng rắn đụng vào giữa đùi của mình.
/150
|