Ào....ào....ào....
Những cơn mưa kéo đến,một cảnh quan u buồn.Dòng người trên phố đã dần thưa đi,bọn họ đang tìm chỗ để trú mưa.Đâu đó trên lề đường phố,một người phụ nữ áo đen đang bế con thơ chạy hì hục trên đường.Người phụ nữ áo đen nọ dừng chân trước cửa nhà gổ cuối phố,bà đặc cô bé ấy xuống rồi gõ cửa.Xong,bà lại trùm khăn rảo bước chạy đi
Từ trong nhà,một ông lão nghe được tiếng gõ cửa liền mở cửa bước ra.Trước mắt ông không thấy ai ngoài những chiếc xe đang chạy,ông thầm nghĩ chắc có lẽ ai đó đã nghịch cửa ông.Ông thở dài,toan đóng cử thì ông thấy dưới chân mình là một bé gái với là da trắng mịn đang ngủ.Trông cô bé thực dễ thương,ông cuối xuống ẩm bé vào trong nhà.Vì nhà ông không con cháu nên ông nhận nuôi cháu bé này luôn....
_____________________________________________
6 năm sau.......
Tại một biệt thự bằng gỗ ở gần cánh rừng nọ.Một cậu bé với mới tóc đen huyền,khuôn mặt dường như vô cảm....
-Tôi đi dạo một chút rồi sẽ quay về-Cậu bé cất giọng
-Mong cậu cẩn thận-một ông quản gia già lên tiếng
Cậu bé khẽ gật đầu rồi ra khỏi cái biệt thư kia,cậu đến gần một bờ sông.Bổng dưng cậu vấp phải cục đá gần đố,cậu té xuống dòng sông chảy siết kia,bất lực kêu cứu rồi để dòng sông cuốn cậu đi
~~~~~~~~~~~Huyền Cơ~~~~~~~~~~~~~~
Đã qua một ngày cậu bất tỉnh,đến chừng chiều ngày thứ hai cậu khẽ mở mắt.Cậu lấy tay đở thứ ánh sáng chói chang kia như muốn trốn vì chưa tiếp nhận kiệp.Sau khi đã nhìn rõ mọi thứ xung quanh cậu mới biết.Đây là một căn nhà xa lạ,đây không phải biệt thự nhà cậu.....
Cậu chống tay rồi suy nghĩ,chẳng phải cậu bị té xuống sông sao?Vậy sao cậu ở đây?vậy là có người cứu cậu!người đó chắc là chủ căn nhà này...
Nghĩ như vậy,cậu liền bước xuống.Cậu khẽ đẩy cánh cửa bằng gỗ kia ra và....
Một cảnh tượng tựa như tiên cảnh đang ập vào mắt cậu.Đây là một khu vườn với đầy đủ những loại hoa được xắp xếp rất đồng đều về màu sắc.Ở giữa,một bé gái với mái tóc vàng vàng,bên tai bé có cài một bông hoa nhỏ xinh.Bé mang một bộ đầm xòe mà trắng,ở eo có thắt một cái nơ màu hồng phấn.Bé cứ như một thiên thần vậy khiến cho cậu nhìn bé không chớp mắt vì cậu sợ nếu như chớp mắt một cái là bé sẽ biến mất.....
(còn nữa....)
Những cơn mưa kéo đến,một cảnh quan u buồn.Dòng người trên phố đã dần thưa đi,bọn họ đang tìm chỗ để trú mưa.Đâu đó trên lề đường phố,một người phụ nữ áo đen đang bế con thơ chạy hì hục trên đường.Người phụ nữ áo đen nọ dừng chân trước cửa nhà gổ cuối phố,bà đặc cô bé ấy xuống rồi gõ cửa.Xong,bà lại trùm khăn rảo bước chạy đi
Từ trong nhà,một ông lão nghe được tiếng gõ cửa liền mở cửa bước ra.Trước mắt ông không thấy ai ngoài những chiếc xe đang chạy,ông thầm nghĩ chắc có lẽ ai đó đã nghịch cửa ông.Ông thở dài,toan đóng cử thì ông thấy dưới chân mình là một bé gái với là da trắng mịn đang ngủ.Trông cô bé thực dễ thương,ông cuối xuống ẩm bé vào trong nhà.Vì nhà ông không con cháu nên ông nhận nuôi cháu bé này luôn....
_____________________________________________
6 năm sau.......
Tại một biệt thự bằng gỗ ở gần cánh rừng nọ.Một cậu bé với mới tóc đen huyền,khuôn mặt dường như vô cảm....
-Tôi đi dạo một chút rồi sẽ quay về-Cậu bé cất giọng
-Mong cậu cẩn thận-một ông quản gia già lên tiếng
Cậu bé khẽ gật đầu rồi ra khỏi cái biệt thư kia,cậu đến gần một bờ sông.Bổng dưng cậu vấp phải cục đá gần đố,cậu té xuống dòng sông chảy siết kia,bất lực kêu cứu rồi để dòng sông cuốn cậu đi
~~~~~~~~~~~Huyền Cơ~~~~~~~~~~~~~~
Đã qua một ngày cậu bất tỉnh,đến chừng chiều ngày thứ hai cậu khẽ mở mắt.Cậu lấy tay đở thứ ánh sáng chói chang kia như muốn trốn vì chưa tiếp nhận kiệp.Sau khi đã nhìn rõ mọi thứ xung quanh cậu mới biết.Đây là một căn nhà xa lạ,đây không phải biệt thự nhà cậu.....
Cậu chống tay rồi suy nghĩ,chẳng phải cậu bị té xuống sông sao?Vậy sao cậu ở đây?vậy là có người cứu cậu!người đó chắc là chủ căn nhà này...
Nghĩ như vậy,cậu liền bước xuống.Cậu khẽ đẩy cánh cửa bằng gỗ kia ra và....
Một cảnh tượng tựa như tiên cảnh đang ập vào mắt cậu.Đây là một khu vườn với đầy đủ những loại hoa được xắp xếp rất đồng đều về màu sắc.Ở giữa,một bé gái với mái tóc vàng vàng,bên tai bé có cài một bông hoa nhỏ xinh.Bé mang một bộ đầm xòe mà trắng,ở eo có thắt một cái nơ màu hồng phấn.Bé cứ như một thiên thần vậy khiến cho cậu nhìn bé không chớp mắt vì cậu sợ nếu như chớp mắt một cái là bé sẽ biến mất.....
(còn nữa....)
/25
|